Bạn đang xem bài viết Truyện: Xuyên Không Về Vương Triều Hoàng Đạo được cập nhật mới nhất trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Đêm hôm đó Cự Giải đã đích thân tới thăm Thiên Yết, bước vào phòng, hương nến thơm đã nghi ngút dễ chịu. Bóng Thiên Yết lập lòe sau manh rèm mỏng. Cự Giải tiến vào, khẽ nâng rèm thấy Thiên yết ngồi thẫn thờ tựa mình vào thành giường.
-Biểu tỉ không sao chứ?- Cự Giải ân cần hỏi han.
Nhưng Thiên Yết nay đã khác, nàng đáp lại chàng bằng ánh nhìn băng lãnh, không còn chan chứa bao tình cảm như từ trước tới nay nữa.
-Ta sẽ vào vấn đề luôn.- Cự Giaỉ khẽ hắng giọng.- Là Xử Nữ nói thế là không đúng với tỉ, ta đã phạt nàng ấy. Nhưng chuyện tỉ có ý bạo lực với các tì nữ, ta e chuyện đó Xử Nữ đã đúng. Tỉ sao vậy? Sao con người tỉ bỗng chốc lại trở nên đáng sợ như vậy?
-Lí do người còn không biết?- Thiên Yết nhếch mép cười, đôi mắt nàng đỏ hoe quay ra nhìn Cự Giải.
-Biểu tỉ, đệ.. đúng, đệ hiểu tấm chân tình tỉ dành cho đệ nhưng không phải tỉ cũng biết rồi sao? Tấm chân tình đó không thể được tồn tại.
-Là do nha đầu đó?
-Không. Ngay trước khi Xử Nữ xuất hiện, đệ và biểu tỉ đã không thể có tình cảm với nhau được. Đệ biết tỉ đã phải trải qua bao nhiêu nỗi thống khổ bởi bi kịch gia đình, nên vì thế đệ và tỉ càng không thể tới với nhau. Tỉ biết không? Trước khi cha tỉ mất, cha tỉ đã dặn dò kĩ phụ thân, phụ mẫu đệ rằng phải gửi gắm tỉ cho một người mà phụ thân tỉ tin tưởng hơn cả, phụ thân tỉ không muốn tỉ một lần nữa bị rơi vào con đường cùng, vết xe đổ của phụ mẫu tỉ, không muốn làm tỉ khổ. Tin đệ đi, có một người đã luôn quan tâm đến tỉ, thậm chí còn yêu tỉ hơn hết thảy mọi thứ.
Thiên Yết nàng không nói gì chỉ nói Cự Giải hãy ra khỏi cung của mình để mình nghỉ ngơi. Thiên Yết một mình trong căn phòng tối, lập lòe ánh nến. Lời người nàng yêu thương nói là đúng hay lại là một lời dối trá, xu nịnh muốn đẩy nàng đi? Nàng vẫn nhớ đêm khi Xử Nữ hồi cung, nàng đã thấy Xử Nữ cùng Cự Giải trò chuyện ở Ngự Hoa Viên. Ánh mắt trìu mến theo một thứ yêu thương vô cực mà bao lâu nàng mong muốn từ Cự Giải nay lại dồn về phía người con gái mới quen biết vài ngày kia. Con tim nàng đau rát, cảm thấy như cả sơn hà đã sụp đổ ngay trước mắt nàng. Nàng không cam lòng nhìn người nàng thầm thương trộm nhớ theo người khác. Nhưng rồi như lời mẹ nàng đã răn, nếu thứ gì là của mình nhưng bị người khác cướp đi, nếu quay lại thì là vật quý giá, nếu không thì chỉ là thứ bỏ đi; con người cũng vậy. Nếu như Cự Giải đã không còn có tình cảm với nàng vậy tại sao nàng cứ phải nhung nhớ hằng ngày dài đêm mênh mông? Quả không xứng đáng.
Nơi Ngự Hoa Viên
Bạch Dương và Bảo Bình về sau Xử Nữ tới hai ngày bởi họ còn phải lo vẹn toàn chốn ăn chốn ở của người dân. Bạch Dương vừa về tới Tích cung của Bảo Bình đã liền đi ra Ngự Hoa Viên ngắm cảnh. Chàng thấy Thiên Bình đã ở đấy, thậm chí còn say sưa cho cá ăn.
– À bây giờ mới thấy nha, Song Ngư Tam công chúa đâu rồi Hoàng tử? – Bạch Dương bước tới hỏi.
– Ngươi không biết cũng đúng thôi, lúc ngươi đi thì Song Ngư đã tổ chức đám cưới với Hoàng tử nước Tuyệt Chiến rồi – Thiên Bình cười. – Song Ngư phận là gái nên phải về nhà chồng rồi.
Thiên Bình liên tưởng lại
Lúc đó khắp Hoàng cung treo những quả cầu đỏ nổi bật dành cho đám cưới của Song Ngư. Họ đốt pháo hoa.
– Thiên Yết tỉ tỉ, muội sẽ nhớ tỉ, hai sư huynh và mẫu hậu lắm – Song Ngư nức nở, nàng sắp phải xa gia đình rồi.
– Đừng lo, tỉ sẽ kêu Song Tử hôn phu của muội một tuần sẽ đưa muôi về hai lần muội chịu không – Thiên Yết an ủi
– Dạ chịu – Song Ngư nghe vậy rất thoải mái
– Được rồi mama chuẩn bị cho Song Ngư đi – Thiên Yết nói rồi nhìn mama
– Vâng thưa quận chúa – Mama trả lời
– Song Ngư, nàng tới rồi à – Song Tử nãy giờ sốt rột , chàng quay lại. – Nàng đẹp quá!
Song Ngư thường ngày ngây thơ, trong sáng. Bây giờ mặc áo cưới vào trông nàng đẹp một cách lạ thường. Mặt cũng trang điểm đậm hơn làm từng đường nét trên khuôn mặt trở nên sắc sảo thanh tao.
– Chàng cũng vậy – Song Ngư ngại ngùng
Hôn lễ của họ được tổ chức rất hoành tráng. Tất cả quan hai triều đều rất đông, thức ăn thì toàn cao lương mỹ vị, nhìn thèm chết đi được!
Mọi truyện cứ thế diễn ra suôn sẻ. Sáng hôm sau, Song Tử cùng đám tùy tùng rước Song Ngư về.
– Từ biệt Cự Giải huynh, Thiên Yết tỉ tỉ, Thiên Bình huynh – Nàng rơi lệ
– Tạm biệt muội, chúc muội sống vui vẻ bên Song Tử – Cự Giải nói, chàng không muốn xa muội muội của mình
– Này Song Tử, đệ mà làm muội muội của ta khóc là coi chừng ta đấy – Thiên Bình dọa
– Đúng đấy, mà nhớ là một tuần cho muội ấy về hai lần đó – Thiên Yết dặn dò
– Vâng, các huynh tỉ đừng lo – Song Tử cười nói
Thế là Song Tử cùng Song Ngư đã về nước Tuyệt Chiến
Thiên Bình kể cho Bạch Dương nghe, thế rồi hai người lại tiếp tục luyên thuyên về những thứ khác.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cự Giải chàng đã nhanh chóng làm xong việc, ngài muốn đi xem vết thương của Xử Nữ như thế nào
– Xử Nữ nàng không sao chứ – Chàng xông vào phòng Xử Nữ làm nàng giật cả mình
– À không sao thưa Hoàng thượng – Xử Nữ cảm động, chàng đã quan tâm nàng rất nhiều rồi
– Tì nữ không để bụng đâu ngài đừng lo – Xử Nữ khách sáo
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại phủ của Thiên Yết, nàng đang ngồi nhấp li trà, gió hiu hiu thổi làm tâm hồn nàng thêm lặng.
– Kim Ngưu – Thiên Yết gọi
– Vâng, người gọi tì nữ ạ – Kim Ngưu kính cẩn nói
– Dạ – Kim Ngưu vui mừng nói
Hai người cứ thế rảo bước đến phòng của Xử Nữ
– Ơ kìa, đó là Hoàng thượng mà – Kim Ngưu nhìn vào phòng Xử Nữ thì thấy Cự Giải đang chăm sóc cho Xử Nữ
Thiên Yết vẫn cứ miễn cưỡng bước vào
– Xử Nữ ta tới thăm ngươi – Thiên Yết cất giọng làm cả hai người giật mình
Xử Nữ không nói lại. Bầu không khí quá căng thẳng, hai bên đều tỏa ra sát khí nặng nề.
Thiên Yết sau khi về phòng liền gọi người bày rượu. Hôm nay thì nàng đã nhất quyết xóa hình bóng biểu đệ của mình trong trái tim rồi. Tình cảm của biểu đệ không dành cho nàng, vậy nàng còn vấn vương làm gì? Thiên Yết uống rượu, một li, hai, rồi mười, mười lăm ly nàng vẫn không dừng lại. Bống có tiếng mở cửa, một nam nhân dáng mình khỏe khoắn bước vào, là Ma Kết.
– Yết nhi, muội sao vậy? – Ma Kết đóng cửa, vội chạy ra đỡ nàng, lần đầu chàng thấy nàng như vậy
– Ma Kết..- Thiên Yết mỉm cười trong cơn say, bây giờ nàng không thể điểu khiển nỗi mình nữa.- Huynh tới rồi.
-Thiên Yết, muội…
Chưa kịp nói hết lời Thiên Yết đã kéo chàng lại, đặt nụ hôn tới tấp rồi gục vào lòng chàng.
-Cự Giải theo ả Xử Nữ đó, huynh cũng sẽ bỏ muội mà đi với Kim Ngưu, muội không thể để như thế được, muội không muốn….- Thiên yết bỗng bật khóc.- Đừng bỏ lại ta, ta không muốn bị bỏ rơi một lần nữa, đừng mà Ma Kết, đừng mà..
Tiếng Thiên Yết khóc ngày một lớn, Ma Kết choàng tay ôm chặt lấy nàng, tiếng nàng cứ nức nở trong lồng ngực chàng, chàng biết phải làm sao? Hồi nhỏ chàng đã hứa bảo vệ Thiên Yết suốt một đời vậy mà giờ đây nàng khóc chàng lại không biết làm thế nào.
-Thiên Yết, là ta yêu nàng.
Ma Kết ghì chặt nàng vào lòng, để mặc nước mắt nàng làm ướt áo. Chàng không biết làm gì khác ngoài việc cứ ôm chặt lấy Thiên Yết. Rồi nàng nín khóc, đôi mắt nàng đỏ hoe cùng hàng nước mắt, nàng cứ dựa vào lồng ngực Ma Kết, là Ma Kết nói yêu nàng, Ma Kết sẽ không bỏ nàng đi đâu hết.
-Vậy chàng hứa với ta đi.- Thiên Yết nhìn chàng, nàng lại một lần nữa đặt nụ hôn sâu lên môi Ma Kết. Cả hai ngã xuống giường với nụ hôn cuồng say không còn để ý đến thế sự chung quanh.
Truyện Xuyên Không Về Vương Triều Hoàng Đạo
Tác giả: Phan Phương Thảo
Giới Thiệu Nhân Vật
3
Truyện: [ Fanfiction ] 12 chòm sao xuyên không về Vương triều Hoàng đạo.
Chương 1: Giới thiệu nhân vật.
Các nhân vật nữ:
KIM NGƯU ( 19 tuổi )
Nàng là một mỹ nhân ngôn hạnh đầy đủ, đặc biệt Kim Ngưu nổi danh khắp nơi nhờ những phím đàn e lệ. Đã biết bao nhiêu trai tráng trong thành quý gối trao thương nhớ cho nàng. Nhưng bất hạnh rằng, Kim Ngưu từ nhỏ đã lâm cảnh mồ côi mẫu thân, bị phụ thân gạ bán vào một quán ăn nhỏ, cuộc đời nàng phải đi qua bao trắc trở điêu tàn.
” Ta rất sẵn lòng đàn cho những người thật sự muốn thưởng thức nó.”
SƯ TỬ (20 tuổi)
Thân là nữ vương nước Ngạo Thiên*, cao cao tại thượng. Sư Tử mang vẻ mạnh mẽ, kiên cường của nữ chiến binh cùng với đó là vẻ đẹp diễm lệ của một nàng tiên nữ. Sư Tử rất giỏi về kiếm thuật, lên năm đã được tâm sư dạy bảo để có thể tự bảo vệ mình.
*nước Ngạo Thiên: Là một nước có thế lực ngang bằng với Vương triều Hoàng đạo. Hai nước này từ lâu đã có mối thù truyền kiếp.
” Coi chừng chết dưới lưỡi kiếm của ta lúc nào không hay đấy nhá tên đáng ghét kia! “
XỬ NỮ ( 18 tuổi )
Vốn là cô sinh viên thời hiện đại bị cuốn về quá khứ. Giống như Kim Ngưu, nàng mồ côi từ nhỏ và đã được nuôi dưỡng ở cô nhi. Xử Nữ vốn đã rất thông minh, trí nhớ tốt nên khi áp dụng bài đã học ở thời hiện đại, những người ở thời cổ đại ai cũng hết thảy ngạc nhiên mà tôn nàng làm Nữ thần. Xử Nữ là một giai nhân sở hữu nhan sắc vẹn toàn đầy đặn, nước đủ điện cũng đủ, ở thời hiện đại Xử Nữ là hoa khôi đẹp nhất trường.
” Đã nói ta không phải Nữ thần rồi mà, chỉ là ta đang áp dụng bài học ở trường để giúp các người mà thôi. “
THIÊN YẾT ( 20 tuổi )
Thiên Yết là biểu tỷ của vua nước Vương triều Hoàng đạo, nàng đem lòng yêu chính biểu đệ của mình. Thiên Yết băng lãnh, bí ẩn. Ánh mắt sắc bén như dao. Khuôn mặt của một mĩ nhân tái thế đã làm nghiêng thùng đổ gánh bao nhiêu chàng trai. Thiên Yết có một quá khứ buồn. Nàng rất giỏi luận chiến lược nên đất nước Vương triều Hoàng đạo gần như không thể thiếu Thiên Yết trong các trận chiến.
” Trong chữ “tình” vốn đâu chứa chữ “duyên”. Ý trời đã định làm sao có thể đổi thay. “
BẢO BÌNH (18 tuổi)
Bảo Bình là một thần y trong triều đình, tài lương y của nàng rất tuyệt vời. Khi Xử Nữ từ thời hiện đại tới thời cổ đại, Bảo Bình đã học hỏi Xử Nữ rất nhiều về các loại thuốc, thược dược,… Bảo Bình có một sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành trái ngược lại vẻ đẹp dịu dàng, diễm lệ đó là một sự tinh nghịch, đáng yêu. Điểm nổi bật của nàng là tài thổi sáo, âm thanh của cây sáo khi Bảo Bình thổi ra giúp tinh thần những người đã nghe phấn chấn hơn.
SONG NGƯ (17 tuổi)
Song Ngư là một cô thiếu nữ yếu đuối, mộng mơ. Nàng là em gái của vua Vương triều Hoàng đạo, Tam Công chúa. Có một thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai với khuôn mặt đẹp đến hoa cũng thua sắc. Tính tình hiền lành, dịu dàng nhưng khi làm điều gì không phải với Song Ngư là coi chừng đấy. Giọng hát nàng trong trẻo, làm ngất ngây bao nhiêu người.
” Là lá la, hôm nay trời đẹp làm sao, ta ngồi ta hát trên thềm nhà ta! “
Các nhân vật nam:
BẠCH DƯƠNG (21 tuổi)
Chàng là một vị tướng quân tài giỏi của nước Vương triều Hoàng đạo, rất trung thành với vua tức Cự Giải. Hào hoa, phong độ và đẹp trai là những từ dùng để miêu tả ngoại hình của Bạch Dương. Háo thắng, quyết đoán cùng kĩ năng chiến đấu có một không hai đã tạo nên một Bạch Dương.
” Cứ để mọi chuyện ở chiến trường cho ta xử lý, sẽ xong nhanh thôi mà! “
SONG TỬ (20 tuổi)
Song Tử hào hoa, tài giỏi. Ngoại hình Song Tử thì cao ráo, đẹp trai là mẫu người của biết bao nhiêu cô gái. Vốn thích trêu hoa ghẹo nguyệt. Chàng là hoàng tử của nước Tuyệt Chiến*. Chiếc quạt trên tay Song Tử không chỉ để quạt mát mà còn dùng để tấn công. Giống như Sư Tử chàng được luyện quạt để tự vệ và chiến đấu.
*Nước Tuyệt Chiến: Là một nước nhỏ , nhưng về phần quân đội, kinh nghiệm trận mạc,… thì vượt xa cả 2 nước Vương triều Hoàng đạo và Ngạo Thiên ( nhỏ mà có võ).
” Các tiểu thư xinh đẹp, hãy lại đây với bổn thiếu gia nào!! “
CỰ GIẢI (21 tuổi)
Chàng là Thái tử của Vương triều Hoàng đạo, vì bị ám sát nên vua cha của chàng đã băng hà. Cự Giải thay cha cai quản đất nước. Dù là mới lên ngôi nhưng Cự Giải đã dần nhận được nhiều tín nghiệm từ mọi người ( diễn biến trong mỗi chương). Đa số những thiếu nữ khi thấy chàng đều gục ngã, nhìn thấy nụ cười của chàng là hóa đá. Cự Giải không chỉ thông minh, hiền từ đức độ mà còn giỏi võ (kiếm) nữa. Người dân ai ai cũng quý mến vị vua trẻ tài ba này.
” Bông hoa này thực rất hợp với nàng đấy! “
THIÊN BÌNH ( 19 tuổi )
Thiên Bình là hiền đệ của Cự Giải, tức Nhị Vương gia. Chàng khôi ngô tuấn tú, tính tình công tâm, nhã nhặn và vô tư. Thiên Bình thông minh hệt sư huynh Cự Giải của mình. Đặc biệt chàng rất thích cho cá ăn và nghe những phím đàn e lệ của Kim Ngưu. Thiên Bình rất ghét quyền lực, chỉ muốn thảnh thơi sống một cuộc sống bình thường như bao người khác.
” Ây da nhiều khi ta chỉ muốn làm thân phận của một thường dân. “
NHÂN MÃ ( 21 tuổi )
Chàng là Sứ giả của nước Vương triều Hoàng đạo. Sở dĩ Nhân Mã làm chức Sứ giả chỉ vì muốn ngao du đó đây, mở rộng hiểu biết. Chàng giỏi dùng Cước để phòng vệ. Nhân Mã khôi ngô tuấn tú, yêu thích tự do và rất lãng mạn.
” Cảnh sắc thật đẹp, làm ta muốn ở đây thêm một chút nữa “
MA KẾT ( 22 tuổi )
Ma Kết là một người suy nghĩ trận địa lừng danh trong nước Vương triều Hoàng đạo, là một người có học. Ma Kết đẹp trai nhưng khô khan, rất nhiều thiếu nữ đã bị chàng khước từ tình cảm nhưng chỉ có một người duy nhất đã làm trái tim băng đá ấy trở nên ấm áp hơn bao giờ hết.
” Quả là một trận địa có một không hai, thật tuyệt vời! “
*Và còn nhiều nhân vật phụ khác nữa!
Chương 1 3 Tại một ngôi trường Quốc gia nổi tiếng ở thế kỉ XXI, bầu trời trong xanh vài gọn gió, dưới mặt đất là những cô cậu sinh viên đang chào hỏi và làm quen với nhau. Trường đang tổ chức lễ chào mừng năm học mới cho các tân sinh viên. Gần cổng trường là hai sinh viên nam vừa đi vừa trò chuyện, tay thì liên tục chỉ chỏ vào các nữ sinh, thích thú vô cùng.
– Trường này thật nhiều hoa khôi! Nãy giờ đếm không xuể ~ Cậu sinh viên cười tít mắt nói.
– Ừ nhưng mấy cô đó chỉ đáng xách dép cho chị hoa khôi ấy mà thôi. ~Bạn của cậu đã điều tra về học tập, sinh hoạt và cả nữ sinh của trường này nên biết rất rõ.
– Hoa khôi? Đó là ai?
– Chị ấy tên là Xử Nữ, một hoa khôi và cũng là một người có tổng điểm cao nhất trướng, thật đáng ngưỡng mộ đúng không? Ha ha ha.
Cậu sinh viên nghe xong đơ một hồi rồi gật đầu lia lịa, nghe giới thiệu như vậy anh đã muốn gặp cô ấy ngay lập tức, muốn chiếm cô ấy làm của riêng mình.
– Nhưng chưa có ai chiếm trọn được trái tim của chị ấy, cứ tỏ tình là chị ấy lại từ chối. Anh đại ca của trường này cũng bị như thế nên đã quyết trả thù chị ấy, vào buổi lễ tổ chức sẽ có một vụ nổ, tớ lo quá!
– Trời! Vậy thầy cô có biết chưa? Nếu nổ thì sẽ giết hết mọi người hả?
– Chưa. Anh ta dọa ai mà méc thì lãnh hậu quả chung với chị ấy! Còn việc nổ thì anh ta dụ chị ấy tới phòng Nghiên cứu Lịch sử vì ở đó có ít người nhất và sẽ chết chung với chị ấy, dù gì thì anh ta cũng thích chị Xử mà, không chiếm được thì phải giết thôi.
– Sao cậu biết nhiều thế?
– Một phần là tự tìm hiểu, phần khác là nhờ anh tớ, anh ấy là thành viên trong bang của đại ca trường mình mà. Hầu hết mọi người cũng chưa biết về việc nổ đâu.
” Tới giờ tổ chức lễ chào mừng cho các tân sinh viên, mời các em và quý thầy cô tới khán phòng dự lễ” ~ Tiếng nói thông báo của cô Tổng phụ trách vang khắp trường và cũng là thứ quyết định sự sống của Xử Nữ.
Các sinh viên dồn về phía Khán phòng mà thẳng bước, vẫn còn nói cười vui vẻ, cùng một chút hồi hộp khi vào Khán phòng. Họ không biết rằng sẽ có một vụ nổ ở phòng Nghiên cứu Lịch sử.
– Này Xử Nữ, giáo sư có việc cần gặp cậu kìa ~ Đại ca của trường lên tiếng
Trước mặt anh là cô gái mang tên Xử Nữ, cô ta đẹp quá! Anh thật sự phân vân có nên giết cô không? Sau một hồi đắn đo anh cười đau khổ chấp nhận giết cô, thà cùng cô chết còn hơn chứng kiến cô đi với một người khác, anh hẳn quá tham lam rồi!
– Giáo sư có việc gì mà muốn gặp tớ thế? Phiền cậu dẫn tớ tới đó! ~ Xử Nữ cất tiếng.
– Ừ.
Đúng như theo kế hoạch, anh dẫn cô tới phòng Nghiên cứu Lịch sử.
– Giáo sư ở đâu vậy, Đại? ~ Thì ra anh tên là Đại, Xử Nữ bước vào nhìn xung quanh rồi hỏi.
– Ở đây nè! – Đại lên tiếng, anh đóng và khóa cửa lại, từng bước tiến lại gần cô.
– Sao cậu lại đóng cửa? Ơ…
Anh đã ép sát Xử Nữ vào tường, môi anh dần dần rút khoảng cách với môi cô. Coi như đây là nụ hôn từ biệt của chúng ta, anh lại tiếp tục cười. Nhưng Xử Nữ lại không muốn như vậy cô đẩy anh ra và tát thật mạnh vào mặt anh ” chát”. Dấu vân tay in rõ trên khuôn mặt của Đại. Trong cơn tức giận anh đẩy Xử Nữ va vào một cổ máy của giáo sĩ.
– Nụ hôn từ biệt của chúng ta đã không thành công rồi nhỉ? Thôi gặp cậu ở kiếp sau, mong là sẽ được hôn cậu ở thế giới bên kia ~ Anh rút từ trong túi áo một cây hột quẹt, ném thật mạnh tới chỗ thuốc nổ của giáo sư. Anh đã chuẩn bị rất kĩ rồi.
– Đó là…. ~ Xử Nữ chưa kịp dứt lời
” Bùm ” tiếng nổ vang lên như sấm rền đã làm mọi người ở Khán phòng giật mình, tán loạn chạy ra khỏi trường.
Vài tiếng sau khi chữa cháy thành công, mọi người đã không còn thấy cô hoa khôi ở đâu nữa, chỉ còn một mảnh vải nhỏ kế bên một cổ máy được vị giáo sư chế tạo đặt tên là “Past Time”, đó là cổ máy độc nhất vô nhị của ông. Dù sao giáo sĩ cũng đã già rồi, vì sự việc này gia đình đã ‘ bắt’ ông nghỉ hưu, dưỡng già cùng con cháu. Mọi người không một ai tin rằng cái máy Past gì đó có thật. Sau đó công an không điều tra gì nhiều, họ đã bị mua chuộc bởi Hiệu trưởng của trường, ông ta sợ việc này sẽ làm mất uy tín của trường.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại một nơi nào đó, Xử Nữ mệt mỏi, nhọc nhằn mở mắt, nàng đang nằm trên một khu vườn. Kế bên nàng là một con sông, không lẽ nó đã cuốn nàng tới tận đây.
– Ơ kìa! Sao cô nương này lại nằm ở đây vậy? ~ Một cô gái cất tiếng
Xử Nữ mệt mỏi nhìn người con gái trước mắt mình nhưng không lâu sau đó cô ngất lịm đi.
Đọc Truyện Xuyên Không Về Vương Triều Hoàng Đạo _12 Chòm Sao
Đêm hôm đó Cự Giải đã đích thân tới thăm Thiên Yết, bước vào phòng, hương nến thơm đã nghi ngút dễ chịu. Bóng Thiên Yết lập lòe sau manh rèm mỏng. Cự Giải tiến vào, khẽ nâng rèm thấy Thiên yết ngồi thẫn thờ tựa mình vào thành giường.
-Biểu tỉ không sao chứ?- Cự Giải ân cần hỏi han.
Nhưng Thiên Yết nay đã khác, nàng đáp lại chàng bằng ánh nhìn băng lãnh, không còn chan chứa bao tình cảm như từ trước tới nay nữa.
-Ta sẽ vào vấn đề luôn.- Cự Giaỉ khẽ hắng giọng.- Là Xử Nữ nói thế là không đúng với tỉ, ta đã phạt nàng ấy. Nhưng chuyện tỉ có ý bạo lực với các tì nữ, ta e chuyện đó Xử Nữ đã đúng. Tỉ sao vậy? Sao con người tỉ bỗng chốc lại trở nên đáng sợ như vậy?
-Lí do người còn không biết?- Thiên Yết nhếch mép cười, đôi mắt nàng đỏ hoe quay ra nhìn Cự Giải.
-Biểu tỉ, đệ.. đúng, đệ hiểu tấm chân tình tỉ dành cho đệ nhưng không phải tỉ cũng biết rồi sao? Tấm chân tình đó không thể được tồn tại.
-Là do nha đầu đó?
-Không. Ngay trước khi Xử Nữ xuất hiện, đệ và biểu tỉ đã không thể có tình cảm với nhau được. Đệ biết tỉ đã phải trải qua bao nhiêu nỗi thống khổ bởi bi kịch gia đình, nên vì thế đệ và tỉ càng không thể tới với nhau. Tỉ biết không? Trước khi cha tỉ mất, cha tỉ đã dặn dò kĩ phụ thân, phụ mẫu đệ rằng phải gửi gắm tỉ cho một người mà phụ thân tỉ tin tưởng hơn cả, phụ thân tỉ không muốn tỉ một lần nữa bị rơi vào con đường cùng, vết xe đổ của phụ mẫu tỉ, không muốn làm tỉ khổ. Tin đệ đi, có một người đã luôn quan tâm đến tỉ, thậm chí còn yêu tỉ hơn hết thảy mọi thứ.
Thiên Yết nàng không nói gì chỉ nói Cự Giải hãy ra khỏi cung của mình để mình nghỉ ngơi. Thiên Yết một mình trong căn phòng tối, lập lòe ánh nến. Lời người nàng yêu thương nói là đúng hay lại là một lời dối trá, xu nịnh muốn đẩy nàng đi? Nàng vẫn nhớ đêm khi Xử Nữ hồi cung, nàng đã thấy Xử Nữ cùng Cự Giải trò chuyện ở Ngự Hoa Viên. Ánh mắt trìu mến theo một thứ yêu thương vô cực mà bao lâu nàng mong muốn từ Cự Giải nay lại dồn về phía người con gái mới quen biết vài ngày kia. Con tim nàng đau rát, cảm thấy như cả sơn hà đã sụp đổ ngay trước mắt nàng. Nàng không cam lòng nhìn người nàng thầm thương trộm nhớ theo người khác. Nhưng rồi như lời mẹ nàng đã răn, nếu thứ gì là của mình nhưng bị người khác cướp đi, nếu quay lại thì là vật quý giá, nếu không thì chỉ là thứ bỏ đi; con người cũng vậy. Nếu như Cự Giải đã không còn có tình cảm với nàng vậy tại sao nàng cứ phải nhung nhớ hằng ngày dài đêm mênh mông? Quả không xứng đáng.
Nơi Ngự Hoa Viên
Bạch Dương và Bảo Bình về sau Xử Nữ tới hai ngày bởi họ còn phải lo vẹn toàn chốn ăn chốn ở của người dân. Bạch Dương vừa về tới Tích cung của Bảo Bình đã liền đi ra Ngự Hoa Viên ngắm cảnh. Chàng thấy Thiên Bình đã ở đấy, thậm chí còn say sưa cho cá ăn.
– À bây giờ mới thấy nha, Song Ngư Tam công chúa đâu rồi Hoàng tử? – Bạch Dương bước tới hỏi. – Ngươi không biết cũng đúng thôi, lúc ngươi đi thì Song Ngư đã tổ chức đám cưới với Hoàng tử nước Tuyệt Chiến rồi – Thiên Bình cười. – Song Ngư phận là gái nên phải về nhà chồng rồi.
Thiên Bình liên tưởng lại
Lúc đó khắp Hoàng cung treo những quả cầu đỏ nổi bật dành cho đám cưới của Song Ngư. Họ đốt pháo hoa.
– Thiên Yết tỉ tỉ, muội sẽ nhớ tỉ, hai sư huynh và mẫu hậu lắm – Song Ngư nức nở, nàng sắp phải xa gia đình rồi.
– Đừng lo, tỉ sẽ kêu Song Tử hôn phu của muội một tuần sẽ đưa muôi về hai lần muội chịu không – Thiên Yết an ủi
– Dạ chịu – Song Ngư nghe vậy rất thoải mái
– Được rồi mama chuẩn bị cho Song Ngư đi – Thiên Yết nói rồi nhìn mama
– Vâng thưa quận chúa – Mama trả lời
– Song Ngư, nàng tới rồi à – Song Tử nãy giờ sốt rột , chàng quay lại. – Nàng đẹp quá!
Song Ngư thường ngày ngây thơ, trong sáng. Bây giờ mặc áo cưới vào trông nàng đẹp một cách lạ thường. Mặt cũng trang điểm đậm hơn làm từng đường nét trên khuôn mặt trở nên sắc sảo thanh tao.
– Chàng cũng vậy – Song Ngư ngại ngùng
Hôn lễ của họ được tổ chức rất hoành tráng. Tất cả quan hai triều đều rất đông, thức ăn thì toàn cao lương mỹ vị, nhìn thèm chết đi được!
Mọi truyện cứ thế diễn ra suôn sẻ. Sáng hôm sau, Song Tử cùng đám tùy tùng rước Song Ngư về.
– Từ biệt Cự Giải huynh, Thiên Yết tỉ tỉ, Thiên Bình huynh – Nàng rơi lệ
– Tạm biệt muội, chúc muội sống vui vẻ bên Song Tử – Cự Giải nói, chàng không muốn xa muội muội của mình
– Này Song Tử, đệ mà làm muội muội của ta khóc là coi chừng ta đấy – Thiên Bình dọa
– Đúng đấy, mà nhớ là một tuần cho muội ấy về hai lần đó – Thiên Yết dặn dò
– Vâng, các huynh tỉ đừng lo – Song Tử cười nói
Thế là Song Tử cùng Song Ngư đã về nước Tuyệt Chiến
Thiên Bình kể cho Bạch Dương nghe, thế rồi hai người lại tiếp tục luyên thuyên về những thứ khác.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Cự Giải chàng đã nhanh chóng làm xong việc, ngài muốn đi xem vết thương của Xử Nữ như thế nào
– Xử Nữ nàng không sao chứ – Chàng xông vào phòng Xử Nữ làm nàng giật cả mình
– À không sao thưa Hoàng thượng – Xử Nữ cảm động, chàng đã quan tâm nàng rất nhiều rồi
– Tì nữ không để bụng đâu ngài đừng lo – Xử Nữ khách sáo
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tại phủ của Thiên Yết, nàng đang ngồi nhấp li trà, gió hiu hiu thổi làm tâm hồn nàng thêm lặng.
– Kim Ngưu – Thiên Yết gọi
– Vâng, người gọi tì nữ ạ – Kim Ngưu kính cẩn nói
– Dạ – Kim Ngưu vui mừng nói
Hai người cứ thế rảo bước đến phòng của Xử Nữ
– Ơ kìa, đó là Hoàng thượng mà – Kim Ngưu nhìn vào phòng Xử Nữ thì thấy Cự Giải đang chăm sóc cho Xử Nữ
Thiên Yết vẫn cứ miễn cưỡng bước vào
– Xử Nữ ta tới thăm ngươi – Thiên Yết cất giọng làm cả hai người giật mình
Xử Nữ không nói lại. Bầu không khí quá căng thẳng, hai bên đều tỏa ra sát khí nặng nề.
Thiên Yết sau khi về phòng liền gọi người bày rượu. Hôm nay thì nàng đã nhất quyết xóa hình bóng biểu đệ của mình trong trái tim rồi. Tình cảm của biểu đệ không dành cho nàng, vậy nàng còn vấn vương làm gì? Thiên Yết uống rượu, một li, hai, rồi mười, mười lăm ly nàng vẫn không dừng lại. Bống có tiếng mở cửa, một nam nhân dáng mình khỏe khoắn bước vào, là Ma Kết.
– Yết nhi, muội sao vậy? – Ma Kết đóng cửa, vội chạy ra đỡ nàng, lần đầu chàng thấy nàng như vậy
– Ma Kết..- Thiên Yết mỉm cười trong cơn say, bây giờ nàng không thể điểu khiển nỗi mình nữa.- Huynh tới rồi.
-Thiên Yết, muội…
Chưa kịp nói hết lời Thiên Yết đã kéo chàng lại, đặt nụ hôn tới tấp rồi gục vào lòng chàng.
-Cự Giải theo ả Xử Nữ đó, huynh cũng sẽ bỏ muội mà đi với Kim Ngưu, muội không thể để như thế được, muội không muốn….- Thiên yết bỗng bật khóc.- Đừng bỏ lại ta, ta không muốn bị bỏ rơi một lần nữa, đừng mà Ma Kết, đừng mà..
Tiếng Thiên Yết khóc ngày một lớn, Ma Kết choàng tay ôm chặt lấy nàng, tiếng nàng cứ nức nở trong lồng ngực chàng, chàng biết phải làm sao? Hồi nhỏ chàng đã hứa bảo vệ Thiên Yết suốt một đời vậy mà giờ đây nàng khóc chàng lại không biết làm thế nào.
-Thiên Yết, là ta yêu nàng.
Ma Kết ghì chặt nàng vào lòng, để mặc nước mắt nàng làm ướt áo. Chàng không biết làm gì khác ngoài việc cứ ôm chặt lấy Thiên Yết. Rồi nàng nín khóc, đôi mắt nàng đỏ hoe cùng hàng nước mắt, nàng cứ dựa vào lồng ngực Ma Kết, là Ma Kết nói yêu nàng, Ma Kết sẽ không bỏ nàng đi đâu hết.
-Vậy chàng hứa với ta đi.- Thiên Yết nhìn chàng, nàng lại một lần nữa đặt nụ hôn sâu lên môi Ma Kết. Cả hai ngã xuống giường với nụ hôn cuồng say không còn để ý đến thế sự chung quanh.
Vương Triều Hoàng Đạo
“Sư Vương, xem ra lần này . . . ngươi không thoát được rồi?” Xà Phu cười đắc thắng . . .
“Hừ!!” Sư Tử hừ lạnh, tính mở miệng thì bị một giọng nói khác chen ngang.
“Đừng mừng vội!!!!”
Giọng nói có vẻ quen quen, Sư Tử quay đầu lại nhìn. . . mắt mở to . . . mồm há hốc.
Ba nam nhân anh tuấn ngời ngời, hào quang lấp lánh, mỉm cười tiêu sái bước vào chính điện.
“Ba người . . . Bạch Dương, Nhân Mã, Thiên Yết . . .sao lại . . . “
“Bọn ta chính là ham vui a . . . .thật không ngờ vừa tới đã gặp cảnh tượng này!” Bạch Dương cười cười, coi những tên sát thủ như không khí.
“Sư huynh, sao lại để chúng chĩa kiếm thế này” Nhân Mã làm bộ mặt cún con, tiến lên đẩy những mũi kiếm đang chĩa về Sư Tử.
Bọn sát thủ tính phản kháng, nhưng mà dường như lực Nhân Mã quá mạnh, khiến cây kiếm bị dời đi không chút khó khăn nào. Đám sát thủ biết không phải hạng xoàng, liền đứng yên không manh động.
“Ồ . . . thật không ngờ cả Hoàng Đế Hoàng Đạo cũng hạ cố tới thăm Xà Quốc nhỏ bé” Xà Phu vẫn ngạo nghễ như trước. “Tốt thôi, tất cả cùng chết chung!!”
“Xông lên!!!!”
Đám sát thủ nhận lệnh, lập tức xông lên tấn công, Xà Phu vẫn ngồi yên trên ngai mà xem cuộc đấu.
“Không biết lượng sức” Bạch Dương lạnh giọng, thần thái tập trung, rút kiếm bên hông ra, tư thế sẵn sàng.
“Hừ. . . để xem bản lĩnh thế nào mà đòi đối đầu với bọn ta?” Nhân Mã nhếch miệng, coi khinh đám sát thủ.
Thiên Yết từ đầu không có hứng thú mở lời, chỉ muốn nhanh chóng hạ gục cái tên Xà Phu, trả thù cho những gì hắn gây ra.
Tiếng kiếm chạm vao nhau “leng keng” nghe rất chói tai, kẻ bay lên, người đáp xuống, kẻ né đòn, người tấn công. Ý chí chiến đấu sục sôi.
Không cần tốn nhiều thời gian . . . đám sát thủ liền lần lượt bị hạ gục. Sư Tử thừa cơ hội, xông lên tấn công Xà Phu, trả mối hận xưa.
Xà Phu không phải hạng tép riu, tất nhiên không dễ dàng bị hạ gục. Hắn rất nhanh rút kiếm ra nghênh chiến.
Sư Tử cẩn thận hơn lần trước, nhất định cây kiếm đó đã sớm tẩm độc, trúng một nhát liền mất mạng như chơi . . . mắt hắn luôn luôn quan sát sơ hở đối phương để nhân cơ hội mà tấn công.
Hai bên người ở thế chủ động, người thế phòng thủ cứ thế thay phiên nhau.
“Sư Vương, ngươi vĩnh viễn là kẻ bại trận!!!”
Câu nói của Xà Phu như châm ngòi cho sự tức giận của Sư Tử. Tròng mắt Sư Tử hằn lên tia máu, sát khí tỏa ra. Trên mặt Sư Tử hiện lên ba chữ.
“Đừng tới gần!!!!”
“Xà Phu ơi Xà Phu . . chọc giận ai cũng được . . .sao lại dám đi chọc giận cái Sư Tử ấy chứ” Bạch Dương lắc đầu . . . nhìn Xà Phu với ánh mắt cảm thông.
Xà Phu nhìn bọn họ rồi lại nhìn Sư Tử . .cái gì mà không nên chọc Sư Tử??? Hừ . . . ta đây không sợ, một kẻ từng bại dưới tay ta . .. há có thể ngóc đầu lên được sao???
Sư Tử không quan tâm tới gì, chỉ có sự tức giận vây quanh, Sư Tử hắn cả đời oanh oanh liệt liệt, chưa bao giờ bại trận trước ai, lần đó là vì có Cự Giải nên hắn mới để Xà Phu làm tàn. Lần này thì không!!!!!
Sư Tử liền lao đến, tấn công Xà Phu liên tục, hắn như môt con mãnh thú thèm khát . . .ra sức tóm lấy con mồi. Từng đường kiếm của hắn đều chí mạng . . .Xà Phu bị tấn công dồn dập, thần trí bàng hoàng . . nghi ngờ người trước mặt có phải là Sư Vương hay không?
Xà Phu lăm le thanh kiếm trên tay chỉ cần một nhát . . . Sư Tử sẽ toi mạng, độc lần này còn mạnh, độc hơn cả lần trước .. . .hắn cười thầm trong lòng.
Vừa hay thấy được sơ hở, Xà Phu liền vung kiếm . .. .
“Keng!!!”
Thanh kiếm Xà Phu bị chém gãy đôi . . . .còn thanh kiếm của Sư Tử đang kề sát cổ hắn . . . .
“Ngươi nên nhớ. . . .lần trước ta đúng là bị ngươi làm cho bị thương, nhưng ngươi lúc đó cũng không khá khẩm là bao, nằm dưới đất giữa vũng máu mà chờ thuộc hạ tới cứu!” Sư Tử nghiêm mặt, rành rọt nói. “Hay nói cách khác, chúng ta ngang sức ngang tài . . . cho tới lúc này . . .”
Sư Tử nhếch miệng cười.
“Phập!”
Thanh kiếm đâm thẳng vào ngực Xà Phu, máu từ miệng hắn chảy ra, hai mắt hắn trợn ngược . . .”Ngươi . . . ngươi . . . “
Sư Tử rút kiếm ra, đá ngã Xà Phu, Xà Phu lăn xuống bậc tam cấp trong kim điện . . . Sư Tử lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống hắn . . .
“Để xem lần này . . .có ai cứu được ngươi?”
Tháng sáu năm Thiên Vương thứ hai, Xà Quốc chính thức bị xóa khỏi bản đồ, thay vào đó được đổi tên thành Nhật Nguyệt Quốc.
Sư Tử chính thăng đăng ngôi, trở thành Hoàng Đế Nhật Nguyệt Quốc lấy niên hiệu là Hỏa Vương. Cự Giải trở thành Hoàng Hậu của Nhật Nguyệt Quốc.
Trong đêm tân hôn, khi Cự Giải hỏi vì sao đặt tên là Nhật Nguyệt, Sư Tử chỉ đơn giản mỉm cười trả lời.
“Ta là Nhật, nàng là Nguyệt . . . rất xứng đôi!”
*Mặt trời và Mặt trăng . . . không phải rất xứng đôi sao ^ ^
Chẳng bao lâu sau thì Cự Giải sinh hạ một hoàng tử nhỏ . . . Sư Tử đặt cho hắn một cái tên rất kiêu ngạo “Kiêu Dương” ngụ ý mặt trời chói chang.
Bạch Dương quyết định rời xa chốn chiến trường khốc liệt, trở về với nương tử của mình là Kim Ngưu bắt đầu kế hoạch buôn bán. Trong vòng ba năm đã trở thành gia đình Vương giả giàu có nhất nước, tiền tài nhiều vô số kể.
Bọn họ cũng sinh một cặp long phụng, hai đứa trẻ này rất phá phách, khiến cho Bạch Dương dở khóc dở cười.
Có một lần tiết trời trong xanh. Ba mẹ con rủ nhau ra hồ ngắm cá.
Kim Ngưu nhìn đám cá ú na ú núc bơi trong hồ, đột nhiên cồn cào muốn ăn cá. Thế là hai hài tử bé nhỏ vì “thương” mẹ, liền chạy đi lấy mấy thỏi vàng ném xuống hồ, chẳng mấy chốc xác cá nổi lềnh bềnh, sùi bọt mép.
Bạch Dương đau lòng nhìn đám cá vàng trị giá hàng vạn ngân lượng của hắn, lại nhìn nương tử và hai hài tử làm bộ mặt cún con vô tội, đành nghẹn ngào mà cho qua.
Lại có lần đêm khuya thanh vắng, Kim Ngưu lại đòi ngắm hoa. Giữa mùa đông thì hoa đâu mà ngắm!!!!!
Hai tên tiểu hài tử lại loi choi, đi lấy một đống trân bảo có hình dáng bông hoa đem treo trên cây, treo thôi thì nói làm gì!! Đằng này chúng vặt cả nụ hoa mới nhú ra, vặt sạch lá, nói vậy để cho dễ ngắm mấy thứ vừa treo.
Ôi trời ơi!! Cây mai tứ quý tốn hàng trăm vạn lượng, chờ tới mùa xuân là nở . .. ấy thế mà chúng nỡ vặt sạch!!!
Bạch Dương vì thế mà khóc ròng bảy ngày trời, xuân năm đó hắn không thèm đón, cứ ủ rũ nằm nhà ôm nổi buồn.
Dù vậy nhưng gia đình họ vẫn cứ yên ấm như thường, cuộc đời giàu sang phú quý . . .
*cặp long phụng: sinh đôi trai gái.
Còn Nhân Mã và Bảo Bình, phải hai năm sau họ mới thành thân. Bảo Bình trở thành một mỹ nữ không thua kém hai tỷ tỷ của mình, cười một cái đã làm khuynh đảo chúng sinh.
Sau khi thành thân thì họ liền lên đường đi khắp nước chữa bệnh, đồng thời cũng tìm kiếm dược liệu quý.
Danh tiếng của họ vang xa lẫy lừng, ai nấy nghe tên đều biết.
Danh hiệu Y Tiên cũng nhờ đó mà càng được chứng minh, lưu danh muôn đời.
Bọn họ dù ở độ tuổi bao nhiêu, vẫn giữ nguyên tính tình trẻ con, lúc nào cũng có thể cười đùa.
Con cháu họ mai sau trở thành những thầy thuốc xuất sắc, số khác lại thành hiệp khách chuyên giúp đỡ người dân.
Về phần Xử Nữ và Ma Kết. Hai người đều từ quan mở trường dạy học, không phân biệt nam nữ, chỉ cần có lòng hiếu học đều được nhận.
Những học đồ qua tay họ rèn luyện, người nào người nấy thi đỗ bảng vàng, vào triều làm quan tứ phẩm trở lên.
Nhờ có Xử Nữ mà giờ đây nữ nhân cũng được phép vào triều làm quan, cống hiến cho xã tắc.
Xử Nữ được lưu danh sử sách, được nữ nhân ngưỡng mộ vô cùng, lấy nàng ra làm tấm gương để noi theo.
Họ sinh được ba người con trai, đều thông minh khác thường. Con cháu họ mai sau cũng thành những vị quan văn nức tiếng.
Ma Kết thỉnh thoảng vẫn đứng phía sau trợ giúp triều đình, nhiều lần Nhân Mã qua dụ dỗ dãy võ cho ba đứa trẻ liền bị Ma Kết đuổi đi.
Hắn nói .. cái gì mà . .. . mưu trí mới cần thiết, còn võ nghệ không hợp với ba đứa trẻ.
Nhìn chung . . . gia đình Vương giả này chủ yếu thích dạy học, trường học của họ cũng được mở rộng, các kỳ thi cử, đề thi đa số đều do họ chuẩn bị. Trở thành một phần không thể thiếu của triều đình.
Phụ Hoàng của Thiên Bình băng hà, nàng cùng Song Tử về Thiên Quốc. Khoảng vài tháng sau . .. do không có con trai, lại chỉ có một mình Thiên Bình là con . .. nên Song Tử đã lên ngôi lấy niên hiệu là Phong Vương. Thiên Bình trở thành Thiên Bình Hoàng Hậu.
Đất nước nhỏ này dưới sự dẫn dắt của Song Tử năm năm tháng tháng phồn thịnh, chuyên giao thương với các nước khác.
Thiên Bình sinh hạ một công chúa, xinh đẹp không thua kém gì mẫu hậu của mình. Cô nhóc này tuy nhỏ tuổi thế nhưng đã có người tới tận nơi để cầu thân.
Người đời truyền miệng nhau gia đình Hoàng tộc có bài thuốc bí truyền, khiến bọn họ trẻ mãi không già . . .
Quả đúng là trẻ mãi thật, vì Thiên Bình và Song Tử dung mạo đều không thay đổi nhiều, dù tuổi có cao đi chăng nữa . . . từ nơi này xuất phát thêm nhiều mỹ nữ, mỹ nam đệ nhất thiên hạ.
Có lẽ là do nòi giống đặc biệt . . . từ hoàng tử tới công chúa ai nấy đều đẹp đẽ lạ thường.
Ba năm qua . . .
Song Ngư vẫn ngủ vùi, không hề có dấu hiệu tỉnh lại, Bảo Bình định kỳ vẫn về cung để xem mạch cho Song Ngư, kết quả mọi lần đều như nhau.
Thiên Yết không còn ở Long Ngâm điện nữa mà chuyển sang Phượng Nghi cung ở, hắn nói chỉ có nơi đây mới có hình bóng của nàng. Hắn đặt làm riêng cho Song Ngư một chiếc giường, xây thêm một tòa nhà riêng ở Phượng Nghi cung, để nàng ở tại nơi đó.
Ở tòa nhà này luôn luôn mang theo mùi thuốc . . .nên Thiên Yết không thể ở lại. Bảo Bình nói chỉ bằng cách này mới có thể duy trì mạng sống Song Ngư . . . dù là nàng ở trạng thái thực vật.
Phượng Nghi cung được đổi tên thành Vĩnh Hằng cung. Thiên Yết ngoại trừ phê duyệt tấu chương ra .. . thỉnh thoảng hắn sẽ ngồi bên ngự án mà vẽ tranh.
Ba năm qua hắn không ngừng vẽ tranh, các bức vẽ đều treo đầy thư phòng. Mà nhân vật trung tâm của bức vẽ đều là một nữ nhân.
Đúng vậy .. đó là Song Ngư.
Những biểu hiện hỉ, nộ, ai, lạc của nàng đều được hắn vẽ qua, bức vẽ nào cũng tỉ mỉ, chăm chút, khung cảnh mỗi bức vẽ là bốn mùa khác nhau . . .cứ thế thay phiên.
Mỗi tối trước khi ngủ hắn đều tới thăm nàng.
“Ngư nhi . . . con chúng ta đã tròn ba tuổi, ở ngoài kia yến tiệc náo nhiệt, nhưng xem ra con thích gặp nàng hơn. Nàng mau tỉnh dậy ôm con, được không?” Thiên Yết bế Tư Đẳng, đặt hài tử bé nhỏ nằm cạnh Song Ngư.
Tư Đăng nhổm người, tay nắm lấy tóc Song Ngư mà kéo.
“Đẳng nhi ngoan, đừng nghịch, sẽ đau mẫu hậu” Thiên Yết nhẹ nhàng gỡ tay Tư Đẳng ra.
“Ngư nhi, nàng mau tỉnh lại đi, ta và Đẳng nhi rất nhớ nàng”
. . .
“Ngư nhi, cây đào lại nở hoa rồi, rất đẹp, nàng mau tỉnh lại để xem đi, chẳng phải nàng thích nhất chính là nó sao?”
. . .
“Ngư nhi, ta rất nhớ nàng, nàng tỉnh lại đi có được không?”
. . .
Hắn mỗi ngày đều thăm nàng như thế, lần nào cũng nhắc nàng hãy tỉnh lại .. .
Tới một ngày . . . hắn bận xử lý chính sự, không tới thăm nàng, phải tới tờ mờ sáng hôm sau hắn mới tới.
Khi tới nơi hắn thấy nơi khóe mắt nàng hơi đỏ, còn gối thì đã ướt đẫm, hắn kinh ngạc.
“Ngư nhi, nàng khóc sao? Nàng tỉnh lại rồi phải không???”
Không có ai đáp cả. . . nhưng nước mắt Song Ngư lại tiếp tục chảy dài . . .
Dù lay thế nào Song Ngư vẫn không mở mắt . .. rất lạ.
Hôm sau Thiên Yết đành cho người tìm Bảo Bình về.
. . . .
“Vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, Hoàng thượng người cố nhớ xem .. . có điều gì tác động đến Ngư tỷ không?” Bảo Bình hỏi.
“À. . trẫm mỗi ngày cứ tới giờ ngọ sẽ thăm nàng, hôm đó trẫm bận chút việc, sáng sớm hôm sau mới đến . . .” Thiên Yết kể lại ngày hôm đó.
“Vậy là việc Hoàng huynh thăm Ngư tỷ đã thành một thói quen, cứ tới giờ đó là tới, thế nhưng hôm đó lại tới trễ . . . có lẽ . . . Ngư tỷ tưởng rằng Hoàng huynh xảy ra chuyện gì . . .cho nên đã khóc” Nhân Mã phân tích vấn đề.
“Nếu vậy . . .Ngư tỷ cần chất kích thích!” Bảo Bình đập tay.
“Kích thích thế nào đây?” Thiên Yết nhíu mày, không hiểu nhìn hai người.
“Cứ làm thế này .. . “
Giờ ngọ.
Cánh cửa lại được mở ra.
Thiên Yết chầm chậm bước tới bên giường, hắn vuốt ve khuôn mặt Song Ngư . . .giọng nói hơi nghẹn.
“Ngư nhi . . ta thật có lỗi với nàng . .. Đẳng nhi . . .Đẳng nhỉ đã .. . ” Nói tới đây hắn liền rên rỉ khóc lóc.
Lúc sau .. hắn mới tiếp tục . . .
“Đẳng nhi bị đậu mùa, hiện tại . .đang rất nguy kịch. Còn Bảo Bình thì đổ bệnh suy yếu không thể cử động được . . .”
Thiên Yết lại tiếp tục khóc lóc, hắn đưa mắt liếc nhìn Song Ngư, thật ngạc nhiên khi nàng cũng khóc, tâm hắn có hơi chút kích động.
“Hoàng huynh, không hay rồi!!!!!” Nhân Mã từ đâu xông vào cửa.
“Chuyện gì?”
“Tư Đẳng . . .Tử Đẳng . . . khó thở. .. có lẽ không qua khỏi”
Thiên Yết còn chưa kịp đọc tiếp lời thoại thì Song Ngư từ trên giường bật người dậy, nước mắt giàn dụa . . .
Trước sự kinh ngạc của Thiên Yết và Nhân Mã, nàng leo xuống giường, chân trần chạy về phía Đông Cung.
“Đẳng nhi . . .con không được xảy ra chuyện gì . .. .”
Đông Cung.
“Rầm!” Cánh cửa thô bạo bị đẩy ra.
Bảo Bình đang ẵm Tư Đẳng trên tay, hát ru cho hài tử ngủ, chợt nàng dừng lại, trợn tròn mắt nhìn Song Ngư đang đứng trước mặt.
“Đẳng nhi . . ” Song Ngư nhào tới ôm lấy Tư Đẳng. Dường như Tư Đẳng nhận ra đó là mẫu hậu của mình, liền bật cười khanh khách.
“Ngư tỷ . . . ” Bảo Bình lắp bắp . . .mắt nhìn về phía cửa, Thiên Yết và Nhân Mã cũng đã tới nơi.
Bảo Bình nhìn Song Ngư sau đó lui ra . . . .để Thiên Yết ở lại trong phòng.
“Ngư nhi . . .”
Song Ngư đang nựng tiểu hài tử, nghe Thiên Yết gọi mình chợt sững người, nàng xoay người nhìn hắn, nước mắt lại tuôn.
“Yết . . “
Thiên Yết đứng yên không nhúc nhích, mỉm cười nhìn nàng.
“Ngư nhi . . . ta đã chờ ngày này lâu lắm rồi .. .”
.. .
“Ta yêu nàng”
Ba chữ hắn nói ra, rất dứt khoác, rất nhẹ nhàng, rất chân thực.
Song Ngư đặt hài tử vào trong nôi, chạy tới ôm lấy hắn, vùi mặt vào lồng ngực ấm áp mà khóc.
Nàng đã chờ. . . đã chờ câu nói này của hắn từ rất lâu . . . rất lâu rồi. . . .
. . .
“Óa . . . .hu hu hu hu hu hu . . . .”
“Trời ơi . . Hỉ công công . . . có cần khóc tới mức đó không??” Nhân Mã giật giật khóe mắt . . . nhìn Hỉ công công khóc bù lu bù loa.
“Ba năm rồi a . .. rốt cuộc . . .đã đoàn tụ a . . .” Hỉ công sụt sịt nói.
.. .
Phải, ba năm chờ đợi, ba năm ngóng trông, ba năm nhung nhớ.
Hắn nhớ tiếng cười, nhớ giọng nói, nhớ từng cái nhíu mi, nhớ từng cái cử chỉ . . . hắn không có lúc nào là thôi nhớ về nàng.
Ba năm, không là dài, không là ngắn . .. dù cho thế nào . . . hắn vẫn sẽ đợi nàng . . .
Rốt cuộc . . . mong muốn của hắn đã được thực hiện!
Bạn đang đọc truyện trên: chúng tôi
Đọc Truyện 12 Chòm Sao Xuyên Không
Mọi người bảo trì im lặng.
– Mình nghĩ… – CỰ GIẢI nhẹ giọng phá vỡ im lặng – …chắc không đâu. Tử Y vẫn là một tiểu cô nương mà.
– Ừ, ai lại mang một cô nương như thế đi đánh trận – SONG NGƯ.
– Vậy cái làng này… – THIÊN BÌNH nhìn chăm chú vào tấm bản đồ – chúng tôi lại màu đỏ ?
– Kế bên có chữ nè – BẠCH DƯƠNG chỉ tay vào hàng chữ nhỏ xíu phía trên cái dấu đỏ.
– Độc, 35 – SƯ TỬ đọc xong liền gãi cằm suy nghĩ.
– Ý là chỗ đó chuyên dùng độc dược, có 35 người. Mới hôm qua nói hôm nay đã quên rồi, ăn ở kiểu đó hả ? – XỬ NỮ vừa nghiến răng giải thích vừa liếc xéo con mèo một phát làm SỬ TỬ lông lá đều dựng đứng hết lên.
– Nhưng mà đó đúng là làng của Tử Y mà. Hôm qua đại bá nói, trong làng của quân bình không có dân thường. Hay là lộn chỗ rồi ? – BẢO BÌNH.
– Chắc không đâu, phía tây núi này chỉ có mấy cái làng, nằm kế rừng thì có hai cái, mà ở dưới chân núi thì chỉ có một cái thôi – SONG TỬ.
Mười hai người nhíu mày suy nghĩ, không khí im lặng một cách quái dị.
Triệu Lam sáng sớm bước vào đại sảnh, hình ảnh đầu tiên chính là mười hai người quay xung quanh cái gì đó, không khí im lìm khác hẳn thường ngày. Gió lạnh thổi qua, Triệu Lam xoa xoa cánh tay nổi đầy những nốt nho nhỏ được dân gian đặt cho cái tên “thân thương” là da gà. Hắn vừa bước vào sảnh vừa nghĩ xem lại có chuyện kinh thiên động địa gì đây.
– Mấy đứa làm gì đó ? – Triệu Lam vừa hơi nhướn người lên định xem đám cháu này đang chú ý cái gì liền bị BẠCH DƯƠNG lôi vào giữa.
– Đại bá, người xem cái làng này đi – KIM NGƯU chỉ vào cái dấu đỏ.
Triệu Lam vừa liếc qua, mặt liền chuyển thành màu xanh. Lát sau, hắn quay sang hỏi :
– Có chuyện gì vậy ?
– Đại bá, lúc bọn con tới đây có đi qua làng này. Còn gặp được hai huynh muội đã giúp đỡ bọn con. Có điều đây là làng của binh lính, không lẽ tiểu muội muội đó cũng là binh lính sao ? – SONG TỬ
Triệu Lam run lên một cái, nhìn chằm chằm đám người kia, sau đó hỏi :
– Có phải một tiểu cô nương tên Tử Y cùng một ca ca tên Tử Đạt đúng không ?
Mười hai người nhìn thái độ của Triệu Lam cảm thấy quái lạ nhưng vẫn gật đầu.
Triệu Lam co rút khóe miệng, hít sâu một hơi từ từ giải thích :
– Hai người đó không phải huynh muội, là phu thê đó (đả kích tập 1).Tuổi tác cũng trên bốn mươi rồi, ta gặp mặt còn phải gọi một tiếng tiền bối mà (đả kích tập 2). Một người gọi là “Độc nhất phụ nhân tâm”, một người là “Vô độc bất trượng phu”. Hai người này chuyên dùng độc công, luyện Trú Nhan Thuật nên có được dung nhan bất lão. Tử Đạt phong lưu có tiếng, thích trêu chọc thiếu nam lẫn thiếu nữ. Tử Y tính cách kì dị, thích cải trang thành tiểu cô nương suốt ngày chạy tới chạy lui. Hai người này tuy hơi “bất thường” nhưng trên giang hồ vẫn là có danh tiếng.
Triệu Lam nói xong liền thở ra một hơi dài, uống hết chung trà nhìn mười hai cục đá trước mặt.
Cái…cái…cái gì vậy ???
Tiểu cô nương Tử Y đáng yêu dễ thương thực ra là một lão thái bà trên bốn chục tuổi ??????????
Hai người đó là một đôi phu thê chuyên dùng “độc” ??????????
Mười hai người bất giác nhớ lại nụ cười tươi tắn đáng yêu dễ thương của Tử Y cùng với bữa cơm mà tối hôm đó bọn họ ăn.
– Mình cảm thấy thực may mắn vì còn sống – SONG TỬ bật ra một câu giữa không khí căng thẳng.
Mười hai người lại cảm thấy lạnh người.
Lát sau, THIÊN BÌNH chợt hỏi :
– Uy, vậy sao bọn họ lại thành quân binh ? Không phải giang hồ với triều đình luôn là nước sông không phạm nước giếng sao ?
– Thực ra, vốn là vậy. Có điều là hoàng thượng lên tiếng nên bọn họ phải đi làm.
Mười hai người cảm thấy kì quặc. Con rắn đó là hoàng thượng chứ không phải mấy loại minh chủ gì gì đó. Lấy tư cách gì mà ra lệnh cho người ta ?
Triệu Lam nhìn đám người vẻ mặt nghi hoặc liền hảo tâm giải thích :
– Thực ra có chuyện mà mấy đứa chưa biết. Nhị vương gia Thiên Ân là Minh chủ của Võ lâm minh đứng đầu bạch đạo. Mà hoàng thượng là Cung chủ Xích Nguyệt cung đứng đầu hắc đạo.
Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện: Xuyên Không Về Vương Triều Hoàng Đạo trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!