Truyện 12 Cung Hoàng Đạo Ma Kết Nữ / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Truyện Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo

0 giờ 0 phút 0 giây….

Mã Mã vẫn thao thức trước màn hình Lap.Không biết bắt đầu từ bao giờ,Mã Mã không thể nào ngủ nổi khi chưa đến nửa đêm.

Nhà thờ Đức Bà hôm nay đánh chuông nhiều hơn mọi lần…Tiếng chuông là lời an ủi của những người ở thế gian này gửi về 1 cõi xa xăm nào đó,nới có những linh hồn vẫn còn vương vấn nơi này.

“Buzz”-tiếng Y! báo có tin nhắn.Tin offline của Nguoibantrongbongtoi

“…Hãy nhìn lại suốt khoảng thời gian chúng mày đã sống để chào đón bàn tay của Tử Thần…”

_Nhảm nhí!-Mã Mã đóng màn hình Lap xuống.

Tỏ vẻ tức giận với cái Lap cũng chả ích gì…Mã Mã đột nhiên lại thở dài.Trước giờ cô rất hiếm khi thở dài…nhưng từ khi những chuyện quái gở này xuất hiện,không đêm nào Nhân Mã cũng lăn lộn trong tiếng thở dài thế này.

_Bình Nhi,có quà cho con này!-tiếng mẹ Thiên Bình vọng ra từ cánh cổng.

_Gì thế ạ?

Thiên Bình tất tả chạy ngay xuống lầu.Bà mẹ tươi cười đưa cho đứa con gái chiếc hộp giấy hình chữ nhật.

_Bà gửi cho con đấy!Là cuốn hồi kí ông con đã làm trước khi mất,nó ghi lại những hình ảnh của con từ lúc mới sinh ra cho tới bây giờ.Đây là món quà vô giá ông dành cho con đó!

Buổi tối khi đã hoàn thành công việc ở lớp học múa,Thiên Bình mới ngồi nghiền ngẩm từng trang trong cuốn hồi kí đó 1 mình trên phòng…

Trang đầu tiên là 1 đứa bé sơ sinh còn quấn tả………

“Ngày…tháng…năm…

Trang tiếp theo là ảnh Thiên Bình khi vào học tiểu học…………….

“Ngày…tháng…năm…

Thoắt cái,cháu của ông đã cắp sách đến trường rồi!Ông thường hỏi cháu sau này thích làm gì,nhưng cháu chỉ ậm ừ…Cháu của ông còn thơ dại quá…Nhưng rồi cháu sẽ biết được mình thật sự muốn làm gì!”

Trang thứ 3 là hình ảnh Thiên Bình mặc đồng phục cấp 2………………………….

“Ngày…tháng…năm…

Cháu của ông bây giờ đã là học sinh trung học.Duyên dáng và nữ tính hơn trước…Cháu bảo cháu muốn trở thành 1 diễn viên múa.Ông mừng cho cháu,cuối cùng cháu cũng tìm thấy ước mơ của mình!”

Trang thứ 4 là ảnh Thiên Bình chụp trước cổng trường Twenty Stars với các bạn ngày đầu năm học……

“Ngày…tháng…năm…

Trên giường bệnh,tự dưng ông đã bật khóc khi cháu gửi cho ông tấm hình này.Cháu của ông lớn hẳn rồi,đã là 1 cô gái trưởng thành,không còn là đứa cháu bé bỏng ngày xưa nữa.Cháu nói cháu vẫn kiên trì với ước mơ của mình…Chúc mừng cháu!Nhưng ông sợ mình không còn được bao lâu nữa…”

Thiên Bình đã đọc và khóc rất nhiều với những khoảnh khắc đáng nhớ trong đời mình được ông lưu lại.Cô cứ ngồi mải miết trên bàn cho tới khi nghe tiếng mẹ gọi mới chạy xuống ăn cơm…

Sau khi Thiên Bình đi…Căn phòng lại chìm vào bóng tối…Và…ngăn tủ bàn học tự dưng mở ra…1 cánh tay trắng muốt từ trong ngăn bàn thò lên mò mẫm cuốn sách rồi lôi nó vào trong….

1 lúc sau,Thiên Bình quay lại với cuốn sách.Dưới ánh đèn bàn,cô lật đi lật lại từng trang sách,vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Những dòng chữ,…tấm hình,…biến đâu mất cả rồi!

Thiên Bình cứ lật phần phật từng trang,bổng phát hiện bìa sách trở nên rất ẩm ướt,những trang bên trong thì chuyển sang màu vàng ố…Thiên Bình đưa bàn tay lên xem…Có cái gì đo đỏ,sền sệt trên ngón tay cô…

“Mực!?Mực đỏ ở đâu ra vậy?”

Thiên Bình đưa ngón tay đến gần hơn mới phát hiện thứ chất lỏng đó có mùi tanh tưởi và hôi thối lạ thường.

“Mùi máu!”

Thiên Bình hoảng hốt giật lùi ra sau.

Những trang sách ố vàng hiện lên từng dòng chữ xiên xẹo được viết bằng máu:

“…Đây là quyển hồi kí đáng bị nguyền rủa…Vì nó đã ghi lại cuộc đời của kẻ đáng chết như mày…Bất kì ai đọc quyển sách này đều phải cùng mày xuống địa ngục….”

Thiên Bình hét lên rồi bỏ chạy ra khỏi phòng…

Ở phòng khách,mẹ cô đang dọc sách.Thấy con gái có vẻ khác thường,bà đặt cuốn sách xuống bàn rồi hỏi:

_Chuyện gì vậy con?

Thiên Bình không trả lời,cô lắm lét nhìn cuốn sách trên bàn.Là cuốn sách quái quỷ đó,nó đã xuất hiện ở phòng khách từ lúc nào.Và..mẹ cô đang với tay lấy nó.

_Dừng lại!

Thiên Bình vội giật lấy cuốn sách trên tay mẹ mình quăng đi trước khi bà kịp đọc nó.Nhưng khi chạm đất,cuốn sách trở lại là cuốn tiểu thuyết rất bình thường.

“…Mày…đáng bị nguyền rủa…Mày đáng bị nguyền rủa….”

Một giọng nói the thé khó nghe văng vẳng đâu đây…Ở trong ngôi nhà này…Thoắt ẩn thoắt hiện…1 thứ âm thanh ma mị đến gai người…

Thiên Bình không tài nào ngủ được.Cứ nhắm mắt lại thì những hình ảnh đó lại hiện về…

Lớp học múa,trường tiểu học Little Stars…

Song Ngư cười hớn hở trong khi Thiên Bình và Thiên Yết sụ mặt xuống đầy thất vọng.

_Thưa cô,sao lại không chọn em hoặc Thiên Bình ạ?-Thiên Yết bất mãn.

_Ừm…cái này…các em không cần biết đâu!

Mãi cho tới khi ra về,Thiên Yết vẫn không khỏi ấm ức,nó vừa đi vừa dậm chân bình bịch:

_Thật là bất công!Tại sao lại chọn con nhỏ bệnh hoạn đó múa chính?Nhỡ đâu trước buổi diễn nó lại giở trò tuột canxi máu mà xỉu tại chổ thì sao!?

_Thôi…Bỏ đi!Cậu không biết cô giáo là em của mẹ nó à?Mẹ nó mất sớm nên cô nó thương nó như con đẻ,biết nó ốm yếu mà vẫn cố tình cho nó múa chính đó!

Đến cầu thang,cả 2 bắt gặp Song Ngư đang tung tăng với đôi giày múa mới trên tay.Thấy Thiên Bình và Thiên Yết,Ngư Ngư hồn nhiên khoe đôi giày xinh xắn của mình:

_Cô cho mình đó!Cô nói mang đôi giày này trong buổi diễn sẽ gặp may mắn!

_Con nhỏ này!-Thiên Yết nghiến răng-Mày tưởng có người nâng đở thì giỏi lắm à?

Yết hầm hầm xông lại chổ Song Ngư.Bình Nhi định ngăn lại nhưng không kịp,Yết đã thẳng tay xô Ngư Ngư té nhào xuống cầu thang…

_Cậu đến đây làm gì?-Ngư Ngư hỏi.Hình như nó đã khóc rất nhiều,2 mắt nó đỏ hoe.-Bây giờ thì mấy người vừa lòng chưa?Mấy người là đồ xấu xa!

_Mình…thay Thiên Yết xin lỗi cậu.

_Khỏi cần xin lỗi!Mấy người thông đồng nhau chứ gì!Bây giờ thì trả chân lại cho tôi đi!Trả chân lại cho tôi!

Song Ngư như muốn phát điên lên,nó ném tất cả những gì nó vớ được vào người Thiên Bình.

_Thật quá đáng!-Thiên Bình bắt đầu nổi giận-Cầu trời cho cậu tàn phế luôn đi!Cậu được múa chính cũng là nhờ có bà cô làm giáo viên dạy múa thôi,chứ thật ra cậu không có tài cán gì đâu!Tốt nhất cậu biết điều 1 chút đi.Không có cậu,đội mùa vẫn hoạt động tốt và tôi sẽ luôn được múa chính!Cậu là 1 kẻ dư thừa!

Nói rồi,Bình Nhi hậm hực bỏ về trong tiếng la hét,khóc lóc thảm thiết của Song Ngư…

Bình Nhi càng nghĩ càng thấy sợ…Nếu Song Ngư còn sống,có lẽ cô đã không ân hận thế này…Nhưng bây giờ nó chết rồi…Và nó đang hận cô đến thấu xương…Nhất định,nhất định nó sẽ trả thù!

Tiếng động lạ bổng dưng xuất hiện kéo Thiên Bình ra khỏi dòng kí ức mù mịt đó.

“Tiếng gì thế nhỉ?”-Thiên Bình ngồi dầy nhìn quanh.

Tiếng động rất lạ…Nó giống như tiếng mèo kêu…nhưng khi lắng tai nghe kĩ,nó lại giống như tiếng khóc trẻ chúng tôi đầu,nó cứ thấp thoáng lúc gần lúc xa,nhưng càng nghe,nó lại càng văng vẳng bên tai…

Thiên Bình hé cửa phòng ra đưa mắt nhìn quanh…Không có ai cả,mọi thứ hoàn toàn vắng lặng.Bình Nhi mở đèn hành lang,men theo bức tường xuống cầu thang…Cô cảm nhận được,càng ngày mình càng đến gần tiếng khóc hơn.

“Oaaaoaoaoo..oao..oa..oa.oaoa….”

Tiếng khóc mỗi lúc 1 to hơn…Thiên Bình đặt chân xuống bậc thang đầu tiên…Cảm giác lạnh toát từ mắt cá chạy ngược lên trên làm mồ hôi vả ra không ngừng.Có cái gì đó vừa chạm vào chân cô!Cổ họng nghẹn ứ không nói được lời nào,Bình Nhi từ từ cúi xuống…

Một đứa trẻ sơ sinh với nước da trắng bệch như xác chết đang ôm ấy chân cô…Nó kêu khóc oang oang và nhìn cô với đôi mắt đỏ lừ…Thiên Bình nhận ra đứa trẻ này…Nó…chính là hình ảnh của cô khi còn bé!Trơi ơi,nó từ trong tấm ảnh bước ra sao?????

Thiên Bình cảm thấy chân mình như bị đóng băng.Đến khi đứa trẻ mở to cái miệng rộng ngoác đỏ lòm của nó ra thì cô mới hoảng loạn bỏ chạy và trượt chân té nhào xuống cầu thang.

Thiên Bình đến lớp học múa ban đêm với cái chân khập khiển.Suốt buổi tập hôm đó,cô cắn răng chịu đựng cái chân đang đau nhức từng cơn để hoàn thành xong mấy động tác cuối cùng.Nhưng Bình Nhi vẫn cảm thấy mình chưa hoàn hảo lắm,cô xin ở lại ngoài giờ cho tới khi cảm thấy ưng ý với bản thân mình.

Đã 8 giờ tối và mọi người đã về hết,chỉ còn Thiên Bình đang lê từng bước nặng nhọc dưới ánh đèn mờ mờ của dãy hành lang.

“Ha…ha..ha….”-có tiếng trẻ con cười khúc khích…cả tiếng bước chân bình bịch…tiếng bộp bộp của quả bóng da chạm đất…

“Ai còn chơi bóng giờ này nhỉ?”-Bình Nhi bắt đầu thấy lòng mình cựa quậy,xôn xao.

Một cái bóng chợt lướt qua trước mặt Thiên Bình…

Cái bóng nhỏ nhắn,tóc dài ngang lưng với quả bóng trên tay….

“Ha…ha…ha….”-tiếng cười đùa càng lúc càng nghe rõ hơn.

Thiên Bình bấm môi thật chặt,cô vịn vào cầu thang đi từng bước thật chậm xuống lầu.Trong lòng tự nhủ chắc là mình sợ quá nên sinh ảo giác đấy thôi.Lạy Chúa tôi,hi vọng là mọi chuyện đúng như Bình Nhi nghĩ.

“Bộp…bộp…”

Một quả bóng không biết từ đâu lăn xuống chân Thiên Bình…

Bình Nhi nhìn trân trân vào quả bóng.Cái quái gì thế này?Ở đâu lại ra cái thứ này?Ở đây,vào giờ này không thể có người chơi bóng!Bình Nhi ngước lên lầu-nơi cô đoán là chổ bắt đầu của quả bóng.Chẳng thấy ai cả.Nhưng khi Thiên Bình vừa nhìn xuống thì có cái gì đó nhảy xổ lên người cô…

Bình Nhi kinh hoàng khi thấy 2 cánh tay trắng muốt bám chặt lấy lưng mình…Và 1 cái đầu tóc dài đặt lên vai cô…Đó chính là Thiên Bình khi còn học tiểu học!…Nhưng…nó gớm ghiếc,kinh tởm với gương mặt trông y như bức tượng thạch cao và đôi mắt tròn vo,đỏ ngầu đang nhìn cô chằm chằm…

Thiên Bình hét lên kinh hãi và cố vẫy vùng để hất nó ra.Nhưng nó dường như là 1 khối u bất trị,bám dính Thiên Bình không buông.Nó kêu lên the thé như tiếng mèo hoang rồi ghim hàm răng tởm lợm của nó vào Bình Nhi.Máu tươi chảy ra từ vết cắn của nó nhuộm đỏ phần vai và ngực của Thiên Bình…

Ý chí sinh tồn trong phút chốc trở nên mạnh liệt,Thiên Bình hất được con quái vật kinh tởm đó ra khỏi người mình rồi bỏ chạy trong cơn hoảng loạn.Cô chạy đến trạm xe và nhảy ngay lên chiếc xe bus vừa ngừng bánh.Xe bus giờ này rất ít người,vài vị khách lèo tèo dần rời khỏi xe hết,cuối cùng chỉ còn mỗi Thiên Bình,vì nhà cô hơi xa.

Bình Nhi lạnh toát cả người,cô liên tục lau mồ hôi trên gương mặt trắng bệch của mình…Từ chiếc ghế bên cạnh bổng phả ra 1 làn hơi lạnh toát…Thiên Bình chợt phát hiện ra bên cạnh mình còn có 1 cô bé mặc đồng phục trường cấp 2 nãy giờ ngồi im như thóc…Im lặng đến mức cô không xác nhận được sự hiện diện của con bé này từ lúc mới bước vào xe.

_Em học trường nào vậy?Giờ này mới chịu về nhà ư?

Thiên Bình hỏi nhưng con bé không trả lời,chỉ ngồi cúi đầu xuống như đang ngủ,mái tóc loà xoà che kín 2 bên mặt.

Đồng hồ đã chỉ đúng con số 9…

Bác tài ơi,làm ơn chạy nhanh lên dùm cháu!

Thiên Bình cố tình nói thật to,nhưng hình như người lái xe không có phản ứng gì.Cảm thấy lạ,Bình Nhi lần mò lên ghế tài xế.

Trời đất!Đối diện tay lái…không có ai cả!Nhưng chiếc xe thì vẫn chạy đều đều…

Thiên Bình kinh hãi nhìn qua con bé mặc đồng phục cấp 2…Bấy giờ nó mới ngẩn mặt lên,vén 2 bên tóc ra sau và để lộ ra đôi mắt vô hồn,đỏ ngầu như máu của nó…Nó…nó giống hệt Thiên Bình lúc còn học cấp 2…

Truyện Truyện Ma Ngắn Về 12 Cung Hoàng Đạo

Hồi lớp 6 cô xếp mình ngồi cạnh nó, mà nó cung Nhân mã nên cũng khá hợp với mình, hai đứa nói chuyện hợp nhau nên mình cũng rất thân với nó. Có chuyện gì hai đứa tâm sự với nhau nhiều lắm như kiểu là nhật ký của nhau ý.

Nó yêu ai, thích ai, ghét ai, nó bị bệnh gì, hôm qua nó gặp cái gì….mình đều biết hết, và việc cá nhân của mình nó cũng biết, Nhân mã với mình còn hơn cả bạn thân nhưng chưa hề đi đến tình yêu. 

Ở lớp thì suốt ngày mọi người gắn ghép mình với Nhân MÃ thành 1 cặp, đôi khi mình với Nhân mã cư xử với nhau như một cặp khiến thầy cô phải đổi chỗ :))) 

Giới thiệu vậy cũng đủ các bạn hiểu là mình với Nhân mã rất thân nhau, nhưng thôi không dài dòng mình sẽ kể luôn cho các bạn nghe.

Một tháng trước, cũng chẳng nhớ là ngày nào, bọn lớp cũ tụi mình mới rủ nhau ra chỗ gần Bệnh viện giao thông vận tải để uống nước nói chuyện gặp lại bạn cũ, bởi vì mọi người bây giờ mỗi đứa một trường nên chẳng mấy khi gặp lại nhau. 

Tổng là có 4 đứa đi, 4 đứa thân nhau nhất, có mình, Nhân mã, Song Tử với Thiên Bình. Song Tử là Bạn trai Thiên Bình, 4 đứa chuyên ngồi cạnh nhau bốc phét nên rất thân. Thân mới rủ nhau gặp lại.

4 đứa đỗ lại quán nước quen thuộc mà hồi trước toàn cùng nhau ra đây ăn uống. Nhân Mã vừa thấy mình đến thì ùa ra đập phát vào vai đau điếng người : -Này mày đến rồi à? 2 bọn kia đâu?

Mình kiểu vừa đau vừa tức nên mặt khá thái độ : -Bố mày biết được ấy? Đánh đau vãi! 

-Hì xin lỗi nha, tao thích đánh mày, à đâu tay tao thích đánh mày đấy lêu lêu. 

Nói xong thì mình cũng chỉ chửi xuề xòa bởi vì mình không quen chửi ở nơi công cộng. Sau đấy thì 2 đứa kia đến, rồi ngồi lại nói chuyện. Thiên Bình với Song Tử thì chỉ có cắm cúi vào điện thoại rồi nói với nhau còn mình và Nhân mã thì hỏi thăm nhau, Mã quay sang hỏi : 

-Thế mày đỗ trường nào rồi? 

-Tao ngu quá nên chẳng đỗ nổi…haizzz nên bây giờ tao vào bổ túc học tạm, có gì đi làm học nghề luôn, thế mày? chắc đỗ Yên Hòa rồi ý nhỉ? _Tôi vừa nói vừa cười, bởi vì tôi và nó học ngu như nhau, toàn trêu nhau sẽ đỗ Yên Hòa-Cầu giấy đoại loại những trường điểm cao. 

-Tất nhiên là bố còn viết nhưng dạo này bận nên tao chủ yếu là viết truyện kinh dị hơn là tình yêu. Mà sao mày hỏi thế? Mày có bao giờ hứng thú với nó đâu. 

Nó cười rồi cả hai chẳng nói gì nữa, lúc sau cả lũ rủ nhau chơi trốn tìm, hồi còn đi học với nhau bọn mình rất thích chơi trốn tìm ở ngoài đường, nó khó tìm và cũng thú vị nữa, vì vậy đứa nào bị đi tìm thì nhọ lắm. 

Tất cả đồng ý chơi, có khi mai sau chẳng còn có được khoảng thời gian như này, và đúng là vậy. Mình với Nhân mã thoát khỏi vòng gửi xe ( oẳn tù tì ) và cuối cùng Song Tử là đứa phải đi tìm. 

Lúc trốn mình bị bí đường, vì mình toàn chui vào lại mấy chỗ trốn cũ do đó mà Song Tử toàn luẩn quẩn quanh đó, may thay Nhân MÃ nó khá giỏi ở trò này, nó thấy mình nên cũng chạy ra cứu tìm chỗ trốn hợp lý. Hai đứa cứ thế mà chạy vào đường cửa sau của cổng bệnh viện. Và điều tất tố là quanh đó có cái nhà xác :)) vậy nên mình và nó khá quan ngại về việc tiến xa hơn.

Lúc này thì Thiên Bình bị bắt nên cả hai đứa chúng nó đi tìm mình và Nhân MÃ, do quá hiếu thắng nên Mã nó cứ dục mình tiến sâu hơn nữa, bản thân mình thì lại rất sợ vì lúc ý trong đầu mình hiện lên những câu truyện ma mình đã đọc, nếu các bạn nào mà hay đọc truyện ma trên wattpad chắc hẳn sẽ có hiện lên truyện “Bệnh Viện” mình có lưu ở trên tường nhà mình. 

Vậy nên là nó khá ám ảnh, mình kiểu cũng sợ nên đứng ngoài chờ chết, còn Nhân Mã cứ đi vào…sau đó thì khi mình bị bắt rồi cả 3 đứa cũng tìm Nhân Mã ( do có 3 đứa nên đỡ sợ hơn ) Nhưng tìm mãi không thấy, lúc ý mình khá là lo và sợ, thì tự dưng có cuộc gọi vào máy mình. 

Mình kiểu giật mình ý, vì đang sợ mà lại có tiếng động nên giật bắn người hóa ra là Điện thoại kêu, mình mở ra xem thì là mẹ của Nhân Mã : 

-Dạ vâng, cháu chào cô.

Cúp máy xong mình cũng kể lại với bạn, 3 đứa tức lắm vì đang chơi mà lại về, đã thế chẳng nói 1 câu….

Sau ngày hôm đấy thì MÃ không có liên lạc với mình nữa, trước đó nó rất hay Nhắn tin facebook cho mình, kiểu thấy lâu không thấy nó mình mới tìm face nó nhưng chẳng thấy, có lẽ là nó khóa face hoặc chặn mình. NHưng khi mình nhờ bọn bạn vào bằng nick chúng nó để tìm thì cũng không thấy, vậy là nó khóa face.

Tầm 2 tuần sau thì Mã mới đến nhà mình chơi, nhưng nó không chịu vào nhà, nó bảo nó muốn đứng ngoài nói chuyện.

MẶt Mã nó gầy hẳn đi, mình hỏi thì nó kể : 

-Mày có nhớ cái hôm bọn mình tụ tập rồi chơi trốn tìm không? 

-Thật ra….hôm ý t gặp 1 người đội nón nhìn tao từ lúc bọn mình trong quán ăn đến ra chơi cơ, tao cứ nghĩ là ai nhưng….bà ý có gì đó ghê lắm mày ạ,  lúc tao trốn một mình bà ý cứ nhìn tao thôi, mà ăn mặc cổ xưa lắm…tao sợ nên chạy về luôn…hơi nhát nhưng tao thực sự sợ lắm _Lúc này mặt Mã tái xanh lại _ –  cửa sổ cũng in bóng bà ý, mơ tao  cũng thấy mập mờ hình ảnh….tao thề sợ lắm ý đcm, có khi nào ma không mày? 

Mình kiểu nghe xong cũng sợ nhưng cũng không tin, mình gầy tay cho qua rồi nói : -Do mày sợ quá thôi. 

-KHÔNG! thật đấy, đcmm đến mày còn đéo tin tao à? bạn bè như bẹn bà ý? 

-Nhưng mà tao biết làm sao được! 

Mình nói vậy xong thì nó tức nó tự đi về chẳng nói 1 câu. Tầm ngày hôm sau nó lại đến, lúc này nhìn mặt nó phờ phạc khiến mình lo lắm, nhưng nó nói : -Xin lỗi vì hôm trước đã tỏ thái độ lại còn chửi mày….

-Đâu câu đấy phải để tao chứ, bạn bè với nhau tao lại không tin mày ( Nói vậy thôi chứ lúc ý mình thực sự không tin ) 

-Tao chỉ muốn nói  là tao thích mày Bạch Dương ạ, 4 năm chơi với mày nhưng t thật sự yêu mày….những lúc tao nói có người yêu chỉ là tao làm thế để mày và tao mãi trên đường bạn bè thôi. MÀy sẽ đéo nghi ngờ tao thích mày. 

Nó im lặng, mình cũng vậy, mình hơi bất ngờ….nhưng cũng khá bối rối vì trước kia mình cũng thích nó…Thấy mình hơi khó nói nên nó cũng xoa dịu : 

-Tao nói thế thôi, mày đừng nghĩ ngợi nhiều, không nhất thiết là phải yêu nhau đâu :))) dù sao đó chỉ là thổ lộ thôi, cơ mà cũng muộn rồi mày về đi. 

Nói xong nó chào mình rồi về luôn, trước khi về nó còn nở nụ cười tươi và đẹp trai dã man…làm trái tim mình cũng lung lay, lúng túng mình chỉ chào lại rồi cả đêm thao thức suy nghĩ, sáng hôm sau mình kiểu nghĩ trong đầu rằng cũng sẽ thổ lộ với nó thì…cuộc gọi của mẹ mình : 

-Thằng Mã nó chết rồi.

Nghe xong kiểu mình bị đơ luôn, cảm giác kiểu mặt không còn gì diễn tả, mình lúc thì cười như con điên nghĩ mẹ đùa, lúc thì nước mắt chảy, chân tay run lẩy bẩy…mình phóng xe thẳng đến nhà nó thì đúng là thế, nó đang nằm trên giường, mọi người xúm quanh lại bàn tán, mẹ nó thì khóc…Mình lúc ý đau lắm, đau không tả nổi…đám tang của nó mình như một con tự kỉ, ai hỏi cũng chẳng trả lời, Song Tử Thiên Bình thì vỗ về…an ủi…

Quãng thời gian đấy rồi cũng sẽ qua…hiện giờ mình đang thấy khá là ổn, cuộc sống xung quanh quay trở về như cũ. 

Mới đây…mình kiểu vệ sinh nhà cửa, thì tự dưng tìm thấy quyển vở ngày trước mình mượn của nó, vở Nháp :)) hồi ý tính toán nên toàn dùng Nháp thôi. dùng máy tính nó hơi loạn với tắt. 

Kiểu cũng thương nhớ nên mình có mở ra xem mấy dòng chữ, bất ngờ thay có 1 đoạn văn ngắn…nó viết  rằng ….: 

   ”Ê con điên, tao nói mày đấy, tại sao mày cứ nhìn tao từ bàn 3 đến chỗ tao ngồi thế? Mày thích tao à? Lại còn cười nữa đúng là con bạn điên ngu óc chó nhưng dễ thương. Mày đang hỏi tao viết gì à? Đéo nói đâu lêu lêu bởi vì bố chưa muốn mày biết rằng tao thích mày, yêu mày vãi loz luôn. MÀy biết vì sao tao không có hứng thú với truyện của mày không? Bởi vì mày ghép cặp mày với Bảo Bình chứ đéo phải tao nên tao ghét lắm. Nhưng tao yêu mày. Đitmemay conngu!” 

(xin lỗi vì những dòng bậy bạ _gửi đến người đọc) 

Hết 

Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 12

Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 5, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 8, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 12, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 6, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 10, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 3, Truyện 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo, Hoàng Cung Tập 6 Truyện Tranh, Hoàng Cung Tập 5 Truyện Tranh, Hoàng Cung Tập 4 Truyện Tranh, Truyện Cười 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Wattpad, Hoàng Cung Tập 3 Truyện Tranh, Truyện Cổ Tích 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Ngắn 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Tranh Hoàng Cung, Hoàng Cung Tập 2 Truyện Tranh, Truyen Ma 12cung Hoang Dao Phan 10, Phân Tích Diễn Biến Tâm Lí Nhân Vật Chí Phèo Trong Truyện Ngắn Cùng Tên, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo, Cung Hoàng Đạo, 12 Cung Hoàng Đạo, Tóm Tắt 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo Bán ở Đâu, Sách 12 Cung Hoàng Đạo, Sách Về 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo Tiki, Từ Vựng 12 Cung Hoàng Đạo, Bí Quyết 12 Cung Hoàng Đạo, Trinh Nữ Hoàng Cung, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo Nhật Ký Sư Tử, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Nhật Ký Xử Nữ, Danh Sách 12 Cung Hoàng Đạo, Tiểu Thuyết 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Cherish My Zodiac, Định Nghĩa 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Nhật Ký Kim Ngưu, Khái Niệm 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Nhật Ký Thiên Yết, Hướng Dẫn Chơi Ngôi Sao Hoàng Cung, Cách Trồng Và Chăm Sóc Trinh Nữ Hoàng Cung, Phim Truyen Hoang Phi So Kieu Truyen, 500 Bài Tập Vật Lý 9 Của Phan Hoàng Văn , Phần Cứng Bao Gồm Tất Cả Các Thành Phần Nào Sau Đây?, Unit 8 Lưu Hoằng Trí 7 Phần Reading, Phân Tích Rô Bin Xơn Ngoài Đảo Hoang, 500 Bài Tập Vật Lý Thcs/ Phan Hoàng Văn. – Tái Bản Lần Thứ Nhất., Giai Sach Bai Tap Luu Hoang Tri 6 Unit 6 Phan A, Trích Đoạn 12 Câu Phụng Hoàng Nửa Đời Hương Phấn, Công Ty Cổ Phần Thương Mại Hoàng Cầu, Đông Hải, Hải An, Hải Phòng, Trên Đường Có Nhiều Làn Đường Cho Xe Đi Cùng Chiều Được Phân Biệt Bằng Vạch Kẻ Phân Làn Đường, Tập 1 Truyện Nữ Hoàng Ai Cập, Truyện Ma Bãi Đất Hoang Sau Nhà, Truyện Cổ Tích Hoàng Tử ếch, Tuyển Tập Truyện Nữ Hoàng Ai Cập, Truyện Cổ Tích 12 Hoàng Tử, Truyện Cười Nữ Hoàng Ai Cập, Truyện Ma 24h Kinh Hoàng, Truyện Cổ Tích Nữ Hoàng Rắn, Tap 1 Truyen Tranh Nu Hoang Ai Cap, Truyện Tranh Gia Sư Hoàng Gia, Truyện Cổ Tích Hoàng Tử Cứu Mẹ, Truyện Tranh Nữ Hoàng Ai Cập, Tuyển Tập Truyện Tranh Nữ Hoàng Ai Cập, Truyện Cổ Tích Nữ Hoàng Tuyết, Truyện Cổ Tích Phượng Hoàng Đất, Truyện 4 Chàng Hoàng Tử Và Tứ Đại Mỹ Nhân, Truyện Cổ Tích Nữ Hoàng Băng Giá, Truyện Cổ Tích Hai Cô Gái Lấy Chồng Hoàng Tử, Truyện Cổ Tích 2 Cô Gái Lấy Chồng Hoàng Tử, Lý Luận Y Học Cổ Truyền Hoàng Bảo Châu, Tích Phân Từ 0 Đến Vô Cùng, Phân Tích ổ Cứng, Tuyển Tập Truyện Hồng Hoang Vietphrase, Truyện Ngôn Tình ân Sủng Của Hoàng Đế, Truyện Ngắn Dưới Bóng Hoàng Lan, Phân Tích Chuỗi Cung ứng, Báo Cáo Thực Tập Phần Cứng Máy Tính, Phân Tích Bầu ơi Thương Lấy Bí Cùng, Hậu Cung Như ý Truyện Ngôn Tình, Ngữ Văn 6 Tóm Tắt Truyện Buổi Học Cuối Cùng, Truyện Ngắn 100 Cách Cưng Vợ, Truyện Ngôn Tình ở Cùng Sói, 1 Truyện Ngắn Hay Bao Giờ Cũng Có Khả Năng, Truyện Ngôn Tình Cung Đấu, Truyện Ngắn Chiếc Lá Cuối Cùng, ý Nghĩa Truyện Ngắn Chiếc Lá Cuối Cùng, Hợp Đồng Cung Cấp Và Sử Dụng Dịch Vụ Viễn Thông Truyền Hình, Phân Tích Luận Điểm “lười Biếng Là Kẻ Địch Của Chữ Cần, Cũng Là Kẻ Địch Của Dân Tộc, Phân Tích Luận Điển Của Hcm Lười Biếng Là Kẻ Địch Của Chữ Cần,cũng Là Kẻ Địch Của Dân Tọc, Phân Tích 1 Vecto Theo 2 Vecto Không Cùng Phương, Vạch Chỉ Đường Nào Sau Đây Là Vạch Phân Chia Các Làn Xe Cùng Chiều, Truyen Quy Lua Phan 4, ôn Tập Phần 5 Di Truyền Học, Truyện Ma Cõi âm Phần 9, Truyện Ma Quỷ Lửa Phần 4, Bùa Yêu (phần 1) – Truyện Ma, Truyện 2 Số Phận, Phần 2 Truyện Chỉ Có Thể Là Yêu,

Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 5, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 8, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 12, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 6, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 10, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Phần 3, Truyện 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo, Hoàng Cung Tập 6 Truyện Tranh, Hoàng Cung Tập 5 Truyện Tranh, Hoàng Cung Tập 4 Truyện Tranh, Truyện Cười 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo Wattpad, Hoàng Cung Tập 3 Truyện Tranh, Truyện Cổ Tích 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Ngắn 12 Cung Hoàng Đạo, Truyện Tranh Hoàng Cung, Hoàng Cung Tập 2 Truyện Tranh, Truyen Ma 12cung Hoang Dao Phan 10, Phân Tích Diễn Biến Tâm Lí Nhân Vật Chí Phèo Trong Truyện Ngắn Cùng Tên, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo, Cung Hoàng Đạo, 12 Cung Hoàng Đạo, Tóm Tắt 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo Bán ở Đâu, Sách 12 Cung Hoàng Đạo, Sách Về 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo Tiki, Từ Vựng 12 Cung Hoàng Đạo, Bí Quyết 12 Cung Hoàng Đạo, Trinh Nữ Hoàng Cung, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo Nhật Ký Sư Tử, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Nhật Ký Xử Nữ, Danh Sách 12 Cung Hoàng Đạo, Tiểu Thuyết 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Cherish My Zodiac, Định Nghĩa 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Nhật Ký Kim Ngưu, Khái Niệm 12 Cung Hoàng Đạo, Sổ Tay 12 Cung Hoàng Đạo – Nhật Ký Thiên Yết, Hướng Dẫn Chơi Ngôi Sao Hoàng Cung, Cách Trồng Và Chăm Sóc Trinh Nữ Hoàng Cung, Phim Truyen Hoang Phi So Kieu Truyen, 500 Bài Tập Vật Lý 9 Của Phan Hoàng Văn , Phần Cứng Bao Gồm Tất Cả Các Thành Phần Nào Sau Đây?, Unit 8 Lưu Hoằng Trí 7 Phần Reading, Phân Tích Rô Bin Xơn Ngoài Đảo Hoang, 500 Bài Tập Vật Lý Thcs/ Phan Hoàng Văn. – Tái Bản Lần Thứ Nhất., Giai Sach Bai Tap Luu Hoang Tri 6 Unit 6 Phan A, Trích Đoạn 12 Câu Phụng Hoàng Nửa Đời Hương Phấn,

Truyện Ma 12 Cung Hoàng Đạo (Phần Cuối)

Phần cuối

Con ma rên lên hư hử,… tuy không dám nhìn vào mặt nó nhưng Xử Nữ có thể cảm nhận được… Nó bắt đầu khóc, tiếng khóc nghe ai oán và xé nát cõi lòng…“… Xin cô… hãy đưa tôi về Nga… Cô… đang bị nguyền rủa… Chỉ cần đưa tôi về Nga… cô sẽ thoát khỏi lời nguyền đó!…”– Được, được, sao cũng được! Tôi nhất định đưa cô trở về Nga! – Xử Nữ gật đầu như điên.… Mọi thứ lại chìm vào im lặng…Lần này Xử Nữ lại gục luôn dưới gầm giường ngủ tới sáng.

Hôm sau, ông lão hàng xóm nói cho Tiểu Nữ biết cô có thể về bằng xe khách ngay sáng nay. Nhưng Xử Nữ chỉ thu dọn đồ đạc chứ không đi ngay, cô nhờ ông lão hàng xóm làm cho cô chút việc.2 người thuê 1 nhóm công nhân cầu cống xuống giếng và tìm được 1 ít hài cốt… Bấy giờ người ta mới vỡ lẽ rằng cô hầu gái năm xưa sau khi hoả táng, tro cốt được đổ xuống giếng và nằm đó cho tới tận bây giờ…Xử Nữ gói hài cốt vào bộ váy cũ tìm được trong phòng và mang nó theo về thành phố…Cô về nhà trong 1 chuyến xe đêm…– Giờ này các cháu còn đi đâu nữa? Đợi sáng mai không được à? – bác tài xế vừa lái xe vừa hỏi.– Các cháu? – Xử Nữ nhìn quanh quất trong xe, chẳng có ai trừ cô và cái va-li – Bác hỏi các cháu là sao? Ở đây ngoài cháu ra còn ai nữa?– Cháu cứ đùa, thế chẳng phải bạn cháu đang ngồi cạnh cháu đấy sao?… Cạnh bên Xử Nữ… là 1 người con gái xoã tóc dài trong bộ váy trắng cũ kĩ… Cô ta đang gục mặt xuống, chợt ngước lên và mỉm cười thoả mãn… Hốc mắt thâm quầng đựng con ngươi xanh lè đó phát ra những tia sáng rất hạnh phúc…

Nguoibantrongbongtoi gửi cho cả khối 11 của trường trung học Twenty Stars 1 thông điệp mới:“… Ta đã trở về… Chỉ là chưa lộ mặt mà thôi… Đợi đến đêm rằm 17, ta sẽ đưa chúng mày xuống địa ngục làm quỷ dữ…”

Thầy Ma Kết đêm nay có việc nên thầy ở lại phòng photo trong trường để copy 1 số tài liệu. Ngôi trường này về đêm càng ngày càng giống 1 bãi tha ma âm u đáng sợ…– Chỗ này đúng là yên tĩnh quá mức! – thầy vừa thu xếp đống tài liệu, vừa để ý xung quanh sân trường.… Có tiếng nhạc văng vẳng đâu đây… ban đầu nó chỉ thoang thoảng xen lẫn với tiếng rì rào của những hàng cây… nhưng càng lúc nó càng trở nên rõ ràng hơn…“Nhạc!? Ai mở nhạc lúc này?”Tò mò, Ma Kết bước ra khỏi phòng và lần mò đến nơi phát ra tiếng nhạc…Ánh trăng rất sáng nên thầy không cần đèn pin. Tiếng nhạc dẫn thầy đi ngang qua dãy văn phòng… qua khỏi phòng âm nhạc và cuối cùng dừng lại ở phòng học múa…Phòng học múa vẫn sáng đèn trong dãy phòng học tối om…………..“Ai còn tập múa giờ này chứ!?”Thầy linh cảm có chuyện chẳng lành, nhưng vẫn đẩy của bước vào….Chẳng có ai cả, chỉ có tiếng nhạc là trầm bổng dai dứt không ngừng………..“Chuyện gì vậy? Không lẽ cô giáo dạy múa quên tắt các thiết bị?”Thầy đến chỗ cái công tắc điện và ấn nó xuống.“Cạch!”Khi bóng đêm bao phủ căn phòng cũng là lúc Ma Kết thấy sống lưng mình lạnh toát. Hình như có ai đang đứng sau lưng thầy… Thầy quay lưng lại nhìn… vẫn không có ai!… Có tiếng vách đỗ vỡ… Bức tường sau lưng thầy đột nhiên trở nên nứt nẻ, từng lớp sơn tường tróc ra rơi lả tả xuống đất. Chỗ vách nứt cộm lên, tạo thành hình 1 gương mặt…“Tốt nhất mình nên rời khỏi chỗ này!”Thầy Ma Kết cảm thấy không an toàn ở đây. Thầy đóng cửa phòng học múa rồi vội vã ra về.Chỗ nứt trên tường vẫn tiếp tục cộm lên… Từ trong các khe hở trên tường, những sợi tóc ma quái chui ra, kéo dài rồi xoã rượi trên gương mặt đang dần hiện rõ hơn… Dưới ánh trăng mờ ảo, con quái vật đó đưa cái đầu loà xoà tóc tai ra khỏi bức tường…Không hiểu sao đêm nay thầy Ma Kết không tài nào ngủ nổi, dù thầy biết sáng mai phải thức dậy sớm để đến trường… Hiếm khi nào thầy ngồi lâu bên máy tính như đêm nay, thầy tìm thấy cái nick Nguoibantrongbongtoi trong friendlist của mình và muốn xem xem nó làm cách nào để náo động cả trường!Tiếng chuông điện thoại vang lên…“A lô, vâng, là tôi đây!”Thầy bắt máy và đứng dậy nghe điện thoại…Màn hình máy tính sau lưng thầy bỗng kêu lên xoẹt xoẹt… Cái nick Nguoibantrongbongtoi bừng sáng chữ online… Nó gửi vào máy thầy 1 đường link… Máy tính của Ma Kết không chủ ý lại kết nối với đường link đó!Trong khi thầy mải mê nghe điện thoại thì trên máy thầy hiện lên 1 cửa sổ mới… Cửa sổ đó là 1 cái clip gửi từ Nguoibantrongbongtoi… Ban đầu nó chỉ mờ mờ, nhưng sau đó qua xử lí nó rõ dần… rõ dần… đến khi nhìn rõ những gì trong clip.Song Ngư, là Song Ngư! Nó đang tiến dần lại màn hình…“Vâng, vâng!! Tôi hiểu rồi, chào thầy!”Thầy Ma Kết buông điện thoại xuống, bỗng thầy cảm thấy sau lưng mình có cài gì là lạ… Một cảm giác lạnh ngắt khiến tóc gáy người ta dựng đứng.Mặt thầy vã đầy mồ hôi… Sau lưng thầy, 1 cô gái mặc đồng phục trường Twenty Stars, nhếch nhác, luộm thuộm với những giọt nước đang chảy ròng ròng từ đỉnh đầu xuống gương mặt trắng bệch…

Hôm nay thầy không đến lớp.Lớp 11CA3 bàn tán xôn xao, ai cũng tỏ ra bất ngờ vì trước giờ thầy chưa bao giờ bỏ tiết. Cả thầy hiệu trưởng lẫn các thầy cô khác cũng không liên lạc được với thầy.Mã Mã thấy bất an trong lòng.Chuyện gì đã xảy ra? Có cái gì đó rất bất bình thường…Xà Phu vẫn dửng dưng như không có gì. Nó vẫn ra nghe ngóng ngoài hành lang mỗi giờ chơi và vẫn lẩm bẩm duy nhất 1 câu:“… Đây là giai điệu của lời nguyền…”

Nhà Nhân Mã xui xẻo hôm nay lại cúp điện nên đang đêm muốn đi vệ sinh phải mang theo nến. Mã Mã đặt cây nến lên cái khay trước tấm gương trong toilet…“Boang… boang… boang…….”Tiếng chuông của nhà thờ Đức Bà, dấu hiệu báo cái khoảnh khắc giao nhau giữa ngày và đêm đã đến!Vùng sáng tròn của cây nền hắt lên tấm gương đột nhiên biến dạng…“… Nhân Mã… Nhân Mã…”Có ai đó đang gọi Mã Mã… từ phía sau…Toàn thân Mã Mã như bị ướp vào tủ đá… Mồ hôi vã ra không ngừng…“… Nhân Mã… Nhân Mã…”Cái giọng thều thào rất quen thuộc…– Thầy!?Thầy Ma Kết đang ở trong tấm gương, nhìn thầy thật khác. Phờ phạc, xanh xao, thoắt ẩn thoắt hiện trong ánh sáng mờ mờ, loe loét của ngọn nến.Nhân Mã hoảng sợ lùi ra xa.“… Đừng sợ, thầy chỉ muốn báo cho em biết 1 chuyện… Lời nguyền… sắp thành hiện thực rồi… Song Ngư… nó sẽ trở lại trong hình hài của 1 kẻ khác… Trước khi qua ngày âm 16, hãy chặn nó lại… Để đêm rằm 17 không bao giờ xảy ra…….”Một cơn gió lạnh làm ngọn nến phụt tắt, mọi thứ lại chìm vào trong bóng tối thâm u…Nhân Mã ngồi phịch xuống đất, cô đưa tay lau đi lau lại gương mặt ướt đầm.Ngày mai là ngày rằm 15…

Hôm nay đến lượt Xà Phu không đến lớp.Gia đình báo sức khoẻ của nó có vấn đề nên phải đưa vào viện kiểm tra. Kết quả xét nghiệm cho thấy phải tiến hành ca mổ ngay ngày mai. Bà dì ghẻ lo cho Xà Phu ân cần, chu đáo theo cái cách bà ta chưa bao giờ đối xử với Song Ngư trước đó.Trong 1 gia đình có bà mẹ độc đoán và ông bố nhu nhược, những đứa trẻ cô độc như Song Ngư có lẽ cuộc sống không dễ dàng gì… Có lẽ vì thế mà oán hận đã ăn sâu vào tâm trí nó, biến nó thành quỷ dữ…Đêm rằm 16 là đêm Xà Phu tiến hành ca mổ…Các y tá đẩy băng-ca vào phòng phẩu thuật.“Phụt” – ánh đèn phòng sáng trưng hắt vào gương mặt trắng bệch, hốc hác của Xà Phu.Ông bác sĩ phụ trách ca mổ khẽ thở dài, ông nhìn xa xăm ra ngoài cửa sổ… Đêm trăng tròn huyền ảo trong lớp sương mù ma mị.– Đêm trăng tròn mà phẫu thuật thì…– Sao hả bác sĩ?– … À… ờ… không có gì! Chỉ là… tỉ lệ thành công thường không cao!Ê-kíp mổ bắt đầu gây mê. Bỗng chiếc máy điện tim báo động liên hồi, mọi người hoảng hốt kiểm tra bệnh nhân.– Bác sĩ, không ổn rồi, nhịp tim đang giảm đột ngột!Những lằng vạch lên xuống trong cái điện tâm đồ nhấp nhô 1 hồi rồi duỗi ra thành những đường thẳng chạy dọc màn hình…Khi nhịp tim được báo là ngừng đập, cũng là lúc Xà Phu mở đôi mắt đỏ ngầu ra dưới ánh đèn phòng mổ. Nó ngồi bật dậy, cái đầu trọc lún phún những sợi tóc đen đang cố chui ra khỏi lớp da trắng trẻo…