Truyện 12 Chòm Sao Xuyên Không Hoàn / Top 14 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 10/2023 # Top Trend | Getset.edu.vn

Truyện 12 Chòm Sao… Xuyên Không!!!

P KHÃCH (p3)

“Rầm†cá”­a phòng Ä’á”™t nhiên bật mᔟ, má”™t tầng sát khí ùa và o, má”™t bóng áo mà u xanh phóng tá”›i Ēâm thẳng và o Thiên Ân. Bạn Ân chưa kᔋp phản ᔩng Ēã cảm thấy cả ngưá”i nhẹ hẔng, bay má”™t vòng và Ēáp xuᔑng mặt Ēất má”™t cách rất ư là ….nhẹ nhà ng.

– Chết tiᔇt, là tên nà o chán sᔑng muᔑn hà nh thích bá”*n vương gia?

– Ngươi nói xem là tên nà o? Thiên Ân chết tiᔇt, ngươi có bᔇnh gay cÅ©ng Ä’á””ng kéo mèo con cá”§a ta theo chᔩ. Ngươi thật sá”± không muᔑn sᔑng.

– Hơ…ách, NHÂN Mà cô nương, bình tÄ©nh, có gì tá”” tá”” nói. Äá””ng Ä’á”™ng tay Ä’á”™ng chân vậy. Chúng ta là ngưá”i có há”c không nên là m thế.

Thiên Ân cưá”i nói, tá”” tá”” Ēᔩng dậy, chân bưᔛc lùi ra sau bảo trì má”™t “khoảng cách an toà n†vá”›i Mà MÃ. Äᔣi Mà có vẔ dᔋu bá”›t bắt Ēầu há”i:

– MÃ MÃ cô nương, còn có các vᔋ cô nương công tá”­ Ēây sao lại ᔟ Ēây vậy?

– Chúng tôi không nên ᔟ Ēây sao? Hay là muᔑn chúng tôi Ä’i tiếp mấy tên nam nhân không có não kia?

– Hahaha….BẢO BÃŒNH cô nương nói quá rá””i, tại hạ không dám. Mà cho ta há”i, lúc nãy NHÂN Mà cô nương nói bᔇnh gay. Chẳng hay Ēây là kᔳ bᔇnh gì vậy?

– Cái nà y, nhᔋ vương gia… — Cá”° GIẢI hảo tâm giải thích — …ý nghÄ©a cá”§a nó là chᔉ nhᔯng tên nam nhân chᔉ thích nam nhân Ēó.

– Æ , ý cô nương là Ēoạn tᔥ chi phích sao. Hahaha…tại hạ hoà n toà n là nam nhân bình thưá”ng, không có bᔋ Ä’oạn tᔥ a.

– Vậy sao ngươi lại ôm SƯ Tᔬ? Nếu ngươi không trả lá”i cho rõ thì Ä’á””ng trách — NHÂN Mà nghiến răng

– A, chuyᔇn nà y…ᔔm…chẳng qua là SƯ Tᔬ huynh Ēây hᔩa giúp ta…a…giúp ta má”™t chuyᔇn quan trá”ng, ta nhất thá”i cao hᔩng nên thất lá”…. Mong SƯ Tᔬ huynh bá” qua cho

– SƯ Tᔬ — NHÂN MÃ chuyᔃn hưᔛng sát khí vá” phía SƯ Tᔬ

– Mà MÃ, em bình tÄ©nh, nghe anh nói. Chuyᔇn là … — SƯ Tᔬ ghé sát và o tai NHÂN Mà thì thầm. Lát sau, bá”™ mặt sát khí cá”§a Mà bᔋ quét sạch như chưa tá””ng tá””n tại. Thay và o Ēó là nᔥ cưá”i vô cùng…nguy hiᔃm.

– Thiên Ân nhᔋ vương gia a…ta không ngá” ngưá”i như ngà i cÅ©ng có ngà y dính phải tiếng sét ái tình nga.

– NHÂN Mà là ai vậy? — BẠCH DÆ¯Æ NG

– Ngưá”i Ēó…xa tận chân trá”i, gần ngay trưᔛc mắt

– NHÂN Mà tᔉ Ä’á””ng úp mᔟ vậy mà , nói cho muá”™i nghe Ä’i — SONG NGƯ chá”›p chá”›p Ēôi mắt “1% Cá + 99% Cáo†nói (pé NGƯ dá”… thương, hiá”n là nh cá”§a tui Ēâu rá””i).

– Nga, má”i ngưá”i, chúng ta mau tá”›i chá”— Ēại ca Ä’i. Mau Ä’i thôi, Ä’i thôi

Thiên Ân vá””a nói vá””a Ä’i thẳng, không cần biết nhᔯng ngưá”i kia phản ᔩng thế nà o, cậu Ēã mang theo khuôn mặt Ä’á” chói chuá””n lẹ. THIÊN BÃŒNH lắc Ēầu thᔟ dà i:

– Nam nhi gì mà da mặt má”ng thế, là m sao theo Ä’uá”*i Ēưᔣc ai

– Thế mà Ēưᔣc Ēấy, còn là mÄ© nhân nᔯa nga — NHÂN Mà cưá”i nói

– Phải rá””i MÃ, lúc nãy cậu Ēᔋnh nói là ai vậy? — KIM NGƯU

– Chính là …Chu Tưᔛc cô nương Ēó

– Thì ra là vậy, có thế mà cÅ©ng xấu há”*. Äúng là da mặt quá má”ng — SONG Tᔬ

– SƯ Tᔬ, lúc nãy cậu hᔩa giúp hắn gì thế? — Xᔬ Ná”®

– Tá”› hᔩa giúp hắn tiếp cận Chu Tưᔛc cô nương

– Chᔉ vậy thôi sao? — NHÂN MÃ trá””ng mắt

– Chᔉ vậy thôi. MÃ à , em ghen như vậy là m anh rất hạnh phúc nga

– Lám Æ¡n, không phải lúc Ēóng phim. Chúng ta mau Ä’uá”*i theo hắn thôi — SONG Tᔬ

SƯ Tᔬ liếc TIᔂU SONG má”™t cái, Mà Mà thẳng “chân†khuyến mãi cho má”™t cái Ēạp. Nhᔯng ngưá”i khác chᔉ biết lắc Ēầu bá” Ä’i. 12 ngưá”i cùng Ēến căn phòng cá”§a XÀ PHU và hai bạn YẾT KẾT. Thiên Ân vá””a Ēᔋnh gõ cá”­a phòng thì…

“Rắc…ầm…xoẹt…rầm rầm…†và má”™t loạt nhᔯng âm thanh khác kích thích thần kinh cảnh giác cá”§a nhᔯng ngưá”i Ēᔩng ngoà i vang lên. Má”™t lát sau, cánh cá”­a không cần mᔟ Ēã tá”± Ä’á”™ng văng ra xa, kèm theo là má”™t bóng áo trắng bay thẳng ra ngoà i. Khoảng 5 phút sau, cái bóng kia tá”” Ēᔑng Ä’á”* nát ngá””i dậy, vặn hông và i cái rá””i nᔟ nᔥ cưá”i “sạch bong sáng bóng†vá” phía nhᔯng ngưá”i má”›i Ēến:

– Nhᔋ Ēᔇ cùng các vᔋ cô nương công tá”­ Ēã Ēến rá””i sao. Má”i và o.

XÀ PHU Ēᔩng dậy, nghênh ngang bưᔛc và o nhà . Nhưng vá””a tá”›i cá”­a, má”™t kiếm má”™t Ä’ao Ēã chÄ©a vá” phía bạn. Hai tên “Thần Chết†ᔟ trong nói vá”ng ra:

– XÀ PHU ngươi chết chắc rá””i

Cả Ēám cùng Ä’á”* má”” hôi há”™t, tên nà y bảo Ēảm Ēã chá”c tá”›i hai Ēại ác ma kia rá””i. SONG Tᔬ vá”™i ngăn cản nguy cÆ¡ án mạng xảy ra:

– Má”i ngưá”i bình tÄ©nh Ä’i mà , có gì tá”” tá”” nói. Hai ngưá”i bá” vÅ© khí xuᔑng Ä’i, chúng ta và o phòng…mà thôi, sang phòng bên cạnh nói chuyᔇn Ä’i. Bây giá” không phải lúc Ēấu Ēá, lᔡ Lᔥc Nhạn phát hiᔇn thì toi Ēấy.

Hai cây dao tạm thá”i Ēưᔣc bá” xuᔑng nhưng sát khí vẔn lᔟn vᔟn là m ngưá”i nà o cÅ©ng cảm thấy rᔣn rᔣn, vậy mà con rắn gây ra toà n bá”™ chuyᔇn nà y vẔn nhᔟn nhÆ¡ như không, cưá”i má”™t cách rất ư là ….nham nhᔟ.

Má”i ngưá”i cùng nhau “di cư†sang phòng bên cạnh vì căn phòng vá””a rá””i Ēã và Ēang trong tình trạng “tiêu Ä’iá”u, xÆ¡ xác, tan hoangâ€. Sau khi ngá””i xuᔑng, NHÂN Mà lập tᔩc há”i:

– Lúc nãy là chuyᔇn gì vậy

– Äᔃ ta kᔃ cho nghe, chuyᔇn vá””a rá””i là … — XÀ PHU là m ra vẔ bí ẩn bắt Ēầu kᔃ

1 canh giᔠtrưᔛc….

Sau khi bà n bạc xong vá” thá”i gian cÅ©ng như chiến lưᔣc tấn công Bách Hoa Lâu, XÀ PHU quay lại vẔ mặt nham nhᔟ thưá”ng ngà y, nháy con mắt dâm tặc mắt nói:

– Bà n xong chuyᔇn rá””i, chúng ta là m Ēại sá”± nga

– Äại sá”±, không phải vá””a bà n xong sao. Còn có Ēại sá”± gì nᔯa? — MA KẾT nhíu mà y há”i

– Chính là viᔇc nên là m trong thanh lâu á

-??? — hai bạn YẾT KẾT ngà y thưá”ng thông minh bao nhiêu, thá”i Ä’iᔃm nà y mặt liá”n có bấy nhiêu chᔯ ngu hiᔇn lên.

– Haizz…chính là má”™t quan khách như ta chá”n hai cô nương xinh Ēẹp như hai ngưá”i, cái chính là muᔑn là m “chuyᔇn Ēại sᔱ†nga

“Oà nh†má”™t tiếng, hai ngưá”i tá”” không hiᔃu thà nh Ēã hiᔃu và tá”” Ēã hiᔃu thà nh hiᔃu rất rõ. Sát khi bắt Ēầu tản mát trong không trung:

– XÀ PHU, ngươi có gan thì nói lại lần nᔯa — THIÊN YẾT nghiến răng

– Haizz…chính là Quế Hoa cô nương — XÀ PHU cᔑ tình kéo dà i giá”ng ra — …cô nương xinh Ēẹp như thiên tiên giáng trần, rất Ēúng loại bá”*n vương yêu thích nga…

“Xoẹt†ai Ēó Ēã quẹt diêm

– …còn có Kim Yến cô nương cÅ©ng là má”™t mÄ© nhân, cùng má”™t vẔ Ēẹp lại Ēưᔣc tá”›i hai ngưá”i, bảo sao Ēại gia không cao hᔩng chᔩ…

“Lách tách lách tách†ngá”n lá”­a dâng cao

– …cho nên, bá”*n vương rất muᔑn thá”­ tư vᔋ Ēưᔣc hai mÄ© nhân hầu hạ nga.

“Bùm†cái gì Ēó Ēã phát ná”*

– XÀ PHU — hai ngưá”i cùng nghiến răng, tay nắm chặt vÅ© khí chuẩn bᔋ băm tên kia là m mấy mảnh.

– Nga, ta không ngá” các “nà ng†còn nôn nóng như vậy, giá”ng nói thật ngá”t ngà o, gá”i tên ta thất âu yếm nag. Không cần vá”™i, bá”*n vương nhất Ēᔋnh không bạc Ēãi mÄ© nhân Ēâu.

– NGÆ¯Æ I ÄI CHẾT ÄI — má”™t kiếm má”™t Ä’ao cùng rút ra, tinh quang lấp loáng phóng vá” phía XÀ PHU. Bạn XÀ nhảy bên nà y, bay bên kia Ēᔃ tránh, miᔇng không ngá””ng trêu chá”c:

– MÄ© nhân không cần nhiᔇt tình vậy nga, Ēại gia sẽ hảo hảo yêu thương tá””ng ngưá”i mà . Hahaha…

Quay lại hiᔇn tại…

– Sau Ēó thì căn phòng thà nh ra như vậy. Mấy ngưá”i thấy chưa, ta chᔉ Ēùa má”™t chút mà hai ngưá”i Ēó hung dᔯ như vậy Ēó.

“Há””, má”™t chút cá”§a ngươi Ēó hả? Chá”c ai không chá”c lại nhắm ngay hai tên Ēó, chết sá”›m là phải†— suy nghÄ© chung cá”§a tất cả nhᔯng ai nghe xong câu chuyᔇn vá””a rá””i.

– ÄÆ°á”£c rá””i, chuyᔇn nà y tạm thá”i cho qua Ä’i. Chúng ta mau bà n kế hoạch Ēᔃ xá”­ lý bà mama kia trưᔛc Ēã — SONG Tᔬ cưá”i nói

– Phải Ēó, dù sao sau nà y vẔn có cÆ¡ há”™i, hai ngưá”i không cần tᔩc giận quá — BẠCH DÆ¯Æ NG

– THIÊN YẾT, anh Ä’á””ng giận, sau vᔥ nà y còn thiếu gì thá”i gian Ēᔃ xả giận chᔩ — Cá”° GIẢI nắm tay YẾT YẾT nhẹ nhà ng nói

– Cả cậu nᔯa MA KẾT, sau nà y còn nhiá”u thá”i gian. Nhất Ēᔋnh cho hắn tá”” tá”” chᔋu khá”* — Xᔬ Ná”®

– Sao không ai Ēᔩng vá” phía ta hết vậy — XÀ PHU là m bá”™ như muᔑn khóc nói

Tất cả nhᔯng ngưá”i có mặt trong phòng Ä’á””ng thá”i tặng hắn má”™t cái liếc sắc lẔm ngᔥ ý: “Câm, nói nᔯa là chết tại chá”—â€. Bạn XÀ hình như cuᔑi cùng Ēã ngá”™ ra mình quá trá”›n, im lặng cúi Ēầu không dám nói nᔯa. Nhᔯng ngưá”i khác cùng nhau bà n kế hoạch Ēᔃ triᔇt Bách Hoa Lâu, không quan tâm Ēến tên kia ngá””i tá”± kᔉ. Cho Ēến khi má”i chuyᔇn xong xuôi, XÀ PHU vẔn là không ngẩng Ēầu lên. Thiên Ân lay nhẹ:

– Ca ca, không ai trách huynh nᔯa mà , chúng ta vá” quán trá” thôi

Không trả lá”i cÅ©ng không ngẩng Ēầu lên

– Ca ca, huynh không cần tá”± trách, má”i ngưá”i Ēã không Ēᔃ bᔥng nᔯa rá””i

Không có phản ᔩng gì

– Ca ca, huynh… — Thiên Ân vá””a nói vá””a Ēẩy mạnh XÀ PHU má”™t cái má”›i phát hiᔇn ra: bạn rắn cá”§a chúng ta Ēã ngá”§ tá”” khi nà o (ngá””i mà cÅ©ng ngá”§ Ēưᔣc bái phᔥc!!!). XÀ PHU bᔋ Ēầy giật mình tᔉnh dậy, ngÆ¡ ngác:

– Æ , má”i ngưá”i bà n chuyᔇn xong rá””i à , vậy chúng tôi vᔠĒây

Vá”™i nắm tay Thiên Ân kéo vá”, bá” lại 10 ngưá”i ngÆ¡ ra và 2 ngưá”i dà y Ēặc sát khí.

Sau khi Bách Hoa Lâu bᔋ diᔇt, XÀ PHU ngươi hãy coi chᔔng Ēó.

Truyện: 12 Chòm Sao Xuyên Không

CHAP 24 : THANH LONG (p1)

– NHÂN MÃ, DẬY – một buổi sáng bắt đầu bằng tiếng hét không biết từ lúc nào đã trở thành đặc trưng của quán trọ Minh Nhật.

Trên phòng, nữ nhân tên NHÂN MÃ vẫn bám dính lấy cái mền, Chu Tước đứng bên cạnh vừa kéo vừa hét cũng không đánh thức được cô. Thở dài một tiếng, Chu Tước nắm cái mền kéo mạnh ra. Con Ngựa lăn thẳng xuống sàn, rên mấy tiếng rồi lại tiếp tục…ngủ. THIÊN BÌNH, BẢO BÌNH bước vào phòng, thấy cảnh Chu Tước đang khổ sở đánh thức MÃ MÃ liền thì thầm vào tai cô. Chu Tước nhíu mày, cách này có thể đánh thức người sao ?

Cô nói nhỏ vào tai NHÂN MÃ :

– NHÂN MÃ cô nương, SƯ TỬ ca tới tìm cô kìa, cô không xuống thì tôi xuống đấy.

Lập tức, MÃ MÃ bật dậy, nhanh chóng thay đồ rửa mặt rồi phóng thẳng xuống nhà. Chu Tước nhìn theo cảm thán :

– Tình cảm của NHÂN MÃ cô nương và SƯ ca thật thắm thiết

– Không phải đâu, lúc trước tôi đánh thức con ngựa đó bằng cách dụ nó đi chơi đấy – THIÊN BÌNH vỗ vai Chu Tước nói

“Một con người kì lạ” – Chu Tước thầm nghĩ nhưng cô lập tức sửa lại – “Không phải, tất cả bọn họ đều kì lạ”

Dưới nhà, 10 bạn sao đã tập trung đầy đủ, XỬ NỮ khuôn mặt hầm hầm nhìn cái kẻ vừa mới chạy xuống :

– MÃ MÃ

Nghiến răng phát ra từng tiếng một, XỬ NỮ chuẩn bị cho NHÂN MÃ một trận thì :

– A…mọi người đã tập hợp đầy đủ, vậy thì hay quá, tôi có chuyện này muốn thông báo – Chu Tước cảm nhận sát khí lập tức cứu bồ cho NHÂN MÃ.

– Chu Tước cô nương, là chuyện gì ? – BẢO BÌNH

– Ừm…chuyện này rất quan trọng, mọi người mau ngồi xuống cả đi

MÃ MÃ đưa ánh mắt cảm ơn về phía Chu Tước, Chu Tước mỉm cười đáp lại. Sau khi yên vị, Chu Tước nói nhỏ :

– Hôm qua, lúc đi ngủ, tôi phát hiện lúc chúng ta nói chuyện trong phòng, có người nghe lén

– Sao ? Là ai nghe lén ? – SONG TỬ

– Một hắc y nhân mà tôi không biết, nhưng người còn lại, tôi nghĩ là Thanh Long

– Thanh Long, cô ta là một trong nhóm “Tứ linh” của Bách Hoa Lâu

– Phải, Thanh Lâu giỏi về hóa trang, là người có ngàn khuôn mặt. Kể cả khi ở Bách Hoa Lâu, tôi cũng chưa từng thấy mặt thật của cô ta.

– Nhưng tại sao có người ngoài cửa mà chúng ta không ai hay biết chứ ? THIÊN YẾT, MA KẾT hai cậu không cảm nhận được sao ?

KIM NGƯU thắc mắc, bình thường hai tên này rất nhạy, không lí nào có người ngoài cửa mà không biết.

– Thanh Long ẩn giấu sát khí rất tốt, không phát hiện là chuyện thường. Tuy võ công không cao nhưng y có khinh công độc môn, di chuyển rất nhẹ, khó trách chúng ta không ai phát hiện.

– Vậy tại sao cô lại biết ? – SƯ TỬ

– Lúc đi ngủ, từ cửa sổ phòng NHÂN MÃ cô nương, tôi thấy có bóng người áo xanh tiến về phía Bách Hoa Lâu nên đoán đó là Thanh Long.

– Vậy còn hắc y nhân kia ? – BẠCH DƯƠNG

– Uhm…hắn ta thì tôi không biết, chắc chắn không phải người của Bách Hoa Lâu

– Sao cô lại chắc chắn như vậy ? – THIÊN BÌNH

– Thanh Long là một trong “Tứ linh”, “Tứ linh” có tôn chỉ hoạt động riêng lẻ. Những sát thủ của “Tứ linh” không bao giờ làm nhiệm vụ cùng với bất cứ ai. Lục mama nói đó là cách rèn luyện.

– Tạm thời, chúng ta gác hắc y nhân kia qua bên đi. Kẻ thù trước mắt là Bách Hoa Lâu, nếu hắn không phải người của Bách Hoa Lâu, chúng ta coi như tạm thời bớt được một mối lo – MA KẾT

– Thanh Long là cao thủ dịch dung, muốn đối phó cô ta rất khó – Chu Tước nhíu mày nghĩ ngợi.

– Có người vào kìa – CỰ GIẢI

Từ ngoài cửa quán trọ, một nữ nhân áo lam, vẻ mặt như một hài tử bước vào. Miệng nở nụ cười, nữ nhân ngồi vào bàn phía sau 13 người. Khuôn mặt tuy có vẻ ngây thơ nhưng đôi mắt lại ẩn chứa thứ gì đó. THIÊN BÌNH ngồi nhìn chăm chú lam y nữ tử, lát sau cô bước lại nói :

– Vị cô nương này, cho hỏi cô tới đây là mục đích gì ?

– Ơ…vị tỉ tỉ này, nói gì tôi không hiểu – khuôn mặt lộ nét ngây thơ, đôi mắt bắt đầu có sát khí.

– Vậy sao, vậy thì tại sao lại phải dịch dung ? – THIÊN BÌNH vừa nói vừa xé mặt nạ của cô ta. Nữ tử biết mình bị lộ, vội kéo áo che mặt, nhìn 13 người nói :

– Hay lắm, không ngờ Thanh Long này có ngày bị phát hiện. Chu Tước, ngươi phản bội chủ tử, chờ chết đi. Hẹn gặp lại.

Thanh Long dụng khinh công chạy nhanh ra khỏi quán trọ, tốc độ quả kinh người. Anh em YẾT KẾT nhíu mày, khinh công này sao giống…

– Cô ta nhanh thật – KIM NGƯU nhìn theo nói

– THIÊN BÌNH, cậu phát hiện được cô ta giả trang, cậu giỏi lắm – SONG TỬ cười nói

– Không có gì, từ nhỏ tớ đã thích hóa trang, nhìn qua là biết cô ta đeo mặt nạ rồi.

– Khinh công của cô ta thật đáng sợ – SONG NGƯ

– Tớ thấy tốc độ của YẾT KẾT khi giết người còn nhanh hơn – NHÂN MÃ

– YẾT KẾT, hai người có học khinh công hả ? – SƯ TỬ

– Lúc nhỏ, là mẹ luyện cho

– Mẹ hai cậu, cô Dương sao ? Sao cô ấy biết được ? – BẠCH DƯƠNG

– Không biết

– Được rồi mọi người, dẹp chuyện này qua một bên đi, hiện tại chúng ta có THIÊN BÌNH có khả năng nhận diện Thanh Long và THIÊN YẾT, MA KẾT có thể đuổi kịp cô ta. Sau này chúng ta hành động, nhất thiết không được tách nhóm.

XỬ NỮ vừa nói vừa liếc NHÂN MÃ, chuyện lúc trước vẫn còn ghi trong đầu, cô mong lần này con Ngựa đó đừng có tự ý hành động nữa. NHÂN MÃ biết XỬ NỮ nói mình thì cụp mắt xuống, ra vẻ biết lỗi. SƯ TỬ choàng tay ôm vai MÃ (lợi dụng cơ hội). Chu Tước chợt cảm thấy mình thừa thải, nhích về phía SONG NGƯ đang ngồi bên cạnh. KIM NGƯU nói :

– Này, chúng ta ăn sáng rồi đi chơi đi.

– Bây giờ còn đi chơi à – BẢO BÌNH

– Có sao đâu, đi theo nhóm là được rồi – KIM NGƯU đáp

– Được rồi, ăn sáng trước đi rồi tính sau – BẠCH DƯƠNG

13 người cùng ăn sáng, nỗi lo về một đối thủ giấu mặt vẫn lẩn khuất trong đầu. Đâu đó trong quán trọ, một đôi mắt mang sát khí quan sát họ thật kĩ.

Đọc Truyện 12 Chòm Sao Xuyên Không

Mọi người bảo trì im lặng.

– Mình nghĩ… – CỰ GIẢI nhẹ giọng phá vỡ im lặng – …chắc không đâu. Tử Y vẫn là một tiểu cô nương mà.

– Ừ, ai lại mang một cô nương như thế đi đánh trận – SONG NGƯ.

– Vậy cái làng này… – THIÊN BÌNH nhìn chăm chú vào tấm bản đồ – chúng tôi lại màu đỏ ?

– Kế bên có chữ nè – BẠCH DƯƠNG chỉ tay vào hàng chữ nhỏ xíu phía trên cái dấu đỏ.

– Độc, 35 – SƯ TỬ đọc xong liền gãi cằm suy nghĩ.

– Ý là chỗ đó chuyên dùng độc dược, có 35 người. Mới hôm qua nói hôm nay đã quên rồi, ăn ở kiểu đó hả ? – XỬ NỮ vừa nghiến răng giải thích vừa liếc xéo con mèo một phát làm SỬ TỬ lông lá đều dựng đứng hết lên.

– Nhưng mà đó đúng là làng của Tử Y mà. Hôm qua đại bá nói, trong làng của quân bình không có dân thường. Hay là lộn chỗ rồi ? – BẢO BÌNH.

– Chắc không đâu, phía tây núi này chỉ có mấy cái làng, nằm kế rừng thì có hai cái, mà ở dưới chân núi thì chỉ có một cái thôi – SONG TỬ.

Mười hai người nhíu mày suy nghĩ, không khí im lặng một cách quái dị.

Triệu Lam sáng sớm bước vào đại sảnh, hình ảnh đầu tiên chính là mười hai người quay xung quanh cái gì đó, không khí im lìm khác hẳn thường ngày. Gió lạnh thổi qua, Triệu Lam xoa xoa cánh tay nổi đầy những nốt nho nhỏ được dân gian đặt cho cái tên “thân thương” là da gà. Hắn vừa bước vào sảnh vừa nghĩ xem lại có chuyện kinh thiên động địa gì đây.

– Mấy đứa làm gì đó ? – Triệu Lam vừa hơi nhướn người lên định xem đám cháu này đang chú ý cái gì liền bị BẠCH DƯƠNG lôi vào giữa.

– Đại bá, người xem cái làng này đi – KIM NGƯU chỉ vào cái dấu đỏ.

Triệu Lam vừa liếc qua, mặt liền chuyển thành màu xanh. Lát sau, hắn quay sang hỏi :

– Có chuyện gì vậy ?

– Đại bá, lúc bọn con tới đây có đi qua làng này. Còn gặp được hai huynh muội đã giúp đỡ bọn con. Có điều đây là làng của binh lính, không lẽ tiểu muội muội đó cũng là binh lính sao ? – SONG TỬ

Triệu Lam run lên một cái, nhìn chằm chằm đám người kia, sau đó hỏi :

– Có phải một tiểu cô nương tên Tử Y cùng một ca ca tên Tử Đạt đúng không ?

Mười hai người nhìn thái độ của Triệu Lam cảm thấy quái lạ nhưng vẫn gật đầu.

Triệu Lam co rút khóe miệng, hít sâu một hơi từ từ giải thích :

– Hai người đó không phải huynh muội, là phu thê đó (đả kích tập 1).Tuổi tác cũng trên bốn mươi rồi, ta gặp mặt còn phải gọi một tiếng tiền bối mà (đả kích tập 2). Một người gọi là “Độc nhất phụ nhân tâm”, một người là “Vô độc bất trượng phu”. Hai người này chuyên dùng độc công, luyện Trú Nhan Thuật nên có được dung nhan bất lão. Tử Đạt phong lưu có tiếng, thích trêu chọc thiếu nam lẫn thiếu nữ. Tử Y tính cách kì dị, thích cải trang thành tiểu cô nương suốt ngày chạy tới chạy lui. Hai người này tuy hơi “bất thường” nhưng trên giang hồ vẫn là có danh tiếng.

Triệu Lam nói xong liền thở ra một hơi dài, uống hết chung trà nhìn mười hai cục đá trước mặt.

Cái…cái…cái gì vậy ???

Tiểu cô nương Tử Y đáng yêu dễ thương thực ra là một lão thái bà trên bốn chục tuổi ??????????

Hai người đó là một đôi phu thê chuyên dùng “độc” ??????????

Mười hai người bất giác nhớ lại nụ cười tươi tắn đáng yêu dễ thương của Tử Y cùng với bữa cơm mà tối hôm đó bọn họ ăn.

– Mình cảm thấy thực may mắn vì còn sống – SONG TỬ bật ra một câu giữa không khí căng thẳng.

Mười hai người lại cảm thấy lạnh người.

Lát sau, THIÊN BÌNH chợt hỏi :

– Uy, vậy sao bọn họ lại thành quân binh ? Không phải giang hồ với triều đình luôn là nước sông không phạm nước giếng sao ?

– Thực ra, vốn là vậy. Có điều là hoàng thượng lên tiếng nên bọn họ phải đi làm.

Mười hai người cảm thấy kì quặc. Con rắn đó là hoàng thượng chứ không phải mấy loại minh chủ gì gì đó. Lấy tư cách gì mà ra lệnh cho người ta ?

Triệu Lam nhìn đám người vẻ mặt nghi hoặc liền hảo tâm giải thích :

– Thực ra có chuyện mà mấy đứa chưa biết. Nhị vương gia Thiên Ân là Minh chủ của Võ lâm minh đứng đầu bạch đạo. Mà hoàng thượng là Cung chủ Xích Nguyệt cung đứng đầu hắc đạo.

Đọc Truyện 12 Chòm Sao … Xuyên Không !!!

*Nam:

BẠCH DƯƠNG: tóc màu bạc (nhuộm đấy), mắt nâu, body chuẩn, nhìn như “thiên thần”, đẹp giai theo kiểu thư sinh. Biết hầu hết các loại võ thuật, rất nóng tính nhưng tốt bụng, là anh của SƯ TỬ. Vũ khí: côn làm bằng thép mạ vàng, hai đầu có đính kim cương.

SƯ TỬ: tóc vàng (nhuộm lun đấy), mắt nâu, đẹp trai k kém anh nhưng có phần “đô” hơn, đẹp giai kiểu anh hùng trong phim kiếm hiệp à. Mắc bệnh “tự kỷ” nặng, thường xuyên bị đập vì tính bá đạo của mình. Anh là một người cực khỏe, một cú đấm làm vỡ được tảng đá 500kg (chém đấy) Vũ khí: côn nhị khúc làm từ thép mạ vàng như anh trai.

SONG TỬ: tóc 2 lai vàng nâu, mắt xanh dương, là bad boy chính hiệu có sở thích cua gái, cua xong rùi đá (đồ vô lương tâm). Một luật sư (tương lai thui) có 1 không 2, tốc độ nói chuyện, khả năng xỉa xói, chửi xéo, tốc độ “uốn lưỡi 7 lần”, khả năng lí luận thuộc hàng “đỉnh của đỉnh”, nói k ngừng nghỉ suốt 5 tiếng vẫn ok. Vũ khí: cái miệng + súng, có khả năng bắn k cần ngắm (ngắm gái nhiều nên thế), đồng thời, SONG TỬ chạy cũng rất nhanh (thường xuyên bị gái dí)

MA KẾT: anh sinh đôi của THIÊN YẾT, tóc đen, mắt đen, dáng thon gọn, chiều cao khiêm tốn, khuôn mặt nhỏ nhắn nên thường xuyên bị nhầm là girl , thậm chí đã từng bị “tỉnh tò” (là ai thì sau này biết). Rất thương em trai, ghét bị nói là “xinh đẹp”. Rất ít cười, chỉ cười khi ở bên các bạn. Có cái đầu rất thông minh, thích nhất đọc sách, tính nhẫn nại cực tốt, rất tốt bụng và hiền lành (khi bình thường thui nhá) Vủ khí: song kiếm màu bạc (rất ít dùng nhưng đã dùng thì…)

THIÊN YẾT: em sinh đôi của MA KẾT, giống y như anh chỉ có đôi mắt là màu nâu, tuy nhiên cậu không bị “tỉnh tò” (sát khí không ai dám tới gần). Thương anh trai vô cùng, cũng cực kì ghét bị nói là xinh đẹp. Ít cười hơn cả MA KẾT và hầu như chỉ cười với anh trai (What ?) và sau này là 1 ai đó nữa. (có ai đọc truyện “Cận vệ hoàng gia” chưa ? Anh em nhà này giống như Emilie và Robert ak) Thông minh như anh, nắm bắt vấn đề tốt, “hơi” ác một tí, mắt nhìn được rất xa, không tha thứ cho bất cứ ai đụng đến anh trai và 1 người nữa. (sau này biết) Vũ khí: song đao màu đen (anh em nhà này thật là…)

*Nữ:

NHÂN MÃ: tóc dài màu nâu đỏ, mắt đen, ham chơi hơn học, thường xuyên trốn học đi chơi, còn “ngây thơ” như “nai tơ”, nhận được thư tỏ tình là đem cho cả đám cùng đọc, rùi bình phẩm, nhận xét, cuối cùng cho nó vào….sọt rác. Có đôi chân chạy cực nhanh nhưng tốc độ tiếp thu hơi bị…chậm. Sợ nhất là XỬ NỮ vì phải nghe “Bản tình ca không tên” (cái này mình lấy từ truyện nào đó quên rùi). Giỏi nhất là múa. Vũ khí: cung tên và phi tiêu (ngắm cực chuẩn nhá). Trong số các bạn nữ chỉ NHÂN MÃ là xài vũ khí thui. (người ta đều là thục nữ cả mà)

THIÊN BÌNH: người mẫu cùa các tạp chí tuổi teen, khuôn mặt thanh tú, đẹp chỉ thua KẾT + YẾT khi giả gái (mà 2 tên này có bao giờ giả gái đâu) Có tài hóa trang cực giỏi, làm cho trai thành gái, gái thành trai (còn giới giữa thì mình k biết), ngoài ra, cô còn hát rất hay.

XỬ NỮ: “mama” tổng quản của cả bọn, mắc bệnh sạch sẽ nặng, hay xét nét, mài tóc màu hạt dẻ, mắt đen, có vẻ ngoài “yểu điệu thục nữ” nên rất được hâm mộ. Tuyệt chiêu là “Bản tình ca không tên” dài…tùy tâm trạng của bạn ấy. Có khả năng chơi mọi loại nhạc cụ và chơi rất hay. Nhưng hay nhất là đàn tranh, bạn có một cây do cô giáo dạy nhạc tặng và quý nó như báu vật.

CỰ GIẢI: tóc đen cắt ép sát vào mặt, mắt nâu long lanh, cua là chị của SONG NGƯ nhưng còn ngây thơ hơn cả cá. Vì quá tin người nên lâu lâu bị lợi dụng, nhưng bên cạnh cua luôn có 1 ng sẵn sàng “xử” tên nào dám lợi dụng bạn (đoán đi). Rất thích cười, nói chuyện luôn bonus một nụ cười tươi như hoa. Cua có tài về hội họa, vẽ tranh như thật, có thể vẽ mọi lúc, mọi nơi và mọi thứ.

SONG NGƯ: em út của cả bọn, là em của CỰ GIẢI, tóc đen để dài, mắt nâu, than người nhỏ nhắn và đôi mắt luôn có nước nên ai nhìn Cá cũng mún ôm vào lòng (dễ thương như em bé à), nhưng tên đó sau khi ôm sẽ “giã biệt trần thế, về với tổ tiên” dưới chúng tôi biết. Cá có khả năng làm thơ rất giỏi, thơ cổ đến thơ hiện đại Cá đều làm được.

12 bạn sao của chúng ta từ nhỏ đã học chung, chơi chung, là những nhân tài được nhận học bổng của các trường danh tiếng. Câu chuyện xảy ra khi các bạn sao đang mừng ngày kỉ niệm 10 năm quen nhau….

Truyện 12 Chòm Sao Xuyên Không Chương 2

Tác giả: Blackchocolate97

Chương 2: Chương 2: Xuyên Qua

– Các cậu có mang theo vật mình quý nhất không ? – XỬ NỮ hỏi.

– Dạ có thưa “mama” tổng quản – NHÂN MÃ chọc XỬ NỮ (t.g: tên này đánh chết vẫn không chừa. NM: ngươi nói gì. T.g: ngươi đánh ta ta không viết nữa. NM: hừ, hãy đợi đấy. t.g: yeah, đại thắng :sot: ).

– MÃ MÃ này, em muốn nghe “Bản tình ca không tên” hả ? – XỬ NỮ mỉm cười nói.

– Dạ không, không đâu chị XỬ, em biết tội rồi ạ.

NHÂN MÃ nói nhỏ, cô biết XỬ NỮ mà ca “Bản tình ca không tên” thì 10 người còn lại sẽ cho cô nhừ tử nên tốt nhất là xoa dịu bà “mama” khó tính này cái đã.

– Được rồi, hai người tính cãi tới mai đấy à. – BẠCH DƯƠNG lên tiếng.

– Thôi mà, hôm nay là kỉ niệm quen nhau, nhường nhịn tí đi – CỰ GIẢI mỉm cười nói.

– Aaa, tớ đói quá rồi, nhập tiệc đi – KIM NGƯU la lên.

– Trong đầu cậu ngoài ăn ra không có gì khác sao. – SƯ TỬ.

– Sao cậu ý kiến gì, có tin tôi bỏ độc vào đồ ăn của cậu không ?

– Cậu bỏ độc nó là tôi giết cậu đây – BẠCH DƯƠNG liếc KIM NGƯU gầm gừ. (t.g: hai anh em này thích gầm gừ người ta nhỉ. BD + ST: ngươi còn muốn sống không hả ? * gầm gừ *. T.g: Dạ còn ạ, em còn yêu đời lắm * chạy *)

Mỗi người lần lượt lôi những vật báu của mình ra. Chỉ trừ 3 người vẫn ngồi im.

– Ủa, XỬ NỮ, cây đàn này cậu vẫn giữ à ? – THIÊN BÌNH hỏi.

– Ừ, kho báu của tớ đấy, còn cậu vẫn giữ bộ đồ hóa trang đó à? – XỬ NỮ nói

– Tất nhiên, tớ chỉ có mỗi bộ này thôi, phải giữ kĩ chứ. Mẹ tớ không thích mấy thứ này nên không cho tớ mua.

– A, MÃ MÃ, của cậu là cung tên thật đấy à, cả mấy cây phi tiêu này nữa ? – SƯ TỬ hỏi

– Ừ, tớ tự làm đấy, còn cây côn của cậu ở đâu ra thế ? – MÃ MÃ nhìn cây nhị khúc côn quý giá hỏi.

– Tớ và anh BẠCH DƯƠNG mỗi người một cái, của papa bọn tớ đặt làm riêng đấy. – SƯ TỬ tự hào nói.

– Oái, KIM NGƯU sao lại có dao phay ở đây vậy, cậu giết người đấy à. – CỰ GIẢI hỏi

– What, no no, tớ không bao giờ giết người, cái này của bố tớ tặng, là cây dao làm bếp đầu tiên của tớ đó. – KIM NGƯU nói, mắt mơ màng nhớ lại thời xa xưa.

– GIẢI NGƯ, sao hai cậu không đem theo gì hết ? – THIÊN BÌNH hỏi

– Của tớ là bức tranh tớ vẽ chúng ta, hôm trước tớ đã lộng khung treo ở nhà rồi – GIẢI đáp nhẹ nhàng.

– Còn tớ là những bài thơ tớ đã làm, các cậu có muốn nghe không ? – NGƯ đáp

– KHÔNG – 11 người đồng thanh, NGƯ mà đọc thơ thì không biết đâu là điểm dừng, đọc tới mai luôn.

– BẢO BẢO, cái gì thế ? – XỬ NỮ nhìn cái hộp của BẢO BÌNH.

– Đây là đồ dùng chế tạo của mình – BẢO BẢO mở hộp ra – Đây là búa, dao, kéo, vít,…

Các sao còn lại nhìn BẢO BẢO như người ngoài hành tinh, tự hỏi : “Cô ấy là con gái ư ?”

– Này SONG TỬ, MA KẾT, THIÊN YẾT, sao ngồi im thế ? – KIM NGƯU nhìn 3 người nãy giờ im re hỏi

– Cái của mình, lấy ra thì được nhưng XỬ NỮ, cấm cậu cằn nhằn đấy. – SONG TỬ nhìn TIỂU XỬ dò hỏi

– Cậu mang đồ phạm pháp à, uhm…được mình hứa sẽ không cằn nhằn đâu – XỬ NỮ nói

– OK

Rồi SONG TỬ lôi một…khẩu súng đặt lên bàn.

1s…

2s…

3s…

– SONG TỬ, cậu không muốn sống à, sao lại mang cái đó đi, cậu có biết nó là… – XỬ NỮ chưa nói xong liền bị SONG TỬ chặn họng

– XỬ NỮ, cậu hứa rồi mà

– Mà sao cậu lại quý nó thế ? – NHÂN MÃ tò mò

– Chuyện dài lắm, có dịp tớ sẽ kể.

– Này KẾT, YẾT, đừng nói 2 cậu cũng mang thứ gì phạm pháp đấy nhá. – BẠCH DƯƠNG

MA KẾT nghe vậy nhìn tất cả một lúc rồi thở dài, sau đó, cậu lôi hai thanh kiếm màu bạc đặt lên bàn. THIÊN YẾT làm theo anh, lấy hai thanh đao màu đen đặt lên bàn.

1s…

2s…

3s…

4s…

– MA KẾT, THIÊN YẾT, hai cậu chê mình sống lâu quá rồi hả, có biết mang hung khí là phạm pháp, phạm pháp sẽ bị bỏ tù, bỏ tù sẽ dẫn đến…blah…blah…blah…

XỬ NỮ tuôn một hơi dài đến 10 phút. 10 phút sau, KẾT YẾT cùng tháo bông gòn bịt lỗ tai ra. Mọi người đơ ra mà nhìn, cả XỬ NỮ cũng đứng hình

– Anh KẾT đã biết trước thế nào cũng phải nghe giảng đạo nên đã thủ sẵn rồi. XỬ NỮ, cậu im được rồi đó – THIÊN YẾT nói mà mặt lạnh như băng, giọng nói phảng phất cả sát khí làm ai cũng im re.

– Được rồi, YẾT, em cần gì phải phát ra sát khí ghê thế, bình tĩnh đi – MA KẾT nói.

– Hai cậu sao lại quý mấy cái này chứ ? – NHÂN MÃ tò mò hỏi

– Cậu không cần quan tâm – hai người đồng thanh.

– Được rồi mọi người, hôm nay là kỉ niệm 10 năm quen nhau, chúng ta cùng nâng cốc nào – SONG TỬ lên tiếng xoa dịu không khí.

Mọi người cất đồ của mình vào, rồi cùng nâng ly lên. Đột nhiên một tia chớp lóe lên, đánh thẳng vào quán cà phê của 12 chòm sao (t.g: Thiên Lôi đánh chuẩn lắm, good. TL : Thanks). “ẦM” , quán cà phê sụp đổ, người dân xung quanh xúm lại, chỉ trỏ, bàn tán. Trong lúc đó 12 bạn sao của chúng ta :

– Á, sao tự nhiên cúp điện vậy ? – KIM NGƯU

– Oái, tớ nhớ là lúc nãy có sét rồi…..aaaaaaaaaa – giọng nói của XỬ NỮ bị ngắt quãng

– XỬ….aaaaaaaaaaaaa – 11 bạn sao còn lại cùng hét lên.