Truyện 12 Cung Hoàng Đạo Phép Thuật / Top 4 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Truyện Phép Thuật Của Bóng Đêm

– Em yên tâm! Ở học viện Phù thủy cũng không khác gì ở những trường học ở thế giới của con người. Chỉ khác với loài người là em sẽ học ma thuật mà thôi! – Viện trưởng nhẹ nói với Bảo Bình. ( Po: có 1 bn góp ý với Po rằng, nếu là học viện thì xưng là Viện trưởng sẽ hợp hơn. Po thấy ý đó hợp thật nên Po sửa lại nhá.. Hihi)

Bảo Bình nhẹ gật đầu như đã hiểu.

“- Được rồi! Ta đã sắp xếp lớp học cho em. Vì hiện tại e mới vào nên sẽ học cấp A, khi nào em năng lực của em được nâng cấp em thì học viện sẽ cho em lên cấp!”

“- Xin cảm ơn! Viện trưởng! “- Bảo Bình lên tiếng.

“- Giáo sư Hajdi! Mời Giáo sư vào đây! “

” Tôi đây thưa viện Trưởng! “- Một người đàn ông khoảng 40 tuổi gõ cửa xong sau đó là gật đầu chào nói.

“- Đây là học viên mới. Ta đã sắp xếp em ấy vào lớp của Giáo sư! “

“- Giáo sư Hajdi! Hôm nay tiểu thư chỉ đến học viện lần đầu, mong Giáo sư giúp đỡ! “- Ông Tazi đứng dậy bắt tay rồi nói với Hajdi.

“- Xin Giáo sư giúp đỡ! “- Bảo Bình cũng hiểu lễ nghĩa nên đã đứng ra nhẹ cuối đầu nói với Hajdi.

“- Ông đừng khách sáo! Giúp đỡ học Viên mới là chuyện tôi nên làm mà! “- Ông Hajdi nhẹ cười nói.

“- Thôi cũng sắp đến giờ vào học rồi, tôi đưa em ấy đến lớp trước!”- Ông Hajdi nói tiếp.

“- Được! Làm phiền ông! Tiểu thư Bảo Bình ở học viện học, khi có thời gian ta sẽ đến thăm tiểu thư, mọi vật dụng đã chuyển đến KTX của học viện.!” Ông Tazi quay sang nói với Bảo Bình.

“- Được! Cảm ơn ông! “

“- Chúng ta đi thôi! Tôi xin phép! “- Ông Hajdi nói rồi cúi đầu chào, xong ông cất bước ra ngoài trước.

Bảo Bình cũng khẽ cúi đầu chào rồi cũng cất bước theo sau ông Hajdi. Trên đường đi, ông Hajdi hỏi vài vấn đề về Bảo Bình, chẳng hạn như tên của cô để biết giới thiệu với học Viên khác, và ông ta cũng hỏi cả lí do vì sao cô lại dùng bịt mắt, nhưng Bảo Bình chỉ khẽ lắc đầu.

“- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm một học Viên mới! Em có thể vào! “- Ông Hajdi bước vào lớp rồi thông báo với mọi người, trong lòng ai trong lớp này điều vô cùng tò mò.

“- Xin chào! Tôi Bảo Bình, mong giúp đỡ!! – Ngắn gọn, sút tích và không kém phần lạnh xương sống.

Mọi người vỗ tay vô cùng nồng nhiệt, vì sao à? Là vì bọn họ thích cách giới thiệu này của cô, bọn họ thích cá tính này. Nhưng điều làm họ thấy không mấy có cảm tình là chiếc bịt mắt trên khuôn mặt cô. Tuy Bảo Bình khá ốm, tuy nước da không trắng được như tuyết, nhưng đâu đó vẫn thấy được vẻ đẹp của cô.

Cô gật đầu rồi cất bước chân đi. Tất cả học Viên điều nhìn cô với ánh mắt kì lạ, có người thì nói gì đó với người kế bên rôi cả 2 nhìn cô cùng cười.

Bảo Bình cũng chẳng quan tâm mà lạnh lùng bước đi, khi đến chỗ ngồi thì Bảo Bình nhẹ kéo ghế rồi ngồi xuống. Thế là buổi học bắt đầu, từ lúc bước xuống đây kế bên Bảo Bình có 1 con người rất lạ, cậu ta luôn gục đầu xuống bàn. Bảo Bình cũng có chút tò mò, nhưng rồi cô quay sang nghe Giáo sư giảng bài về những phép thuật.

Mọi người cùng nhau dọn mọi thứ rồi lần lượt bước ra khỏi lớp.

“- Bảo Bình! Thầy đưa em đến KTX! “- Ông Hajdi nói với Bảo Bình.

Bảo Bình lạnh lùng gật đầu rồi đi theo ông Hajdi. Trong lớp hiện tại chỉ còn cậu bạn ngồi kế bên Bảo Bình, khi cả Bảo Bình và ông Hajdi thì cậu ta cũng đứng dậy bước ra khỏi lớp.

Sau khi ông Hajdi nói với Quản lí KXT thì ông ta bước đi. Quản lí KTX đưa chìa khoá và tờ nội quy KTX cho Bảo Bình rồi cũng bước đi.

Tất cả học Viên ở học Viện đều ở KTX chung, nam riêng, nữ riêng và mỗi thể Trắng hay Đen cũng điều ở 1 nơi khác, nhưng chỉ có có cấp S là tẩ cả học Viên ở chung 1 chỗ, dù nam hay là nữ.

=×=×=×=×

Những ngày tiếp theo của buổi học điều diễn ra khá xuôn xẻ, à không! Cũng chẳng thể bảo là thế, vì sao ấy? Là vì nhung mạo của Bảo Bình, tuy là chỉ có miếng bịt mắt của cô thôi mà mọi người nhất là những cô gái luôn cho rằng cô xấu xí, vì bọn họ nói cùng với nhau rằng có thể khi tháo bịt mắt đó ra Bảo Bình sẽ biến thành 1 con quái vật vô cùng xấu xí vì sách về những huyền thoại truyền lại như thế, cũng không ít người thắc mắc rằng nếu tháo miếng bịt mặt đó ra trông Bảo Bình sẽ như thế nào?. Ngoài Bảo Bình ra, vẫn còn 1 người nữa mà mọi người luôn cho người đó là quái vật, người đó không ai khác là cậu bạn ngồi gần Bảo Bình mà lúc nào cũng gục đầu xuống bàn ngủ, cậu ta lúc nào cũng đeo tấm mặt nạ trên nữa khuôn mặt của mình trông rất đáng sợ, chưa ai bao giờ trong thấy được khuôn mặt đằng sau tấm mặt nạ đó cả.

Bảo Bình tuy học cùng phù thủy Đen, và bọn họ bán linh hồn cho quỷ dữ nhưng bọn họ chả khác nào những phù thủy Trắng, họ điều là những tiểu thư công tử, chẳng ai hiểu được sở thích và suy nghĩ của họ là gì.

~~~hết Chương~~~

Ahihi… Chương này típ chương sau nhá… Mà ns típ cũng không đúng nha, Po viết tiếp nhưng dài như 1 chương riêng luôn ấy.. Ahihi

Truyện 12 Chòm Sao Và Thế Giới Phép Thuật

Hành tinh Zodiac là hành tinh màu mỡ, không khí trong lành nằm cách biệt với hệ mặt trời, không một máy móc nào phát hiện ra sự tồn tại của hành tinh này. Nhưng hành tinh này có nền văn hóa hiện đại, và trên hành tinh đó còn tồn tại mà con người không bao giờ tin vào chính là Phép thuật.

Chính vì tồn tại phép thuật mà bao nhiêu thế lực bóng tối đang lăm le xâm chiếm hành tinh và làm bá chủ thế giới. 1000 năm trước đã xảy ra cuộc chiến đẫm máu khiến cho kẻ chết, người bị thương, những dòng máu tanh loang lổ trên mặt đất, một thảm cảnh kinh hoàng của hai thế lực bóng tối- chiến binh. Họ đã kịp phong ấn thế lực đen tối đó nhưng theo thời gian phong ấn ngày càng yếu, họ truy lùng những chiến binh dũng cảm kịp thời phong ấn lại trước khi chuyện của 1000 năm trước xảy ra nhưng vẫn là con số không.

Cho đến một hôm, một nhà tiên tri lỗi lạc đã tiên đoán rằng:

– Vào hôm mặt trăng xanh, 12 chiến binh sẽ được sinh ra, những đứa trẻ này sẽ làm thay đổi cả thế giới. Sức mạnh của chúng khi sinh ra đã vượt trội hơn người thường, trên vai trái của 12 đứa trẻ đó sẽ có những ấn ký kì lạ.

Tiên đoán xong, nhà tiên tri liền biến mất không có một dấu vết và không ai biết rằng ông ta từ đâu đến. Vào hôm mặt trăng xanh, 12 đứa trẻ được sinh ra, trên vai trái của 12 đứa trẻ đó xuất hiện ấn ký kỳ lạ.

Tại ngôi biệt thự hoành tráng, có một tiếng hét khiến cho đàn chim đang bay mà không cẩn thẩn thủng màng nhĩ rơi hết xuống đất.

– Đi học?! Có đánh chết con cũng không đi!- cô gái có khuôn mặt dễ thương hết chỗ nói, tóc hight light, mắt hai màu đặc biệt hét lên.

– Nhân Mã, rốt cuộc con có đi không?- người cha của cô gái có tên là Nhân mã khẽ nhăn mặt.

– Không đi! Đánh chết con cũng không đi!- Nhân mã lắc đầu.

– Vậy tiền tiêu vặt hàng tháng của con sẽ cắt hết, xem con đi đâu!- người cha bình thản nói.

– HẢ???- Nhân mã hét lên.- Cha à, cha nỡ lòng nào nhìn đứa con gái tội nghiệp của mình bị giam lỏng phải không?

– Ừm, ta không nỡ giam lỏng con…- người cha đó xoa cằm trầm tư, khiến cho Nhân mã có chút tia hy vọng, đôi mắt khẽ lóe sáng. – Nếu con chịu đi học.

Vế sau của ông khiến cho Nhân mã muốn đập đầu vào tường mà tự tử nhưng Mã đâu có ngu giại gì mà chết sớm. Mặt cô ỉu xìu như cái bánh bao thiu, chán nản đáp.

– Vâng! Bao giờ nhập học ạ?

– Ngày mai!- người cha thản nhiên đáp trong lòng như mở cờ trong bụng cuối cũng cũng tống khứ được con giặc cái này đi rồi. ( cha mà tốt ghê hen =.=”)

0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-0-

Vương quốc Gió

– Cháu chào bác!- hai giọng nói lạnh lẽo như gọi hồn người khác khiến cho người ngồi trên ghế hoảng hồn quay lại.

– Thiên Yết, Ma Kết à. Bảo Bình nó ở trong phòng đọc sách.- người đàn ông có khuôn mặt hiền hậu chính là quốc vương của vương quốc Gió.

Hai vương quốc Gió và Bóng tối là hai vương quốc thân thiết với nhau nên công chúa và hoàng tử của hai vương quốc này thân nhau là chuyện bình thường.

Hai hoàng tử của vương quốc bóng đêm có khuôn mặt và tính cách khá giống nhau chỉ trừ đôi mắt. Thiêt Yết có đôi mắt đỏ như máu còn của Ma Kết sở hữu đôi mắt bạc. Hai người đi thẳng lên phòng đọc sách. Đi qua căn phòng đối diện phòng của phòng Bảo bình bỗng có tiếng động lạ thu hút sự chú ý của hai chàng trai.

Thiên Yết ra hiệu cho Ma Kết đi trước, Ma kết cũng không nói gì lẳng lặng đi trước. Thiên yết đẩy cửa đi vào, căn phòng này từ trước đến nay anh chưa thấy bao giờ sao hôm nay nó lại xuất hiện. Căn phòng bày trí khá là đơn giản không có gì đặc biệt cho lắm nhưng phủ rất nhiều bụi cho thấy chủ nhân căn phòng không ở đây nhiều. Thiên yết đi vào sâu, tiếng động càng rõ, một bóng người vội lướt qua người Thiên yết, giọng nói khá là tinh nghịch.

– Yoo!! Hoàng tử bóng đêm, có chuyện gì mà anh lại vào phòng của tôi?

– Phòng của cô?- Thiên yết quay đầu nhìn cô gái có gương mặt xinh đẹp không kém gì Bảo Bình nhưng lại là đôi mắt tím và mái tóc tím, nghi hoặc hỏi lại.

– Đúng vậy!- cô gái đó khẽ trả lời, đôi mắt tím quý phái mang đầy ý cười.

– Bộ dạng cô lén lút, tôi thấy cô giống trộm thì đúng hơn!- Thiên yết lạnh lùng chất vấn người trước mặt nhưng khuôn mặt đó không có gì là lo lằng mà như muốn cười to hơn, Thiên yết lẩm nhẩm.

– Scythe shadow! Fighting!

Vừa dứt lời, lưỡi hái bóng đêm của Thiên yết phi thẳng đến người có mái tóc tím với tốc độ nhanh chóng mặt.

“Rầm…”

Tiếng động lớn xuất hiện, chiếc tường lành lặn giờ đã lõm hằn xuống, đồ vật xung quanh thì vỡ tan, nhưng người thì không thấy đâu.

– Ay yo, ra tay thật thật mạnh! Không hổ danh là hoàng tử bóng đêm, người thường mà chúng phải chiêu này của anh thì chết không nhìn thấy xác. Nhưng rất tiếc, tôi không phải là họ!- cô gái có mái tóc tím nhẹ nhàng xuất hiện sau lưng Thiên yết, không một chút xây sát dù chỉ nhỏ nhất, khuôn mặt nở nụ cười.

– Giờ đến lượt tôi. Sphere wind! Fighting!

Quả cầu gió xuất hiện trên tay cô gái đó, chúng nhắm thẳng vào Thiên yết tốc độ còn nhanh hơn lưỡi hái bóng đêm rất nhiều. Cho dù nhanh đến đâu thì cũng phải chịu thua, quả cầu gió sượt qua khuôn mặt đẹp không tì vết của Thiên yết khiến cho máu bật ra. Từ bé đến lớn, tốc độ của Thiên yết không ai có thể sánh kịp vậy mà… Đúng là “núi cao còn có núi cao hơn.”

– Haizz… Chả thú vị tẹo nào, hoàng tử gì chứ. Tôi đi trước đây! Bye bye!!

Vừa dứt lời, cô gái đó biến mất không có một tí dấu tích nào. Thiên yết đứng đó, khá bất ngờ những cũng lấy lại được phong độ của mình khóe miệng nhếch lên: “Thú vị.”

Trên nóc của tòa lâu đài đó, cô gái xinh đẹp với đôi mắt và mái tóc đều màu tím, khẽ nhăn mặt nhìn vào vết thương nhỏ ở cánh tay.

– Ra tay cũng mạnh thật!

– Thiên bình, cuối cùng cũng có người đánh thương cô.- giọng nói của một tinh linh vang lên.

– Ngậm cái miệng ngươi vào, chỉ là bất cẩn thôi!- cô gái được gọi là Thiên bình lườm con tinh linh mà mình thu được. – Đi thôi!

Thiên bình biến mất trong nháy mắt, con tinh linh đó í ới gọi theo.

– Con nha đầu kia, đợi ta với!!!

Lần đầu tiên mk viết truyện 12 chòm sao và cũng là lần đầu viết về chuyện phép thuật, có j sai sót mog mn bỏ qua *cúi đầu cảm tạ*.

Đọc Truyện ( 12 Chòm Sao ) Học Viện Phép Thuật

Bạch dương : Chàng trai này có thể nói là… cực kì nóng nảy, nhưng rất tốt bụng. Từng đi học võ với Kim ngưu. Sức mạnh của anh phải nói là rất tuyệt. Khuôn mặt ” chuẩn không cần chỉnh “, anh thuộc chủng phù thủy. Chức vị Jakch. Anh trai của Mã mã.

Kim ngưu : Khuôn mặt baby cộng với thân hình chuẩn khỏi cần chỉnh đã biến Ngưu thành một người con gái rất đẹp, như tiên nữ giáng trần. Ngưu thuộc chủng ma cà rồng, chức vị Jakch.

Song tử : Một tay sát gái kinh điển của các tay sát gái. Rất lãng tử và đào hoa. Rất ghét Song ngư, xong rồi thành yêu luôn! Thuộc chủng phù thủy. Chức vị Jakch.

Cự giải : Rất lạnh lùng và tàn nhẫn, nhưng lại thông minh. Độ lạnh lùng của Giải còn hơn cả Yết. Đôi mắt vàng chứa đầy sự kiên định, không dễ đánh bại. Thuộc chủng ma cà rồng thuần chủng mạnh nhất. Chức vị Koe.

Sư tử : Đầu gấu kinh khủng, còn hơn cả Dương. Nhiêu đây thôi!

Xử nữ : ” mama ” là cách gọi của các sao nữ cho Xử. Thông minh và cũng rất đáng yêu khi yêu một ai đó. Thuộc chủng phù thủy. Chức vị Hake.

Thiên bình : Sexy… Xinh đẹp… hiền lành… và thục nữ là những từ miêu tả về tính cách và cả ngoại hình của Bình. Đáng yêu và hòa đồng, rất thích hoa, âm nhạc. Có tài nấu ăn rất ngon và hát hay, thường hay đeo kính để không bị Song phát hiện và cũng là người hầu tạm thời của Ngưu. Thuộc chủng thiên thần. Chức vị Soka.

( Khi đeo kính )

( Bình thường đây! )

( t/g : Sexy quá rồi chị ơi! )

Thiên yết : Là một người khá là máu lạnh nhưng được cái tốt tính. Thích ngủ. Thuộc chủng ác quỷ. Chức vị Jakch.

Nhân mã : Ham chơi và rất quậy. Trùm không làm bài tập của trường. Thuộc chủng ác quỷ. Chức vị Limo. Em trai Dương dương.

Bảo bình : Thích thí nghiệm, hay lấy người khác ra làm thí nghiệm và cũng rất sợ bị Giải lấy ra làm nước ép trái cây. Thuộc chủng ma cà rồng. Chức vị Jakch.

Ayakashi

Jakch : Giết được 1.000.000 ayakashi.

Limo : Giết được 2.000.000 ayakashi.

Hake : Giết được 3.000.000 ayakashi.

Soka : Giết được 1.000.000.000 ayakashi.

Koe : Giết được hơn tỷ con ayakashi.

Đồng phục trường :

Hiệu trưởng : Sorara Kokako.

Sao nhỉ? Có thể nói cô là một phù thủy xuất chúng. Từ lâu, đã phải lòng Hanaka Soin. Năm nay 22 tuổi.

( t/g : Trẻ quá cô ơi! )

Hiệu phó : Hanaka Sion.

Là một ác quỷ khá là mạnh. Cũng yêu đơn phương Kokano. 23 tuổi.

Thân thế : Bạch dương : Con của tướng quân Jin. Một người khá là vĩ đại của triều đình Hỏa Quốc. Kim ngưu : Con của hai đầu bếp nổi tiếng ở giới thượng lưu.

Song tử : Mồ côi cha mẹ, bạn từ nhỏ của Thiên bình.

Cự giải : Ô hô hô hô hô. Gia đình thì có lẽ là cao hơn các sao nhà ta. Có thể nói là chúa trên chúa.

Sư tử : Con trai của đức vua và hoàng hậu nơi Hỏa Quốc.

Xử nữ : Cũng như Sư tử, cô là công chúa của Mộc Quốc.

Thiên bình : Như Song tử.

Thiên yết : Là hoàng tử của Thủy Quốc.

Nhân mã : Em trai Bạch dương.

Ma kết : Từng sống một căn biệt thự khá to, nhưng cha cưới mẹ khác nên lớn lên trong cái tuổi thơ : ” Đánh đập, chửi mắng,… “

Bảo bình : Con của hai nhà khoa học có tiếng.

Truyện 12 Chòm Sao Và Vùng Đất Phép Thuật Chương 12

Tác giả: Rin (Vy)

*Chap 10:

Sau mấy tiếng đồng hồ làm đồ ăn, cuối cùng thì các món ăn cũng đã ra lò, từng người một dọn món ăn có sẵn lên tấm thảm đã được trải phẳng phiu bên bờ sông, nghe đâu các món ăn rất là phong phú a, Song Tử nhìn món thịt nướng trên vỉ nướng còn đang bốc mùi thơm độc và lạ của mình không khỏi hếch mũi trầm trồ thán phục tài năng của mình:

– Mấy cậu nhìn đi kìa, thấy ngon chưa, tui mà đụng tay vào cái gì là ra cái đó, tài năng anh mày không ít đâu à….

– Món ăn đó rõ ràng là tôi nêm nếm nên mới đẹp thế, chứ thể loại mắt mù thẩm mĩ như anh thì đời nào mà được thể – Xử nữ ném cho Song tử một cái nhìn hết sức mỉa mai, nở nụ cười đắc ý

Cả hai cứ nhìn nhau rất thắm thiết, nhìn kĩ còn thấy lửa phừng phừng trong ánh mắt hai người, phải chăng đây là họ trao nhau cái nhìn rực lửa như trong mấy bộ phim Hàn xẻng ?

– Thôi đi mà, hai cậu ngồi xuống đây ăn đi – Song ngư cười hòa giải

– Phải rồi, đồ ăn nguội rồi nè – Cự giải cũng kéo Xử nữ ngồi xuống mặc cho cô ra sức vùng vẫy

– Nhìn chung ta có đủ các món rồi nhỉ. Thịt nướng , súp cua, cá chiên , salat, cà ri, a chu choa, vậy là đủ rồi ha – Kim ngưu chăm chú điểm danh từng món ăn đang có mặt, nhìn cậu chả khác gì một bà nội trợ đảm đang cả

– À, còn nữa nè – Sư tử nói xong thì lôi từ trong balo của mình một đống bánh, từ bánh oxi đến bánh bông lan đủ cả

– Bộ cô đem nguyên cái cửa hàng bánh đến đây hả – Bảo bình nhăn nhó nhìn cô lôi từng cái bánh ra, chẳng lẽ cô ta mang balo chỉ để đựng bánh?

– Đâu, ít mà, anh không ăn thì để tui ăn, mà cũng không cho anh ăn đâu mà thèm – Sư tử lè lưỡi chun mũi trêu chọc anh, bộ dạng mà ai nhìn vào cũng thấy đáng yêu

– Cô bỏ ngay cái mặt đó đi, nhìn mà hết muốn ăn, buồn nôn – Thanh niên cứng của năm là anh Bảo nhà ta đây

– Thôi, dừng ngay, bọn bây có ăn thì ăn , không ăn mà cãi thì xéo ngay cho bà nhờ , bực mình – Bạch dương câm nín nãy giờ tự dưng lên giọng tao là bà nội của bọn bây mà làm cả bọn muốn té ra quần :)))

Cuối cùng cũng yên lặng, ai nấy cũng nhìn vào món ăn trên bàn , ngẫm nghĩ vài giây rồi lao vào giành giựt nhau từng miếng ăn, đứa này chọt đũa đứa kia, đứa kia giằng xéo đứa nọ. Chỗ kia, Sư tử và Bảo bình đang giành giựt nhau miếng cá ngon nhất, ở chỗ khác, Xử nữ và Song tử thì cãi cọ um xùm chỉ để dành công lao, chỗ khác nữa, Song ngư và Kim ngưu thì hú hí gắp đồ ăn cho nhau, một màu hường chói lóa bao phủ hai người, thôi, không làm phiền họ, tua qua chỗ khác. Thiên yết và Thiên bình thì yên lặng ăn uống no nê mặc cho cả lũ ồn ào, đúng là hợp cạ. Còn Cự giải và Ma kết thì ăn xong tự đời nào, tự giác dọn dẹp phần chén đũa của mình và hiện tại đang rủ nhau ra bờ sông cởi áo…. ấy chết, lộn lộn, ra bờ sông rửa chén . Khung cảnh thật yên bình biết bao nhiêu cho đến khi…..

– Aaaaaaaaa, xong chưa vậy, cho tui uống thuốc nữa, tui sắp chết rồi nè – Tiếng ai đó kêu la thảm thiết

– AAA , bụng tui nó quằn quại quắn quéo rồi nè, cho tui thuốc cho tui thuốc, lẹ đi mà – Lại thêm một tiếng thét chói tai vang vọng cả rừng

Cả lũ nằm lăn ra đất, có đứa lăn, có đứa bò, có đứa lết,miệng thì không ngừng la hét, đầu tóc rũ rượi, mặt mày thì như bỏ đói cả tháng, ra sức gào thét đến khản cả họng đến chỗ Kim ngưu, Song ngư lấy thuốc. Kim ngưu và Song ngư cảm thấy mình chẳng khác gì ông hoàng bà hoàng đang ban bố sự thương hại cho lũ ăn mày rẻ mạt dưới chân (?!?) Sự tình là thế này, cả bọn, đứa nào cũng đã từng nếm qua món thịt nướng của Xử nữ và Song tử, chỉ riêng Kim ngưu và Song ngư là không đụng được vì tụi nó giành giựt dữ quá, vả lại bận nồng thắm nên dựt hổng được, giờ thì lại trở thành cặp đôi may mắn của năm, nhìn bản mặt đau khổ của tụi nó mà trong lòng hai người vui sướng giống như lụm được tờ 200k vậy ( Hai anh chị ác quá đi!!!) . Sau khi cho tụi nó uống thuốc xong, cả lũ thở phào một phen, tưởng thoát được cái quằn quẹo của dạ dày thì chợt Sư tử ôm bụng mình :

– Bớt đau thì bớt đau nhưng mà tự nhiên mình muốn đi……

– Ấy chết – Song ngư bỗng la lên, tay cầm vỉ thuốc, méo mặt nhìn cả đám, áy náy cất chất giọng nhỏ xíu như tiếng mũi kêu của mình – Mình lỡ lấy nhầm thuốc rồi

– Cái gì, cậu cho tụi mình uống thuốc gì vậy – Thiên yết mất hết kiên nhẫn, hối thúc hỏi

– Là….. – Song ngư

– LÀ gì? – Cả đám khóc không ra nước mắt hét toáng lên

– Thuốc xổ – Song ngư giật mình nói luôn.

– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Lại một tràng la hét của mấy cái volume khuếch đại tiếng lợn kêu, cả đám nháo nhào chạy tán loạn tìm chỗ ra, nhưng mà đây là rừng, đâu ra nhà vệ sinh mà đi, nhà vệ sinh công cộng còn chả có, biết làm sao đây!!! Còn nhớ câu nói ” Khi không có chỗ đi hãy tìm lùm cây mà đi,”đây là câu châm ngôn mà bà cô Akane đã từng nói qua trong một lần dạy bài “Ứng xử trong cách đi vệ sinh” , ở đây nhiều cây, hay là áp dụng nhỉ?. Không!!! Thế thì mất vệ sinh lắm, không làm được. Không làm thì cái cần ra tính sao đây, thiệt là tuyệt đường sinh sống mà!!!!

-Ớ, mình có pháp thuật mà, biến ra cái nhà vệ sinh là được chớ gì – Nhân mã dừng lại, lẩm bẩm nghĩ vậy là chạy tới phía góc khu rừng, dòm trước ngó sau rồi đọc thần chú mà khi còn ở thế giới pháp thuật đã được thầy ở đó dạy để phòng trường hợp như thế này, khi đó còn nghĩ thầy dạy cho vui, giờ mới biết thật là hữu dụng a. Xong, Mã ca chạy vào, đi xong,thở phào mấy cái, anh lại chạy về báo cho cái bọn đang không biết đi kiểu gì cái nhà vệ sinh mà anh bảo tìm được. Mã ca như vị thần cứu sống trong mắt cả đám, một hai vâng dạ đi theo Nhân mã đến cái nhà vệ sinh, đến tận bây giờ, tụi nó mới hiểu được tầm quan trọng của nhà vệ sinh trong đời sống là to lớn như thế nào (?!?) .