Truyện 12 Chòm Sao Yêu Nghiệt Tránh Ra / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Đọc Truyện Đồ Đáng Ghét Tránh Xa Tôi Ra

Chương 1: Trớ trêu T.T

Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường không giàu có gì cho lắm nhưng đủ ăn đủ mặc.Reng reng reng …. Tiếng đồng hồ vang lên làm tôi thức giấc. Vén tóc qa một bên, tôi bước xuống giường vào nhà vệ sinh. Xong khi sửa soạn xong tôi bước xuống nhà nhưng chẳng có ai ở nhà. Tôi liền vào bếp tìm thứ gì để ăn thì thấy một mẩu giấy, bên trên ghi là ” Con ở nhà coi nhà bố mẹ có công việc đi gấp tối bố mẹ về. Ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ. Bố mẹ yêu con “ Đọc xong tôi bỏ lại chỗ cũ và ngồi vào bàn ăn, thức ăn mẹ tôi chuẩn bị cả rồi chỉ có ăn thôi. Tôi không suy suy nghĩ gì nữa liền đánh chén say sưa. Sau khi sử lý xong đóng đồ ăn tôi đem rửa rồi lên phòng khách ngồi xem tv và nghĩ. “Hôm nay cũng là ngày cuối cùng được nghĩ hè. Có thể ns ngày hôm nay sẽ là một ngày nhàm chán nhất của mình. Phải làm gì đây bổng tôi nghĩ ra được một chuyện. Tôi liền lôi dế yêu của mình ra và lướt web vô tình tôi tìm được một câu chuyện khá hay với tựa đề ” Tận cùng của nỗi đau “. Tôi đọc được vài chương đầu thấy nó khá hay liền nhắn tin giới thiệu cho con bạn thân đọc thử.”…”” Ê m đọc cái này thử đi hay lắm ” – tôi nhắnChưa được 1p đt tinh 1 cái làm tôi giật cả mình mở ra thì thấy tn của con bạn thân. ” Cái gì m hay lắm à? “- An Nhiên hỏi lại tôi ” Ừ hay lắm Tên nó là Tận cùng của nỗi đâu ” – tôi trả lời nó ” Đọc mà muốn giết chết con tác giả luôn á m ” – nói tới tôi lại thấy tức. ” Ghê vậy để t đọc thử :))) ” – nó nghe tôi nói cũng tò mò lắm. ” Ừm bye bye m t đọc tiếp đây ” – tạm biệt nó tôi tiếp tục hành trình đọc truyện của mình.~~…~~Tối đến một vài đứa bạn trong lớp nt cho tôi. ” Ê Anh chuẩn bị hết chưa mai đi học rồi? ” – Pé con ” Rồi xong hết rồi sẵn sàng cho năm học mới rồi” – Thiên Anh ( tên tôi đấy ạ) ” Ừm mai tui qua rước bà” nó nói ” Ok pé iu thôi ngủ sớm mai đi học nữa bye bye , ngủ ngon nha em iu của chụy “- tôi ngáp ngắn ngáp dài trả lời nó. Kết thúc cuộc nói chuyện tôi tắt máy đi ngủ. Nhưng tôi không hiểu sao mình lại xuyên vào câu chuyện mà tôi mới đọc được. Chỉ vì rớt xuống gường và bị một luồng ánh sáng cuốm tôi vào. Và thế mọi rắc rối bắt đầu từ lúc này…… Giới thiệu một tí về các nhân vật nha 🙂 1. Tôi: Nguyễn Hoàng Thiên AnhSinh thần: 16t Cung: Thiên Yết Cuồng: ngôn tình, đam mỹ,… Giỏi các loại võ đặc biệt là karate…. Nhân vật xuyên vào Nữ phụ: Kiều Nguyệt Na Sinh thần: 18tGia thế: Sinh ra trong một gia đình giàu có nhất nhì trong nước Tính cách: Kiêu ngạo, đanh đá, lẳng lơ vô cùng…. Sắc đẹp: Đẹp nghiên nước nghiên thành, sở hữu một làn da mịn như da em bé, body cực chuẩn 3 vòng đều đặn. Đôi môi đỏ mộng, đôi mắt to tròn long lanh… 2. Bạn thân của nó: Trịnh An Nhiên Sinh thần: 16t Cung: Thiên Bình Võ: không giỏi như nó nhưng lại chạy rất nhanh Rất là nhiều chuyện và mê ngôn tình như nó.

3. Nữ chính cx là bạn thân của nó: Vương Bảo KiềuSinh thần: 18t Tính cách: Hiền lành, thùy mị, lhôn tỏ ra yếu đuối trước bọn con trai. Đặc biệt là mấy ca ca nhà ta ta. Tận sau con người ncười này là một con người mưu mô độc ác toan tính.Sắc đẹp: Cũng dễ thương, xinh đẹp nhưng không bằng một gốc của nó.

4. Nam chính: Nhã Minh Tuấn Sinh thầ: 18t Gia thế: Vô cùng bí hiểm :3 Tính cách: Lạnh lùng như một tản băng ngàn năm. Trầm tính, ít nói…. Sắc đẹp: Đẹp trai vô đối, soái ca. Là mẫu người đàn ông lý tưởng….

5. Nam chính 2: Đinh Mạnh HùngSinh thần: 20tGia thế: Ngang hàng với nhà nó. Sắc đẹp: Đẹp trai, ga lăng, nhưng vô cùng chảnh. 6. Bạn thân của nó: Mai ViSinh thần: 18t Giỏi võ, vánh động viên marathon. Tính cách:Dễ thương, cũng rất đáng yêu không thua kém ai. Hiền nhưng không hiền, nhí nhảnh, nhưng vô cùng cụ non..

Đọc Truyện Nữ Phụ Lạnh Lùng : Nam Chủ Tránh Ra ! Tôi Đâu Phải Nữ Chính ?

Nếu như một người hỏi Hạ Song Ngư tôi…Tình yêu là gì ?

Tình yêu đối với tôi, không phải là một thứ ngọt ngào, không phải là một thứ khiến mình hạnh phúc…Tình yêu, đối với tôi mà nói….là như hàng ngàn con dao cứa vào tim…là nỗi đau chẳng ai thấu….là đau khổ, là đắng cay, là mặn chát….Thử trải qua đi, con người sẽ biết được mùi vị của tình yêu…Không như tưởng ! Tôi đã từng nghĩ tình yêu có màu hồng, quả thực…chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. Tôi đắm chìm trong tình yêu, ngày đêm mơ mộng về nó ! Cuối cùng thì sao ? Bị người con trai mình yêu nhất thẳng tay đẩy xuống vực thẳm, không bao giờ có thể nhìn thấy ánh sáng, cũng không thể nào ngóc nổi đầu dậy….Hắn ta, khiến trái tim tôi…CHẾT !

Phải, tôi chính là tiểu tam vào phá đám chuyện yêu đương của người khác. Nhưng tôi yêu hắn, yêu nhiều đến mức chính bản thân tôi cũng không thể biết được…Nhưng hắn yêu cô ta, yêu người Nữ Chính trong trái tim hắn, gạt bỏ đi tình yêu vừa mới chớm nở của tôi. Như một bông hoa úa tàn, tôi sụp đổ ! Tôi đã khóc rất nhiều, khóc nhiều đến mức đôi mắt trở nên khô khốc, không thể nào khóc được nữa…Xung quanh bỗng trở nên giá lạnh một cách kỳ lạ. Cơ miệng tôi bỗng nhiên co rút….Tôi đã quên mất cách để cười…

Tôi thề, tôi sẽ không bao giờ YÊU nữa !

Nhưng số phận dường như không buông tha cho tôi, đến cái mạng nhỏ này cũng không giữ được…Giữa cơn mưa, cái xác lạnh lẽo của cô thiếu nữ vừa tròn 18 tuổi nằm lăn trên nền đất, tim đã ngừng đập. Mái tóc bạch kim ướt sũng, đôi môi hồng bỗng tái nhợt đi. Máu từ trên đỉnh đầu tuôn ra ngày càng nhiều, hòa cùng vào những giọt mưa mặn chát…Cũng tốt, nếu tôi chết đi, tôi có thể quên anh ta, bắt đầu lại ở kiếp sau, sẽ không còn tình yêu nào nữa !

Cả cơ thể tôi bỗng dưng lơ lửng giữa một khoảng không vô tận, bao trùm bằng một màu trắng không có kết thúc. Nơi này…là đâu ? Phải chăng đây là thiên đường, trống trải quá ! Không phải người ta nói rằng, thiên đường là nơi rất đẹp hay sao ?

Bỗng một thứ ánh sáng lóe lên, ý thức tôi mất dần, tôi lịm đi…

” OA ! ”

Tôi tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm trên gò má, thở dốc. Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra vậy, không phải tôi chết rồi sao ? Đầu tôi vẫn còn đau điếng, nhưng nơi đó chưa từng có vết thương nào cả ? Tôi khẽ đưa mắt nhìn xung quanh, tất cả đồ ở đây đều là thuộc dạng đắt tiền, nhưng đây không phải phòng tôi….Cánh cửa bật mở, một người phụ nữ trung niên bước vào, trên người mặc bộ váy chỉ dành riêng cho quản gia.

” Con này nữa ! Mày lại bày trò gì thế ? Có biết là Ngọc Nhi tiểu thư vẫn còn chưa thức giấc, sáng sớm đã hét la um sùm rồi !? ”

Ngọc Nhi…tên của cô ta – người con gái mà hắn yêu ! Là một sự trùng hợp ngẫu nhiên sao, hay tất cả đều là sự sắp đặt. Tôi nhìn bà quản gia, cất giọng :

” Bà có quyền ăn nói với tôi thế sao ? ”

Bỗng dưng bà ta bật cười lớn, khiến cho tôi càng thêm nghi hoặc

” Mày là cái thá gì mà tao không được xưng hô như thế ? Mày chỉ là con riêng của ông chủ với tình nhân riêng, đến tư cách còn không có…Được ông chủ cho vào đây ở đã là phúc lớn rồi ! ”

À, hóa ra cũng chỉ là con của tình nhân mà thôi, vốn dĩ đến cái quyền lợi cũng không có…Người ta khinh cũng là chuyện thường tình. Dù chưa hiểu chuyện gì, nhưng tôi vẫn bước xuống khỏi giường, nhìn bà ta với ánh mắt chán ghét

” Bà nghĩ tôi sẽ khóc trước câu nói đó của bà sao ? Đừng ảo tưởng ! Bà dám xưng hô cái giọng đó trước mặt tôi một lần nữa, đừng trách sao tôi ác ! ”

Bà quản gia sợ tái mặt, đầy không phải là con bé tiểu thư mít ướt mà bà ta từng biết. Trước mặt bà bây giờ, là một tiểu thư với ngữ khí vô cùng mạnh, khí chất vô biên, lời nói mạnh mẽ cùng với đôi mắt hổ phách đỏ rực, nhưng có thể thấy trong đó là sự trống rỗng…Rốt cuộc, sao con bé đó lại thay đổi đến mức này !?

Bà quản gia hoảng sợ, hốt hoảng đẩy cửa rời khỏi. Tôi nằm xuống, bỗng kí ức của thân chủ ùa về như thác đổ. Hóa ra tôi đã thực sự chết, nhưng linh hồn bị đẩy vào một thân thể khác, cũng như ở một thế giới khác. Thân chủ hiện tại của tôi là một cô gái cũng tên Hạ Song Ngư, mẹ là tình nhân của Hạ Trình, sinh ra cái thứ nghiệt chủng là tôi. Sau đó, mẹ vì bệnh qua đời, được Hạ Trình thương hại cho vào Hạ Gia ở cùng, không có một chút danh phận. Được thừa hưởng sắc đẹp từ mẹ nhưng cơ thể vô cùng yếu đuối, thường hay đổ bệnh. Có một cô chị của mẹ kế là Hạ Dương Ngọc Nhi. Cô gái Hạ Song Ngư đem lòng yêu chàng trai Đỗ Ma Kết, nhưng anh ta lại yêu Ngọc Nhi, vô tình đã khiến cô gái kia sinh lòng ghen ghét. Về sau, Ngọc Nhi còn thu hút được những chàng trai khác, khiến cô càng thêm tức giận. Từ đó trở thành một người thích đeo bám các chàng trai, chỉ mong họ yêu mình, nhưng chuyện đó không xảy ra…Và rồi đổ bệnh ngay trong một đêm nào đó, tắt thở chết. Đúng lúc tôi xuyên qua, trở thành thế thân trong câu chuyện tình này…Hạ Song Ngư này…cũng giống Hạ Song Ngư tôi, phải không ?

Chỉ tiếc mình là Nữ Phụ, không thể thay đổi vận mệnh của mình là phải có kết cục bi thương, chi bằng đừng làm gì nữa, Nam Chính yêu Nữ Chính, cho họ hạnh phúc về bên nhau đi…Dù sao, tôi cũng đã thử cái thứ tình yêu đắng ngắt một lần rồi, tôi không muốn thử lại một lần nữa. Vì người con trai đó, cảm xúc của tôi giờ mất hút, đến cười cũng chẳng cười được, tâm hồn vô cảm, được bao bọc trong một lớp băng, không thể nào rạn nứt !

Truyện ( Truyện 12 Chòm Sao) Tình Yêu Định Mệnh

Chap 13

Vì bên Anh quốc thành tích học tập của các cô đều đứng nhất nhì quốc gia, nên ngay từ khi gặp được thầy hiệu trưởng, thầy ta” tay bắt mặt mừng” và chẳng cần nghĩ đã cho luôn các cô vào lớp giỏi nhất của trường, còn bây giờ thì các cô đang từ từ tiến vào lớp….

– ” Chào các em hôm nay lớp chúng ta có thêm sáu bạn mới, mời các em cho tràng pháo tay hoan nghênh các bạn “_ Cô chủ nhiệm trịnh trọng giới thiệu

Rào…rào..rào…Tiếng vỗ tay lớn hơn cả cái chợ, được cả lớp nhiệt tình đoán nhận, tuy là đứng bên ngoài nhưng các sao đã nghe nào là những câu

– ” Boy hay girl nhỉ ?

– ” Không biết họ có xinh không? “

– ” Gia thế họ thế nào nhỉ ? “

– ” ….”

Tiếng ồn mỗi lúc một to, cô chủ nhiệm phải lấy thước gõ gõ lên bàn để trấn an cả lớp

– ” Nào xin mời các em vào lớp “

Ngay sao tiếng cô chủ nhiệm, sáu sao nữ đồng loạt tiếng vào lớp và

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt………

Ầm ầm ầm……………………………..

Lớp học ba mươi người nhìn các cô bằng những con mắt không thiện cảm, những tia nhìn té lửa hướng về phía các cô, còn có người làm rơi hết cả tập, vở,viết, lại có người chơi trọi hơn ngửa xuống mặt bàn mà té xỉu……

” Trời, có cần phô trương vậy không? “_ Song Ngư trao đổi bằng mắt với Nhân Mã

” Haaha…cái này vui vui, tớ cảm thấy thích ở đây rồi đấy “_ Nhân Mã nghiêng nghiêng cái đầu cười hết cả mắt

Bốp…Bảo Bình đánh vào đầu Nhân Mã

– ” Mau nhìn kĩ lại cái lớp coi “

Được dịp Nhân Mã nhìn kĩ lại và tròn mắt…………

Còn về phía lớp học, lúc nãy hào hứng bao nhiêu thì giờ đây nó lại xì như bong bóng hết hơi

– ” Trời ơi, tại sao mấy con nhỏ xấu xí đó lại vào được lớp này? “

– ” Lại còn được học chung với hoàng từ nữa “

– ” Mất mặt… mất mặt quá đi “

Các bạn cũng đã biết vì sao Nhân Mã tròn mắt rồi chứ, kẻ thù không đội trời chung dưới một mái nhà, kẻ thù mới gặp mặt từ sáng hôm nay cũng hội ngộ tại lớp này, tốt rồi kì này thanh lí môn hộ cùng một lúc luôn rồi….

– ” Rắc rối lại đến rồi Xử nhi “_ Cự Giải thì thầm vào tay Xử Nữ, Xử Nữ gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý

Chịu không được con nhỏ Bảo Uyên đứng dậy thưa

– ” Đúng thế, đúng đó cô….. “

Thế là phía dưới lớp như tìm được người đồng minh liên tục hùa theo

– ” Đó là sự sắp xếp của hiệu trưởng, nếu bạn có gì thắc mắc cứ đến gặp hiệu trưởng ? “_ Xử Nữ lên tiếng

– ” Hừ..”_ Nhỏ Bảo Uyên không nói lời nào

– ” Bạn Bảo Uyên đừng nóng thế chứ? Chẳng lẽ, á khôi của trường này lại đi chấp chuyện nhỏ nhặt với những người như bọn tôi sao “_ Song Ngư ngọt ngào lên tiếng, nhưng thực chất ý tứ của cô là đang chê trách sâu cay

– “……….”

Chấm dứt trận chiến đấu võ mồm, chấm dứt cái bài phát biểu dài dòng lê thê của các sao nữ, các nàng được phóng thích về vị trí của mình. Xử Nữ và Cự Giải vốn trầm lặng nên trọn cho mình chiếc bàn ngồi gần bệ cửa sổ… Xem ra trong lớp này cũng không đến nỗi có nhiều kẻ xấu, bằng chứng là Nhân Mã và Song Ngư đã làm quen được với hai cô bạn rất dễ thương và tốt bụng chỉ còn lại Bảo Bình và Thiên Bình gặp chút rắc rối….

Về phía Thiên Bình, cô đang phân vân không biết có nên mở lời để xin ngồi hay không thì có một tiếng vọng lên

– ” Nếu cô không phiền có thể ngồi đây “_ Thiên Bình tròn mắt, Lục đại thiên vương giờ cũng tròn mắt, cả lớp đều tròn mắt… Thiên Bình đứng đó chần chừ không biết có nên ngồi hay không? Nếu ngồi cô sẽ nhận được ánh mắt giết người của cả lớp, nếu không ngồi thì cô còn đâu chỗ trống khác chứ? Haizz, thật khổ cho cô mà. Nhận thấy thái độ chần chừ của Thiên Bình, hắn lại làm cả lớp chấn động lần hai, hắn đột ngột nắm lấy tay cô kéo xuống ghế của mình, bàn tay hắn nắm lấy tay cô thật chặt, chặt cũng giống như gọng kìm mà lúc nãy tên Ma Kết đó ôm cô, cô định lên tiếng thì Cự Giải phía trên quay xuống giải cứu cho cô…..

– ” Bạn gì đó ơi, có thể bỏ tay Bình nhi ra rồi đấy ?_ Nói xong Cự Giải còn cười tà.

Chấm dứt câu này, hắn liền bỏ tay ra, Cự Giải tinh ý nhận ra hắn ta đang đỏ mặt.

Còn phía bên này Nhân Mã, cô nàng đang ngồi tám với bạn mới

– ” À, bạn đó là Vũ Ngôn thuộc top 10 hotboy của trường, cũng là gia đình quý tộc, thành tích cũng không thua kém gì Lục đại thiên vương đâu. Ừ bạn ấy được mệnh danh là ” tảng băng không tan khi gần con gái” nhưng hôm nay bạn ấy lại mời Thiên Bình ngồi nên…..có chút bất ngờ “_ Ngọc Nguyên giải thích

– ” Ồ, thì ra là vậy “_ Nhân Mã cười gian

Còn phía bên Xử Nữ

– ” Cự Giải, nói cho tớ biết gương mặt Thiên Bình là ở thực tại hay quá khứ? ” _ ” Thực tại là hóa trang ” Xử Nữ không tin gương mặt Bình nhi xấu xí như thế lại…..

– ” Xử Nữ yên tâm cậu không nhìn nhầm mà mặt Bình nhi cũng không ở quá khứ “_ Cự Giải chống cằm rồi sau đó hai người không hẹn mà cùng đồng thanh

Về phía sao nam, phía bàn của Song Tử và Kim Ngưu

– “Bốp” _ Song Ngưu tát Kim Ngưu một cái

– “Bốp “_ Kim Ngưu đáp Song Tử một cái tát

Kết thúc màng tự kỉ, hai chàng vội nhận ra

– ” Đây là sự thật, không phải mơ “_ Hai người đồng thanh

” Cốp “_ lại một cái cú như trời gián

– ” Đồ ngu, hai cậu làm gì thế? “_ Sư Tử nhịn không được vì hai thằng bạn thần kinh của mìnhThiên Yết vẫn là lạnh lẽo, vẫn là kiệm lời, cứ lặng lẽ dán chặt mắt vào cuốn sách ( dù rằng không biết có xem được gì không ), còn Ma Kết thì ngồi đó trầm ngâm, đôi mắt cứ luôn dán chặt vào một hướng nào đó…. ( tự nghĩ nhá )

Sau khi chuyện của Thiên Bình lắng xuống, Bảo Bình cũng gặp một ít khó khăn, cô nàng không được may mắn có trai đẹp nhường chỗ cho ngồi, Bảo Bình giờ đây đang ở trong miệng cọp cái, mà cái con cọp cái không ai khác chính là nhỏ Bảo Uyên

Con phù thủy Bảo Uyên mỉm cười tà tà, nhếch người sang một chút, chỉ vào chỗ trống rồi bảo Bảo Bình– ” Rất vui được ngồi chung với cậu, nào cậu ngồi xuống đi “_ Bảo Uyên nở nụ cười tươi rói nói với Bảo Bình, nhưng sao giờ đây Bảo Bình cảm thấy cái nụ cười đó thật đáng ghét quá, nêu thực ở đây không có ai, nếu thực không muốn bảo vệ hình tượng thục nữ của mình, cô thật muốn đấm vào nguyên hàng tiền đạo của nhỏ Bảo Uyên đang nhe ra mà cười như khỉ……

Bảo Bình nghi hoặc ngồi xuống, cách 45m xuống mặt ghế vẫn an toàn, 35m vẫn an toàn, 30m vẫn an toàn, thấy thế cô chùng đầu gối càng nhanh, càng sâu xuống, khi người cô vẫn chưa đụng khỏi mặt ghế thì đã biết có chuyện không hay. Nhưng mà…. đã quá muộn! Cả thời gian để la lên cũng không có, cả người cô lăn kềnh dưới đất lạnh…. Đúng là khi cô chuẩn bị ngồi xuống, cái ghế của cô đã bị đá sang một bên.. Cả lớp thay nhau mà cười ấm ĩ, cả mấy tên Lục đại thiên vương cũng thế….

Nhân Mã, Song Ngư đứng lên định cho con phù thủy Bảo Quyên một bài học, Thiên Bình vội ngăn cản – ” Để cho Bảo Bình tự giải quyết “_ Thế là hai cô nàng đành im bặt, cô biết Thiên Bình nói thế chắc là đã có tính toán gì đó, bởi lẽ Thiên Bình là đứa thông minh nhất bọn.

Quay về với Bảo Bình, cô nàng đang xoa xoa cái mông tội nghiệp của mình, miệng nghiến răng lẩm bẩm ” Chết tiệt, phật đã muốn tu mà quỷ cứ theo ám, được lắm, đã vậy thì đừng trách Bảo Bảo ta….” mắt cô đột nhiên sáng lên ” đúng rồi đêm qua ta vừa chết tạo loại thuốc mới, hixhix…dù rất tiếc nhưng Bảo Uyên à, ngươi rất may mắn đấy “, cô lấy tay cho vào ba lô của mình…

Còn phía Bảo Uyên, nhỏ vỗ trán, gương mặt ra vẻ hối lỗi nhìn về phía Bảo Bình:

Đang trong giờ học, con nhỏ Bảo Uyên đứng lên nhảy nhót như khỉ, tay thì gãi gãi liên tục, miệng thì la lớn– ” Bà nó, sao ngứa vậy nè, ngứa chết ta rồi….”

Đám đàn em thấy vậy liền lôi cô ta ra khỏi lớp, mọi người trong lớp ngạc nhiên, chỉ có người trong cuộc mới hiểu đó là do Bảo Bình giở trò đấy mà…………..

RENG…RENG….RENG……………….

Tiếng chuông giải cứu chúng sinh thoát khỏi bể khỏi, cái đám Lục đại thiên vương đồng loạt ra ngoài, chỉ còn lại một ít cô nàng ngồi trong lớp “tám”….

Ùm..ùm…ùm…………đám con gái trên dưới trăm người, tay cầm hộp cơm đồng loạt hướng về căn tin mà chạy, ngạc nhiên, Xử Nữ lên tiếng

– ” Lạ nhỉ, bọn họ chạy đâu mà như ma đuổi thế? “

– ” À, bọn họ đi đưa món cơm tình yêu cho Lục đại thiên vương đấy “_ Ánh Tuyết, cô gái ngồi gần Song Ngư, hảo tâm giải thích

– ” Cái gì? ý cậu nói là cái đám vịt giời đó làm cơm cho nhóm Lục đại quỷ dương ăn hả? “_ Song Ngư không cam hỏi

– ” Đúng rồi, ngày nào cũng vậy hết đó “_ Ngọc Nguyên tiếp lời

– ” Ôi chúa ơi! Đức Amen ơi, xin người hãy cứu giúp cho chúng sinh, nhất là cái đám vịt giời thoát khỏi bể khổ “_ Nhân Mã chắp hai tay, nhắm hai mắt lại, đôi chân rung rẩy, thật tâm cầu xin……Hành động này của cô lại gây một tràng cười vỡ bụng cho mọi người….

– ” Tội nghiệp các bé cừu non ngây thơ quá…..”_ Cự Giải lắc đầu ngán ngẩm

Đang nói chuyện thì con nhỏ Bảo Uyên kéo tụi đàn em tiến vào, da nhỏ giờ đây đã sưng tấy lên, nhỏ phùng mang trợn mắt

– ” Bảo Bình là cô làm phải không? “

– ” Vậy chứ cái này cô dám nói cô không làm không ? “_ Nói rồi nhỏ giơ tay đang đỏ lên của mình– ” Ôi cô làm sao thế, tại sao thân thể lại thế nay? “_ Xử Nữ giả ngốc

– ” Cô dám nói cô không có liên can? “_ Nhỏ Bảo Uyên tức xì khói

– ” Cô có bằng chứng chứng tỏ tụi này làm không? “_ Thiên Bình lúc nào cũng như thế, tỉ mỉ chứng cớ cả– ” Thôi các cậu tớ không sao, tớ chịu oan ức được mà …”_ Bảo Bình ấm ức, giọng buồn hiu

Mọi người trừng mắt, không ngờ, hôm nay các cô lại phát hiện thêm một tài năng trẻ nữa rồi, cứ ngỡ Song Ngư mới biết giả tội nghiệp ai ngờ đâu……….

– ” Nè, Bảo Uyên tuy tôi không biết làm sao cô bị như thế nhưng tôi có biết một bài thuốc để cô thoát khỏi cái này…………”

– ” Còn không mau đưa”_ Nhỏ Bảo Uyên lớn giọng trả lời

Bảo Bình lấy ra một cái lọ gì nước vàng vàng, đưa cho Bảo Uyên sau đó nói

– ” Tôi nghe nói lọ nước này sẽ làm cho những mẩn đỏ không còn nổi nữa “

– ” Này là cái gì? “_ Tiếp tục giọng cộc lốc

Bảo Bình mỉm cười, hồn nhiên trả lời

– ” Nước tiểu đồng tử, rất hiếm đấy “

– “…………..”

Nhỏ Bảo Uyên không nói gì hơn, hung hăng trợn mắt sau đó bỏ đi

– ” Nè các cậu đừng nhìn như thế chứ, tại thuốc đó có mùi khai mà tớ muốn trêu cô ta một chút nên….” _ Phát hiện mọi người nhìn mình, Bảo Bình hảo tâm giải thích…

Còn mọi người thì nuốt nuốt nước bọt, cái này gọi là một chút của Bảo Bình đấy à? Tốt hơn hết nên cách Bảo Bình ra trăm mét là tốt nhất

– ” Các cậu không xong rồi, trong trường này không ai dám đắc tội chị Bảo Uyên đâu… Đàn em của chị Bảo Uyên nhiều lắm, phần lớn là một phần tư ngôi trường này, các cậu gặp phiền phức dài dài rồi “_ Ánh Tuyết nhắc nhở

Thì ra là thế chẳng trách ngày đầu tiên vào trường mà nh Bảo Uyên đã kêu các cô phải nghe lời cô ta, thì ra là muốn cũng cố thế lực….

Các sao nữ chẳng nói gì, chỉ cười thầm, các cô biết rồi đây những trận chiến ác liệt sẽ chờ các cô ở phía trước…

Đọc Truyện ( Truyện 12 Chòm Sao) Tình Yêu Định Mệnh

Chap 37

“Bảo Bình à? Cậu đây là làm sao? Đây là hộp kem thứ ba mà cậu đã ăn rồi đấy? Có biết ăn nhiều sẽ mập không?” Bảo Bình xem lời nói của Cự Giải như gió thổi ngoài tai, Cự Giải cứ nói. Bảo Bình cứ ăn, ăn một cách vô hồn, chậm chạp mút từng muống kem đầy đặn đưa vội vào miệng. Tâm hồn treo ngược! Cô hành động như một cái máy… Ôi, Lâm Thạnh. Nghĩ đến những lời nói tuyệt tình, vô nghĩa của anh. Bảo Bình căm phẫn trong lòng. Tuy cảm giác mơ hồ rất khó nhận ra, nhưng chắc chắn đó là có thật. Cảm giác khó chịu lên đến tột đỉnh. Đau, tức giận và có gì đó nhói quá! Không phải vì gã Lâm Thạnh vô tình bạc nghĩa. Chỉ là, có một cơn gió bất chợt se lạnh thổi vào lòng cô, thôi vào cảm giác cô đơn vốn được cô chốn sâu vào hồi ức. ” Bảo Bình, cậu có nghe tớ nói không đấy?” Độc thoại đã lâu. Chưa thấy Bảo Bình lên tiếng gì cả! Cự Giải tức giận, không nể nang gì nữa. Thế là, cô đưa tay giựt ngay hộp kem còn ăn giang giở. Bảo Bảo phản xạ một cách máy móc, cô ngước đôi mắt to tròn vô tội, chớp chớp con ngươi trong veo mà nhìn, ý bảo: Xin cậu mau trả lại cho tớ.. ” Nói đi, lần này là tên khốn nào dám đá cậu nữa?”_ Song Ngư tức giận lên tiếng hỏi… Lời cô vừa dứt, Bảo Bình suy sụp tinh thần. Khốn! Có biết thế nào là nói giảm nói tránh không? Mà còn “lại là” tên khốn nào bỏ cô nữa? Trời! Bộ cô bị người ta đá nhiều lần lắm sao? ” Sao biết tớ bị người ta đá”_ Bảo Bình yếu ớt hỏi. Các sao nữ khinh bỉ, đồng loạt ngước gương mặt một góc ba mươi độ, bảo rằng: Còn phải nói! ” Bảo Bình à, đây là lần thứ hai mươi hai cậu bị người khác đá rồi! Mỗi lần bị đá, cậu đều cầu hủ kem mà ăn thóc ăn tháo, tớ nhìn riết cũng thành nghiện, không biết lý do cậu bị làm sao thì mới ngu đó!”_ Nhân Mã chống hai tay vào hông, ra giọng chị hai lớn tiếng mà bảo. Hai mươi hai lần? Này! Này! Này! Có cần phải nhớ đến thế không? Tớ bị người ta đá, mà các câu tỉnh bơ vậy hả? Thật là một lũ bạn vô tình vô nghĩa a. Giận quá! ” Bảo Bình, cậu còn nhớ là cậu đã thua tớ không?”_ Xử Nữ cười cười, cô nhẹ nhàng chậm rãi lên tiếng nhắc nhỡ.. Nghe được tiếng của Xử Nữ, tinh thần Bảo Bình càng thêm tồi tệ. Bình hoa là chiếc bình hoa qúy của cô a, báo vật của cô a.. Thế là bấy giờ bị chuyển nhượng cho Xử Nữ, bảo bối của cô a.., Bảo Bình vô lực úp mặt xuống gối mà thầm tự kỉ.. ” Hả? Cá cược gì cơ? Xử, cậu vào Bảo Bảo đang giấu giếm bọn tớ chuyện gì thế?”_ Thiên Bình ngạc nhiên. Đây là có chuyện gì mà cô chưa biết thế? Tại sao nghe đến vụ các cược, tinh thần của Bảo Bình lại suy sụp đến thế này? ” Lên phòng đi tớ nói cho nghe!”_ Xử Nữ đề nghị Vậy là, cả đám kéo nhanh lên phòng, nhanh đi cũng như khi vừa đến vậy. Chỉ để lại một Bảo Bình đang ngồi thở dài trong phòng khách. Đúng là một lũ vô tâm, một lời an ủi cũng không danh cho tớ a. Nhưng, nói thế cũng oan cho bọn họ, thật sự thì mỗi lần thất tình cô cũng không buồn đến mức cần người khác phải an ủi. Có lẽ, cô không muốn cho người khác thấy cảnh lúc cô đau khổ nhất, suy sụp nhất. Mà quan trọng hơn, cô chưa từng yêu bọn họ, không yêu thì lấy đâu ra đau khổ để mà buồn mà khóc..? Chắc có lẽ, thượng đế đã ban cho cô một trái tim sắt, có lẽ những người bạn trai vội đến vội đi như một cơn gió bất chớt lạc lối, khi đi cũng cuốn trôi tất cả, không để lại một chút dư âm nào nên cô mới bình thản như thế? Sự thật là, quen nhiều bạn trai như thế chỉ để đối phó với lão cha. Không quen bạn trai thì bị hôn nhân sắp xếp. Vậy thì cô cứ tìm một người vừa mắt để đối phó với ba đi, dù sao cũng đỡ được chuyện phải đi coi mắt, hôn nhân sắp xếp như một cuộc giao dịch. Bởi lẽ, với cô tình yêu hay hôn nhân có cũng được, không có cũng chẳng sao? Còn nguyên nhân khiến cô đau lòng, chỉ là vụ cá cược với Xử Nữ.. Có thể, Xử Nữ đã đúng, một người vừa xấu, bản tính điên điên khùng khùng như cô làm sao duy trì tình cảm quá hai tháng chứ? Có lẽ, cô quá tự tin khi cho rằng trên đời này có tình yêu thật sự… Khi nắng sáng, trời trong, chiếu rõ mọi thứ, chiếu rõ được bản chất của sự thật, biết rõ rồi, phải chăng có cái gì đó nhức nhối trong tim quá! ” Chỉ là thất tình thôi mà, cô làm gì mà không có chí khí như thế? Đã vậy còn ngồi gục ở đây mà khóc.” Tôi khóc hồi nào chứ? Tôi là đang tiếc cho chiếc bình hoa bảo bối của mình thôi! Ấy, khoan đã, sao lại có tiếng con trai ở đây thể? Cô nhanh chống ngẩn đầu lên, đập vào mắt cô là gương mặt thu lu của Sử Tử. Cô thầm kêu trời! Đúng là oan gia nhe, buổi sáng cho anh thấy cô trong bộ dạng tồi tệ như thế, đã đủ mất mặt lắm rồi, vậy mà bây giờ lại gặp… ” Tôi nói không đúng sao, cô lại nhìn tôi? ” Khóc cái đầu anh đó? Đừng nói hàm hồ.” ” Bảo Bình, tôi biết cô rất thương tâm. Nhưng mà cũng không nên kìm nén tâm trang a! Cứ biểu lộ ra đi, tôi thông cảm cho cô mà.”Đây là tình hình gì đây? Có phải anh ăn không ngồi rãnh rõi quá nên thích tự nghĩ ra chuyện gì đó làm? ” Kìm nén cái đầu của anh. Trí tưởng tượng phong phú quá sao không làm nhà văn đi!”_ Vừa nói, Bảo Bình hậm hực quay đầu sang hướng khác. Không quan tâm anh nữa, không để ý anh vậy! ” Này! Mawcjh dù tôi biết sự thật thường đau lòng, như cô cũng không cần phải thế. Như tôi này, tôi thương xuyên thất tình cũng có sao đâu?” Hạng người như anh, đương nhiên xem tình yêu là bình thường rồi, hừ! ” Anh thất tình là anh bỏ người ta hay người ta bỏ anh?” Sư Tử đắc ý: ” Đương nhiên là tôi bỏ người khác. Ngu ngốc” Bốp Bạn Sư Tử vừa dứt lời, từ trên không, một chiếc gói di động đáp ngay trước đầu anh. Bảo Bình anh mắt tóe lửa ” Anh thật nhàm chán!” Xin anh. Là anh bỏ người khác chứ anh chưa bị người khác bỏ nên không hiểu cảm giác của tôi. Bây giờ hay nhỉ, muốn khoe khoang với tôi hay sao? Vậy thì anh xấu số rồi. Xin lỗi, đành lấy anh ra làm bao tải vậy. Bảo Bình đi đã lâu, Sử Tử vẫn còn ngơ ngác ngồi đó, anh đã làm gì đắc tội với cô ??? Trong phòng khác yên tĩnh, ánh đèn mờ ảo, những tia sáng yếu ớt xuyên qua lớp kính thủy tinh. Ngoài trời, gió bắt đầu lên, lạnh và ngột ngạt… Khúc giao mùa đã đến, một mùa nắng tắt, mùa se lạnh và mùa đông chợt về.. —————————————————​

Danh sách chương: