Theo lẽ thường thì điều này chẳng có gì đặc biệt. Chỉ là, tôi lớn hơn cậu ấy vài tuổi. Chỉ là, cậu ấy ở cách xa tôi gần 3000 km. Chỉ là, có thể tôi và cậu ấy mãi mãi chẳng bao giờ gặp được nhau.
Cậu ấy thực sự rất giỏi. Cậu ấy đã nỗ lực quá nhiều. Và tôi tin là cậu ấy sẽ thành công. Cái ngày cậu ấy được ra mắt (mà tôi hy vọng là cùng với 5 người kia) cũng sẽ là ngày thay đổi hoàn toàn cuộc đời cậu ấy. Sự nổi tiếng, áp lực, cạnh tranh và một showbiz nghẹt thở chắc sẽ cướp đi của cậu ấy nhiều điều. Nhưng tôi biết cậu ấy sẽ không hối hận vì đã dành cả tuổi thiếu niên của mình để theo đuổi nó. Cậu ấy, sinh ra là để thuộc về sân khấu.
Tôi biết sau này cậu ấy chắc chắn sẽ có rất nhiều fan. Tôi biết cậu ấy sẽ mệt mỏi đến nhường nào. Nhưng tôi hy vọng, rằng tình cảm từ những con người ở nơi xa xôi như mình, sẽ là động lực để cậu ấy bước về phía trước. Để bất kì ai là fan cậu ấy, đều có thể cảm thấy tự hào, hãnh diện về người mình yêu thương.
Cậu ấy năm nay 18 tuổi, ở giữa cái ngưỡng tuổi trẻ đẹp nhất của đời người, nhưng đã phải gánh trên vai quá nhiều trách nhiệm. Cậu ấy chín chắn, trưởng thành, nhưng ở một góc nào đó trong tôi, cậu ấy vẫn là một chàng trai thiếu niên ngây ngô và dũng cảm.
Dù có phải đợi vài tháng, hay thậm chí vài năm nữa, tôi vẫn luôn tin rằng cậu ấy chắc chắn sẽ không làm mình thất vọng. Thực ra điều may mắn nhất tôi cảm thấy, chính là mình có thể dõi theo cậu ấy từ những ngày đầu tiên, cùng cậu ấy trải qua những năm tháng thực tập sinh vất vả và khắc nghiệt, chứng kiến cậu ấy đổ bao nhiêu mồ hôi nước mắt. Tôi trân trọng khoảng thời gian này, khi cậu ấy chưa phải chịu thứ áp lực thực sự của một người nổi tiếng, tôi có thể thấy cậu ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ. Một đứa trẻ đang liều mạng chạy theo ước mơ của mình.