Truyện 12 Chòm Sao Xử Nữ Harem / Top 10 Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 9/2023 # Top Trend | Getset.edu.vn

Đọc Truyện (Song Ngư Harem) Sao Cũng Được, Chỉ Cần Em Thôi

11 năm về trước, tại một căn biệt thự

_ Chúc mừng sinh nhật con gái- một người đàn ông nói

_ Sinh nhật vui vẻ nha con yêu của mẹ- người phụ nữ

………………….

_Con gái, con hãy chạy đi, đừng sợ, mẹ luôn ở bên con mà – Người phụ nữ ôm con gái mình, khóc nức nở

_Mẹ ơi, con sợ lắm. Tại sao, tại sao bọ họ lại làm vậy với cha, tại sao vậy, mẹ ơi, con sợ lắm, sợ lắm

Người phụ nữ ấy nhìn con gái mình, đôi mắt lộ rõ vẻ tuyệt vọng, nhưng vẫn cố nuốt nước mắt vào trong, nở một nụ cười, bà nói:

_Con gái à, con nghe lời mẹ, hãy chạy đi, co…

“Đoàng”. Tiếng súng vang lên, cắt ngang lời bà, thiên sứ nhỏ của bà giật mình, ôm chặt lấy mẹ, nấc lên từng tiếng làm cho người mẹ thổn thức cả nỗi lòng ” Tội nghiệp con gái tôi”. Mím chặt môi mình, bà cố không để tiếng khóc bật ra khỏi miệng , nói với con gái:

_Con gái, hãy chạy đi con

_Không con, con không đi đâu hết, con ở bên mẹ thôi.

“Đoàng”, một tiếng súng nữa. Người phụ nữ nhìn con gái mình, ánh mắt đã không còn tuyệt vọng nữa, khuôn mặt hiền từ bỗng trở nên nghiêm khắc lạ thường. Bà nhàn nhạt nói:

_Ta ra lệnh cho ngươi , biến khỏi nơi này, biến khỏi mắt ta, nhanh lên.

Cô bé đưa đôi mắt ướt đẫm nhìn người đang đứng trước mặt mình, khuôn mặt ngây thơ của cô bỗng tái đi. Mẹ cô đây ư, người mẹ mà cô yêu thương đây ư?

_Mẹ, tại chúng tôi lạ….

_Ta nói ngươi biến khỏi đây, NGAY. LẬP. TỨC.

Lời nói của bà như nhát dao đâm vào tim cô, cô nhìn mẹ mình, miệng lắp bắp:

_M..m…mẹ, chúng tôi s…sao….

_CÚT KHỎI MẮT TA, NHANH LÊN- bà hét lên, làm cô gái nhỏ giật mình

_NHANH LÊN

Cô bé nhìn mẹ mình, mắt đẫm lệ. Bỗng.. người phụ nữ ấy ngã xuống, thì ra, bà bị người ta đâm lúc nào không hay biết

_MEEEEEEEEẸ

_KHÔNGGGGGG- cô hét lên, ngồi bật dậy, thở gấp gáp, mồ hôi đầm đìa trên gương mặt xinh đẹp của cô. Bình tĩnh, bình tĩnh lại đã, chỉ là cơn ác mộng thôi mà. Cô thở dài, đã nhiều lần rồi, cô mơ thấy cơn ác mộng này, tại sao, tại sao ông trời cứ bắt cô phải sống trong quá khứ vậy chứ. Nhìn ra cửa sổ, cô thấy cảnh vật thật yên tĩnh.”Bầu trời đêm nay… nhiều sao thật” Cô cười buồn. Ừ thì cô vốn yếu đuối như vậy mà, nhưng thế thì sao chứ? Cô lại thở dài. Hazza, thôi thì đi ngủ vậy, mai còn đi làm nữa mà.

Sáng hôm sau

_Chào mọi người, chúc mọi người buổi sáng tốt lành- một giọng nói trong trẻo vang lên, mọi người quay lại nhìn chủ nhân của giọng nói trong trẻo lúc nãy, mỉm cười, nói:

_Buổi sáng tốt lành, Song Ngư.

Cô gái tên Song Ngư mỉm cười, lặng lẽ làm tiếp công việc của mình đang còn dang dở của ngày hôm qua. Cô đâu hay rằng, có một người đang luôn quan sát cô mỗi ngày, luôn mỉm cười khi thấy cô vui vẻ. Người đó chỉ âm thầm quan sát cô từng ngày, từng ngày. Thời gian cứ trôi, anh vẫn cứ lặng thầm theo dõi cô gái bé bỏng ấy, cho đến một ngày…

_Song Ngư, có ai gửi cái này cho em nè- cô gái đó đưa cho Ngư một bó hoa thật bự kèm theo một cái thiếp nhỏ.

_Của ai vậy chị? Song Ngư ngơ ngác nhìn cô gái vừa đưa bó hoa cho cô, hỏi.

_Chị cũng hông biết nữa, chắc là một anh chàng đẹp trai nào đó chứ gì?

Ngư mỉm cười, lặng lẽ lấy tấm thiệp trong bó hoa ra.

“Gửi cô em gái bé bỏng của anh-Xà Phu”

Song Ngư khẽ nhăn mặt. Em gái? Mình có anh trai à?

_Trong đó viết gì vậy? cô gái kia nhìn Ngư, hỏi

_Không có gì đâu chị, mình làm tiếp đi- Song Ngư giật mình, khẽ nói

Và không để cô gái kia nói thêm được lời nào, Song Ngư biến mất trong sự thắc mắc và tò mò của chính bản thân.

“Em gái, anh sẽ xuất hiện sớm thôi”. Người đó lại mỉm cười, bước từng bước một, rồi biến mất trong dòng người đang qua lại hối hả kia. Thật ra, anh là ai? 2

Đọc Truyện (12 Chòm Sao) Hắc Nữ Xuyên Không

Nguyệt Ngôn nghe xong có chút xúc động:– Ta vốn muốn về quê thăm cố thương, thình lình người lăn từ trên vách núi xuống, nằm bất động trước khệu, là tại sao lại ra nông nỗi này? Trưỡng lão mà ngươi nói đâu?Làm sao đây, ta cũng không biết sao ta lại ở đây nữa mà, không lẽ lại nói ta rơi từ thác nước rồi xuyên không rớt trúng kiệu của bà, thôi thì bịa ra một câu truyện khác vậy.– Mấy năm nay thôn nữ tử bị hạn hán kéo dài, lương thực trong làng cũng bị cạn kiệt, người trẻ tuổi trong làng đều dọn đi, trưỡng lão vì tuổi già lại chịu đói nên không trụ nỗi nữa, nữ nhi vì muốn tìm thức ăn nên rời làng, chẳng may lại lạc vào rừng sâu không tìm được hướng ra, vì kiệt sức nên ngã từ vách núi xuống, cũng may còn giữ được mạng.– Ngươi thật đáng thương, tuy mới biết không lâu nhưng ta rất mến ngươi. Ta chỉ có 1 đứa con trai không có con gái, ngươi có muốn làm nghĩa nữ của ta không?– Vậy… vậy có được không ạ?– Tất nhiên là được rồi_ Nguyệt Ngôn mĩm cười.Ma Kết khẽ gật đầu, Nguyệt Ngôn hài lòng rời đi. – Ngươi cứ nghĩ ngơi đi, mai chúng ta sẽ về kinh thành.

Đợi bà ấy rời đi, Ma Kết bước xuống giường. Nàng đến gần chiếc gương to cạnh cửa sổ, nhìn mình trong gương Ma Kết có chút bất ngờ.Thân thể này sao lại xinh đẹp đến vậy, mái tóc đen dài, đôi mắt nâu sắc bén, làn da như tuyết trắng mơ hồ, tuy mới chỉ độ 15t nhưng nhan sắc quả thật khiến nam nhân trưởng thành cũng phải thèm thuồng. Việc xuyên không này có vẻ thuận lợi hơn nàng nghĩ, giờ được làm nghĩa nữ của một thương gia giàu có, sắc đẹp thì không cần bàn, như vầy nàng có thể làm lại từ đầu, buông bỏ cuộc sống chém chém giết giết lúc trước, có thể một lòng tìm kím được một tri kĩ trân thành . Tri kĩ sao? Lại muốn tìm hảo tỷ muội? Ra nông nôi này không phải cũng nhờ vào hảo tỷ muội đó sao.

Đọc Truyện (Sư No Harem) Quá Khứ, Hiện Tại Và Tương Lai

Chương trước Chương tiếp

-Sư Tử: anh đi trước đi. Em đi sau *dậy* -Song Tử: Ừ nhớ đừng có làm nướng rõ chưa Sư Tử-chan? -Sư Tử: này anh đừng có chọc em. Tưởng ba mẹ đi du lịch là chọc em được một cách dễ dàng thế nhá -Song Tử: Được rồi được anh sợ rồi *giả mặt sợ hãi* -Sư Tử: Thế có phải ngoan không *xoa đầu* -Song Tử: Anh mày lớn hơn đấy -Sư Tử: Hì~~~~~Trường~~~~~~~Một ngôi trường chỉ có người thật tài giỏi mới vào được. Ngôi trường to rộng. Có các khu như kí túc xá nhưng kí túc xá còn hơn cả khách sạn hạng sang hay biệt thự, khu dành cho những người đặt biệt. Tiếp là khi mua sắm và khu siêu thị. Khu này dùng để cho học sinh có thể mua đồ dễ dàng hơn. Tiếp theo là khu giải trí cho học sinh giải trí sau mỗi giờ học. Và khu cuối cùng là sân thể thao và bể bơi to ngất trời chính là nơi 10 anh soái ca đang đứng. -Bạch Dương: Sao thằng Song Tử lâu thế nhể? -Nhân Mã: Này bọn mày đám fan -Kim Ngưu: Này thằng Song Tử đến rồi kìa. Nó lái xe ô tô màu đen đúng không? -Song Tử: xin lỗi -Thiên Yết: Khỏi, đi lo mà xử lí đám fan này này -Girl1: Anh Thiên Yết đẹp trai quá -Girl2: Em yêu anh mất -Girl4: Anh Kim Ngưu ơi nhìn em nè -Girl5: Không đừng nhìn nó nhìn em nè -Girl6: Hẹn hò với em đi anh Song Tử -Girl7: Anh Thiên Bình ơi -Girl8: Anh Ma Kết lạnh lùng đẹp trai quá Aaaaaaaaa chết mất -Girl9: Nhìn anh Nhân Mã kìa. Mẹ ơi sao anh ấy đẹp thế ôi -Girl10: Không anh Bạch Dương mới đẹp. Yêu anh -Girl11: Anh Xử Nữ soái quá à -Girl12: Mẹ ơi Anh Bảo Bình vừa liếc con đúng không? Á chúng mày ơi anh Bảo Bình vừa liếc tao kìa -Girl13: Anh Cự Giải là đẹp trai nhất moa moa -Girl14: Mày liên thiên. Anh Song Ngư mới đẹp trai nhất -Song Ngư hôn gió: Chúc cô em một ngày tốt lành -Girl14 xỉu: Ơ ơ hơ hơ Đám fan cứ hò hét đến khi một nữ sinh thét lên Nữ Sinh: Ê CHÚNG MÀY SƯ TỬ-KUN KÌA CHÚNG MÀY -Nữ sinh: đâu đâu mày -Nữ sinh: Á Á Á Á dễ thương quá -Nữ sinh2: Cưng quá hà Áaaaaaaaaa -Nữ sinh3: bé à cho chị bẹo má xíu nha nha -Sư Tử phồng má: Không -Nữ sinh3+4: nhìn là biết em rất rất giỏi nên mới vào được trường này. Dễ thương, đẹp trai mà còn học giỏi nữa. Đúng là Cute hết sức. Chắc chết quá Á Á Á Á Á Á Á Á -Sư Tử: Mấy chị cũng giỏi mà *cười* Đám nữ sinh nhìn thấy nụ cười ấy mà có đứa đơ có đứa xỉu. Làm cho mấy chàng ở đàng kia bị giật cơ mắt liên tục -Ma Kết: Ai mà đám nữ sinh lại bâu kín thế? -Thiên Yết: Ukm -Thiên Bình: Đến Thiên Yết biệt danh tảng băng di động còn quan tâm huống chi là Ma Kết lạnh lùng -Kim Ngưu: Ông thì có cái tính là trầm mà cũng phải mở miệng cơ mà -Bạch Dương: Qua đó là biết chứ gì -Song Ngư: Ukm -Song Tử: Em trai tôi -Xử Nữ: Ukm em trai ông. Hả cái gì? EM TRAI ÔNG Á? VÀO ĐƯỢC TRƯỜNG NÀY Á? -Song Tử: Ừ em trai tôi -Nhân Mã: Tôi có nghe lầm không? -Cự Giải: Không Không đâu. Ông không nghe lầm đâu -Song Tử: Làm gì mà lắp ba lắp bắp nãy giờ thế? -Xử Nữ: Làm màu -Sư Tử tách ra khỏi đám đông: Onii-san -Song Tử: Sư Tử-chan có hẳn fan girl luôn hô hô -Sư Tử: Này *phồng má* -Song Tử bẹo má Sư Tử: ờ. Đi nhận lớp nào. Mấy chàng kia đã bỡ ngỡ trước vẻ đẹp của Sư-chan rồi. -Song Tử: Bọn kia sao còn không đi? -Bạch Dương: Tới liền. Đi tụi bay -Còn lại: Ờ~~~Bảng thông báo~~~~-Bảo Bình: Ê ê tụi mày. Chúng ta học cùng lớp này -Bạch Dương: YOSH! -Song Tử: Em thì sao Sư Tử? -Sư Tử: Em học lớp riêng biệt. Chỉ có một em -Song Tử *buồn*: Vậy à -Sư Tử: Thôi mà. Em đi nhận lớp đây -Song Tử: Ukm. đi nhận lớp thôi -Song Ngư: Hôm nay lạ thiệt chắc có bão -Cự Giải: Mày nói phải. Tao cũng nghĩ vậy -Song Tử: Chúng mày đang ám chỉ tao? -Cự Giải: Ơ ơ mày nhận vơ tụi tao chỉ nói thời tiết thôi mà -Thiên Bình: Thôi thôi. Vào đi *vào lớp* -Ma Kết đẩy gọng kính: Hn lớp này có 12 cái bàn. Chúng ta có 11 người. Phải có thêm 1 người nữa -Song Tử: Của Tiểu Sư? -Thiên Yết: Thôi đi cái đồ shotacon “Reng Reng Reng”-Ma Kết: Vào lớp đi Mỗi đứa một bàn. Sau khi ổn định thì có một người bước vào lớp. Có mái tóc nâu nhạt. Đôi mắt sắc lạnh. Tiến đến bàn giáo viên -Xà Phu ôn nhu: Chào các em. Tôi tên là Xà Phu. Từ giờ sẽ quản lí lớp này. Chúng ta có thể làm quen. Từ em trước *chỉ vào Bạch Dương* -Bạch Dương: Em tên Bạch Dương. Rất thích thể thao. Mong thầy giúp đỡ -Kim Ngưu: Em tên Kim Ngưu. Rất thích toán. Mong thầy giúp đỡ -Xử Nữ: Em tên Xử Nữ. Rất ưa sạch và ghét bẩn. Chỉ yếu môn thể dục -Cự Giải: Em tên Cự Giải. Giỏi môn bơi và yếu thể dục -Song Ngư: Em tên Song Ngư. Giỏi môn bơi. Bình thường những môn khác -Song Tử: Em tên Song Tử. Giỏi bóng đá. Bình thường các môn còn lại -Thiên Bình: Thiên Bình. Giỏi bơi, văn, mĩ thuật -Bảo Bình: Em tên Bảo Bình. Giỏi hóa,sinh. Thích thí nghiệm -Ma Kết đẩy gọng kính: Ma Kết. Giỏi tất cả các môn -Thiên Yết: Thiên Yết. Giỏi tất cả các môn -Xà Phu: Được rồi. Ma Kết em làm lớp phó học tập. Thiết Yết em làm lớp trưởng. Xử Nữ em làm lớp phó lao động. Thiên Bình em làm lớp phó văn thể mĩ. Lớp ta có học sinh mới. Mời em vào -Hunji: Chào các bạn mình tên Hunji. Mình giỏi văn nghệ, mĩ thuật, anh và toán -Xà Phu: Em xuống bàn cạnh bạn nam tóc xám kia hộ thầy *chỉ Thiên Yết* -Hunji: Vâng *nội tâm* Ôi cái lớp gì đâu mà toàn trai đẹp hông. Cả thầy giáo mà còn đẹp nữa mà. Họ sẽ bị mình chinh phục hahaha -Xà phu: Thôi chúng ta bắt đầu học ~~~~~~Lớp Sư-chan~~~~-Sư Tử: Wow cái lớp gì đâu mà rộng vậy trời. Mà có mỗi cái bàn không. Lại còn giữa phòng nữa chứ. -Chính Phong bước vào: Em là Sư Tử? -Sư Tử đứng lên: ơ em chào thầy. Em là Sư Tử ạ -Chính Phong: Được rồi em giới thiệu đi. -Sư Tử: Dạ em là Sư Tử. Tuổi 16. Được vào đây là do thầy hiệu trưởng trường cũ của em bảo học lực của em phù hợp với trường này và lên thẳng lớp 12. Em thích và giỏi tất cả các môn -Chính Phong: thầy tên Chính Phong. Rất thích đọc truyện. À trường có các câu lạc bộ đấy em muốn vào câu lạc bộ nào? -Sư Tử: Dạ tất cả ạ. Thầy sắp xếp lịch giúp em *ngượng* -Chính Phong: Vậy thầy vừa là thầy giáo em vừa là quản lí của em. Không sao thầy sẽ giúp -Sư Tử: Dạ cảm ơn thầy -Chính Phong: Chiều thứ hai: Bóng rổba: Bóng đáTư: BơiNăm: Câu lạc bộ văn thể mĩSáu: Cầu lôngBảy: Điền kinh -Sư Tử: Cảm ơn thầy nhiều -Chính Phong: Không có gì. À vì em là học sinh đặc biệt nên phải ở kí túc xá -Sư Tử: Dạ -Chính Phong: Chìa khóa của em đây. Hôm nay em về dọn hành lí đi mai chúng ta sẽ bắt đầu học -Sư Tử: Dạ vâng thầy. Em chào thầy *đi*~~~~Sư Tử Villa’s~~~~-Sư Tử: Haizz viết cái tờ giấy cho ảnh vậy *viết* xong giờ đi thôi *đi*~~~~~Kí túc xá~~~~~-Sư Tử: Xem nào. A đây rồi *mở cửa* wow đẹp thiệt nha. Đẹp hơn cả phòng mình *vào* cả ngày hôm nay được nghỉ thì làm gì bây giờ nhỉ? *suy nghĩ* phải ha đi mua đồ ăn “Cốc Cốc Cốc”-Sư Tử Mở cửa: Ai vậy? -Sunsi: chào bạn mình tên Sunsi. Mình ở phòng kế bạn. Rất vui được làm quen -Sunsi: Mà bạn shota quá à -Sư Tử: Đừng nói thế mình ngại lắm *đỏ mặt* -Sư Tử: Ừ. Đợi mình chút *vào rồi ra* Đi thôi~~~~Khu siêu thị~~~~~-Sư Tử: Sunsi này. Tối qua phòng tớ nhá. Ngủ ở đó luôn. Được không? -Sunsi ngượng: Tớ tớ *gật* -Sư Tử: Cảm ơn cậu nhiều *hun má Sunsi* -Sunsi: Không không không có có có gì gì *càng đỏ* -Ma Kết cùng nhóm bạn vừa tan học đi vào đây tham quan thì thấy cảnh đấy -Ma Kết đi ra chỗ Sư: Này con nhỏ này là ai? -Sư Tử: Tôi phải hỏi anh là ai mới đúng. Đây là bạn tôi -Sunsi: Sư Tử à mình đi thôi -Sư Tử: Không được -Song Tử: Sư Tử cho anh xin lỗi em với bạn em nha. Bạn anh nó hơi áp lực tinh thần ấy mà *nói với tụi bạn* kéo nó xuống -Cự Giải: Bọn mày *ra hiệu* -Song Tử: Thôi ha. Bọn anh đi đấy -Sư Tử: Sunsi mình đi tiếp thôi -Sunsi: Hạ hỏa đi Sư Tử -Sư Tử mỉm cười: Ukm~~~~Nơi nào đó~~~~-Song Tử: Ma Kết mày thiệt là. Sao mày có thể làm như vậy trước mặt em trai tao hả. Tao mà mất giá là tại mày -Ma Kết: Không phải tao -Thiên Bình: Thế chứ sao mày lại làm như thế? -Ma Kết: Tại em trai thằng Song Tử hôn vào má con nhỏ đó -Cự Giải: Ờ à hả cái gì? Có thế thì sao mày lại phải làm vậy? -Ma Kết: Tao không biết. Lúc đó tao mất kiểm soát bản thân -Kim Ngưu: Hôm nay kì thật. A về đến biệt thự thằng Song Tử rồi nè. -Song Tử: Ê bọn mày. Cái xe đua của em tao đâu? -Bạch Dương: Lên phòng nó mà xem nó có để lại gì không -Song Tử trên phòng Sư: A hành lí thằng bé cũng chẳng còn. À đây rồi -Nhân Mã: Nó để lại cái gì

Chương trước

Đọc Truyện Truyện Ngắn 12 Chòm Sao

Cô và anh là bạn thân của nhau nhưng cô đối với anh là hơn cả tình bạn.

Cô lúc nào cũng bên cạnh anh, cùng anh sẽ chia những buồn vui trong cuộc sống hàng ngày. Trong suốt 5 năm qua anh có rất nhiều bạn gái nhưng không ai quen anh quá 3 tháng, cô yêu thầm anh 5 năm anh không hay biết. cô nghĩ không biết cô che dấu cảm xúc quá giỏi hay là anh quá vô tâm. Anh chỉ xem cô là đứa bạn thân không hơn không kém, là đứa ở cạnh anh những lúc anh buồn. Những lúc anh buồn cô sẽ ngồi cạnh anh đơn giản chỉ là ngồi im lặng nghe anh tâm sự đối, với anh thế cũng đủ rồi,bởi tính anh là vậy không cần an ủi chỉ cần ngồi cạnh anh im lặng nghe anh là được. Về phần Cự Giải anh nghĩ Kim Ngưu là người bạn tốt nhất của anh. Anh rất thích đi cùng cô, lúc vui hay buồn cô cũng là người đầu tiên anh nghĩ đến, anh nghĩ việc đó cũng bình thường vì cô là bạn thân của anh mà. Hôm nay họ hẹn nhau ra ngoài lần gặp nhau này Kim Ngưu định sẽ nói với anh tất cả cảm giác của cô dành cho anh, nhưng lời còn chưa nói ra thì bị những lời của anh làm nghẹn lại. – Ngưu tớ có bạn gái mới rồi. – ờ_ Ngưu gật đầu mà trong lòng đầy thất vọng,phải cô đang tuyệt vọng, cô tuyệt vọng với tình yêu này,cô nghĩ có lẽ cô nên buông tay. – Giải lần này cậu thật lòng chứ? – ừ lần này cảm giác của mình với cô ấy khác với những cô gái trước kia. – ừ vậy chúc cậu hạnh phúc! – ờ _ Cự Giải nghĩ sao anh nghe lời chúc từ cô anh lại không thấy vui,mà anh còn thấy khó chịu, hơn nữa cô hôm nay rất lạ nhưng anh cũng không biết là lạ ở điểm nào nữa. – Ngưu hôm nay tớ thấy cậu rất lạ,cậu sao vậy bệnh à?_ Cự Giải nói rồi lấy tay để lên trán Kim ngưu. – Có sao? tớ thấy tớ bình thường mà _Kim Ngưu gạt tay Cự Giải ra. – Mà thôi trễ rồi tớ về đây_ Kim Ngưu đứng dậy bước đi. Cô đi 1 cách bất ngờ làm anh không kịp chào cô tiếng nào. Nhưng cậu nào biết cô đi nhanh như thế là vì không muốn anh thấy cô khóc cô không muốn anh nhìn thấy sự yếu đuối của cô. 1 giờ khuya ở 2 ngôi nhà và 2 căn phòng khác nhau có 2 con người cùng lúc giật mình thức dậy 2 người đó không ai khác chính là Kim Ngưu và Cự Giải. Bản thân cự giải anh cũng không biết tại sao mình lại giật mình thức giấc vào giờ này, anh chỉ biết lúc này anh cảm thấy trong lòng rất bất an,anh có giác như anh sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng điều đó làm anh thấy rất khó chịu. Về phía Kim Ngưu lúc tĩnh giấc cô đã suy nghĩ rất nhiều cô nghĩ có lẽ đã đến lúc buông tay tình cảm đơn mà cô dành cho Cự Giải.Sáng hôm sau Hôm nay kim ngưu không đến lớp vì cô không có tâm trạng, muốn đi đâu đó 1 thời gian cho khuây khỏa hơn hết là để có thể quên đi Cự Giải. Hành lý đồ đạc tất cả cô đã chuẩn bị xong cô sẽ đi nhật. Phía Cự Giải thì anh đang đi tìm Kim Ngưu đến khi qua hỏi mấy đứa bạn học cùng khóa với cô thì anh mới biết hôm nay cô không đến lớp đành chờ khi tan học sẽ đến tìm cô sau, hôm nay anh có giờ ngoại khóa nên đến 2 giờ mới ra về,vừa ra anh đi thẳng đến nhà cô ngay.

– Cậu Cự Giải đến tìm tiểu thư hả_Người giúp việc nhà Kim Ngưu. – Ừ….Vậy cô cho tôi hỏi Kim Ngưu có nhà không? – Dạ cô Kim Ngưu đã đi du lịch rồi. không lẽ tiểu thư không nói với cậu sao? – Hả du lịch! ở đâu?rồi đi bao lâu? sao Ngưu không nói với tôi. – Dạ hình như là nhật ạ,bao lâu thì tôi không biết. – ừ cảm ơn cô_ Cự Giải cảm ơn cô giúp việc một tiếng rồi bước đi. Còn về phần cô giúp việc đang thắc mắc, vì sao tiểu thư đi mà lại không cho cậu Cự Giải hay, họ chẳng phải là rất thân sao? Từ ngày Kim Ngưu đi đến nay cũng được 1 tuần nhưng Cự Giải lại chẳng có tí tin tức gì của cô, cô không gọi cho anh mà anh gọi cho cô cũng không được,không gặp cô không có cô bên cạnh anh thấy mình rất cô đơn và còn có cái cảm giác mang tên là nhớ,anh thấy nhớ cô nhiều lắm thầm nghĩ chẳng lẽ do cô là bạn thân của anh nên anh mới thấy nhớ khi không gặp được cô. Nếunuối tiếc tantrongbaotiếc nuối Đểyêu thương xathậtxaNếunỗinhớtantrongquenbuốtgiá… Đang suy nghĩ thì điện thoại anh reo – alô – ……. – Bốp…khi nhận được tin từ đầu dây bên kia Cự Giải đã đánh rơi chiếc điện thoại trên tay anh. Anh có cảm giác như trái tim mình vở vụng ra thành nhiều mảnh, vội vàng chạy đi với tốc độ nhanh nhất có thể. Bệnh viện Trong phòng bệnh có 1 cô gái nằm bất động trên giường trên mặt phải gắng mặt nạ thở để duy trì sự sống tay chân là những dây được nói với thiết bị máy móc của bệnh viện, cạnh giường bệnh cũng có cô gái ngồi đó nắm tay cô gái đang nằm im lặng trên chiếc giường kia,trên mặt cô ấy là những lo lắng và đau lòng. Rầm…1 tiếng đá cửa rất mạnh vang lên và 1 chàng trai vội vã chạy vào – Kim Ngưu cậu ấy bị làm sao? – Cậu đến rồi à?_ là cô gái đang ngồi trên ghế – Nhân Mã cậu cho tớ biết đã có chuyện gì xảy ra với Kim Ngưu? vì sao cậu ấy lại thành ra bộ dạng như vậy được chứ?_ Anh hướng mắt về phía cô gái nằm trên giường bệnh, nhìn thấy cô như vậy làm anh rất đau lòng tim như đang bị ai đó bóp chặt, chặt đến hô hấp cũng khó khăn – Nó đi du lịch cậu biết chứ_không trả lời câu hỏi của Cự Giải mà Nhân Mã lại đặt lại câu hỏi với anh. – ừ biết – Nơi nó đến xảy ra động đất, nó là 1 trong những nạn nhân gặp phải động đất,tuy còn sống nhưng bác sĩ nói khả năng nó tĩnh lại là rất thấp. – vậy có nghĩa là cậu ấy sẽ sống cuộc sống thực vật sao_ Cự Giải lảo đảo đứng không vững – cũng không hẳn là như vậy_ 1 chàng trai từ ngoài bước vào trả lời thay cho Nhân Mã và người này không ai khác chính là anh trai của Kim Ngưu – Ý anh là sao, song tử anh có thể nói rõ hơn không_ Cự Giải nhíu mày – ý tôi là con bé còn cơ hội tĩnh dậy chỉ cần nó kiên cường thì sẽ vượt qua. – cơ hội là bao nhiêu phần trăm – 20% Từ ngày Kim Ngưu nằm viện đến nay mọi người thay nhau đến chăm sóc cho cô, những người chăm sóc cô chỉ có 3 người kia vì ba mẹ Kim Ngưu không còn cô chỉ còn Song tử là người thân, Nhân Mã là bạn thân từ nhỏ của cô kim luôn chị dâu tương lai của cô, người còn lại là anh chàng Lãnh Cự Giải người cô yêu. Lúc này người ở cùng cô là Cự Giải – Ngưu cho tớ xin lỗi – xin lỗi vì đến bây giờ mới nhận ra cậu rất quan trọng,tại sao khi gần đánh mất cậu thì tớ mới nhận ra sự quan trọng của cậu trong tim tớ, tại sao giờ tớ mới biết là tớ yêu cậu yêu tận xương tủy chứ. – Xin lỗi vì đến giờ mới nói yêu cậu nhưng tớ biết giờ có nói bao nhiêu lần thì cậu cũng không nghe được Lúc này bên ngoài Nhân Mã đứng dựa người vào cửa nghe những gì Cự Giải nói mà cô không khỏi đau lòng thay họ,cô biết Kim Ngưu rất yêu Cự Giải nhưng Cự Giải đối với Kim Ngưu là cảm giác gì thì cô không biết, giờ biết được Cự Giải yêu Kim Ngưu cô thấy vui thay cho bạn mình nhưng liệu Cự Giải có quá muộn khi nhận ra điều này không. Cô đẩy cửa bước vào Cự Giải thấy cô vào thì gật đầu 1 cái thay cho lời chào rồi anh đứng dậy ra về. Nhân Mã đợi khi Cự Giải đi thì cô ngồi xuống – Ngưu cậu phải mau tĩnh nha,cậu phải tĩnh để còn nghe Cự Giải nói yêu cậu chẳng phải đó là điều cậu muốn nghe nhất sau nếu cậu tĩnh tớ chắc chắn cậu sẽ được nghe cậu ấy nói yêu cậu.

2 năm sau Trong 2 năm nay Cự Giải có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều giờ cậu cũng không còn là anh chàng sinh viên đào hoa ngày nào nữa mà giờ anh là tổng giám đốc của công ty giải trí rất lớn.Nhân Mã giờ là nhân viên của tập đoàn Hạ Thiên cô làm thư kí cho Tổng giám đốc mà tổng giám đốc không ai khác đó là Song tử vì triệu thiên là của nhà anh. Hôm này bầu trời trong xanh nắng ấm có thể thấy hôm nay thời tiết rất tốt chắc vì hôm nay là ngày vui của Song Tử và Nhân Mã, hôm nay là ngày cưới của họTrong lễ đường tiếng cha sứ vang lên – Hạ Song Tử con có đồng ý cưới Hoàng Nhân Mã làm vợ không ( nói ngắn gọn nha vì mình không nhớ là sẽ nói cái gì nữa) – CON ĐỒNG Ý

– vậy con Hoàng Nhân Mã con có đồng ý lấy Hạ Song Tử làm chồng không – Dạ con đồng ý Khi cả 2 đã tuyên thề xong cha bảo cả 2 trao nhẫn tiếp theo đương nhiên là 1 màn đầy tình cảm của 2 người họ.sau đó cô dâu và chú rể cùng mọi người di chuyển ra ngoài để cô dâu tung hoa cưới – Nè Cự Giải lát chú nhớ bất lấy nha_ Song Tử vổ vai Cự Giải – Bắt cái gì _ Cự Giải ngơ ngác không hiểu gì – cóc… đương nhiên là bắt hoa rồi – Nghĩ sao vậy_ cậu nhăn mặt. – ừ tôi đùa thôi, nhưng cậu cũng lớn rồi nên tìm hạnh phúc cho mình đi nếu Kim Ngưu biết cậu vì nó mà lãng phí thời gian và tuổi trẻ vì nó thì nó sẽ rất đau lòng đó _Song Tử nghiêm túc khuyên nhủ cậu – chuyện đó tính sau đi, hôm nay là ngày vui của anh chúng ta phải nói chuyện vui chứ _ Cự Giải lãng sang chuyện khác – nhưng…. – Anh bó hoa bị em ném xa quá biến mất luôn làm không ai bắt được hết á_ Nhân Mã chạy làm nũng với Song Tử làm anh cũng không nói gì về việc kia nữa. Anh qua cười dịu dàng với vợ và nói – chắc do mấy cô ngoài kia tình duyên chưa đến nên không bắt được hoa chứ không phải tại em đâu – Anh cưng vợ vừa thôi rõ là do ai kia bạo lực ném mạnh nên không ai bắt được _Cự Giải cười cười nói – Lãnh Cự Giải cậu chết với tôi_ Nhân Mã trừng mắt nhìn cậu rõ ràng là đang muốn đánh cho cậu 1 trận mà. – Hoa đẹp lắm_ giọng cô gái vang lên cắt ngang chiến tranh của 2 người kia đặc biệt giọng nói này nghe rất làm 3 người kia ngây ra hết vài giây – Mọi người bị làm sao vậy_cô gái cười nhìn họ – Kim Ngưu _ Đồng thanh và nhìn vào người con gái vừa nói chuyện – Cậu tĩnh khi nào vậy _ Nhân Mã – Sau em lại ở đây _Song Tử – Nếu đã tĩnh sau cậu không ở lại bệnh viện nghĩ dưỡng sức – Sao? – Mọi người có định để tôi trả lời không _ Kim Ngưu nhỏ nhẹ lên tiếng. – cậu /em nói đi_đồng thanh – tớ tĩnh khi sáng. – Hôm nay là ngày vui của anh trai và con bạn thân đương nhiên em phải có mặt– vì tớ muốn tham gia lễ cưới mà – à _ đồng thanh Cảm giác của 3 người họ bây giờ phải nói là đang rất rất hạnh phúc – híc…híc…cậu có biết là tớ nhớ cậu lắm không. – cho tớ xin lỗi mà _Kim Ngưu cười nhận lỗi,cô làm sao mà không biết họ lo lắng cho cô được chứ. – Nhưng sao cậu biết hôm nay là ngày cưới của họ được _Cự Giải thắc mắc – A đúng rồi sao cậu biết vậy _ Nhân Mã chạy lại đẫy Cự Giải ra rồi ngồi xuống đối diện với Kim Ngưu đang ngồi trên xe lăn. – Nè sao cậu bạo lực vậy? – Ngưu trả lời tớ đi_ bơ Cự Giải luôn.

– tuy tớ không thể tĩnh dậy nhưng ý thức tớ đã tĩnh từ lâu nên trong thời gian đó mọi người nói gì tớ đều nghe chỉ là không thể trả lời. Thật sự rất cảm ơn mọi người đã không rời bỏ tớ mà mọi người còn kiên trì chăm sóc cho tớ hàng ngày nhờ mọi người tớ mới có thể tĩnh dậy. – Con nhỏ khờ này làm sao anh trai lại bỏ mặt đứa em anh yêu thương nhất chứ. – Anh_ cô khóc và ôm anh. – Lần sau không được nói vậy nữa nghe chưa nếu không anh trai sẽ rất đau lòng đó. – Dạ em biết rồi mà anh buông em ra đi không thôi có người nỗi cơn ghen đó. – Nè cậu nghĩ mình nhỏ mọn vậy sao?_ Nhân Mã vờ giận dỗi. – Ngưu phải gọi chị dâu chứ sao lại nói là người nào đó. – Ơ_ Kim Ngưu ngơ ngác. – ơ gì vợ anh thì em phải gọi là chị dâu chứ. – Phải phải chị dâu_ Kim Ngưu nói làm cho nhân mã thấy ngại ngùng mặt đỏ lên. Thấy biểu hiện của nhân mã làm 3 người kia bật cười.

Đọc Truyện 12 Chòm Sao ( Truyện Ngắn )

Vào ngày sinh nhật lần thứ 16 của mình cũng là lúc tình yêu trong em bắt đầu chớm nở . Em gặp anh ở đó , trên con đường đã ngập đầy những bông tuyết trắng và không gian lạnh lẽo đến đáng sợ . Nhưng anh như ánh nắng mặt trời ấm áp xóa tan đi cái lạnh trong em , khiến em bất giác đỏ mặt . Đó là lần đầu tiên em gặp anh. Lần thứ 2 là ở trường . Em bất ngờ trước câu hỏi : ” Em có muốn làm bạn gái anh không ? ” Em rụt rè gật đầu . Và bắt đầu từ đó em và anh thêu dệt lên chuyện tình của 2 ta .

Nhưng định mệnh nào có buông tha . Anh theo ý gia đình , đi du học và bỏ em ở lại . Em muốn níu kéo , muốn nói những lời như anh đừng đi . Bởi em quá nhút nhát nên khi anh đi , em chỉ nở nụ cười buồn , cho đến khi anh đi rồi , em mới bật khóc . Tuy vậy , em và anh vẫn giữ liên lạc với nhau . Vào những ngày như Valentine , Noel , sinh nhật em hay ngày kỉ niệm của 2 đứa , anh luôn tặng em 1 thứ gì đó . Có lúc là hoa hồng hay 1 chú gấu bông dễ thương cùng tấm thiệp : ” Chúc em có 1 ngày hạnh phúc và tràn đầy niềm vui . ” Em muốn nói với anh : em không cần những thứ này , em chỉ cần nghe giọng nói của anh thôi . Nhưng em không đủ can đảm .

Sinh nhật năm sau đó , em bất ngờ vì anh không còn tặng em những thứ ấy nữa . Em nghĩ chắc anh bận nên em chờ đợi . Rồi chờ đợi . Và chờ đợi . Valentine , lễ Noel , ngày kỉ niệm cứ qua đi như thế . KHông 1 món quà , không 1 lời nhắn của anh . Em thất thần chờ đợi . Chợt 1 ý nghĩ lóe lên trong đầu em rằng anh đã có người khác . Em tuy không tin nhưng cũng không dám gọi cho anh . Bởi Song Ngư em là 1 cô gái rụt rè đến nỗi không dám hỏi anh .

Nhưng không lẽ cứ vậy mãi ? Em lấy hết can đảm gọi cho anh . ” Tút … tút … tút … . ” ” Alo . ” Người bên đầu dây nhấc máy . Không phải giọng anh mà là 1 cô gái . Em cố xua đi những nghi ngờ trong lòng , em cất giọng run run : ” Cho … tôi gặp Thiên Yết ! : người ấy nói lại : ” Anh ấy đang bận . Cô chờ 1 chút !” Em cúp máy ngay .Em không tin vào tai mình nữa . CẢ ngày suy nghĩ và em quyết định sẽ gọi anh để chia tay . Lần này , không phải cô ấy nữa mà là anh . Em nói ngay : ” Hãy nghe em nói ,Thiên Yết à ! Nếu anh có người khác và không còn yêu em nữa thì 2 ta nên chia tay thôi . Em rất yêu anh , Thiên Yết à ! ” Rồi em tắt máy vì em không muốn nghe lời anh nói , em sợ nó sẽ làm em tổn thương . Sau đó , em đã khóc , khóc nhiều lắm . Nhưng em cũng phải tự đứng lên .EM xóa tên anh khỏi danh bạ , những gì anh tặng em , em đã cất vào 1 góc . Nhìn những đóa hoa héo úa , nhìn lại khi trước , khi chúng còn lộng lẫy xinh đẹp , em lại tưởng đến chuyện của 2 chúng ta . Nó bắt đầu 1 cách lộng lẫy nhưng kết thúc 1 cách đau buồn . Không biết từ khi nào em đã khóc mất rồi .

Ngày hôm ấy là sinh nhật lần thứ 19 của em . Cũng vẫn không khí ấy . quang cảnh ấy nhưng giờ không còn anh nữa . Bất ngờ từ đằng sau có 1 bàn tay ấm áp ôm lấy em : ” Anh xin lỗi vì đã thử em như vậy ? ” Em nhận ra đó là anh , Thiên Yết . Nhưng có ý gì trong câu nói của anh ? Anh lại nói : ” Từ trước đến giờ , anh chưa bao giờ cảm nhận được tình cảm của em . Anh sợ em không thật lòng với anh nên anh mới làm vậy . Anh không ngờ nó lại khiến âm tổn thương đến vậy . Anh xin lỗi ,xin lỗi . ” Em quay lại , ôm anh : ” Cảm ơn anh . Cảm ơn vì đó là lời nói dối . Cảm ơn vì tất cả . ” Anh nhìn em ngạc nhiên , em nhìn anh cười – nụ cười của tình yêu .

Tuy sau đó , anh vẫn đi nhưng em thấy an tâm hơn . Và em chợt nghĩ , có lẽ những điều kia đều như là thử thách dành cho em và sự nhút nhát của em vậy . Nhìn cảnh mặt trời mọc , em mong tình yêu của 2 ta sẽ luôn như vậy mãi và có lẽ anh cũng vậy đúng không ?