Truyện 12 Chòm Sao Wattpad Thiên Bình / Top 10 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Đọc Truyện 12 Chòm Sao … Kí Ức Muốn Lãng Quên Của Thiên Bình .

Phải

Đúng vậy . Nó có chút tiếc nuối . Nó tự hỏi vì sao lúc đó không nghe lời Nhân Mã mà từ chối anh kia . Vì sao ngu ngốc mà vội vã đồng ý . Vì sao không quan tâm tới cảm xúc của Bảo Bình mà lại đồng ý . Vì sao ? Phải ! Vì nó còn nhỏ và dại dột . Vì nó không muốn thương hại bất kì ai . Vì nó yêu Bảo Bình mà không dám từ chối . Nó muốn bỏ qua quá khứ mà lại luôn nhìn về quá khứ . Nó tiếc nuối những thứ ở quá khứ . Quá mê muội những thứ nó cho rằng không phải . Nó có rất ít tình cảm cho anh kia nhưng lại không muốn làm anh ấy buồn . Thật sự anh ấy từng nói với nó . Thời gian sẽ cho ta câu trả lời . Anh nói câu đó chẳng phải muốn thách thức tính kiên nhẫn của nó hay sao ? Anh nói vậy thật mông lung . Nó cần câu trả lời thật rõ ràng . Ma Kết _ bố nó từng nói mọi thứ trong xã hội này chẳng có gì rõ ràng hết . Nó đã muốn trả lời với bố rằng : ” Vậy vì sao con người luôn muốn tìm câu trả lời rõ ràng nhất cho họ ? ” . Đó cũng chính là thứ mà nó khao khát muốn có câu trả lời . Mọi thứ đâu có gì là dễ dàng . Nó cũng phải trải qua nhiều chuyện . Nó từng ước nó chưa từng gặp anh kia để nó lại phải do dự không biết chọn ai . Nó cũng từng ước … Lí trí của nó thua . Để nó nghe tình cảm của nó . Nó sống lí trí bao nhiêu năm nay rồi . Nó chịu hết nổi rồi . Nó vẫn muốn sống lí trí thêm lần nữa . ===========================Ki sẽ viết tiếp … cuộc đời của một con Bình .

Danh sách chương:

Truyện 12 Chòm Sao: Bình Thường Hay Kì Lạ?

Buổi học ngày hôm sau vắng Song Tử.

– Tên đó không đi học là còn biết điều đó – Bạch Dương vừa nói vừa bẻ tay răng rắc.

– Nhân Mã a, hôm nay cậu đi học như vậy thì ổn chứ? – Cự Giải nhiều chuyện chen vào ngồi ba đứa một bàn.

– Ừ, không sao mà, tớ cảm thấy rất khoẻ – Nhân Mã trả lời, đôi mắt bỗng liếc về Kim Ngưu đang tám chuyện với Song Ngư.

Thiên Bình hôm nay khá kì lạ, cô không ngồi lấy gương ra soi như thường ngày mà cứ ngồi nhắn tin với ai đó, vẻ mặt rất nghiêm trọng.

– Song Ngư – Thiên Bình đột nhiên bước ra khỏi chỗ gọi Song Ngư.

– Hả? Sao vậy? – Song Ngư đang tám với Kim Ngưu giật mình nhìn Thiên Bình.

– Ra nói chuyện chút – Thiên Bình nói xong bước ra khỏi lớp, Song Ngư bất ngờ cũng vội rời khỏi ghế đi theo sau.

Nguyên cái đám nhiều chuyện đều nhìn theo với ánh mắt tò mò.

– Sao vậy Thiên Bình? – Song Ngư hỏi khi cả hai đã cách xa khỏi lớp khoảng vài mét.

– Ờ thì có vài chuyện – Thiên Bình quay lại khó mở lời.

– Chuyện gì là chuyện gì? Mặt cậu nghiêm trọng quá rồi đấy! – Song Ngư bật cười.

– Người tớ vừa báo, ông ấy về rồi – Thiên Bình cực nhọc phát âm.

– Ông ấy? Ý cậu.. – Song Ngư đang vui vẻ bỗng nhiên tối sầm mặt mũi.

– Ừ – Thiên Bình nhìn Song Ngư với ánh mắt lo lắng.

– Sao cậu biết? Nhà tớ còn chưa báo thì sao cậu biết được? – Song Ngư gạt đi, cố gắng nở nụ cười giả lả thường ngày.

– Bên bang nhà tớ báo,cậu cũng biết bang nhà tớ cũng có nhiều người làm ở sân bay mà! – Thiên Bình thở dài.

– A…À ờ, cám ơn cậu – Song Ngư vội cười, định quay đầu vào lớp.

– Cậu ổn chứ? – Thiên Bình kéo tay Song Ngư lại.

– Không sao không sao, vào lớp đi – Song Ngư nói xong bỏ vào lớp trước.

Thiên Bình lại một lần nữa nhìn theo bóng dáng Song Ngư, cô cất tiếng thở dài rồi cũng chầm chậm tiếp bước.

Song Ngư vào lớp, vẫn nở nụ cười tươi tắn như hàng ngày, tiếp tục tám chuyện với Kim Ngưu.

Thiên Yết ngồi sau, gương mặt lạnh lùng bỗng nở ra, nhìn chằm chằm vào Song Ngư.

– Tôi về rồi – Song Ngư thay đôi dép rồi bước vào trong.

– Tiểu thư ăn gì chưa ạ? – Một người đàn bà với gương mặt phúc hậu bước tới mỉm cười với Song Ngư.

– Con ăn rồi, cám ơn dì Tước – Song Ngư nở một nụ cười đáp lại.

– Song Ngư về rồi hả? – Một người phụ nữ trạc ba mươi, gương mặt xinh đẹp từ trong bước ra nói.

Song Ngư nở một nụ cười nhạt thếch, quay bước tới một hành lang dài để trở về phòng cô.

– Con thấy ta mà không chào sao? – Người phụ nữ xinh đẹp ngồi xuống ghế, tay rót một ly trà đưa lên miệng.

Song Ngư im lặng tiếp tục bước đi.

– Ai dạy cho cái kiểu vô phép như vậy hả? – Người phụ nữ đặt tách trà xuống, lớn tiếng nói.

– Im đi – Song Ngư đứng khựng lại, nói nhỏ nhưng đủ sức để mọi người trong sảnh đều nghe thấy.

Gương mặt người phụ nữ nhăn lại, liền đứng dậy tiến tới phía Song Ngư.

– Con dám có thái độ với mẹ mình thế à? – Người phụ nữ nói giọng gắt gỏng.

Song Ngư đột nhiên bật cười, quay lại nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ, cất giọng nói chua chát:

– Rốt cuộc bà lấy đâu ra đủ tự tin để phát ngôn câu đó thế? Vũ Tiên, Tôi đã cho bà cái tư cách làm mẹ tôi à?

– Tiểu thư!!! – Dì Tước lấy tay che miệng, rồi lấc cấc chạy lại đỡ tay Song Ngư.

– Con không sao – Song Ngư tránh nhẹ ra.

Một vết hằn đỏ đã hiện lên trên gương mặt xinh đẹp của Song Ngư. Song Ngư cười, chả hiểu sao cô lại cười, chỉ là bỗng nhiên cô cảm thấy rất buồn cười.

– Con mẹ nó, thứ loại tình nhân chó má mà còn bày đặt làm cao à? – Song Ngư ngước lên kiêu ngạo nhìn Vũ Tiên.

– MÀY… – Vũ Tiên giơ tay lên.

– Đánh? Đánh nữa đi, rốt cuộc loại con đ* như bà cũng được ba tôi trao quyền để đánh tôi à? Chết tiệt thật, ngay cả ba lẫn mẹ tôi còn chưa một lần đánh tôi – Song Ngư nghênh mặt sát với người phụ nữ hơn.

– Con thử nói lại lần nữa – Một tiếng nói vang lên đích thực là của một người đàn ông.

– Ông chủ!!! – Dì Tước vội nhìn về phía cửa chính.

Người đàn ông đứng trước cửa, mặc bộ đồ vest đen sang trọng tiếng tới.

– Ba! – Song Ngư quay sang, giọng nói chứa đựng sự thất vọng.

Người đàn ông đó, chính là người đứng đầu về công nghiệp và nông nghiệp, trụ cột của gia tộc Thành Hoàn Đào. Người ta vẫn gọi ông bằng cái tên rất kính nể: Ngài Đào.

Có người để dựa uy thế nên Vũ Tiên lại nhếch môi cười.

– Ai cho con cái phép đó hả Song Ngư? – Ngài Đào mắng.

– Ba không thấy bà ta tát con sao? – Song Ngư tức giận trợn mắt lên.

– Nhưng con không có quyền mắng chửi người lớn như vậy, dù sao cô ấy cũng là mẹ kế của con – Ngài Đào ráng giành cơn tức xuống.

– Buồn nôn!! Rốt cuộc thì bà ta cũng hơn con – Song Ngư cố gắng gằn nước mắt xuống, quát thét lại.

– SONG NGƯ!! – Ngài Đào quát lên, sự ngang ngược của con gái ông thật đúng là không kiểm soát nổi.

– Bởi thế tôi mới mong là mấy người tốt nhất đừng quay về – Song Ngư bật cười đau đớn.

– Thử nói lại lần nữa xem – Ngài Đào tức giận.

– Tôi nói là mấy người đừng có quay về, ông và bà ta, tôi không muốn nhìn thấy mặt của mấy người, thật đúng là đáng kinh tởm, có con với nhau rồi biến khuất mắt tôi đi. Chó má, tôi mẹ nó thà không phải con của ông!!! – Song Ngư hét ầm lên rồi bỏ chạy về phòng mình.

Ai biết được đã một giọt nước mặn vừa phảng phất bay qua.

Ngài Đào không thể tin vào mắt mình, cô gái nhỏ này rốt cuộc đã như thế nào trong suốt sáu năm ông ở Mỹ chứ?

Ông có tư cách để hỏi sao?

Thật nực cười! Sáu năm chứ đâu phải ít!!

Ông đã nghĩ là ông đã cho tôi cuộc sống tốt lắm rồi chắc?

– Hôm nay, Song Ngư và Song Tử vắng – Bảo Bình báo cáo với cô Thiên Cầm.

Gương mặt của Thiên Yết và Thiên Bình vẫn lãnh đạm như thường ngày nhưng vẫn có chút kỳ lạ.

– Vắng sao? – Nhân Mã đột ngột lầm bầm trong miệng.

– Sao thế? – Bạch Dương quay sang hỏi.

– À, không có gì – Nhân Mã tươi cười.

Bên dưới lớp cũng đã có một vài ánh mắt tò mò

– Ma Kết, cậu biết chuyện gì không? Song Tử đã vắng hai ngày rồi – Cự Giải nghiêng đầu thắc mắc.

– Cái này chắc Sư Tử biết, cậu hỏi thử xem – Ma Kết ngáp một cái dài rồi trả lời.

Tiếng chuông nghỉ giải lao vừa reo thì Thiên Bình nhận được một tin nhắn

– Ra ngoài nói chuyện.

Thiên Bình im lặng cất điện thoại rồi bước ra ngoài lớp.

– Thiên Yết, gọi tớ làm gì? – Thiên Bình khoanh tay nói với người đang quay lưng về phía cô.

– Cậu biết chuyện gì đúng không? – Thiên Yết quay lại với ánh nhìn dò xét.

Thiên Bình thở dài, mặt quay về hướng khác, nói:

– Ừ, ông ta trở về rồi!

– Đó là lí do cậu ấy vắng buổi học hôm nay? – Thiên Yết buông ra một tiếng khó chịu.

– Tớ không biết, cậu ấy không có gọi điện cho tớ – Thiên Bình mệt mỏi đáp lại.

– Cái việc điều tra đó… – Thiên Yết chưa nói hết câu.

– Tớ chắc chắn đó là sự thật, chúng ta đã cùng nhau tìm hiểu cơ mà – Thiên Bình tức giận nhìn thẳng vào mắt Thiên Yết.

– Vậy đây không phải là cơ hội tốt sao? – Thiên Yết nhếch môi cười.

– Có lẽ.. nhưng tớ không nghĩ Song Ngư có thể làm được, cậu ấy bề ngoài rất mạnh mẽ nhưng mà… – Thiên Bình chợt thả ra một gương mặt thoáng buồn.

Thiên Yết cũng thở dài.

– Cậu ấy phải tự tay giải quyết thì mới vượt qua được – Thiên Yết tay bỏ vào túi cảm khái nói.

– Tớ không biết nữa, rốt cuộc phải làm thế nào thì tớ cũng không biết – Thiên Bình bối rối.

Thiên Bình thật lòng rất yêu thương Song Ngư. Từ bé ba người họ đã là bạn thân, dù cho có cãi nhau thế nào, lâu lâu ghét nhau thế nào thì cũng vẫn là bạn bè.

Ở một góc nào đó, có một người đã nghe thấy hết tất cả.

– Ý là Song Ngư thật sự có vấn đề? – Cự Giải ngồi trong phòng của Bảo Bình khoanh tay suy luận.

– Tao nghe hai đứa nó nói như vậy thật mà – Kim Ngưu nằm lăn lộn trên giường của Bảo Bình buông lời hào hứng.

– Mày nhiều chuyện vãi – Bảo Bình vừa đưa nước cho Cự Giải vừa quay qua móc Kim Ngưu.

– Ê, chứ méo phải cả hai đứa mày đều muốn nghe sao? – Kim Ngưu ngồi dậy giật ly nước từ tay Bảo Bình.

– Mà ý là sao nhỉ? – Cự Giải vẫn tự kỷ.

– Lo chuyện bao đồng chi vậy má? – Bảo Bình xoa đầu Cự Giải.

– Kệ bố – Cự Giải nói xong rồi lại ngồi chơi trò nói chuyện với chính mình.

Một lúc sau trong khi Kim Ngưu và Bảo Bình vẫn còn tranh luận, Cự Giải đưa điện thoại lên bấm số.

– Sử Tử bồ tèo, có chuyện muốn nhờ bồ đây – Cự Giải hào hứng.

– Chuyện gì? – Sư Tử bên kia trả lời.

– Tớ nghe nói bang nhà bồ có mối quan hệ rộng lắm, chắc biết nhà Song Ngư chứ nhỉ? – Cự Giải giả lả nịnh nọt.

– Má, con quỷ nhiều chuyện – Bảo Bình nói bên cạnh, Kim Ngưu thì đã vội chạy đến ghé tai vào điện thoại Cự Giải.

Cự Giải lườm Bảo Bình đến lòi con mắt.

– Ừ có, mà sao? – Sư Tử ôn tồn hỏi.

– Mẹ Song Ngư mất hồi cậu ấy mười tuổi, ngay sau đó ba Song Ngư đã dẫn một người phụ nữ về và qua Mỹ sống từ đó, hiện tại ông ta mới trở về – Sư Tử nói làu làu.

– Nhanh vãi!! – Cự Giải thốt lên câu cảm thán.

– Việc này tớ biết lâu rồi, bình thường thôiiii!! – Sư Tử kéo dài chữ “thôi” một cách tởm bựa.

– Rành còn hơn Song Tử với Nhân Mã – Cự Giải trề môi.

– YAKAI mà – Sư Tử cười đắc ý.

– Thôi được rồi – Cự Giải với Kim Ngưu đồng thanh.

Kim Ngưu giật điện thoại tắt máy luôn.

– Mày bị điên à thằng kia? – Cự Giải cốc một phát rõ đau vào đầu Kim Ngưu.

– Nghe nó nói ngứa quá – Kim Ngưu nhăn nhó xoa đầu.

– Vậy ra Song Ngư gặp trường hợp như vậy, ngay từ đầu đã thấy cậu ấy giả tạo – Cự Giải không thèm quan tâm Kim Ngưu nữa.

– Sư Tử nói gì? – Bảo Bình vội hỏi.

Kim Ngưu ngồi thuật lại, Bảo Bình vừa nghe vừa để ý Cự Giải, gương mặt ảm đạm suy nghĩ lại xuất hiện trên mặt Cự Giải rồi.

Đọc Truyện (12 Chòm Sao) Túc Hải Kết Thiên Duyên

Tinh túc hải là hành tinh do thú nhân làm chủ, do 7 đại tộc đứng đầu, dựa vào Túc Hải mà phân định giai cấp trong xã hội. Cao quý nhất là Túc Hải Thiên Căn, dĩ nhiên này là loại túc hải cực kỳ quý hiếm, cho dù có xuất thế, cũng là phần nhiều tồn tại trên người của Huyết Thống hoàng thất, không đến lượt dân đen có đưuọc. Thứ nhì là Túc Hải Địa Căn, dĩ nhiên này cũng là một loại Túc Hải qusy hiếm, và đa số chỉ truyền thừa theo huyết thống, người bình thường khó mà có được. Loại phổ thông chính là Lưỡng Quyên Túc Hải, đây là loại phổ thông, ai cũng có thể sỡ hữu, Lưỡng Quyên chia thành 4 mức độ đo bằng sự Thuần Khuyết của Tinh túc lực, cao nhất là cấp SS, gần như là loại Túc Hải thuần khuyết gần bằng với hai loại Thiên và Địa Căn, kế đó là cấp S, cấp A và cuối là cấp B. Loại cuối cùng chính là Túc Hải phế vật,gọi là Tạp Căn chủ yếu xuất hiện trong thân thể của những đứa con lai, loại Túc Hải này không những tạp nhiễm, sỡ hứu tư chất cũng vô cùng yếu kém, có thể nói nếu như phổ thông Lưỡng Quyên Túc Hải cấp B là loại tầm thường nhất mất một năm để thành thục Túc hải chi sơ Khiển thì loại Túc Hải Tạp Căn, có khi mất đến mười mấy năm vẫn chưa lĩnh hội được. Chính vì vậy, ở trong thế giới này, con lai bị xem nhưu một thứ phi thường do bẩn, khiến ai cũng căm ghét, khinh thường, gặp trẻ con thì bị hà hiếp, gặp người lớn thì bị đánh đập, bóc lột, đời sống vô cùng khổ sở cùng nhục nhã, khi mà ai cũng xem họ như cỏ rác dưới chân, thảo sưc giày xéo, hành hạ. Vì trong luật pháp của nơi này, thứu di nhất bị giết mà không phải chịu phạt chính là thú nhân có Tạp Căn.Chính vì vậy, bất cứ ai mang Tạp Căn, cũng đều che giấu chính mình rất kỹ, nếu như để lộ thân phận, không biết chính mình còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không. Thật sự, cái xã hội này quá khôn nạn!

Lam Ma Kết là một đứa con lai, cũng giống như những đứa con lai khác, nó bị vứt bỏ, cha mẹ nó bị bắt đi xử tử! nó còn nhớ rất rõ, rất rõ ràng, cái ngày khốn kiếp ấy, khi mà nó mới có bốn tuổi đầu, buổi sáng nhẹ nhàng với ánh nắng nhẹ ấm áp cùng hương thơm ngào ngạt của những món ăn thơm ngon không ngừng tấn công khứu gíac nó, rất nhanh liền đưa nó tiến tới trước bàn ăn.Ngồi vào bàn ăn, không còn gì háo hức hơn, nó vui vẻ nhận lấy bát súp thơm ngon từ tay mẹ, tham lam hớp từng ngụm canh nóng hổi. Nó ngây thơ không chú chú ý đến nét mặt buồn rượi của cha mẹ mình, cha mẹ đều không ăn mà lẩng lặng nhìn nó, mẹ nó còn không nhịn được đưa tay che miệng, cố kìm nén tiếng khóc nức nở.

Hôm nay bọn họ sẽ chết! Đây sẽ là bữa cơm cuối cùng của cả nhà!

Cha nó không cam tâm, bàn tay nắm chạt chiếc bát đến buốt trắng, ánh mắt căm thù dõi theo đầu nhỏ đang vô tư uống canh, ba chiếc đuôi đen vui vẻ ngoe ngẩy, biểu hiện chủ nhân đang cực kỳ cao hứng.

Kết Nhi không thể cứ như vậy chết đi được!

– Chúng ta phải làm thế nào?

Mẹ nó đưa đôi mắt ngấn lệ nhìn chồng, kể từ đêm qua, bà đã phát hiện ra mùi của bọn chó săn quanh quẩn gần nhà, liền bàn bạc với chồng, không nhờ chồng bà vừa đi thám thính một lát, trở về khuôn mặt đặc biệt băng lãnh.

– Lũ chó săn đang ở bìa rừng, e là sớm mai sẽ đến bắt chúng ta, cả khu rừng đều đã bị vây chặt! Chúng vẫn chưa tấn công, chẳng qua là vì chưa nắm được chỗ ở chính xác của ta!

– Phải làm sao đây, bọn chúng nhất định không tha cho chúng ta, còn có Kết Nhi, con bé còn qúa nhỏ!

Nàng đưa tay che miệng, cố kìm nén tiếng nức nở trong cổ họng, Ma Kết còn ở bên cạnh ah, không thể kinh động con bé được!

– Có trách,trách chúng ta quá ngây thơ, còn tin rằng lũ người trong tộc sẽ không truy sát chúng ta chứ!

– Chàng nói, có thể là ai?

-Còn có thể là ai?_chàng hơi nhếch miệng cười lạnh_ Cửu Vỹ Thiên Hồ là một trong thất đại yêu tộc đứng đầu Tinh Túc Hải này, đừng nói nàng chỉ là con gái của một người nông dân bình thường, cho dù nàng có là công chúa của Kê tộc, thì bọn chúng cũng không chấp nhận chúng ta, huống hồ Kê tộc nhỏ bé lại yếu ớt, bọn họ sao có thể chấp nhận dây dưa ?

– Vậy, nếu chàng trở về, bọn họ có tha cho mẹ con ta con đường sống?

– Ngưu Nhi!_ chàng đưa tay quệt đi giọt nước đọng trong khóe mắt nàng_ nàng khờ quá, chúng là muốn ta trở về, cũng là muốn giết chết nàng và con!

– Vậy….?

– Sáng mai nàng hãy nấu một bữa ngon, chúng ta ăn ngon một chút, có chết cũng sẽ vui vẻ!

– Bảo ca ca, ta không muốn Kết Nhi cùng chết chung với chúng ta!

– Ngưu Nhi, đây là chúng ta số mệnh!

Cả một đêm dài, Vũ Yến Ngưu ôm lấy Lam Bảo Lâm khóc , tiếng khóc nghẹn ngào, đau đớn thấu tận trời xanh !

Ánh mắt Bảo Lâm ngày một trùng xuống, bất chợt chàng đưa tay ra, rất nhanh liền đánh ngất đứa nhỏ, một tay liền dò đến động mạch chủ trên cổ tay phải, vận lực, dòng khí đỏ đậm dần bao quanh lấy cánh tay chàng, dần dần chui vào cơ thể đứa nhó, lặng lẽ tiêu thất.

– Kết Nhi, cha mang Túc Hải Thiên Căn truyền hết cho con, phong ấn nó bên trong cơ thể con, để con không bao giờ phải chịu tổn thương.

Yến Ngưu một bên nhìn đến thương tâm, gia đình nhỏ của nàng, bỗng chốc biến thành như vậy, khiến nàng đáy lòng râm ran đau nhứt. Ngay từ đầu đã biết trước kết cục chắc chắn sẽ trở thành như vậy, đều do cả hai người cố chấp, nếu không, có lẽ cả hia hiện tại đều sống thật tốt rồi. Lam Bảo Lâm, xuất thân cao quý, vốn là cháu trai của Tộc trưởng Cửu Vỹ Thiên Hồ, từ nhỏ đã giống như thái dương, sung sướng đủ đường, lại còn thiên tư thông minh,có Túc Hải Thiên Căn quý hiếm, chính là viên ngọc trên tay của Tộc trưởng Hồ tộc, thậm chí còn được ban Hôn với công Chúa hồ Tộc, thế nhưng Bảo Lâm từ nhỏ tâm tính đã bướng bỉnh, nào để tâm đến mấy lão già Trưởng Lão, Trưởng tộc , chàng một thân anh tư thiếu nhiên, kiêu ngạo chu du khắp thế gian, kiêu ngạo như mặt trời, vậy mà chỉ vì một ly nước mát mà suốt đời trở thành suối nhỏ bên cạnh một nữ nhi tầm thường, xuất thân thấp hèn như Yến Ngưu nàng. Bất quá, trong tộc nhiều lần truy đuổi , chàng ddefu mang vợ con trốn đi, chỉ là hiện tại, lại làm sao tiếp tục trốn ?

Bảo Lâm vận dụng chút linh lực còn dư lại lập ra một kết giới xuyên không, mang đưa trẻ đi !

– Yến Ngưu, nàng có trách ta hay không ?

– Ta vĩnh viễn cũng không trách chàng !

– Được, chúng ta hiện tại liền đi thôi !

Bảo Lâm cười nhẹ, ôm chặt lấy Yến Ngưu, chờ đợi ngọn lửa đến từ túc hải của nàng thiêu đốt cả hai, tan thành tàn tro. Vũ Yến Ngưu xuất thân thấp hèn, thế nhưng lại may mắn sỡ hữu Lương Quyên Túc Hải Cấp SS, nếu như đi đánh trận, chắc chắn nàng hẳn là sát thủ đáng sợ. Bất quá, nàng tâm tính thiện lương, cả đời đều không mong cầu gì, chỉ hy vọng có thể yên ổn sống bên cạnh người mình yêu đến hết đời.

Hết.

Đọc Truyện Truyện Ngắn 12 Chòm Sao

Cô và anh là bạn thân của nhau nhưng cô đối với anh là hơn cả tình bạn.

Cô lúc nào cũng bên cạnh anh, cùng anh sẽ chia những buồn vui trong cuộc sống hàng ngày. Trong suốt 5 năm qua anh có rất nhiều bạn gái nhưng không ai quen anh quá 3 tháng, cô yêu thầm anh 5 năm anh không hay biết. cô nghĩ không biết cô che dấu cảm xúc quá giỏi hay là anh quá vô tâm. Anh chỉ xem cô là đứa bạn thân không hơn không kém, là đứa ở cạnh anh những lúc anh buồn. Những lúc anh buồn cô sẽ ngồi cạnh anh đơn giản chỉ là ngồi im lặng nghe anh tâm sự đối, với anh thế cũng đủ rồi,bởi tính anh là vậy không cần an ủi chỉ cần ngồi cạnh anh im lặng nghe anh là được. Về phần Cự Giải anh nghĩ Kim Ngưu là người bạn tốt nhất của anh. Anh rất thích đi cùng cô, lúc vui hay buồn cô cũng là người đầu tiên anh nghĩ đến, anh nghĩ việc đó cũng bình thường vì cô là bạn thân của anh mà. Hôm nay họ hẹn nhau ra ngoài lần gặp nhau này Kim Ngưu định sẽ nói với anh tất cả cảm giác của cô dành cho anh, nhưng lời còn chưa nói ra thì bị những lời của anh làm nghẹn lại. – Ngưu tớ có bạn gái mới rồi. – ờ_ Ngưu gật đầu mà trong lòng đầy thất vọng,phải cô đang tuyệt vọng, cô tuyệt vọng với tình yêu này,cô nghĩ có lẽ cô nên buông tay. – Giải lần này cậu thật lòng chứ? – ừ lần này cảm giác của mình với cô ấy khác với những cô gái trước kia. – ừ vậy chúc cậu hạnh phúc! – ờ _ Cự Giải nghĩ sao anh nghe lời chúc từ cô anh lại không thấy vui,mà anh còn thấy khó chịu, hơn nữa cô hôm nay rất lạ nhưng anh cũng không biết là lạ ở điểm nào nữa. – Ngưu hôm nay tớ thấy cậu rất lạ,cậu sao vậy bệnh à?_ Cự Giải nói rồi lấy tay để lên trán Kim ngưu. – Có sao? tớ thấy tớ bình thường mà _Kim Ngưu gạt tay Cự Giải ra. – Mà thôi trễ rồi tớ về đây_ Kim Ngưu đứng dậy bước đi. Cô đi 1 cách bất ngờ làm anh không kịp chào cô tiếng nào. Nhưng cậu nào biết cô đi nhanh như thế là vì không muốn anh thấy cô khóc cô không muốn anh nhìn thấy sự yếu đuối của cô. 1 giờ khuya ở 2 ngôi nhà và 2 căn phòng khác nhau có 2 con người cùng lúc giật mình thức dậy 2 người đó không ai khác chính là Kim Ngưu và Cự Giải. Bản thân cự giải anh cũng không biết tại sao mình lại giật mình thức giấc vào giờ này, anh chỉ biết lúc này anh cảm thấy trong lòng rất bất an,anh có giác như anh sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng điều đó làm anh thấy rất khó chịu. Về phía Kim Ngưu lúc tĩnh giấc cô đã suy nghĩ rất nhiều cô nghĩ có lẽ đã đến lúc buông tay tình cảm đơn mà cô dành cho Cự Giải.Sáng hôm sau Hôm nay kim ngưu không đến lớp vì cô không có tâm trạng, muốn đi đâu đó 1 thời gian cho khuây khỏa hơn hết là để có thể quên đi Cự Giải. Hành lý đồ đạc tất cả cô đã chuẩn bị xong cô sẽ đi nhật. Phía Cự Giải thì anh đang đi tìm Kim Ngưu đến khi qua hỏi mấy đứa bạn học cùng khóa với cô thì anh mới biết hôm nay cô không đến lớp đành chờ khi tan học sẽ đến tìm cô sau, hôm nay anh có giờ ngoại khóa nên đến 2 giờ mới ra về,vừa ra anh đi thẳng đến nhà cô ngay.

– Cậu Cự Giải đến tìm tiểu thư hả_Người giúp việc nhà Kim Ngưu. – Ừ….Vậy cô cho tôi hỏi Kim Ngưu có nhà không? – Dạ cô Kim Ngưu đã đi du lịch rồi. không lẽ tiểu thư không nói với cậu sao? – Hả du lịch! ở đâu?rồi đi bao lâu? sao Ngưu không nói với tôi. – Dạ hình như là nhật ạ,bao lâu thì tôi không biết. – ừ cảm ơn cô_ Cự Giải cảm ơn cô giúp việc một tiếng rồi bước đi. Còn về phần cô giúp việc đang thắc mắc, vì sao tiểu thư đi mà lại không cho cậu Cự Giải hay, họ chẳng phải là rất thân sao? Từ ngày Kim Ngưu đi đến nay cũng được 1 tuần nhưng Cự Giải lại chẳng có tí tin tức gì của cô, cô không gọi cho anh mà anh gọi cho cô cũng không được,không gặp cô không có cô bên cạnh anh thấy mình rất cô đơn và còn có cái cảm giác mang tên là nhớ,anh thấy nhớ cô nhiều lắm thầm nghĩ chẳng lẽ do cô là bạn thân của anh nên anh mới thấy nhớ khi không gặp được cô. Nếunuối tiếc tantrongbaotiếc nuối Đểyêu thương xathậtxaNếunỗinhớtantrongquenbuốtgiá… Đang suy nghĩ thì điện thoại anh reo – alô – ……. – Bốp…khi nhận được tin từ đầu dây bên kia Cự Giải đã đánh rơi chiếc điện thoại trên tay anh. Anh có cảm giác như trái tim mình vở vụng ra thành nhiều mảnh, vội vàng chạy đi với tốc độ nhanh nhất có thể. Bệnh viện Trong phòng bệnh có 1 cô gái nằm bất động trên giường trên mặt phải gắng mặt nạ thở để duy trì sự sống tay chân là những dây được nói với thiết bị máy móc của bệnh viện, cạnh giường bệnh cũng có cô gái ngồi đó nắm tay cô gái đang nằm im lặng trên chiếc giường kia,trên mặt cô ấy là những lo lắng và đau lòng. Rầm…1 tiếng đá cửa rất mạnh vang lên và 1 chàng trai vội vã chạy vào – Kim Ngưu cậu ấy bị làm sao? – Cậu đến rồi à?_ là cô gái đang ngồi trên ghế – Nhân Mã cậu cho tớ biết đã có chuyện gì xảy ra với Kim Ngưu? vì sao cậu ấy lại thành ra bộ dạng như vậy được chứ?_ Anh hướng mắt về phía cô gái nằm trên giường bệnh, nhìn thấy cô như vậy làm anh rất đau lòng tim như đang bị ai đó bóp chặt, chặt đến hô hấp cũng khó khăn – Nó đi du lịch cậu biết chứ_không trả lời câu hỏi của Cự Giải mà Nhân Mã lại đặt lại câu hỏi với anh. – ừ biết – Nơi nó đến xảy ra động đất, nó là 1 trong những nạn nhân gặp phải động đất,tuy còn sống nhưng bác sĩ nói khả năng nó tĩnh lại là rất thấp. – vậy có nghĩa là cậu ấy sẽ sống cuộc sống thực vật sao_ Cự Giải lảo đảo đứng không vững – cũng không hẳn là như vậy_ 1 chàng trai từ ngoài bước vào trả lời thay cho Nhân Mã và người này không ai khác chính là anh trai của Kim Ngưu – Ý anh là sao, song tử anh có thể nói rõ hơn không_ Cự Giải nhíu mày – ý tôi là con bé còn cơ hội tĩnh dậy chỉ cần nó kiên cường thì sẽ vượt qua. – cơ hội là bao nhiêu phần trăm – 20% Từ ngày Kim Ngưu nằm viện đến nay mọi người thay nhau đến chăm sóc cho cô, những người chăm sóc cô chỉ có 3 người kia vì ba mẹ Kim Ngưu không còn cô chỉ còn Song tử là người thân, Nhân Mã là bạn thân từ nhỏ của cô kim luôn chị dâu tương lai của cô, người còn lại là anh chàng Lãnh Cự Giải người cô yêu. Lúc này người ở cùng cô là Cự Giải – Ngưu cho tớ xin lỗi – xin lỗi vì đến bây giờ mới nhận ra cậu rất quan trọng,tại sao khi gần đánh mất cậu thì tớ mới nhận ra sự quan trọng của cậu trong tim tớ, tại sao giờ tớ mới biết là tớ yêu cậu yêu tận xương tủy chứ. – Xin lỗi vì đến giờ mới nói yêu cậu nhưng tớ biết giờ có nói bao nhiêu lần thì cậu cũng không nghe được Lúc này bên ngoài Nhân Mã đứng dựa người vào cửa nghe những gì Cự Giải nói mà cô không khỏi đau lòng thay họ,cô biết Kim Ngưu rất yêu Cự Giải nhưng Cự Giải đối với Kim Ngưu là cảm giác gì thì cô không biết, giờ biết được Cự Giải yêu Kim Ngưu cô thấy vui thay cho bạn mình nhưng liệu Cự Giải có quá muộn khi nhận ra điều này không. Cô đẩy cửa bước vào Cự Giải thấy cô vào thì gật đầu 1 cái thay cho lời chào rồi anh đứng dậy ra về. Nhân Mã đợi khi Cự Giải đi thì cô ngồi xuống – Ngưu cậu phải mau tĩnh nha,cậu phải tĩnh để còn nghe Cự Giải nói yêu cậu chẳng phải đó là điều cậu muốn nghe nhất sau nếu cậu tĩnh tớ chắc chắn cậu sẽ được nghe cậu ấy nói yêu cậu.

2 năm sau Trong 2 năm nay Cự Giải có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều giờ cậu cũng không còn là anh chàng sinh viên đào hoa ngày nào nữa mà giờ anh là tổng giám đốc của công ty giải trí rất lớn.Nhân Mã giờ là nhân viên của tập đoàn Hạ Thiên cô làm thư kí cho Tổng giám đốc mà tổng giám đốc không ai khác đó là Song tử vì triệu thiên là của nhà anh. Hôm này bầu trời trong xanh nắng ấm có thể thấy hôm nay thời tiết rất tốt chắc vì hôm nay là ngày vui của Song Tử và Nhân Mã, hôm nay là ngày cưới của họTrong lễ đường tiếng cha sứ vang lên – Hạ Song Tử con có đồng ý cưới Hoàng Nhân Mã làm vợ không ( nói ngắn gọn nha vì mình không nhớ là sẽ nói cái gì nữa) – CON ĐỒNG Ý

– vậy con Hoàng Nhân Mã con có đồng ý lấy Hạ Song Tử làm chồng không – Dạ con đồng ý Khi cả 2 đã tuyên thề xong cha bảo cả 2 trao nhẫn tiếp theo đương nhiên là 1 màn đầy tình cảm của 2 người họ.sau đó cô dâu và chú rể cùng mọi người di chuyển ra ngoài để cô dâu tung hoa cưới – Nè Cự Giải lát chú nhớ bất lấy nha_ Song Tử vổ vai Cự Giải – Bắt cái gì _ Cự Giải ngơ ngác không hiểu gì – cóc… đương nhiên là bắt hoa rồi – Nghĩ sao vậy_ cậu nhăn mặt. – ừ tôi đùa thôi, nhưng cậu cũng lớn rồi nên tìm hạnh phúc cho mình đi nếu Kim Ngưu biết cậu vì nó mà lãng phí thời gian và tuổi trẻ vì nó thì nó sẽ rất đau lòng đó _Song Tử nghiêm túc khuyên nhủ cậu – chuyện đó tính sau đi, hôm nay là ngày vui của anh chúng ta phải nói chuyện vui chứ _ Cự Giải lãng sang chuyện khác – nhưng…. – Anh bó hoa bị em ném xa quá biến mất luôn làm không ai bắt được hết á_ Nhân Mã chạy làm nũng với Song Tử làm anh cũng không nói gì về việc kia nữa. Anh qua cười dịu dàng với vợ và nói – chắc do mấy cô ngoài kia tình duyên chưa đến nên không bắt được hoa chứ không phải tại em đâu – Anh cưng vợ vừa thôi rõ là do ai kia bạo lực ném mạnh nên không ai bắt được _Cự Giải cười cười nói – Lãnh Cự Giải cậu chết với tôi_ Nhân Mã trừng mắt nhìn cậu rõ ràng là đang muốn đánh cho cậu 1 trận mà. – Hoa đẹp lắm_ giọng cô gái vang lên cắt ngang chiến tranh của 2 người kia đặc biệt giọng nói này nghe rất làm 3 người kia ngây ra hết vài giây – Mọi người bị làm sao vậy_cô gái cười nhìn họ – Kim Ngưu _ Đồng thanh và nhìn vào người con gái vừa nói chuyện – Cậu tĩnh khi nào vậy _ Nhân Mã – Sau em lại ở đây _Song Tử – Nếu đã tĩnh sau cậu không ở lại bệnh viện nghĩ dưỡng sức – Sao? – Mọi người có định để tôi trả lời không _ Kim Ngưu nhỏ nhẹ lên tiếng. – cậu /em nói đi_đồng thanh – tớ tĩnh khi sáng. – Hôm nay là ngày vui của anh trai và con bạn thân đương nhiên em phải có mặt– vì tớ muốn tham gia lễ cưới mà – à _ đồng thanh Cảm giác của 3 người họ bây giờ phải nói là đang rất rất hạnh phúc – híc…híc…cậu có biết là tớ nhớ cậu lắm không. – cho tớ xin lỗi mà _Kim Ngưu cười nhận lỗi,cô làm sao mà không biết họ lo lắng cho cô được chứ. – Nhưng sao cậu biết hôm nay là ngày cưới của họ được _Cự Giải thắc mắc – A đúng rồi sao cậu biết vậy _ Nhân Mã chạy lại đẫy Cự Giải ra rồi ngồi xuống đối diện với Kim Ngưu đang ngồi trên xe lăn. – Nè sao cậu bạo lực vậy? – Ngưu trả lời tớ đi_ bơ Cự Giải luôn.

– tuy tớ không thể tĩnh dậy nhưng ý thức tớ đã tĩnh từ lâu nên trong thời gian đó mọi người nói gì tớ đều nghe chỉ là không thể trả lời. Thật sự rất cảm ơn mọi người đã không rời bỏ tớ mà mọi người còn kiên trì chăm sóc cho tớ hàng ngày nhờ mọi người tớ mới có thể tĩnh dậy. – Con nhỏ khờ này làm sao anh trai lại bỏ mặt đứa em anh yêu thương nhất chứ. – Anh_ cô khóc và ôm anh. – Lần sau không được nói vậy nữa nghe chưa nếu không anh trai sẽ rất đau lòng đó. – Dạ em biết rồi mà anh buông em ra đi không thôi có người nỗi cơn ghen đó. – Nè cậu nghĩ mình nhỏ mọn vậy sao?_ Nhân Mã vờ giận dỗi. – Ngưu phải gọi chị dâu chứ sao lại nói là người nào đó. – Ơ_ Kim Ngưu ngơ ngác. – ơ gì vợ anh thì em phải gọi là chị dâu chứ. – Phải phải chị dâu_ Kim Ngưu nói làm cho nhân mã thấy ngại ngùng mặt đỏ lên. Thấy biểu hiện của nhân mã làm 3 người kia bật cười.