– Nhanh lên, Sagi… Cánh cổng không mở được lâu đâu… – Uhhh…
Hôm nay Sagi và Pis sẽ đến thế giới con người. Thực ra hai người có thể đến từ lâu rồi, nhưng vì Sagi không thích nên Pis cũng đành phải ở lại.
– Này, cậu đã báo cho mọi người chưa? – Pis – Đến rồi nói sau… – Sagi – Họ sẽ không thích thế đâu… – Pis – Kệ họ… – Sagi.
Hai người cùng nhau đi qua cánh cổng không gian. Thời gian ở hai thế giới khác nhau, lúc họ sang đến nơi thì đang là ban đêm ở thế giới con người. Sagi phải về nhà Pis ở vì cô không báo cho Tau biết nên cô không chỗ để ở… * Nói là nhà nhưng thực ra là biệt thự * …
Sáng hôm sau, Sagi cùng với Pis lái xe đến trường. Sagi đi một chiếc moto màu trắng, còn Pis thì đi một chiếc màu tím đỏ. Họ phóng xe đến trước cổng trường Special – trường dành cho phù thủy.
– Bây giờ chúng ta làm gì. – Pis
Sagi không nói gì, đi thẳng đến cánh cổng trường đang đóng kín. Cô đặt bàn tay mình lên đó và một luồng ánh sáng trắng từ tay cô phát ra… Ầm… ầm… ầm… Cánh cổng trường đã được mở ra.
– Cậu làm thế nào vậy? – Pis ngạc nhiên hỏi. – Lúc đăng kí vào ngôi trường này, chúng ta phải khai báo sức mạnh của mình. Lúc nào đến trường, chúng ta chỉ cần chạm tay vào cánh cổng, nó sẽ tự nhận biết và mở ra cho chúng ta vào. – Sagi.
Nói rồi, Sagi quay lại chiếc moto của mình và phóng vào trường, Pis theo ngay sau.
– Mọi người nhìn kìa… – chúng tôi đẹp quá. – Hình như họ là hai phù thủy đại diện cuối cùng. – Làm sao mà biết được… – Có thể chứ, nhìn khí chất của họ khác hẳn chúng ta. Đặc biệt là người con gái tóc bạch kim kia… – Đúng thế, tóc bạch kim trong giới phù thủy hiếm lắm. – …
Ở một nơi khác, trong một lớp học khang trang.
– Này Tau, sao cậu không nói cho bọn tôi biết là Sagi đến đây??? – Hả??? Cậu vừa nói gì? Con bé đang ở Witch Land mà… – Tau. – Hừ… Cậu không tin đúng không? Nói cho cậu biết, riêng cái màu tóc của Sagi thì tôi không bao giờ nhầm đâu… – Ari. – Sao con bé chẳng nói gì với tôi cả? Mà cũng hay thật, Sagi không báo thì Pis cũng phải báo cho chúng ta biết chứ… Haizzz… Hai cái đứa này…- Tau.
Lúc này Sagi và Pis đứng ngoài cửa lớp đã nghe thấy hết. Pis thì cứ ôm lấy miệng mà cười, còn Sagi thì vẫn cứ lạnh như tảng băng nghìn năm.
– Các em trật tự… – Cô chủ nhiệm – Hôm nay lớp ta sẽ có thêm hai học sinh mới. Chắc cô cũng không cần phải giới thiệu nữa… Hai em vào đi…
Sau lời nói của cô chủ nhiệm, Pis bước vào, đi ngay sau là Sagi.
– Chào các bạn, tôi là Pis, còn đây là Sagi, bọn tôi vừa từ thế giới phù thủy đến nên có gì mong mọi người giúp đỡ…
Pis vừa dứt lời thì ngay lập tức đã bị một nhóm người lôi đi, Sagi cũng vậy. Hai người bị kéo đến một vườn hoa nhỏ.
– Hai người giải thích đi… Tại sao lại không báo trước hả??? – Ari tức giận hét lên. – Bình tĩnh đi bà chị… – Scop làm động tác ngoáy lỗ tai – Hai người giải thích đi… – Đừng có hỏi tôi, hỏi Sagi ý… Tôi bảo gọi báo trước, thì cậu ấy bảo không cần đấy chứ… – Pis bực mình hét lên. – Hai người định làm cho bọn tôi thủng tai đấy à… Bé cái mồm thôi… – Cap nhìn Ari và Pis – Sagi à, em giải thích đi… – Tau
Mọi người nhìn về phía Sagi trông chờ câu trả lời. Sagi thực sự rất ghét mình bị nhìn chăm chú. Cô quay người bước đi, vừa đi vừa nói:
– Không thích. – Hả??? – Mọi người đồng thanh( trừ một người) – Không thích tức là sao? – Vir – Tôi cũng chịu. – Pis – Haizzz… Mọi người quên rồi à??? – Can lên tiếng. – Hả??? – Đồng thanh tập hai. – Đừng có đồng thanh nữa… Sagi rất ghét bị người khác nhìn chăm chú nên nói không thích cũng phải thôi… – Can từ từ nói. – Ờ nhỉ… Tôi quên mất điều đó… – Gem gãi đầu nói. – Thế thì xong rồi… Quả này cô ấy từ mặt chúng ta mất. – Aqua – Không đến mức đó đâu, cô ấy chỉ không muốn bị nhìn thế thôi… – Leo an ủi Aqua. – Chúng ta đi tìm Sagi thôi… – Tau – Nhưng biết cô ấy ở đâu mà tìm. – Lib
Mọi người nhìn nhau. Quả thật họ không biết phải tìm Sagi ở đâu.
– Chúng ta cứ ra bãi xe trước đã, xem cô ấy đã ra khỏi trường chưa? – Gem. – Haizzz… đi rồi… – Vir – Sao cậu biết? – Gem – Tôi dùng phép di chuyển. – Vir. – Đây là lần đầu nó đến thế giới con người thì biết chỗ nào để mà đi chứ. – Tau lo lắng nói.
Mọi người lại chìm vào suy nghĩ. Chợt có một giọng nói vang lên sau lưng họ.
– Đây không phải là lần đầu tôi đến đây. Cậu cũng biết điều đó mà Pis. – SAGI… – Đồng thanh tập 3. – Em đã đi đâu vậy hả? – Tau chạy về phía Sagi. – Em không đi đâu cả, chỉ tàng hình thôi. – Sagi trấn an mọi người nhưng mà giọng vẫn lạnh te. – Nhưng tôi không nhìn thấy xe cậu ở bãi đỗ. – Vir – Tại vì tôi đi moto… – Sagi – Hả? Đi moto… Em có moto lúc nào vậy??? – Tau – Lâu rồi… – Sagi – Hừ… Cậu có cần thiết phải thế không hả??? – Ari. – Có… – À…Hình như…Lúc nãy cậu bảo đây không phải lần đầu cậu đến đây. – Leo – Hả? – Đồng thanh tập bốn. – Em nói thế là sao hả Sagi? – Tau. – Pis, Sagi bảo là cậu biết, vậy cậu trả lời đi… – Aqua. – Đúng thế Pis… cậu nói đi… – Vir
Bị hỏi dồn dập, Pis lúng túng không biết làm gì, cô đành phải cầu cứu Sagi.
– Đừng hỏi Pis nữa… – Sagi – Vậy thì em nói đi… – Tau – Hừ… Đây không phải là lần đầu tôi đến đây. Hay nói cách khác là tôi di chuyển thường xuyên giữa hai thế giới. – Sagi – Hả? – Đồng thanh tập 5( Trừ Pis và Can) – Cậu nói thế nghĩa là sao??? – Lib – Di chuyển thường xuyên giữa hai thế giới… Sao cậu làm được? Đến tôi còn không làm được nữa là cậu… – Vir – Tôi không giống cậu, Vir ạ. Tôi sử dụng ánh sáng. – Sagi – Sử dụng ánh sáng??? – Cap – Mặc dù là hai thế giới nhưng lại sử dụng chung nguồn ánh sáng từ mặt trời… – Sagi – Được rồi… Vậy thì tại sao em phải di chuyển giữa hai thế giới? – Tau
Sagi thở dài. Cách đây vài ngày cô đã nhận được một mệnh lệnh đặc biệt. Cô bắt buộc phải nói với họ nhưng cô lại không biết phải nói với họ thế nào…
Mấy người kia nghe Sagi nói vậy cũng đành lững thững lên lớp lấy đồ, chỉ còn lại Sagi và Pis đứng đó. Hai người cùng nhau đi về phía bãi xe.
– Cậu định nói hết sao? – Pis – Không. Chỉ nói những gì cần nói thôi. – Sagi – Thế cậu định nói gì với họ? – Pis – Định mệnh của mọi người… – Sagi – Thế còn cậu thì sao hả Sagi? – Pis dừng lại
Sagi nghe Pis nói thế chợt sững lại, nhưng cô lấy lại bình tĩnh ngay lập tức.
– Cậu nói gì vậy??? – Sagi – Đừng làm ngơ. Cậu biết tôi đang nói về cái gì mà. – Pis bực mình. – Vậy thì chính xác cậu đang nói về cái gì? – Sagi – Định mệnh của cậu… – Pis
Sagi giật mình. Làm thế nào mà Pis biết được điều đó…
– Tôi biết hết rồi Sagi ạ. Cậu không giấu được tôi đâu. Vậy cậu định sẽ giải quyết như thế nào? – Pis – Tôi không biết. – Sagi quay lưng đi thẳng…
– Haizzz… cậu thật là cứng đầu Sagi ạ. – Pis nghĩ.