Xu Hướng 10/2023 # Vì Tôi Là Thiên Bình # Top 12 Xem Nhiều | Getset.edu.vn

Xu Hướng 10/2023 # Vì Tôi Là Thiên Bình # Top 12 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Vì Tôi Là Thiên Bình được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Tôi sinh ra đã là một cán cân – một thứ vô tri vô giác và cả vô cảm xúc.

Tôi luôn cố gắng cân bằng mọi thứ trong cuộc sống và tất cả mọi người với nhau. Tôi yêu hoà bình và tôi chỉ muốn mọi thứ đạt đến trạng thái cân bằng nhất.

Tôi là cán cân của nữ thần công lý.

Khi thế giới hoà bình, mọi người hạnh phúc với nhau, tôi sẽ đạt trạng thái cân bằng và nhẹ nhàng nhất, sẽ là công bằng nhất.

Khi chiến tranh chém giết xảy đến, khi tất cả thần thánh cũng từ bỏ loài người, chủ nhân của tôi vẫn cùng tôi tiếp tục ở lại với các bạn để tiếp tục sự công bằng. Chỉ là cái ác, sự hung bạo ngày càng gia tăng, tôi lại bắt đầu nghiêng về cái ác, làm chủ nhân tôi cũng từ bỏ tôi lại cùng các bạn mà lui về thế giới các vị thần.

Từ lúc ấy, tôi đã tự mình phải học cách cân bằng giữa dao động thiện ác.

Tôi mơ mộng, quan tâm, cảm thông sâu sắc cho người khác. Mọi người nhìn thấy tôi vui vẻ, cười thật tươi, thật nhẹ nhàng, khiến họ thấy bình yên bên cạnh tôi. Tôi tưng bừng ríu rít như đứa trẻ, như thể mùa xuân đã về.

Tôi là kẻ nóng nảy, dễ bực mình, cáu gắt, dễ nổi loạn tất cả vì cảm xúc lúc ấy. Mọi người thấy sợ hãi khi cạnh tôi. Tôi đằng đằng sát khí, môi không mỉm cười, ánh mắt không chút thiện cảm, khó chịu và sẵn sàng phá tan mọi thứ chỉ vì mình không thích. Cảm giác ngột ngạt như giữa ngày hè oi bức.

Tôi buồn bã, đăm chiêu, ánh mắt nhìn xa xăm về tương lai, tôi nhẹ nhàng bước đi không đích đến, ảm đạm như mùa thu

Tôi vô cảm, lạnh lùng, ánh mắt vô hồn, đôi môi khép chặt, không nói không cười, sự lạnh lẽo diễn ra như thể mùa đông xuất hiện.

Tôi có thể rót vào tai bạn những điều ngọt ngào, dịu dàng bằng những từ ngữ của riêng mình, tôi yêu hoà bình, tôi chẳng đáp trả lại những điều không phải, tôi chỉ mỉm cười, thật nhẹ nhàng, tôi có thể bỏ qua nhiều sai lầm không đúng, tôi có thể đối xử với bạn tốt mặc cho bạn từng tàn tệ với tôi đến mức nào. Bạn nhìn tôi như một đứa trẻ ngốc, bạn nói tôi hiền, tôi nhu nhược, bạn nói tôi dễ dãi với mọi thứ và ngược đãi bản thân mình. Chỉ là vì tôi “dĩ hoà vi quý”, tôi luôn gắng cân bằng mọi thứ đến mức có thể.

Chỉ là cán cân có chịu đựng cân bằng thì nó cũng sẽ có 1 giới hạn, nếu vượt quá giới hạn đó, chỉ cần cán cân vừa đủ nghiêng, đến quá mức, thì bạn nên chuẩn bị tâm lý đi. Dù tôi như vị thần có thể dàn hoà những trận chiến nảy lửa nhưng việc bắt đầu 1 trận chiến chưa bao giờ là khó.

Tôi là một cán cân, tôi được sinh ra để chủ nhân dùng để phân định Thiện-Ác.

Bản chất trong tôi luôn tồn tại ít nhất hai mặt: Thiên Thần và Ác Quỷ, tất cả đều là tôi.

Chỉ là Thiên Thần luôn bên tôi nhiều hơn đứa kia thôi. Tôi luôn cố gắng làm mọi thứ để bạn tự tin, vui vẻ, yêu chính bản thân mình, luôn cố gắng để bạn thoải mái nhất có thể. Chỉ là tôi cũng chính là người có thể làm điều hoàn toàn ngược lại. Chỉ là tôi hiếm khi nghĩ đến điều đó, vì tôi luôn muốn mọi thứ yên bình nhất có thể. Dù có không thích đến mấy, tôi cũng sẽ cố gắng giảm điều đó bằng một vài câu nói xỉa xói, để hạn chế đến điều tôi sẽ làm đến mức tới hạn, nhưng các bạn cũng nên thận trọng một chút thì tốt hơn.

Tôi rất dễ thích một người, nhưng lại khó xem ai quan trọng, vì tôi cũng như gương mà thôi. Nếu bạn rời bỏ tôi mà đi, làm sao gương có thể giữ lại khi chính nó không hề có hình hài riêng biệt, và thậm chí nếu tôi giữ bạn có chấp nhận ở lại không. Sẽ đau, sẽ buồn, sẽ lưu luyến, nhưng tôi sẽ chấp nhận, nếu đó là điều mà sau cùng tôi nhìn thấy là tốt nhất cho tất cả. Tôi sẽ chẳng biểu hiện những sự rối rắm trong lòng ngoài sự lạnh lùng trên gương mặt. Ừ, người ta gọi tôi vô cảm vô tâm, chỉ là lòng tôi đau đến mức trống rỗng mọi thứ thì thôi biết làm gì. Tôi chẳng thể làm gì, tôi không biết mình đang nói gì, tôi không biết mọi thứ gì đang chạy qua cuộc sống của tôi. Chỉ là…

Tôi vui vẻ, hoà nhã nhưng cũng sẵn sàng quát tháo hay bước lại tắt ti vi chỉ vì thấy ồn ào. Tôi hoà đồng vui tính nhưng sẽ có lúc tôi chả xem ai ra gì mà trở nên ngạo mạn chỉ vì những thứ vụn vặt. Tôi có thể làm tất cả để ngăn một cuộc chiến nhưng tôi cũng có thể biến toàn bộ thành nát vụn. Tôi có thể rất trẻ con, ngu ngơ, nhưng cũng có lúc tôi như một kẻ đáng ghê tởm nhất thế gian. Tôi có thể làm tất cả công việc cả hàng tháng trời mới xong bằng 1 ngày, nhưng cũng có thể chả làm gì suốt ngần ấy thời gian.

Nếu bạn êm dịu, tôi sẽ êm dịu, nếu bạn nóng nảy, hấp tấp, tôi sẽ khiến bạn hoặc tốt hơn, hoặc biến bạn thành sống dở chết dở.

Tôi được vây quanh rất nhiều người, ai cũng thấy tôi được quý mến, nhưng thật sự chẳng ai có thể ở cạnh tôi. Không phải họ không hiểu tôi – vì chính tôi còn không hiểu được mình, mà do họ không chấp nhận được tôi, một người luôn dao động mọi thứ, họ cũng không cho tôi được cân bằng, mà luôn thách thức khả năng tự cân bằng của mình. Tôi cười đó, nói đó, nhưng tôi lại chỉ cần sự bình lặng, trầm lắng như lúc một mình, vì lúc đó tôi mới được an toàn.

Chỉ là tôi luôn cố gắng tìm được một ai đó hiểu được mình, tôi cho họ thấy tất cả điểm yếu để họ có thể hiểu và cảm thông để chấp nhận con người thật của mình, nhưng rồi sao, họ vẫn chỉ muốn tôi theo cách họ muốn một người bên cạnh. Họ nhốt tôi vào chiếc lồng kính không thể thoát ra. Chỉ là…

Tôi cũng là gió, tôi vô hình vô trạng, tôi tồn tại như thế nào tuỳ người cảm nhận. Tôi là cơn gió dịu mát của ngày hè nóng bức, tôi cũng là cơn gió đến buốt lòng của những ngày đông, và cũng là cơn gió nhẹ êm của ngày xuân, tôi cũng là cơn gió huỷ diệt tất cả của những ngày bão. Tôi thay đổi theo mọi thứ xung quanh chỉ để chứng tỏ mình có tồn tại.

Tôi là gió, tôi yêu tự do, tôi tìm kiếm tự do.

Gió lang thang khắp các miền trong vô định, tôi ấm áp quan tâm những thứ mình đi qua, tôi quan tâm họ, tôi chăm sóc nâng niu họ, chỉ là tôi không thể đứng lại bên cạnh họ, vì nếu dừng lại, tôi sẽ biến mất. Do đó tôi lại phải tiếp tục di chuyển, không phải tôi rời bỏ họ, mà vì họ không cùng tôi đi. Vì họ không chọn bước theo tôi. Ừ vì sao họ phải theo?

Gió không thể nắm bắt, gió thích bay lượn, thích tự do, liệu ai giữ nổi gió?

Gió ấm áp, mang hương vị mới đến cho mọi thứ.

Gió lạnh lùng và buông lơi, vì sao vẫn cuốn hút?

Chỉ xin gió đừng quá lãnh đạm,

Vì chỉ cần lạnh và mạnh, gió sẽ cuốn đi hết tất cả mọi thứ trên mặt đất.

Khiến cho mặt nước bình lặng cũng phải dậy sóng

Nhưng con người ta lại chẳng thích phẳng lặng yên ả,

Những lúc thế người ta lại gọi là tẻ nhạt,

Và mong gió mang đến không khí mới, người ta gọi là những người yêu gió.

Sẽ là phấn khích cuốn hút diệu kỳ, là sức sống mới do gió mang lại.

Nhưng…chạy theo gió rất mệt.

Gió tự do, bay nhảy và chẳng để ý gì đến những thứ khác

Gió khó nắm bắt, chẳng ai hiểu được gió nghĩ gì.

Liệu có ai đủ can đảm để thả mình theo gió?

Ai đủ bản lĩnh để đối diện và nắm lấy trái tim vô hình ấy?

Ai đủ vững chắc để gió dựa vào mà không cuốn phăng mọi thứ?

Ai chịu được những phong ba bất chợt, mà vẫn kiên định khiến dó mến phục và dịu lại giữa cơn bão táp?

Bởi sau tất cả sự điên cuồng ấy, gió sẽ mang lại những hương thơm tinh tuý nhất của bao điều đi qua, trao cho tất cả. Khi ấy hẳn bạn sẽ là người cực kỳ hạnh phúc!

Chỉ là nếu không chịu được nhưng vẫn muốn bên cạnh gió, thì bạn chỉ có cách thả mình theo làn gió, nhưng đừng bắt gió phải dừng lại. Vì gió sẽ chẳng còn là gió nếu ngừng lại. Vì lúc ấy hoặc là gió biến mất, hoặc bạn sẽ bị tan nát để gió thoát ra ngoài bầu trời tự do ấy.

Vì tôi là gió, gió chỉ lướt qua cuộc đời mỗi người như một lãng khách. Nên nếu không thể cùng tôi phiêu bạt, xin đừng xem tôi là quan trọng trong cuộc đời.

Có ai thử lặng im và nghe gió nói gì chưa?

Gió thật sự mỏng manh lắm!

Thanks Life.

YP.

Vì Tôi Là Thiên Bình – Thiên Thần Là Tôi, Ác Quỷ Cũng Là Tôi

Tôi sinh ra đã là một cán cân – một thứ vô tri vô giác và cả vô cảm xúc.

Tôi luôn cố gắng cân bằng mọi thứ trong cuộc sống và tất cả mọi người với nhau. Tôi yêu hoà bình và tôi chỉ muốn mọi thứ đạt đến trạng thái cân bằng nhất.

Tôi là cán cân của nữ thần công lý.

Khi thế giới hoà bình, mọi người hạnh phúc với nhau, tôi sẽ đạt trạng thái cân bằng và nhẹ nhàng nhất, sẽ là công bằng nhất.

Khi chiến tranh chém giết xảy đến, khi tất cả thần thánh cũng từ bỏ loài người, chủ nhân của tôi vẫn cùng tôi tiếp tục ở lại với các bạn để tiếp tục sự công bằng. Chỉ là cái ác, sự hung bạo ngày càng gia tăng, tôi lại bắt đầu nghiêng về cái ác, làm chủ nhân tôi cũng từ bỏ tôi lại cùng các bạn mà lui về thế giới các vị thần.

Từ lúc ấy, tôi đã tự mình phải học cách cân bằng giữa dao động thiện ác.

Tôi mơ mộng, quan tâm, cảm thông sâu sắc cho người khác. Mọi người nhìn thấy tôi vui vẻ, cười thật tươi, thật nhẹ nhàng, khiến họ thấy bình yên bên cạnh tôi. Tôi tưng bừng ríu rít như đứa trẻ, như thể mùa xuân đã về.

Tôi là kẻ nóng nảy, dễ bực mình, cáu gắt, dễ nổi loạn tất cả vì cảm xúc lúc ấy. Mọi người thấy sợ hãi khi cạnh tôi. Tôi đằng đằng sát khí, môi không mỉm cười, ánh mắt không chút thiện cảm, khó chịu và sẵn sàng phá tan mọi thứ chỉ vì mình không thích. Cảm giác ngột ngạt như giữa ngày hè oi bức.

Tôi buồn bã, đăm chiêu, ánh mắt nhìn xa xăm về tương lai, tôi nhẹ nhàng bước đi không đích đến, ảm đạm như mùa thu

Tôi vô cảm, lạnh lùng, ánh mắt vô hồn, đôi môi khép chặt, không nói không cười, sự lạnh lẽo diễn ra như thể mùa đông xuất hiện.

Tôi có thể rót vào tai bạn những điều ngọt ngào, dịu dàng bằng những từ ngữ của riêng mình, tôi yêu hoà bình, tôi chẳng đáp trả lại những điều không phải, tôi chỉ mỉm cười, thật nhẹ nhàng, tôi có thể bỏ qua nhiều sai lầm không đúng, tôi có thể đối xử với bạn tốt mặc cho bạn từng tàn tệ với tôi đến mức nào. Bạn nhìn tôi như một đứa trẻ ngốc, bạn nói tôi hiền, tôi nhu nhược, bạn nói tôi dễ dãi với mọi thứ và ngược đãi bản thân mình. Chỉ là vì tôi “dĩ hoà vi quý”, tôi luôn gắng cân bằng mọi thứ đến mức có thể.

Chỉ là cán cân có chịu đựng cân bằng thì nó cũng sẽ có 1 giới hạn, nếu vượt quá giới hạn đó, chỉ cần cán cân vừa đủ nghiêng, đến quá mức, thì bạn nên chuẩn bị tâm lý đi. Dù tôi như vị thần có thể dàn hoà những trận chiến nảy lửa nhưng việc bắt đầu 1 trận chiến chưa bao giờ là khó.

Tôi là một cán cân, tôi được sinh ra để chủ nhân dùng để phân định Thiện-Ác.

Bản chất trong tôi luôn tồn tại ít nhất hai mặt: Thiên Thần và Ác Quỷ, tất cả đều là tôi.

Chỉ là Thiên Thần luôn bên tôi nhiều hơn đứa kia thôi. Tôi luôn cố gắng làm mọi thứ để bạn tự tin, vui vẻ, yêu chính bản thân mình, luôn cố gắng để bạn thoải mái nhất có thể. Chỉ là tôi cũng chính là người có thể làm điều hoàn toàn ngược lại. Chỉ là tôi hiếm khi nghĩ đến điều đó, vì tôi luôn muốn mọi thứ yên bình nhất có thể. Dù có không thích đến mấy, tôi cũng sẽ cố gắng giảm điều đó bằng một vài câu nói xỉa xói, để hạn chế đến điều tôi sẽ làm đến mức tới hạn, nhưng các bạn cũng nên thận trọng một chút thì tốt hơn.

Tôi rất dễ thích một người, nhưng lại khó xem ai quan trọng, vì tôi cũng như gương mà thôi. Nếu bạn rời bỏ tôi mà đi, làm sao gương có thể giữ lại khi chính nó không hề có hình hài riêng biệt, và thậm chí nếu tôi giữ bạn có chấp nhận ở lại không. Sẽ đau, sẽ buồn, sẽ lưu luyến, nhưng tôi sẽ chấp nhận, nếu đó là điều mà sau cùng tôi nhìn thấy là tốt nhất cho tất cả. Tôi sẽ chẳng biểu hiện những sự rối rắm trong lòng ngoài sự lạnh lùng trên gương mặt. Ừ, người ta gọi tôi vô cảm vô tâm, chỉ là lòng tôi đau đến mức trống rỗng mọi thứ thì thôi biết làm gì. Tôi chẳng thể làm gì, tôi không biết mình đang nói gì, tôi không biết mọi thứ gì đang chạy qua cuộc sống của tôi. Chỉ là…

Tôi vui vẻ, hoà nhã nhưng cũng sẵn sàng quát tháo hay bước lại tắt ti vi chỉ vì thấy ồn ào. Tôi hoà đồng vui tính nhưng sẽ có lúc tôi chả xem ai ra gì mà trở nên ngạo mạn chỉ vì những thứ vụn vặt. Tôi có thể làm tất cả để ngăn một cuộc chiến nhưng tôi cũng có thể biến toàn bộ thành nát vụn. Tôi có thể rất trẻ con, ngu ngơ, nhưng cũng có lúc tôi như một kẻ đáng ghê tởm nhất thế gian. Tôi có thể làm tất cả công việc cả hàng tháng trời mới xong bằng 1 ngày, nhưng cũng có thể chả làm gì suốt ngần ấy thời gian.

Nếu bạn êm dịu, tôi sẽ êm dịu, nếu bạn nóng nảy, hấp tấp, tôi sẽ khiến bạn hoặc tốt hơn, hoặc biến bạn thành sống dở chết dở.

Tôi được vây quanh rất nhiều người, ai cũng thấy tôi được quý mến, nhưng thật sự chẳng ai có thể ở cạnh tôi. Không phải họ không hiểu tôi – vì chính tôi còn không hiểu được mình, mà do họ không chấp nhận được tôi, một người luôn dao động mọi thứ, họ cũng không cho tôi được cân bằng, mà luôn thách thức khả năng tự cân bằng của mình. Tôi cười đó, nói đó, nhưng tôi lại chỉ cần sự bình lặng, trầm lắng như lúc một mình, vì lúc đó tôi mới được an toàn.

Chỉ là tôi luôn cố gắng tìm được một ai đó hiểu được mình, tôi cho họ thấy tất cả điểm yếu để họ có thể hiểu và cảm thông để chấp nhận con người thật của mình, nhưng rồi sao, họ vẫn chỉ muốn tôi theo cách họ muốn một người bên cạnh. Họ nhốt tôi  vào chiếc lồng kính không thể thoát ra. Chỉ là…

Tôi cũng là gió, tôi vô hình vô trạng, tôi tồn tại như thế nào tuỳ người cảm nhận. Tôi là cơn gió dịu mát của ngày hè nóng bức, tôi cũng là cơn gió đến buốt lòng của những ngày đông, và cũng là cơn gió nhẹ êm của ngày xuân, tôi cũng là cơn gió huỷ diệt tất cả của những ngày bão. Tôi thay đổi theo mọi thứ xung quanh chỉ để chứng tỏ mình có tồn tại.

Tôi là gió, tôi yêu tự do, tôi tìm kiếm tự do.

Gió lang thang khắp các miền trong vô định, tôi ấm áp quan tâm những thứ mình đi qua, tôi quan tâm họ, tôi chăm sóc nâng niu họ, chỉ là tôi không thể đứng lại bên cạnh họ, vì nếu dừng lại, tôi sẽ biến mất. Do đó tôi lại phải tiếp tục di chuyển, không phải tôi rời bỏ họ, mà vì họ không cùng tôi đi. Vì họ không chọn bước theo tôi. Ừ vì sao họ phải theo?

Gió không thể nắm bắt, gió thích bay lượn, thích tự do, liệu ai giữ nổi gió?

Gió ấm áp, mang hương vị mới đến cho mọi thứ.

Gió lạnh lùng và buông lơi, vì sao vẫn cuốn hút?

Chỉ xin gió đừng quá lãnh đạm,

Vì chỉ cần lạnh và mạnh, gió sẽ cuốn đi hết tất cả mọi thứ trên mặt đất.

Khiến cho mặt nước bình lặng cũng phải dậy sóng

Nhưng con người ta lại chẳng thích phẳng lặng yên ả,

Những lúc thế người ta lại gọi là tẻ nhạt,

Và mong gió mang đến không khí mới, người ta gọi là những người yêu gió.

Sẽ là phấn khích cuốn hút diệu kỳ, là sức sống mới do gió mang lại.

Nhưng…chạy theo gió rất mệt.

Gió tự do, bay nhảy và chẳng để ý gì đến những thứ khác

Gió khó nắm bắt, chẳng ai hiểu được gió nghĩ gì.

Liệu có ai đủ can đảm để thả mình theo gió?

Ai đủ bản lĩnh để đối diện và nắm lấy trái tim vô hình ấy?

Ai đủ vững chắc để gió dựa vào mà không cuốn phăng mọi thứ?

Ai chịu được những phong ba bất chợt, mà vẫn kiên định khiến dó mến phục và dịu lại giữa cơn bão táp?

Bởi sau tất cả sự điên cuồng ấy, gió sẽ mang lại những hương thơm tinh tuý nhất của bao điều đi qua, trao cho tất cả. Khi ấy hẳn bạn sẽ là người cực kỳ hạnh phúc!

Chỉ là nếu không chịu được nhưng vẫn muốn bên cạnh gió, thì bạn chỉ có cách thả mình theo làn gió, nhưng đừng bắt gió phải dừng lại. Vì gió sẽ chẳng còn là gió nếu ngừng lại. Vì lúc ấy hoặc là gió biến mất, hoặc bạn sẽ bị tan nát để gió thoát ra ngoài bầu trời tự do ấy.

Vì tôi là gió, gió chỉ lướt qua cuộc đời mỗi người như một lãng khách. Nên nếu không thể cùng tôi phiêu bạt, xin đừng xem tôi là quan trọng trong cuộc đời.

Có ai thử lặng im và nghe gió nói gì chưa?

Gió thật sự mỏng manh lắm!

Thanks Life.

YP.

Tác giả:

ptcamhue

I’m Lily princess. I love something ^^ Xem tất cả bài viết bằng ptcamhue

Đọc Truyện Chỉ Vì Tôi Là Một Thiên Yết!

Tôi là thiên yết, một luật sư cũng khá nổi tiếng trong giới.Bọn người đó nhỏ nhen , lúc nào cũng thì thầm sau lưng tôi, mặc kệ. Tôi vẫn luôn làm tròn bổn phận của mình. Trong công ty tôi chẳng có nhiều bạn , có lẽ đếm trên đầu ngón tay.Tôi vẫn sống bất cần đời như thế , cho đến một hôm tôi gặp được một người. Hôm ấy tôi vừa cãi nhau với đồng nghiệp , cái cô ngốc đó , đã ngốc quá bị ăn hiếp mà tôi đứng ra bênh vực lại còn bảo k có gì. thật bực quá đi mà , tôi vừa đi vừa hằn học , chắc tại k nhìn đường nên tôi va phải ai đó. – Này đi kiểu gì thế? Bực quá mà , tôi ngẩng đầu lên nhìn, cái tên đó bịt khẩu trang cơ, may cho hắn chứ nếu để tôi nhìn thấy thì.. – Xin lỗi , tôi k cố ý! Lạnh lùng quay lưng bỏ đi, tôi k để ý đến cái người đó đứng ngơ ngẩn.Chỉ nghe loáng thoáng ai đứng cạnh “Huynh này có đi k , ngẩn tò te ra vậy à? Em đi trước đấy nhá , Jimin với V huynh đang đợi kìa. Chạy thật nhanh đến quán coffee mà tôi vẫn đến , gọi một ly Mocha đá . Nơi này là nơi tôi rất thích , có mấy chậu hoa đặt bên khung của kính và tôi thì luôn chọn ngồi bên khung của ấy, ngắm bao người đang tấp nập đi qua con đường kia.Mà hình như cái bàn đó có người mất rồi nên tôi chọn một bàn khác cũng bên cạnh ô của sổ. một lúc sau có người bước vào , và đau hơn là 2 người mà tôi va phải.”má ơi” tôi rren khẽ và kéo cái mũ áo xuống che mặt lại. Bàn đối diện có tiếng người: – Jungkook à , cả Suga huynh nữa sao mà đi chậm thế. – Đi chậm vì k đi nhanh chứ sao nữa. Sao nói chuyện cộc lốc thế nhỉ – tôi lẩm bẩm, ngồi lắng tai nghe , chính tôi cũng k biết hôm nay sao tôi tò mò thế . Có lẽ là tại vì tôi là thiên yết chúa tò mò mà. – Anh Suga uống gì ? – Em uống trà sữa! – Mày điên à, quán coffe làm gì có trà sữa hả ! Cạn lời với cái con thỏ này. Tôi nghe thủng câu chuyện . Họ là BangTan của Bighit . Tôi có nghe nói là họ nổi tiếng lắm , nhưng tôi k phải fan nên k quan tâm nhiều . Bất giác tôi kéo mũ xuống đứng dậy tính tiền. Lúc tôi đi qua cái bàn đó bỗng thấy rờn rợn sau gáy , quay mặt nhìn lại thì ánh mắt hình viên đạn của MIN SWAGđang ném về phía tôi . – Này cô gì ơi! tôi bất động , thót tim , mẹ ơi kẻ thù cất tiếng khiêu chiến kìa! – À có việc gì ạ . thực ra có hơi run nhưng mà vẫn giữ mặt lạnh – Chị là người va phải anh ấy đấy! Tên nhóc ngồi trong cùng lên tiếng . -Thế à . 2 câu , nói xong tôi chuồn luôn . – Anh bị cho ăn bơ rồi . – Mày im đi .. Vui thật nhá , họ đang cười vào mũi cái tên swag kia … Nhưng tai họa đến với tôi vào ngày hôm sau , con bạn ngốc kia mới xin lỗi tôi và đưa tôi vé dự fansign của Bangtan . Ừ thì lòng thành của nó k nhận k được , nhưng mà hôm qua tôi mới bỏ bơ người ta xong còn mặt mũi nào đến gặp nữa.Chính vì thế hôm nay tôi mới đi đổi màu tóc,lại còn thay luôn cái gu công sở chảnh cmn hay đi tòa kia để thay mấy bộ bụi bụi một tí . đã vậy fansign vào sáng mai còn phải tranh thủ tìm hiểu một tí , xong lại đi mua album của nhóm nữa chứ . Tối đó tôi đi ngủ sớm hơn bình thường , nghĩ đến ngày mai mà sợ ghê , nuốt nước bọt một cái tôi k ngủ nữa mà dậy xem phim… Thế nên sáng nay tôi dậy hơi mộn mà con nhỏ đó cứ cuống lên làm tôi cuống theo. Tại fansign của Bangtan , tôi ngồi hàng ghế thứ 3 cúi mặt nghe nhạc , đương nhiên là tôi cũng ddoooij mũ rồi , mọi hôm thì đội cho ngầu còn hôm nay nó là cứu tinh cuẢ TÔI. Và thì cũng đến lúc đi xin chữ kí , người ngồi đầu tiên là rap MONSTER , tÔI CÓ ĐỌC VỀ CẬU ẤY , HỌC GIỎI GHÊ CƠ, NGƯỠNG MỘ GHÊ . – XIN CHÀO TÔI PHÙNG MÁ : – XIN CHÀO C ẬU rAP mon VỪA KÍ VỪA HỎI – CẬU BAO NHIU TUỔI RỒI , LÀM GÌ ? -tớ 23, làm luật sư ở công ty luật IM . Cậu ngẩng đầu đưa album cho tôi : – uây luật sư à , giỏi ghê cơ. – um um tôi gật gù . Nhưng giây phút nói chuyện với Mon hết rồi và tôi đang đối mặt với giờ phut tử hình , người thứ 2 k ai khác đó là YOONMIN Anh ngẩng đầu nhìn tôi hồi lâu , đưa bút gãi đầu : – Hình như có gì đó sai sai ở đây thì phải , cô nhóc nhỉ ! Tôi thầm nhủ : “sao anh k đi làm luật sư đi , nói mỉa người ta thế – anh ký đi !

Vì Thiên Bình Là Gió

Se that khó de nói ra tat ca long a cho e hỉuLà làm ntn de e nhan ra là a mới là ng mà e iuIu em that nhìu nen chag bao h e hỉu dcSuy nghj trog a thì chag bao h e hỉu dcA buoc và a ước chon c mắt thoi ngung roiNgày ta ct nằm o phía truoc, hy vog nó dung tớiTất cả là nằm o 2 tar, sau ct là ta se quay lay nhu tad a tung nóiCung da doi cug da chờ, nien tin e mag di mấtCung da noi, nói het tat ca nhug chỉ còn là 1 bí mậtTrái tim e trao cho tôi, nhug chua du de chung minht.y đó of rieng tôi thoi, còn em se là of rieng mìnhlặng…im de~ nge trái tim cảm nhậnde cho e bíc, de cho e hỉu bàn tay ai là e cần nắmvà cần lắm 1 bờ vai, 1 vòng tay tựa khi a khócvà 1 người khẽ nói vs a thôi “a đừng khóc”hooke dung cố gắng mà iu a, khi trái tim e còn thằng đótrái tim e da khắc ten nó đóa se de cho e dc tự do, e dug lo…nhug có le a hoi nang lờinhug that su neu1 no iu e thì nó se ben em mải chẵng rờiver2xóa xóa hết tat ca như chua từng tồn taide dừng lai day, con duog phía truoc vẩn còn dàia se cố qaan tam e như xua a da~ tung húavan là nu cuoi tren doi môi đó, mog doi mắt kia đừng muaben 1 nguoi e phải tap vui, và tap 1 cuoc song thật bình yêndoi lúc suy nghj tu kĩ, và tự nhan là mình dang điênuh thì, a xa e vẫn có tỏa ra that bình thường…(khong nhu e nghi~ dau)a tap song ngày qa ngày, phải tap song qen ik hình bóng ea tap qen vs nhung kí ức mà nơi đó ko có ema tap qen di 1 cai ten và sự hien dien cua emtat ca nhug dìu đó khó lém. Nếu ko tin e hảy thử xemiu em a phải chấp nhận, mất đi ng a iudù là iu lém, nhug mà kìm long thôi a đành chịuben a chac ko thể mag cho e dc hpben nta chac hp hon a, chúc e hphooka se khắc len vai trái 2 chử ten emcho dù mai này a có chết thì a cug mãi o ben emthe xac a mai này guc ngả thì linh hòn a thì van ko qen dccho dù là hoi tho cuoi cùn thì a se nga guc vào long ever3a se dot cháy hết tat ca de moi thứ thanh tàn trobàn tay of gió a ko thể nam a buông tay de e dc tự doa van ỗn thoi, hoc cach noi dối de e ngung lovo tinh lúc nào đó thì xin e đùng nhớ athôi nc mắt h day cug da~ can rchỉ mog 1 lần gió doi hướng dôi ta chỉ là ban thoi……………………………em h da có ng mới và a den vs ng saue vui ve và cuoi nói mac cho a là người daua ngược đuog và nguoc ánh nắng chỉ de~ có thể dc ben ema nguoc gió và vuoc qa nốt lặng de trái tim a dc qên emem cô bé ngốc, mảnh mai và khẻ khànge it cười và hay khóc như chiết lá nhe nhaga là gió a thíc tự do bởi vì a là thiên bìnha ít kỉ, chỉ mun dc giữ e cho rig mình2 chug ta là đôi trái tim nhug ko hề chug suy nghj2 chug ta cung buoc ve phía trc nhug ko thể cung di vì2 dog cam xúc noi 2 trái tim là hoàn toàn đối lập2 chug ta cứ qen r ct ko thể nào mà bồi đấpNhung dòng chúng tôi là thói qenNhug dòng nc mat cug da qa rồi emDung vì 1 chúc ít kỉ mà ta làm ton thuog nguoi khacDung de luc tro nen xa la mới nhan ra là ta lac bước

Bởi Vì Tôi Là Cô Gái Bạch Dương

[ 3 bài ]

17.09.2014, 12:37

Bởi vì tôi là cô gái Bạch Dương – Điểm: 11

Bởi vì tôi là cô gái Bạch Dương

Tôi luôn cố gắng tạo vỏ bọc mạnh mẽ, cứng rắn, tôi không muốn người khác nhìn thấy sự yếu đuối của tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt thương hại. Tôi cũng là một cô gái bình thường dễ bị tổn thương nhưng sự tổn thương đó luôn được tôi giấu kín trong sâu thẳm, không ai dễ dàng nhìn thấy nỗi buồn hay những tâm sự trong con người tôi

Trong căn phòng nhỏ, tôi hòa mình vào những giai điệu du dương của bản nhac không lời Kiss The Rain, từng nốt nhạc kéo tôi dần chìm sâu vào những nỗi buồn không tên. Tâm trạng tôi giống như một ngày đông trở gió , tôi ôm chiếc máy tính, một người bạn thân thiết của tôi luôn giúp tôi trong những lúc cô đơn.

Tôi lang thang trên mạng tìm đọc câu chuyện còn dang dở từ hôm trước. Trong câu chuyện tôi vô tình bắt gặp hình ảnh một cô gái Bạch Dương, cô ấy cùng cung với tôi. Tôi không biết có phải những cô gái cùng cung Bạch Dương với nhau thường có tính cách, cảm xúc giống nhau hay không nhưng tôi thấy cô gái bạch dương trong câu chuyện này sao giống tôi đến vậy, một cô gái mang nhiều cảm xúc, một cô gái cô đơn. Và bắt đầu tôi nghĩ về tôi…

Bởi có lẽ tôi là một cô gái Bạch Dương…

Tôi – một cô gái Bạch Dương ưa sự ngang ngược, thích nói thẳng, tôi không thích sự vòng vo hay lấp lửng như những cô cậu Thiên Bình.

Bạn tôi thường nói : Tôi là một cô gái rất ương bướng, không chịu nghe người khác nói, luôn làm người khác khó chịu về sự thẳng thắn của mình, và nhiều khi làm cho người ta phải suy nghĩ…

Phải rồi, vốn tôi là Bạch Dương mà.

Vốn dĩ bạch Dương rất khó ưa.

Biết sao không? Bởi cái bản mặt bất cần mỗi khi có chuyện xảy ra. Một lời giải thích cũng không chịu nói ra, rồi cứ như vậy làm cả hai bên đều đau bởi những câu nói vô tình làm người khác phải suy nghĩ trong khi nó lại vô tư không có ý gì.

Đôi khi sự vô tư như con dao hai lưỡi…

Nó giúp sống thoải mái, vô ưu, vô lo…

Nhưng lại cũng khổ sở khi dùng sự vô tư đó để cố gắng lãng quên…

Đúng vậy, Bạch Dương là thế đó bạn à!

Mỗi khi vô tình tôi đọc được những status, những dòng tâm trạng của các cô cậu Bạch Dương tôi giật mình ” Sao lại giống mình vậy” y như viết về tôi. Trong cuộc sống của tôi luôn chất đầy những câu chuyện, vấn đề phức tạp làm tôi nhiều lần bế tắc, hụt hẫng, mỗi khi có chuyện gì đó xảy ra hay là gặp vấn đề rắc rối với bạn bè tôi thường im lặng, không một lời giải thích, tôi gét phải giải thích mọi chuyện với một ai đó, tôi thà chịu im lặng để người đó hiểu lầm tôi chứ nhất định tôi không chiu giải thích mặc dù người đó luôn đòi hỏi và bắt tôi phải giải thích rõ ràng.

Tôi nhớ có một lần tôi và cậu bạn thân có một hiểu lầm lớn, có một ai đó đã cố tình chia cắt tình bạn của chúng tôi bằng những lời lẽ bịa đặt, những câu chuyện vô lý làm cậu bạn đó hiểu nhầm tôi, cậu ấy bắt tôi phải giải thích mọi chuyện.

“Một tình bạn 7 năm cũng đã quá đủ để tớ giải thích những gì cậu đã nghe được”… đó là câu nói duy nhất tôi dành cho câu ấy

Tôi cứ như vậy đó nhất định không chịu mở miệng giải thích điều gì , bởi cái tôi cao và cũng bởi sự ương bướng của tôi.

Tôi yêu cái bản tính của Bạch Dương…

Nhiều khi gặp khó khăn hay khúc mắc, người ta thì chạy đôn chạy đáo, ca thán, phàn nàn với mọi người xung quanh còn cừu thi lại cố gắng tự lo liệu cho bản thân, tự lo cho mọi thứ trở về như ban đầu.

Và khi bị tổn thương cũng vậy. Cừu cũng không ca than với bất kì ai, cứ lặng lẽ như thế, tự chịu nỗi đau, tự giày vò bản thân. Thay vì đứng đó mà khóc lóc thì con cừu lại tìm một nơi riêng, một chỗ yên cho bản thân mình. Căn phòng nhỏ luôn là chốn yên bình tôi tìm về mỗi khi có chuyện xảy ra.

Tôi luôn cố gắng tạo vỏ bọc mạnh mẽ, cứng rắn, tôi không muốn người khác nhìn thấy sự yếu đuối của tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt thương hại. Tôi cũng là một cô gái bình thường dễ bị tổn thương nhưng sự tổn thương đó luôn được tôi giấu kín trong sâu thẳm, không ai dễ dàng nhìn thấy nỗi buồn hay những tâm sự trong con người tôi.

Và hôm nay cũng vậy, một ngày đầy tâm trạng, tôi lại trốn mình trong căn phòng nhỏ ấy…

1 thành viên đã gởi lời cảm ơn suongsuong1800 về bài viết trên: giac_mo_k_thanh

17.09.2014, 12:55

Re: Bởi vì tôi là cô gái Bạch Dương – Điểm: 11

1 thành viên đã gởi lời cảm ơn suongsuong1800 về bài viết trên: giac_mo_k_thanh

29.09.2014, 02:34

Re: Bởi vì tôi là cô gái Bạch Dương – Điểm: 11

1 thành viên đã gởi lời cảm ơn suongsuong1800 về bài viết trên: giac_mo_k_thanh

[ 3 bài ]

Thành viên đang xem chuyên mục này: jacobcak545 và 57 khách

Bạn không thể tạo đề tài mớiBạn không thể viết bài trả lờiBạn không thể sửa bài của mìnhBạn không thể xoá bài của mìnhBạn không thể gởi tập tin kèm

Hang1234: Cho mình hỏi cách tăng cỡ chữ với

Trangluuth: Mình muốn đăng truyện lên diễn đàn thì làm sao ạ

Bạn nào trúng game của mod Lãng Nhược Y thì liên lạc Lục Bình nhận quà nhá Aka:

Vì Thiên Bình Là Gió 2

Ver 1Đơn giản là buồn…anh thễ nào tự hòa mình vào trong đóanh muốn như kẽ lang thang nhưng cảm xúc anh lại ko cóNỗi bùn ơi..tao xin mày đó mài đừng có theo tao được koĐễ tao một mình với đêm…chĩ xin một chút đễ trải lòng Đôi khi anh muốn bõ lại phía sau tất cả và bước điĐễ còn biết sự quan trọng của anh không còn vô vịNgoài kia sương có phũ đầy nhưng vẩn cố nhìn em từ trong đóHạnh phúc là áng mây trôi khi tình cảm em lại không cóChong chóng chĩ quay khi chời có gióVà anh chĩ cười khi nơi đó lại có emSự thật là em dần xa nhưng ta lại ko tin đó là đúngYêu và thương đều dống nhau nhưng lại cách xa là diễm chungVẽ nụ cười của những nỗi đau đó là điều anh đang cốĐong đếm tình cảm của em nhưng anh không thễ vì nó mải là ẩn sốThấy em vui thì anh cố cười dù trong tim này là tâm hồn chếtHp là thứ anh tìm bước tiếp bên em chứ không phải là nút kếtEm đả đi thì anh vẩn níu dù cho đoạn đường này là vách ngănCảm xúc này là thứ tình ảo chĩ mong nỗi đau ko như vết cắtXin lỗi anh gét chữ bạn khoảng cách ko thễ đưa ta lại gầnVà anh càng gét anh đang muốn bước nhưng sao dừng lại ỡ đôi chânChia tay chúc anh hạnh phúc…thữ hõi nụ cười anh có chưaGiống như bầu trời đang nắng…tim anh đả chết khi có mưaSẻ không còn nửa…không còn con đường hạnh phúc mang tên emBõ mặc anh đi…anh rất muốn xóa nhưng sao lại xóa lại càng lemVer 2Ai đả từng đi qua nỗi đâu…chĩ đễ được bên người mình yêuCánh hoa đó chứa những kĩ niệm…quan trọng liệu em có hiễuNăm tháng có anh vẩn õ đây vẩn mải chờ 1 bình bóngAnh cất kĩ góc nhõ trong tim…mà không 1 chút đễ bận lòngThan xác này không the iu ai…vì linh hồn tôi giờ đả chếtNgười có còn yêu tôi không..hay thay vào đó là chấm hếtVết xe mòn ko thễ lăn bánh..dả tràng đưa ai về nơi xa đóDù có khóc trong màn mưa…thì sự thật vẩn mải ko cóAnh muốn dừng lại ỡ đây thôi…đừng đi tiếp quảng đường còn lạiBên nhau chĩ làm thêm đau…cuộc tình này đừng nói là ai saiĐược cạnh nhau là điều ta muốn…nhưng hạnh phúc còn xa lắmNụ cười của gió chĩ là giả tạo…thoáng chút nhẹ ỡ xa xămChắc em là mưa vẩn lạnh nhạt và tình cảm chia ra từng hạtDù như thế nào anh vẩn dõi theo…bước chân đi tim ta tan nátYêu là đau..bên nhau là sai…cũng chĩ lí do là ko hợpLời nói chĩ là giả tạo…mãnh gép của hai con tim là ko khớpĐơn giản là đau sau bao vết cắt…vết thương lòng này khá sâuDù có bù đắp..có tìm được ai..liệu nó sẻ được như ban đầuĐừng đến với gió vì cái võ bọc luôn tạo hoàn hảo ỡ bên ngoàiHạnh phúc vun đắp từng ngày em đả đập nát trong vài giâyĐừng hứa là về rồi đễ cho gió đến nơi đó vẩn mải chờĐừng đến bên nó cho cảm giác yêu rồi lại phải sống trong từng nỗi nhớHạnh phúc đả vỡ…thì nhặt làm gì nửa đễ lại xướt đôi bàn tayMưa vẩn rơi…đêm vẫn lạnh…vẩn còn ai đó trong màn mưa đợi chờ ai…

Cập nhật thông tin chi tiết về Vì Tôi Là Thiên Bình trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!