Truyện 12 Chòm Sao Zs Chap 1 / Top 9 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

(Truyện 12 Chòm Sao) Black Rose Chap 1

Lúc này, một thủ khúc vừa chấm dứt, tân khúc chậm rãi bắt đầu, một ống sáo tự động thổi lên, thanh âm độc tấu của sáo réo rắt lẳng lặng lưu chuyển trong đại sảnh, thụ cầm nối tiếp một cách nghệ thuật, tiếng kèn nhẹ như gió ngâm xướng theo hòa hợp, thêm những hợp âm của đàn dây… Thiên Bình không khỏi sửng sốt, thủ khúc này là…

-Ma Kết là thủ khúc anh thích nhất.” MỘt cô gái tóc bạch kim hướng Ma KÉt mà nâng ly lên, “Tuy rằng em không thích nhạc hội của Pháp, nhưng với em không thể không thừa nhận, nghệ thuật của bọn họ vẫn rất xứng đáng để nhận thức.”Vừa thấy con bé đó tới gần thì đáy mắt Thiên Bình và Thiên Yếtlạnh lẽo

-Xin giới thiệu. Đây là em họ của tôi Minami_Ma Kết nói

-L’après-midi d’un faune?”Thiên Bình có chút không chắc chắn.

-Tiểu thư cũng nghe qua thủ khúc này?” Thiên Yết nghiêng người hỏi. Đây là lần đầu tiên anh mở miệng kể từ lúc xuất hiện

-. Nhạc sĩ ấn tượng người Pháp Claude Debussy dựa vào bài thơ của thi sĩ Stephané Mallarmé mà viết thành bản giao hưởng, miêu tả Mục thần (thần Pan trong thần thoại Hy Lạp) nửa người nửa dê sau giờ ngọ ngủ say dưới bóng cây, trong lúc đó gặp được Thuỷ thần xinh đẹp, Mục thần nửa tỉnh nửa mê cùng Thuỷ thần giao hoan. Đến khi Mục thần tỉnh lại, ấn tượng của giấc mơ hư hư thực thực tuyệt vời càng lúc càng mơ hồ, dù đã xảy nhưng vẫn là mộng ảo, hắn cuối cùng không thể nói nên lời.Tất cả mọi thứ đều là mộng ảo_ Đôi mắt nâu tràn ngập mê man, ý nghĩ bay bổng nhẹ nhàng,nhưng trong đó cũng có chút mỉa mai bản thân_Là bản nhạc tôi thích nhất… A…!_ Cô tựa hồ thanh tỉnh không ít, đứng bật dậy, đỡ lấy trán: “Thật có lỗi, các vị… Tôi… Đông người quá, tôi có chút chóng mặt… Tôi xin lỗi không tiếp chuyện được, tôi ra ngoài hít thở không khí một chút…”Thiên Bình có chút lảo đảo, tiêu sái ra khỏi đại sảnh.

Thiên Yết nheo mắt…..cô nàng này có cái gì đó quái lạ, thật không giống lúc nãy, biểu tình vốn có chút không ăn khớp. Quả là thú vị

“Thật là…” Nửa tựa vào bức tường ngoài hành lang, Thiên Bình cười nhẹ. Thật là quá sơ suất, thiếu chút nữa bại lộ con người thật của mình. Bị thủ khúc kia uy hiếp mình… Ai ngờ… A… sơ suất quá… Ánh mắt lạnh lẽo tràn đầy châm biếm, mình cứ tự cho là đúng, tên Thiên Yết kia cũng không phải là người không nhạy bén, sự khác thường vừa rồi nhất định sẽ khiến hắn hoài nghi mình.

Thủ khúc kia gần như gắn liền với kí ức trẻ thơ của cô mà lại còn có con nhóc đó. Nhìn ra ngoài trời .

À… Nói đúng hơn là tuyết kìa chứ nhỉ? Mùa đông mà.

Những bông tuyết tô trắng xóa đường phố và cả tầm nhìn của người đi đường. Nhưng sẽ chả có ai nhớ chúng cả. Đơn giản là chúng quá nhiều nên dù chúng có tan ra bao nhiêu lần đi nữa thì vẫn sẽ có những bông tuyết khác thế chỗ cho chúng. Bầu trời đậm một nét xanh xám thật là thanh bình nhưng cũng thật là ảm đạm dù mới là buổi chiều.

Thiên Bình đưa tay ra hứng nhẹ những bông tuyết. Chúng đúng là đẹp thật đấy nhỉ. Màu trắng của nó thật là thuần khiết, như tâm hồn của những cô bạn mới : Song Ngư ,Nhân Mã, Kim Ngưu /Tâm hồn họ cũng trong trắng như màu trắng của tuyết này vậy. Còn cô quá khứ đã phần nào mài mòn đi khả năng “có cảm xúc” của cô.Thiên Bình vừa ngưỡng mộ vừa ghen tức với họ. Họ có một quá khứ và cuộc đời quá là tươi đẹp, có những lúc cô ước gì mình có thể có một nụ cười hồn nhiên như của Song Ngư. Nhưng dù có cố gắng cũng không thể.

-Thiên Bình, cậu đúng đây làm gì. Vào đây chơi đi_Song Ngư vẫy gọi, trên môi là một nụ cười rạng rỡ.

-Thôi tớ vẫn còn choáng lắm cậu cứ vào trước đi_Đạp lại với một nụ cười hiền. Vẫy tay chào mọi người, Thiên Bình nhanh chóng biến mất sau nững rặng cây, cô chọn một chiếc ghế dưới gốc cây khá là to với những tán lá xòe ra rộng.

Nhìn những bông tuyết, những khoảng khắc trong quá khứ lại lướt qua tâm trí cô như một đoạn fim quay chậm.

” Anh hai… Tuyết nhìn thật là đẹp quá. “

” Thế à?… Tiểu Cân cũng rất là đẹp. Đẹp như những bông tuyết này vậy đó. “

” Ừ… Anh sẽ không rời xa em gái cưng đâu. Anh sẽ mãi yêu thương và bảo vệ Tiểu Cân ngoan ngoãn dễ thương của anh. ”

Đáy mắt Thiên Bình đanh lại. Anh hai, anh đã nói dối. Anh đã rời bỏ cô rồi, đã không còn ở bên cạnh cô nữa rồi. Anh giờ đang ở đâu cơ chứ? Cô muốn được nằm trong lòng anh như con mèo ngoan ngoãn ngày xưa nghe anh kể chuyện. Đã có lúc anh kể những chuyện chả có đầu đuôi gì cả, vô lí hết sức, kể xong cả hai anh em bò lăn ra cười. Nhưng giờ…

“Bộp,bộp,…” ” Bộp bộp… “

Tiếng bước chân trên nền tuyết xốp xốp nhẹ vang lên, khuấy động cả cái không gian yên tĩnh. Thiên Bình ngẩng đầu lên.

-A tên biến thái.. À không chủ tịch Ma Kết. Sao anh lại ra đây? Ngoài trời đang lạnh lắm đấy._Cô hỏi, giọng ngạc nhiên. Ánh mắt có viết chữ : Anh Có Bị Tâm Thần Không.Bị phá hỏng giây phút tự kỉ là điều tối kị với Thiên Bình.

-Thế tại sao cô lại ngồi ngoài đây. Tôi chỉ là muốn giải thích chuyện bữa trước…._Anh lấp lửng, hai vành tai đỏ ửng, nổi bật trên màu tuyết trắng. Nghĩ tới cái kí ức xấu hổ vừa diễn ra vài ngày trước

Tại một khách sạn ở Pháp. Ma Kết bước vào phòng, thả mình xuống giường. Đầu óc quay cuồng, chếch choáng, đôi mắt tím của anh mờ đục. Cả người đầy mùi rượu, anh cũng không biết tại sao mình lại có mùi rượu, anh có bao giờ uống nhiều đâu chứ. Dành nửa tiếng hồ để suy nghĩ về việc sao người có mùi rượu, Kết Kết hoàn toàn bất lực. Haizz, mệt không suy nghĩ nữa nhưng mà bây giờ mình phải làm gì ta? Tiếp tục bỏ ra thêm mười lăm phút để suy nghĩ.A đúng phải làm việc, còn giấy tờ chưa làm( tg:Say rồi mà vẫn còn ham việc.Pó tay)

Ma Kết loạng choạng cầm một sấp giấy tờ ra ban công vừa đọc, vừa hít thở không khí. Run nhẹ, anh dựa vào ban công. Một cơn gió thổi qua. Ấy chết gió đã thổi dống giấy tờ bay qua ban công phòng kế bên. Chả nghĩ gì nhiều, Ma Kết nhà ta thay vì lịch sự qua gõ cửa phòng ấy thì nay lại cả gan trèo qua phòng kế bên.

Sau 5 phút cực nhọc, rốt cục anh cũng lụm được sấp giấy. Hoan hô, Kết đẹp zai. Ủa mà hình như còn thiếu một tờ. Nó đâu rồi? Thì ra là ở trong phòng. Kết nhà ta lại bạo gan bước vào phòng, chẳng may vấp phải cạnh bàn té xuống trúng một vật thể mềm mềm. Vật thể này vừa mềm mà vừa ấm nhưng tại sao lại cũng có mùi rượu nồng nặc vậy nè. Thôi phải về phòng rồi, nghĩ tới đó anh gục xuống ngủ.

Sáng hôm sau, một giọng nữ hét lên chói tai khiến anh bừng tỉnh. Mình đâu có đặt đồng hồ báo thức cái tiếng này?!

-Á tên biến thái. Buông ta._Một cô gái tóc nâu đang bị anh ôm gọn vừa hét vừa vớ đồ chọi anh.

-Tôi thật xin lỗi tiểu thư chỉ là hiểu lầm thôi_Anh buông cô ra cố gắng giải thích lại bị ăn ngay một hộp phấn mắt vào giữa trán . Ma Kết định bước tới ngăn cái cánh tay liên hoàn thì

[Xoạt…] …. [Rầm]

Kết Kết mất hình tượng mà vồ ếch, té về phía trước. Và hai môi gặp nhau. Từ sau lúc đó anh gần như không còn lí trí. Quay về phòng mình, thay đồ với tốc độ anh sang và bắt taxi ra phi trường. Cũng tại hôm qua khách mời uống nhiều quá, rượu đúng thứ không tốt mà.

Ma Kết xấu hổ mà kể lại mọi chuyện trong khi Thiên Bình thì cười ngất.

-Anh hôn tôi, tôi cũng muốn đòi lại công bằng nha_ Nói đoạn cô giật cái cà vạt nâu trên bộ đồng phục của cậu (không biết giật kiểu gì vì trên lý thuyết thì mình thấy giật thế thì người bị giật sẽ nghẹt thở). Một lần nữa hai môi chạm nhau nhưng chỉ là phớt qua thôi_Vậy mới công bằng_Thiên Bình nói xoay lưng bước vao phòng tiệc. Để lại ai đó đưng ngẩn ngơ mà không biết khóe miệng mình đã nhếch lên khi nào

Truyện Ngắn: 12 Chòm Sao Song Sinh ( Chap 11 )

***~***~***~*Chap 11: Sau Cơn Mưa, Trời Lại Sáng* ***~***~***~

– Tiểu Ngư, ngón… ngón tay của mình… sao thế này???

– BÁC SĨ!!!

Tiểu Ngư gầm lên, còn bác sĩ chỉ lại khám và sờ thử vào tay cô và lắc đầu nói:

– Bàn tay lạnh quá, y tá mau giúp cô ấy đẩy máu lưu thông kẻo không kịp.

Cô y tá liền xoa bóp cánh tay Tiểu Yết theo chiều ngược xuống để đẩy máu xuống nhưng… vô ích.

– Cô thật là vô dụng, tránh ra, tôi sẽ làm.

Tiểu Ngư nói rồi lại nắm lấy bàn tay của Tiểu Yết, làm lại giống như cô y tá ban nãy.

– Tiểu Ngư. – Tiểu Yết nói.

– Sao cậu cứ nói mình nghe đây.

– Nếu mình vĩnh viễn bị như vậy, cậu…vẫn yêu mình chứ?

– Dĩ nhiên rồi, Tiểu Yết àk, dù cậu có như thế nào mình sẽ vẫn mãi yêu. Nếu cậu không tin, mình sẽ chặt bỏ một bàn tay, để cậu không còn thấy mặc cảm. Mình chỉ mãi yêu cậu thôi.

Tiểu Ngư nói rồi kiss một cái vào bàn tay của Tiểu Yết và tiếp tục xoa bóp, rồi anh cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay cô, thật ấm áp.

– Bác sĩ, bàn tay ấm lại rồi.- Tiểu Ngư mừng rỡ nói.

– Bây giờ cháu hãy thử cử động ngón tay, nhẹ nhàng, từ từ thôi, đừng gấp gáp, từ từ duỗi thẳng ngón tay ra bác xem.

Tiểu Yết liền làm như bác sĩ nói, thì thật kì diệu ngón tay cô đã cử động được. Tiểu Ngư và 4 cô công chúa khi nãy vừa sang phòng Tiểu Yết rất mừng rỡ.

– Nào, bây giờ cháu hãy từ từ nhấc chân trái lên bác xem.

– Ổn.

– Bây giờ chân phải nào.

– Cử động được rồi, nhưng đầu ngón chân thì không.

– Vậy là sao hả???- Tiểu Ngư hỏi.

– Bệnh của cô bé tiến triển rất tốt, lát nữa chắc sẽ cử động được, những bệnh nhân gặp tình trạng như cô bé đây mà do tôi phẫu thuật 20 người mới có 1 người khỏi đấy. – Vậy tốt rồi, bác sĩ nghỉ ngơi đi ạ!- Xử Nữ lễ phép nói.

Ông bác sĩ ấy bước nhanh ra ngoài để tránh không bị Tiểu Ngư nạt thêm một lời nào nữa nhưng Tiểu Yết liền gọi theo ông:

Tội nghiệp cho ông bác sĩ phải quay lại và cố gắng nở nụ cười xã giao với Tiểu Yết rồi nhẹ nhàng hỏi:

– Cháu bị gì mà tay chân không cử động được vậy?

– Lúc đưa cháu đến đây, cháu đã bị cắt đứt động mạch chủ ở tay và chân nên….

– Chỉ là đứt động mạch chủ thôi sao?

– Ơ…phải…

Tiểu Yết nhìn ông bác sĩ với con mắt cực sắc còn ông ta thì run run trả lời.

– Này, ông ta đã cứu cậu đấy, sao cậu lại nói thế. – Tiểu Mã nói.

– Nếu mình là người đứng ca mổ đó thì sẽ không có bệnh nhân nào phải bị thế đâu, gì mà 20 người mới có 1 người lành chứ. Dở hơi.

– Cháu…. cháu… đùa đấy àk… làm sao mà.

– Có lẽ ông đã nghe qua cái tên bác sĩ Hổ Cáp chứ.

– Không lẽ… đúng rồi Tiểu Thiên Yết cái tên rất quen, không lẽ cháu là con gái của bác sĩ Hổ Cáp? – ông bác sĩ xanh mặt.

– Đúng, cái bệnh viện này có lẽ để tôi san bằng là vừa rồi nhỉ?

– Đừng, xin cháu.

– Biến đi.

Ông bác sĩ lặp tức chạy ra khỏi đó, mặt vẫn còn hoàn hồn.

– Thôi Tiểu Yết àk, đừng trách ông ta, dù gì ông ấy cũng cứu cậu mà.- Tiểu Ngư nói.

– Được rồi, từ giờ cậu nói gì mình cũng sẽ nghe.

– Ái chà, có lẽ 4 chúng ta nên đi để cho ai đó diễn phim tình cảm chứ nhỉ? – Tiểu Song nói.

– Nè, mình vừa tỉnh mà không có ý định hỏi thăm mình một câu sao?

– Có Tiểu Ngư ở đây là đủ rồi nhỉ, mình đi.

Ma Kết nói rồi cả bọn cùng ra ngoài để lại Tiểu Yết và Tiểu Ngư.

~~~~Phòng Thiên Yết~~~~

Vừa thấy Ma Kết bước vào Thiên Yết bật dậy như cái lò xo và hỏi:

– Tiểu Yết thế nào rồi?

– Cậu ấy vĩnh viễn không thể đi được nữa, không nói được, nói chung là bại liệt toàn thân.- Tiểu Song giả vờ để gương mặt đau buồn vào nói với Thiên Yết.

– Sao chứ?

– Tiểu Song nói đúng đấy, Tiểu Yết thật sự đã….- Xử Nữ tiếp lời.

Song Ngư và Tiểu Giải nghe thế càng khóc to hơn (ặc) còn Thiên Yết thì suy sụp.

– Thôi đùa đủ rồi, Tiểu Yết đã hoàn toàn bình phục và khoẻ mạnh.

Tiểu Mã nói và cùng với Ma Kết, Xử Nữ, Tiểu Song cười lăn lộn.

– Cậu nói thật chứ??? Mình cần phải kiểm chứng

Thiên Yết nói rồi định bước ra thì Ma Kết ngăn lại.

– Nếu thực sự cậu ấy bị như vậy thì làm sao tụi mình còn cười được, hãy để cậu ấy “tâm tình” với Tiểu Ngư bên kia đi đừng làm phiền.

– Tâm tình sao?- Thiên Bình nói.

– Đúng vậy đó, 2 người ấy lúc nãy rất lãng mạn…blap…blap…

Sau khi nghe Tiểu Song kể, có lẽ Thiên Bình hơi đau lòng, thật sự anh vẫn chưa thể quên được Tiểu Yết. Rồi anh khẽ bước ra và sang phòng Tiểu Yết.

~~~~Tại phòng Tiểu Yết~~~~

– Tiểu Ngư, mình muốn ngồi dậy.

– Được, để mình đỡ cậu.

Tiểu Ngư nói rồi đỡ Tiểu Yết ngồi dậy để cô dựa người vào tường.

– Lại đây ngồi với mình đi.

Tiểu Yết nói rồi xích qua chừa một góc giường cho Tiểu Ngư ngồi. Anh lại ngồi cạnh Tiểu Yết, choàng tay qua ôm lấy cô, còn Tiểu Yết thì dựa đầu mình vào bờ vai vững vàng của Tiểu Ngư.( woa!!! )

– Những gì cậu nói lúc nãy là thật chứ, dù mình có thế nào thì cậu cũng yêu sao?

– Thật mà, mình không bao giờ nói dối Tiểu Yết cả.

Tiểu Ngư nói rồi càng xiết chặt Tiểu Yết vào vòng tay của mình.

– Cuối cùng, mình cũng đã tìm được người xứng đáng để mình yêu thực sự.

– Tiểu Yết mình muốn nhờ cậu một chuyện.

– Cậu cứ nói dù phải làm gì, mình cũng sẽ làm cho Tiểu Ngư.

– Kịch gì? Trong bao lâu?

– Làm người yêu mình trong 10 năm.

– 10 năm thôi sao.

– Còn nữa, vở kịch thứ 2, làm vợ mình, từ lúc vở kịch thứ nhất kêt thúc đến trọn đời. Cậu đồng ý chứ?

Tiểu Ngư nhìn Tiểu Yết và nở 1 nụ cười – nụ cười đầy ắp tình yêu thương.

– Không. – Tiểu Yết nói.

– Sao???

– Mình muốn 2 vở kịch này sẽ được diễn luôn đến khiếp sau và khiếp sau nữa, vĩnh viễn. Được chứ?

– Mình đồng ý.

Tiểu Ngư nói rồi kiss nhẹ vào trán của Tiểu Yết, và chuyển nụ hôn ấy xuống đôi môi cô, kiss cô 1 cái thật nồng cháy. Và từ đầu đến cuối câu chuyện lãng mạn ấy, có 1 người đã đứng xem tất cả, trái tim như vỡ nát ra…

( Còn tiếp, đón xem chap 12 )

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Truyện Ngắn: 12 Chòm Sao Song Sinh ( Chap 3 )

Chap 3 đã ra lò rồiiiiiiii….maizô…. maizô… pà con ơi:))

“Reng…..reng….reng….”

Tiếng chuông báo hiệu hết một tiết đã vang lên.

– Theo như quy định của trường thì sau tiết sinh hoạt này sẽ là tiết để các em được tự do, các em sẽ ở trong lớp, nói chuyện và làm quen vs nhau. TUYỆT ĐỐI KHÔNG ĐƯỢC RA NGOÀI chỉ ở trong lớp thôi và ko gây ồn quá. Thầy giám thị sẽ thường xuyên qua lại canh chừng. Sau khi hết tiết này thầy sẽ vào sinh hoạt tiếp tục.

– À, còn nữa, lớp này có 4 dãy, mỗi dãy 3 bàn, mỗi bàn 2 em. Các em cứ ngồi theo cặp như thầy đã xếp. Và 3 cặp sẽ ngồi chung một dãy , một dãy như vậy sẽ là một nhóm. Thầy phân nhóm như vậy để các em có nhóm khi thực hành. Còn về việc chọn nhóm thì các em được tự chọn. Cứ chọn vị trí mà mình thích rồi ngồi theo cặp vs nhau. Chào các em.

Nói rồi thầy chủ nhiệm ra khỏi lớp để lại lũ học trò tinh nghịch chỉ mãi chờ giây phút này ,và rồi……

– Chọn chỗ ngồi đi nào pà con…

– Mình ngồi bàn đầu.

– Thôi bàn cuối đi……

– Sao thầy lại ko xếp mình ngồi vs Thiên Yết chứ???

Ở đằng cuối lớp Song Ngư càu nhàu.

– Song Ngư àk mình xin lỗi là tại thầy xếp chứ mình….

– Được rồi ko sao mình đâu trách gì cậu, để mình ngồi sau lưng Thiên Yết cũng được.

~~~~Một vị trí khác~~~~

– Cậu là Tiểu Yết.

Một anh chàng mắt xanh mộng mơ lại bắt chuyện vs cô bạn sẽ ngồi cùng mình.

– Phải. – Tiểu Yết đáp.

– Mình Tiểu Ngư, thầy xếp chúng ta ngồi chung bàn, vậy cậu muốn….

– Ngồi đâu cũng được, miễn sao gần anh trai mình.

– Anh thích ngồi bàn đầu, em ra bàn giữa ngồi sau anh đi.- Một anh chàng mắt xám lạnh lùng nói.

– Dạ. Chúng ta ngồi bàn này được chứ???

Một cô nữ sinh tóc xanh lá đáp lại anh trai mình rồi quay ra hỏi anh bạn đang đứng cạnh.

– Được, tùy cậu.

Tiểu Ngư mỉm cười đáp rồi cả hai cùng xuống ngồi sau lưng Thiên Yết.

– Ơ kìa Song Ngư àk, vị trí sau lưng Thiên Yết đã bị Tiểu Yết ngồi mất rồi!!!

– Đành chịu vậy, chúng ta ko chia cắt được anh em họ đâu. Để mình ngồi bàn cuối vậy, mình cũng muốn làm quen để thân thiết hơn vs Tiểu Yết.

Một anh chàng mắt đen cương nghị đã đứng đằng sau hai cô gái xinh đẹp Song Ngư, Tiểu Giải từ lúc nào ko pít.

– Mình đợi cậu nãy giờ đấy, cậu là Song Ngư đúng ko, thầy xếp mình ngồi vs cậu mà, cậu chọn chỗ đi.

Song Ngư chỉ tay về hai chiếc bàn trống sau lưng Tiểu Yết.

Tiểu Kết đáp lại ngắn gọn và rồi cả hai cùng ngồi ở hai chiếc bàn sau lưng Tiểu Yết, còn Cự Giải thì sang ngồi cạnh Thiên Yết ( thế là xong một nhóm )

– Cho hỏi bạn có phải là Ma Kết.

Một anh chàng có đôi mắt màu hồng nhạt đang tiến đến gần chỗ một cô gái nghiêm nghị đang vùi đầu vào cuốn sách trên tay.

Cô gái ấy đáp lại.

– Chào, mình cũng ko thích lằng nhằng lắm, ngồi đây luôn đi khỏi đi đâu mất công.Nói rồi Ma Kết ngồi xích vào chiếc bàn bên trong để cho Tiểu Xử ngồi.

– Ukm, cũng được. Dù sao mình cũng thích ngồi bàn giữa.

Nói rồi Tiểu Xử lại ngồi gần Ma Kết. Ở một chỗ khác trong lớp, một anh chàng điển trai, tóc nâu đang cầm bịch snack vừa ngó ngang ngó dọc.

– Cậu là Tiểu Bình phải ko, có lẽ hồi sáng chúng ta gặp nhau rồi nhỉ?

Anh chàng ấy dừng lại ở chỗ một cô gái xinh đẹp nhất lớp, đang cầm gương và chải chuốt.

Cô gái ấy đáp lại vs vẻ ngượng ngùng và có vẻ như cô cũng rất hài lòng vs vị trí mà thầy xếp. ( Hỉu ròi nha )

-Ukm…cậu cứ quyết định đi mình…sẽ ngồi theo.

Kim Ngưu đáp trả, và rồi Tiểu Bình lướt đôi mắt nâu vàng dễ thương nhìn tổng thể lớp rồi dừng lại ở chỗ cô nàng Ma Kết.

– Ukm.

– Hey!!! Tiểu Xử àk hôm qua mình mới chế tạo được…blap….blap…

– Ma Kết àk cậu có biết ai là Tiểu Bảo ko???

Một cô gái tóc màu hạt dẻ cột hai chùm lại gần Ma Kết và hỏi.

Anh chàng đằng sau Tiểu Xử hỏi và gương mặt ngố ngố mang đậm chất Tiểu Bảo (@@)

– Mình là Tiểu Ngưu được thầy xếp ngồi cùng vs cậu…

– Àk, ra thế. Vậy thì vào đây ngồi này.

Tiểu Bảo nở nụ cười quái dị và chỉ tay xuống chiếc bàn bên cạch ra hiệu cho Tiểu Ngưu vào ngồi.

– Cậu là Tiểu Ngưu àk, nhà cậu ở đâu…, học sinh gì…, ở trường cấp hai nào… blap…. blap… ( tội cô nàng Ngưu của chúng ta bị tra tấn nhưng dù gì cũng đã xong một nhóm ==” )

Chỉ có anh chàng Thiên Bình nãy giờ là ức chế nhất vì ko được ngồi cạnh Tiểu Yết (ặc @@) rồi anh nhận thấy cạnh mình có một cô gái xinh đẹp đang tìm kiếm ai đó.

– Cho hỏi cậu biết Thiên Bình là ai ko. – cô gái ấy hỏi

– Mình là Thiên Bình đây.

– Oh! Chào, mình là Tiểu Song, chúng ta được thầy xếp ngồi chung đấy, làm quen nhá.

– Oh.

– Mình ngồi đây luôn nha.

– Thôi mình ko thích ngồi bàn đầu lắm, xuống bàn nhì ngồi đi. ( đơn giản là vì muốn ngồi càng gần Tiểu Yết càng tốt )

-Cũng được.

Nói rồi Tiểu Song xuống bàn nhì ngồi cạnh Thiên Bình, phía sau đó là anh chàng Cự Giải đang ngồi một mình.

– Cho hỏi ai là Cự Giải???

Một cô gái có dáng vẻ năng động đang la ó tìm người ( lớp học hay chợ cá vậy trời @@)

– Mình đây. Cậu tìm mình àk???

Cự Giải chưa kịp nói gì thì Bạch Dương liền chạy lại ngồi cạnh anh rồi say sưa “8” vs Tiểu Song ở phía trên (@@)Còn Song Tử vs Bảo Bình thì vừa gặp đã quen ( 2 đứa này là nhiều chuyện nhất mà ==”), cả hai đang ngồi “8” râm ran ở một góc lớp và rồi cũng mau chóng lại ngồi phía trên Thiên Bình, nhập hội vs Tiểu Song và Bạch Dương. ( xong được ba nhóm rồi )

– Cậu là Sư Tử đúng ko lúc sáng mình gặp nhau rồi nhỉ???

-Ờ

Sư Tử đáp rồi tiếp tục ngồi nói chuyện vs cô bạn Xử Nữ mới quen ở phía sau, còn Tiểu Bạch thì ngồi xuống cạnh Sư Tử.

– Nèk, ngồi đây làm gì, định tán tỉnh tôi àk, chưa đủ cửa đâu.

Sư Tử vừa nói vừa hất mái tóc cam của mình ra sau lưng.

– Anh có muốn cũng ko có cửa đâu. CÚT!!!

– Đây là chỗ thầy xếp nhá. Cô ko thích thì biến có gì thì tự chịu trách nhiệm vs thầy.

– What!!! Ko lẽ cả năm trời mình phải ngồi cạnh tên này á.

– Thôi hai cậu đừng cãi nhau nữa, làm ồn ào mất trật tự, gây ồn nơi công cộng là ko tốt đâu, vs lại đây là lớp học…. blap…. blap….

Xử Nữ ngồi ở đằng sau bắt đầu mở lời làm cho 2 tên phía trên liền nín bặt ( chỉ vì để bảo vệ cho màng nhĩ) ,.và họ sẽ còn bị tra tấn dài dài nêu ko có một người tới cứu nguy….

– Cho hỏi bạn có phải là Xử Nữ???

Một anh chàng tóc nâu ngả vàng lại hỏi.

– Đúng, là mình.

– Chào, mình là Nhân Mã chúng ta được xếp ngồi chung.

– Ukm, bạn ngồi đây đi.

– Lớp này ai là Tiểu Mã.

Một tiếng gầm inh ỏi phát lên và mọi người truy tìm chủ nhân của âm thanh ấy, ko ai khác chính là Tiểu Sư.

– Nèk đâu cần phải gào to thế chứ.

Một cô gái buộc tóc đuôi ngựa lại gần và nói.

– What??? Là cô sao, sao cô lại có mặt ở đây.

– Thế tôi ko được quyền học lớp này àk.

– Vậy cô chính là Tiểu Mã.

– It’s me.

– Còn bày đặt nói tiếng anh nữa.

– Tôi nói gì là quyền của tôi chứ, anh ý kiến ý cò làm gì.

– Ko lẽ mình phải ngồi cạnh con nhỏ này cả năm sao.

– Anh nghĩ ngồi cùng anh tôi vui lắm àk.

Nói rồi Tiểu Mã ngồi xuống ghế trên Tiểu Bạch, Sư Tử cũng miễn cưỡng ngồi cạnh bên.

Vậy là lớp học cũng đã ổn định, mọi người đều có nhóm và chỗ ngồi của mình.

Dãy 1 ( nhóm 1 ): nhóm của Ma Kết.

Dãy 2 ( nhóm 2): nhóm của Thiên Bình.

Dãy 3 ( nhóm 3): nhóm của Thiên Yết.

Dãy 4 ( nhóm 4): nhóm của Sư Tử.

( còn tiếp,đón xem chap 4)

Truyện Ngắn: 12 Chòm Sao Song Sinh ( Chap 21 )

– Thuật châm cứu là sao?- Tiểu Bạch lo lắng.

– Là dùng kim châm vào huyệt đạo trên cơ thể, cô ta đã châm vào cổ làm Bạch Dương tê liệt. Được, muốn chơi xấu thì để xem cô ta có thắng được Tiểu Yết này không.

– ” Về môn đấu võ. Của nam: lớp ĐB thắng. Về nữ: em Tiểu Như lớp abc và Tiểu Mã lớp ĐB sẽ đấu hiệp cuối để xác định lớp nào thắng. 30p sau 2 em tập trung ở võ đài.”

Sau câu nói của Tiểu Yết là lời thông báo của cô thể dục. Tiểu Yết liền dắt Tiểu Mã về phòng chờ. Cô lấy trong giỏ mình 1 lọ thuốc bột, pha vào nước rồi xịt lên tay Tiểu Mã, sau đó nói nhỏ gì đó vào tai cô bạn…..

Tới giờ đấu Tiểu Mã bước lên sàn, cô cho 1 phát ngay vào mũi đối thủ. Và những đòn tấn công khác, cô cũng đưa tay gần mặt đối thủ như Yết đã dặn. Tiểu Như dần dần đuối sức, đầu choáng váng, chóng mặt, cô ta cố móc cây kim, định thực hiện chiêu cũ. Mã liền bẻ cổ tay Tiểu Như, cây kim đâm vào cánh tay nó. Rồi nốc ao đòn cuối. Lớp ĐB thắng.

Thứ mà Tiểu Yết xịt vào tay Tiểu Mã là 1 liều thuốc gây mê nhẹ. Còn về Tiểu Như, sau khi bị kim đâm, cách tay nó tê liệt như Bạch Dương khi nãy và phải vào bệnh viện. Sau khi chuẩn bị xong Xử Nữ, Tiểu Mã, Tiểu Bạch, Tiểu Yết, Song Tử, Thiên Yết cùng ra sân chạy…

” Đùng”

Sau tiếng súng của thầy thể dục, Xử Nữ co đôi chân thon thả của mình chạy như 1 cái máy và đến sớm nhất chuyền gậy cho Tiểu Mã. Tiểu Mã chạy được 1 đoạn thì lớp abc mới chuyền gậy ( chậm thế ==”), nhưng khi đưa gậy cho đồng đội tay của tên đó bị dính vào gậy. Đồng đội hắn cầm gậy tay cũng bị dính chặt vào đó không gỡ ra được. Trong khi cả 2 đang giằng co (=]]z) thì Tiểu Yết đã đưa gậy cho Song Tử. Và cuối cùng lớp ĐB thắng.

– Thưa cô, đội bạn chơi xấu bọn em, cho keo vào cây gậy ạ.

– Em khẳng định người làm ra việc này không ai khác chính là bạn Tiểu Thiên Yết.

2 tên lớp abc khi nãy tay vẫn còn cầm vào cây gậy, lại khiếu nại với cô thể dục. Cô thể dục cho gọi Tiểu Yết lên, cô rất bình tĩnh, Tiểu Ngư lo lắng nên đi cùng…..

– Em là Tiểu Thiên Yết??- cô thể dục hỏi.

– Phải, chính là em đây. Cô muốn gì?

Tiểu Yết nói như muốn dọa nạt, đưa đôi mắt sắc còn hơn cả kiếm nhìn cô giáo và 2 tên lớp abc khiến cả 3 đều sợ hãi, rùng mình, ớn lạnh, toát mồ hôi hột….

– C…ó…..có 2 bạn…đây nói…e…em… chơi xấu để giành chiến thắng môn chạy tiếp sức.- cô giáo run rẩy, lắp bắp.

– Em không làm.

– Láo toét, rõ ràng mày bôi keo vào cây gậy còn chối. – 1 đứa lớp abc nói.

Cô nàng Yết nhếch môi, nở nụ cười nửa miệng, không nói gì cô lại giật mạnh cây gậy trên tay 2 đứa đó. Cây gậy đã sút ra, 2 tên đó rất ngạc nhiên, rõ ràng lúc thi chúng đã giựt mạnh lắm rồi mà, sao giờ lại thế? Không lẽ chúng lại yếu hơn 1 đứa con gái?

– Cô vui lòng kiểm tra giúp em xem. Cây gậy này có vấn đề gì? Lần sau nếu có gì xảy ra tương tự. Cô hãy minh xét cho kĩ rồi hãy gọi em lên. Em không rảnh đâu. Nếu thấy chạy không lại thì chấp nhận đi. Dùng trò này làm gì?

Tiểu Yết quăng cây gậy ra trước mặt cô giáo. Nó không hề có vấn đề gì. Yết vừa nói, ánh mắt như chứa dao, rồi quay sang nói với 2 tên kia. Còn cô giáo thì lắp bắp:

– Dạ…c…ô…..cô…..biết…r….ồi… rồi. Mời…em…về lớp.

Sau câu nói của cô, Tiểu Yết bước ra khỏi văn phòng, không quên “tặng” cho 2 tên kia 1 cái lườm cực kí sắc. Tiểu Ngư thì tròn mắt ngạc nhiên, thắc mắc. Khi Yết bước ra, anh liền lại hỏi:

– Yết àk, sao lại….

– Keo đó là do Bảo Bình chế tạo. Khi tiếp xúc với ánh mặt trời nó sẽ có tác dụng và làm tay 2 tên đó dính lại. Nhưng khi vào bóng râm, nó sẽ từ từ khô lại và mất tác dụng.

– Ra vậy.

– Quên mất, mình sang chỗ Tiểu Mã 1 tí, gặp lại cậu sau.

Tiểu Yết nói rồi thẳng tiến lại chỗ chuồng ngựa.

~~~~Chuồng ngựa~~~~

Một cô gái xinh đẹp, tóc buộc cao gọn gàng đang đứng lấp ló gần chuồng ngựa. Mắt vừa ngó vào trong, vừa ngó ra ngoài như đang trông ngóng ai đó.

– Mình tới rồi đây.

Một cô gái cũng xinh đẹp không kém đang chạy lại gần. Người đầy mồ hôi vì đã phi hết tốc lực để đến kịp.

– Giờ này mới đến, sao cậu lề mề thế.

– Sorry mà, ông bảo vệ đi chưa.

– Vẫn chưa, ế , ông ta đi rồi kìa.

– Let’s go!

Sau câu nói đó, cả 2 cùng leo vào 1 chuồng ngựa, sau khi ông bảo vệ đi 1 vòng đưa cỏ xong, cả 2 bắt đầu hành động….

– Ông ta làm xong việc rồi, leo ra thôi Yết.

– Ok. Tìm chuồng ngựa của lớp abc nhanh, sắp thi đấu rồi.

Cả 2 đi tìm và thấy 4 cái bảng dán trên chuồng 4 con ngựa ghi chữ “lớp abc”. Cả 2 cùng leo vào…..

– Đây.

– Mình hiểu rồi.

Sau khi “thanh lí” xong 4 chuồng ngựa đó, cả 2 cùng qua chuồng ngựa của lớp ĐB.

– Tiểu Yết, nhìn xem, chân con ngựa lớp mình bị sưng.

Tiểu Mã nhìn con ngựa với vẻ sợ hãi và tưởng tượng đến cảnh nó đá mình bay ra ngoài. Tiểu Yết đưa cho Tiểu Mã 1 chiếc còi nhỏ – là chiếc còi mà ông lão đó tặng.

– Quên rồi àk, thổi cái này nó sẽ nghe lời cậu, thổi nhỏ nhỏ thui kẻo ông bảo vệ nghe được.

– Ây dà, sao mình lại quên mất bửu bối thể nhỉ. ( mau quên thế ==”)

Sau khi kết thúc hành động mờ ám, cả 2 rón rén, canh lúc ông bảo vệ đang đọc báo, đào tẩu 1 cách an toàn (bá đạo từng hạt gạo ==”). Sau đó 10p cuộc thi đua ngựa bắt đầu…..

Tiếng súng vang lên, mọi người bắt đầu cuộc đua. Tiểu Mã cùng con ngựa “yêu quý” phóng như bay về phía trước và đang dẫn đầu. Theo sau đó là Tiểu Kết, Tiểu Yết chạy song song với các tay đua lớp abc, không quên “tặng” họ ánh lườm thật sắc để áp đảo tinh thần. Chân ngựa lớp abc bắt đầu sưng lên, con ngựa làm loạn khắp quảng trường. Các tay đua lớp abc cố “thuần hóa” nó. Tiểu Yết tay che kín miệng thổi nhẹ 1 hồi còi, mắt nhìn con ngựa – cái nhìn như thôi miên:

– ” Nào, hất người đang cưỡi mày xuống đất, hất thật mạnh, rồi ngoan ngoãn về chuồng, không được làm loạn ở đây.”

– Thật là tức chết, khuông thể hiểu nổi, rõ ràng tao đã tiêm thuốc độc vào chân ngựa của lũ lớp ĐB rồi mà. Sao lại là lớp mình chứ.

– Không thể, trước khi đua tao cũng đã kiểm tra, chân ngựa lớp mình hoàn toàn không bị gì cả.

– Thật là tức chết mà. Ai da…..

2 tên lớp abc vừa đi vừa nói chuyện, có lẽ chúng rất tức tối và chúng đã vô tình đụng phải 1 chị học sinh đang bưng 1 chồng sổ liên lạc rất cao. Cả 3 cùng ngã, những quyển sổ rớt xuống….

– Chúng em xin lỗi, bọn em sơ ý quá.

Một tên lớp abc nói và cùng bạn mìn phụ chị ấy nhặt những quyển sổ, cả 2 cùng thấy được 1 cuốn sổ liên lạc – cuốn sổ của kẻ mà chúng đang rất căm thù…

– ” Họ tên học sinh: Tiểu Thiên Yết. Lớp: ĐB Tên cha: Hổ Cáp. Nghề nghiệp: bác sĩ. Tên mẹ : Như Ý. Nghề nghiệp: đã mất.”

– Ra là vậy. Thì ra con nhỏ đó là con gái của bác sĩ Hổ Cáp.

– Bởi thế nên nó mới phát hiên được âm mưu của chúng ta.

2 tên đó vừa bước đi vừa nói trong tức tối…..

~~~~Phòng nghỉ lớp ĐB~~~~

– Hura, thắng lớn rồi.- Tiểu Bạch vui mừng nói.

– Về môn cắm hoa thì khỏi lo nữa rồi nhỉ. Nhất định Tiểu Yết sẽ thắng. Yết nhỉ? – Tiểu Ngư nói.

– Nếu so với lũ lớp abc thì không phải lo rồi. Nhưng chắc mình được giải nhì hay giải ba thôi. Nói về nữ công thì Tiểu Giải là hiền thục, đảm đang, tài giỏi nhất, phải không anh hai.

Tiểu Yết nói rồi khẽ liếc sang anh mình và Tiểu Giải đang ngồi cạnh nhau. Thiên Yết thoáng hiện lên chút vẻ ngượng ngùng nhưng lập tức trở về gương mặt lạnh thường ngày. Còn Sư Tử thì lại đang lo lắng cho cô bạn mình, cô nói:

– Ok thôi. Dù gì cậu cũng đừng lo lắng quá, có Cự Giải trong đó với chị mình rồi mà. – Tiểu Bạch an ủi.

– Ây cha, bây giờ mới thấy 2 người xưng hô đàng hoàng đấy.

Tiểu Bình nói rồi mỉm cười gian xảo (==”), còn Tiểu Yết và Tiểu Ngư là 2 kẻ duy nhất biết chuyện đang cười khúc khích. 3 nụ cười ấy khiến cho Sư Tử và Tiểu Bạch mặt đỏ bừng bừng. Sau đó 3 cô nàng Ngư, Yết và Giải cùng đi mua hoa tươi, 10p sau cuộc thi bắt đầu…..

( còn tiếp, đón xem chap 22)