Truyện 12 Chòm Sao Và Nhà Trọ Rắc Rối / Top 11 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Đọc Truyện 12 Chòm Sao &Amp; Ngôi Nhà Trọ Rắc Rối

Chương trước Chương tiếp

Chap 11 : Câu chuyện cổ tích

Mặc dù đã bị thương tích đầy người trong lần đầu tiên đi vào khu rừng cấm nhưng Sư Tử nhà ta vẫn tiếp tục quay lại . Với phương châm đầu đội trời chân đạp đất , người Việt Nam càng cấm càng làm thì cho dù có bị quần thần nhân dân ngăn cản, đập đá vào đầu, giam lại, phế thành thái giám thì anh vẫn dũng cảm xông pha vào chỗ nguy hiểm . Bạn nghĩ Sư Tử là thanh niên dũng cảm thích phiêu lưu ? How about deso ? ” Ma nữ trong rừng xinh quá . Phải thuần hóa rồi bắt về cung làm thiếp ” Trích suy nghĩ của Sư Tử đại nhân .Đời là vậy đấy . Đẹp khoe , xấu chê . Trong mấy phim kinh dị thì tạo hình ma nữ, quỷ cái kinh dị đến nỗi người gặp người chạy, hoa gặp hoa tàn chả biết là tốt hay xấu gì nhưng cứ thấy mấy bản mặt kinh dị đến nỗi tạo hóa cũng ôm mặt mà khóc ấy thì chí ít cũng phải la hét hay cùng lắm là chạy trước đã . Còn mấy phim ma tình cảm như “Tiền bối tôi là ma” thì tạo hình nam chính là ma siêu đẹp trai , đẹp đến mức mà một con nhỏ cấp Ba, mới tí tuổi đầu mê như điếu đổ. Thế mới nói : “Chụy đẹp chụy có quyền -.-! Mấy đứa xấu xí, ma chê quỷ hờn, không biết dùng son môi, mác-ca-ra bla bla, hoặc chí ít là camera 360 độ thì về dập đầu vào gối mà khóc đi.” Phân biệt nhan sắc hơm có kém cạnh gì so với phân biệt chủng tộc trắng đen vàng hay phân biệt giới tính đâu hen ! Lạc đề rồi má ! Quay lại truyện dùm con Nói chung , ngày qua ngày, dù đói khát nghèo hèn mệt mỏi, dù giàu sang tiền nhiều tới nỗi nặng mém bị tụt quần vì nặng túi, Sư Tử vẫn cố mò đến khu rừng tìm cô gái ( ma nữ ) xinh đẹp . Anh cảm thấy hơi lạ vì cô gái ấy bị đa nhân cách . Vì sao anh cảm thấy như vậy á ? Vì ngày hôm trước cô ấy luôn hiền dịu , tốt bụng , nói chuyện hay đỏ mặt và luôn lo lắng cho anh , lại còn có nụ cười rất dễ thương . Thì ngày hôm sau quay lại thấy cô trở nên lạnh lùng sắt đá , khuôn mặt vô cảm xúc mà còn hay cho anh ăn bơ nữa chứ . Nhưng dù trong nhân cách nào đi nữa thì anh và cô cũng chơi đùa với nhau rất vui vẻ . Cô chỉ cho anh nhiều điều thú vị trên thế giới này , những gì mà cái não IQ dưới 100 của anh còn chưa nắm bắt được . Anh thấy thiên nga múa đẹp hơn nhiều so với vũ công trong triều , tiếng chim hót trên bầu trời cao nghe hay hơn so với giọng ca nhẹ nhàng của mỹ nữ trong lầu xanh . Anh như được hòa mình với thiên nhiên , đắm chìm trong không gian rừng núi hoang sơ và huyền bí . Và bên cạnh anh , vẫn là người con gái có suối tóc đen mượt mà trong bộ váy dân trang , lặng lẽ nhìn anh mà cười hiền dịu. Thấy con trai yêu quý của mình về nhà với bộ dạng bò lê bò lết dưới đất trông thực thảm hại , Cự Giải hoàng hậu không khỏi bàng hoàng , bao nhiêu viễn cảnh tồi tệ đang hiện lên trên đầu ông à không, bà . Chả lẽ con trai bà bị mấy thằng sơn tặc hiếp dâm , khoan khoan , vớ vẩn , con trai ông à lộn nữa, bà sinh ra đã là công rồi thì chỉ có nó hiếp bọn sơn tặc thôi . Hay nó gặp bọn du thám của giặc đánh cho tơi tả , cướp đồ , cướp trinh … bình tĩnh , nó là con trai thì làm gì có trinh mà cướp . Cũng có thể nó oánh lộn với mấy con quái vật hạng nặng , sau đó trở về với bộ dạng tả tơi nhưng đầy vinh quang . Uầy , cái cuối cùng nghe có vẻ được nhất đấy . ” Con trai bé bỏng , con có chuyện gì thì nói cho mẹ nghe xem nào ?” Cự Giải vỗ về đứa con trai của mình đang nằm dài trên nền đất chưa quét ba tháng trời, đầy bụi , cũng may cái áo trắng đã dơ lắm rồi nên không thể dơ hơn được nữa . Sư Tử ngước đầu lên nhìn bà “mẹ ” , bắt đầu tỏ vẻ mếu máo như đứa trẻ lên ba . Nước mắt nước mũi chả thấy đâu mà cứ đưa tay lau như đúng rồi , lại thêm bà “mẹ” thích tỏ vẻ đau thay con nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt đã sớm có nét nhăn , tạo nên một khung cảnh đau thương thấm đẫm lòng người . Mấy nô tì đứng bên cũng hòa theo khung cảnh , giọt lệ thiếu nữ lăn trên gò má xinh đẹp . Thật là một cảnh tượng bi thương đúng chất phim cổ trang Trung Quốc . ” Mấy mẹ con đang làm gì vậy ? ” Ma Kết hoàng đế bước vào với phong thái uy nghiêm hùng dũng , tay chống ra sau lưng, tà áo bay lên nhờ công lực quạt của các hậu cần , bồ câu bay tứ phía loạn xì ngầu , lại còn rải hoa trên đầu nữa chứ , mà hoa gì chọn thì không chọn , lại chọn ngay đúng hoa cúc mới chịu . ” Rầm ! ” Hoàng đế vĩ đại của chúng ta đã tử trận trên chiến trường đầy anh dũng , nguyên do ông tử trận là do bị bậc cầu thang đánh lén . Nhân lúc ông không để ý , bậc cầu thang đã vấp vào chân ông khiến ông bị ngã ( chứ không phải ông vấp vào bậc cầu thang à ) . Kế tiếp là ông hôn đất mẹ hằng ngày bị bao đôi giày đôi dép chà đạp và bị cả hậu cung cười cho thối mũi . OMG ! Bi kịch đã biến thành hài kịch rồi nhưng nói đúng hơn thì từ đầu nó đã là hài kịch rồi đấy thôi . ” Ôi cha ơi ! Còn đâu phong thái của một vị đế vương ” Sư Tử tặc lưỡi , lắc đầu ra vẻ chán nản chứ thật ra là đang cười thầm trong bụng . Ahihi , con biết cha rồi cũng sẽ có ngày này mà . Cha hãy thử trải nghiệm những cảm giác xấu hổ mà con đã từng trải qua đi nhá cha . A hí hú hí hú ! ” Ta thành ra thế này là tại con ” Ma Kết ngồi bật dậy , sửa lại quần áo cho chỉn chu rồi chỉ vào mặt Sư Tử rồi đổ lỗi như Conan tìm ra thủ phạm áo đen bí ẩn ngàn tập không đổi . Bậc đế vương ta không thể mắc sai lầm được , nếu có lỗi thì cũng là lỗi của người khác mà thôi . ” Hể ? Why ?! ” Sư Tử ngạc nhiên , bất giác xài luôn cả từ tiếng anh . Gì chứ ! Ông ta định đổ hết mọi tội đồ lên đầu mình sao ? Mà chứng cứ đâu ? Nhân chứng đâu ? Mấy giờ mấy phút ? “Con biết mà, điều 1: cấp trên luôn đúng; điều 2: nếu cấp trên sai thì xem lại điều 1. Nếu con và mẹ con không ngồi khóc sướt mướt thì ta cũng không chạy vào đây cho đến nỗi bị té đâu ” Ma Kết từ tốn đáp . ” …” Sư Tử quả nhiên câm nín không thể nói được gì hơn . ” Bộ cha vào đây chỉ để nói những lời đó thôi à ? ” Cậu biết tính cha cậu , cho dù cậu có bị hành hạ , tra tấn dã man giữa đường cũng chả buồn liếc mắt tới một cái thì làm sao thấy cậu nước mắt đầm đìa mà mủi lòng hỏi thăm được . “Tất nhiên là không rồi . Ta đến đây là vì có việc quan trọng cần phải nói ” Mặt Ma Kết lại bắt đầu nghiêm túc , ánh mắt nhìn về nơi xa xăm , giọng khàn khàn ” Ta nay tuổi đã già , ngôi vị này sẽ thuộc về con . Nhưng trước đó , con phải kiếm cho dòng họ nhà ta một người con dâu xứng đáng” “Tại sao chứ cha ? Cha vẫn còn khỏe mạnh mà . Với lại con không muốn lấy vợ đâu . ” Sư Tử nằm dài ra đất , lăn qua lăn lại ăn vạ . Dẹp hết mọi hình tượng vứt ra một bên , cậu ôm chân cha mong bỏ cái điều lệ vừa ra . Đùa nhau à , bộ không nghe câu ” Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu” sao ? Không đùa đâu , cậu muốn hưởng thụ tuổi thanh xuân cơ !!!!!!!!!!! “Ừ cứ hưởng thụ hết tuổi thanh xuân của con đi . Rồi về già lặng lẽ đạp xích lô . Sau này cũng đừng mơ tưởng tới ngai vàng” Ma Kết phẩy tay , quay lưng định đi ra “Ấy ấy ! Cha bình tĩnh đã” Sư Tử nắm gấu quần Ma Kết “ Con đồng ý . Đồng ý mờ” “Tốt ! Ta cho con ba ngày !” Ma Kết mỉm cười xoa đầu đứa con ” yêu” của ông, nhưng hành động đó lại khiến Sư Tử nổi da gà toàn thân . Đờ phắc ! Kiếm vợ chứ có phải đi kiếm đồ đâu mà gia hạn ba ngày ! Rõ ràng không cho người ta một con đường sống . ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Sư Tử ngồi trên mỏm đá thở dài , ánh mắt nhìn về phía xa xăm . Hôm nay là hạn chót đi kiếm vợ rồi mà nó vẫn chưa tìm được ai phù hợp hết . Cứ cái kiểu này không chừng Ma Kết sẽ đóng cửa không cho vào cung mất thôi . “Sư Tử , anh không sao chứ ?” Thiên Bình đến gần , nhìn anh ánh mắt lo lắng . Khoảng khắc ấy , khung cảnh trước mắt anh bỗng sáng bừng lên . Đúng rồi ! Một người vợ hoàn hảo là ở đây chứ đâu ! Hiền dịu , đảm đang , xinh đẹp , tốt bụng đều tập trung ở cô cả ! Với lại anh và cô cũng quen nhau hơn tháng rồi , cũng được tính hẹn hò mà . Giờ nhanh hơn nữa là kết hôn cũng chả có vấn đề gì . “Kh…Khoan đã !” Thiên Bình ngơ ngác chưa hiểu được chuyện gì xảy ra đã bị bế xốc lên ngựa. Sư Tử thúc ngựa chạy nhanh làm cô hoảng sợ ôm chặt lấy anh. Trong lúc di chuyển , chiếc vòng trên tay cô tụt ra rơi xuống đất, âm thanh chạm đất bị tiếng vó ngựa lấp mất , hoàn toàn không thể nghe thấy . ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Thiên Yết bắt đầu lo lắng , trời đã tối rồi mà Thiên Bình vẫn chưa về. Bình thường, khi bầu trời chuyển sang màu đỏ hoàng hôn là em cô đã về rồi . Nhưng bây giờ mọi thứ đã bị bóng đêm bao trùm rồi mà vẫn không thấy bóng dáng em ấy đâu cả. Có lẽ nào bị sư tử ăn thịt ? Gấu vồ ? Hay bị bọn săn người bắt ? 20 năm sống trên đời cô không nghĩ sẽ có ngày hôm nay. Thiên Yết lấy cái áo trùm đen trên móc áo trùm vào , bước ra ngoài tìm Thiên Bình. Cô đi tìm khắp những nơi Thiên Bình có thể đến, gọi tên đến khản cổ mà vẫn không thấy bóng dáng cô nhóc đâu. Bỗng , cô thấy thứ gì sáng lấp lánh trong bụi cỏ, cô lại gần, vạch đám cỏ ra xem . Chiếc vòng kỉ vật cha mẹ để lại cho chị em cô , giờ nằm im lìm ở đó. Thiên Bình lúc nào cũng đeo nó , chiếc vòng ở đây , vậy em ấy đâu ? Dưới áng sáng yếu ớt của mặt trăng, Thiên Yết thấy dưới chân mình là những dấu chân ngựa . Ở khu rừng này không có ngựa hoang, lần duy nhất cô thấy dấu chân ngựa chính là… Khi đi với chàng trai đó ! Những lần Thiên Bình bỗng nhiên trở nên lạ thường, chạy về nhà với khuôn mặt đỏ lựng, hỏi gì cũng không trả lời, khi ấy cô đều phải đi thay. Lúc ra ngoài, cô gặp một chàng trai mặc bộ đồ sang trọng, ngũ quan xán lạn như tỏa cả vầng hào quang, đồng hành bên cạnh là con bạch mã với bộ lông trắng mượt như tuyết đầu mùa, và đôi mắt đen láy như phát ra ánh sáng của sao đêm. Anh ta cứ dáo dác nhìn quanh giống như đang tìm hình bóng ai đấy. Cô nghĩ đó chính là hung thủ đã khiến em cô thành ra thế này nên lần nào gặp hắn cũng cho vài cước để cảnh cáo. Về sau , em cô không còn về nhà với khuôn mặt đỏ lựng nữa, nhưng đôi chút lại ngây người mơ màng suy nghĩ gì gì đó. Cô lúc ấy lại nghĩ là anh ta đã biết tội rồi nên không dám quay lại… Nhưng cô đã lầm ! Lần mò theo dấu chân ngựa, Thiên Yết chìm vào suy nghĩ của riêng mình. Anh ta ăn mặc sang trọng như vậy, không thể nào là bọn thợ săn hay tiều phu sống gần bìa rừng mà chắc chắn là quý tộc trong thành thị .  Cô khựng lại. Thành thị….đó là nơi cô chưa từng tới. Ngày xưa cô thường nghe ba mẹ kể rằng: thành thị là nơi rất tuyệt vời, rất tiện nghi, nhưng đó cũng là một nơi cực kì đáng sợ. Có nhiều người xấu chuyên lừa lọc hãm hại người khác. Nếu không cẩn thận có thể, chính bản thân mình sẽ bị hãm hại . Cô rùng mình. Đến một nơi đáng sợ mà chính mình cũng chưa dám suy nghĩ tới. Cô không biết tương lai của mình sau này sẽ ra sao. Nhưng trước mắt, phải tiến tiếp, để tìm ra người thân duy nhất của cô – Thiên Bình . Thiên Yết mạnh mẽ sải bước tiến đến đô thị phồn hoa trước mặt, đôi mắt mang theo quyết tâm khó đẩy lùi . ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Lần cuối Ren đăng là vào lần thi học kì 1 , sinh nhật Yuri . Bây giờ tác giả mới ra chap 11 tiếp sau khi thi xong cho mọi người đọc thư giãn . Nhưng thật sự chap này mình làm vội . Chắc sẽ không hài lắm .Ps : sắp có biến . Khoảng 3,4 chap nữa thôi . Mà bật mí nè , trong truyện sẽ có 1 cặp boylove đó ^^

Chương trước

12 Chòm Sao Và Học Viên Yêu Rắc Rối

Horos high school , là một trường trung học nổi tiếng ở Zodicalus , hôm nay ngày đầu tiên bắt đầu học sau kì nghỉ hè dài , cổng trường tấp nập người đứng . Nữ sinh đang âm ĩ vì mấy anh chàng học lớp S , còn mấy tên nam sinh thì ra sức đứng chôn chân buôn chuyện ở đó để làm tắc nghẽn giao thông trường học .

Và Như vậy một học kì mới đã bắt đầu !!!

– A……….Mới sáng sớm mà đụng phải cái bản mặt của bà thì hôm nay quả thực xui tận mạng rồi – Một giọng nói thánh thót vang lên .

~Song Ngư : 17 tuổi xuân xanh .

~Ngoại hình : Mặt búng ra sữa , nhìn mà muốn ăn thịt . Tóc xanh dương , mắt xanh luôn, má phúng phính hồng , ” hot girl ” của Horos high school.

~Sở thích : cãi nhau với Thiên Yết . Sở đoản : vẽ tranh .

~Học lớp : S ( Lớp tài năng) tài năng : Diễn kịch .

– Bộ ông nghĩ tui vui lắm à !? – Không vừa gì đối diện căn nhà kia một cô gái lạnh lùng đốp lại lời nói của chàng trai tóc xanh .

~Thiên Yết : 17 cái xuân xanh .

~Ngoại hình :Thấp hơn Sư Tử , thấp hơn ……hầu hết mọi người nhưng mà cao bằng Song Ngư . Body miễn chê , sexy , bốc lửa . Thường hay ăn mặc thiếu vải nên làm cho một số người phải lo lắng sốt cả vó lên , con gái cưng của gia đình , em gái song sinh của Ma Kết .

~Sở thích : Vẽ tranh , viết truyện . Sở đoản : chơi thể thao

~Học lớp : S tài năng : viết tiểu thuyết .

– Ai đã , hôm nay Ngư Ngư dậy hơi muộn phải không chị , mọi khi giờ này là nổ banh xóm rồi cơ .

– Ừm , Ngư ngố tôi qua coi phim nên NGỦ TRỄ .

À vâng , hai bà mẹ đang ở dưới nhà quét lá vàng khô , rồi đứng nói chuyện đấy ạ .

– Thiên Yết , em chuẩn bị xong chưa thế ? – Giọng nói quan tâm của anh trai đấy ạ .

~Ma Kết : 17 tuổi .

~Ngoại hình : Y xì tiểu yết , chỉ là tóc ngắn hơn , với lại ảnh cao hơn thôi .

~Sở thích : học bài , đọc truyện của Thiên Yết và trêu Song Ngư . Sở đoản : giao tiếp .

– Xong , mình đi học thôi – Thiên Yết tí ta tí tởn chạy ra thì bị Ma Kết kéo lại .

– chúng tôi bộ khác mau .

– Eh !!? Sao vậy anh – Thiên Yết mất hứng nói .

– Cậu…..Sao cậu dám !!!? Không phải tôi lùn mà là chưa kịp phát triển hiểu hông !!!!!!!?

Vườn cây của nhà đầy hoa từ cây anh đào mới nở làm cho hai anh em Kết Yết có vẻ hào hứng với ngày hôm nay lắm . Đi qua nhà Ngư , ngay cạnh đó là một căn nhà nhỏ , trông có vẻ bình thường hơn nhà của anh em Kết Yết và Song Ngư , ờ có lẽ đây là cái nhà bình thường nhất trong cả khu phố , tường màu vàng kem , cổng màu xanh lục , cây cảnh ở sân vườn hoa nở rộ trông thực đơn giản .

– Nhân Mã , ngựa điên , dậy đi học – Tiếng Bạch Dương đứng nhà đối diện vang lên trước khi Thiên Yết kịp nói gì .

~Bạch Dương : 17 tuổi

~Anh họ của Song Ngư . Ngoại hình : Tóc trắng xoăn xoăn , chiều cao ngang ngửa thằng em họ của mình .

~Sở thích : chơi thể thao , chọc tức người khác . Sở đoản : nấu ăn .

~Học lớp : S tài năng : bóng rổ , bóng đá , tennis,….v.v…..

– Cậu lại thích gây chiến hay sao mà cướp lời tui – Thiên Yết điên máu nói .

– Há há !!! Biết ngay mà , cậu lại không nhanh bằng tui – Bạch Dương vừa há miệng ra cười thì một cái dep bay thẳng vào miệng anh .

– Thằng kia , sáng nào mày cũng gọi bà như thế là sao !!!!? – Vâng con ngựa đã điên .

~Nhân Mã : 17 tuổi .

~ngoại hình : cao , da trắng , tóc dài buộc đuôi ngựa . Sống một mình .

~Sở thích :thích đánh nhau với Bạch Dương . Sở đoản : hát .

~Học lớp : S tài năng : nhảy .

– Ao à ạnh ay ế !!!! ( Sao bà mạnh tay thế ) – Vừa ngậm dép vừa la .

– Chết chưa con – Thiên Yết cười mãn nguyện nhìn Bạch Dương rồi hét lên – Nhân Mã nhanh lên .

– Ma Kết, Thiên Yết , good morning !!! – Thiên Bình vưa ra khỏi cưởi thấy hai người kia ssungws trước của nhà Nhân Mã liền vẫy vẫy tay chào .

~Thiên Bình : 17 tuổi .

~Ngoài hình : đẹp trai mê li luôn , đẹp thế mà gay đấy ạ !!! Nói đùa đấy he he . Người chuẩn từ đầu tới chân , đây là soái ca của biết bao nhiêu cô gái .

~SỞ thích : đọc tạp chí – Sở đoản : viết văn .

~Học tại lớp S tài năng : Làm người mẫu .

– Good morning !!! – Ma Kết và Thiên Yết cùng đưa tay lên chào lại .

– Ahhhhhhh !!!!!!!! Ma Kết yêu dấu – Quái vật nguy hiểm đại tiểu thư Sư Tử , bạn từ nhỏ của anh em song sinh .

~Sư Tử : 17 tuổi .

~Ngoại hình : NGười ta thường gọi là Body hot đó cả nhà , ba vòng chuẩn 90 – 65-90 , nhưng mà mem này cao hơn bé Yết , bạn thân của Thiên Yết vì có cùng sở thích ăn mặc ( mặc thiếu vải ) , thích Ma Kết điên cuồng . Kẻ thù là Nhân Mã vì một số ” lí ro” cá nhân .

~Sở thích : Ma Kết – Sở đoản : cãi lí

~Học lớp : S tài năng : ca hát và nhảy .

” Cứu anh ” ánh mắt Ma Kết hướng về Thiên Yết với ý…. ” Hepl me “

Thiên Yết giả ngu chạy té khói tới chỗ Thiên Bình khoác tay anh giả bộ nói chuyện thân thiết với Thiên Bình .

– Mọi người ăn sáng chưa vậy lại đây ăn chút đi !? – Cự Giải ôn nhu bước tới trêи tay là một bịch bánh cá nóng hổi .

~Cự Giải : 17 tuổi ,

~Ngoại hình : xinh trai , dịu dàng , tính tình ôn hòa tốt bụng , tiểu mĩ thụ trong lòng Thiên Yết.

~ Sở thích : Nấu ăn – Sở đoản : phối đồ ăn mặc .

~Học lớp : S tài năng : ca hát và nấu ăn .

– Chào buổi sáng Cự Giải ui dấu – Kim Ngưu nghe mùi bánh cá phóng như điên xuống nhà , lao ra cửa , miệng nói ” Cự Giải ui dấu ” mắt đắm đuối ngắm bịch bánh .

~Kim Ngưu : 17 năm tuổi thọ .

~Ngoại hình : NHỏ nhỏ , xinh xinh , tóc cột hai bên , chiều cao khiêm tốn , nhưng mà cao hơn Song Ngư và Thiên yết .

~Sở thích : đồ ăn Sở đoản : nói dối .

~Lớp học : S tài năng : Ngoại ngữ và toán học .

– Oạp …..- Bảo Bình nhảy vô qua tường nhà rùi ngoạm lấy miếng bánh .

~Bảo Bình : 17 tuổi

~Ngoại hình : hai lưng , lùn dí , chiều cao ngang với Kim Ngưu tức là sao mọi người hiểu rồi đấy nói nữa chắc Yết với Ngư cắt tiết tui mất .

~Sở thích : NGủ và chế thuốc Sở đoạn : nấu ăn .

~Lớp học : S tài năng : Hóa học .

– A……….Bảo Bình đáng ghét – Kim Ngưu miếng ăn đến miệng còn bị cướp nên bức xúc nói .

– Bình tĩnh nào – Một đứa con gái í lộn con trai tóc hồng đi qua vỗ vai cô nàng .

– Xử…..Xử Nữ – Thiên Yết vui mừng nhìn Tiểu mĩ thụ thứ hai của đời cô đi qua – Chị yêu cưng quá à!!!!

~Xử Nữ : 17 tuổi đời .

~Ngoại hình : Tiểu mĩ thụ , da trắng , tóc hồng dáng người gầy gầy cao cao ….. Kute vô đối .

~Sở thích : đọc sách Sở đoản : không có .

~Học lớp : S tài năng : vô đối , giỏi toàn diện .

– Bà lùn hơn tôi cả mấy cái đầu , nghĩ sao xưng chị – Xử Nữ lạnh lùng nhìn cô hai rơm rớm vục đầu vào tay Thiên Bình .

– Sáng sớm , trời xanh mây trắng nắng vàng , bươm bướm bay rợp trời , Song Ngư đứng từ nhà nhìn sang Thiên Yết đắm đuối rồi hét lên ” Mợ mày , sáng sớm đã gặp bản mặt của bà thì xui cả ngày , mất ” , Tiểu Yết không vừa đốp lại ” ….- Song Tử lừng lững xuất hiện vừa đi vừa đọc cuốn sổ trêи tay ….

~Song Tử : 17 mùa thu đi thu tin tức .

~Ngoại Hình : Hot girl đẹp như thiên thần , ăn mặc sexy lady y như hai bà kia vì vậy mấy má này thích cùng nhau đi shopping .

~Sở thích : Đi mua sắm , hóng tin Sở đoản : toán và văn .

~Học lớp: S tài năng : hóng và diễn ……

– Im đê ….. Bà kia mới sáng ra hết chuyện hay sao mà ghi chép ba cái đó làm gì !? – Song Ngư leo vách tường ra ngoài nói . Thằng này không biết dùng cửa à ?

– Hố hố hố , đây là nhật ký để tương lai con của hai ông bà còn đọc chứ – Song Tử cười sung sướиɠ nói .

– Không bao giờ !!!!!!!!- Song Ngư , Thiên Yết , Ma Kết , Xử Nữ Thiên Bình và Kim Ngưu hét lớn .

– Ủa kì vậy , nói hai người mà cả đám hét là sao !? – Song Tử ngơ ngác nói .

Và từ ngày hôm nay cái trường Horos lại sắp sửa ầm ĩ bởi mấy con người này đây !!!!?

Đọc Truyện Nhà Trọ Siêu Nhiên

CHAP 1: Đến Lockwood Mansion

Xin chào ! Tên tôi là Song Ngư, tôi là một phù thủy. Và đây là Cự Giải, bạn thân nhất của tôi, cô ấy là một con ma cà rồng.

Chúng tôi lớn lên tại thị trấn Rocky Mill, nơi mà một bộ phận cư dân là các sinh vật siêu nhiên đủ các loại: ma cà rồng, phù thủy, người sói, linh hồn,… Hầu hết chúng tôi đều sống một cuộc sống vô cùng bình thường, hòa hợp với con người cho đến một ngày đẹp trời nào đó, cha mẹ chúng tôi quyết định gọi chúng tôi đến, nhìn thẳng vào mắt chúng tôi và nói:”Song Ngư, mẹ muốn con biết một điều, con là một phù thủy…”

Hoặc là chẳng cần cha mẹ nào tiết lộ, chẳng hạn như đối với bọn người sói, một đêm trăng thanh gió mát tự nhiên thấy trên tay mình sao mọc thật nhiều lông, ngắm vào gương thì giật mình bởi răng nanh mọc dài ngoằn. Và thế là ố là la, ta là người sói.

Chúng tôi trải qua thời kỳ trung học với vô số rắc rối, một trong số đó là câu chuyện tại sao Cự Giải lại trở thành một con ma cà rồng. Nhưng tôi sẽ kể câu chuyện đó sau, còn bây giờ tôi và Cự Giải phải chuẩn bị hành lý, chúng tôi sắp sửa rời khỏi Rocky Mill thân thương để bắt đầu những năm tháng sinh viên đẹp đẽ nhất của đời người. Hu yeah !

– Ngư này cậu có thấy cái thùng đựng máu đông lạnh của tớ đâu không ? – Cự Giải một tay xách bổng bốn cái vali nặng trình trịch quẳng lên ghế sau chiếc Mercesdes. Từ khi trở thành ma cà rồng, sức khỏe của cô nàng gia tăng đáng kể. Mấy hôm trước bạn Giải nhà ta còn lỡ tay bứng phăng cánh cửa nhà dì Susan, sau đó còn đổ tội cho con chó của dì ấy đúng là xấu tính mà.

Tôi phẩy tay nói.

– Cậu không cần lo lắng, nhà trọ Lookwood là nơi ở của các sinh vật siêu nhiên. Người ta chắc chắn có đủ máu tươi cho cậu dùng. Họ có nguồn cung cấp đặc biệt đó biết chưa. – Tôi cố tình hạ giọng ra vẻ bí hiểm khi nói đến cuối câu.

Cự Giải bĩu môi.

– Tốt thôi, vậy thì tớ cũng không cần mang theo máu đông lạnh làm gì. Tớ chỉ cần thôi miên vài anh chàng đẹp trai ở đại học Lockwood là tự nhiên sẽ có người hiến máu nhân đạo cho tớ thôi mà. Tớ cá là máu của mấy cầu thủ đá banh ở đại học Lockwood là cực phẩm luôn. Hĩ hĩ ! – Cô nàng cười ma mãnh.

– Làm ơn đi. Tôi không phải là ma cà rồng. – Tôi làm ra vẻ nôn ọe.

À tôi quên nói với các bạn nhỉ ? Một trong những khả năng đặc biệt của ma cà rồng là thôi miên. Ma cà rồng có thể thôi miên tất cả các sinh vật khác trừ ma cà rồng nguyên thủy, thần linh và một số phù thủy hùng mạnh. Ma cà rồng nguyên thủy thì khác, họ mạnh đến mức có thể thôi miên cả ma cà rồng lẫn giống lai. Truyện kể rằng có một ả ma cà rồng năm trăm tuổi tên là Katherine Pierce vì quá buồn chán mà thôi miên cả thị trấn để làm bạn với ả. Sức ảnh hưởng của ma cà rồng thật là đáng sợ.

Tôi tuy là một phù thủy, nhưng chỉ là tập sự mà thôi, tôi không thể chống cự được sức thôi miên của ma cà rồng. Cự Giải chết tiệt lấy việc đó làm niềm vui. Có lần cô ta dám thôi miên tôi tự tát mình méo mặt. Khi tỉnh lại tôi điên tiết khiến cho giọng nói của cô nàng biến thành tiếng lợn kêu trong hai ngày liền. Đó là cách mà bạn thân đối xử với nhau. Hê hê.

Chúng tôi lái xe suốt hai giờ mới đến được Lockwood. Cự Giải chết tiệt không bao giờ chịu cầm lái. Nhưng mà tốt nhất là cô ta đừng có lái xe, cô ta là ma cà rồng nên không biết sợ chết là gì.

Chiếc xe cũ xì của tôi đỗ xịch tại bãi xe của một trong những tòa nhà đẹp nhất tại thành phố này. The Lockwood Mansion. Ngoài đời nhìn nó còn khổng lồ hơn trong ảnh, tôi bị choáng ngợp trước vẻ tráng lệ của nó đến mức đứng phỗng như tượng suốt mười mấy giây. Cự Giải vừa xuống xe đã sử dụng tốc độ của ma cà rồng, vù vù xẹt xẹt mấy cái đã mang hết đồ đạc trên xe xuống. Tôi quay sang nhướng mày nói.

– Ít ra mang theo cậu cũng có chỗ xài đó chứ nhỉ !

Cự Giải nhăn mũi.

Fanfiction] Nhà Trọ Siêu Nhiên

Truyện [12 Chòm Sao – Fanfiction] Nhà Trọ Siêu Nhiên

Chương 24: Cấm Tình.

/27

Chương

Sau

Chương

Tiếp

Màu Nền:

Font chữ:

Chiều cao dòng:

Kích Cỡ Chữ:

[Lời kể của Xà Phu]

Tôi lạnh lùng bước qua mớ xác chết của bọn Lữ Khách. Lũ thuộc hạ của tôi ra tay cũng rất gọn gàng và chuyên nghiệp. Tôi dừng lại trước cái xác của Debbie, cúi người nheo mắt nhìn vào gương mặt của ả. Các đây vài phút cô ta còn rất bạo miệng tuyên bố muốn giết Xà Phu tôi, còn bây giờ nhìn cô ta thật thê thảm với cái cổ bị bẻ ngoặc ra phía sau. Tôi nhếch miệng cười nói với cái xác không hồn trước mặt.

– Tại sao lại có những kẻ ngu dại giống như ngươi, thấy chết mà vẫn lao đầu vào. Lẽ nào chưa có ai nói cho ngươi biết Xà Phu ta không bao giờ thua hay sao ?

Nói rồi tôi đứng dậy, lẳng lặng đi về phía chiếc ô tô của mình đang đỗ trước cổng lâu đài Manarad. Một trong số những thuộc hạ của tôi bước tới hỏi khẽ.

– Thưa ngài, ngài muốn chúng tôi xử lý những cái xác này thế nào ?

Tôi khựng lại một lúc, nghiêng đầu nói.

– Cứ để đó cho Ma Kết.

Tên thuộc hạ gật đầu tuân lệnh, tôi bước vào trong xe, ra lệnh cho tên tài xế lập tức quay về căn biệt thự ven sông của mình. Ra ngoài đã nửa ngày trời, trong lòng tôi có chút lo lắng cho Xử Nữ. Đêm qua khi nói chuyện với cô ta, tôi dường như cảm thấy được trong ánh mắt Xử Nữ ẩn chứa sự sợ hãi. Hy vọng cô ta sẽ không ngu ngốc đến mức tìm cách bỏ trốn.

Chiếc xe đỗ xịch trước cổng biệt thự, tôi bước xuống dóng mắt nhìn khắp một lượt, hai gã thuộc hạ lãnh nhiệm vụ canh gác vẫn đứng nguyên vị trí, tôi có phần yên tâm. Vừa bước vào nhà tôi đã ngửi thấy một mùi hương lạ giống như mùi cỏ thơm cháy. Tôi phất tay ra hiệu cho bọn thuộc hạ đứng ở bên ngoài, một mình tôi đi vào trong. Xử Nữ đang ở trong bếp, cô ấy đang lục đục xào nấu thức ăn. Tôi ngạc nhiên lên tiếng.

– Xử Nữ ?

Cô ấy quay lại, mỉm cười. Tôi đang mơ chăng ? Tại sao cô ấy lại mỉm cười với tôi?

– Xử Nữ, em đang làm gì đó ?

Xử Nữ không trả lời, cô nhẹ nhàng tắt bếp rồi quay mặt lại đối diện với tôi, khóe môi cong lên thành một nụ cười thật đẹp. Khoảnh khắc tôi nhìn thấy nụ cười ấy, trong lòng tôi dâng lên một cảm xúc thật kỳ lạ, nó khiến cho trái tim tôi đập nhanh lên một chút, hơi thở gấp gáp thêm một chút. Tôi cau mày hỏi lại lần nữa.

– Xử Nữ, em…

Tôi chưa kịp dứt câu thì Xử Nữ đã đặt một ngón tay lên môi tôi.

– Suỵt… – Cô ấy thì thầm. – Xà Phu, thật tốt là anh đã quay về, cả ngày hôm nay tôi đã suy nghĩ rất nhiều về anh và tôi nhận ra, anh là một người đàn ông đặc biệt.

Tôi nheo mắt khó hiểu. Xử Nữ áp sát người cô ấy vào người tôi, tôi có thể cảm nhận hơi thở của cô ấy chạm vào ngực mình.

– Xử Nữ…có phải em đã uống phải thứ gì rồi chăng ? Có phải lũ thuộc hạ của tôi đã đưa cho em ma túy ?

Ánh mắt Xử Nữ thoáng tức giận, cô ấy khẽ nạt.

– Đừng nói nữa Xà Phu ! Hôn em đi.

Tôi kinh ngạc trước lời đề nghị của Xử Nữ, tôi không phủ nhận, giờ phút này đây tôi chỉ muốn ôm cô ấy vào lòng và đặt lên môi cô ấy một nụ hôn cuồng nhiệt nhất. Nhưng những gì đang diễn ra thật điên rồ, tại sao mới qua nửa ngày Xử Nữ lại có biến đổi như vậy ?

– Xử Nữ, xin em đừng hiểu lầm, em rất xinh đẹp và tôi cũng rất thích em…nhưng…như thế này thật không giống như em đang ở trong tình trạng bình thường lắm.

Vừa dứt lời, Xử Nữ liền nắm lấy cổ áo tôi, kéo mạnh về phía mình.

– Đó là vì anh chưa nhìn thấy con người thật của tôi.

Nói rồi, Xử Nữ nhón chân, ép chặt đôi môi của cô ấy vào môi của tôi. Nụ hôn của cô ấy thật mãnh liệt, khác với cá tính rụt rè thường ngày của Xử Nữ. Đột nhiên tôi cảm thấy môi dưới của mình nhói đau. Tôi khẽ kêu một tiếng.

– A !

Xử Nữ lùi ra sau một bước, miệng nhếch lên thành một nụ cười thâm độc, trên khóe môi cô ấy còn đọng lại một vệt máu của tôi. Cùng lúc đó tôi cảm thấy toàn nhân mềm nhũn, hai chân không thể đứng vững, tôi ngã lăn ra đất. Tôi gắng gượng nhìn về phía Xử Nữ thì thấy gương mặt và vóc dáng của cô ấy đang biến đổi. Người đứng trước mặt tôi không còn là Xử Nữ nữa, đổi lại là một cô gái với đôi mắt xanh lá, tóc ánh vàng ngang vai, nét mặt thanh tú.

– Ngươi ! – Tôi tức giận lên tiếng, nhưng một cơn tê liệt bắt đầu lan nhanh từ vết cắn nơi môi đến khắp cơ thể khiến tôi không thể cử động được nữa.

– Xà Phu Michaelson ! – Người con gái lạ mặt lên tiếng. – Xin lỗi vì đã mạo phạm, nhưng chỉ có cách này chúng tôi mới có thể bảo vệ Xử Nữ khỏi dã tâm của ngài. Vừa rồi khi cắn ngài, tôi đã đồng thời đưa vào cơ thể ngài một ít nọc của Bạch tuộc Đen. Loại độc này có thể làm tê liệt bất kể sinh vật siêu nhiên nào, kể cả thần linh. Dù ngài bất tử, nhưng cũng không ngoại lệ, nhưng ngài yên tâm, mười hai tiếng sau, nọc độc sẽ tự tan, ngài sẽ có thể cử động trở lại. Chừng đó thời gian cũng đủ để tổ chức của chúng tôi đưa Xử Nữ đến nơi mà ngài sẽ mãi mãi không bao giờ tìm ra được.

Đúng lúc đó, có tiếng động lớn phát ra từ cửa chính, cánh cửa bị đẩy bật vào bên trong, vài gã áo đen xuất hiện nhìn về phía cô gái nọ nói.

– Thiên Bình ! Chúng tôi đã xử lý lũ thuộc hạ của Xà Phu rồi, chúng ta nên đưa Xử Nữ đi ngay.

Thiên Bình khẽ gật đầu rồi ra hiệu cho lũ thợ săn rút lui khỏi biệt thự. Tôi điên tiết liếc nhìn Thiên Bình, ánh mắt cô ta nhìn tôi có nét gì đó rất lạ, nhưng tôi không quan tâm. Lần tới nếu để tôi gặp cô ta và đồng bọn, tôi sẽ cho tất cả bọn chúng nếm mùi đau đớn.

[Lời kể của Thiên Yết – **Flashback 1**]

1000 năm trước tại Transylvania, Romania.

Tôi sợ hãi núp bên dưới cái giường gỗ trong phòng của cha mẹ, không khí trong phòng nóng hừng hực bởi ngọn lửa cuồn cuộn cháy. Khói mịt mù tràn qua khe cửa khiến đôi mắt của tôi cay xè. Những thanh xà nhà bằng gỗ đã bén lửa, chúng oằn mình trước sức nặng của toàn bộ ngôi nhà, chẳng mấy chốc lâu đài của chúng tôi sẽ hoàn toàn sụp đổ và chôn vùi tôi bên dưới nó.

Năm đó, tôi chỉ mới mười ba tuổi, Ma Kết hai mươi tuổi là anh cả trong gia đình, Xà Phu mười tám tuổi. Thực ra tôi vẫn còn hai người anh trai sinh đôi là Fin và Kol mười sáu tuổi, và một người em trai là Henrik tám tuổi. Henrik không may chết yểu vì nhiễm phải dịch bệnh, mẹ tôi vô cùng đau lòng bất chấp kháng lại sự sắp đặt của tự nhiên, dùng ma thuật để khiến cho hết thảy chúng tôi trở thành bất tử. Nhưng bà không ngờ rằng cái giá cho sự bất tử đó là chúng tôi phải trở thành một loài quái vật khát máu. Năm anh em chúng tôi trở thành khởi nguồn của một loài sinh vật mà thế gian từ đó phải kinh sợ – ma cà rồng.

Cha tôi sau đó không lâu đã phát hiện Xà Phu không giống như những đứa con còn lại của mình, trong một lần không kiểm soát được bản thân, Xà Phu đã hiện nguyên hình là một con quái thú nửa người nửa sói. Thì ra mẹ của chúng tôi sau khi cho ra đời Ma Kết đã chung chạ với một người đàn ông khác thuộc tộc Người sói. Trong cơn ghen tuông mù quáng, Mikael điên tiết trút giận lên hết thảy chúng tôi. Cha làm một chiếc cọc nhọn từ gỗ cây sồi trắng nghìn tuổi để săn đuổi anh em chúng tôi.

Mẹ tôi dùng pháp thuật nghìn năm của mình đưa hai anh em sinh đôi Fin và Kol vào giấc ngủ vĩnh hằng rồi đặt chúng vào hai bộ quan tài đá nhằm đánh lừa cha tôi rằng Fin và Kol đã chết. Xà Phu thì bỏ chạy về hướng Bắc để tìm sự che chở của tộc Người sói. Cuối cùng chỉ còn tôi và Ma Kết. Chúng tôi trú ẩn tại một lâu đài cổ ở rìa thị trấn Transylvania, nơi đã từng là ngôi nhà của cha mẹ chúng tôi trong suốt một thời gian dài.

Tưởng chừng có thể cùng anh bình yên ẩn náu khỏi sự truy lùng của cha, thế nhưng một buổi tối khi Ma Kết ra khỏi nhà để tìm máu thú rừng về cho tôi, Mikael đã tìm đến. Ông ta đã dùng tinh dầu từ cây sồi trắng để phóng hỏa lâu đài. Tuy tôi có sức mạnh siêu nhiên nhưng cũng không thể vượt qua được ngọn lửa kỳ lạ này. Tôi bị lửa nóng dồn vào góc cùng, trong nỗi sợ hãi cùng cực, tôi bất lực chui xuống gầm giường để trốn, hy vọng những gì đang diễn ra chỉ là cơn ác mộng. Nước mắt tôi ướt đẫm, tôi kêu lên trong tuyệt vọng.

– Ma Kết ! Anh đâu rồi Ma Kết ? Cứu em với !

Ngọn lửa như một con quỷ dữ, nhảy múa chung quanh tôi, tôi cảm thấy hơi nóng lan đến rất gần. Tôi nhắm mắt chờ đợi thần chết sẽ đến đưa tôi đi. Đột nhiên, một tiếng động lớn phát ra từ phía cửa. Xuyên qua màn lửa nóng bỏng, một bóng người lướt tới cực nhanh, tôi cảm thấy cái giường phía trên mình bị nhấc bổng rồi ném sang một bên vỡ vụn. Tôi ngước mắt nhìn lên, Ma Kết đang đứng trước mặt tôi, gương mặt anh ướt đẫm mồ hôi, ánh mắt lo lắng. Anh không nói một lời, một tay ôm lấy tôi kéo vào người rồi hướng ra phía cửa lướt đi. May nhờ cái giường to bị Ma Kết ném ban nãy, ngọn lửa tạm thời bị dạt sang hai bên chừa cho chúng tôi một lối thoát. Chỉ trong nháy mắt Ma Kết đã đưa tôi ra khỏi lâu đài. Đúng lúc đó, toàn bộ tòa lâu đài kêu lên một tiếng long trời lở đất rồi đổ sập xuống trong biển lửa.

Tôi vẫn nằm trong vòng tay của Ma Kết, ánh mắt vô hồn nhìn ngọn lửa bốc cao hàng chục mét. Giọng nói của Ma Kết truyền đến bên tai.

– Thiên Yết ! Em không bị sao chứ ? Có đau chỗ nào không ?

Tôi giật mình nhìn sang gương mặt anh, đôi môi anh không biết từ khi nào đã chuyển sang tái nhợt, những giọt mồ hôi lấm tấm xuất hiện trên trán. Nhưng đôi mắt anh nhìn tôi vẫn long lanh ấm áp. Ma Kết có một đôi mắt đẹp, từ nhỏ tôi đã rất thích nhìn anh ấy từ xa. Có lẽ Ma Kết không bao giờ chú ý, nhưng mỗi khi anh ấy suy tư, đôi mắt ấy lại càng thêm sâu thẳm. Tôi không bao giờ biết anh đang nghĩ gì, sự tò mò càng thôi thúc tôi muốn được lọt vào ánh nhìn ấy.

Tôi khẽ lắc đầu, tim đập thật nhanh.

– Em không sao.

Tôi cảm thấy lồng ngực Ma Kết dãn ra, dường như anh cảm thấy nhẹ nhõm khi biết tôi an toàn. Chợt, tôi nhận ra có cái gì đó ươn ướt chạm vào người mình. Tôi nhìn xuống thì thấy một bên bờ sườn của Ma Kết ướt đẫm máu. Tôi không hề bị thương, tại sao lại có máu ? Tôi nhìn anh, một nỗi sợ không tên dâng lên trong lòng.

– Ma Kết…anh…

Ma Kết nhẹ nhàng lắc đầu, đôi môi nhợt nhạt của anh cong lên thành một nụ cười nhạt nhòa.

– Anh đã có một trận đánh nhau quyết liệt với cha, đây là lần đầu tiên anh chiến thắng ông ấy.

Nước mắt tôi chực trào ra như mưa, tôi ôm chặt lấy cổ anh. Nhìn thấy vết thương của anh, trái tim của tôi như nứt vỡ. Ma Kết nói xong câu ấy thì cũng đổ gục xuống đất, bất tỉnh. Vết thương của anh là do gỗ sồi trắng gây ra vì vậy không thể tự chữa lành được. Tôi đặt anh lên một cái xe kéo, đắp cho anh một tấm vải lanh rồi kéo xe vào thị trấn để tìm thầy thuốc.

Khi đến được cổng thị trấn thì trước mắt tôi hiện ra một cảnh tượng kinh hoàng, những người dân trong thị trấn đang tụ tập rất đông xung quanh một dàn hỏa thiêu rất lớn mới vừa được dựng lên. Trên dàn hỏa thiêu là một cặp nam nữ bị trói vào hai chiếc cọc gỗ. Những người dân bên dưới liên tụ reo hò, kẻ thì phấn khích, kẻ thì giận dữ ném đá vào hai người họ.

– Đốt chết chúng đi ! Đốt chết lũ quái vật hút máu. – Những tiếng gào thét liên tục vang lên.

Tôi giật mình kéo mảnh áo choàng lên che khuất mặt. Tại sao những người trong thị trấn này lại tổ chức một buổi hành quyết ma cà rồng ? Mà điều đáng sợ hơn là họ lại có thể bắt được hai con ma cà rồng kia.

Tôi dóng mắt nhìn cho kỹ hơn thì nhận ra kẻ đứng đàng sau tất cả chuyện này. Một gã đàn ông đang cầm bó đuốc sáng, tiến tới gần dàn hỏa thiêu, nét mặt hung tợn. Tôi nhận ra hắn, hắn ta chính là một trong những học trò của cha tôi, là một trong những thợ săn ma cà rồng đầu tiên trên thế gian. Không ngờ cha tôi lại muốn ép chúng tôi đến đường cùng như vậy. Tôi không chần chừ lập tức kéo xe đưa Ma Kết rời khỏi nơi đó. Tôi hì hục kéo xe bỏ chạy không dám quay đầu lại một lần. Một lúc sau, tôi nghe tiếng gào thét đau đớn, tiếng người dân hò reo. Tôi nhắm nghiền mắt, cố gắng đẩy thứ âm thanh đó ra khỏi đầu. Tôi quay lại nhìn Ma Kết, tôi phải đưa anh ra khỏi đây, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, tôi cũng không để bọn thợ săn đó động tới anh.

[Lời kể của Thiên Yết – **Flashback 2**]

Ma Kết vẫn sốt cao, tôi lo lắng dùng khăn liên tục lau mát cho anh. Vết thương của anh tuy đã được băng bó, nhưng độc sồi trắng khiến nó vô cùng chậm hồi phục. Bên ngoài, một cơn bão dữ dội đang vần vũ, chiếc tàu buôn chở chúng tôi rung lắc dữ dội. Tôi nghe tiếng những thủy thủ rầm rập ở trên boong, có lẽ họ đang vất vả chống chọi với cơn bão hung tợn.

Ma Kết khẽ rên, đôi mày anh cau nhẹ. Tôi liền vắt khăn lau mấy giọt mồ hôi mới xuất hiện trên trán anh.

– Thiên Yết… – Anh thì thào, mắt vẫn nhắm nghiền. – Chúng ta đang ở đâu ?

– Anh đừng lo Ma Kết, đến sáng mai chúng ta sẽ đến đảo Anh Quốc, chỉ cần đến được đó, chúng ta sẽ an toàn.

Đôi môi anh khẽ mỉm cười, anh lại chìm vào cơn mê man. Tôi quệt vội giọt nước mắt trên khóe mi rồi cúi người nằm lên ngực anh. Có lẽ vì anh đang sốt, nên người anh thật ấm, nhưng tôi thích cảm giác này. Mỗi khi tôi nằm trong lòng anh, thì trái tim tôi lại được sưởi ấm. Từ khi trở thành ma cà rồng, tôi luôn cảm thấy dòng máu chảy trong cơ thể mình quá lạnh lẽo.

– Ma Kết… – Tôi khẽ gọi, dù biết anh đang ngủ và có thể anh sẽ không bao giờ nghe thấy. – Khi đến Anh Quốc, anh có thể lấy em làm vợ hay không ? Em không muốn làm em gái của anh bởi vì…bởi vì em đã yêu anh mất rồi…

Ma Kết khẽ cục cựa, tôi giật mình ngồi phắt dậy, tim đập liên hồi. Nhưng khi nhìn lại, tôi nhận ra dường như Ma Kết không hề nghe thấy những lời vừa rồi. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi vùi mặt vào đôi tay mình tự trách mình tại sao lại có suy nghĩ điên rồ ấy. Tôi là em gái của Ma Kết, anh ấy sẽ không bao giờ yêu tôi, không bao giờ lấy tôi làm vợ. Tại sao ông trời lại ác độc để tôi phải yêu anh. Đêm đó, tôi không ngủ được, trong lòng tôi cũng đầy giông bão y như biển cả ngoài kia vậy.

[Lời kể của Thiên Yết – **Thực tại**]

– Ding Dong !

Tiếng chuông cửa vang lên kéo tôi khỏi dòng hồi tưởng, tôi đưa mắt nhìn ra cửa sổ, một bóng người mảnh mai đang đứng ở trước cổng biệt thự. Song Ngư ? Tâm trạng của tôi trong khoảnh khắc trở nên u ám khi nhìn thấy con người này. Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy trắng ngang gối, họa tiết nhanh nhạt hết sức dễ thương, trên tay lại cầm một cái giỏ mây. Khứu giác nhạy bén của ma cà rồng cho phép tôi ngửi được bên trong cái giỏ đó là một mẻ bánh táo nóng hổi. Có được hương vị như thế này chứng tỏ tay nghề của cô ta không tệ.

Hừ ! Rõ ràng biết tôi không ưa cô ta, cô ta còn chường mặt đến tận nhà, tôi phải ra ngoài xem cô ta có ý đồ gì.