Xử Nữ Và Sự Phản Bội / Top 9 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 5/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Tình Yêu Của Sự Phản Bội

Danh sách chương [12 Chòm Sao] Tình Yêu Của Sự Phản Bội

1 Lâm Bạch Dương: 20 tuổi, chàng lãng tử đào hoa.

Gia thế cường đại, có thế lực mạnh về chính trị trong nước và ngoài nước. Ngoài cái vẻ đẹp lãng tử đầy cuống hút đó chính là một con người tàn độc, kiêu ngạo.

2 Một ngày mưa, mưa rất lớn.

Đối với một thân thể yếu ớt của cô gái nhỏ bé phải bước chập chững hứng từng trận mưa đang ồ ạt giáng xuống thì đó như là một cực hình.

3 Dương Xử Nữ tránh xa Triệu Thiên Bình vài bước.

Cô lại chẳng dám nhìn anh nữa, bởi khi nhìn vào đôi mắt âm trầm, lặng lẽ đó thì cứ như là bị cuống vào trong đó vậy!

Triệu Thiên Bình thấy cô tự động tránh xa mình như vậy thì cứ ngỡ là cô sợ mình, trong lòng có chút không vui định xoay người bước đi thì bị cô gọi lại.

4 Căn biệt thự xa hoa, lộng lẫy đứng sừng sững nơi một ngọn đồi vắng vẻ, yên tĩnh.

Căn biệt thự lấy màu chủ đạo là màu trắng trang nhã mà bình dị.

Nội thất bên trong vô cùng cổ kính và diễm lệ theo phong cách Châu Âu.

5 -“Reng. . . reng. . . reng”

Tiếng chuông điện thoại vang lên, Hạ Trung Kỳ đang ngây ngẩn thì bị nó làm cho giật mình.

Nhìn màn hình điện thoại, ông có chút ngần ngại không muốn bắt máy nhưng cuối cũng thì cũng phải bắt máy vì đây là trường hợp bắt buộc!

-“Thưa Tôn tổng! Là tôi đây.

6 (Do phần này mình làm hơi dài mà nếu đang đến lúc cao trào mà dừng lại thì sẽ không hay nên mình sẽ tiếp tục viết! Lần sau mình sẽ chia đất diễn cho các sư tỷ, sư huynh thật đều.

7 -“Các ngươi mau mau tìm cho ra tiểu thư đang ở đâu, còn nếu không tìm được thì các ngươi, từng người từng người một cuốn gói về quê luôn đi!”

Một chất giọng uy nghiêm cất lên làm cả đám người hầu,vệ sĩ hoảng sợ đổ mồ hôi hột vội vội vàng vàng chạy tán loạn tìm ‘vị tiểu thư’ bỏ trốn đã khiến cho lão bà bà tức người có quyền lực nhất gia tộc họ Ngọc – Tô Xuân Nguyệt nổi giận!

Bà vốn được xem là một người hiền đức, nhân hậu nhưng một khi đã nổi trận lôi đình thì.

8 Ngọc Bảo Bình cảm nhận được mùi hương nam tính thoang thoảng nơi chớp mũi.

Cái mùi hương này khiến cô cảm thấy thật dễ chịu, nó như cuốn hút cô không thể rời xa nó được!

Một thân âu phục sang trọng được nhập khẩu từ phương Tây, đường may tỉ mỉ vừa sang trọng lại vừa khẳng định được địa vị và gia thế của chủ nhân lớn đến nhường nào!

Ngước lên quan sát một chút, đập vào mắt cô là một chàng trai trẻ, à không, nếu nhìn kĩ vóc dáng và tường mạo trưởng thành như này thì chắc cũng hai mươi trở lên!

Hắn ta rất cao, ngũ quan sắc sảo, rõ nét đến mức hoàn mỹ không chê vào đâu được!

Đôi mắt hắn thăng trầm, lãnh đạm không như vẻ bề ngoài thư sinh, non nớt!

Sóng mũi cao thẳng, môi mỏng bạc tình, sóng mắt năm phần ôn nhu, phong tình, năm phần lãnh đạm, vô tình!

Đôi mắt hắn sâu thẳm tựa biển nhưng không chút gợn sóng.

-“Nếu cô muốn!”

Phát ngôn của Mặc Song Ngư vừa đùa cợt lại vừa bá đạo khiến cho gương mặt xinh đẹp vốn đã tái nhợt của Bảo Bình nay lại tái hơn.

10 -“Tôi cần cậu bảo vệ Kim Ngưu 24/24! Cậu phải chắc chắn với tôi là có thể đảm bảo được an toàn cho con bé!”

Chất giọng trầm trầm của người đàn ông cất lên.

11 Hàng mi tựa cánh quạt khẽ động rồi nhẹ nhàng mở ra, để lộ đôi con ngươi xanh biếc lấp lánh tựa sao, thâm trầm tựa biển.

Nơi này. . !

Đảo mắt nhìn xung quanh, hơi hơi nhíu mày, cái nơi này là nơi nào?

Tất cả như chìm trong bóng tối, ngoại trừ khung cửa sổ nhỏ được ánh trăng chiếu vào.

12 -“Cháu định đi đâu?”

Một chất giọng nghiêm nghị của một lão bà đã ngoài bảy mươi cất lên, đôi mắt mờ già nua nhìn chằm chằm cô gái đang có ý định muốn rời đi.

13 Hai tên bảo vệ xem xong cau mày, lại nhìn Lục Nhân Mã một hồi, đưa lại giấy chứng minh nhân dân cho cô rồi đồng loạt dạt ra cho cô bước vào.

Thật khó tin a, một cô gái dáng người nhỏ nhắn, gương mặt dù xinh đẹp mê người nhưng cái nét non nớt của một đứa trẻ vẫn còn đọng lại, bất quá cũng tầm 15, 16 thôi.

14 Dạo này hết ý tưởng cộng với lười nên ra chap chậm, sorry m. n nha!

-“Em có thai rồi!”

Một câu nói này khiến mọi người kinh hãi há hốc mồm nhìn chằm chằm An Thanh Tuyết cùng Lâm Bạch Dương.

15 Không hiểu sao mình là Ma Kết mà mình lại viết Ma Kết cuối cùng.

Tình tiết câu chuyện khá là hài và vô cùng. . . Cẩu huyết! Kết nhà ta bắt đầu cuộc gặp gỡ với Yết Yết thông qua một cậu bé.

16 -“Thiếu gia!! Cậu ở đâu??”

Một đám người vận vets đen từ đâu chạy đến, thấy thiếu gia của mình đang khăng khăng ôm chân của một thiếu nữ thì lại cảm thấy có phần hơi kì lạ.

17 Chiếc xe sang trọng dừng trước một căn biệt thự xa hoa, rộng lớn. Nếu từ trên cao nhìn xuống thì nó chẳng khác nào là một tòa lâu đài với phong cách cổ điển phương Tây.

18 -“Tôi đã nói là không phải mà. . . “

Vân Ma Kết nức nở nói, hai chân không ngừng đá loạn, giẫy giụa muốn thoát ra nhưng căn bản chỉ tốn sức mà không thoát ra được.

19 Dương Xử Nữ lạnh lùng nhếch môi, vẻ mặt vô cùng bình thản đứng đối mặt với Trương Mặc Đình không lấy một tia run sợ như lúc trước. Hắn đối với cô căn bản chỉ muốn đùa giỡn thì hà cớ gì cô phải quan tâm đến hắn? Mặc khác, cô hận hắn, càng muốn khiến cho hắn thân bại danh liệt!

Trương Mặc Đình tức đến nổi thở không ra hơi, trong mắt hiện lên sát ý nồng đượm.

20 Trái tim của Phan Kim Ngưu kịch liệt run rẫy. Lòng cô bỗng chốc dấy lên từng trận đau đớn, đối với câu nói của Triệu Song Tử thì cô cảm thấy rất sợ hãi cùng đi cùng là cái cảm giác vô dụng.

Truyện Tình Yêu Của Sự Phản Bội Chương 12

Tác giả: Hanynhiem0917

Chương 12: Trêu chọc tổng tài ác ma (1)

-“Cháu định đi đâu?”

Một chất giọng nghiêm nghị của một lão bà đã ngoài bảy mươi cất lên, đôi mắt mờ già nua nhìn chằm chằm cô gái đang có ý định muốn rời đi.

Lục Nhân Mã bất giác nuốt nước bọt, cả người dường như cứng lại, như một cổ máy xoay người đối diện lão bà mang gương mặt nghiêm nghị, tôn quý, mái tóc đã nhiễm bạc hơn nữa đầu, gương mặt đã hiện rõ nếp nhăn đang thong thả nhấm nháp trà ngồi ở ghế sopha.

Bà chính là bà ngoại của Lục Nhân Mã – Thẳm Dư Tuệ!

-“Ách, bà, con…”

Còn chưa nói được nữa câu, Thẳm Dư Tuệ đã hung hăng đặt mạnh tách trà xuống bàn, chỉ cần sức lực của bà còn như lúc trẻ thì cư nhiên cái bàn này cũng sẽ tan nát rồi…Ách…Quá kinh người đi!?

Lục Nhân Mã cả người run rẫy bám trụ vào tường, cố gắng lắm mới không ngã xuống.

Cô thực sự rất sợ, rất rất sợ cái lão bà nguy hiểm này! Lúc còn trẻ, ai ai mà không biết đến danh hiệu của ‘ma nữ’ Thẳm Dư Tuệ? Bà lúc trước là một đại sát thủ vô cùng xinh đẹp nhưng cũng không kém phần nguy hiểm, có vô số người ái mộ nhưng chẳng có ai dám động vào cái đóa hoa hồng xinh đẹp tuyệt mỹ nhưng đầy gai này! Ngoại trừ ông ngoại…

Cũng không biết tại sao mà một người bình thường như ông ngoại lại có thể chiếm được trái tim của một ma nữ vô tâm, vô tình và lãnh ngạo như thế chỉ trong thời gian ngắn!

Mẹ cô cũng do một phần di chuyền của bà mà tính tình bá đạo, ngang ngược, còn cha cô thì lại không may mắn lọt vào mắt xanh của ma nữ đời hai này..!

Còn cô? Cô giống ai đây!? (Niyu: Giống ông hàng sớm đó tỷ! – Nhân Mã: Hử? Mi nói cái gì!? – Niyu: Ách…Mã tỷ giống mẹ…Thậm chí còn bá đạo hơn nhiều a!)

-“Cháu không được đi đâu hết, ở nhà cho ta! Cháu mà đi…Ta đánh gãy chân cháu!”

Nghe xong, Lục Nhân Mã ai oán lăn đùng ra trên sàn nhà la hét:

-“Bà đánh đi, đánh chết cháu luôn đi! Bà không thương cháu…Cháu, cháu đi đập đầu tự tử cho bà coi!!!”

Thấy Nhân Mã nằm ăn vạ dưới đất, Thẳm Dư Tuệ nhíu chặt mày, đứa bé này từ nhỏ đã bướng bỉnh, hóng hách chẳng khác gì mẹ nó, (Niyu: Mà đúng hơn là tại bà!) chưa bao giờ chịu thua thiệt, bất cứ việc gì cũng đều phải theo ý mình cố chấp không chịu nghe theo người khác!

-“Con…”

Thẳm Dư Tuệ thật sự bị cô chọc cho tức giận, con bé dám uy hiếp bà! Cũng không phải tại từ nhỏ Nhân Mã đa mồ coi cha mẹ thì bà cũng không cưng chiều cô quá mức như vậy. Nhưng lần này, chỉ duy nhất lẫn này nữa thôi là bà sẽ chiều theo ý cô, bà không cho cô đi là sợ cô gặp nguy hiểm! Tuổi tác bà đã cao, không còn khả năng bảo vệ cho cô được nữa…

-“Được rồi, ta chiều cháu lần này, nhưng lần sau dù cháu có uy hiếp ta như thế nào đi chăng nữa, ta cũng mặc kệ cháu!”

Nói xong bà đứng dậy bỏ đi. Lục Nhân Mã từ dưới đất bò dậy, ánh mắt đăm đăm nhìn theo bóng bà biến mất, cô biết là bà sợ mình gặp nguy hiểm, nhưng lần này thật xin lỗi bà, cháu phải đi ‘phiêu bạt giang hồ’ một thời gian mới trở về! Bà nhớ bảo trọng a!

-Công ty Lâm Dương của Lâm gia-

Lục Nhân Mã trên tay cầm một tờ giấy, đầu trang có đề một dòng chữ ‘tuyển thư ký’ đầy phô trương.

Đứng trước công ty, nâng mắt nhìn lên, công ty tập đoàn Lâm Dương thật đứng như lời đồn đại, nó như một tòa cao ốc cao chọc trời!

Nhếch lên khóe môi, một nụ cười xinh đẹp, mỹ lệ hiện trên gương mặt kiều diễm động lòng người.

Mọi người đi qua cơ hồ không thể rời mắt được trước mỹ nhân này, đứng trước tập đoàn Lâm Dương, thực chất, đây chỉ là một trong những chi nhánh công ty của Lâm gia mà thôi!

Ai mà không biết Lâm gia cường đại, hùng mạnh cở nào, còn có, đại thiếu gia của Lâm gia là một thiên tài trẻ tuổi!

Từ lúc 10 tuổi đã tinh thông 10 thứ tiếng, thông minh hơn người, 15 tuổi đi du học nước ngoài đạt được loại giỏi bằng thạc sĩ, tiến sĩ, 20 tuổi thì tự một tay mình thành lập ra nhiều công ty riêng, Lâm gia vì thế mới trở nên lớn mạnh được như bây giờ, tất cả đều nhờ vào một tay thiên tài trẻ tuổi kia.

Hắn là niềm kiêu hãnh của cả gia tộc, cao ngạo, lãnh tình – Lâm Bạch Dương!

Hiện nay hắn đang ở Lâm Dương này, còn tuyển thư ký riêng, nhưng yêu cầu rất cao và chỉ tuyển nữ.

Cô trốn bà đi là muốn trải nghiệm thử cảm giác được sống như một người bình thường, tự tìm cho mình một công việc, tự tìm cho mình một người bạn trai, muốn sống một cuộc sống tự do tự tại mà không bị ai quấy rầy.

Nhưng…

Cô vẫn không thể bỏ mặc bà..!

Dù gì thì cũng chỉ một hai tuần là cô cũng sẽ lết xác về, nhưng như vậy thì sẽ không còn đi được nữa, một đi không trở lại! Nên cô quyết định sẽ ‘phiêu bạt giang hồ’ một, hai năm mới trở về a.

Còn về phần bà thì cô sẽ lén về thăm, tuyệt không để bà phát hiện được!

Định thần, tươi tỉnh sải bước tiến vào công ty, hai tên bảo vệ thấy thiếu dáng điệu thướt tha, thon gọn kèm theo dung mạo câu hồn đoạt phách đang tiến về phía này thì ngẩn ra một lúc.

Lục Nhân Mã bước đến, ánh mắt sắc lạnh nhìn hai tên bảo vệ cao to, định lướt qua luôn thì đột nhiên bị chặn lại.

Ánh mắt vẫn không thay đổi nhìn bọn họ, hai tên bảo vệ bất giác rùng mình, đè nén biểu tình hưng phấn trên gương mặt xuống, hỏi:

-“Cô gái xinh đẹp này, đến đây là để thi tuyển thư ký riêng cho tổng giám đốc hay sao? Nhưng thật tiếc, cô gái, muốn thi tuyển thì phải trên 18 tuổi! Còn cô…Nhìn sơ cũng biết chỉ mới 15, 16 tuổi!”

Bất quá bọn họ lại rất thích những cô gái xinh đẹp mới tuổi vị thành niên a!

Lục Nhân Mã lướt nhẹ liền nhìn ra là bọn họ đang nghĩ cái gì, trong lòng âm thầm khinh bỉ còn hận không thể phun mướt bọt vào mặt bọn họ!

Lấy trong túi ra một tấm thể hình chữ nhật nhỏ đưa cho họ rồi bình thản đứng chờ.

Truyện Tình Yêu Của Sự Phản Bội Chương 18

Tác giả: Hanynhiem0917

Chương 18: Gặp lại

-“Tôi đã nói là không phải mà…”

Vân Ma Kết nức nở nói, hai chân không ngừng đá loạn, giẫy giụa muốn thoát ra nhưng căn bản chỉ tốn sức mà không thoát ra được.

-“Tôi căn bản chỉ giống vợ anh ở bề ngoài chứ không phải là vợ anh! Tôi khuyên anh tốt nhất phải giữ chừng mực, đừng có chạm vào tôi! Tôi chỉ mới 19 tuổi thôi, vẫn còn nữa đời để sống. Anh làm vậy thì chẳng khác nào khiến tôi không thể lấy chồng, độc thân cả đời hay sao?”

Hết cách nên đành dùng đến lời nói để khuyên nhủ hắn.

Hàn Thiên Yết trầm mặc một hồi, khóe môi lại gợi lên nụ cười ma mị nhưng đầy nguy hiểm.

-“Nếu như là không phải, vậy tại sao lại có cái bớt y đúc cô ấy!?”

Cái bớt? À, là do khi sinh ra thì đã có rồi! Nhưng ‘cô ấy’ mà hắn nói cũng có một cái y đúc sao?

-“Là trùng hợp!”

-“Trùng hợp?”

Trên đời lại có chuyện trùng hợp đến kinh người như vậy hay sao? Từ dung mạo đến tướng mạo chỉ có phong thái là có chút không giống nhưng cái bớt này…Tóm lại trên đời không có người giống nhau nhiều đến thế, trừ phi là có chị em sinh đôi hay đại loại thế! Trước khi còn chưa rõ thực hư ra sao thì buộc cô gái này phải ở lại đây!!

Hàn Thiên Yết không nhịn được mà nhíu mày, lại nhìn gương mặt vạn phần uất ức của Vân Ma Kết, lấy tay lau nhẹ giọt nước mắt còn đọng lại nơi khóe mắt của cô như một bản năng. Từng đốt ngón tay thon dài, xinh đẹp và hoàn mỹ như một nghệ sĩ dương cầm nhẹ vuốt ve gương mặt kiều diễm kia, như một loại lưu luyến triền miên…

-“Lạnh…”

Cái cảm giác khi bàn tay hắn chạm vào mặt cô rất lạnh lẽo tựa như băng vậy!

Hàn Thiên Yết khẽ giật mình rút tay về, có hơi không thoải mái nhìn Vân Ma Kết vẫn một mực cái vẻ mặt không cam lòng đó nhìn hắn. Quả thật cô gái này rất giống với ‘cô ấy’! Giống đến mức hắn không thể tin! Nhưng cô gái này có đôi mắt rất kiên định, quật cường tuyệt nhiên không dễ uy hiếp. Còn ‘cô ấy’ thi lại yêu đuối, mỏng manh chọc cho người ta muốn yêu thương và che chở lại hoàn toàn tương phản với Vân Ma Kết!

Cô gái này giống với ‘cô ấy’ như thế hẳn là không bình thường chút nào a.

-“Nhóm máu của cô, là nhóm máu gì?”

Vân Ma Kết không ngừng cảnh giác hắn, sợ hắn sẽ làm điều xấu xa với mình. Dù có là một đại mỹ nam bề ngoài văn nhã, lịch sự đi chăng nữa nhưng ở con người hắn lại toát ra một khí thế kinh người, nguy hiểm khó lường nên ngàn vạn lần cô cần phải đề phòng hắn, vạn nhất bảo toàn tính mạng a!

Nghe hắn hỏi, Vân Ma Kết thừa biết hắn đang hỏi xem mình còn có chỗ nào trùng hợp với cô ấy nữa hay không nên nhanh nhẹn đáp:

-“Là nhóm máu O!”

Hàn Thiên Yết nhướng mày, một lát sau khẽ cúi người, tà mị nói:

-“Trùng hợp quá! Cô ấy cũng thuộc nhóm máu O.”

Vân Ma Kết nghe vậy cả người liền run lên liên hồi. Cười cười đáp:-“Ha…Ha, …Thật…Thật là trùng hợp!”

Là số cô đen đủi nên mới có nhiều cái trùng hợp như thế nha! À đúng rồi! Tên! Chẳng phải tên tuổi mới là giải pháp tốt nhất hay sao? Hai mắt Vân Ma Kết sáng rực, mừng rỡ nói:

-“Vậy cô gái mà anh nói có tên là gì? Bao nhiêu tuổi?”

Hàn Thiên Yết không nghĩ nhiều liền đáp:

-“Cô ấy tên là Vân…”

-“Ba ba, ba ba đang cùng mẫu thân chơi trò gì vui vậy? Có thể cho Phong Nhi chơi cùng có được hay không!?”

Hàn Phong đứng ở ngoài cửa ló cái đầu nhỏ vào, chớp chớp hai mắt to tròn, cái miệng nhỏ nhắn chu ra, hai đầu lông mày nhíu lại. Là đang hờn giận cái gì sao a!?

Hàn Thiên Yết và Vân Ma Kết giật mình vội quay đầu. Hàn Thiên Yết rất nhanh sau đó liền ngồi dậy, bình tĩnh bước đến bế Hàn Phong lên, cưng nựng hôn vào cái má phụng phịu ửng hồng của cậu đứng xoay người về phía Vân Ma Kết. Là cô phản ứng chậm hay là hắn quá nhanh?

Vân Ma Kết cuống cuồng cả lên. Tên vô lại nào đó vừa nãy đã xé rách đồ của cô, hắn đích xác chính là một tên vô sĩ, biến thái a! Vân Ma Kết khóc thầm trong lòng, ngay lúc Hàn Phong quay đầu nhìn về phía cô thì cô đã nhanh hơn kéo chăn che kín người.

Tốt nhất là không nên để cho con nít nhìn thấy cô như vậy nếu không thì cái đầu óc trong sáng của nó nhất định sẽ bị cô đầu độc thành hư mất!

-“Mẫu thân! Người lạnh sao!? Sao lại chùm chăn như thế?”

Hàn Phong ngây thơ hỏi. Không biết thằng nhóc này từ thời đại nào chui ra mà cứ luôn miệng gọi ‘mẫu thân’, làm cô có cảm giác như mình vừa đi lạc vào thế giới cổ đại a..!

Vân Ma Kết nhìn cậu nhóc bằng ánh mắt hết sức là ‘thân thiện’, cười ha ha nói:

-“Đâu có! Ta là cảm thấy có chút không thoải mái…”

-“Có phải là ba ba bắt nạt mẫu thân hay không?”

Hàn Phong giãy giãy không chịu để cho Hàn Thiên Yết bế, Hàn Thiên Yết chỉ nhẹ giương khóe môi sau đó thả con trai xuống. Hàn Phong chạy đến bên giường leo lên ôm chặt lấy Vân Ma Kết, hùng hổ hô:

-“Ba ba không được bắt nạt mẫu thân! Từ nay con sẽ bảo vệ người! Không cho ba ba đụng vào!”

Nói hay lắm nhóc con! Vân Ma Kết xúc động trước lời nói của cậu nhóc, mặc dù cô biết với cái thân xác bé xíu này của cậu thì chẳng làm được trò trống gì…

Hàn Thiên Yết khoanh tay dựa người vào tường, bộ dáng thập phần anh tuấn cùng khí chất lãnh ngạo đó thì đúng là hảo mỹ nam! Đối với bộ dáng của hắn thì Vân Ma Kết cũng có vài phần ngây ngốc đi!

-“Nếu như con đã không cho phép ba ba đụng vào mẫu thân thì ba ba tuyệt nhiên cũng không đụng vào. Nhưng là…Khi ba ba đi công tác trở về thì con sẽ không có đồ chơi mới hay là bánh kẹo gì hết! Thấy thế nào!? Hai ta lấy một đổi một!”

Hàn Phong hai mắt to tròn chớp chớp vài cái sau đó cười ha ha vài tiếng. Vân Ma Kết còn tưởng cậu nhóc sẽ không vì đồ chơi mà làm cho ‘mù quáng’ trong lòng cô cũng có chút gọi là đắc ý trừng mắt với Hàn Thiên Yết.-“Được! Lấy một đổi một! Ba ba cứ tự nhiên đụng vào Mẫu thân, con không quan tâm người nữa!”

Vân Ma Kết một thoáng đứng hình, nụ cười đắc ý trên mặt bị gió thổi bay.

-“Tốt.”

Hàn Thiên Yết lại càng đắc ý hơn nhìn Vân Ma Kết. Dù sao thì cô ta có rất nhiều yếu tố tương đồng với cô ấy, nhưng một khi còn chưa chứng minh được thì hắn tuyệt đối sẽ không thả cô đi!

Vân Ma Kết không hề để ý đến ánh mắt Hàn Thiên Yết phức tạp nhìn mình mà chỉ tức giận nhìn Hàn Phong đã từ lúc nào bay đến ôm lấy chân của Hàn Thiên Yết. Cái vẻ mặt vui vẻ đó còn có hào quang lấp lánh làm nền là sao!?

Thằng ranh con này…

Dương Xử Nữ từ lúc Vân Ma Kết bị người ta bắt đi thì cũng là lúc cô đang ‘tung tăng’ cùng chàng trai hôm nọ – Triệu Thiên Bình! Cái này không phải là thấy trai bỏ bạn, chỉ là đi theo tiếng gọi của con tim thôi a!

Triệu Thiên Bình một bên cũng chẳng nói gì, im lặng và lạnh lùng như thế cũng khiến biết bao cô gái phải si ngốc ngắm nhìn.

Dương Xử Nữ cảm thấy mình dường như đang bị rất nhiều ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm khiến cô bất giác rùng mình, lại nhìn Triệu Thiên Bình đi bên cạnh. Thấy cậu lạnh lùng như thế, dường như không mọi thứ xung quanh đều bị cậu bài xích khó mà đến gần được.

Dương Xử Nữ cắn cắn môi dưới, cúi đầu nhìn mặt đất lại không chú ý từ đằng xa, một chàng trai chậm rãi bước đến, dừng lại trước mặt Dương Xử Nữ.

Dương Xử Nữ theo phản xạ ngước lên nhìn, đôi con ngươi bỗng chốc co rụt lại, cả người khẽ run lên từng đợt. Trương Mặc Đình, làm sao hắn lại xuất hiện ở đây!?

Trương Mặc Đình mặc dù dung mạo cũng tạm chấp nhận là thu hút ánh mắt người khác nhưng bộ đang của hắn hờ hững cũng có vài phần lạnh lùng nhưng so với Triệu Thiên Bình cũng chẳng bằng một góc!

Trương Mặc Đình khi nhìn thấy Dương Xử Nữ thì liền muốn đi đến chế nhạo cô một phen, nhưng khi nhìn đến nam nhân đi bên cạnh cô thì lại có cảm giác như bị khí thế toát ra từ trên người cậu ta làm cho phải ngậm miệng lại nhưng trong lòng vẫn có vài phần chế giễu! Mới có vài tháng ngắn ngủi mà đã tìm được một nam nhân tốt như vậy, xem ra, thủ đoạn của Dương Xử Nữ này cũng thật không nhỏ. Là hắn đã xem thường cô rồi!

-“Dương Xử Nữ! Cô cũng không tồi chút nào, mới có vài tháng không gặp mà đã tìm được người mới rồi! Tôi có bị đánh chết cũng không dám xem thường cô nữa rồi!”

Trương Mặc Đình có ý nói lớn để cho người khác nghe, ý vị trong lời nói của hắn hiển nhiên là châm chọc cô, còn cố tình chế giễu cô ở trước đám đông!

Dương Xử Nữ hai tay nắm chặt khẽ run rẩy, ánh mắt trở nên tức giận cùng với khinh bỉ ngập tràn đối với Trương Mặc Đình. Mọi người trên đường cũng đã vì lời nói của hắn mà tụm năm tụm ba chỉ chỏ Dương Xử Nữ. Trương Mặc Đình cũng vì thế mà nhếch môi càng cao hơn, lại nhìn nam nhân bên cạnh cô, hắn rốt cuộc cảm thấy nam nhân này so với lời nói của hắn thì nam nhân kia vẫn giữ nguyên cái vẻ lạnh nhạt, ánh mắt vô cùng bình thản, nửa ngày cũng không dao động.

Nếu như cậu ta là người mới của Dương Xử thì tại sao lại không tức giận với Dương Xử Nữ?

Triệu Thiên Bình nhàn nhạt liếc mắt nhìn Dương Xử Nữ, lại nhìn những người đang bàn tán, khinh bỉ cô sau đó ánh mắt dừng trên người Trương Mặc Đình, ánh mắt chứa vô số sát ý khiến Trương Mặc Đình sợ hãi một phen.

-“Cậu là ai mà lại có tư cách ở đây chế giễu cô ấy?”

Từ cái ngày đầu tiên gặp Dương Xử Nữ thì cậu đã cho người điều tra tất cả về cô. Cậu biết được chàng trai trước mặt chính là bạn trai cũ của Dương Xử Nữ, gia thế của hắn ta bất quá so với Dương Xử Nữ thì có hơn một chút thôi. Triệu Thiên Bình cậu cũng muốn giả vờ chơi đùa một chút, đối với Dương Xử Nữ thì cậu lại vô cùng có hảo cảm. Trương Mặc Đình này tốt nhất là nên biết thức thời một chút, nếu không thì chỉ cần một câu nói của cậu thôi thì cả Trương gia chỉ còn là một mớ tro tàn.

Trương Mặc Đình biết nam nhân này quả thực không tầm thường, dù sao hắn cũng cần phải dè chừng một chút.

-“Với tư cách là bạn trai cũ của Dương Xử Nữ!”

Bề ngoài như thế nhưng không ngờ đầu óc lại ngu ngốc đến thế nha!

Triệu Thiên Bình nhếch lên môi mỏng, cười lạnh lẽo nói:

-“Bạn trai cũ? Vậy chẳng phải chỉ là đồ bỏ đi hay sao!?”

Nếu là bạn trai cũ thì có tư cách ở đây vũ nhục Dương Xử Nữ hay sao? Nếu không phải là mặt quá dày vậy thì là gì!?

Trương Mặc Đình nghe được lời nói đó của Triệu Thiên Bình thì đột nhiên trong lòng nổi lên một trận tức giận không nhỏ. Bản thân hắn trước giờ chưa từng bị người khác nói như thế nên cảm thấy vô cùng tức giận, trừng mắt nhìn Triệu Thiên Bình, quát:

-“Nói như thế là có ý gì!? Xử Nữ và tôi đã quen nhau hơn một năm, cậu lấy tư cách gì mà nói tôi!?”

Bản thân hắn còn không biết hắn và Xử Nữ sớm đã không còn quan hệ gì hay sao? Còn ờ đây mặt dày cái gì!?

-“Ha ha, hay cho câu quen nhau hơn một năm! Trương Mặc Đình! Tôi và anh đã sớm kết thúc rồi, anh mới là người không có tư cách, càng không có tư cách để chế nhạo tôi!”

Dương Xử Nữ ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trương Mặc Đình, nói tiếp:

-“Đúng là miệng chó không thể mọc ngà voi!”

Dương Xử Nữ không ngại đám đông mà chế giễu Trương Mặc Đình. Xung quanh cũng có vài người đứng xem kịch vui không nhịn nổi mà cười rộ lên.

Trương Mặc Đình dù rất thích châm chọc người khác nhưng tâm lại không sâu, đầu óc lại không có nhiều tâm kế nên đích xác chỉ bị kích tướng một chút mà liền nói ra những lời ngu ngốc. Bây giờ Dương Xử Nữ cảm thấy con người Trương Mặc Đình này thật đê tiện và đáng kinh tởm! Hắn qua lại với biết bao cô gái nhưng chủ yêu chỉ muốn cùng người ta qua lại một đêm qua ngày hôm sau liền bỏ, cũng may là Dương Xử Nữ cô không đến nổi ngu ngốc mà bán đứng thân thể của mình cho cái loại người như Trương Mặc Đình!

Cảm Âm Người Phản Bội

Cảm âm người phản bội – LÊ BẢO BÌNH , bản cảm âm bài người phản bội bản chuẩn kèm lời bài hát.

Cảm âm người phản bội thổi từ nốt sol

Màn đêm buông xuống, căn phòng lạnh lẽo sol re2 do2 re2, sib la la re2 Anh thấy cô đơn, anh thấy mỏi mệt la sib la sol, sol la sol fa Và anh nhớ về người, anh nhớ nụ cười của em re do2 re2 sol2 sol2, re2 fa2 la la fa sol Chạy theo những cuộc vui xa hoa thâu đêm sol do2 re2 sib do2 do2 do2 re2 do2 Và em đã quên đi tình yêu anh trao em sol re2 fa2 re2 re2 do2 re2 re2 do2 re2 Để giờ đây em mãi bước ra, khỏi cuộc đời anh sol sol mib2 mib2 mib2 mi2 mib, re2 do2 do2 re2

Những bài cảm âm của dòng nhạc trẻ được yêu thích nhất.

Anh sẽ chấp nhận hết, tất cả những điều fa2 sol2 sol2 fa2 sol2, fa2 fa2 re2 do2 vì anh quá yêu, anh quá nuông chiều do2 fa2 sol2 fa2, re2 re2 do2 sol Để em lừa dối, em đã phản bội, rồi đổi thay sol sol2 fa2 sol2, fa2 fa2 re2 do2, re2 fa2 sol2

Anh sẽ tiếp tục sống, những ngày vắng em fa2 sol2 sol2 fa2 sol2, fa2 re2 fa2 do2 Và sẽ tập cho, mình một thói quen do2 sol2 fa2 sol2, fa2 fa2 la2 sol2 Để em sẽ hối tiếc, về tất cả những gì, em đã gây ra fa2 sol2 sol2 fa2 sol, fa2 sol2 sol2 re2 do2, fa2 si2 la2 sol

Cảm âm người phản bội tone thấp thổi từ nốt Rê.

Re La Sol La, Fa Mi Mi La Mi Fa Mi Re, Re Mi Re Do Re Sol La Re2 Re2, La Do2 Mi Mi Do Re Re Sol La Fa Sol Sol Sol La Sol Re La Do2 La La Sol La La Sol La Re Re MiB2 MiB2 MiB2 Si MiB, La Sol Sol La

Do2 Re2 Re2 Do2 Re2, Do2 Do2 La Sol Sol Do2 Re2 Do2, La La Sol Re Re Re2 Do2 Re2, Do2 Do2 La Sol, La Do2 Re2

Do2 Re2 Re2 Do2 Re2, Do2 La Do2 Sol Sol Re2 Do2 Re2, Do2 Do2 Mi2 Re2 Do2 Re2 Re2 Do2 Re, Do2 Re2 Re2 La Sol, Do2 Fa#2 Mi2 Re

SIÊU KHUYẾN MÃI – MUA 1 SÁO TẶNG 2 SÁO – MUA TIÊU TẶNG SÁO – MUA SÁO TẶNG TIÊU – GIẢM ĐẾN 40%