– Thật là may mắn! Các cậu chỉ cần đến muộn một hai phút nữa thôi, tớ cam đoan với trời đất rằng Thiên Bình sẽ lột da các cậu cho coi. Tụi này chịu khổ mà mấy người ngao du rừng núi vui vẻ.
Cự Giải lên tiếng châm chọc. Cô nhìn từng gương mặt rồi giả bộ thở dài. Vừa nói vừa cúi đầu nghịch ngón tay làm như bản thân hết sức ngây thơ, cô nói tiếp:
– Aizz… coi như tụi này đen đủi đi, chỉ là…
– Tụi này mà chết chắc chắn mấy người cũng không sống được đâu.
Thiên Bình nói hết câu rồi rút thanh kiếm của Sư Tử đứng gần đầy ra. Mặt cô hằm hằm nhìn ba tên con trai. Rõ là cái lũ vong ân bội nghĩa. Bao nhiêu năm làm bạn mà khi gặp nguy hiểm tụi nó chạy hết! Nhìn lưỡi kiếm sáng bóng trên tay Thiên Bình, lại nhìn khuôn mặt của cô, Bạch Dương xua tay cười trừ:
– Thôi nào… chúng ta mau rời khỏi đây thôi. Dù sao cũng là lỗi của tụi này. Tụi này thành thật xin lỗi.
Sư Tử vừa nghe xong giãy nảy lên ghé sát tai Bạch Dương thì thầm:
– Này… này, cậu muốn chết à mà nhận hết lỗi? – Sư Tử khăng khăng kêu la.
– Thế cậu có muốn chết ngay bây giờ không? – Bạch Dương mở to mắt dọa Sư Tử.
– Ý cậu là sao? – Sư Tử nhíu mày khó hiểu, mở to đôi mắt hỏi, ngây thơ hết chỗ nói.
– Quay người lại 180 độ và cậu sẽ tìm được đáp án. – Bạch Dương nhắm mắt lại, mặt nghiêm nghị nói.
– Sau… 180 độ… ờ.
Sau khi tiếp nhận thông tin và được nhập dữ liệu, Sư Tử như một bộ máy nhanh chóng quay người lại đúng 180 độ không lệch một độ nào. Và… đập vào mắt cậu là Thiên Bình với lưỡi gươm loáng bóng, sáng chói lọi, miệng cô ngậm một cành hoa hồng, đôi mắt ánh lên vẻ khó chịu, ngùn ngụt sát khí. Sư Tử nhìn thấy giật nảy mình, chân hơi run run rồi nuốt nước bọt…
– Đúng… đúng chúng ta… chúng ta có lỗi…
Thiên Yết nhàm chán nhìn mấy người trước mặt lảm nhảm linh tinh rồi cũng vác đao đi trước. Cậu vừa đi vừa giơ tay ra hiệu cho
mọi người đi theo. Cả đám cũng biết không thể ở lâu, bước đi theo Thiên Yết… trừ một người.
– Còn không đi mau. – Thiên Yết gắt lên, vẻ mặt tức giận, bụng thì đói mà cứ phải hét oang oang lên đúng là tốn calo mà.
– Nhưng… – Sư Tử ấp úng, mặt cúi gầm xuống né tránh ánh mắt của mọi người. – Cửa động bị chặn rồi! – Vẻ mặt cậu hết sức thản nhiên.
– Đứa nào chặn? – Kim Ngưu đang khua đao múa kiếm. – Chúng ta mau ra cho chúng một bài học đi! – Tâm trạng cô cực kì vui vẻ, hào hứng.
– Đứng im coi. – Thiên Bình cốc vào đầu Kim Ngưu.
– Cậu nói nó ra xem nào.
– À… ờ…
Cả bọn mất kiên nhẫn nhìn Sư Tử, sát khí nổi lên ngùn ngụt lan tỏa khắp không gian. Cái tên này định giở trò gì nữa? Gây chuyện chưa đủ sao? Sư Tử chần chừ nhưng cậu biết, nếu còn kéo dài như thế này mãi thì chắc chắn cái lũ kia sẽ ăn thịt cậu mất. Cuối cùng, sau một hồi im lặng, cậu cũng chịu mở miệng.
– Thật ra… – Khi nãy tớ… ờ tớ có chém một tên nhưng chưa chết hẳn… cho nên… ờ – Sư Tử ấp úng, lưỡng lự.
– Nói rõ ràng coi – Cả bọn đồng thanh.
– Cho nên nó chạy ra ngoài ấn cơ quan đóng kín cửa động rồi!
Sư Tử cũng gắt lên đáp lại năm cái loa phát thanh của năm đứa kia.
– Mà cũng tại nó khen tớ đẹp trai chứ bộ! – Sư Tử hất tóc vênh mặt. – Chỉ có những người có con mắt thẩm mỹ cao mới có thể cảm nhận được cái đẹp rạng ngời như tớ đấy. Một người như thế không nên chết!
Bạch Dương hậm hực tới cốc đầu Sư Tử
– Sát thủ kiểu gì đấy hả? Sát thủ như cậu chém ruồi cũng chẳng chết đâu – Bạch Dương lên mặt chỉ trích.
Cả bọn cố nén giận nghiến răng nghiến lợi. Sư Tử! Cậu giỏi thật, chỉ vì hắn khen cậu đẹp trai nên cậu quên cả chuyện cần làm mà thả đi.
Mặt khác, nghe Bạch Dương nói Sư Tử nổi khùng nên:
– Này nhá! Cậu có biết cậu đang phạm phải một tội rất lớn không? Cái tội xúc phạm danh dự của tớ là trọng tội khi quân, cho cậu chết nè!
Keng!
Sư Tử nóng vội rút đao chém vào người Bạch Dương nhưng không hiểu sao lại chém xuống đất. Bạch Dương được một cú “may mắn” lên mặt:
– Cậu chỉ có thế mà thôi.
Sư Tử tức nổ đom đóm mắt. Tên này khiêu khích cậu? Hắn nói thế là ý gì? Vậy là Sư Tử lao vào đánh, Bạch Dương đâu chịu nhân nhượng. Cứ vậy hai tên khùng đánh nhau mà không để ý gì đến bốn Sao còn lại. Bọn họ đã đi trước, còn bày ra vẻ mặt chúng ta không quen các ngươi. Tuy nhiên, Cự Giải vẫn tốt bụng quay lại nhắc nhở:
– Hai tên ngốc kia còn không mau đi.
Bạch Dương tránh một đao đang chém tới của Sư Tử đồng thời nhân lúc cậu không để ý thì vỗ vai cậu, làm ra vẻ đàn anh dạy bảo:
– Đi thôi anh bạn!
Ngay sau đó, Bạch Dương quay người được vài bước, Sư Tử nghiến răng lại hạ thủ một lần nữa. Lần này, cậu trượt hòn đá do tức giận quá mà không để ý xung quanh nên lại chém lệch. Bạch Dương quay lại, vừa thấy tình cảnh này thì vênh váo:
– Ngu thì vẫn hoàn ngu thôi! Không đi mau là bị bỏ lại đó!
Sư Tử ấm ức ôm nỗi nhục và nuôi ý chí trả thù mãnh liệt. Cậu nghiến răng nhìn Bạch Dương. Cậu thề rằng thù này không trả cậu nhất định sẽ từ bỏ danh hiệu “Hotboy bờm đỏ”.
Vài phút sau Bạch Dương và Sư Tử cũng đuổi kịp những người đi trước.
– Sao hả? vẫn còn sống mà chạy theo tụi này à? – Thiên Bình nói kháy hai cậu bạn.
– Ý gì đây bà chằn?
Sư Tử đang trong cơn tức giận, giờ đây Thiên Bình lại đổ thêm dầu vào lửa và hiển nhiên cậu không làm chủ được bản thân nên đã thốt ra những điều không nên nói. Ngay lập tức, Sư Tử bị dao kề cổ. (Phải nói thêm là Thiên Bình cực kì ghét bị gọi là “bà chằn”)
– Vừa nói gì?
Bấy giờ Sư Tử mới nhận thức được những gì mình vừa nói, chót dại rồi thì thôi vậy. Cậu mà để bị mất mặt, chẳng lẽ lại phải cầu xin một đứa con gái ư? Không thể nào! Sư Tử hất cằm:
– Sao? Tớ nói gì sai à? Bỏ thanh kiếm ra coi. – Sư Tử cực kì bình tĩnh, không chút lo sợ nào ngược lại trong giọng nói có chút hậm hực.
Cự Giải và Kim Ngưu thấy cảnh này thì giật mình. Tên này bộ hôm nay uống lộn thuốc hả? Dám khiêu chiến với cả Thiên Bình theo cách này. Quả không sai, tức giận luôn làm người ta mất lí trí.
Thiên Yết không chịu được cái không gian lộn xộn do một đám lộn xộn này gây ra. Cái đám này đúng là hỗn tạp, không lúc nào để cho cái không gian chung quanh được bình yên. Cuối cùng cậu cũng lên tiếng gọi là “vua đi dẹp loạn”.
– Lộn xộn đủ rồi đấy, mất thời gian quá, đi thôi! – Giọng cậu có chút không kiên nhẫn.
Tuy nhiên, dường như cả lũ lơ đi lời nói của Thiên Yết. Sư Tử kiên định không hề sợ hãi giống như mọi lần trước thái độ “đe dọa” của Thiên Bình. Cậu khoanh tay hất cằm thách thức Thiên Bình.
Ngạc nhiên trước thái độ của Sư Tử, Thiên Bình hạ kiếm xuống nở nụ cười đểu giả, cả bọn bất ngờ đến sững sờ. Họ không thể ngờ đến việc này, có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến việc Thiên Bình sẽ tha cho Sư Tử dễ dàng như vậy. Sư Tử cũng tròn mắt ngạc nhiên không biết con “cọp cái” này giờ đang nghĩ gì nhỉ?
– Tớ đang mơ phải không?
Bạch Dương sững sờ, tay cậu không quên dụi mắt mấy lần. Cự Giải cùng Kim Ngưu cũng dụi mắt mấy lần nhưng cảnh trước mặt họ không hề thay đổi. Chuyện gì vậy?
Bốp!
Chát!
– A… ui đau, hai cậu làm gì vây?
Bạch Dương mặt méo xệch, nổi khùng lên khi hứng trọn hai cái tát của hai cô bạn “thân” tinh nghịch – là Cự Giải và Kim Ngưu.
– Cậu ấy đau! – Cự Giải lên tiếng.
– Đúng, cậu ấy đau! – Kim Ngưu gật gù sau đó bổ sung thêm. – Vậy không phải là mơ.
Bạch Dương tức xì khói mà không làm gì được hai cô nàng. Thôi thì đành bỏ qua chứ làm gì, gọi là “nam tử hảo hán không chấp tiểu nhân bỉ ổi”. Nghĩ thế, cậu vênh mặt quay đi không thèm để ý.
Chỗ của Bạch Dương thì như vậy những chỗ của Thiên Bình thì… khác. Thiên Bình mỉm cười, một nụ cười rất (không) bình thường.
– Ái chà! Có phải Sư Tử không ta? Sao hôm nay lại kiên cường hơn cả Võ Thị Sáu thế này! – Thiên Bình cười khẩy, nhún vai tỏ vẻ châm chọc.
– Sao hả? Ý kiến gì? – Sư Tử tức nổ ruột cục cằn, quát. – Cậu nghĩ tớ không bằng một nhân vật trong lịch sử hả? Lại còn là con gái nữa chứ!
Lúc này, trông Sư Tử như muốn biến thành khủng long phun lửa (do tức quá). Máu điên vừa nổi lên thì một thanh đại đao lớn xé gió, vụt qua trước mặt Thiên Bình và Sư Tử. Khi hai người định rút vũ khí ra đối phó kẻ lạ mặt thì giọng Thiên Yết lạnh lùng vang lên:
– Phản ứng cũng không tệ. Nhưng mà để trêu nhau thì phí quá! Hai người nhịn nhau một chút thì chết à? – Thiên Yết quát lên, vẻ mặt cực kì đáng sợ.