Có phải bảo bình nào cũng như vậy?
Nói chuyện rất hấp dẫn, luôn làm người khác vui vẻ, nói chuyện với bảo bình chắc chắn sẽ cười hoài thôi. Và có những nỗi buồn không muốn đem ra nói với bảo bình,vì bảo bình dường như chả bao giờ biết buồn, nói chuyện với nhau rất nhiều nhưng chả khi nào bạn thấy bảo bình than vãn một điều gì đó trong cuộc sống, hay chia sẻ một nỗi buồn nào đó với bạn cả. Còn có những nỗi buồn nếu có cơ hội nói ra cho bảo bình nghe thì nỗi buồn ấy đảm bảo sẽ vơi đi chóng vánh, vì bảo bình – luôn có cách an ủi rất riêng -không ngọt ngào sến súa, an ủi bằng những câu bông đùa nhưng đủ làm bạn hạnh phúc và an yên vô cùng, và ngay tức khắc không thể buồn được nữa.! Một điều nữa là khó có thể hiểu được tâm ý của bảo bình, hiều được bảo bình đang nghĩ gì. Có lúc lạnh lùng vô cùng, nói chuyện cứ hững hờ,trong một cuộc trò chuyện bạn luôn là người gợi chuyện, kiếm chuyện để mà nói với bảo bình, lúc ấy bạn luyên thuyên nói, hỏi han quan tâm bảo bình đủ điều còn bảo bình sẽ chỉ trả lời vẻn vẹn vài câu, có lúc bạn sẽ phải cố an ủi bản thân tự hiểu trong những câu ngắn gọn của bảo bình có những quan tâm, yêu thương ẩn chứa trong đó, nhưng đó có lẽ chỉ là ngụy biện.
Và chắc bởi cái cách lạnh lùng của bảo bình đối với mình quen rồi, nên khi anh cũng với những câu chữ gỏn lọn như thế nhưng lần này anh là người gợi chuyện, anh hỏi han một vài điều về bạn, tưởng như hỏi cho vui thôi ,cũng sẽ làm bạn cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Có lẽ bảo bình là gió thật, tình cảm của anh cứ thoáng qua thế thôi, chẳng chịu ở lại đâu? Làm bạn với bảo bình khá lâu, rồi bằng một sự tinh ý nào đó anh biết được bạn thích anh, anh thẳng thắn hỏi bạn rồi bạn cũng thẳng thắn đáp trả anh, rồi anh bảo bạn không nên thích anh. Tốt nhất bạn không nên yếu đuối van xin tình yêu,ngay lập tức bạn nên dừng lại chỉ lặng yên và yêu anh thôi không cần anh đáp trả, điều đó đồng nghĩa với việc bạn không chủ động liên lạc với anh, không trò chuyện với anh nhiều, gặp anh thì mỉm cười nói chuyện như bạn bè bình thường, nói với anh rằng mình chỉ cảm nắng anh, và anh không thích thì dĩ nhiên mình và anh chỉ là bạn, cơn cảm nắng nhanh chóng qua đi! Vì bảo bình chẳng bao giờ vì thương hại bạn mà chấp nhận yêu bạn đâu, nếu bạn yếu đuối van xin như thế chỉ làm bảo bình xa lánh bạn thêm! Với bảo bình làm bạn rất dễ làm người yêu rất khó, bạn vẫn làm bạn với anh, bạn chấp nhận đơn phương vì anh chưa làm bạn tổn thương vì anh thẳng thắn nói ra cảm xúc của anh để bạn biết mà dừng lại đúng lúc.
Có thể bạn sẽ bất ngờ vì vài ba tháng sau bảo bình lại chủ động nói chuyện với bạn nhiều hơn, và anh nói lúc trước không phải là không thích bạn mà là vì anh không tin tưởng vào tình yêu nên thế rồi vu vơ nói rằng giờ muốn tiến tới với bạn chắc có lẽ không thể, ùm dĩ nhiên là bạn nên vui nhỉ, Nhưng thật sự còn bất ngờ hơn nhiều, vì tâm ý bảo bình chẳng ai mà đoán nổi đâu! Rồi một vài tuần sau anh lại nói anh thấy bạn chân tình nên muốn tiến tới nhưng khi tiến tới thì lại không có cảm xúc. Thật dở khóc dở cười nhỉ, nhưng đó là chuyện thường với bảo bình thôi!
Ừ thì bảo bình là gió, nhưng gió thoáng qua nhẹ nhàng thì mát mẻ dịu êm, gió qua đi rồi quay ngược lại với cường độ mạnh hơn như thế thì như xé toạc tim can người chịu gió mất rồi. Chỉ lần thứ hai này mới có chút thương tổn, nhưng rồi cũng hiểu và tiếp tục lặng yên yêu, vì biết với bảo bình các cậu không yêu là không yêu có cố gắng đến mấy cũng vô vọng, càng yếu đuối van xin tình yêu các cậu càng ghét sâu đậm. Nên như thế vui vẻ chấp nhận, rồi những kỉ đẹp vẫn còn.
Chỉ có những điều chẳng thể lý giải nổi, có những thắc mắc rất muốn biết được, liệu bảo bình có từng một lần thích ai chưa, có từng một lần muốn nắm tay ai hay chưa, có từng một lần nghĩ đến những cảm xúc của người khác hay chưa, có từng một lần sợ năm lần bảy lượt vờn đuổi cảm xúc người khác như thế sẽ gây tổn thương hay chưa ,hay chỉ xem người khác như một trò vui giải trí khi nhàn rỗi , rồi thời gian nhàn rỗi qua đi thì không cần thú vui ấy nữa?
Đôi lúc Bảo bình thật nhẫn tâm và tàn độc, dằn vặt một người bằng trò đùa như thế rồi cứ vui vẻ cười tươi mà sống!