Truyện 12 Chòm Sao Và Vùng Đất Never Land / Top 12 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Truyện: 12 Chòm Sao Ở Vùng Đất Never Land

CHAP 23

Bảo Bình giật mình ngạc nhiên còn Nhân Mã thì không thốt nổi thành lời, mặt cô trắng bệch. Cô đứng im như trời trồng.

~o0o~

[Ở băng ghế đá]

– Nhân Mã à! – Bảo Bình lên tiếng. – Cậu nói gì đi chứ?

– Kết thúc cả rồi. Có vẻ như ông trời đã không cho phép tớ với Sư Tử. – Nhân Mã cười ngượng ngạo.

– Cậu sao vậy? – Bảo Bình giật mình hỏi.

– Chả sao cả. Sự thật thôi mà. Duyên phận đã được định trước. – Nhân Mã nói.

– ơ cậu? Sao vại nói vậy? Thật không giống cậu gì cả? -Bảo Bình nói.

– Số phận sao? Duyên phận sao? – Nhân Mã cười nhạt. – Bảo Bình à, dù biết thế nhưng tớ……tớ…… – Nhân Mã mím chặt môi, cố gắng kìm nén nước mắt trong lòng.

Bảo Bình nhìn Nhân Mã buồn bã, long thương tâm cho cô bạn thân của mình.

Reng reng…..- Tiếng chuông điện thoại vang lên.

– A lô, chị Xử Nữ ạ. – Bảo Bình trả lời điện thoại.

– Em và Nhân Mã đang ở đâu vậy? Về tắm rửa rồi còn đi ăn chứ? – Xử Nữ nói.

– Vâng ạ, tụi em về liền. – Bảo Bình nói rồi quay qua nói với Nhân Mã. – Mã à, chúng ta về thôi.

– Ừm, – Nhân Mã nói rồi đứng dậy bước đi.

Bảo Bình sôi sục trong lòng. Cô nghĩa: “Được lắm Sư Tử à. Cậu to gan lắm. Câu chết với tôi. Cho cậu lên bờ xuống ruộng. Dám làm tổn thương Nhân Mã của tôi hả? Được lắm!” (t/g: chả biết định trả thù kiểu gì nhưng nhìn Bảo Bình rất đáng sợ)

[7h tại canteen]

Các chòm sao đã tụ tập đông đủ chỉ thiếu Sư Tử. Nhân Mã cười ăn im lặng, không nói một tiếng. Bạch Dương vội nói:

– Mã à, làm gì mà hôm nay im lặng thế hả? Bình thường nói nhiều lắm cơ mà. Chàng Sư Tử của em đâu rồi?

Bảo Bình nghe vậy, giật mình, vội thúc nhẹ vào tay Bạch Dương rồi khẽ lắc đầu, ra hiệu cho Bạch Dương im lặng. Cậu Bạch thế mà câm luôn. Không dám hó hé vì sợ Bảo Bình giận.

Vừa lúc đó, Sư Tử bước vào và bên cạnh cậu là nàng Rin xinh xắn. Sư Tử hung hổ bước đến bàn các sao và cất tiếng, giọng khá tự tin:

– Giới thiệu với mọi người, đây là Rin, bạn gái mới của tôi.

– Gì cơ? – Các sao hoảng hồn. Riêng Nhân Mã thì vẫn im lặng còn Bảo Bình thì giận đỏ mặt.

– Sư Tử, cậu vừa nói cái gì? Có gan thì nhắc lại đi. – Bảo Bình quát lên.

Sư Tử không vì thế mà không ngần ngại nhắc lại.

– Rin là bạn gái mới của tôi. – Sư Tử còn cười rất tươi.

– Vậy còn Nhân Mã? – Thiên Bình và Song Tử ngạc nhiên. Kim Ngưu và Thiên Yết thì làm rơi luôn cái muỗng cơm trên tay. Cự Giải và Song Ngư sặc cơm, ho như cảm cúm.

– Nhân Mã đã quyết định quay lại với bạn trai cũ của cô ấy. Tôi kiếm bạn gái mới. Có gì lạ sao? – Sư Tử nói.

– Đó không …… – Bảo Bình bực tức.- Anh Lăng Thiên đã bị điều khiển. Cậu đã không để Nhân Mã giải thích.

– Tôi không quan tâm. – Sư Tử nói, cậu đặt tay lên vai Rin. – Với lại tôi cũng đã có Rin rồi.

– Cậu…cậu….. – Bảo Bình tức giận, cô quay sang nói với Nhân Mã. – Nhân Mã,! Không lẽ cậu ngồi im thế sao? Nói gì đi chứ?

Bảo Bình vội đuổi theo. Bạch Dương cũng định chạy theo nhưng bị Bảo Bình ngăn lại, bắt ngồi im ăn hết cơm. Cậu Bạch vội ngồi ngay xuống không bàn cãi. Những người còn lại thì ngơ ngác nhìn nhau rồi nhìn Sư Tử và Rin.

~o0o~

– Mã à, đợi tớ với! Nhân Mã!!!! – Bảo Bình vừa chạy vừa luôn miệng gọi.

– Cậu vào ăn đi. Tớ ăn xong rồi. Mặc kệ tớ! – Nhân Mã nói.

– Tớ không thể….. – Nhân Mã buồn bã.

– Tở sẽ trả thù cho cậu. Tớ sẽ cho “thằng Sư” đó hối hận suốt đời. – Bảo Bình nói, giọng đầy kiên quyết.

– Không cần đâu. Dù cậu có làm gì thì cũng chẳng thay đổi được kết quả. Nó đã là như thế rồi. – Nhân Mã cười, lòng đau nhói.

– Giờ sao? Quên Sư Tử đi, cậu sẽ ổn thôi mà. – Bảo Bình nói.

– Tớ sẽ cố. – Nhân Mã cười.

– Sao lại cố. Việc này với cậu dễ như trở bàn tay. Quên một người trong vòng 5 phút, đó là cậu. – Bảo Bình cười.

– Tớ không nghĩ lần này sẽ đơn giản như vậy. – Dù sao cũng cảm ơn cậu, Bảo Bình à. – Nhân Mã nói.

– Cậu sẽ ổn thôi. – Bảo Bình cười.

[9h tại ký túc xá nữ]

Cốc cốc cốc- Tiêng gõ cửa vang lên.

Xử Nữ vội chạy ra mở cửa. Nhìn thấy Bảo Bình và Nhân Mã, vội hỏi:

– Mã à, em sao rồi…..????

– Em ổn. – Nhân Mã cười.

– Ơ? – Xử Nữ ngạc nhiên.

– Chị đừng lo. Cậu ấy sẽ quên được cái tên Sư “chết tiệt” đó. – Bảo Bình nói.

Rồi cả 3 bước vào. Nhân Mã mở máy tính lên để chôi game. Nhưng vì tâm trạng không tốt nên cô toàn thua.

~o0o~

Sáng hôm sau, Nhân Mã là người dậy sớm nhất. Cô ra ngoài sân, hít thở không khí trong lành của buổi ban mai, hòa mình vào thiên nhiên. Bỗng cô nghe có tiếng nói chuyện của Rin và một ai đó. Nhân Mã vội vàng chay đến sau gốc cây, đứng rình ở đó.

– Đây! Năng lực của tôi, như đã hứa. – Rin giơ ra trước mặt một chàng trai có tên là Xà Phu một túi khí màu hồng nhạt.

– Đúng ¾ chứ hả? – Xà Phu hỏi.

– Anh có thể kiểm tra. – Rin nói.

– ờ rồi 1 2 3 rồi được rồi, cảm ơn cô nhiều lắm. – Xà Phu nhìn bịch khí nói.

Nhân Mã ngạc nhiên: “Sao Rin lại đưa năng lực cho Xà Phu thế này?”. Rồi cô đợi cho Rin đi mất, cô chạy ra đá tung túi khí trên tay Xà Phu, khí thoát ra ngoài, bay hết cả.

. Xà Phu quát:

– Cô làm gì thế hả?

– Nói ngay, quan hệ giữa anh và Rin là thế nào đây? Sao Rin lại đưa năng lực cho anh? – Nhân Mã hỏi.

– Tôi nghĩ cô nên tự đi hỏi cái con quỷ độc ác đó. – Xà Phu cười. – À với lại, tôi hi vọng em sẽ đồng ý làm bạn gái của tôi.

– Cái gì cơ? Anh bị điên đây à? – Nhân Mã ngạc nhiên. – Sao anh lại hi vọng thế. Anh đã có âm mưu sát hại chúng tôi.

– Có vẻ như không ai hiểu rõ về tôi cả nhỉ? – Xà Phu cười nhạt. – Tôi nghĩ tôi đã có cảm tình với em. – Xà Phu nói.

– Có chết tôi không ngu ngốc như thế? – Nhân Mã cười.

– Chẳng phải em vừa bị đá xong sao? Theo tâm trạng, em sẽ cần một người để có thể chia sẻ. Tôi hi vọng người đó sẽ là tôi. – Xà Phu nói.

– Cảm ơn anh nhưng theo tôi nghĩ, đây là một cái bẫy anh dành tặng tôi. Rất xin lỗi, tôi đã biết được. – Nhân Mã cười.

– Không, tôi thật lòng đó. – Xà Phu dứt khoát.

Đến nước này thì Nhân Mã thực sự ngạc nhiên, bàng hoàng và sửng sốt. Cô nói:

– Tôi không cần đến anh. Tôi sẽ biết cách để tự đứng dậy. Tôi đi đây. Chào anh! – Nhân Mã nói rồi bước đi.

– Tôi sẽ đợi câu trả lời của em. – Xà Phu hét lớn rồi biến mất.

Nhân Mã vội chạy đi tìm Rin. Cô cần làm sang tỏ một vài điều. Và cô tìm được Rin ở canteen.

– Rin., chị cần nói chuyện với em. – Nhân Mã nói.

Rin quay lại và rất bất ngờ khi nhìn thấy Nhân Mã. Rin cười:

– Em sao ạ? Có chuyện gì vậy ạ?

– Khi nãy chị đã thấy em nói chuyện với Xà Phu, và chị muốn biết chuyện gì đang diễn ra. – Nhân Mã nói.

– Chị nhìn thấy sao? – Rin giật mình.

– Em đang có âm mưu gì? – Nhân Mã nhìn Rin, mắt tóe lửa.

– Chị tinh mắt thật. – Rin cười. – Được thôi, nếu chị muốn, em sẽ nói chị nghe. Nhưng sẽ chẳng thay đổi được gì đâu.- Rin cười nham hiểm. – Cái anh Lăng Thiên của ngày hôm qua chính là do Xà Phu biến thành. Em đã nhờ Xà Phu chia cắt hai anh chị. Không ngờ lại dễ dàng đến như vậy.

– chúng tôi – Nhân Mã toan tát vào mặt Rin nhưng lại thôi.

– Nếu chị muốn giành lại Sư Tử thì khiêu chiến với em thử xem. – Rin cười.

– Cô nghĩ tôi không dám sao? – Nhân Mã mỉm cười.

– Gan thật? Chị còn yếu hơn cả tôi. – Rin nói.

– Gì chứ? Yếu sao? Chẳng phải cô đã mất đi ¾ năng lực sao? Giờ thì sao nhỉ? Còn yếu hơn cả Cự Giải và Kim Ngưu. – Nhân Mã cười.

– Gì cơ? – Rin giật mình nhớ ra nhưng rồi nói tiếp. – Để rồi xem sao. 4h chiều nay tại sảnh ký túc xá lầu 2. – Rin nói.

– Mạnh miệng nhỉ? Được thôi. 4h chiều nay. – Nhân Mã cười.

p/s: Nhân Mã vốn là một người hiếu chiến, giờ giận quá nên hóa “khùng” mất rồi. (t/g: vô cùng xin lỗi mem Nhân Mã?)

Đọc Chương 4 Của Truyện 12 Chòm Sao Ở Vùng Đất Never Land Cập Nhật Mới Nhất

CHAP 4

“Bây giờ là 9h. Mời các học sinh của ca 2 trở về lớp….. Xin nhắc lại…bây giờ……….Chúc các bn học tốt!” – Một giọng nữ trong trẻo vang lên trong loa. Cô ấy là người trực trong phòng phát thanh của trường cũng chính là Rin- con gái cô Elliena.

Rin năm nay 15 tuổi, thuộc đẳng B vì đây là năm đầu đi học. Tuy vậy sức mạnh năng lực của Rin cũng đã ngang ngửa các sao nữ. Nhưng vì cô Elliena muốn Rin học có bài bản nên cho Rin học từ bậc thấp (đẳng B). Trong trường dù đi đâu thì Rin cũng là trọng tâm và lôi theo 1 đám bạn + fan. Cô bé có làn da trắng hồng, mịn màng, giọng nói trong trẻo, ngọt ngào và cũng rất xinh đẹp. Các nữ sinh cũng phải nể phục Rin chứ đừng nói đến nam sinh. Nhưng ai biết đâu, cô bé Rin này trông vậy thôi chứ rất gian xảo, luôn ghen tị với những người giỏi hơn, cô luôn muốn mình là người hoàn hảo nhất.

Thôi, không kể về Rin nữa, không nó ngày càng kiêu ngạo thì chết mất.

2 bạn đi vào phòng tắm, dội qua nước rồi đi ra, trèn lên bục nhảy. Nhưng khi chuẩn bị nhảy xuống nước thì Mã Mã bỗng ôm lấy đầu kêu đau, nhức. Cô nàng trượt chân và rớt “tùm” xuống hồ bơi. Cô giáo hốt hoảng chạy lại. Sư Tử vội vàng lao xuống cứu Mã lên. Mã lên khỏi mặt nước nhưng trong tình trạng bụng đầy nước, mắt nhắm nghiền. Cô giáo đỡ lấy Nhân Mã, lôi lên bờ, đẩy hết nước treong bụng Nhân Mã ra. Sau đó cô cõng Mã chạy thật nhanh đến phòng y tế rồi trở lại lớp. Sau khi kết thúc ca 2, tất cả mọi người tụ tập lại sảnh để đi ăn. Không thấy Nhân Mã đâu, Bảo Bình hỏi:

– Này, mọi người có ai thấy Nhân Mã không?

– Lúc nãy Mã đau đầu, rớt xuống nước, đã được đưa lên nhưng chưa tỉnh lại. Có lẽ giờ đang nằm trên phòng y tế. – Song Ngư trả lời.

Thế là 11 chòm sao kéo nhau lên phòng y tế thăm Nhân Mã. Vừa đi vừa bàn tán, nói chuyện xôn xao.

Bạch Dương : hôm nay kiểm tra đá bóng, mệt ghê.

Song Tử : ừ , ông già bắt chạy rồi đá, muốn phê luôn. Đã thế còn to tiếng với fan nữ của tui.

Thiên Bình : được rồi, 2 anh cứ từ từ mà thở không cần phải thở gấp như hấp hối vậy đâu.

Cự Giải : xem này, ngon không? Mọi người ăn đi. – Cự Giải lấy gói bánh quy cô làm trong giờ học đưa cho mọi người. Thế là 11 chòm sao chia nhau ăn, ai cũng tấm tắc khen ngon (t/g: mình cũng ăn thử bánh của Giải Giải)

Khi đến phòng y tế, không thấy ai, mọi người bỏ về ký túc xá.

– Chắc bạn ấy khỏe rồi nên về kí túc xá rồi- Bảo Bảo lên tiếng.

Cùng lúc đó, tại phòng hiệu trưởng, cô Elliena đang vừa đọc sách vừa uống café. Bỗng một làn gió u ám thổi qua, cô vội đặt tách café và quyển sách xuống, bay lên cao và tạo ra một tấm chắn chắc chắn. Một giọng nói vang lên:

– Cô vẫn nhanh nhạy và tinh thong như hồi nào nhỉ, cô Elliena?

– Ngươi…..ngươi là ai?

– Ta là người đã bị cô khống chế cách đây sáu năm.

– Xà… Xà Phu – Cô Elliena nói với giọng lo sợ, cô quay đầu nhìn về phía tủ kính nới cô để cái hộp, nắp hộp đã mở toang từ hồi nào.

– Ngươi muốn gì? – Cô cất tiếng sau khi giữ lại bình tĩnh

– Tâm hồn và thể xác của người đã giải thoát ta.

– Hay để cho học sinh của ta được yên, có giỏi thì chiến đấu với ta đây này. – Cô Elliena ngày càng cương quyết.

– Dễ vậy sao? Khó khăn lắm mới có được một người như vậy, nói để yên thì ta sẽ dể yên thật hay sao? Thôi, ta đi đây. Hẹn gặp lại cô trong một ngày gần nhất.

Xà Phu tạo ra một ánh sáng mập mờ che mắt cô Elliena rồi tẩu thoát. Cô ngồi bệt xuống sàn nhà: “Mình đã quá bất cẩn khi nghĩ Nhân Mã bị thế là do triệu chứng đau đầu bình thường. Không được, bây giờ không phải lúc để ngồi như vậy. Mình là một hiệu trưởng, bảo vệ các em học sinh là nhiệm vụ của mình”

Rồi cô tức tốc chạy đến phòng y tế, tìm Mã Mã. Không thấy ai cả cô lại dốc hết sức chạy đi nơi khác. Khi đi ngang qua canteen cô thấy đám bạn của Mã Mã. Cô chạy lại và hỏi:

– Các em, Nhân Mã đâu rồi. Không ở cùng các em hay sao?

– Thưa không, bọn em đã tìm ở phòng y tế với kí túc xá rồi nhưng không thấy. Chả biết em ấy đi đâu nữa.

Mặt cô Elliena trắng bệch, toan chạy đi chỗ khác thì Thiên Bình giữ lại:

– Có chuyện gì vậy ạ?

Cô Elliena im lặng. Sư Tử nổi nóng:

– Đang xảy ra chuyện gì vậy ạ?

Cô Elliena từ từ mở miệng:

– Thật ra.. thật ra…. Nhân Mã, em…. em ấy đang gặp nguy hiểm !!!

Truyện: 12 Chòm Sao Và Vùng Đất Phép Thuật

+ Chap 2:

*Ở thế giới của con người*

Tại bệnh viện thành phố Zodiac, y tá, bác sĩ bận rộn chạy qua chạy lại, thở hồng hộc, nhìn mà thấy thương. Ai bảo cái bệnh viện của cả thành phố chứ chả ít mà bác sĩ khoa thần kinh í lộn bác sĩ khoa sản lại đi công tác hết chỉ còn có hai ông bác sĩ mà lại có đến năm người cần đỡ đẻ, thành ra cái khung cảnh hỗn loạn này đây. Trùng hợp là sáu đứa trẻ này sinh ra cùng một thời gian là 11 giờ 59 phút 59 giây, kì lạ hơn nữa là trên người sáu đứa trẻ đều có một dấu hiệu mà bác sĩ chỉ có thể nói rằng đó là vết bớt.

_16 năm sau:_

Trên con đường tràn ngập ánh sáng và mùi hương của hàng cây anh đào đang rung rinh trước gió, chim chóc nhảy nhót trên cành, đu từ cành này sang cành khác, hót líu lo, làn gió mơn man thổi, cảnh tượng hết sức là yên bình, bóng một người con gái ung dung bước đi, nhắm mắt khẽ cảm nhận phong cảnh hết sức là hữu tình này thì đột nhiên …từ đằng sau một “con người” đang chạy với vận tốc ánh sáng, miệng thì không ngừng la hét “tránh ra, làm ơn tránh đường” , người con gái đó quay lưng lại, người cứng đơ trước cảnh tượng đó , và kết cuộc như đã biết, hai người đâm sầm vào nhau và ôm hôn đất mẹ một cách thắm thiết. Và thế là đi tong khung cảnh hữu tình

– Ui da, đau quá đi – cô gái vừa xoa xoa khuôn mặt đo đỏ của mình vừa than

– Oa oa oa, khuôn mặt hoàn mĩ dùng để tán trai của mình zậy là đi tong òi, làm sao đây – “con người” kia vừa soi gương vừa khóc vừa than trách số phận “hẩm hiu” của mình

– Bạn ơi, bạn có sao không, sao bạn lại chạy maratong vào buổi sáng vậy ??? – Cô gái hỏi một câu hết sức là chúng tôi với bộ mặt hết sức là ngây thơ, trong sáng

– Maratong cái đầu bạn đó, tớ đã la muốn rát cổ họng là tránh đường mà bạn cứ đứng trơ trơ ra đó, bộ bạn bị điếc à, chưa già sao đã điếc thế, nhìn mặt bạn non dại thế kia thì làm sao mà điếc cho được, hay là bạn quá bất ngờ trước vẻ đẹp mĩ miều, nghiêng thùng đổ thúng ..à không nghiêng thành đổ nước, chim sa cá lặn của tớ, à chắc là vậy rồi, đúng không??? – Cô nàng phun ra một đống từ không ngừng nghỉ của mình chỉ trong vài giây làm cho cái mặt đơ như cây cơ kia chợt giãn ra.

– Hahahahaha, bạn dễ thương ghê, mắc cười quá đi, làm quen nha~ ahaha – Cô gái vừa nói vừa cười lăn cười bò trông mất hình tượng chết đi được

– A , Xử nữ à, hân hạnh làm quen, mình là Song ngư – Cô gái tên Song ngư sau khi lấy lại được bình tĩnh thì nhẹ nhàng cất chất giọng ngọt ngào còn hơn mía lùi của mình

Hai người nói chuyện một hồi thì mới nhớ rằng mình trễ giờ thì co giò chạy hồng hộc đến trường, bấy giờ hai cô gái mới biết rằng mình học cùng trường

Cũng vào thời gian hai cô bạn gặp nhau cũng là lúc…

– Thưa mẹ, con đi học ạ ~~~~~ – Một chất giọng trong và cao cất lên làm cho chim chóc bay tứ tung

– Thưa mẹ, con đi , em gái ơi, chờ chị với ~ – Lại thêm một giọng nói làm “xao xuyến” trái tim của người mẹ

– Em ơi, chờ chị đi với, sao em đi nhanh thế, chờ chị đi chung chết ai hay sao ?????

– Lần nào cũng vậy, ai bảo chị ngủ nướng chi rồi giờ trách em không chờ

– Nhưng đã trễ đâu nè,vẫn còn sớm, còn 5 phút nữa mới khai giảng mà (t/g: sớm quá ha) – Cô chị cố chữa tội chỉ chỉ vào chiếc đồng hồ đeo tay

– Mà không hiểu sao chị với em lại là chị em sinh đôi nữa, chị thì cứ loi choi như vậy thì hỏi sao em với chị giống nhau chỗ nào chứ ???

– Giống nhau ở chỗ trẻ con và thù dai ~ – Cô chị chạy lại ôm tay cô emnũng nịu nói

– Trẻ con này, thù dai này- Vừa nói vừa cốc đầu cô chị mấy cái

– Mà Thiên yết này, sao mẹ cùng lúc mà đẻ được cả hai đứa vậy ta,hay thiệt đó, mà hai đứa bằng nhau về tuổi mà sao em lại được làm em chứ – Cô chị ngu ngơ hỏi em mình

– Vì sao à, tại em đẹp hơn chị nè, dễ thương hơn chị nè, và nữ tính hơn chị nè,… vậy đó – Thiên yết vừa tự sướng vừa cười toe toét trêu chị hai

– Nữ tính hơn bao nhiêu mà nói- Sư tử lầm bầm

– Chị nói gì cơ ???? – Thiên yết miệng thì vẫn cười nhưng ánh mắt thì tỏa ra sát khí

Và thế là hai chị em vừa đi vừa nói chuyện rôm rả mà không để ý đến thời gian, đến lúc phát hiện ra thì đã trễ giờ

Trong khi bốn cô nàng kia đang co giò chạy thì trong căn phòng nọ vẫn có 2 cô nàng ôm nhau mà ngủ, mặt trời chọi thẳng vô mặt mà vẫn ngủ được mới hay, chả là Cự giải và Bạch dương tối hôm qua vừa hẹn nhau là ngủ chung với nhau một bữa rồi sáng cùng nhau đi học, ai nhè, chuông báo thức vừa reo thì đã bị Bạch dương quăng zô tường và thế là hai đứa ôm nhau mà ngủ tiếp, nhưng tư thế nằm thì rất ư là kì quặc nha, bàn chân của Bạch dương thì gác lên bụng Cự giải, nằm kiểu chữ đại, còn Cự giải thì tay an tọa trên cái mặt của Bạch dương, chân thì gác lên chân kia của Dương nhi, và thế là đến khi giọng ca oanh vàng của Cự Giải cất lên khi nhìn cái đồng hồ kim dài chỉ số mười và kim ngắn chỉ số bảy thì mới lật đật lay lay kéo con sâu ngủ kia vào phòng vệ sinh, thay đồ và làm vệ sinh cá nhân chỉ trong 1 phút, tốc độ đáng nể nha, cầm đại hai cái bánh mì kẹp thịt lót dạ rôi tức tốc đạp xe đến trường

– Oáp, làm gì mà mới sáng sớm đã lôi mình dậy vậy ???- Bạch dương vừa ngái ngủ vừa hỏi

– Sớm cái đầu mi, trễ học rồi , biết làm sao đây, huhuhu, ôi ngày đầu tiên đến trường mà lại trễ là sao hả trời – Cự giải vừa than vừa ngán ngẩm trách sao cuộc đời lại dính với cái con nhỏ tên Bành bạch này nữa a ~

Cánh cổng trường đã khép lại ,hờ hững với những đứa học trò đi trễ trong ngày đầu tiên đến trường sau bao tháng hè xa cách. Trước cổng là sáu bóng người đứng ngắm nhìn cánh cổng mà lòng đau xót, sau lung họ gió thổi qua cuốn theo lá cây và cát bụi . Và thế là sáu con người tuy không quen biết nhưng lại đồng loạt chạy về cổng sau của trường với một mục đích duy nhất, đó là trèo tường vào, đến cổng sau và giúp nhau trèo vào mà không suy nghĩ, đến khi vào trong họ mới làm quen

– Chào các bạn, mình tên là Song ngư, còn đây là Xử nữ, các bạn tên gì vậy, tụi mình làm quen được không?- Song ngư vẫn luôn là người mở màn trong những cuộc kết bạn

– Ừ, chào bạn, Song ngư, Xử nữ, tụi mình là Cự Giải và Bạch dương – Cự giải hồ hởi nói

– Còn tụi mình là chị em sinh đôi tên Sư tử và Thiên yết, hân hạnh làm quen với mấy bạn

– Woa , chị em sinh đôi à, thiệt hả, sướng dữ vậy, mà hai bạn nhìn kĩ thì hơi khác nhau nhỉ??? – Xử nữ phấn khởi nhìn từ trên xuống dưới của Sư tử và Thiên yết như nhìn thấy người ngoài hành tinh vậy

– Ừ, tụi mình là sinh đôi khác trứng nên hơi khác vậy thôi – Thiên yết cũng nói chuyện, đây là chuyện hơi lạ vì Thiên Yết ít khi nói chuyện nhiều với những người mới quen biết nhưng k hiểu sao những người này với cô lại có cảm giác như là đã quen thân với nhau từ trước vậy

Và thế là dưới sân trường có sáu người con gái vui vẻ nói chuyện , cười đùa với nhau , rộn ràng cả sân trường.

Truyện 12 Chòm Sao Và Vùng Đất Phép Thuật Chương 6

Tác giả: Rin (Vy)

Chương 6: Ác Mộng Tái Diễn

*Sáng hôm sau*

“Phịch” – Tiếng chiếc cặp được quăng lên bàn một cách mạnh bạo khiến cho cái cặp xém tí nữa là rớt. Người vừa nãy quăng chiếc gặp thả người ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn, khẽ trút một tiếng thở dài mệt mỏi. Sau đó là khoảng thời gian im lặng , người đó lặng người hướng ánh nhìn xa xăm nơi cửa sổ, một lát sau , người đó mới bất chợt lên tiếng:

– Khi nào mới hoàn toàn quên được đây? – Giọng nói mang chút phiền não mà cũng có chút gì đó thấm thoát nỗi buồn lâu ngày chưa vơi

– Chị vẫn còn nhớ đến người ấy à ? _một giọng nói khác vang lên đáp lại lời nói của người kia , chẳng lẽ chị vẫn chưa quên sao?

– Có lẽ là thế, sáng nay khi thấy cậu ta, chị đã nhớ đến người ấy – Giọng nói chất chứa một nỗi buồn mang mác, nhưng cũng có chút gì đó gọi là yêu thương

~~~~~~~~~~~~

– Hộc….hộc….hộc _Tiếng người nào đó thở dốc, khuôn mắt ánh lên nét sợ hãi , giờ đã là 12h đêm, chẳng lẽ là ác mộng sao?

– Chẵng lẽ nào….. Không xong rồi – Libra nét mặt có phần bớt hoang mang mà thay vào đó là vẻ mặt nghiêm nghị – Phải báo cho Capricorn và Gemini thôi – Nói rồi, ông lập tức xuống giường , mặc áo khoác và rời khỏi nhà.

*Tại nhà Gemini*

– Sao, không thể nào, tại sao ngày đó lại tới nhanh đến vậy, lẽ ra phải 200000 năm nữa mới đến chứ ??? _Gemini đập bàn đứng dậy, ông giờ đây không thể giữ bình tĩnh được nữa rồi

– Chỉ còn 200 năm nữa thôi ư? Như vậy làm sao có thể được?? – Capricorn vẻ mặt nghiêm trọng , sao mà kịp chứ ? – Gemini, cậu có thể gửi thư đến bọn trẻ được không, chúng ta cần phải nhanh lên mới kịp

– Được thôi, tôi sẽ dùng phép thuật trong quyển sách cổ này , nhưng tỉ lệ gửi chính xác là rất thấp – Gemini giơ cuốn sách cổ dày cộm bụi của mình lên, khẽ lấy tay phủi đi lớp bụi dày đặc đó

– Cậu cứ thử đi – Libra nói

~~~~~~~~~

*Tại thế giới con người*

Mới 4 giờ sáng trong lớp học đã có bóng người, nhìn mặt ai nấy cũng nghiêm trọng, nhìn chằm chằm về phong thư có gắn hình biểu tượng của nhà Gemini trên đó, 6 người, 6 cặp mắt cứ nhìn phong thư với ánh mắt vừa lo âu, vừa tò mò

– Có chuyện gì mà bố Gemini lại gửi cho tụi mình thư chứ ? – Thiên bình giọng trầm khàn lên tiếng nhưng cũng không thể giấu đi phần lo lắng

– Liệu trong đó có bom không nhỉ – Nhân mã lo lắng lên tiếng, ai chứ bố cậu dám lắm

– Cũng có thể , các cậu thừa biết từ trước đến giờ bố Gemini có bao giờ thèm cái vụ viết thư cho tụi mình đâu – Song tử đánh cái ực

– Vả lại tại sao thư lại là màu hồng chứ , tớ không ngờ bố các cậu lại thích màu hồng đấy , còn ở góc kia nữa nhìn kìa, có dòng chữ ghi “Ta yêu các con rất…rất nhiều ” , nghe mà buồn nôn – Bảo bình rùng mình nhìn cái dòng chữ ti hí được viết bằng màu đỏ nổi bật trên nền hồng

– Thôi, mở đại cho rồi, biết đâu chúng ta được cái gì đó như manh mối mà bố các cậu gửi cho chúng ta để dễ dàng tìm kiếm thì sao – Ma kết cười mỉm nhìn cái phong bì kia , mà có ai để ý không, hình như dạo này Ma kết cười “hơi” bị nhiều rồi nhỉ

– Ừ mở đại đi, ngồi nói không mất thời gian quá – Kim ngưu mất kiên nhẫn, xé toạc cái phong bì thư ra . Từ trong phong bì , một bức thư bay ra, lơ lửng trên không trung, dòng chữ cứ chạy ào ào, nhưng đối với 6 người thì tốc độ này đọc còn chậm rì , thư thả mà đọc, đọc được nửa đoạn thì cơ mặt họ bắt đầu co rút quyết liệt, đến đoạn cuối thì giãn ra được một chút

– Vây là sao? chẳng lẽ chúng ta phải ở lại đây cho đến khi tìm ra sáu đứa kia à ?? – Nhân mã khó chịu nói

– Chứ biết sao, sáu người kia giữ chiếc chìa khóa để quay về mà – MA kết thở dài ngao ngán, 6 người họ thì giữ chìa khóa để đi đến thế giới loài người còn sáu người kia thì giữ chiếc chìa khóa để quay về thế giới phép thuật, chưa tìm được bọn họ thì làm sao mà quay về.

– Mà các cậu đọc đoạn giữa chưa, vậy là cơn ác mộng sẽ quay về thật sao – Kim ngưu lắc đầu liên tục, dù cậu không biết cơn ác mộng đó đáng sợ như thế nào nhưng ít nhất cậu cũng hiểu được sự tàn khốc của cuộc chiến giành quyền phán quyết hôm ấy qua những quyển nhật kí của cha cậu và cả lời kể của cha cậu khi cậu và các anh hồi còn bé

– Thôi thì cứ để nó như vậy đi, việc gì đến rồi cũng sẽ đến, giờ chúng ta chỉ có một công việc duy nhất đó là tìm ra sáu người kia – Ma kết cắt đứt dòng suy nghĩ lệch lạc của mọi người bằng một câu nói

~~~~~~~~~~~

1 tháng sau

Tiếng chuông vào lớp vang lên, các cô cậu học sinh lần lượt chạy về chỗ ổn định chỗ ngồi chờ giáo viên đến. Tuy vậy nhưng cái lớp vẫn không kém phần ồn ào như lúc nãy. Đến khi cô giáo vào mới im lặng hẳn, cô Ayano cầm cái thước dài gõ vào thành bàn mấy cái rồi mới nói :

_Các em , nghe cho kĩ những gì cô nói , mấy ngày sau, trường chúng ta sẽ tổ chức một buổi ngoại khóa trong rừng, yêu cầu các em phải nắm kĩ các kĩ năng cần phải có khi vào rừng và không được mang theo một vật gì không cần thiết , vì thế, cô sẽ phân mỗi nhóm sẽ có bốn người, 2 nam 2 nữ , các em gộp nhóm lại cũng được, các em hãy đi vào rừng và hãy dùng khả năng của mình để ở trong rừng trong 2 ngày 1 đêm, có lẽ sẽ hơi khó vì khu rừng này rất rộng nhưng các em sẽ không có giáo viên đi theo, vả lại không có thú dữ nên các em không cần lo lắng quá – Cô Ayano nói xong kèm theo nụ cười chói lóa làm đám học sinh nghe mà nổi da gà

– Nào các em, trên tay cô là hai thùng giấy mỗi thùng giấy đều có ghi số thứ tự, các bạn nam bóc một thùng, bạn nữ bóc một thùng, theo số thư tự mà chia , ví dụ như: 2 bạn nam bóc trúng số 1,2 sẽ cùng cặp với 2 bạn nữ bóc cùng số, và cứ thế mà chia ra

* Kết quả là đây*:

Nhóm 1 : Ma Kết, Kim ngưu, Cự Giải, Song ngư

Nhóm 2: Thiên bình, Song tử, Thiên yết, Xử nữ

Nhóm 3: Bảo bình, Nhân mã, Sư tử, Bạch dương

Nhóm 4: hs,hs, hs, hs

…….

– Quắc đờ hợi, tại seo tui phải cùng nhóm với con nhỏ nóng đầu này chứ ??????? – Nhân mã nhìn cái bảng kết quả mà không kiềm nổi sự “phấn khởi”

– Ý gì hả, thằng cha mắc dịch, làm như tui thích lắm vậy á – Bạch dương nghe thấy thì đùng đùng nổi nóng, thiệt hết chỗ nói, làm như cô thích cái kết quả này lắm vậy

-Được chung nhóm với tôi là phước ngàn đời của cô nên ráng mà tận hưởng đi – Nhân mã cao ngạo nói

– Ừ, phước? Họa ngàn đời thì có, chả biết nhỏ mắt lé nào sẽ cưới anh nữa – Bạch dương cười đểu trêu chọc

Thế là hai người nổi đóa xung thiên, cãi nhau kịch liệt , nhìn thấy cảnh này cô Ayano chỉ biết lắc đầu cười trừ

~~~~

Thế nhưng ở đằng kia có nơi đang tim hồng phấp phới….

– Nè, cậu cùng nhóm với tớ á – Cự giải cười mỉm khều khều cậu bạn ngồi dưới đang bất

động

– Ừm cùng nhóm.-Ma kết điềm tĩnh trả lời nhưng nếu nghe kĩ thì không thiếu sự phấn khích trong mỗi từ thốt lên

– Nè, Ma kết , có nghe tớ nói không vậy

– À ờ – Ma kết giật mình, khuôn mặt không có biểu cảm nào nhưng thực chất trong lòng cậu cảm thấy bồn chồn

~~~~~

Bên cạnh Ma kết, Cự giải là cặp đôi hết sức là …

– Này, Song ngư

– Cái giề? – bình thản đáp

– Tui với “pà” cùng nhóm á

– Thì sao?

– Pà phải hợp tác với tui đó

– Hợp tác làm cái gì?

– Đi núi

– Núi nào?

– Núi hồi nãy cô nói á

– Núi hồi nãy cô nói là núi nào?

– Thì hồi nãy cô nói á

– Hồi nãy cô nói cái gì ? =.=

……….

~~~~~~~

– Ê , pà zà, cô có định đi leo núi không?-Song tử hào hứng hỏi

– Không đi cũng phải đi, hỏi ngu vậy, sao lần nào cậu cũng phát ngôn trước khi suy nghĩ thế hả, người ta nói uốn lưỡi bảy lần trước khi nói mà – Xử nữ nói mà không thèm liếc mắt sang cậu chàng, mắt vẫn chăm chăm vào cái lắc tay cô mới mua được

– Sao cô lúc nào cũng bới móc tui quài vậy, bộ không xỉa tui là cô không ngủ được à – Song tử tức giận cự lại

– Nói ngu nữa , giờ là ban ngày mà nói chuyện ban đêm chi vậy, tào lao không à

“Nén, phải nén, may cho cô là tui không được dùng phép thuật . Nếu không cô chết với tui từ lâu rồi” – Song tử nghĩ mà thấy bất công

~~~~~~~

– Thiên yết, ta cùng chung nhóm đó – Thiên bình chồm người lên bàn trước mỉm cười nói với Thiên yết

– Ừ, biết rồi – Thiên yết lạnh lùng đáp trả

– Tôi không quen cởi mở với người mới quen biết – Thiên yết trả lời vẫn với vẻ mặt không xúc cảm

– Ừ, nhưng tôi mong cô có thể mở lòng hơn với tụi tôi – Thiên bình thở dài

Riêng Sư tử và Bảo bình vẫn không nói gì hết, hai con người, hai tính cách, một nóng một lạnh, nay lại lạnh cả hai, không ai nói với ai câu nào, cứ để mặc thời gian cứ thế trôi đi

” Mười hai con người, mỗi người một tính cách, một sở thích, một sở ghét, một suy nghĩ khác nhau nhưng biết đâu sau này khi tìm được một nửa của mình thì hai suy nghĩ sẽ thành suy nghĩ chung, và cả hai trái tim với nhịp đập khác nhau sẽ đồng thành một nhịp đập, nhưng đó là chuyện của tương lai, và họ vẫn chưa nếm trải được những vấp ngã trên con đường tìm thấy tình yêu ấy, nhưng một khi đã vượt qua họ sẽ có được một tình yêu trọn vẹn nhất có thể và hãy làm tất cả để có thể giữ được mãi mãi chứ không phải là một hạnh phúc bất chợt …thoáng qua rồi lại ra đi , để rồi hối hận vì sao lại để nó qua đi nhanh chóng đến thế mà không một phút níu kéo. Hãy yêu đừng hối hận. “

*Ngày leo núi*

-Tập hợp!!!! – Tiếng nói trong trẻo của một ai đó cất lên, vang vọng ra xa. Đây là đâu nhỉ, à, đúng rồi, hôm nay lớp 10A1 sẽ đi leo núi theo chỉ thị của nhà trường, và giờ thì học sinh trong lớp đã có đủ nên việc tập hợp lại cũng không mất nhiều thời gian cho lắm, chỉ có vài phần tử có thái độ mệt mỏi, uể oải như Nhân mã hay Bạch dương nhưng cũng nhanh chóng xếp lại hàng

– Các em, giờ chúng ta sẽ chia ra và đi vào rừng, nhớ nên cẩn thận, dù không có thú dữ nhưng các em cũng đừng để bị lạc đó biết chưa, giờ thì chia nhóm ra đi – Cô Ayano cẩn thận nhắc nhở xong thì ra hiệu cho bọn học sinh tan hàng

Từng tốp học sinh theo nhóm mà đi vào rừng đến khi không còn ai thì cô Ayano cũng rời khỏi đó và theo các giáo viên ra khỏi rừng trước. Mỗi người có một vẻ mặt, người thì sợ sệt, người thì bình thản, người thì phấn khởi và cứ thế mà đi vào rừng với mỗi nhóm một hướng khác nhau …. Nhưng ai biết được, khi không còn ai, nơi ấy, một nụ cười quỷ quyệt thoáng hiện với tiếng cười ghê rợn trong từng âm điệu…..