Truyện 12 Cung Hoàng Đạo Phần 1 / Top 9 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

12 Cung Hoàng Đạo (Phần 1)

Tên và thứ tự 12 cung hoàng đạo :

(Nguồn Wikipedia)

12 cung hoàng đạo hình ảnh và các đặc điểm nổi bật:

1. Aries- Bạch Dương

Người thuộc cung Bạch Dương thẳng thắn, chân thật, tư tưởng phóng khoáng tuy hành động có thể bảo thủ. Tuy theo chủ nghĩa lý tưởng nhưng lại có trái tim bất an. Yêu thích tự do, cởi mở hoạt bát, tinh lực dồi dào, đầy tính hiếu chiến, do quá thẳng thắn nên dễ đắc tội với người khác. Tính khí nóng nảy, thiếu kiên nhẫn, có thể ăn nói không nhã nhặn, không biết lựa lời. Sự tế nhị và khiêm tốn không phải là biệt tài của họ. Bản tính chân thật, họ không có khả năng làm những tiểu xảo xã giao, thường phải mất một nửa cuộc đời để học được phép giao tiếp tối thiểu. Nhưng một khi đạt được điều đó, cộng với khả năng trực giác thiên bẩm và tiềm năng sáng tạo to lớn, thành công của người thuộc cung Bạch Dương sẽ thực sự là kỳ vỹ.

2. Taurus- Kim Ngưu

3. Gemini- Song Tử

Sâu bên trong mình, họ luôn tìm kiếm lý tưởng, và rắc rối lớn nhất của họ là nhận ra nó là gì. Lý tưởng của họ có thể là bất cứ thứ gì, bởi trí tưởng tượng của họ không có giới hạn. Tiền, sự nổi tiếng, giàu có, tình yêu, việc làm dường như không bao giờ đủ. Họ đang tìm kiếm điều gì? Có lẽ là một thứ, một lục địa chưa khám phá bên trong họ. Người sinh dưới chòm sao này có thể được coi là những nhà thám hiểm tinh thần.

4. Cancer-Cự Giải

5.Leo-Sư Tử

6. Virgo- Xử Nữ

7.Libra- Thiên Bình

Hình thức Thiên Bình không có gì đáng để phân biệt với các cung khác. Khuôn mặt thường có đường nét không lớn, dễ coi. Đặc biệt duy nhất có thể là lúm đồng tiền ở má hoặc cằm một số người, nhưng không phải tất cả. Lúm đồng tiền được coi là dấu ấn của thần Vệ nữ. Nụ cười của họ là điển hình của những ai được phù trợ bởi thần Vệ nữ – nụ cười mềm mại, dịu dàng, ngọt ngào, pha chút bí hiểm.

Thậm chí sự cáu giận, xúc động cũng không làm hỏng, làm mất đi vẻ bình thản trên khuôn mặt của Thiên Bình. Miệng Thiên Bình thường có hình như cánh cung, môi hồng tươi.

Thiên Bình thường có thân hình đẹp. Và đặc biệt, trong vẻ đẹp của đàn bà Thiên Bình có nét gì đó nam tính, còn ở đàn ông có nét nữ tính. Điều đó không có nghĩa là đàn bà Thiên Bình phải giống như lực sĩ, còn đàn ông – như các tiểu thư. Nhưng hình thức của họ quả là có ẩn hiện sắc thái của giới tính đối lập.

Qua sự mô tả như trên, bạn sẽ nghĩ rằng tính cách của Thiên Bình cũng mềm mại, dịu dàng và đáng yêu. Điều đó đúng, nhưng chỉ đúng một nửa. Đó là lúc Thiên Bình ở trong tâm trạng thăng bằng. Còn lúc khác, họ bức xúc, dễ cáu, đồng bóng, bướng bỉnh, uất ức và hung dữ. Rồi sau, Thiên Bình lại đi vào trạng thái thăng bằng, và họ lại dễ thương, thông minh, và tốt bụng.

Dường như bên trong Thiên Bình là hai con người hoàn toàn khác biệt nhau. Thiên Bình mãi mãi vươn tới sự hài hoà, nhưng không đạt được thường xuyên.

8.Scorpio- Hổ cáp

Người sinh cung Bò Cạp có thể rất khác nhau. Nhưng có một đặc điểm khiến họ không thể lẫn với ai khác. Đó là đôi mắt. Không quan trọng sắc màu – xám, xanh, nâu hay đen – đôi mắt của Scorpio có một sức mạnh thôi miên. Trước cái nhìn của họ, người ta thấy lúng túng, muốn nhìn tránh đi. Đôi mắt Bò Cạp xuyên thấu tâm hồn bạn.

Trong giọng nói của Scorpio, không quan trọng thanh trầm hay mạnh nhẹ, bạn cũng nhận thấy một thuộc tính quan trọng: sự tự tin hiếm có. Bò Cạp không quan tâm nhận xét của người khác: những lời xúc phạm cũng như nịnh bợ trôi tuột khỏi người họ như nước đổ lên mình vịt.

9.Sagittarius-Nhân mã

Vì thích tự do, họ có khuynh hướng sợ bị giam lỏng, nếu ở lâu một chỗ sẽ cảm thấy chán nản buồn bã. Dù về tinh thần hay trong đời sống thực tế, người thuộc chòm sao này thường muốn tìm hiểu những điều mới lạ, những lĩnh vực mình chưa biết, cho rằng cuộc sống là do một chuỗi thách thức tạo nên. Với bất cứ việc gì họ cũng rất hiếu kỳ. Người thuộc cung Nhân Mã giỏi suy nghĩ, thích chân lý và chính nghĩa, có tài sử dụng ngôn ngữ. Thường họ sẽ nhìn vào những việc mà năng lực mình không đủ khả năng chạm tới, coi đó là mục tiêu đơn giản, dễ đạt để dốc toàn sức theo đuổi. Trước khi hoàn thành kế hoạch cũ thường có xu hướng vội vàng theo đuổi kế hoạch mới.

10.capriconus – ma kết

Ma Kết cũng đôi khi có mặt trong số những người ít nổi tiếng và ít quan trọng hơn. Nhưng hầu như không bao giờ có thể thấy Ma Kết ngồi với những người rõ ràng kém mình về tiền tài và địa vị xã hội.

11. Aquarius-Bảo bình

Người thuộc cung Bảo Bình rất xem trọng bạn bè, đối với bạn bè, họ luôn trung thành, ít khi thay đổi tình cảm. Họ luôn tạo ấn tượng cho người khác là nhân từ, thân thiện, biết thông cảm và dễ thấu hiểu. Tuy vậy họ lại thường giữ khoảng cách với người khác và hơi khó hiểu, một mặt thì vui vẻ giúp đỡ người khác, mặt khác lại giữ sự bàng quan của kẻ đứng ngoài khiến người khác khó thiết lập mối quan hệ thân tình với họ. Người này lấy số lượng hơn chất lượng, và ít khi duy trì quan hệ lâu dài, sâu sắc với ai. Bộ óc ham hiểu biết của họ luôn tìm ra vô khối những điều mới mẻ, chưa khám phá, chẳng chịu giậm chân mãi ở chỗ đã nghiên cứu rồi.

12. Pisces- Song ngư

Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo (Phần 10)

Xử Nữ kéo lê chiếc va-li nặng trịch lên toa xe lửa. Vừa chạm được vào băng ghế gần cửa sổ, cô đặt phịch mông xuống thở phảo nhẹ nhõm. Xử Nữ nhìn quanh, tuy là mùa hè nhưng chuyến xe lửa về Sơn Lâm có vẻ hơi hiu quạnh. Cũng không có gì là lạ, vì vùng Sơn Lâm vốn rất hoang sơ, hẻo lánh, không kể đến vùng ngoại ô, cả trung tâm thành phố cũng chỉ là 1 khoảng đất nhỏ rộng bằng vài khu phố tại cái nơi sầm uất này gộp lại.

Xe lửa bắt đầu lê bánh… Xử Nữ nhìn từng hàng cây lướt qua trước mặt…

“Tạm thời nên tránh xa đô thị rông lớn này cho tâm hồn thanh thản…”

Xử Nữ dừng chân tại 1 ngôi nhà gỗ nhỏ nhắn, xinh xắn nhưng có vẻ âm u, bề bộn. Cây cỏ xung quanh chết khô gần hết, hàng rào loang lổ rêu phong còn bên trong nhà, nhìn qua mấy ô cửa sổ mở toang hoác với những tấm màn che lùm xùm thì chỉ thấy 1 mùi ẩm thấp khó chịu xộc qua lỗ mũi khiến người ta buồn ói.

“Sao mình phải ở suốt 1 tuần tại cái nơi bẩn thỉu này chứ?” – Xử Nữ tỏ ra khó chịu khi nhìn thấy ngôi nhà.

Đúng lúc đó thì cái điện thoại trong ví cô kêu lên “tút tút”…

“A lô, Xử Nữ hả con, con đến căn nhà nghỉ mới ở Sơn Lâm chưa?”

“Rồi mẹ ạ, nó chẳng khác nào nhà hoang. Sao bố mẹ không chọn căn nào tốt hơn?”

“Nó hơi cũ và lụp xụp nhưng rất rẻ con ạ! Chính bố mẹ cũng không ngờ người chủ thầu căn nhà này lại chịu trả với giá rẻ mạt như thế.”

“Vậy bố mẹ định cho con 1 mình dọn dẹp cái nơi này à?”

“Con cứ ở trước vài ngày, ít hôm nữa bố mẹ sẽ lên cùng con!”

Xử Nữ bực dọc lục túi lấy khoá mở cửa. Lạy Chúa, kì nghỉ hè của cô sẽ phải dành 1 tuần ở nơi gớm ghiếc này sao?

1 ông lão ăn mặc kiểu nông dân đứng bên hàng rào gọi Xử Nữ.

– Cháu định ở lại ngôi nhà này à?

Xử Nữ ngẩn mặt lên và bắt gặp thái độ kì lạ của ông lão ấy. Hình như ông ta dò hỏi, nhưng trong dò hỏi lại có vẻ e dè, ái ngại…

– Vâng, bố mẹ cháu mua ngôi nhà này để nghỉ hè ông ạ!

Xử Nữ đút chìa khoá vào ổ, cái chìa không vừa vặn lắm nên cố ra sức vặn liên tục làm nắm đắm cửa kêu lên cành cạch, tưởng như sắp sứt ra ngoài đến nơi.

– Nhưng như thế thì có sao không hả ông?

– À…ờ…chỉ là…cháu phải cẩn thận!

– Cẩn thận gì ạ? – Xử Nữ cuối cùng cũng mở được cánh cửa cứng đầu, cô lau mồ hôi trán và kéo cái va-li vào trong.

– Không có gì, chỉ là… ngôi nhà này hơi cũ nên… cháu phải cẩn thận!

Ông lão nói xong thì vội vàng bỏ đi ngay, Xử Nữ cảm thấy ông già này thật cổ quái làm sao. Nhưng thái độ kì quặc của ông già cũng không làm cô khó chịu bằng cái mớ hỗn độn, bừa bãi trong căn nhà tối tăm, ẩm thấp này!

Tiểu Nữ mất cả buổi sáng để dọn dẹp căn nhà, bây giờ thì nó trông khá hơn trước rất nhiều.

Mặt trời ngã bóng về Tây, đồng hồ cho biết đã hơn 5 giờ rưỡi chiều. Xử Nữ ngồi phịch xuống bộ sô-pha vừa lau chùi kĩ lưỡng ngã lưng 1 lát. Chợt cô nhớ đến cái máy ảnh chụp lấy liền trong va-li.

Lâu rồi Xử Nữ không dùng đến nó, kể từ sau vụ của Thiên Yết, nó dường như chỉ có 1 vị trí duy nhất là trong túi đồ du lịch của gia đình.

– Phải chụp 1 bô kỉ niệm chứ!

Xử Nữ lấy cái máy ảnh ra rồi hí hửng mang nó đến trước tấm gương trong nhà tắm.Cô vừa cưới thật tươi vừa đưa ống kính lên…

“Phụt!” – ánh đèn Flash nhá lên.

Xử Nữ đưa tay hứng dưới khe trả hình nhưng mãi cũng chẳng thấy tấm ảnh nào chui ra.

– Kì thật, nó hỏng rồi sao!? – Xử Nữ nhăn mặt vỗ vỗ cái máy ảnh – Đúng là xui xẻo!

Tiểu Nữ bực mình vứt cái máy ảnh lên ghế sô-pha rồi bỏ vào mang va-li quần áo vào phòng ngủ.

Sau khi Xử Nữ đi mất bóng, cái máy ảnh mới kêu lên rè rè rồi nhả ảnh ra… Tấm ảnh nhẹ tênh rớt xuống gầm sô-pha… Trong ảnh là gương mặt Xử Nữ đang cười rất tươi… Nhưng… phía sau còn có 1 gương mặt khác.

… 1 bóng người mặt bộ váy trắng kiểu của thập niên 80 đứng lù lù sau lưng Xử Nữ… Mái tóc dài hơi rối phủ kín 2 bên mặt… Chỉ chừa lại hốc mắt trũng sâu, thâm quầng với con ngươi trợn tròn, trắng dã… Cái nhìn đầy oán hận chọc vào sống lưng kẻ ngây ngô trong hình…

Trong nhà có tổng cộng 3 phòng ngủ, nhưng 2 căn dưới tầng trệt cực kì bẩn thỉu và tối tăm…

Xử Nữ phải bụm kín miệng, mũi để khỏi buồn nôn vì cái mùi khó ngửi bốc ra sau cánh cửa. Chỉ còn phòng nằm sát mái nhà là chưa đến thôi.

Căn phòng này hơi nhỏ hẹp nhưng sáng sủa vì 4 bề đều có cửa sổ, nó là phần trên cùng của ngôi nhà, ở đây gần phần mái đến nổi chỉ cần với tay ra cửa sổ là chạm được phần trên cùng của mái.

Điều làm Tiểu Nữ chú ý là trong phòng ngoài cái giường sắt cũ kĩ ra còn có 1 cái tủ quần áo không khoá – điều mà 2 căn phòng dưới nhà không có.

“Tốt, vậy là có chỗ móc quần áo rồi!”

Xử Nữ mở 2 cánh cửa tủ bằng gỗ bám đầy bụi ra… Bên trong là 1 cái váy dài màu trắng kiểu khá xưa. Bộ váy không bị gián chuột cắn phá nên còn rất nguyên vẹn, tuy trên nền vải trắng đã lấm chấm vệt ố vàng…

“Cũng đẹp lắm!” – Xử Nữ lấy bộ váy ra xem – “Hợp với mình đấy nhỉ!”

Đùa cợt với cái váy 1 chút, cô vứt nó xuống cạnh gầm giường rồi lấy quần áo của mình xếp vào trong tủ.

…Dưới gầm giường phát ra tiếng kêu kì quái… 1 thứ âm thanh rên rỉ rợn người…

Bộ váy trắng bị cánh tay trắng bệch vươn ra từ dưới gầm giường kéo tuột vào trong…

Xử Nữ bổng thấy sống lưng mình lạnh toát, cô bất ngờ quay lại quan sát sau lưng 1 lúc. Mọi thứ đều rất bình thường!

“Phù… Chắc mình tưởng tượng nhiều quá rồi!”

Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo (Phần 8)

0 giờ 0 phút 0 giây…Khi tiếng chuông của nhà thờ Đức Bà vang lên cũng là lúc cả khối 10 trường Twenty Stars hồi hộp ngồi trước màn hình máy tính…Y!H đồng loạt báo tin nhắn đến tất cả các nick…“…Vầng trăng màu đỏ sẽ biến điều ước của hết thảy con người dám hi sinh để thực hiện mong muốn của mình…Nhưng nó phải được đánh đổi…bằng một cái giá đắt nhất trên đời…”Nguoibantrongbongtoi đã nhắn như thế,… và nhất định nó sẽ xảy ra đúng như những gì tin nhắn này cảnh báo!

Cũng vào lúc cả khối 10 nhận được tin nhắn từ Nguoibantrongbongtoi, ở phòng mĩ thuật trường Twenty Stars cũng xảy ra 1 số chuyện lạ kì…Ánh trăng lạnh lẽo lọt qua khung cửa sổ, soi vào gương mặt kiều diễm trong bức tranh Người đàn bà chết,… Gương mặt vốn đã được sơn trắng bệch lại càng trở nên phờ phạc, đúng như vẻ mặt của 1 cái xác không hồn. Đôi con ngươi đỏ ngầu láo liên nhìn khắp căn phòng tối om… 2 bên mắt không sơn phết mà trở nên thâm quầng, trũng sâu vào bên trong,… Người đàn bà chết bắt đầu động đậy… Nó đặt 1 bàn tay xuống đất rồi đưa cái đầu kinh tởm ra ngoài,… Mái tóc dài loà xoà phết xuống nền nhà… Người đàn bà chết lồm cồm bò ra khỏi bức tranh…Sau nhiều chuyện kì quái xảy ra, trường bắt đầu mướn bảo vệ trực đêm… Ông bảo vệ lăm lăm cây đèn pin trong tay đến chỗ phòng mĩ thuật. Ông ta nghe có tiếng lục cục bên trong nên tò mò đi xem thử…– Ai đó? – Ông hỏi, đưa ánh đèn pin vào từng ngóc ngách căn phòng.Chẳng có ai cả, mọi thứ hoàn toàn vắng lặng. Ông bảo vệ nghĩ chắc là có con mèo hoang nào đó ban đêm vào trong lục lọi nên quay người bỏ đi……Bỗng 1 mái tóc dài phủ lên trán ông ta… và… từ từ thong xuống phần mặt… Sau đó là 1 cái đầu người phụ nữ treo lơ lửng trước gương mặt xanh như tàu lá của ông bảo vệ…

“Người đàn bà chết mất rồi!”Cái tin đó nhanh chóng lan khắp trường Twenty Stars, mọi người ùa ngay xuống phòng mĩ thuật để xem có chuyện gì xảy ra…Các thầy mang cái khung tranh ra…..Nó… chỉ còn là 1 tờ giấy được sơn màu đen… còn hình ảnh người phụ nữ bên trong đã biến mất tăm…Mọi người sợ hãi nhìn nhau….– Đêm qua có bảo vệ trực đêm mà? Ông ta đâu!? – thầy hiệu trưởng hỏi.– Thưa thầy… ông ta… biến mất rồi!Ai đó đã trả lời thầy như thế. Sau đó thì cảnh sát ập tới xem xét hiện trường… Trong quá trình điều tra, bỗng mọi người nghe trên trần nhà có tiếng động lạ… 1 cái xác đàn ông còn nguyên bộ đồng phục bảo an từ trên trần nhà rơi xuống… Ông ta là người bảo vệ trực tối qua… Và ông ta chết do bị siết cổ!

“Có người nhìn thấy Người đàn bà chết đang đêm xuất hiện trên trần nhà… Sợ thật,… bức tranh đó bị ma nhập hả?… Có thể… là con ma trong trường mình… Đừng nói bậy, nó sẽ ám cậu đấy!…”Vụ án bức tranh Người đàn bà chết làm cả trường xôn xao mãi không yên… Ai cũng sợ bức tranh này, họ đề nghị trường huỷ nó đi nhưng thầy hiệu trưởng chỉ gật đầu cho qua và bức tranh trống rỗng đó vẫn còn ở phòng mĩ thuật…Người đàn bà chết đang ở quanh quất đâu đó trong trường…Một buổi tối nọ, khi trong trường không còn 1 bóng người…Bạch Dương và vài đứa bạn quậy phá của mình đang ở trước cổng trường. Đứa này đạp lên vai đứa kia để leo vào trong… hình như chúng sắp làm chuyện gì mờ ám. Chật vật 1 hồi, chúng cũng vào được bên trong.Sân trường lúc này chẳng khác nào khu nhà ở bỏ hoang….– Tụi mình có 3 đứa, 3 đứa sẽ đi đến 3 chổ khác nhau. Nhớ là lựa chỗ nào… bị đồn là có ma đấy nhá! – Bạch Dương cười bí hiểm nhìn 2 đứa kia.– Trò này… tụi tao thấy không nên chơi!– Tụi bây nhát quá! Người ta đồn thổi chứ không có ma cỏ gì đâu mà sợ.– Tao… tao sẽ tới nhà vệ sinh, thằng kia tới chỗ hồ bơi, còn mày…– Tao sẽ tới phòng mĩ thuật! Ha ha ha – Bạch Dương cười đắc chí.Phòng mĩ thuật ẩn mình dưới bóng cây me già, im lặng và âm u đến đáng sợ… Hình như người ta quên khoá cửa,… cũng phải thôi, ai cũng lánh xa cái chỗ này cả!Bạch Dương lần mò đẩy cửa bước vào… Nó mò mẩm mãi mới tìm được công tắc điện.Cả căn phòng bừng sáng sau tiếng “cách” của cái công tắc. Bạch Dương nhìn xung quanh, không có gì cả. Nó thở phào nhẹ nhõm, tung tăng lại gần cái khung tranh đen kịt của Người đàn bà chết…– Thì ra chỉ là tin đồn nhảm! – Bạch Dương vịn tay lên khung tranh.Bổng nó cảm thấy sau lưng nhồn nhột, có cái gì giống như nhúm lông gà đang quét lên lưng nó… 1 mái tóc dài phủ lên vai… rồi lên cả phần mặt… Bạch Dương cảm thấy sau gáy mình lành lạnh, nó run cầm cập quay mặt lại nhìn cái vật đang ở phía sau mình… Một cái đầu người gớm ghiếc treo lơ lửng trước mặt Bạch Dương…Bạch Dương hoảng sợ bỏ chạy về phía cầu thang, nó leo lên tầng trên để thoát thân. Bạch Dương trốn vào 1 góc phòng học, mặt tím ngắt, nó ôm ngực thở hồng hộc…Có tiếng gì đó ngoài cầu thang… mỗi lúc 1 gần…Người đàn bà chết đang bò lên lầu… Nó là 1 con quỷ gớm ghiếc với cái đầu bù xù tóc tai, gương mặt trắng bệch, đôi mắt đỏ ngầu như máu và chỉ có 1 nửa thân trên… Nó không có chân! Con quỷ đó dùng 2 tay kéo lê cái thân người thiếu mất 1 phần lên từng bậc cầu thang… Nó gây ra những tiếng động quái dị như con rắn khổng lồ đang bò lết…Bạch Dương nghe rõ cả tiếng bình bịch của quả tim trong lòng ngực, nó lấm lét nhìn về phía cầu thang… Dưới ánh trăng, 1 mái tóc đen lồm xồm lộ ra sau bức tường gạch trắng… Rồi 1 gương mặt kinh tởm xuất hiện… Người đàn bà chết đã đến! Dưới ánh trăng, nó không khác gì 1 cái sọ người đang di chuyển…Nó đang tìm Bạch Dương….AAAAAAAAA……..!!!!!Tiếng kêu la thảm thiết làm 2 thằng bạn quậy phá của Tiểu Bạch chạy vội ra dãy lầu gần phòng mĩ thuật. Chúng nhìn thấy Bạch Dương nằm sóng soài dưới nền xi-măng, từ lớp áo thun, máu tươi chảy ra ướt cả 1 khoảng sân… Và chúng nó bắt gặp trên lầu… 1 người phụ nữ có dung nhan xác chết đang nhìn chăm chăm cái thây máu me bên dưới.

Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo (Phần Cuối)

Phần cuối

Con ma rên lên hư hử,… tuy không dám nhìn vào mặt nó nhưng Xử Nữ có thể cảm nhận được… Nó bắt đầu khóc, tiếng khóc nghe ai oán và xé nát cõi lòng…“… Xin cô… hãy đưa tôi về Nga… Cô… đang bị nguyền rủa… Chỉ cần đưa tôi về Nga… cô sẽ thoát khỏi lời nguyền đó!…”– Được, được, sao cũng được! Tôi nhất định đưa cô trở về Nga! – Xử Nữ gật đầu như điên.… Mọi thứ lại chìm vào im lặng…Lần này Xử Nữ lại gục luôn dưới gầm giường ngủ tới sáng.

Hôm sau, ông lão hàng xóm nói cho Tiểu Nữ biết cô có thể về bằng xe khách ngay sáng nay. Nhưng Xử Nữ chỉ thu dọn đồ đạc chứ không đi ngay, cô nhờ ông lão hàng xóm làm cho cô chút việc.2 người thuê 1 nhóm công nhân cầu cống xuống giếng và tìm được 1 ít hài cốt… Bấy giờ người ta mới vỡ lẽ rằng cô hầu gái năm xưa sau khi hoả táng, tro cốt được đổ xuống giếng và nằm đó cho tới tận bây giờ…Xử Nữ gói hài cốt vào bộ váy cũ tìm được trong phòng và mang nó theo về thành phố…Cô về nhà trong 1 chuyến xe đêm…– Giờ này các cháu còn đi đâu nữa? Đợi sáng mai không được à? – bác tài xế vừa lái xe vừa hỏi.– Các cháu? – Xử Nữ nhìn quanh quất trong xe, chẳng có ai trừ cô và cái va-li – Bác hỏi các cháu là sao? Ở đây ngoài cháu ra còn ai nữa?– Cháu cứ đùa, thế chẳng phải bạn cháu đang ngồi cạnh cháu đấy sao?… Cạnh bên Xử Nữ… là 1 người con gái xoã tóc dài trong bộ váy trắng cũ kĩ… Cô ta đang gục mặt xuống, chợt ngước lên và mỉm cười thoả mãn… Hốc mắt thâm quầng đựng con ngươi xanh lè đó phát ra những tia sáng rất hạnh phúc…

Nguoibantrongbongtoi gửi cho cả khối 11 của trường trung học Twenty Stars 1 thông điệp mới:“… Ta đã trở về… Chỉ là chưa lộ mặt mà thôi… Đợi đến đêm rằm 17, ta sẽ đưa chúng mày xuống địa ngục làm quỷ dữ…”

Thầy Ma Kết đêm nay có việc nên thầy ở lại phòng photo trong trường để copy 1 số tài liệu. Ngôi trường này về đêm càng ngày càng giống 1 bãi tha ma âm u đáng sợ…– Chỗ này đúng là yên tĩnh quá mức! – thầy vừa thu xếp đống tài liệu, vừa để ý xung quanh sân trường.… Có tiếng nhạc văng vẳng đâu đây… ban đầu nó chỉ thoang thoảng xen lẫn với tiếng rì rào của những hàng cây… nhưng càng lúc nó càng trở nên rõ ràng hơn…“Nhạc!? Ai mở nhạc lúc này?”Tò mò, Ma Kết bước ra khỏi phòng và lần mò đến nơi phát ra tiếng nhạc…Ánh trăng rất sáng nên thầy không cần đèn pin. Tiếng nhạc dẫn thầy đi ngang qua dãy văn phòng… qua khỏi phòng âm nhạc và cuối cùng dừng lại ở phòng học múa…Phòng học múa vẫn sáng đèn trong dãy phòng học tối om…………..“Ai còn tập múa giờ này chứ!?”Thầy linh cảm có chuyện chẳng lành, nhưng vẫn đẩy của bước vào….Chẳng có ai cả, chỉ có tiếng nhạc là trầm bổng dai dứt không ngừng………..“Chuyện gì vậy? Không lẽ cô giáo dạy múa quên tắt các thiết bị?”Thầy đến chỗ cái công tắc điện và ấn nó xuống.“Cạch!”Khi bóng đêm bao phủ căn phòng cũng là lúc Ma Kết thấy sống lưng mình lạnh toát. Hình như có ai đang đứng sau lưng thầy… Thầy quay lưng lại nhìn… vẫn không có ai!… Có tiếng vách đỗ vỡ… Bức tường sau lưng thầy đột nhiên trở nên nứt nẻ, từng lớp sơn tường tróc ra rơi lả tả xuống đất. Chỗ vách nứt cộm lên, tạo thành hình 1 gương mặt…“Tốt nhất mình nên rời khỏi chỗ này!”Thầy Ma Kết cảm thấy không an toàn ở đây. Thầy đóng cửa phòng học múa rồi vội vã ra về.Chỗ nứt trên tường vẫn tiếp tục cộm lên… Từ trong các khe hở trên tường, những sợi tóc ma quái chui ra, kéo dài rồi xoã rượi trên gương mặt đang dần hiện rõ hơn… Dưới ánh trăng mờ ảo, con quái vật đó đưa cái đầu loà xoà tóc tai ra khỏi bức tường…Không hiểu sao đêm nay thầy Ma Kết không tài nào ngủ nổi, dù thầy biết sáng mai phải thức dậy sớm để đến trường… Hiếm khi nào thầy ngồi lâu bên máy tính như đêm nay, thầy tìm thấy cái nick Nguoibantrongbongtoi trong friendlist của mình và muốn xem xem nó làm cách nào để náo động cả trường!Tiếng chuông điện thoại vang lên…“A lô, vâng, là tôi đây!”Thầy bắt máy và đứng dậy nghe điện thoại…Màn hình máy tính sau lưng thầy bỗng kêu lên xoẹt xoẹt… Cái nick Nguoibantrongbongtoi bừng sáng chữ online… Nó gửi vào máy thầy 1 đường link… Máy tính của Ma Kết không chủ ý lại kết nối với đường link đó!Trong khi thầy mải mê nghe điện thoại thì trên máy thầy hiện lên 1 cửa sổ mới… Cửa sổ đó là 1 cái clip gửi từ Nguoibantrongbongtoi… Ban đầu nó chỉ mờ mờ, nhưng sau đó qua xử lí nó rõ dần… rõ dần… đến khi nhìn rõ những gì trong clip.Song Ngư, là Song Ngư! Nó đang tiến dần lại màn hình…“Vâng, vâng!! Tôi hiểu rồi, chào thầy!”Thầy Ma Kết buông điện thoại xuống, bỗng thầy cảm thấy sau lưng mình có cài gì là lạ… Một cảm giác lạnh ngắt khiến tóc gáy người ta dựng đứng.Mặt thầy vã đầy mồ hôi… Sau lưng thầy, 1 cô gái mặc đồng phục trường Twenty Stars, nhếch nhác, luộm thuộm với những giọt nước đang chảy ròng ròng từ đỉnh đầu xuống gương mặt trắng bệch…

Hôm nay thầy không đến lớp.Lớp 11CA3 bàn tán xôn xao, ai cũng tỏ ra bất ngờ vì trước giờ thầy chưa bao giờ bỏ tiết. Cả thầy hiệu trưởng lẫn các thầy cô khác cũng không liên lạc được với thầy.Mã Mã thấy bất an trong lòng.Chuyện gì đã xảy ra? Có cái gì đó rất bất bình thường…Xà Phu vẫn dửng dưng như không có gì. Nó vẫn ra nghe ngóng ngoài hành lang mỗi giờ chơi và vẫn lẩm bẩm duy nhất 1 câu:“… Đây là giai điệu của lời nguyền…”

Nhà Nhân Mã xui xẻo hôm nay lại cúp điện nên đang đêm muốn đi vệ sinh phải mang theo nến. Mã Mã đặt cây nến lên cái khay trước tấm gương trong toilet…“Boang… boang… boang…….”Tiếng chuông của nhà thờ Đức Bà, dấu hiệu báo cái khoảnh khắc giao nhau giữa ngày và đêm đã đến!Vùng sáng tròn của cây nền hắt lên tấm gương đột nhiên biến dạng…“… Nhân Mã… Nhân Mã…”Có ai đó đang gọi Mã Mã… từ phía sau…Toàn thân Mã Mã như bị ướp vào tủ đá… Mồ hôi vã ra không ngừng…“… Nhân Mã… Nhân Mã…”Cái giọng thều thào rất quen thuộc…– Thầy!?Thầy Ma Kết đang ở trong tấm gương, nhìn thầy thật khác. Phờ phạc, xanh xao, thoắt ẩn thoắt hiện trong ánh sáng mờ mờ, loe loét của ngọn nến.Nhân Mã hoảng sợ lùi ra xa.“… Đừng sợ, thầy chỉ muốn báo cho em biết 1 chuyện… Lời nguyền… sắp thành hiện thực rồi… Song Ngư… nó sẽ trở lại trong hình hài của 1 kẻ khác… Trước khi qua ngày âm 16, hãy chặn nó lại… Để đêm rằm 17 không bao giờ xảy ra…….”Một cơn gió lạnh làm ngọn nến phụt tắt, mọi thứ lại chìm vào trong bóng tối thâm u…Nhân Mã ngồi phịch xuống đất, cô đưa tay lau đi lau lại gương mặt ướt đầm.Ngày mai là ngày rằm 15…

Hôm nay đến lượt Xà Phu không đến lớp.Gia đình báo sức khoẻ của nó có vấn đề nên phải đưa vào viện kiểm tra. Kết quả xét nghiệm cho thấy phải tiến hành ca mổ ngay ngày mai. Bà dì ghẻ lo cho Xà Phu ân cần, chu đáo theo cái cách bà ta chưa bao giờ đối xử với Song Ngư trước đó.Trong 1 gia đình có bà mẹ độc đoán và ông bố nhu nhược, những đứa trẻ cô độc như Song Ngư có lẽ cuộc sống không dễ dàng gì… Có lẽ vì thế mà oán hận đã ăn sâu vào tâm trí nó, biến nó thành quỷ dữ…Đêm rằm 16 là đêm Xà Phu tiến hành ca mổ…Các y tá đẩy băng-ca vào phòng phẩu thuật.“Phụt” – ánh đèn phòng sáng trưng hắt vào gương mặt trắng bệch, hốc hác của Xà Phu.Ông bác sĩ phụ trách ca mổ khẽ thở dài, ông nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ… Đêm trăng tròn huyền ảo trong lớp sương mù ma mị.– Đêm trăng tròn mà phẫu thuật thì…– Sao hả bác sĩ?– … À… ờ… không có gì! Chỉ là… tỉ lệ thành công thường không cao!Ê-kíp mổ bắt đầu gây mê. Bỗng chiếc máy điện tim báo động liên hồi, mọi người hoảng hốt kiểm tra bệnh nhân.– Bác sĩ, không ổn rồi, nhịp tim đang giảm đột ngột!Những lằng vạch lên xuống trong cái điện tâm đồ nhấp nhô 1 hồi rồi duỗi ra thành những đường thẳng chạy dọc màn hình…Khi nhịp tim được báo là ngừng đập, cũng là lúc Xà Phu mở đôi mắt đỏ ngầu ra dưới ánh đèn phòng mổ. Nó ngồi bật dậy, cái đầu trọc lún phún những sợi tóc đen đang cố chui ra khỏi lớp da trắng trẻo…