Truyện 12 Chòm Sao Vampire Angel / Top 11 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

{12 Chòm Sao} Vampire Và Angel

AngelQueen

Tiêu đề: {12 Chòm Sao} Vampire và Angel

Tác Giả: AngelQueen

Ratin g: Bất cứ ai cũng được!

Status: Đang viết.

{12 Chòm Sao} Vampire và Angel

Ngày nay sự thật được người ta kể rằng Vampire huyết tộc là 1 loài hút máu người nhưng đã tuyệt chủng, còn Angel là thiên thần , thần hộ mệnh của bọn họ. Angel và Vampire luôn đấu đá lẫn nhau ko ngừng. Angel và Vampire đã tuyệt chủng, nhưng ko phải như vậy tại 1 thành phố tàng hình có mang tên Angel Winter. Nơi này là 1 thành phố mà con người ko thể nào nhìn thấy, nhưng Vampire, huyết tộc có thể nhìn thấy, bởi vì bọn họ đều có cánh, có 1 đôi cánh đen, khi cần chúng sẽ xuất hiện. Thành Phố bí mật đó ở tận trên 9 tầng mây, nới con người ko thể nào đi tới. Vampire tưởng rằng đã tuyệt chủng, nhưng bọn chúng vẫn còn sống và đang sinh sôi, ko ai biết bọn chúng có sức mạnh bất tử giống như Thiên Thần. Chỉ có Vampire, huyết tộc mới biết Angel ThiênThần vẫn đang ở 1 nơi nào đó, nhưng Vốn ko biết ở đâu!. Vì mục đích báo thù, và pahir típ tục nối dõi, mặc kệ là ai Vampire đều hút máu để có thể ko biến thành tro bụi.

Giới Thiệu Nhân Vật.

Giới Tính Nữ, là công chúa cũng là đứa con gái duy nhất của Nữ Vương Bệ Hạ. Năm nay 18 tuổi, ai cũng luôn quí mến .Mọi thứ đều xuất sắc. Khi cần đôi cánh sẽ xuất hiện. Có thể tạo ra ảo ảnh và nhìn thấu suy nghĩ và quá khứ của người đó

Tôi Có thể nhìn thấu suy nghĩ quá khứ Nhưng lại không thể nhìn thấu

Giới tính nữ, bạn thân nhất của Kim Ngưu. Năm nay 18 tuổi bằng Kim Ngưu. Là Con gái của tể tướng Showon. Bậc tể tướng cấp cao . Khi cần đôi cánh sẽ xuất hiện

Không có một cáu bắt đầu nào…. Chỉ cần có hi vọng chắc chắn sẽ làm được

Giới tính nữ. 17 tuổi, có anh trai là Song Tử .

Thế giới này thật có í nghĩa… Tại sao lại có người ghét nó như vậy

Giới tính nam, em gái của Song Ngư. Tuổi hiện nay 22 tuổi

Giới tính Nữ. tuổi hiện nay 19 tuổi.

Có ai biết nước sẽ vỡ bờ khi người ta cố chèn ép ? ​

GIới tính nữ, tuổi hiện nay 20 tuổi

Giới tính nam , tuổi hiện nay 22 tuổi, là thủ lĩnh của Vampire . Là con lai giữa Vampire và Angel. Có thể phân thân, vì là con lai nên khi phân thân và khi chưa phân thân có một nửa đôi cánh màu trắng.

“Tôi gặp em vào một ngày đông giá buốt rồi lại phải tiễn đưa em trong ngày tuyết trắng. Trái tim tôi tưởng chừng đã chai sạn và hóa đá, không ngờ , hình bóng ấy bỗng xuất hiện trước mắt tôi tưởng như ảo ảnh của những giấc mơ đêm hoang dại…”

Giới tính nam, tuổi hiện nay 22 tuổi bằng Bạch Dương, là trợ thủ đắc lực của Bạch Dương.

GIới tính nam, 20 tuổi đi theo Bạch Dương từ nhỏ, Đối với anh mà nói Bạch Dương là ân nhân, thề sẽ đi theo Bạch Dương, tình nguyệt làm bia đỡ đạn cho Bạch Dương. Là Thiên thần sa ngã { Con lai giữa Angel và Vampire} bị vứt bỏ.Máu của huyết tộc nhưng lại có đôi cánh của Thiên Thần

GIới tính nam, 20 tuổi. là 1 Vampire thực thụ .

GIới tính nam, 21 tuổi. Là 1 vampire

Đi theo Bạch Dương, nhiện vụ chuyên chế thuốc độc và bùa chú. Vừa là nhiệm vụ vừa là niềm đam mê

GIới tính nữa Nam.Cũng là 1 huyết tộc

GIới tính nữ. Là 1 thiên thần sa ngã có thể điều khiển thời gian

GIới tính nam . Có thể điều khiển thời gian

on Sun Jul 19, 2015 11:05 am

AngelQueen

Tiêu đề: {12 Chòm Sao} Vampire và Angel

Vào 1 một buổi nọ, khi màn đêm buông xuống, cũng là lúc tất cả mọi người chìm vào trong giấc ngủ sâu. Nhưng phía trên ngọc tháp cao nhất thành phố có vài bóng người xuất hiện, họ là những Vampire mà mọi người ko ai biết đến. Chỉ trong nháy mắt. bọn họ dang rộng đôi cánh màu đen to lớn của mình, bọn họ chỉ trong nháy mắt đã bay khỏi tòa tháp ấy.

“AAAA!….”Tiếng của 1 nữ sinh thét lên

Lúc này, đứng ở đây có 1 nữ sinh kêu gào thảm thiết, lúc này mọi nguwoif xuất hiện lại, trong mắt họ là hơn chục nữ sinh đã chết, lúc này họ nhìn thấy trên cổ có …

” Mọi người nhìn xem, có phải trên cổ của những nữ sinh đó có vết cắn của ma cà rồng!”

” Không…không thể nào, rõ ràng là ma cà rồng đã tuyệt chủng rồi ma!”

Lúc đó! Ở trên Thành phố Angel Winter

“Cái gì, ma cà rồng con xuất hiện ư! Không thể nào! Không phải Vampire đã tuyệt chủng rồi sao!”

” Mẹ, mẹ đừng lo, hay để con xuống đó xem sao!”Kim Ngưu nói

” Làm sao có thể để con nguy hiểm 1 mình xuống đó! Ở đó rất nguy hiểm, đặc biệt con lại là thiên thần! Bọn Vampire rất thích máu của thiên thần !”

“Mẹ à! Thực sự ko sao mà! Mẹ có thể cho vài người đi cùng con!”Kim Ngưu nói

” Được rồi! Con nhớ phải cẩn thận đấy!”

“Mẹ à! Con biết rồi!”Kim Ngưu nói

” Được rồi, Bảo Bình, Song Ngư, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ, các nguời đi theo bảo vệ Kim Ngưu”

“Tuân Lệnh Nữ Vương Bệ Hạ” Bảo Bình, Song Ngư, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ

” Mẹ ngày mai đi được ko?”Kim Ngưu nói

” Tùy con, nhưng cánh thiên thần xuống đó ko được sử dụng!”

“Mẹ à! Con biết rồi!” Kim Ngưu nói

“Kim Ngưu lần này bọn mình được xuống mặt đất là nhờ cậu đấy!” Song Ngư nói

“Đúng vậy nhờ cậu cả đấy, nghe nói ở dưới đấy vui lắm!”Bảo Bình nói

“Nghe nói ở dưới đó đẹp lắm, có nhiều cửa hàng đẹp lắm!”Cự Giải nói

” Đúng vậy! Tụi mình xuống đó tha hồ đi Shopping!”Xử Nữ nói

“Anh thì anh ko ham mấy cái thứ Shpping, chỉ muốn xuống để xem mấy cái thứ con người gọi là vui thôi!” Song Ngư nói

” Mọi Người chuẩn bị đi, ngày mai ta xuống đó sẽ đi nhận trường học đấy!”Kim Ngưu nói

“Cái gì còn phải đi học nữa á!” Song Ngư nói

“Đúng vậy! Nghe nói vụ này án có Vampire này là ở học viện Thánh Thần. Nếu ko học ở đấy thì ở đâu.Nếu mẹ tớ biết bọn mình xuống đó chỉ để chơi thôi thì sẽ bị phạt nặng đấy”Kim Ngưu nói

” Nhưng ít ra cũng được đi Shopping mà phải ko?”Xử Nữ nói

” Được vậy mọi người đi chuẩn bị đi!”Song Ngư nói

Tại Học Viện Thánh Thần …

“Các em học sinh, hôm nay chúng ta có 6 người mới.” Đó là 1 cô hiệu trưởng của Học Viện Thánh Thần, Cô ấy nói xong, lập tức, có người dẫn Bảo Bình, Song Ngư, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ và Kim Ngưu vào. Bọn Họ đi vào trong sự ngơ ngác của mọi người. Học viện Thánh Thần vốn là học viện nổi tiếng, nhưng vì sự việc bị Vampire tấn công, không những học viên giảm đi rất nhiều mà còn hủy hoại đến danh tiếng. Vậy mà vẫn còn có người đến xin nhập học. Có phải là bọn họ chưa biết tin nên mới xin vào học!

Lúc này, Bảo Bình, Song Ngư, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ và Kim Ngưu bước vào. Lúc đầu bọn họ nghĩ Những người mới vào như Bảo Bình, Song Ngư, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ và Kim Ngưu phải là người nghèo nên mới được vào để tăng số học viên của Học Viện lên. Nhưng nhìn cách ăn mặc của Bảo Bình, Song Ngư, Song Tử, Cự Giải, Xử Nữ và Kim Ngưu với trang sức trên người họ thì chắc chắn ko phải là người nghèo. Hơn nữa Nam thì đẹp trai còn nữ thì xinh đẹp

“Xin chào các bạn mình tên Kim Ngưu, học sinh mới vào, hân hạnh được làm quen!” Kim Ngưu nói

“Minh là Song Tử anh trai của Song Ngư!”

Khoan đã Song Tử nếu như em là anh trai của Song Ngư thì đáng lẽ em của em cùng với Kim Ngưu, Bảo Bình, cùng với Cự Giải phải học lớp ít hơn chứ!” Cô giáo chủ nhiệm nói

“À! Cô à, em của em cùng với bạn của nó có nhảy cóc lớp ạ! Hơn học lực cũng rất tốt!”Song Tử nói

” Thì ra là vậy!”Cô giáo chủ nhiệm nói

” Được rồi! Vậy các công chúa muốn ngồi cùng các hoàng tử nào đây” Cô chủ nhiệm nói!”

“Cô thật biết đùa!”Song Ngư nói

” Xin chào Kim Ngưu, nghe Song Tử nói là em nhảy lớp phải ko? Vậy em nên gọi mọi người ở đây là anh chị chứ nhỉ?” Một giọng nam cất lên

” Được tôi sẽ gọi moi người là anh chị, nhưng tôi gọi ko phải là sợ mà là tôn trọng.

“Lính mới mà dám nói như vậy à!” 1 giọng nữ vang lên

“Tôi đâu có câm sao tôi lại ko được nói chứ!” Kim Ngưu thản nhiên trả lời

” Nếu em cầu xin tha thứ. Vậy là em cần dạy dỗ lại 1 chút rồi” giọng nói của nữ đó lại vang lên

“Sao tôi phải cầu xin tha thứ ! Mà hơn nữa chị có đủ bản lĩnh để dạy dỗ tôi sao!”Kim Ngưu nói ko chút e dè

“Em gái à! Tụi anh nói được là làm được đó, mặc dù e cũng xin, nhưng tụi anh ko thích loại người kiểu đó đâu!” Lần này là 1 giọng nam khác

” Ồ! Vậy hả, anh đang uy hiếp tôi sao, vậy tôi cũng nói cho anh biết, anh thích đùa sao! Nhưng tôi ko thích, đừng chọc giận tôi, nếu ko hậu quả của anh rất thê thảm!”Kim Ngưu đe dọa nói

“Con nhỏ chết tiệt này! Dám nói thế với em trai tao! Mày đúng là đồ cổ hũ”giọng nữ lúc nãy vang lên, đó là ,Mạn Nghê cậy thế gia đình mạnh cùng với em trai song sinh của mình là Mạn Mệ, chuyên bắt nạt bạn cùng lớp.

” Sao Kim Ngưu lại ko dám, chị là ai, chị nên bớt mồm 1 chút, nếu ko nói nhiều quá sẽ hóa thành con vẹt đấy. Đã hiểu chưa! Sẽ thành 1 con vẹt rất xấu xí đấy! Lúc đấy thì rất thảm đấy!” Song Ngư nói

” Mày…mày…bọn bay đánh tụi nó cho tao” Mạn Mệ nói. Nói xog, lập tức 1 đám nguời cùng lớp xông tới, Kim Ngưu và Song Tử không ngại đánh chỉ cần 1 cước đá của Kim Ngưu lập tức 5 người thanh niên kia liền bị đá bay, còn Song Tử chỉ cần 1 nắm đấm là đã đá văng bọ họ, bọn họ đều là Angel nên cơ thể nhẹ nhàng dễ di chuyển hơn, hơn nữa Song Tử là người học võ nhỏ. Còn trong máu Kim Ngưu có Hoa Thiên Cốt, đó là độc dược ngàn năm, được mẹ cô là nữ vương bệ hạ từ khi sinh ra đã có loại ren đặc biệt, nên được trích Hoa Thiên Cốt vào người.

“Mày… sao chúng tôi mày có thể đánh bại được mấy nguời họ cơ chứ!”Giọng Mạn Nghê nói

“Sao! Đối với chúng tôi ko gì là ko thể kể cả điều đó là ko thể! Nếu như mẹ tôi biết chuyện tôi ở trường mới này bị bắt nạt, chắc chán, cho dù gia cảnh của các người có mạnh đến đâu, uy lực đến thế nào! Chỉ cần tôi nói với mẹ , tôi đảm bảo các người các người lúc đó sẽ rất thê thảm!”Kim Ngưu đe dọa

Bốp…Bốp… tiếng vỗ tay của 1 nam sinh, đó là tiếng vỗ tay của người mà cô giáo chỉ địh “Tốt lắm! Khí phách rất lớn, chúc mừng cậu đã qua được bài kiểm tra lần này!” Đó là Bạch Dương, là 1 Vampire hóa thân thành con nguời xuống mặt đất. Vụ án chết hàng loạt nữ sinh. Nhưng ko ai biết điều đó!”

“Đây là lần đầu tiên tôi thấy con người có thể đánh bại được nhiều người như như vậy mà ko bị thương, kể cả là vết thương nhỏ nhất”Bạch Dương nói

“Ồ! Anh nói chúng tôi như thế, cứ như anh ko phải là người vậy!” Cự Giải nói

“Chết tiệt, suýt nữa bị lộ!” Bạch Dương nghĩ thầm

” Thủ lĩnh suýt nữa bị lộ đấy nên cẩn thận hơn!” Người này là Sư Tử

“Ta biết rồi!” Bạch Dương đáp lại

” Thủ lĩnh, đêm nay như thế nào?”Thiên Bình nói

“Như đêm hôm qua, tiếp tục. Chúng ta cần nhiều máu hơn nữa,, tuy hôm qua đã khôi phục lại nhưng chỉ mới được 1 phần !”Bạch Dương nói

” Mấy học sinh mới kia nhìn cũng được, hay hôm nay chúng ta hút máu của bọn chúng!”Nhân Mã nói

“Cũng được, nhưng ta cảm thấy mấy người mới đó rất kì lạ!”Bạch Dương nói

“Đúng là rất kì lạ! Hình như bọn chúng ko phải con người!”Thiên Yết nói

“Đúng là ko phải con người!”Ma Kết nói

“Í cô là sao?”Thiên Yết nói

“Tôi cảm thấy mùi máu của cái cô tên Kim Ngưu đó là máu của Angel, hơn nữa trong máu có Hoa Thiên Cốt! Ma Kết nói

“Hoa Thiên Cốt ư! Không thể nào, nếu như trong máu của cô ta có Hoa Thiên Cốt thì cô ta có thể là …người trong hoàng thất của tộc Angel” Thiên Yết nói

” Theo như thông tin thì Nữ Vương Bệ Hạ có 1 đứa con gái, chẳng lẽ là cô ta!” Nhân Mã

“Uống máu của cô ta có thể tăng công lực, ăn thịt cô ta có thể trường sinh bất tử! Có được cô ta sẽ đem lại thế lực cho gia tộc!” Bạch Dương nói

“Nếu như vậy thì hôm nay chúng ta sẽ lấy máu của cô ta!”Ma Kết nói

” Đúng vậy, hơn nữa ta thấy hứng thú với cô ta!”Bạch Dương nói

” Thủ lĩnh bao giờ!”Sư Tử nói

” 12 giờ đem nay! Bây giờ các ngươi mau về giữ sức đi !”Bạch Dương nói

“Vâng! Thưa ngài!” Sư Tử ,Ma Kết, Thiên Yết , Nhân Mã, Thiên Bình đồng thanh đáp

“Ma Kết! Ta cần cô chế 1 loại thuốc cho ta!” Bạch Dương nói

on Sun Jul 19, 2015 6:29 pm

AngelQueen

on Thu Jul 23, 2015 9:13 am

AngelQueen

Tiêu đề: {12 Chòm Sao} Vampire và Angel

Lúc này tiếng chuông đồng hồ điểm số 12, tiếng chuông vang lên, cũng là lúc những đứa con của ác ma xuất hiện. Bọn chúng dang rộng đôi cánh Vampire. Đó là 1 đôi cánh màu đen, đem như bầu trời dêm ko sao, đôi cánh đó lớn, với nhiều điều thần bí. Bọn chúng hát vang lên, đó là 1 giọng ca tuyệt vời.

Ngày xửa ngày xưa…

Nơi Mịt mù, u ám…

“Nhưng tôi nói cô phải uống!” Nói xong, Bạch Dương liền dùng sức nắm chặt cằm của Kim Ngưu , đổ thứ thuốc đó xuống! Bây giờ Kim Ngưu cảm thấy rất khó chịu, mọi thứ xung quanh từ từ quanh vòng vòng, và cuối cùng Kim Ngưu liền ngã xuống chìm vào giấc ngủ. Lúc này, Bạch Dương lấy 1 cái áo choàng khoác lên cho Kim Ngưu.

” Các ngươi nói cái gì! Tại sao Kim Ngưu lại bị bắt được!”

” Thưa nữ hoàng đúng là như vậy! Chuyện đó nữ hoàng đã đoán đúng, Vampire đã hồi sinh!”

” Kim Ngưu con ta, chúng tôi lại …bị bắt chứ!”

” Có lẽ là bọn chúng đã biết trong nguời của công chúa có Hoa Thiên Cốt!”

on Sat Jul 25, 2015 10:54 pm

AngelQueen

Tiêu đề: {12 Chòm Sao} Vampire và Angel

Ở Vương Quốc bóng tối…

Tỉnh lại trong cơn mê. Kim Ngưu thấy mình bị trói chặt, cả tay lẫn chân, mà hơn nữa còn dùng bằng xích

Đây … đây là đâu, tại…tại sao mình lại bị trói thế này ?

Kim Ngưu cậu tỉnh rồi!

Bảo Bình đây là đâu, tại sao bọn mình lại bị trói thế này!

Đây hình như là nhà gian của vương quốc bóng tối!

Cái gì chứ! Bọn mình có làm gì đâu mà lại nhốt bọn mình ở đây! Mà lại còn bị trói bằng xích nữa chứ! Tưởng bọn mình là chó sao!

Tụi mình chắc chấn bị bắt !

Khốn thật! Tớ phải phá được cái xích này!

Khoan…khoan đã Kim Ngưu Chưa kịp nói xong thì Kim Ngưu đã vội phá cái xích đó! ” AAAAAA! …Đâu…đau quá!”

-Cậu phải cẩn thẩn chứ! Cậu hành động chẳng biết suy nghĩ gì cả! Những cái xích này được dùng pháp thuật, hơn nữa còn là pháp thuộc của bóng tối! Nếu phá được thì tớ đã phá rồi, mà kể cả có phá được thì cũng ko thể thoát được, ở đây hình như rất nhiều lính canh mà hơn nữa tụi mình còn đag bị nhốt trong pháp trận nữa! Nếu cố phá, ko trừng sẽ gây thương tích đầy mình đấy”

Lúc này, ánh cửa được mỏ ra, xuất hiện ở đó là 1 đoàn người cung kính nói:

Knh chào thủ lĩnh! Xuất hiện trong bóng tối đó là người thủ lĩnh, đi theo sau là có 5 người 4 nam 1 nữ. Người được gọi là thủ lĩnh chính là Bạch Dương. Còn theo sau là Sư Tử, Thiên Bình, Nhân Mã, Ma Kết, Thiên Yết.

Thế nào! Tỉnh rồi sao! Khi giọng nói đó cất lên, Kim Ngưu cảm thấy rất quen, khi đó người đó trừ trong bóng tối bước ra. Đó là Bạch Dương.

Tại..tại sao anh lại bắt tôi! ”

Bởi vì cô và Bảo Bình có giá trị lợi dụng rất lớn!” Bạch Dương nói

Hừ! … Bắt thì cung bắt rồi! Tại sao còn dám trói chúng tôi bằng dây xích bằng pháp thuật, anh nghĩ chúng tôi là chó à! ”

Năng lực của 2 người rất mạnh , nếu ko xích vào e rằng sợ đã thoát khỏi đây rồi!”

C.. cô nói gì!” Lúc này Bạch Dương nổi giận, hai tay nắm quyền giữ bình tĩnh

SAO CÔ DÁM NÓI THẾ!” Bạch Dương tức giận nói

Tôi nói anh đê tiện, hành động của anh chẳng khác gì 1 tên đê tiện còn nữa…”

BỐP ! 1 cái bạt tay trên mặt Kim Ngưu, gương mặt bị 1 phát tát của Bạch Dương đến nỗi đỏ lên, mọi người xung quanh ai cũng ngơ ngác! Bạch Dương chưa bao giờ phẫn nộ đến thế, đặc biệt với phụ nữ. Vậy mà, bây giờ lại đánh phụ nữ hơn nữa cô ta còn chưa tròn 20 tuổi

CÔ CÓ CÒN DÁM NÓI NỮA KHÔNG!”

Sao tôi lại không dám chứ! Anh nghĩ anh là ai mà dám tát tôi. Anh bây giờ chẳng khác gì 1 tên hèn hạ lưu manh, đê tiện, quái dị nhất trên đời này!”

Được cô nói tôi là lưu manh, hèn hạ, được tôi sẽ cho cô biết thế nào là lưu manh, hèn hạ. TẤT CẢ CÁC NGƯỜI LUI XUỐNG!” Bạch Dương ra lệnh

Khoan đã! Sư Tử Ngươi mau mang cô ta đi! Ngươi làm gì ta không cần biết miễn là cô ta còn sống”

Vâng thưa thủ lĩnh!” NÓI xong, Sư Tử vác Bảo Bình đi

BỊCH! Sư Tử ném Bảo Bình xuống đất

A!” Vì bị ném xuống đất đột ngột nên Bảo Bình kêu lên!

Anh … sao lại ném tôi xuống đát như thế hả!”

-Tại sao ko! Thủ lĩnh nói chỉ cần cô ko chết là đc!”

Khốn khiếp! Mau đưa tôi ra khỏi đây!”

Cô nghĩ mình là ai mà dám ra lệnh cho tôi!”

ANH…ANH..ANH!”

-Cô là 1 Angel cấp cao phải ko?”

Phải thì sao? Biết thì nên tránh xa tôi ra một chút!

” Vậy thì tốt quá, từ trước đến giờ tôi chưa từng hút máu của của 1 Angel cấp cao bao giờ” Nói xong, Sư Tử tiến đến chỗ Bảo Bình

” chúng tôi định làm gì?”

” Cô biết ko ? Từ trước đến giờ chưa từng có ai đc vào phòng của tôi ngoại trừ Thủ lĩnh, cô là người thứ 2 đáng lẽ cô nên có 1 chút quà chứ!” Lúc này, Sử Tử tiếng đến 1 bước, Bảo Bình lùi 1 bước, 2 người lùi đến khi Bảo Bình bị ép vào góc tường.

-Anh định làm gì! Tốt nhất anh nên cút đi, nếu ko anh sẽ biết tay tôi

-A! Tiếng Bảo Bình hét lên, cổ tay trái đã bị hút máu, tay còn lại thì bị giữ trói lên đầu.Lúc này, cô cảm thấy thật mơ màng, từ từ ko làm chủ được mình nữa! Thân thể không thẻ chịu nổi, hình như đã mất máu quá nhiều! Còn về Sư Tử đến tận lúc này Sư Tử vẫn chưa buông ra, mùi máu của Bảo Bình đã cuốn hút anh khiến anh không thể nào dời được, trong đầu cứ nghĩ, chỉ 1 chút thôi, 1 chút nữa thôi anh sẽ buông ra, nhưng mùi máu tươi này thật cuốn hút ko thể nào buông ra được! Cứ thế cho đến khi Bảo Bình không trụ được nữa, ngã phịch xuống sàn, sàn được làm bằng thạch cao, khi ngã xuống cảm giác lạnh. Lúc này Sư Tử mới nhận thức được mà buông ra! Sư Tử ngồi xuống, hai tay xoa nhẹ lên đôi má của Bảo Bình.

-Yên tâm đi! Tôi không thể giết em được, Chính vì 12 năm trước, em đã cứu tôi nên tôi không thể giết chết em được!

– Im đi! Lmà sao tôi có thể cứu 1 người như anh! Hơn nữa anh còn là Vampire !

– Em thật sự không nhớ gì sao! Không sao đâu! Nói xong Sư Tử nhẹ nhàng bế Bảo Binh lên chiếc giường trắng ở trong đó!

Cảnh tượng lúc này thật kinh khủng! Trên cổ của Kim Ngưu bị Bạch Dương hút máu! Trên lưng từ trước đến giờ đều trắng noãn đã bị những cây roi quật vào cũng bị ửng thành máu, từ từ chảy xuống.

Bạch Dương thì thầm vào bên tai của Kim Ngưu:

-Đó là cái giá mà em phải trả vì đã chọc điên tôi! Nếu còn lần nữa thì em chắn chắc sẽ thảm hơn bây giờ! Tốt nhất em nên phục tôi.

Dù bị thương, nhưng Kim Ngưu vẫn cố gắng nói

-Anh nghĩ anh là ai mà dám…mà dám đánh tôi! Cả đời này tôi sẽ không ..không bao giờ phục tùng anh. Chỉ …chỉ có những kẻ điên như mấy người kia mới phục tùng anh.

Nói xong, Kim Ngưu không chịu nổi những vết thương trên người! Bây giờ trong đầu cô suy nghĩ ” Mẹ…mẹ chắc bây giờ mẹ đang rất lo cho con! Còn Bảo Bình nữa! Nguời bạn mà thân nhất từ nhỏ, cùng cô lớn lên! Bây giờ khoogn biết như nào!” Kim Ngưu ngất đi.

Bây giờ Bạch Dương chỉ cười nhạt, thật là hiếm chỉ mới hút máu của cô ta thôi mà đã có cảm giác công lực tăng lên gấp bội! Cảm giác thân thể bây giờ đã được tiếp thêm mười mấy lần công lực, chỉ cần thêm 1 chút máu nữa thôi là có thể hoàn thành “Sinh Lực Hoàn Hồn” Nếu là 1 Vampire tầm thường thường thì cả đời e rằng 1000 cũng chưa luyện được 1 nửa, bây giờ 1 Vampire cấp cao như anh đã luyện 1 nhỏ mà vẫn chưa đủ 3 phần công lực, vậy mà bây giờ mới chỉ hút 1 lượng máu thôi đã có thể sắp hoàn thành được “Sinh Lực Hoàn Hồn”. Chỉ 1 chút máu nữa thôi là đã có thể hoàn thành, nhưng cô ấy đã bị hút quá nhiều, cơ thể chắn chắn không thể chịu nổi được nữa! Nếu hút nwuax chắn chắn sẽ chết! Anh cười nhạt!

-Cám ơn! Nhờ em mà Sinh Lực Hoàn Hồn sắp luyện thành!

Nhìn Kim Ngưu bất chợt mới để í đã ngất, nhìn sẵ mặt tái nhợt như đã chết! Anh hoảng hốt

-Mau gọi bác sĩ tới!

Bạch Dương hoảng hốt hét lên. Thiên Bình đứng đợi nghe thấy tiếng hét của Bạch Dương bên trong cũng hoảng hốt theo, còn tưởng là đã xảy ra chuyện gì động trời và nghiêm trọng đến nào mà thủ lĩnh Bach Dương phải hét lên như thế, Nhưng khi bước vào… OMG, cảnh tượng trước mắt bây giờ có thể nói là thảm họa thiên, sóng thần động đất đang xảy ra, Thiên Bình không tin cảnh trước mắt mình nữa, ” đây…đây có phải là Bạch Dương không? Đây có phải là vị thù lĩnh lạnh lùng kiêu ngạo trên vạn người không? Bạch Dương đây ôm Kim Ngưu sao? Hơn nữa gương mặt còn đang rất hoảng hốt đến như vậy! Không phải… hoàn toàn không phải, Bạch Dương trước giờ chưa từng ôm ai, hơn nữa còn đang ôm 1 Angel. Chắc chắn là nhìn nhầm thôi! Chắc chắn chỉ là nhìn nhầm thôi!” Thiên Bình đang suy nghĩ thì Bạch Dương hét lên.

-Điếc rồi à! Còn không mau gọi Ma Kết xem như nào!

Lúc này Thiên Bỉnh mới bình tĩnh được vội chạy đi tìm Ma Kết. Còn Bạch Dương thì nhẹ nhàng đỡ Kim Ngưu chạy về phòng mình bằng tốc độ nhanh nhất.

on Fri Jul 31, 2015 10:04 am

AngelQueen

on Sat Aug 29, 2015 7:53 pm

AngelQueen

Message reputation : 50% (2 votes)

on Sun Nov 22, 2015 3:40 pm

AngelQueen

Sponsored content

Bạn không có quyền trả lời bài viết

Truyện: (12 Chòm Sao) The Vampires Legend

Chương 11 ​

Có thể nói, Song Ngư đang rất vui vẻ. Ngay khi Thiên Yết dắt cô vào phòng, cô đã bị choáng ngợp bởi sự lộng lẫy và xa hoa của nó. Căn phòng còn rộng hơn cả cô nhi viện mà cô từng sống nữa! Nó được sơn phết màu xanh ngọc bích rất đẹp, trên trần là chùm đèn pha lê cùng những ánh đèn vàng xung quanh. Căn phòng còn trang bị bộ bàn ghế lớn có máy tính bàn và một chiếc laptop màu trắng bạc. Cả một bức tường đều được trang hoàng bởi sách là sách. Những kệ sách cao chạm trần xếp kế nhau màu nâu gỗ. Trên kệ là hàng trăm hàng ngàn những tựa sách khác nhau khiến Song Ngư tưởng rằng cô đã lạc vào thế giới của những cuốn sách tuyệt vời. Chưa kể đến chiếc giường mềm mại rộng lớn hình tròn có thể cho 5, 6 người nằm màu xanh biển. Cô không thể tin nổi những thứ đang ở trước mắt mình, mọi thứ là thật hay là mơ đây? Những cảm xúc mới mẻ ngạc nhiên đã đánh bay đi sự lo lắng và những suy nghĩ trước đó của cô, cũng như cảm giác rạo rực khi thấy hình bóng cô độc của Cự Giải, tất cả còn lạ chỉ là làm sao để quyết định được là nên đọc cuốn sách nào trước thôi! Trong phòng riêng của cô, mọi thứ đều được trang bị đầy đủ như một căn nhà nhỏ ấm cúng khiến cho Song Ngư bỗng có ý nghĩ là mình nên ở đây mãi mãi, không bao giờ ra ngoài.

– Song Ngư, chị vào được chứ?- Ngoài cửa, Thiên Yết nhẹ giọng hỏi Song Ngư.

– Vâng.- Song Ngư vội nhảy xuống giường, bước ra mở cửa- Mời chị vào.

Thiên Yết mặc một bộ váy đơn giản dài tới gót chân màu xanh lam nhạt, mỉm cười nhẹ nhìn Song Ngư rồi bước vào. Nụ cười của cô chỉ là một nụ cười xã giao bình thường và đôi mắt cũng mang ý cười, nhưng Song Ngư không hiểu tại sao, khi nhìn vào mắt Thiên Yết, cô cảm thấy Thiên Yết đang đau lòng. Khẽ vỗ nhẹ đầu mình, tại sao cô lạ có cái suy nghĩ ấy chứ? Thật là…

– Em cảm thấy có gì không hài lòng không?- Thiên Yết lướt mắt lên chiếc giường lớn nơi Song Ngư vừa nằm, cuốn sách dày vẫn đang được mở ra.

– Dạ không ạ, mọi thứ đều rất tuyệt vời!- Song Ngư híp mắt cười trả lời, thuận tay đóng cửa lại- Chị tìm em có việc gì không ạ? Chắc là về Cự Giải nhỉ?

Thiên Yết mỉm cười lắc đầu bất lực, đúng là không qua mắt nổi cô bé tinh tế này. Thiên Yết bắt đầu suy nghĩ, khi Song Ngư đã thật sự quen với cô và lâu đài này, liệu cô bé có còn tinh tế hơn nữa không? Có nhạy cảm hơn nữa không? Vì cô bắt đầu hiếu kì và hơi sợ trước cái sự nhạy cảm của cô bé rồi.

– Ừm, chị đến đây để hỏi em vài chuyện. Về ngài Cự Giải.- Thiên Yết mỉm cười nhìn Song Ngư- Chị ngồi được chứ?

– Chị cứ tự nhiên ạ, dẫu sao đây cũng đâu phải nhà em.- Song Ngư híp mắt cười.

– Cám ơn em.- Thiên Yết ngồi xuống chiếc ghế mềm, đợi đến khi Song Ngư đã ngồi xuống giường, cô mới hỏi- Ừm… Cho chị hỏi là… Lúc ngài Cự Giải… Ừm…- Thiên Yết đã nghe Song Ngư kể chuyện này nhưng cô thật sự không biết phải nói thế nào để cô bé không buồn lòng, nhưng chuyện này thật sự rất quan trọng- Gặp em ấy… Mắt ngài ấy… Có màu gì?

– Dạ?- Song Ngư ngớ người- Dạ… Lúc đó cũng tối quá nên em nhìn cũng không rõ, mà em cũng không nhớ nữa ạ. Sao thế chị? Bộ hắn ta có đôi mắt có thể đổi màu được ạ?

– À… Không…- Thiên Yết thở nhẹ ra như trút được gánh nặng nhưng cũng phần nào khá thất vọng, cô mỉm cười nhìn Song Ngư- Không có gì đâu em.

Xem ra Song Ngư không phải là người đó rồi. Thiên Yết kìm nén cảm giác chán nản của mình, cố gắng cười tươi trước mặt Song Ngư, không muốn để cô nhận ra sự thay đổi của cô.

– Vậy chị còn muốn hỏi em gì nữa không ạ?- Song Ngư ngước đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn thẳng vào Thiên Yết, chờ đợi câu trả lời của cô.

– Ừm… Chỉ vậy thôi. Cám ơn em.- Thiên Yết đứng dậy gật đầu chào Song Ngư rồi bước ra ngoài.

Song Ngư nhìn theo bóng của cô gái xinh đẹp vừa nãy, lòng dấy lên một chút nghi ngờ về Cự Giải. Cô không hiểu sao Thiên Yết lại hỏi điều đó. Tại sao nhỉ? Cô nhớ rất rõ, trước khi bị Cự Giải đánh ngất, dưới cái ánh sáng lập lòe của đèn đường, đôi con ngươi đáng sợ và khát máu mà cô thấy, là màu vàng… Vậy mà, tại sao lúc nãy, rõ ràng con ngươi của Cự Giải màu xanh dương đậm như nước biển đại dương. Từ khi tới đây, quá nhiều điều vốn không có trong nhận thức của cô như sự tồn tại của những… Thứ như vampire đã khiến cô không để ý đến đôi mắt của hắn ta- Kẻ đã mang cô về đây. Và cả việc Thiên Yết vừa mới hỏi cô. Tuy biết nói dối là không tốt, nhưng cô không hiểu tại sao, trong thâm tâm cô lại có linh cảm rằng không nên nói cho Thiên Yết biết, mặc dù Thiên Yết và Bạch Dương là hai người bạn duy nhất của cô tại một nơi lạ lẫm thế này mặc dù chỉ mới quen nhưng bây giờ thậm chí cô còn không biết mình đang ở đâu! Song Ngư vò đầu, cô vốn không giỏi suy luận. Nhưng thật sự chuyện này đã bắt đầu kích thích trí tò mò của cô và cô đành phải chịu đựng sự hiếu kì này vì chính bản thân cô cũng không giải thích ra được và cô dám chắc là sẽ không có bất kì cơ hội nào cho việc họ sẽ nói cho cô nghe chuyện gì đang xảy ra.

Cô nhất định phải tìm hiểu xem đây là đâu thôi, có điều, cái lạnh thấu xương như đang ngồi dưới máy lạnh 17 độ C này mặc dù trong phòng có lò sưởi giúp cô biết chắc đây không không phải Việt Nam, nhưng rốt cuộc thì, đây là đâu?

Đành vậy, ngày mai, cô sẽ hỏi thử Thiên Yết hay Bạch Dương xem, xem thử hai người có biết đây là đâu hay không. Muốn quay về thì ít nhất cũng phải bết điều đó. Song Ngư xoa xoa cái trán của mình, chợt nhớ đến một chuyện. Chẳng phải Cự Giải đã nói là sẽ giúp cô cứu nơi đó sao? Có cả một tòa lâu đài thế này, chắc anh ta giàu lắm, trong khi cô còng lưng làm việc 3 thế kỉ, cũng chưa chắc được 1/1000 số tài sản của anh ta. Nếu anh ta giúp cô, chẳng phải là quá tốt sao? Nhưng yêu cầu của anh ta…

Là máu của cô nha!

Song Ngư lắc lắc đầu! Trời ạ! Nghĩ gì vậy chứ? Quên đi quên đi! Đi đọc sách thì tốt hơn…Cố ép mình quên đi cảm giác vừa nãy, Song Ngư chú tâm vào cuốn sách mà cô vẫn không hay biết, bản thân vừa rồi đã có chút gì đó muốn đồng ý trao đổi với Cự Giải và trao đổi với anh ta bằng dòng máu ấm nóng thơm ngát đang cuồn cuộn chảy trong cơ thể cô…

~o0o~​

Ở bên ngoài lâu đài Santi Clare, không khí lạnh đến âm độ phủ kín cả khu rừng, cái lạnh thấu xương của mùa đông khiến cho không có loài động vật nào có thể ra ngoài được. Không khí âm trầm, lạnh lẽo này, thật khác với không khí nóng như lửa đốt trong thư phòng của Cự Giải lúc này, vì cả hai con người ở đó, đều như đang bồn chồn, lo lắng một thứ gì đó.

– Ngài Cự Giải?- Bạch Dương khẽ mở miệng ra, nói vừa đủ nghe để Cự Giải quay về với thực tại.

– Ta hiểu.- Cự Giải phất tay, bảo Bạch Dương hãy ngồi xuống, tay còn lại ôm lấy đôi mắt đang nhắm lại mệt mỏi- Vậy là cô ấy định làm vậy à?

– Đúng! Anh phải ngăn cô ấy lại!- Bạch Dương do dự ngồi xuống, nhưng rồi lạ kích động đứng lên, đôi mắt mở to như đang lo sợ.

Cự Giải mệt mỏi mở mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hoảng sợ của Bạch Dương. Con người này vừa nãy tự nhiên đập cửa bảo có chuyện nói với cậu, cứ tưởng là chuyện về đính ước, không ngờ… Nhưng đúng là, kì này thì Thiên Yết đi quá xa rồi! Có vẻ cậu cần phải làm gì đó…

– Bạch Dương ngồi xuống đi.- Cự Giải nhàn nhạt mở miệng- Cô biết là ta đã hứa sẽ không can thiệp quá nhiều về chuyện của cô ta, đúng không?

– Nhưng anh… Cậu…

– Đủ rồi!- Trước khi Bạch Dương kịp nói gì, Cự Giải đã nhanh chóng chặn lại- Ta hiểu ý ngươi, và ta cũng không hề tán đồng nó, nhưng ta không thể ép buộc cô ấy, cô cũng hiểu tính cách của cô ấy, không phải sao?

Bạch Dương nghe đến đây, chỉ cúi người xuống, im lặng. Một phần vì cô không biết phải đối kháng thế nào, một phần, là do đó là sự thật. Thiên Yết sẽ không nghe bất kì ai. Cô đã từng nghe môt người… Nhưng hắn ta, lại chính là nguồn gốc của những chuyện này! Bạch Dương nghiến răng, cúi đầu xuống để phần tóc mái che đi đôi mắt đỏ tươi như máu của mình… Bản thân cô, có vẻ như đang muốn làm gì đó…

Bạch Dương thót mình! Đôi mắt nháy mắt trở nên hoảng loạn, sợ hãi và muốn trốn tránh.- Có thể đừng làm vậy không?- Bạch Dương khẩn thiết cầu xin, thầm mong Cự Giải sẽ vì cô mà suy xét lại.

Cự Giải ngước khuôn mặt mệt mỏi lên, nhìn vào đôi mắt đang sợ hãi nhưng cũng rất kiên định đó. Cự Giải thở dài… Đứng dậy, đôi mắt vẫn nhìn về phía Bạch Dương với đôi lông mày nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng và do dự. Cậu đang do dự, khi nhìn vào đôi mắt đau khổ và buồn rầu đó. Cậu tự hỏi quyết định của mình có đúng không? Mình có nên làm vậy không, sự hoang mang đang dấy lên trong cậu… Nhưng nhanh chóng, Cự Giải hoàn toàn quên nó đi, đôi mắt đẹp đó, chỉ còn lại sự không hài lòng trước câu hỏi của Bạch Dương và cặp lông mày nhíu chặt lại, như là chờ đợi cô rút lại câu nói vừa rồi của mình. Tiếc cho cậu, cô không hề rút lại lời nói đó, ánh mắt vẫn thiết tha chờ mong cậu có thể đồng ý hủy bỏ việc này…

– Ta không thể làm vậy.- Cự Giải khẽ thở dài, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn Bạch Dương -Và cũng sẽ không làm vậy!

Ánh mắt của Cự Giải nói cho Bạch Dương biết, là cậu ta sẽ không bao giờ thay đổi quyết định của mình, và không ai có thể làm cậu lung lay được.

– Cô nên chuẩn bị cho tốt đi! Ngươi cũng biết, lâu đài của hắn ta quái dị thế nào, đúng không? Một tuần nữa, nhớ đấy!

– Vâng…- Bạch Dương cúi đầu xuống, dường như không còn quan tâm tới việc đó nữa.

– Tốt!- Cự Giải gật đầu rồi ngồi phịch xuống ghế sofa- Đi ra ngoài đi! Ta cần nghỉ ngơi một lát. Khi nào cần, ta sẽ gọi ngươi vào.

– Vâng…

Bạch Dương thất vọng chấp hành mệnh lệnh của Cự Giải, thất thểu ra khỏi phòng của cậu. Đôi mắt của Bạch Dương như một bảng màu nhem nhuốc, bị trộn hết màu này đến màu khác khi mà những cảm xúc của cô cứ lẫn lộn, không tài nào phân biệt và nhận ra được. Cắn răng, Bạch Dương tự nhủ rằng chắc chắn sẽ có cách, nhưng là, cô cũng không biết đó là cách gì…

Truyện The Vampire’S Legend

– Scorpius à…

– Hửm?- Scorpius ngẩng đầu lên, mang chút ý cười nhìn con người trước mặt.

– Tớ đói…- Aries nói như mếu.

Trông cô nàng thật tiều tụy, tuy có vẻ mệt nhưng đâu đó vẫn sót lại chút tinh ranh, nghịch ngợm. Nhìn là đủ thấy là Aries vừa gặp Libra rồi, chỉ khi nào gặp Libra cô mới bị tên đó hành xác tới mức tiều tụy như vậy, nhìn Aries, Scorpius không khỏi lắc đầu và cũng phần nào tội lỗi, vì Aries và Libra xảy ra chuyện như vậy cũng là do cô.

– Thích ăn món gì thì kêu nhà bếp làm đi!- Scorpius mỉm cười nói, mắt không rời khỏi cuốn sách.

– Nhưng Aries thích ăn món cậu nấu…- Aries cô bẩm sinh đã có tài nhõng nhẽo nhưng ít ai biết, cô cũng chỉ nhõng nhẽo với Scorpius và vài người nữa mà thôi!

– Haiz…- Scorpius khẽ thở dài, không đối phó nổi với con người này, dễ thương mà cũng thật gian xảo- Ăn gì?

– Hi hi!- Aries khoái trá cười- Tớ muốn ăn bánh Mousse dâu tây!

– Ngồi đó đi! Tớ đi làm.- Scorpius cẩn thận đánh dấu trang sách, cất vào hộp bàn rồi mới đứng dậy xoay người bỏ đi.

Scorpius và Aries trước giờ vốn là bạn thân, nhưng vẫn có nhiều người nhìn vào, lại nghĩ Scorpius là người hầu thân cận của Aries bởi bất cứ thứ gì cô thần quan nhỏ muốn, Scorpius đều chiều theo vô điều kiện, không chút khó chịu nên khiến rất nhiều người hiểu lầm nhưng thật sự đối với hai cô gái này thì chả sao cả. Họ vốn là bạn thân, giống như có thần giao cách cảm, đôi khi có thể hiểu được đối phương đang nghĩ gì, không cần phải nói. Hơn nữa, hai người này khi phối hợp, có thể trở thành một trong những cặp vampire nguy hiểm nhất nên việc Cancer đưa Scorpius tới Santi Clare, không phải là không có chút lợi lộc gì. Tuy biết rõ nhưng hai cô vẫn để yên, coi như là trả công cho hắn ta đi, có chết ai đâu?

Aries xắn cái tay áo dài của mình lên tới khuỷu tay, cô mở cái tủ Scorpius vừa đóng. Cô vốn có tính tò mò, hơn nữa Scorpius suốt ngày cứ ôm cuốn sách này thần thần bí bí khiến cô không né khỏi sự tò mò vốn đã ăn sâu vào trong máu của mình. Mở cuốn sách ra, tựa đề đập vào mắt khiến cô trơ người ra ngay tức khắc!

Tại sao… Lại là… Scorpius… Chẳng lẽ… Cậu muốn…

~o0o~

– Xin lỗi, ta tới trễ.- Mở toang cánh cửa to, Cancer với chiếc áo choàng màu trắng muốt bước vào với nụ cười vui vẻ thường trực trên môi.

– Hừ! Quá trễ.- Taurus bực mình nói- Bắt đầu thôi.

Cancer chỉ biết cười cười. Ai nha, có phải tại cậu đâu chứ, tại cái tên Libra kia kìa, đi chỉ để lại vài câu ẩn ý khiến cậu suy nghĩ mai mới hiểu ý hắn ta. Tuy một phần cũng do cái tính đãng trí hay quên của cậu nhưng là, hắn ta nhất thiết phải hại người đến thế đi? Chưa kể cậu và tên Taurus này còn rất ghét nhau, nếu không phải vì chuyện đó, tên đó cũng chả thèm gọi cậu làm gì. Lần sau, cậu chắc chắn sẽ cấm cửa hắn ta với Aries, hắn ta coi chừng đấy Nghĩ vậy thôi nhưng Cancer cũng không có ý định làm vậy, hiện giờ, anh phải hoàn thành việc này đã.

Bước về phía chính giữa căn phòng, nhờ vào ánh trăng nhàn nhạt, anh có thể nhìn thấy được các kí tự ngoằn ngoèo, khó hiểu dưới mặt đất.

Những kí tự cổ với những màu sắc đen đậm được vẽ lên chia mặt đất thành năm phần rồi lại được liên kết với nhau nhờ những dải chữ tượng hình khó hiểu nhưng Cancer biết các chữ tượng hình đó là gì. Đó là từ được các vampire cổ xưa sử dụng. Cậu đi về phía một góc căn phòng, đứng vào trong vòng tròn được vẽ bằng như những chiếc lá phong to được ghép lại với nhau. Tương ự như cậu, những người còn lại cũng bước vào các vòng tròn trong bốn góc phòng, Taurus bước vào vòng tròn thứ năm.

– Ta là Santi Clare Mistle Cancer, đại diện cho gia tộc Santi Clare, trấn giữ phương Bắc.

– Ta là Anis Shatow Deline Ren, đại diện cho gia tộc Anis Shatow, trấn giữ phương Nam.

– Ta là Minlery Queen Bissly Libra, đại diện cho gia tộc Minlery Queen, trấn giữ phương Tây.

– Ta là Minches Willow Andrei Aquarius, đại diện cho gia tộc Minches Willow, trấn giữ phương Đông.

– Ta là Mistami Sessle William Taurus, đại diện cho hậu duệ hoàng gia, chủ nhân của tứ phương. Nhân danh quốc vương đầu tiên của đấng vampire tối cao, ta yêu cầu phong ấn, hãy hiện ra một lần nữa!

-“Tất cả mọi thứ…”

-“Sẽ được quay lại…”

-“Như lúc ban đầu…”

-“Hãy hiện ra đi…”

-“Phong ấn huyết!”

“Bùm”- Trận nổ nhỏ, không có khả năng tổn hại đến bất cứ ai nhưng vẫn để lại cho căn phòng một chút tác hại.

Làn khói đục mờ màu xám đỏ lờ mờ bay, khiến cho căn phòng âm u nay càng thêm phần bí ẩn và lạnh giá. Tuy nhiên vẫn chẳng thể khiến cho những con người dũng cảm kia chùn bước mà chạy mất, ngược lại, họ ung dung dựa lưng vào bức tường nào đó, chăm chú nhìn những làn khói mờ đang dần tích tụ lại thành một đám mây đục ngầu màu huyết được trộn lẫn với màu tím than của địa ngục.

Dần dần, nó bắt đầu biến hóa tiếp, từ đám mây đen lại trở thành một cánh cửa nhỏ cùng màu với đám mây, kẽo kẹt mở ra…

Bên trong, là một cô gái nhỏ như búp bê, trông rất đáng yêu. Cô gái nhỏ nhưng lại có đôi mắt long lanh màu pha lê tím cương nghị nhưng cũng có đôi phần hời hợt và lạnh lùng, chiếc mũi cao, nhỏ và thanh tú, đôi môi mím nhẹ nhưng chiếc cằm luôn hơi hơi hất lên, tỏ rõ sự cao ngạo của mình. Cô gái búp bê đó chớp chớp đôi mắt to tròn, nhìn chằm chằm vào Taurus, hất hàm hỏi:

– Các ngươi đánh thức ta làm gì?

– Ta muốn biết về vết nứt của Phong ấn hoàng huyết.- Taurus chau mày nhìn cô gái búp bê, lạnh lùng nói.

Cô gái không nói gì, đôi mắt lạnh lẽo chuyển tầm nhìn sang phía Cancer, đáy mắt có chút đề phòng…

– Chưa bị nứt hoàn toàn.- Cô mấp máy đôi môi nói nhỏ nhưng âm lượng đủ cho mọi người trong phòng đều nghe thấy.

– Còn bao lâu phong ấn sẽ bị vỡ hoàn toàn?- Aquarius không kiên nhẫn hỏi.

Thời gian chắc chắn không còn nhiều, vả lại, Capricorn và Cancer nói là sắp tìm được người đó, nhưng vẫn thần bí, mỉm cười cho qua chuyện, thật sự không hiểu được. Cứ như… Họ muốn che giấu gì đó vậy. Khẽ nhìn về phía Taurus, Aquarius biết chắc ngài ấy cũng chẳng muốn để em gái mình- Công chúa Capricorn cùng Cancer làm việc nhưng chỉ có hai người họ mới có khả năng tìm được người đó, nên ngài ấy mới đồng ý nhắm mắt cho qua, không làm khó dễ Cancer. Tuy anh là bạn thân của cả hai, nhưng vẫn là khó mà đồng ý với cách làm việc úp úp mở mở và cách nở nụ cười trước những hoàn cảnh mệt mỏi thế này.

Con búp bê nghiêng đầu nhìn anh, đôi mắt bỗng chốc dịu xuống nhưng, lại lập tức chuyển sang màu đỏ đen âm trầm…

– A…- Aquarius chẳng biết từ khi nào đã bị nhấc bổng lên cao, không cách nào quay về mặt đất được.

– Dám nói chuyện với ta- God Doll- Như thế thì mi chết đi.

God Doll, không phải búp bê của đức chúa, mà là đức chúa búp bê. Môt danh xưng dành cho những vampire tu luyện ngàn năm, được chọn để trở thành người bảo vệ Phong ấn hoàng huyết từ hàng ngàn năm trước đây và cách 1 triệu năm, lại tiến hành chọn một lần. Đây là God Doll đời đầu tiên và được tiên đoán là God Doll mạnh nhất trong số các God Doll.

Họ là những vampire thuần chủng mang huyết thống hoàng gia nhưng không được thừa kế, có nhiều sức mạnh đặc biệt, và khi trở thành God Doll, họ hoàn toàn không uống máu. Họ sống, bằng cách ăn lòng thù hận của con người, nuôi chúng thật lớn, xoáy sâu vào trong tim, rồi nuốt chửng nó. Không hề giết người, nhưng lại được coi là loại có thức ăn đáng sợ nhất…

“Phịch”- Aquarius được thả ra.

Nhưng khi nghe câu nói của Cancer, thay vì nổi giận lên giống như đã làm với Aquarius, đôi mắt cô gái bé nhỏ lập tức trở lại thành màu tím than, nhưng chất chứa đầy sự tức giận.

– Tên ta là Grus!

Tên tiểu tử thối này mỗi lần gặp mỗi lần mạnh. Grus thầm rủa Cancer. Mới gặp hắn 3 lần, nhưng lần nào hắn ta cũng dễ dàng hủy đi các thuật biến hóa của cô, khiến cô rất tức giận, nhưng cũng dễ dàng nhận ra, mình không phải đối thủ của hắn và có thể, Thái tử cũng nhận ra việc mình cũng không dánh nổi hắn ta, nên mới nhiều lần nhắm mắt làm ngơ để hắn ta đi quậy phá như vậy. Hơn nữa, cô còn sơ suất để hắn biết cô đã hơn tám mươi ngàn tuổi, khiến hắn mỗi lần gặp lại lấy cái đó để chọc cô. Tuy không chấp nhặt nhưng cô cũng là con gái, bị gọi là bà già, thật sự hận không thể giết chết tên nói vậy.

– Vậy…- Cancer nghiêng đầu qua phải ba mươi độ, đôi môi nở nụ cười thiên sứ, ngọt ngào hỏi- Grus tỷ tỷ, khi nào thì phong ấn sẽ nứt ra hoàn toàn?

– Hừ…- Trừng mắt nhìn khuôn mặt thánh thiện vô tội, Grus hừ nhẹ- khoảng 200 ngày nữa.

~o0o~

– Cô là người ngài Cancer giới thiệu?- Cô gái giữ thang máy nhìn từ đầu tới chân Leo, ngữ điệu khinh thường- Xin hỏi cô có gì chứng minh?

Leo khẽ nhếch miệng, nở nụ cười trào phúng, hai bàn tay mảnh khảnh khoanh lại, lưng khẽ dựa vào bức tường đằng sau lưng.

– Thế hỏi cô có cái quyền gì ngăn tôi? Nên nhớ, chỉ cần một câu nói, tôi có thể khiến cô nghỉ việc.- Leo mỉm cười ma mị, chăm chú nhìn khuôn mặt đang dần biến sắc của cô gái mặt đầy mụn.

Cô quả thật không đùa. Trước khi đi, Cancer có nói qua giám đốc công ty này đã được liên lạc, nếu cô muốn đuổi ai, hoàn toàn có thể, cũng có thể tùy ý chọn một công việc cho mình, hoàn toàn không bị ép buộc gì, chỉ cần hôm đó đưa tờ giấy cậu đưa cho tên giám đốc, thế thôi. Nhưng thấy có người ở đây nói chuyện với cô như vậy khiến cho Leo càng thêm hứng thú, đứng đây dây dưa với những đứa con gái loài người này không biết phải trái, được nước liền lên mặt, khiến cô không khỏi buồn bực, muốn nhanh chóng gặp giám đốc thử, không ngờ cô thư kí này lại dám nói chuyện với cô như vậy, thế thì cô cũng phải trả thù một chút, vì Leo cô đây không phải là hạng người dễ bị xem thường.

Cô gái kia càng ngày càng lúng túng, có vẻ, cô ta đã bắt đầu nhận ra sự thừa tự tin của Leo, lòng không khỏi hoang mang. Được thế, Leo vui vẻ bảo:

– Hãy lên mạng, đi tìm cái tên Anis Shatow De Vance Leo, xem xem, Leo tôi đây là ai đi!

Vừa nghe đến tên cô, nhất thời cả căn phòng đều chìm vào im lặng, không ai dám hó hé gì…

Anis Shatow, tuy không phải là thương hiệu nổi tiếng nhất nhưng cũng nằm trong số những thương hiệu nước hoa khá nổi tiếng tại Châu Mĩ và Châu Âu, hơn nữa, thương hiệu này lại có hợp đồng với công ty mẹ của công ty Satimi, nếu khiến cô gái này phật lòng, công việc của bọn họ có thể sẽ mất đi? Không tốt tí nào!

Thấy không khí nhất thời chìm vào im lặng thì Leo định là được đằng chân sang đằng đầu, tính buông vài câu đe dọa ra thì đã có một giọng nói khác, đánh tỉnh tất cả mọi người…

Last edited: 12 Tháng mười một 2015

Đọc Truyện Vampire’S Doll

*** Kim Ngưu, sau khi đưa 2 cô bạn của mình đến nơi cần đến thì cũng quay lại phòng. Nhẹ khép cánh cửa lại, cô buông lỏng cơ thể trên chiếc ghế dựa đặt ở cửa sổ. Một tầm nhìn được phóng ra ngoài khung cửa nhưng trong ánh mắt đó, không đơn thuần chỉ là sự thả lỏng mà còn là sự lo lắng. Cô tuy đã cố gắng tự giải tỏa căng thẳng cho bản thân vì cô không giỏi trong việc chịu đựng áp lực nhưng vẫn có nhiều nỗi lo đang bủa vây đầu óc. – Song Tử, Thủy Bình và cả.. Thiên Yết nữa, mọi người nhớ bảo trọng. Nhất là anh, đừng cố quá. Anh đang bị thương mà – Kim Ngưu vừa nói, vừa nhìn lên mặt trăng đang treo ngoài cửa sổ. Hi vọng, trăng có thể nhờ gió mà đem nỗi lòng của cô đi xa. Thảng hoặc mà đến được đúng chỗ thì càng tốt. Gió ngoài cửa sổ bỗng thốc 1 đợt lạnh ngắt vào mặt Kim Ngưu. Cơn gió mát lạnh đó những tưởng có thể đem đến cho cô 1 sự thoải mái nhưng nét mặt của cô thì đang từ từ đanh lại – Chúa tể – Cô quay người ra phía cửa phòng, mở tung cánh cửa ra. Một làn khói đen chậm rãi nâng 1 người con gái có mái tóc hồng nhạt vào phòng Kim Ngưu, đặt ngay ngắn trên giường. Ngay khi vừa chạm đến thành giường, làn khói lập tức tan biến thành từng mảng nhỏ, trôi lững lờ trong không trung. Một mẩu giấy nhỏ bay về chỗ Kim Ngưu. Theo phản xạ, cô đưa tay đón lấy. ” Quản gia Ta cần ngươi làm cho ta 1 việc. Hãy mang vampire mới sinh này đến lâu đài Vampire Green. Coi như đây là quà ta tặng cho anh họ của ta nhân dịp ta tỉnh dậy. Còn việc hắn muốn làm gì với nó thì tùy.Nhận được tin báo lập tức đi ngay. Sau khi quay về thì ngươi vẫn còn nhiều việc phải làm. Chúa tể” Sắc mặt của Kim Ngưu trông còn tệ hơn cả lúc trước. Tờ giấy trong tay cô đã bị bóp chặt thành 1 khối nhăn nheo, khó coi. Cô không bao giờ muốn bước chân tới lâu đài đó – nơi có 2 kẻ cai trị ngang ngược. À mà nếu nói đến mức độ ngang ngược thì chủ nhân của 2 lâu đài đều như nhau cả, kẻ tám lạng người nửa cân. Nhưng..ít nhất cô còn có lí do để cô làm việc ở đây. – Ash, mình phải đến đó thật sao? Lại còn tặng quà? Chúa tể trở nên tử tế từ khi nào vậy chứ? – Kim Ngưu thiếu điều muốn rít lên. Cứ nghĩ đến việc phải gặp 1 tên chủ nhân lâu đài gian manh với con nhỏ em gái ưa không vào kia là làm cô phát sốt. Sau 1 hồi vò đầu bứt tóc, Kim Ngưu cũng đành phải chán nản ngồi dậy mà đi thực hiện mệnh lệnh của Chúa tể. Chúa tể đã gửi người đến tận đây, cô không thể không đi. Với tay lấy chiếc áo choàng có mũ trùm trong tủ, cô thận trọng khoác vào. Khi đã khoác xong chiếc áo và kéo chiếc mũ che gần kín đôi mắt, cô lại tiến về phía cửa sổ. Hoét Cô huýt sáo 1 tiếng nhỏ. Bỗng dưng, từ trên không trung 1 con chim có thân hình khá to lớn, màu đen lao nhanh đến chỗ cửa sổ nơi Kim Ngưu đang đứng. Nó chao đi chao lại mấy lần trước khung cửa sổ rồi mới đậu lại trên một cành cây cao gần đó. Kim Ngưu quay người vào trong phòng, nhìn về phía chiếc giường nơi cô gái tóc hồng lạ hoắc kia đang nằm. Kim Ngưu thở dài ra vẻ chán nản rồi lại nhấc người cô gái kia lên. Cô phóng cả thân người ra ngoài cửa sổ, chú chim to lớn đang đậu trên cây kia nhanh chóng đón lấy chủ nhân. – Âu Âu, đến lâu đài Vampire Green – Kim Ngưu nhoài người ra phần đầu con vật nuôi của cô, thì thầm. Lúc đầu, con vật cũng có 1 vài phản ứng tỏ vẻ không đồng tình nhưng cô cuối cùng cũng trấn an được nó là cô sẽ ráng hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất có thể. Đó là cô trấn an. Còn việc nhanh-nhất-có-thể thì đến cô cũng chẳng biết được nó sẽ kéo dài bao lâu. *** Tại lâu đài Vampire Green.. Một vị vampire vương đầy vẻ uy quyền với mái tóc màu xanh ngọc cũng với ánh mắt sâu, khó đoán đang ngự trị trên 1 chiếc ngai vàng và thưởng thức rượu. Hắn ta cũng vừa mới trở về sau chuyến đi thăm họ hàng ở Moonland. Cũng vừa vặn lúc em họ của hắn thức dậy. Bên môi hắn bỗng cong lên tạo thành 1 nét cười khó hiểu. – Em họ ah, thức dậy rồi là càng ngày càng nhiều trò vui nhỉ? – Hắn nhấp 1 ít rượu trong chiếc ly thủy tinh bóng loáng. – AAAAAAAAAAAAAA, cái bọn vampire chết tiệt này, ngươi có biết phục tùng chủ nhân của mình là gì không? Thức ăn thì không vừa miệng, trang phục thì hỏng. Hỏi làm sao ta có thể đến gặp Chúa tể của ta được chứ? – Không gian tĩnh mịch bỗng chốc bị xé toạc đi bởi tiếng la lên thất thanh của 1 đứa con gái. – Tôi..tôi xin lỗi, thưa công chúa Sư Tử. Tôi..sẽ làm lại ngay lập tức – Tiếng của người hầu lập cập vang lên, thể hiện rõ sự sợ hãi,. – Không cần ngươi nhiều lời – Dứt tiếng, Sư Tử trừng mắt lên nhìn nữ hầu của mình. Cô hầu đang quỳ gối trên sàn bỗng nhiên co gập người lại, hai tay bám chặt lên tấm thảm dưới sàn, hàm răng cắn chặt lại và đôi mắt thì mở to ra hết cỡ. Nữ hầu này đang chịu 1 sự đau đớn khủng khiếp từ chính chủ nhân của mình. Cô không thể làm gì khác được ngoài việc cong người chịu đựng cơn đau như đang xé nát cơ thể ra thành từng mảnh. Được 1 lúc, Sư Tử ngừng lại. Không cần đợi đến những tên lính ngoài cửa xông vào, cô đến gần nữ hầu xấu số còn chưa kịp hoàn hồn sau cơn đau dữ dội, dùng 1 tay và giật phăng đầu cô hầu. Kết liễu 1 cách nhanh gọn những kẻ dưới quyền. Những tên lính ngoài cửa lúc này mới thận trọng tiến vào, mang xác vampire vừa mới bị giết ra ngoài, lấy 1 ít lửa để phân hủy nó. Sư Tử quay trở vào phòng, hậm hực tự sửa soạn lại trang phục cũng như đầu tóc theo đúng như ý của mình. Và khi bước ra khỏi phòng, tất cả các vampire đều nhìn cô với ánh mắt vừa kính sợ vừa ngưỡng mộ. Một công chúa vampire với vẻ đẹp khiến tất cả mọi người phải cúi mình ghen tị. Con người hay vampire, khi nhìn vào vẻ đẹp này cho dù có tự tin đến mấy cũng đều phải xem xét lại. Mái tóc vàng óng mượt được uốn cong thành những lọn tóc nhỏ, xõa ra hai bên vai. Đôi mắt đỏ ánh lên sự uy quyền vốn có cộng thêm sự khát máu luôn tràn đầy trong mỗi tia nhìn. Cô bước ra phòng lớn, nơi mà anh trai cô – Thiên Bình – đang ngự trị trên 1 chiếc ngai vàng. Cũng phải nói thêm về Thiên Bình. Hắn ta có mái tóc màu xanh ngọc, khá dài. Vẻ bề ngoài hào nhoáng của hắn khiến ai cũng đoán được hắn thuộc loại tính cách gì: Đào hoa. Đôi mắt của hắn cũng 1 phần gợi tả được nét tính cách này và bằng chứng đó là luôn có 1 sự phong tình trong mỗi ánh mắt. Và khóe môi hắn lúc nào cũng là 1 nụ cười thường trực. – Ái chà chà, em gái xinh đẹp của anh, có hôm nay thôi mà em đã thủ tiêu những 5 con hầu. Càng ngày càng khó tính nhỉ? Không sợ già trước tuổi sao? – Thiên Bình cười cười, đưa ly rượu lên miệng và nhấp 1 ngụm nhỏ. – Anh im ngay. Bộ anh không thấy là bọn đó càng ngày càng thiếu chất lượng hả? Làm không ra gì. 5 đứa là còn ít đấy. Còn anh, thôi ngay việc nói em già đi, nếu không.. – Sư Tử chưa nói hết câu thì đã lừ mắt lên ông anh của mình. – Oh wow, em đang dọa ai đấy? Mắt là vũ khí của em, còn vũ khí của anh là làm mất thị giác của người khác đấy. Haha – Thiên Bình nhẹ lắc đầu. – Anh..thôi ngay cái khả năng ngớ ngẩn đó đi – Sư Tử tức giận thu ánh mắt giết người về, đùng đùng đi về phía ngai vàng đặt cạnh Thiên Bình và ngự trên đấy. 1 tên vampire đứng gần kính cẩn rót rượu vào chiếc ly thủy tinh còn đặt trên khay, chờ Sư Tử với lấy. Cô cầm ly rượu toan uống, Thiên Bình lại lên tiếng chặn trước: – Đừng uống khi tức giận, kẻo sặc thì hỏng áo váy kiều diễm này đấy. Haiz, thay lại thì chắc là cũng khá là tốn công. – chúng tôi không chọc khóe người khác là ăn mất ngon ah? – Sư Tử đưa ly rượu lên không trung rồi nốc 1 hơi cạn sạch. – Tửu lượng của em tăng rồi đấy. Rượu này cũng khá là mạnh, khéo 1 lát có đi về phòng cũng không nổi – Thiên Bình lại cười, 1 tay chống lên ngai vàng, đặt ly rượu vẫn còn 1 ít trên khay. Hắn vẫy tên vampire đang đứng đằng sau hầu rượu, ra lệnh: – Đem 1 chai rượu mới ra đây. Chúng ta sắp có khách. – Khách ah? Ai có phúc phần được anh mời đến lâu đài Vampire Green này vậy? – Sư Tử cũng đặt li rượu rỗng lên trên bàn, ánh mắt dò xét hướng thẳng qua anh trai cô – Người của Chúa tể. Quản gia Kim Ngưu. Để xem cô ấy mang đến cho chúng ta cái gì? – Thiên Bình nghiêng người ra vẻ chờ đợi. Trên khuôn mặt, tia nhìn trong ánh mắt lại có ít nhiều thay đổi. ***