Đọc Truyện (12 Chòm Sao) The Vampire’S Legend

Xử Nữ mở to mắt trừng trừng nhìn Ma Kết.

Cô ấy… Vừa mới nói gì?

– Ma Kết, cậu…

– Cậu có muốn rời khỏi đây không? – Ma Kết lặp lại lần nữa.

Vẻ mặt Ma Kết dửng dưng như đó là chuyện rất bình thường, vứt bỏ hoàn toàn sự đau xót và tự trách xuống đáy của tâm hồn.

Xử Nữ sửng sốt, biết lời Ma Kết nói là thật.

Cô nhíu mày nhìn cô gái vampire trước mặt. Có gì đó rất kì lạ ở cô nhưng linh tính mách bảo cô tốt nhất đừng hỏi mà cho dù muốn hỏi, trí tò mò của cô cũng ngoảnh mặt làm ngơ, trong đầu cô hiện tại chỉ còn lại lời đề nghị của Ma Kết.

Rời khỏi đây?

Thật ra… Cô rất muốn! Cô muốn quay lại thế giới xinh đẹp và ngập tràn ánh sáng của sự sống, chứ không phải là tòa lâu đài lạnh lẽo này. Cô thèm khát sự tự do của một con người chứ không phải sự gò bó của một tù nhân. Cô ham muốn được tốt nghiệp đại học và được làm cái nghề mà mình yêu thích chứ không phải bỏ phí cả đời tại nơi này.

Nhưng…

Cô không nỡ rời xa anh….

– Xin lỗi, Ma Kết. Tớ không muốn rời đi. – Xử Nữ ái ngại nhìn người trước mặt, đôi mắt thể hiện rõ sự hối lỗi không dám nhìn thẳng mặt Ma Kết.

Để nói câu này với cô, có lẽ Ma Kết đã chuẩn bị sẵn tâm lí bị Kim Ngưu phát hiện và trừng phạt, nhưng cô vẫn lựa chọn nói ra, vậy mà đổi lại là lời cự tuyệt của cô. Cô biết nó khiến Ma Kết hụt hẫng đến mức nào.

Nhưng! Cái Xử Nữ không biết chính là trong lúc đôi mắt của cô không dám nhìn thẳng vào đôi mắt của Ma Kết, cô đã không nhìn thấy sự ngạc nhiên và vui mừng cũng như cái thở phào nhẹ nhõm của cô nàng vampire tốt bụng.

Ánh mắt Ma Kết lấp lánh.

– Không sao đâu! – Ma Kết không giấu nỗi sự vui mừng trong giọng nói khiến Xử Nữ ngạc nhiên nhìn cô nhưng cô không quan tâm – Vậy, mình đi trước đây.

Không để cho Xử Nữ trả lời, Ma Kết biến mất.

Trong căn phòng rộng lớn, giờ đây chỉ còn mỗi một mình Xử Nữ.

Cô ngạc nhiên nhìn vào vị trị trống không mà vài phút trước Ma Kết đã đứng. Cô thật sự không hiểu đã có chuyện gì xảy ra. Tại sao Ma Kết lại nói những lời đó rồi khi cô từ chối, Ma Kết lại vui đến như vậy? Sự khó hiểu và tò mò quay lại trong người cô, bắt đầu suy luận về sự việc vừa xảy ra mà không để ý hơi thở trầm đục của một người nào đó đã đứng ở góc phòng từ lúc nào.

~o0o~

Tokyo, Nhật Bản

Nhật Bản sau vài thế kỉ đã trở thành một trong những nước lớn mạnh nhất trên thế giới. Giữ vững lập trường hòa bình và phát triển của đất nước, Nhật Bản cho dù lơn mạnh nhưng thực hiện tốt các chính sách kế hoạch hóa gia đình, công nghiệp hóa đất nước và xóa nạn mù chữ cho người dân, lại thêm chương trình giáo dục và rèn luyện tốt, Nhật Bản trở thành nươc lớn mạnh và phát triển nhất châu Á.

Và do sự lớn mạnh này mà chính phủ hoàn toàn có khả năng quản lí các hệ thống ma túy, cờ bạc, mại dâm,… Chỉ duy nhất hai việc bị cấm ở nơi đây là giết người và buôn người. Người Nhật Bản coi trọng quyền tự do của con người và các quyền lợi đáng có nên nếu không có án tử, các hình thức giết người đều bị cấm.

Các quán bar lớn mở cửa 24//24, nơi ăn chơi của các cô chiêu cậu ấm không có hồi kết thúc, tiếng nhạc xập xình vang vọng khắp mọi nơi trong quán bar lớn nhất nhì thủ đô như để thể hiện sự xoa hoa và nhộn nhịp của thế giới đêm Nhật Bản.

Thiên Yết nhếch môi cười nhạt, ngửa đầu uống hết ly cocktail màu xanh dương nhạt sóng sánh ánh nước. Dưới ánh đèn xanh đỏ chói mắt, đôi mắt sáng rực như sao của Thiên Yết chăm chú nhìn dòng nước cay xè đang giảm dần trong chiếc ly thủy tinh trên tay cô.

Bên cạnh, Zen dùng đôi mắt vô hồn mà tha thiết nhìn chủ nhân của mình.

– Xin người đừng uống quá nhiều. – Zen mở miệng nói, nhắc nhở cô gái trước mặt, đồng thời cũng quét ánh mắt lướt đi khắp nơi đề phòng.

Thiên Yết và Zen ngồi trong khu vực của hội viên, đương nhiên sẽ không bị làm phiền hay xuất hiện những tai nạn ẩu đả bất bình nhưng Zen nhìn thấy rõ những ánh mắt trần tục đang nhìn về phía Thiên Yết.

Thiên Yết đặt ly cocktail trống không xuống bàn, mỉm cười nhìn Zen.

Cô biết rõ, Zen rất ghét nói chuyện, cậu càng ghét việc bước vào một nơi như thế này nhưng vì lo lắng cho sự an toàn của Thiên Yết một cách vô lí và thái quá, cậu vẫn cùng cô bước vào đây với sự trầm mặc. Đây là câu nói đầu tiên của cậu kể từ khi hai người bước vào đây.

– Không sao đâu. – Thiên Yết trấn an Zen, giơ tay ý bảo người phục vụ lấy thêm một ly nữa.

Thật ra, cho dù là vampire nhưng khi uống rượu vẫn có thể say khướt mà tự Thiên Yết cũng biết rõ mình không thể uống quá nhiều, bụng của cô đang quặn lại từng cơn nhưng cô không muốn dừng, cô muốn mình phải say khướt, đến mức có thể đi vào giấc ngủ một cách dễ dàng mà không phải suy nghĩ gì nhiều. Không phải suy nghĩ về mọi chuyện, không phải suy nghĩ về kế hoạch ấy, không phải suy nghĩ về anh…

Người phục vụ mang ly cocktail đến cho cô. Thiên Yết lắc lắc thứ chất lỏng trong suốt màu xanh đẹp đẽ ấy, đôi mắt mông lung như nhìn thấy anh.

Anh đã chững chạc hơn rất nhiều. Đôi mắt anh trở nên trầm ổn hơn, làn da dường như có phần rám nắng hơn tuy nhiên đôi mắt anh vẫn như vậy, sâu thẳm và mãnh liệt khiến cho cô bỗng cảm thấy mình thật yếu đuối. Thiên Yết cười tự giễu bản thân mình, nhớ lại lúc đó, suýt chút nữa cô đã bước đến bên anh và khóc lóc kể cho anh nghe sự ấm ức của mình nhưng có thể sao?

Nụ cười tự giễu xuất hiện trên đôi môi hồng xinh đẹp.

Mọi chuyện sớm đã kết thúc, tại sao cô lại còn lưu luyến đến vậy?

Uống cạn hết ly này đến ly khác, Thiên Yết không biết rốt cục mình đã uống bao nhiêu. Sáng hôm sau cô tỉnh, những gì cô nhớ chỉ là mình không ngừng uống cocktail, sau đó lại chuyển sang rượu mạnh, cứ coi rượu như nước mà uống hết ly này đến ly khác.

Thiên Yết không hề nhớ, cô đã vừa cười vừa uống rượu, nhưng nước mắt lại chảy xuống, cô cũng không nhớ mình đã dùng hai tay đánh không biết bao nhiêu lần, cứ dùng sức đánh xuống lòng ngực rộng lớn của Zen khi cậu ôm cô muốn đưa cô về, càng không nhớ cô đã kể lể với cậu nghe về những đau khổ của mình, coi Zen như con người đó mà hung hăng mắng, đau khổ khóc lóc kể lể…

~o0o~

Ma Kết để lại hết mọi việc cho Đàn Tế, bay một ngày một đêm trở lại New York. Không biết tại sao, Ma Kết muốn gặp anh.

Cô thở hồng hộc, chạy vụt vào nhà.

– Nhân Mã? – Cô gọi to nhưng chẳng ai trả lời.

Ma Kết nhíu mày cảnh giác. Đèn trong nhà đã tắt hết khiến cho không khí trở nên âm u và đáng sợ. Cô bước nhanh quanh phòng khách, xác định là không hề có ai, mới bật đèn lên.

Ánh sáng chói mắt nhất thời làm cho Ma Kết cảm thấy đầu mình ong ong. Cô nhắm mắt lại, cố gắng thích nghi với ánh sáng khó chịu này rồi lại bước nhanh về phía cầu thang. Ma Kết cảnh giác nhìn xung quanh, môi mím lại thành một đường thẳng.

Cô cảm nhận được có người đang ở nơi này qua hơi thở nhẹ nhàng phảng phất bên tai cô nhưng cô không tài nào biết được vị trí của người đó. Ma Kết tự trấn an bản thân, có lẽ là Nhân Mã đang ngủ trên lầu thì sao? Cô bước nhanh lên phòng Nhân Mã, mở cửa ra.

Căn phòng trống không.

Ma Kết giật mình nhìn vào căn phòng tối tăm không một bóng người rồi nhanh chóng đóng sầm cửa lại, lao lên phòng mình.

Cảm giác bất an lần nữa trào dâng trong Ma Kết, cô lo sợ bước lên lầu, rồi lại muốn đi ra ngoài nhưng đôi chân cô vẫn cứ bước về phía căn phòng rộng lớn của mình. Ma Kết chậm rãi mở cửa ra.

“Két”

Âm thanh nặng nề, chói tai vang lên trong tai Ma Kết, cô mở bung cửa ra.

Không có ai cả!

Ma Kết thở phào nhưng rồi lại nở nụ cười tự giễu.

Thật là, cô sợ gì chứ? Chắng có gì phải sợ. Cô đường đường là một vampire thuần chủng mang dòng máu hoàng gia với sức mạnh vô song, việc gì phải sợ?

Ma Kết bước vào phòng mình, tay quờ quạng để mở đèn. Bỗng nhiên, tay cô chạm được một thứ gì đó như da người, tuy nhiên lại không có độ ấm, rất lạnh, như là… Người chết!

Khuôn mặt Ma Kết trắng bệch, rút tay lại, cảnh giác nhìn xung quanh, trong đầu hiện lên hình ảnh của người mà cô đang cho trú ở đây – Nhân Mã! Khuôn mặt cô tối sầm lại, trong đầu không ngừng xuất hiện hình ảnh Nhân Mã cả người lạnh toát, đôi mắt mở lớn, trừng trừng nhìn cô, cả người đầy máu. Dường như cô có thể cảm nhận được nỗi hận và căm phẫn của anh qua đôi mắt trợn trừng lên, qua tứ chi đã bắt đầu co cứng lại.

– Nhân Mã! – Ma Kết hô lên – Anh ở đâu? Anh có sao không?

Đáp lại cô chỉ là một mảng im lặng, im lặng đến lạ thường, đến mức kinh dị. Ma Kết hoảng loạn kêu lên. Cô bắt đầu la hét, dùng hết sức lực để hét lên. Trong đầu cô bây giờ chỉ là hình ảnh Nhân Mã chỉ còn là một cái xác chết lạnh ngắt. Thì ra cảm giác không tốt mà cô cảm nhận được lúc mới tới lâu đài của Thiên Bình là do việc này.

– Nhân Mã! Nhân Mã! Nhân Mã!

Ma Kết bất chấp tất cả, mặc kệ nếu anh còn sống sẽ nhìn cô bằng ánh mắt gì, cô vươn nười lên không trung. Đôi môi mềm mại khẽ hé ra, một vài nốt nhạc vang lên.

“Xoảng”

Những chiếc cửa kính thủy tinh màu vỡ ra, cơn gió lạnh buốt tràn vào tòa lâu đài, tập hợp lại với nhau, quyện lại thành một khối ngay sau lưng cô kết tinh lại thành một đôi cánh lớn trong veo như pha lê nhưng lại óng ánh sắc màu.

Ma Kết đập mạnh đôi cánh như pha lê kia, bay khắp nơi trong lâu đài rộng lớn tìm kiếm anh, giọng nói của cô không ngừng lại, cứ kiên trì vang lên mặc cho thanh âm càng lúc càng khàn đi:

– Nhân Mã! Nhân Mã! Nhân Mã!

Ma Kết thừa nhận, mình không phải đối với anh là “không quan tâm”, mà thực ra có lẽ là “rất quan tâm”. Cô bây giờ thật sự rất lo lắng cho anh. Cảm giác bất an vây lấy cơ thể cô. Đôi cánh pha lê sau lưng vẫn dập dờn vỗ cánh, đưa cô lên tầng cao nhất nhưng vẫn không có ai. Ma Kết nhìn bàn tay của mình, rõ ràng làn da lạnh ngắt lúc đó cô chạm phải là Nhân Mã, nhưng tại sao sau đó lại chẳng thấy ai trong căn phòng?Chẳng lẽ anh đã bị bắt đi đâu rồi?

Những dòng suy nghĩ ngổn ngang cùng với sự lo lắng xâm chiếm lấy tâm trí khiến cho cô không phát hiện, có ai đó đang đứng ngay trên cầu thang, nhìn cô bằng ánh mắt rất phức tạp, nhưng ánh mắt ấy nhanh chóng biến mất, người đó nhảy lên không trung, bật thẳng về phía cô.

Ma Kết không hề phát hiện, thẳng đến khi một lực rất mạnh đè lên đôi cánh cùng lưng cô khiến cho đôi cánh pha lê vỡ nát, Ma Kết mới giật mình phát hiện ra, cô dùng chân móc ngược lên định bắt lấy người đang đè lên lưng mình thì người đó chặn chân cô lại, đè cô xuống.

Đôi cánh vỡ nát, Ma Kết cùng người đó từ giữa không trung ngã xuống.

Ma Kết hối hận khi xây cầu thang theo vòng tròn, để trống một khoảng rộng hơn 3 thước ở giữa để giờ cả người cô lơ lửng trên không trung, không cản lại được lực hút trái đất mà rơi xuống. Chỉ là, bây giờ cô không thể nghĩ tới vấn đề này, cô cần phải xử lí người đang đè lên lưng cô để còn mau đi kiếm Nhân Mã.

Ma Kết xoay người tay định nắm lấy cổ hắn vặn thì một tấm vải đen rơi xuống, phủ đi đôi mắt cô mà cô còn cảm thấy, người trước mặt đang cột chặt tấm vải lại thành một tấm che mắt, còn gấp nếp lại để tấm vải vừa văn che đi đôi mắt của cô, vô hiệu hóa đi tầm nhìn của cô. Cô bắt đầu tức giận, cả hai tay quờ quạng bắt lấy cổ con người đó nhưng hai bàn tay giữa không trung bị người đó bắt lại, ép chặt, bàn tay to lớn hơn tay cô nhiều lần dễ dàng giữ chặt cả hai tay cô, cô còn cảm nhận được, bàn tay kia đang siết chặt lấy eo cô, bỗng chốc đã kéo cô vào người mình, để cho khuôn mặt của cô dựa sát vào vòm ngực rộng lớn.

Ma Kết chắc chắn, con người này là một người đàn ông rất khỏe mạnh, khi mà có thể cố định cả cơ thế cô trong lòng người đó như vậy.

“Rầm”

Cô choáng đầu, trong lòng có một cảm giác run rẩy. Không thể nào! Không thể nào có người từ độ cao như vậy lại có thể tiếp đất một cách dễ dàng như thế này, con người này không bình thường!

Cố gắng hết sức ngọ nguậy cơ thể nhưng cổ tay cô vẫn còn bị bàn tay cứng như thép nắm lấy, cùng lúc đỡ hông cô để bế cô lên, cô khó chịu:

– Vampire hay Hunter? – Cô rít qua kẽ răng đề phòng, hai chiếc răng nanh được phơi bày ra không khí đầy cảnh giác.

Nếu là vampire thì khả năng Nhân Mã còn sống là 0. Vốn vampire quý tộc và hoàng thất đều là con mồi béo bở của bọn vampire lang thang. Chính vì vậy đối với những người có sức mạnh chiến đấu yếu như Ma Kết luôn cần một vệ sĩ riêng, đó là Đàn Tế nhưng bây giờ anh ta không có ở đây. Máu của Nhân Mã lại có khả năng là máu thuần khiết, làm sao bọn vampire tạp nham đó có thể kiềm được chứ? Còn nếu là Hunter… Ma Kết chắc chắn bọn họ sẽ không giết anh, mà biến anh thành vật thí nghiệm của mình. Bọn người máu lạnh đó luôn muốn tìm một “con chuột bạch” thí nghiệm để tìm hiểu về máu thuần khiết. Nếu như vậy, Nhân Mã sẽ phải chịu khổ sơ biết bao nhiêu…

Suy nghĩ của Ma Kết bị gián đoạn, cô cảm thấy cơ thể mình được nâng lên. Người đàn ông này không còn bế cô nữa mà lại để cô ngồi lên cánh tay rắn chắc của anh ta, đầu tựa vào hõm cổ của anh ta. Sự đụng chạm cơ thể khiến cho hương thơm của máu xộc vào mũi cô rõ ràng hơn, Ma Kết bỗng cảm thấy miệng mình trở nên khô nóng.

Ngay khi cô sắp không khống chế được cơn khát, giọng nói trầm đục, hơi khàn nhưng lại dịu dàng theo hơi thở phả ra bên tai cô vang lên:

– Hunter.

“BỐP”

Truyện: (12 Chòm Sao) The Vampires Legend

Chương 11 ​

Có thể nói, Song Ngư đang rất vui vẻ. Ngay khi Thiên Yết dắt cô vào phòng, cô đã bị choáng ngợp bởi sự lộng lẫy và xa hoa của nó. Căn phòng còn rộng hơn cả cô nhi viện mà cô từng sống nữa! Nó được sơn phết màu xanh ngọc bích rất đẹp, trên trần là chùm đèn pha lê cùng những ánh đèn vàng xung quanh. Căn phòng còn trang bị bộ bàn ghế lớn có máy tính bàn và một chiếc laptop màu trắng bạc. Cả một bức tường đều được trang hoàng bởi sách là sách. Những kệ sách cao chạm trần xếp kế nhau màu nâu gỗ. Trên kệ là hàng trăm hàng ngàn những tựa sách khác nhau khiến Song Ngư tưởng rằng cô đã lạc vào thế giới của những cuốn sách tuyệt vời. Chưa kể đến chiếc giường mềm mại rộng lớn hình tròn có thể cho 5, 6 người nằm màu xanh biển. Cô không thể tin nổi những thứ đang ở trước mắt mình, mọi thứ là thật hay là mơ đây? Những cảm xúc mới mẻ ngạc nhiên đã đánh bay đi sự lo lắng và những suy nghĩ trước đó của cô, cũng như cảm giác rạo rực khi thấy hình bóng cô độc của Cự Giải, tất cả còn lạ chỉ là làm sao để quyết định được là nên đọc cuốn sách nào trước thôi! Trong phòng riêng của cô, mọi thứ đều được trang bị đầy đủ như một căn nhà nhỏ ấm cúng khiến cho Song Ngư bỗng có ý nghĩ là mình nên ở đây mãi mãi, không bao giờ ra ngoài.

– Song Ngư, chị vào được chứ?- Ngoài cửa, Thiên Yết nhẹ giọng hỏi Song Ngư.

– Vâng.- Song Ngư vội nhảy xuống giường, bước ra mở cửa- Mời chị vào.

Thiên Yết mặc một bộ váy đơn giản dài tới gót chân màu xanh lam nhạt, mỉm cười nhẹ nhìn Song Ngư rồi bước vào. Nụ cười của cô chỉ là một nụ cười xã giao bình thường và đôi mắt cũng mang ý cười, nhưng Song Ngư không hiểu tại sao, khi nhìn vào mắt Thiên Yết, cô cảm thấy Thiên Yết đang đau lòng. Khẽ vỗ nhẹ đầu mình, tại sao cô lạ có cái suy nghĩ ấy chứ? Thật là…

– Em cảm thấy có gì không hài lòng không?- Thiên Yết lướt mắt lên chiếc giường lớn nơi Song Ngư vừa nằm, cuốn sách dày vẫn đang được mở ra.

– Dạ không ạ, mọi thứ đều rất tuyệt vời!- Song Ngư híp mắt cười trả lời, thuận tay đóng cửa lại- Chị tìm em có việc gì không ạ? Chắc là về Cự Giải nhỉ?

Thiên Yết mỉm cười lắc đầu bất lực, đúng là không qua mắt nổi cô bé tinh tế này. Thiên Yết bắt đầu suy nghĩ, khi Song Ngư đã thật sự quen với cô và lâu đài này, liệu cô bé có còn tinh tế hơn nữa không? Có nhạy cảm hơn nữa không? Vì cô bắt đầu hiếu kì và hơi sợ trước cái sự nhạy cảm của cô bé rồi.

– Ừm, chị đến đây để hỏi em vài chuyện. Về ngài Cự Giải.- Thiên Yết mỉm cười nhìn Song Ngư- Chị ngồi được chứ?

– Chị cứ tự nhiên ạ, dẫu sao đây cũng đâu phải nhà em.- Song Ngư híp mắt cười.

– Cám ơn em.- Thiên Yết ngồi xuống chiếc ghế mềm, đợi đến khi Song Ngư đã ngồi xuống giường, cô mới hỏi- Ừm… Cho chị hỏi là… Lúc ngài Cự Giải… Ừm…- Thiên Yết đã nghe Song Ngư kể chuyện này nhưng cô thật sự không biết phải nói thế nào để cô bé không buồn lòng, nhưng chuyện này thật sự rất quan trọng- Gặp em ấy… Mắt ngài ấy… Có màu gì?

– Dạ?- Song Ngư ngớ người- Dạ… Lúc đó cũng tối quá nên em nhìn cũng không rõ, mà em cũng không nhớ nữa ạ. Sao thế chị? Bộ hắn ta có đôi mắt có thể đổi màu được ạ?

– À… Không…- Thiên Yết thở nhẹ ra như trút được gánh nặng nhưng cũng phần nào khá thất vọng, cô mỉm cười nhìn Song Ngư- Không có gì đâu em.

Xem ra Song Ngư không phải là người đó rồi. Thiên Yết kìm nén cảm giác chán nản của mình, cố gắng cười tươi trước mặt Song Ngư, không muốn để cô nhận ra sự thay đổi của cô.

– Vậy chị còn muốn hỏi em gì nữa không ạ?- Song Ngư ngước đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn thẳng vào Thiên Yết, chờ đợi câu trả lời của cô.

– Ừm… Chỉ vậy thôi. Cám ơn em.- Thiên Yết đứng dậy gật đầu chào Song Ngư rồi bước ra ngoài.

Song Ngư nhìn theo bóng của cô gái xinh đẹp vừa nãy, lòng dấy lên một chút nghi ngờ về Cự Giải. Cô không hiểu sao Thiên Yết lại hỏi điều đó. Tại sao nhỉ? Cô nhớ rất rõ, trước khi bị Cự Giải đánh ngất, dưới cái ánh sáng lập lòe của đèn đường, đôi con ngươi đáng sợ và khát máu mà cô thấy, là màu vàng… Vậy mà, tại sao lúc nãy, rõ ràng con ngươi của Cự Giải màu xanh dương đậm như nước biển đại dương. Từ khi tới đây, quá nhiều điều vốn không có trong nhận thức của cô như sự tồn tại của những… Thứ như vampire đã khiến cô không để ý đến đôi mắt của hắn ta- Kẻ đã mang cô về đây. Và cả việc Thiên Yết vừa mới hỏi cô. Tuy biết nói dối là không tốt, nhưng cô không hiểu tại sao, trong thâm tâm cô lại có linh cảm rằng không nên nói cho Thiên Yết biết, mặc dù Thiên Yết và Bạch Dương là hai người bạn duy nhất của cô tại một nơi lạ lẫm thế này mặc dù chỉ mới quen nhưng bây giờ thậm chí cô còn không biết mình đang ở đâu! Song Ngư vò đầu, cô vốn không giỏi suy luận. Nhưng thật sự chuyện này đã bắt đầu kích thích trí tò mò của cô và cô đành phải chịu đựng sự hiếu kì này vì chính bản thân cô cũng không giải thích ra được và cô dám chắc là sẽ không có bất kì cơ hội nào cho việc họ sẽ nói cho cô nghe chuyện gì đang xảy ra.

Cô nhất định phải tìm hiểu xem đây là đâu thôi, có điều, cái lạnh thấu xương như đang ngồi dưới máy lạnh 17 độ C này mặc dù trong phòng có lò sưởi giúp cô biết chắc đây không không phải Việt Nam, nhưng rốt cuộc thì, đây là đâu?

Đành vậy, ngày mai, cô sẽ hỏi thử Thiên Yết hay Bạch Dương xem, xem thử hai người có biết đây là đâu hay không. Muốn quay về thì ít nhất cũng phải bết điều đó. Song Ngư xoa xoa cái trán của mình, chợt nhớ đến một chuyện. Chẳng phải Cự Giải đã nói là sẽ giúp cô cứu nơi đó sao? Có cả một tòa lâu đài thế này, chắc anh ta giàu lắm, trong khi cô còng lưng làm việc 3 thế kỉ, cũng chưa chắc được 1/1000 số tài sản của anh ta. Nếu anh ta giúp cô, chẳng phải là quá tốt sao? Nhưng yêu cầu của anh ta…

Là máu của cô nha!

Song Ngư lắc lắc đầu! Trời ạ! Nghĩ gì vậy chứ? Quên đi quên đi! Đi đọc sách thì tốt hơn…Cố ép mình quên đi cảm giác vừa nãy, Song Ngư chú tâm vào cuốn sách mà cô vẫn không hay biết, bản thân vừa rồi đã có chút gì đó muốn đồng ý trao đổi với Cự Giải và trao đổi với anh ta bằng dòng máu ấm nóng thơm ngát đang cuồn cuộn chảy trong cơ thể cô…

~o0o~​

Ở bên ngoài lâu đài Santi Clare, không khí lạnh đến âm độ phủ kín cả khu rừng, cái lạnh thấu xương của mùa đông khiến cho không có loài động vật nào có thể ra ngoài được. Không khí âm trầm, lạnh lẽo này, thật khác với không khí nóng như lửa đốt trong thư phòng của Cự Giải lúc này, vì cả hai con người ở đó, đều như đang bồn chồn, lo lắng một thứ gì đó.

– Ngài Cự Giải?- Bạch Dương khẽ mở miệng ra, nói vừa đủ nghe để Cự Giải quay về với thực tại.

– Ta hiểu.- Cự Giải phất tay, bảo Bạch Dương hãy ngồi xuống, tay còn lại ôm lấy đôi mắt đang nhắm lại mệt mỏi- Vậy là cô ấy định làm vậy à?

– Đúng! Anh phải ngăn cô ấy lại!- Bạch Dương do dự ngồi xuống, nhưng rồi lạ kích động đứng lên, đôi mắt mở to như đang lo sợ.

Cự Giải mệt mỏi mở mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt hoảng sợ của Bạch Dương. Con người này vừa nãy tự nhiên đập cửa bảo có chuyện nói với cậu, cứ tưởng là chuyện về đính ước, không ngờ… Nhưng đúng là, kì này thì Thiên Yết đi quá xa rồi! Có vẻ cậu cần phải làm gì đó…

– Bạch Dương ngồi xuống đi.- Cự Giải nhàn nhạt mở miệng- Cô biết là ta đã hứa sẽ không can thiệp quá nhiều về chuyện của cô ta, đúng không?

– Nhưng anh… Cậu…

– Đủ rồi!- Trước khi Bạch Dương kịp nói gì, Cự Giải đã nhanh chóng chặn lại- Ta hiểu ý ngươi, và ta cũng không hề tán đồng nó, nhưng ta không thể ép buộc cô ấy, cô cũng hiểu tính cách của cô ấy, không phải sao?

Bạch Dương nghe đến đây, chỉ cúi người xuống, im lặng. Một phần vì cô không biết phải đối kháng thế nào, một phần, là do đó là sự thật. Thiên Yết sẽ không nghe bất kì ai. Cô đã từng nghe môt người… Nhưng hắn ta, lại chính là nguồn gốc của những chuyện này! Bạch Dương nghiến răng, cúi đầu xuống để phần tóc mái che đi đôi mắt đỏ tươi như máu của mình… Bản thân cô, có vẻ như đang muốn làm gì đó…

Bạch Dương thót mình! Đôi mắt nháy mắt trở nên hoảng loạn, sợ hãi và muốn trốn tránh.- Có thể đừng làm vậy không?- Bạch Dương khẩn thiết cầu xin, thầm mong Cự Giải sẽ vì cô mà suy xét lại.

Cự Giải ngước khuôn mặt mệt mỏi lên, nhìn vào đôi mắt đang sợ hãi nhưng cũng rất kiên định đó. Cự Giải thở dài… Đứng dậy, đôi mắt vẫn nhìn về phía Bạch Dương với đôi lông mày nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng và do dự. Cậu đang do dự, khi nhìn vào đôi mắt đau khổ và buồn rầu đó. Cậu tự hỏi quyết định của mình có đúng không? Mình có nên làm vậy không, sự hoang mang đang dấy lên trong cậu… Nhưng nhanh chóng, Cự Giải hoàn toàn quên nó đi, đôi mắt đẹp đó, chỉ còn lại sự không hài lòng trước câu hỏi của Bạch Dương và cặp lông mày nhíu chặt lại, như là chờ đợi cô rút lại câu nói vừa rồi của mình. Tiếc cho cậu, cô không hề rút lại lời nói đó, ánh mắt vẫn thiết tha chờ mong cậu có thể đồng ý hủy bỏ việc này…

– Ta không thể làm vậy.- Cự Giải khẽ thở dài, rồi lại ngẩng đầu lên nhìn Bạch Dương -Và cũng sẽ không làm vậy!

Ánh mắt của Cự Giải nói cho Bạch Dương biết, là cậu ta sẽ không bao giờ thay đổi quyết định của mình, và không ai có thể làm cậu lung lay được.

– Cô nên chuẩn bị cho tốt đi! Ngươi cũng biết, lâu đài của hắn ta quái dị thế nào, đúng không? Một tuần nữa, nhớ đấy!

– Vâng…- Bạch Dương cúi đầu xuống, dường như không còn quan tâm tới việc đó nữa.

– Tốt!- Cự Giải gật đầu rồi ngồi phịch xuống ghế sofa- Đi ra ngoài đi! Ta cần nghỉ ngơi một lát. Khi nào cần, ta sẽ gọi ngươi vào.

– Vâng…

Bạch Dương thất vọng chấp hành mệnh lệnh của Cự Giải, thất thểu ra khỏi phòng của cậu. Đôi mắt của Bạch Dương như một bảng màu nhem nhuốc, bị trộn hết màu này đến màu khác khi mà những cảm xúc của cô cứ lẫn lộn, không tài nào phân biệt và nhận ra được. Cắn răng, Bạch Dương tự nhủ rằng chắc chắn sẽ có cách, nhưng là, cô cũng không biết đó là cách gì…

(12 Chòm Sao) The Vampire’S Legend

Danh sách chương (12 Chòm Sao) The Vampire’s Legend

1 Phần 1: Dawn​Định nghĩa: Xảy ra trước khi Mặt Trời mọc. Nó được ghi nhận với sự hiện diện của các tia sáng yếu ớt từ Mặt Trời, trong khi Mặt Trời vẫn còn nằm dưới đường chân trời.

2 Chương 2CanadaTrên bầu trời xanh thẫm không gợn chút mây, có một đôi cánh màu xám bạc đang lượn lờ trên không trung, hướng về phía cánh cửa gỗ đen gần khu rừng – Cánh cổng của gia tộc Santi Clare.

3 Chương 3- Ha. . . -Cancer khẽ buột miệng. Nhưng, nhờ giọng nói nhẹ này, Song Ngư đã nhanh chóng nhận ra có người vào phòng, cô vội quay ra sau thì đập vào đôi mắt màu đen chính là khuôn mặt cuối cùng mà cô nhìn thấy trước khi ngất đi.

4 Chương 4″ Cả đời này, mãi mãi, em là của anh. “- Ấm áp quá, ai vậy? Ai vậy?” Á. . . “- Hả?” Cô chết đi!””Thịch”Giật mình! Scorpius tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa ngó nghiêng xung quanh.

5 Chương 5Virgo đang ngồi trên bậu cửa sổ. Cô tựa đầu vào chiếc cửa kính, ngắm nhìn mưa đang tí tách rơi. Mưa- Như những sinh linh nhỏ bé nhưng đẹp đẽ, thích sống đoàn kết, tạo thành đám mây lềnh bềnh trôi giữa không trung.

6 Chương 6- Scorpius à. . . – Hửm?- Scorpius ngẩng đầu lên, mang chút ý cười nhìn con người trước mặt. – Tớ đói. . . – Aries nói như mếu. Trông cô nàng thật tiều tụy, tuy có vẻ mệt nhưng đâu đó vẫn sót lại chút tinh ranh, nghịch ngợm.

7 Chương 7Lâu đài Santi ClareTrong căn phòng được bao trùm với màu gỗ nâu sậm nhưng ấm áp với vài món trang trí bình dị, đơn giản, thứ nổi bật nhất, là một khung ảnh nhỏ được đặt gần giường ngủ, trong bức hình, là hình của một chàng trai đáng yêu, đôi mắt lanh lợi đang nắm tay một cô bé với mái tóc đen nhánh và đôi mắt to đáng yêu.

8 Chương 8Chàng trai tóc đen cựa quậy, đôi mắt nhắm chặt lại ngay sau khi vừa mới hé ra chút chút vì không chịu được ánh sáng chói chang trong căn phòng buổi sớm.

9 Chương 9- Hơ hơ. . . Chào cô. . . – Cancer cười híp mắt, tay vẫn nắm chặt lấy cái áo của cô. Song Ngư cảm nhận được sự thích thú của người đối diện, mắt to không khỏi hoảng sợ ra mặt nhưng lại nhanh chóng bình tĩnh lại.

10 Chương 10- Em có chắc là mình không cần gì nữa không?- Taurus nhận lại bát cháo từ tay Virgo, khẽ hỏi cô. Từ khi Capricorn rời khỏi lâu đài, Virgo vẫn chưa một lần nói chuyện với anh, ngoại trừ những lúc cần thiết.

11 Chương 11​Có thể nói, Song Ngư đang rất vui vẻ. Ngay khi Thiên Yết dắt cô vào phòng, cô đã bị choáng ngợp bởi sự lộng lẫy và xa hoa của nó. Căn phòng còn rộng hơn cả cô nhi viện mà cô từng sống nữa! Nó được sơn phết màu xanh ngọc bích rất đẹp, trên trần là chùm đèn pha lê cùng những ánh đèn vàng xung quanh.

12 – Anh có thể. . . Tránh xa ra một chút được không?- Sư Tử dè dặt ngoẹo cổ sang một bên lúc thấy bàn tay to của Song Hoàng định đụng vào mặt mình. Song Hoàng để bàn tay khựng lại giữa không trung, khuôn mặt hơi cúi xuống, làm cho mái tóc che đi một nửa khuôn mặt anh, khiến Sư Tử không tài nào đoán được nét mặt cùng cảm xúc của anh ta.

13 Chương 13Nhân Mã!- Ma Kết từ dưới phòng khách kêu lên. – Có chuyện gì sao?- Nhân Mã đang ở trên cầu thang, nghe tiếng cô liền nói vọng xuống, nhanh chóng xuống lầu.

14 Chương 14Sân bay quốc tế John F. Kennedy, New York, 0:18 sángSong Hoàng và Sư Tử hôm nay sẽ bay tới Pháp. Vì gia tộc Minlery Queen cũng như gia tộc Santi Clare, đều chọn nơi trú ẩn là những khu ngoại thành vắng vẻ nên có lẽ sẽ mất khá nhiều thời gian.

15 Chương 15​​Với khả năng của Song Hoàng cùng với Bảo Bình và Thiên Bình, cả ba nhanh chóng tới được lâu đài King Nostle và thật may là Kim Ngưu luôn có thói quen không bao giờ đi sớm nên họ mới có thể gặp người này bây giờ.

16 Chương 16- Muốn nghe tin tốt hay tin xấu?- Cancer mỉm cười bất đắc dĩ nhìn cả bọn khi họ đã ra khỏi hầm và đang thả cơ thể xuống những chiếc ghế lông cao cấp.

17 Chương 17Trong lúc Aquarius vẫn còn dùng ánh mắt phức tạp đó nhìn Scorpius, anh không hề biết rằng đôi mắt xinh đẹp tràn đầy cảm xúc ấy đã bắt giam đôi mắt trầm mặc bấy lâu của Scorpius, khiến nó bắt đầu dậy sóng, làm cho cô gái không biết làm gì ngoài việc trân trối nhìn đáp lại anh.

18 Cánh cửa mở toang. – Anh quay lại đây làm gì?- Song Ngư nghĩ người đi vào là Orion nên hỏi, giọng điệu có một chút giận dỗi. – Vì ta nhớ cô. – Cancer nhếch môi cười.

19 Chương 19″Ding doong”Cánh cửa mở ra. – Cô tìm ai?- Sagittarius mỉm cười nhìn cô gái trước mặt. – Tôi tìm anh. – Cô gái nhìn Sagittarius với ánh mắt hài lòng.

20 Một cô gái nhỏ với mái tóc màu xám tro bước vào. Bộ đồ màu đen của cô dính đầy máu, cái mùi tanh nồng đó xộc thẳng vào mũi bất kì ai đứng gần cô. Cô gái nhăn mày, đi lại chiếc bàn lớn ngồi xuống, thảy cây súng đen lên bàn.

Đọc Truyện ( 12 Chòm Sao ) Hôn Ước Vampire

Bạch dương

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Thích đánh nhau, côn đồ.

Thân thế : Con trai của 2 nhà ngoại giao của thế giới Vampire.

Vũ khí : Kiếm.

Sức mạnh : Lửa.

_

Kim ngưu

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Ham ăn, ham tiền và ham ngủ, HAM TẤT CẢ MỌI THỨ.

Thân thế : Con gái của 2 đầu bếp nổi tiếng của thế giới Vampire.

Vũ khí : Đao.

Sức mạnh : Điều khiển thiên nhiên và thật giả kim.

_

Song tử

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Đào hoa, thích tán gái.

Thân thế : Cháu trai của Vampire Gemini, người được sự tin tưởng của nữ hoàng Vampire.

Vũ khí : 1 cây roi.

Sức mạnh : Tạo ảo giác.

_

Cự giải

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Thích nấu ăn, nết na, hiền lành.

Thân thế : Con nuôi của 1 gia đình danh giá.

Vũ khí : 1 cây quạt.

Sức mạnh : Chữa trị.

_

Sư tử

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Tự cao, đào hoa, ngạo mạn.

Thân thế : Con của 2 tiến sĩ của 2 nơi, thế giới con người và Vampire.

Vũ khí : Song đao.

Sức mạnh : Dịch chuyển.

_

Xử nữ

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Ưa sạch sẽ, ghét bẩn.

Thân thế : Con gái của 1 trong những gia tộc mạnh nhất của vương quốc Vampire.

Vũ khí : 1 cái dây, nhìn nhẹ thôi chứ bằng sắt không thể phá trừ những người mạnh.

Sức mạnh : Chiêu hồn thuật và điều khiền sấm sét.

_

Thiên bình

( Khi ở thế giới con người )

( Vì không muốn nổi bật )

Tính cách : Là người đa nhân cách, có lúc lạnh lùng, có lúc thì hiền, thích đồ ngọt, thích bắn cung và cũng rất giỏi, hát hay.

Thân thế : Con gái của nữ hoàng Vampire.

Vũ khí : Không có.

Sức mạnh : Điều khiển thời gian và băng.

_

Thiên yết

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Lạnh lùng, ít nói và ít cười.

Thân thế : Cháu trai cua nữ hoàng Vampire.

Vũ khí : Tất cả.

Sức mạnh : Đoạt hồn và bóng tối.

_

Nhân mã

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Ham chơi.

Thân thế : Con nhà quý tộc.

Vũ khí : Súng.

Sức mạnh : Biến thân.

_

Ma kết

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Hiền lành, Nấu ăn dở.

Thân thế : Chị gái Thiên bình.

Vũ khí : lưỡi hái.

Sức mạnh : Phản ma thuật.

_

Bảo bình

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Thích thí nghiệm. Luôn lấy mọi người làm chuột bạch.

Thân thế : Thiếu gia họ Aqua ở thế giới Vampir.

Vũ khí : Dao găm.

Sức mạnh : Tiên tri.

_

Song ngư

( Khi ở thế giới con người )

Tính cách : Nết na, thùy mị.

Thân thế : Con của 1 trong những gia tộc mạnh nhất của vương quốc Vampire.

Vũ khí : Súng tầm xa.

Sức mạnh : Thần giao cách cảm.

_

Liệu…Hôn ước có được thực hiện.

” Ừ “

” Hứa nhá!! Anh không được quên đâu đây !! ”

” Em cũng vậy! “

1 lời thề…

1 tình yêu…

Nhưng…sự thật vẫn chính là sự thật…

” Anh phải chuyển đi rồi…, tạm biệt em. “

” Đừng đi mà!! Không phải chúng ta đã hứa rồi sao. “

” Tớ sẽ đợi, nhất định sẽ đợi cậu. “

Rồi thời gian trôi quan thật nhanh.

Họ gặp lại nhau trong thế giới con người.

Với sức mạnh đáng sợ.

” Tại sao anh lại không có ở đây. Không phải anh đã hứa rồi sao?? Chẳng lẽ anh quên em rồi! Vậy em thật sự đáng ruồng bỏ!?”

” Em không đáng ruồng bỏ…”

” Tại sao!!?? Chẳng phải anh quên em rồi sao!”

” Vậy tại sao em lại nghĩ vậy, anh chưa quên em đâu, đã 10 năm rồi!! Đã đến lúc anh thực hiện lời hứa.”

” Ừ!!”

Một nụ cười hạnh phúc.

Một tình yêu vĩnh cửu.

Một hôn ước sắp đặt.

Một sự thật…

Đã được sinh ra…Người mạnh nhất nơi Vampire, không, người mạnh nhất vũ trụ này. Đã đến lúc bắt đầu một huyền thoại.

Chương tiếp theo :

Chương 1 : Gặp lại nhau.

Truyện The Vampire’S Legend

– Scorpius à…

– Hửm?- Scorpius ngẩng đầu lên, mang chút ý cười nhìn con người trước mặt.

– Tớ đói…- Aries nói như mếu.

Trông cô nàng thật tiều tụy, tuy có vẻ mệt nhưng đâu đó vẫn sót lại chút tinh ranh, nghịch ngợm. Nhìn là đủ thấy là Aries vừa gặp Libra rồi, chỉ khi nào gặp Libra cô mới bị tên đó hành xác tới mức tiều tụy như vậy, nhìn Aries, Scorpius không khỏi lắc đầu và cũng phần nào tội lỗi, vì Aries và Libra xảy ra chuyện như vậy cũng là do cô.

– Thích ăn món gì thì kêu nhà bếp làm đi!- Scorpius mỉm cười nói, mắt không rời khỏi cuốn sách.

– Nhưng Aries thích ăn món cậu nấu…- Aries cô bẩm sinh đã có tài nhõng nhẽo nhưng ít ai biết, cô cũng chỉ nhõng nhẽo với Scorpius và vài người nữa mà thôi!

– Haiz…- Scorpius khẽ thở dài, không đối phó nổi với con người này, dễ thương mà cũng thật gian xảo- Ăn gì?

– Hi hi!- Aries khoái trá cười- Tớ muốn ăn bánh Mousse dâu tây!

– Ngồi đó đi! Tớ đi làm.- Scorpius cẩn thận đánh dấu trang sách, cất vào hộp bàn rồi mới đứng dậy xoay người bỏ đi.

Scorpius và Aries trước giờ vốn là bạn thân, nhưng vẫn có nhiều người nhìn vào, lại nghĩ Scorpius là người hầu thân cận của Aries bởi bất cứ thứ gì cô thần quan nhỏ muốn, Scorpius đều chiều theo vô điều kiện, không chút khó chịu nên khiến rất nhiều người hiểu lầm nhưng thật sự đối với hai cô gái này thì chả sao cả. Họ vốn là bạn thân, giống như có thần giao cách cảm, đôi khi có thể hiểu được đối phương đang nghĩ gì, không cần phải nói. Hơn nữa, hai người này khi phối hợp, có thể trở thành một trong những cặp vampire nguy hiểm nhất nên việc Cancer đưa Scorpius tới Santi Clare, không phải là không có chút lợi lộc gì. Tuy biết rõ nhưng hai cô vẫn để yên, coi như là trả công cho hắn ta đi, có chết ai đâu?

Aries xắn cái tay áo dài của mình lên tới khuỷu tay, cô mở cái tủ Scorpius vừa đóng. Cô vốn có tính tò mò, hơn nữa Scorpius suốt ngày cứ ôm cuốn sách này thần thần bí bí khiến cô không né khỏi sự tò mò vốn đã ăn sâu vào trong máu của mình. Mở cuốn sách ra, tựa đề đập vào mắt khiến cô trơ người ra ngay tức khắc!

Tại sao… Lại là… Scorpius… Chẳng lẽ… Cậu muốn…

~o0o~

– Xin lỗi, ta tới trễ.- Mở toang cánh cửa to, Cancer với chiếc áo choàng màu trắng muốt bước vào với nụ cười vui vẻ thường trực trên môi.

– Hừ! Quá trễ.- Taurus bực mình nói- Bắt đầu thôi.

Cancer chỉ biết cười cười. Ai nha, có phải tại cậu đâu chứ, tại cái tên Libra kia kìa, đi chỉ để lại vài câu ẩn ý khiến cậu suy nghĩ mai mới hiểu ý hắn ta. Tuy một phần cũng do cái tính đãng trí hay quên của cậu nhưng là, hắn ta nhất thiết phải hại người đến thế đi? Chưa kể cậu và tên Taurus này còn rất ghét nhau, nếu không phải vì chuyện đó, tên đó cũng chả thèm gọi cậu làm gì. Lần sau, cậu chắc chắn sẽ cấm cửa hắn ta với Aries, hắn ta coi chừng đấy Nghĩ vậy thôi nhưng Cancer cũng không có ý định làm vậy, hiện giờ, anh phải hoàn thành việc này đã.

Bước về phía chính giữa căn phòng, nhờ vào ánh trăng nhàn nhạt, anh có thể nhìn thấy được các kí tự ngoằn ngoèo, khó hiểu dưới mặt đất.

Những kí tự cổ với những màu sắc đen đậm được vẽ lên chia mặt đất thành năm phần rồi lại được liên kết với nhau nhờ những dải chữ tượng hình khó hiểu nhưng Cancer biết các chữ tượng hình đó là gì. Đó là từ được các vampire cổ xưa sử dụng. Cậu đi về phía một góc căn phòng, đứng vào trong vòng tròn được vẽ bằng như những chiếc lá phong to được ghép lại với nhau. Tương ự như cậu, những người còn lại cũng bước vào các vòng tròn trong bốn góc phòng, Taurus bước vào vòng tròn thứ năm.

– Ta là Santi Clare Mistle Cancer, đại diện cho gia tộc Santi Clare, trấn giữ phương Bắc.

– Ta là Anis Shatow Deline Ren, đại diện cho gia tộc Anis Shatow, trấn giữ phương Nam.

– Ta là Minlery Queen Bissly Libra, đại diện cho gia tộc Minlery Queen, trấn giữ phương Tây.

– Ta là Minches Willow Andrei Aquarius, đại diện cho gia tộc Minches Willow, trấn giữ phương Đông.

– Ta là Mistami Sessle William Taurus, đại diện cho hậu duệ hoàng gia, chủ nhân của tứ phương. Nhân danh quốc vương đầu tiên của đấng vampire tối cao, ta yêu cầu phong ấn, hãy hiện ra một lần nữa!

-“Tất cả mọi thứ…”

-“Sẽ được quay lại…”

-“Như lúc ban đầu…”

-“Hãy hiện ra đi…”

-“Phong ấn huyết!”

“Bùm”- Trận nổ nhỏ, không có khả năng tổn hại đến bất cứ ai nhưng vẫn để lại cho căn phòng một chút tác hại.

Làn khói đục mờ màu xám đỏ lờ mờ bay, khiến cho căn phòng âm u nay càng thêm phần bí ẩn và lạnh giá. Tuy nhiên vẫn chẳng thể khiến cho những con người dũng cảm kia chùn bước mà chạy mất, ngược lại, họ ung dung dựa lưng vào bức tường nào đó, chăm chú nhìn những làn khói mờ đang dần tích tụ lại thành một đám mây đục ngầu màu huyết được trộn lẫn với màu tím than của địa ngục.

Dần dần, nó bắt đầu biến hóa tiếp, từ đám mây đen lại trở thành một cánh cửa nhỏ cùng màu với đám mây, kẽo kẹt mở ra…

Bên trong, là một cô gái nhỏ như búp bê, trông rất đáng yêu. Cô gái nhỏ nhưng lại có đôi mắt long lanh màu pha lê tím cương nghị nhưng cũng có đôi phần hời hợt và lạnh lùng, chiếc mũi cao, nhỏ và thanh tú, đôi môi mím nhẹ nhưng chiếc cằm luôn hơi hơi hất lên, tỏ rõ sự cao ngạo của mình. Cô gái búp bê đó chớp chớp đôi mắt to tròn, nhìn chằm chằm vào Taurus, hất hàm hỏi:

– Các ngươi đánh thức ta làm gì?

– Ta muốn biết về vết nứt của Phong ấn hoàng huyết.- Taurus chau mày nhìn cô gái búp bê, lạnh lùng nói.

Cô gái không nói gì, đôi mắt lạnh lẽo chuyển tầm nhìn sang phía Cancer, đáy mắt có chút đề phòng…

– Chưa bị nứt hoàn toàn.- Cô mấp máy đôi môi nói nhỏ nhưng âm lượng đủ cho mọi người trong phòng đều nghe thấy.

– Còn bao lâu phong ấn sẽ bị vỡ hoàn toàn?- Aquarius không kiên nhẫn hỏi.

Thời gian chắc chắn không còn nhiều, vả lại, Capricorn và Cancer nói là sắp tìm được người đó, nhưng vẫn thần bí, mỉm cười cho qua chuyện, thật sự không hiểu được. Cứ như… Họ muốn che giấu gì đó vậy. Khẽ nhìn về phía Taurus, Aquarius biết chắc ngài ấy cũng chẳng muốn để em gái mình- Công chúa Capricorn cùng Cancer làm việc nhưng chỉ có hai người họ mới có khả năng tìm được người đó, nên ngài ấy mới đồng ý nhắm mắt cho qua, không làm khó dễ Cancer. Tuy anh là bạn thân của cả hai, nhưng vẫn là khó mà đồng ý với cách làm việc úp úp mở mở và cách nở nụ cười trước những hoàn cảnh mệt mỏi thế này.

Con búp bê nghiêng đầu nhìn anh, đôi mắt bỗng chốc dịu xuống nhưng, lại lập tức chuyển sang màu đỏ đen âm trầm…

– A…- Aquarius chẳng biết từ khi nào đã bị nhấc bổng lên cao, không cách nào quay về mặt đất được.

– Dám nói chuyện với ta- God Doll- Như thế thì mi chết đi.

God Doll, không phải búp bê của đức chúa, mà là đức chúa búp bê. Môt danh xưng dành cho những vampire tu luyện ngàn năm, được chọn để trở thành người bảo vệ Phong ấn hoàng huyết từ hàng ngàn năm trước đây và cách 1 triệu năm, lại tiến hành chọn một lần. Đây là God Doll đời đầu tiên và được tiên đoán là God Doll mạnh nhất trong số các God Doll.

Họ là những vampire thuần chủng mang huyết thống hoàng gia nhưng không được thừa kế, có nhiều sức mạnh đặc biệt, và khi trở thành God Doll, họ hoàn toàn không uống máu. Họ sống, bằng cách ăn lòng thù hận của con người, nuôi chúng thật lớn, xoáy sâu vào trong tim, rồi nuốt chửng nó. Không hề giết người, nhưng lại được coi là loại có thức ăn đáng sợ nhất…

“Phịch”- Aquarius được thả ra.

Nhưng khi nghe câu nói của Cancer, thay vì nổi giận lên giống như đã làm với Aquarius, đôi mắt cô gái bé nhỏ lập tức trở lại thành màu tím than, nhưng chất chứa đầy sự tức giận.

– Tên ta là Grus!

Tên tiểu tử thối này mỗi lần gặp mỗi lần mạnh. Grus thầm rủa Cancer. Mới gặp hắn 3 lần, nhưng lần nào hắn ta cũng dễ dàng hủy đi các thuật biến hóa của cô, khiến cô rất tức giận, nhưng cũng dễ dàng nhận ra, mình không phải đối thủ của hắn và có thể, Thái tử cũng nhận ra việc mình cũng không dánh nổi hắn ta, nên mới nhiều lần nhắm mắt làm ngơ để hắn ta đi quậy phá như vậy. Hơn nữa, cô còn sơ suất để hắn biết cô đã hơn tám mươi ngàn tuổi, khiến hắn mỗi lần gặp lại lấy cái đó để chọc cô. Tuy không chấp nhặt nhưng cô cũng là con gái, bị gọi là bà già, thật sự hận không thể giết chết tên nói vậy.

– Vậy…- Cancer nghiêng đầu qua phải ba mươi độ, đôi môi nở nụ cười thiên sứ, ngọt ngào hỏi- Grus tỷ tỷ, khi nào thì phong ấn sẽ nứt ra hoàn toàn?

– Hừ…- Trừng mắt nhìn khuôn mặt thánh thiện vô tội, Grus hừ nhẹ- khoảng 200 ngày nữa.

~o0o~

– Cô là người ngài Cancer giới thiệu?- Cô gái giữ thang máy nhìn từ đầu tới chân Leo, ngữ điệu khinh thường- Xin hỏi cô có gì chứng minh?

Leo khẽ nhếch miệng, nở nụ cười trào phúng, hai bàn tay mảnh khảnh khoanh lại, lưng khẽ dựa vào bức tường đằng sau lưng.

– Thế hỏi cô có cái quyền gì ngăn tôi? Nên nhớ, chỉ cần một câu nói, tôi có thể khiến cô nghỉ việc.- Leo mỉm cười ma mị, chăm chú nhìn khuôn mặt đang dần biến sắc của cô gái mặt đầy mụn.

Cô quả thật không đùa. Trước khi đi, Cancer có nói qua giám đốc công ty này đã được liên lạc, nếu cô muốn đuổi ai, hoàn toàn có thể, cũng có thể tùy ý chọn một công việc cho mình, hoàn toàn không bị ép buộc gì, chỉ cần hôm đó đưa tờ giấy cậu đưa cho tên giám đốc, thế thôi. Nhưng thấy có người ở đây nói chuyện với cô như vậy khiến cho Leo càng thêm hứng thú, đứng đây dây dưa với những đứa con gái loài người này không biết phải trái, được nước liền lên mặt, khiến cô không khỏi buồn bực, muốn nhanh chóng gặp giám đốc thử, không ngờ cô thư kí này lại dám nói chuyện với cô như vậy, thế thì cô cũng phải trả thù một chút, vì Leo cô đây không phải là hạng người dễ bị xem thường.

Cô gái kia càng ngày càng lúng túng, có vẻ, cô ta đã bắt đầu nhận ra sự thừa tự tin của Leo, lòng không khỏi hoang mang. Được thế, Leo vui vẻ bảo:

– Hãy lên mạng, đi tìm cái tên Anis Shatow De Vance Leo, xem xem, Leo tôi đây là ai đi!

Vừa nghe đến tên cô, nhất thời cả căn phòng đều chìm vào im lặng, không ai dám hó hé gì…

Anis Shatow, tuy không phải là thương hiệu nổi tiếng nhất nhưng cũng nằm trong số những thương hiệu nước hoa khá nổi tiếng tại Châu Mĩ và Châu Âu, hơn nữa, thương hiệu này lại có hợp đồng với công ty mẹ của công ty Satimi, nếu khiến cô gái này phật lòng, công việc của bọn họ có thể sẽ mất đi? Không tốt tí nào!

Thấy không khí nhất thời chìm vào im lặng thì Leo định là được đằng chân sang đằng đầu, tính buông vài câu đe dọa ra thì đã có một giọng nói khác, đánh tỉnh tất cả mọi người…

Last edited: 12 Tháng mười một 2023