Truyện 12 Chòm Sao Và Kí Túc Xá Bảy Màu / Top 7 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Đọc Chương 7: Kí Túc Xá

Sau giờ học, tụi nó bắt đầu xách mấy cái balo vali đem theo ban sáng đến kí túc xá riêng. Vừa bước ra khỏi cửa lớp thôi, là nguyên đám bị nhìn như sinh vật lạ vậy. Thì một đám học sinh tay cầm cặp, tay cầm vali hay đeo balo đi học, ai mà không nhìn cho được. Tuy vậy mà các sao nhà ta có mấy quan tâm tới, tụi nó quá quen chuyện bị người khác nhìn chằm chằm rồi. Vì vậy, không thèm quan tâm tới ai, vừa đi vừa nói chuyện rôm rả. – Nè, vậy là tụi mình phải đi bộ tới đó hả? – Nhân Mã vai đeo balo, hỏi bằng giọng chán nản – Mỏi chân lắm! – Đi có chút mà mỏi chân hả? – Bạch Dương trêu. – Chút cái đầu cậu! Hơn hai cây số đấy! – Cô nàng lập tức phản bác lại. – Giỏi thì cậu cõng tớ đi! – Ban sáng Thiên Yết chạy xe mà ha! – Kim Ngưu ngốn đống bánh vào miệng, vừa nhai vừa nói – Ờ, nhưng có một chiếc chở sao đủ nhiêu đây? – Tao với Bảo Bình chiếc nữa nè! – Thiên Bình rời mắt khỏi điện thoại, vừa cười vừa nói – Mỗi chiếc sáu người, chắc đủ mà ha. – Thấy nó chật chội sao sao á – Song Tử phồng má – Ngạt thở! Đúng lúc đó, tiếng chuông điện thoại của ai đó vang lên. Là của Sư Tử. Cô áp điện thoại vào tai, mặt trở nên nghiêm túc hơn hẳn. Gật gật đầu rồi trả lời gì đó với người ở đầu dây bên kia, Sư Tử mới bỏ lại điện thoại vào túi váy. Nhìn cả đám đang nhìn mình chằm chằm, Sư Nhi chỉ cười nhẹ rồi nói. – Các cậu về trước đi! Tớ có việc phải đi gấp! Chưa kịp phản ứng gì, thì từ bên trong nhà để xe, một chiếc ô tô màu đen chạy ra. Là loại Roll-Royce Ghost mà. Trong lúc cả bọn nhìn nhau thắc mắc tại sao lại có một chiếc xe sang trọng đắt tiền thế này trong trường, thì Sư Tử – đang đứng cạnh Kim Ngưu – chạy tới, mở cửa xe sau và bước vào trong. Chiếc xe lập tức chạy đi mất. Trước khi chiếc xe chạy đi, Xử Nữ có nhìn thoáng qua người tài xế. Cô chợt reo lên. – Đó là thầy Xà Phu mà! – Hả?!! Không thể nào!!! Chắc chắn không nhầm, người tài xế trong xe chính là Xà Phu, chủ nhiệm trẻ tuổi của tụi nó. Nhưng phong thái khác hẳn, không phải dịu dàng dễ gần như lúc trên lớp, mà đầy lạnh lùng đến run người. Vẻ lạnh lùng mà người ta thường thấy ở những người quản gia thân cận – Thôi nào các cậu! Tụi mình về kí túc trước vậy! Ma Kết từ phía sau nói với tụi nó bằng giọng điềm tĩnh. Lời nói lập tức khiến mười đứa còn lại sực tỉnh. Trong lúc đứng đợi Yết ca với Thiên Bình vào lấy xe, tụi nó nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. oOo – Trông cô chủ vui nhỉ? – A-Anh nói bậy gì đấy? Vớ vẩn!

Tay gác trên bệ cửa kính, Sư Tử nhìn ra ngoài, ánh mắt lơ đễnh thì Xà Phu ngồi ghế trước lên tiếng hỏi. Câu hỏi ngắn gọn đơn giản lại khiến cô giật nảy một cái. Nhìn từ kính chiếu hậu phản ứng của cô chủ, anh phì cười. – Anh cười gì đó, Phu Ca? – Không có gì. Nhưng rõ ràng anh thấy em vui vậy mà! – Anh nói nữa đi rồi biết! – Sư Tử thở dài một cái – Chỉ là, trông họ có vẻ không phải người xấu. – Thì em đã tin tưởng, nên họ mới là học sinh lớp S. Lần này không có tiếng đáp lại. Vì lúc này, Sư Tử đã thả hồn theo cảnh vật ngoài kia rồi. Nhìn mấy ngôi nhà thành thị cứ chạy ngược về sau, Sư Tử không hiểu sao lại mỉm cười. Nhưng rồi nụ cười lại tắt hẳn khi một loạt hình ảnh gì đó hiện lên trong đầu cô một cách mờ ảo. Một vụ tai nạn? Không biết, nhưng nó làm Sư Tử đau đầu. – Không có chuyện đó, em chưa từng tin họ! Kết bạn cũng không, em chỉ có duy một người bạn là anhấy! – Em đang lợi dụng chúng sao? Đó là câu nói mà Xà Phu khá cân nhắc khi thốt ra. Nhưng đáp lại, Sư Tử lại nhếch môi cười. – Anh nghĩ sao mà chẳng được! Cơ bản lớp S được lập ra là để giết thời gian mà thôi! Vừa nói, Sư Tử lại đưa ôm lấy đầu, mắt cứ mở rồi lại nhắm. Xà Phu nhìn lên kính chiếu hậu, trong lòng hơi lo lắng cho biểu hiện của cô chủ. Dạo gần đây, nói đúng hơn là chỉ mới mấy ngày từ khi đi học, Sư Tử rất hay bị đau đầu, mời bác sĩ đến khám thì không rõ nguyên do. Anh lại nghĩ, liệu điều này có phải tốt cho Sư Tử? Cô chủ nhỏ của anh luôn sống trong một môi trường lạnh lẽo mà người ta đến với nhau vì tiền bạc và vật chất, vì của cải và quyền lực. oOo Hai chiếc xe của lớp S dừng lại trước một căn biệt thự cỡ trung có sân vườn. Cánh cổng to, bên trong là một khu vườn rộng lớn ngập màu xanh của cây cỏ, chính diện là một căn biệt thự cỡ trung. Trong lúc tụi nó căng mắt lên nhìn, thì Xử Nữ đã dùng sổ tay điện tử của mình để mở cửa căn biệt thự, cũng là kí túc xá của tụi nó. Không phải căng mắt vì đẹp hay ngạc nhiên đâu, nhà tụi nó còn cao to hơn nhiều kìa, mà là làm sao trong Học viện lại có một căn biệt thự thế này. Sau khi hai anh chàng Thiên Yết và Thiên Bình bước ra từ nhà xe của biệt thự, mới nhìn thấy cả đám vẫn đứng chực trước cửa thay vì vào trong. Đầu đứa nào đứa nấy ngẩng cao, mắt mở căng ra dòm ngoại thất căn nhà. Từ cổng chính vào biệt thự là một con đường nhỏ lát đá, hai bên trồng hai hàng cây to vừa phải. Trước cửa nhà có hai cây cột to, cả căn biệt thự mang tông màu trắng thuần khiết. Nếu Song Ngư không dùng vân tay mở cửa thì chắc tụi nó đứng ngoài này với đống đồ luôn quá! Vừa bước vào trong, Cự Giải không kiềm được đã thốt lên. Nội thất thật sự đẹp, rất đẹp luôn. Không sang trọng mấy, nhưng rất vừa mắt. Không chật hẹp, nhưng cũng không quá rộng. Từ cửa chính bước vào là phòng khách, nơi đặt một bộ ghế sofa màu xanh ngọc bích to này, còn có tivi màn hình phẳng nữa. Đi sâu vào trong nhà là phòng bếp và phòng ăn đầy đủ vật dụng, với mấy cái cửa phụ dẫn ra sân. Quá tiện nghi luôn. Còn có cầu thang dẫn lên tầng nữa kìa! Tụi nó đa số đều là cậu ấm cô chiêu, trừ Xử Nữ thuộc diện nhận học bổng. Nhà cô không phải thiếu thốn nghèo khó gì, chỉ là Xử Nhi có vài xích mích với gia đình mà thôi. Hiện tại thì cô đang ở riêng, đương nhiên là trước khi vào học viện và cũng đang đi làm thêm để trang trải sinh hoạt. Vì tự lập sớm, nên có thể nói Xử Nữ là người chững chạc nhất trong cả bọn, đương nhiên là trừ anh chàng cầu toàn Ma Kết ra rồi. Mà, chuyện của Xử Nữ là chuyện của sau này. Vừa mở cửa, Nhân Mã lập tức phóng vèo lên chỗ ghế sofa, ngồi một cách an nhàn thoải mái. Cũng đúng thôi, một xe sáu đứa với một xe năm đứa, Nhân Mã lại ngồi xe sáu, chen chúc chật chội muốn chết luôn.

– Không ý tứ gì hết! – Câm ngay, Bạch Dương! Chọc điên nhau à!! Đáp lại lời cảnh cáo của Mã Mã, Dương chỉ lè lưỡi trêu chọc. Thế là “bùm”, cãi nhau ngon ơ luôn. – Ồn ào quá! Ma Kết đi lại cốc đầu Dương một cái đau điếng. Cậu chàng ngoài ôm đầu ra, thì chẳng hé môi phản bác một lời. Có cho vàng cũng không dám. – Vậy giờ phân chia phòng nha! Xử Nữ vừa nói vừa nhìn vào sơ đồ căn nhà trong sổ tay điện tử. Tụi nó nhìn nhau rồi gật đầu cái rụp. – Ngôi nhà này chỉ có một trệt, một lầu với cái sân thượng thôi. Có tổng cộng là sáu phòng ngủ. Vậy thì chia đôi ra, ba phòng nam và ba phòng nữ, mỗi phòng hai đứa. Xử Nữ ngẩng đầu nhìn các bạn. Tất cả đều đồng ý với cách sắp xếp. Sau đó, Ma Kết đứng cạnh Xử Nhi, nhìn đám con trai tiếp lời. – Thiên Yết với Song Ngư ở phòng một, phòng hai của Thiên Bình với Bảo Bình, còn tao với Bạch Dương phòng ba. Được chứ? Thằng nào dám cãi mới lạ. Chỉ có Bạch Dương hơi miễn cưỡng, tính cậu chàng vốn tinh nghịch quậy phá, lại ở chung phòng với lớp trưởng nổi tiếng nghiêm khắc. Mà dễ gì mấy thằng kia chịu đổi phòng. Đúng là lũ bỏ bạn! – Còn về nữ! – Xử Nữ lên tiếng – Phòng bốn của Nhân Mã với Song Tử nha, tớ với Giải Nhi phòng năm, còn Ngưu Ngưu với Sư Tử phòng sáu. Có ai phản đối không nà? Đương nhiên là không. Cơ mà Xử Nữ tâm lí ghê nha, đúng lúc Kim Ngưu muốn kết thân với Sư Tử thì cô cho cả cô nàng cùng phòng. Kim Ngưu chỉ muốn chạy lại ôm Xử Nhi một cái. Sau đó, tụi nó xách đồ về phòng. Bước lên cầu thang, nhìn sang phải là phòng một với phòng sáu, đối diện, trái là phòng hai, phòng ba đối diện phòng năm, phòng bốn. Cả sáu căn phòng đều có diện tích như nhau, chỉ có cách bày trí hơi khác chút. Trong phòng có một bộ sofa cỡ nhỏ, tivi màn hình phẳng, một cái máy để bàn, bàn học và hai chiếc giường. Đương nhiên mỗi phòng đều có những thứ cơ bản như phòng tắm, nhà vệ sinh, tủ đồ… Nhưng chỉ có phòng của tụi con gái là có thêm ban công ngó ra sân thôi. Đây có gọi là bất công không ha.. Sau khi tắm rửa thay đồ sạch sẽ, tụi nó chạy xuống phòng khách, bắt đầu phân chia lịch nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa. Con gái sẽ nấu ăn và phụ trách việc đi chợ, còn con trai dọn dẹp và lau chùi, mà trong đó bao gồm cả rửa chén. Nghe vậy, Thiên Bình la oái oái, nào là sao con người xinh đẹp như cậu lại phải dọn nhà (_._) và kết quả là bị Ma Kết cho một đấm. Lịch phân chia luôn theo từng ngày, mỗi ngày là một phòng nữ và một phòng nam, bắt đầu từ phòng một với phòng sáu (lí do đối diện). Nhưng vì áp dụng từ ngày mai lận, nên tụi nó oẳn tù tì chọn người nấu và người dọn dẹp. Cuối cùng, Cự Giải với Xử Nữ phải vào bếp, và dọn dẹp thuộc về Thiên Bình với Bảo Bình. Mặt anh chàng minh tinh nhăn như khỉ ăn ớt. Cơ mà may lắm nha~ trong tủ lạnh còn quá trời nguyên liệu luôn, đỡ một tuần đi chợ à. Nói là làm, bắt tay vào làm ngay. Xử Nữ với Cự Giải chui vào bếp trổ tài nữ công gia chánh, còn minh tinh Thiên Bình với Bảo Bình cũng bắt tay dọn dẹp nhà cửa. Nhìn cái mặt an nhàn coi tivi của Bạch Dương mà Thiên Bình chỉ muốn đập nó một phát. Dù đã nấu cơm xong, nhưng tụi nó chưa định ăn.

Hơn nửa tiếng sau, Sư Tử đi từ cửa vào thì nhìn thấy nguyên đám đang nhìn mình bằng đôi mắt ngấn nước (trừ vài ba người). Kiểu này là đợi cô về đến đói bụng nè. Sau đó, Kim Ngưu kéo Sư Tử lên phòng. Tối hôm đó, tụi nó vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả, ồn ào nhất là Mã mã với Dương đang cãi lộn và không có ý định dừng lại. Cả Ma Kết với Xử Nữ, thay vì ngăn lại thì lại vừa ăn vừa ngồi xem kịch. Trong khi nguyên bàn cười nghiêng ngã, đùa giỡn đủ thứ, thì Sư Tử với Song Ngư là người duy nhất im lặng. Song Ngư thuộc dạng lạnh tanh luôn rồi, nên không nói gì cũng chẳng lạ mấy. Còn Sư Tử, là cô đang suy nghĩ một vài chuyện. oOo Một giờ trước. Sư Tử trở về sau cuộc họp bàn về mấy chuyện rắc rối trong tập đoàn. Đầu cô còn rối bù vì mấy cái kế hoạch làm ăn thì ba cô lại gọi điện bảo có chuyện cần nói. Thế là Xà Phu phải chở Sư Tử về nhà chính của Gia tộc Leo. – Không hiểu ba gọi con về gấp là có chuyện gì? – Giọng Sư Tử đầy lạnh nhạt – Chỉ là vài chuyện của Tập đoàn thôi, Sư Nhi à. Ông Kỷ Sơn chống hai tay lên bàn, nhìn đứa con gái với ánh mắt dịu dàng. So với một Chủ tịch được người người kính trọng, ông Kỷ Sơn thật sự còn quá trẻ. Mái tóc đen, khuôn mặt nghiêm nghị uy quyền và đôi mắt đồng màu với tóc, cùng bộ vest đen lịch thiếp, ông Kỷ Sơn chỉ mới ba mươi mấy gần bốn mươi mà thôi. Nhìn từ ngoài vào, ai mà biết người đàn ông này lại nắm giữ 2/3 nền kinh tế châu Âu. – Ba cứ nói! Con nghe đây! Người đàn ông mà Sư Tử gọi là ba, cô thật sự hiểu tình cảm ông dành cho đứa con gái như cô là nhiều đến thế nào. Tuy vậy, khi cô hỏi về mẹ mình, ông chỉ im lặng, và sau đó nói rằng bà đã chết khi cô lọt lòng. Nhưng không hiểu sao, Sư Tử tuy không biết gì, hay không nhớ gì cũng được, lại cảm thấy ông đang giấu mình. Điều đó vô tình khiến Sư Nhi lạnh nhạt với ông, tạo nên khoảng cách giữa hai ba con. Mà có lẽ, lí do đúng cả là vì cậu. – Ba muốn con tạm thời rút khỏi Tập đoàn. – Sao? – Sư Nhi kinh ngạc, nhưng vẫn giữ bình tĩnh – Là con làm không tốt? – Con nhầm rồi, Sư Nhi. Ba không bảo con rời khỏi Tập đoàn hoàn toàn, chỉ là không tham gia vào kinh doanh một thời gian. – Con có thể biết lí do cụ thể không ạ? – Không phải con đã nhập học vào UTX sao? Còn lập lớp S nữa? – Vâng, thực thì đó cũng là chuyện con đang muốn nói với ba đấy. Nhưng xin ba cứ tiếp tục! – Ba chỉ muốn, con hoàn toàn là một nữ sinh, chứ không phải một chính trị gia. Sư Tử mở đôi mắt nhắm hờ nãy giờ, nhìn ba mình một lần rồi quay người bước ra khỏi cửa. Trước khi chuẩn bị ra khỏi phòng ba, cô mới lên tiếng, vẫn không quay đầu lại. – Nếu ba muốn! – Dừng lại một lúc, cô tiếp – Nhưng lớp S là thuộc quyền quản lí của con, con không muốn bất kì ai động vào!.. Kể cả ba! oOo – Không ăn? Sư Tử giật mình sực tỉnh trước câu hỏi của Song Ngư. Cô chợt nhận ra, những người khác cũng đang nhìn mình. Sư Nhi chỉ cười xoà rồi bỏ thức ăn vào miệng, trong đầu vẫn không ngừng suy nghĩ. Cô có lẽ nên tạm gác sự khó chịu này sang một bên.

Đọc Chương 10: Kí Túc Xá

Kí túc xá của lớp SRC, nơi được mệnh danh là nơi ở của vua quả thực lời như đồn. Mọi người vừa bước vào, mùi không khí mát lạnh cộng trong lành đánh tan cái nóng không quá gắt bên ngoài. Sảnh giữa có hai chiếc điều hòa đôi, ghế sofa màu sữa êm ấm áp và chiếc tivi to như máy chiếu cỡ trung.

Mọi người hứng thú kéo nhau đi tham quan một vòng, tiện thể xem nơi ở sau này của mình ra làm sao. Kí túc xá chiếm 1/4 khu 4 tất nhiên không nhỏ. Ngoài hồ bơi có mái che đóng mở có công tắc trên tầng thì còn hai nhà tắm tập thể cỡ lớn. *Hồ Bơi*

Phòng tập thể chất cỡ nhỏ cũng được xây dựng ở phía sau phòng khách, ngoài ra còn có mấy phòng chuyên môn đặc biệt như phòng thí nghiệm thuốc, phòng chế tạo lắp ráp, phòng công nghệ cao, nhà kính trồng hoa rau củ quả, phòng hóa trang, phòng thiết kế đơn, phòng giải trí, rạp chiếu phim trong nhà, phòng âm nhạc và thư viện mini. *Phòng thể chất cỡ nhỏ*

*Phòng chế tạo lắp ráp”

Sư Tử nhìn qua sắc mặt không mấy tốt của y liền có chút hoảng loạn, rồi cũng không biết làm sao chỉ có thể nhu nhu tóc trắng xóa của y. Ấy vậy mà nó rất công dụng, hơi ấm từ lòng bàn tay của hắn khiến nét mặt y trùng xuống, bình thường mà ngoan ngoãn ngủ ngon. Trái lại bên này hưởng thụ, bên kia cũng phát giác sờ đầu Bạch Dương đến nghiện rồi. Không biết lúc tỉnh y có cho hắn nhu nhu tóc nữa không nhưng hiện tại Bạch Dương đang ngủ, thứ lỗi, Sư Tử hắn quyết định chiếm tiện nghi vậy. Bạch Dương đang ngủ hoàn toàn không cảnh giác với sự tiếp xúc của Sư Tử, y vừa hồi mới trải qua ác mộng, tựa như nhập vào câu chuyện của cuộc đời y lại tựa như chỉ là người đứng xem… Khi Bạch Dương 4 tuổi vừa bị tách khỏi em trai Song Tử, bước chân vào trường mẫu giáo xa nhà học. Y trắng trắng mềm mềm, gương mặt baby rất được lòng mọi người. Chẳng qua chỉ vì lớp mĩ thuật mọi người phát hiện Bạch Dương mù màu, không thể phân biệt được màu sắc, lẫn trong đám trẻ con liền bị cô lập. Sau đó y chuyển trường, gia đình Kim Ngưu, Xử Nữ, Song Ngư, Thiên Yết với gia đình y và Song Tử là bạn tốt từ thời ông bà cứ như vậy gặp nhau lúc 4 tuổi từ đó liền thành bạn tốt Thanh mai trúc mã. Lên tiểu học, Bạch Dương có gia nhập một đội bóng đá và trở thành thành viên chủ chốt. Có lẽ do may mắn không ngừng, mọi người ở trước mặt Bạch Dương khen ngợi y sau lưng thì ghen ghét đố kỵ, có lần Bạch Dương cùng nhóm bạn thân tới phòng tập sớm liền nghe được cả đội đang chế giễu y. Trong lời nói chứa toàn từ ngữ thô tục cay độc khiến nhóm bạn thân luôn bảo hộ y rất tốt cực kì nổi giận triệt để dùng thế lực gia đình đuổi học họ. Lên 12 tuổi, Bạch Dương bị ốm nặng nằm liệt giường suốt nửa năm, hoàn toàn trong tình trạng hấp hối, đôi khi còn phải thở bằng ống thở. Có lẽ do bệnh tim bẩm sinh khác với người bị bệnh khác cộng thêm năng lực bộc phát khiến y khỏe lại sau một đêm. Nhưng biến đổi là nâng cao thể chất cùng sức mạnh của Bạch Dương còn bệnh tim hay chứng mù màu của y thì chẳng biến mất. Mỗi lần lên cơn đau tim, năng lực của Bạch Dương sẽ khiến y chìm sâu vào giấc ngủ thay thế thuốc uống. Trừ Song Tử là em trai biết đọc tâm gì gì đó, không còn ai biết đến bệnh tình của y. Ít người biết cũng đỡ họ lo lắng a. Đến khi cuối cấp sơ trung, Bạch Dương từ chối hẹn hò với một nam sinh nào đó, sau cứu bạn thân Song Ngư khỏi Trần Minh Phong, y liền bị nam sinh kia cùng Trần Minh Phong đẩy xuống giếng khoảng 3-4 m sau đó còn che miệng giếng lại bằng nắp gỗ. Thể chất tốt, y chỉ bị rạn xương rất nhanh chóng khôi phục. Sau đó, Thiên Yết hack vệ tinh cùng Kim Ngưu đưa người tới đón y. Khi vừa ra khỏi giếng, đập vào mắt Bạch Dương không phải màu đen âm u cũng không phải thế giới chỉ mang hai màu sắc trắng đen. Đó mà một màu sắc tuyệt đẹp bao trùm cả bầu trời, ánh chiều tà chỉ xuất hiện 1 lần trong cuộc sống của Bạch Dương, một màu sắc duy nhất sau này y có thể nhìn thấy trong thế giới trắng đen của mình, nhóm bạn thân nói cho y biết tên màu đó là màu Hổ Phách. Bạch Dương cười đến hưng phấn quỷ dị, sau đó y mất đi ý thức, không thể kiểm soát sức mạnh của bản thân, điên loạn sử dụng bừa bãi. Sau đó cái gì nữa Bạch Dương đều không nhớ. Có rủi cũng có may và ngược lại sau vụ việc đó, Bạch Dương bị bạn bè cô lập không thương tiếc, y trong mắt bạn học chính là một dị nhân, một tên có bệnh mang sức mạnh kinh khủng. Chẳng qua Bạch Dương sớm không thể để ý đến cái khác nữa, bởi vì từ lúc đó thời gian chìm vào giấc ngủ của y càng nhiều… Bạch Dương mỗi lần chìm vào giấc ngủ đều sẽ thấy kí ức này lặp đi lặp lại, y thì như người ngồi rạp xem phim, thi thoảng lại hóa thân vào chính mình. Kí ức dừng tại thời gian đó, tiếp tục chiếu lại từ đầu. Tuy ý thức được bản thân tỉnh táo, nhưng vùng vẫy thoát khỏi đây là vô dụng, chỉ mặc tiềm thức ngồi xem phim đời thực đến khi ý thức bị lay tỉnh bằng năng lực. A, phải tỉnh rồi… Bạch Dương mở mắt, ánh đèn có chút chói lóa khiến y mất chút thời gian thích ứng. Lại là màu sắc manga trắng đen này… Bạch Dương có chút than thở, nhưng khi nhìn đến đôi mắt xinh đẹp của Sư Tử, trong người lại trào dâng cảm giác hạnh phúc quỷ dị. “Dậy rồi, sớm a. Xử Nữ vừa lên gọi chúng ta xuống ăn cơm” Sư Tử đọc rất nhanh xong mấy quyển tản văn, hắn hiện tại đơn giản là ngắm y ngủ, tay vừa nhu nhu tóc Bạch Dương. “Cậu vừa làm cái gì vậy?” Bạch Dương vừa tỉnh thì Sư Tử cũng cảm giác được kịp thời thu tay về. Mối quan hệ hảo hữu vừa dựng lên, hắn chưa muốn đánh sụp công sức tiếp cận rước y về với mình. “Không có gì, cậu đa nghi rồi” Lần đầu tiên chột dạ mà hắn cười rạng rỡ. Bạch Dương biết Sư Tử chắc chắn đang chột dạ vì cái gì đó, nhưng rõ ràng y không biết hơn nữa Sư Tử hắn sinh ra vốn nhan sắc cực phẩm độc tôn cộng với đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp sáng rực rỡ lên, y không chịu nổi màn tra hỏi này nữa: “Lấy nhan sắc ra câu dẫn tôi không có hiệu quả đâu!!” Bạch Dương đỏ mặt đứng dậy cực nhanh chạy lao đi không quên bồi thêm câu nói không thật lòng chút nào. Sư Tử hơi ngây người sau đó nhận ra Bạch Dương đã đi mất liền cười ngốc chạy đi tìm y xuống ăn cơm. Kí túc xá rộng, Bạch Dương mù đường, hai thứ này cộng vào liền thành y sẽ đi lạc. Mở năng lực thính giác cực nhạy, Sư Tử như kẻ săn mồi đang vờn giỡn con mồi mà đi tìm Bạch Dương đang ngây ngốc vừa nhận ra mình chạy loạn lạc mất tiêu rồi.

Đọc Chap 7: Ký Túc Xá

– Giả vờ gì nữa, hiểu quá còn gì! _Thiên Yết nhếch môi cười nham hiểm. – Ê… ê, sao lại lôi tôi vào vậy? Xử Nữ tỏ bộ mặt ngây ngô ra nhìn cái đám người trước mặt, Bạch Dương vỗ vai Xử Nữ: – Đại tỷ, tỷ chẳng phải cũng có tình ý với Kết ca hay sao? Bốp! Vừa dứt lời, Bạch Dương đã xơi một cú ngay mặt của đại tổng mama, Thiên Bình dường như hiểu ra chút chuyện: – A… Cái tên Ma Kết kia! Nhà ngươi dám đụng tới một sợi tóc của Xử nhi là ta chém a! – Lại giở giọng quân tử! Song Tử nói nhỏ… nhưng cả đám đều nghe, Thiên Bình quay ngoắt sang Song Tử: – Ê~ Cậu nói gì đấy, ừ thì tôi thích vậy đấy, sao? – Chả sao cả, tôi thích nói vậy đấy, sao? Song Tử nhái lại giọng Thiên Bình và một trận khẩu chiến lại xảy ra. – Được rồi, chúng ta về ký túc xá thôi! Ma Kết ra tay dẹp “loạn”, rồi cả bọn kéo hành lí về ký túc xá. Thiên Bình được Bạch Dương, Sư Tử và cả Song Tử kéo hộ vali vì… lệnh của Nhân Mã. Còn Song Ngư, Bảo Bình, Cự Giải từ nãy không mở một lời nào là do… QUÁ SHOCK.... – Wow~ Tiếng reo thích thú của… Thiên Bình vang lên trước khu ký túc xá của cả bọn. – Ngạc nhiên lắm đúng không, Tiểu Cân? Nhân Mã khoác vai Thiên Bình, vẻ mặt đầy tự hào. – Lúc mới tới, bọn tớ cũng ngạc nhiên giống như cậu vậy đó! Cự Giải ngắm nhìn ngôi biệt thự và khu vườn trước mặt, mỉm cười nhìn Thiên Bình. – Bọn tớ còn tưởng là nhầm địa chỉ nữa chớ! _Song Ngư – Ừ, ai mà ngờ, ký túc xá lại là căn biệt thự này cơ chứ! Bảo Bình đứng lắc lắc lọ thí nghiệm rồi quay sang nhìn con chuột bạch của mình – Kim Ngưu một cách nham hiểm làm Kim Ngưu đang ăn xém bị sặc. – Nào, vào trong thôi! Xử Nữ lên tiếng nhắc cả bọn đi vào. Càng vào sâu bên trong, Thiên Bình càng ngỡ ngàng trước quang cảnh nơi đây. Nền cỏ xanh mướt, những hàng cây thông thẳng tắp trải dài theo bờ tường rào bao quanh biệt thự. Những lối đi được lát gạch trang trọng, ở trung tâm lối đi còn có bồn phun nước. Ngôi biệt thự hiện ra ngày càng rõ. – Oa… Thiên Bình không thể tin vào mắt mình nữa, nó quá lộng lẫy, từ cánh cửa, màu sơn đến cả mái ngói đều rất bắt mắt. Sân trước của biệt thự được phân cách bởi con đường lát gạch, bên trái là kiểu sân vận động mini, bên phải là một cây hoa anh đào lớn có tán lá xoè với bán kính ba mét, dưới gốc cây là một cái sàn gỗ lớn mà cả mười hai người đều có thể cùng nằm xuống. Bên phải ngôi biệt thự, là một bể bơi với các hàng ghế tựa và vài cây dù. Giữa hồ bơi và cây anh đào có hai chiếc xích đu…v..v… Thiên Bình cứ thế ngây người ra khi càng đi sâu vào trong, đứng trước ngôi biệt thự, gương mặt cô phải nói là hết sức biểu cảm, Song Tử vô tình thấy được, cười phá lên: – Ahahahaha… Trông mặt cô lúc này… ngố hơn cả con lừa trong phim Frozen nữa hahahaha… Phút chốc, mặt Thiên Bình đen như đít nồi. – Yaaaaaaaaaaa! Cậu nói gì đó hả tên Song tự kỷ kiaaaaaaaaa! – Aaaaaaaa, bà la sát đội lốt con cừu ngơ ngác hahahaha… Và… Một cuộc thi chạy maraton diễn ra ngay trong khu ký túc xá này. – Thôi, mau vào trong đi, còn lo dọn dẹp và nấu ăn nữa! Mama tổng quản lại lên tiếng, kéo mọi người vào nhà, mặc kệ hai đứa trời đánh đang chơi trò mèo vờn chuột kia. – Các cậu lên phòng sắp xếp hành lí đi, 30 phút sau xuống phòng khách để làm việc nhà và nấu ăn! -YES, SIR! Cả bọn đồng thanh, ai nấy kéo hành lí về phòng mình, chừa lại năm cái vali ( một của Song Tử, bốn của Thiên Bình) dưới nhà. Tầng trệt gồm: 1 phòng khách, 1 phòng ăn, 1 phòng tập gym và 1 phòng game. Tầng trên gồm sáu phòng ngủ, mỗi phòng ngủ có một chiếc giường đôi (tùy theo cách trang trí của chủ phòng), một phòng tắm + WC, một bàn học đôi, một chiếc tủ đồ lớn dành cho hai người, một chiếc TV màn hình mỏng 47 inch, một tủ lạnh mini và một bàn trang trí. Tầng 2: gồm một phòng karaoke và một thư viện. Tầng thượng: có phòng giặt đồ và sân phơi. * Phòng một: Kim Ngưu – Bảo Bình – Ngưu Ngưu~ Cái giọng luyến láy của Bảo Bình làm Kim Ngưu toát hết mồ hôi, dù biết có chuyện không hay sắp xảy ra, nhưng Kim Ngưu vẫn hỏi: – Gì vậy Bảo Bảo? – Tớ mới tạo ra một loại thuốc này, hình như là trị được bệnh ăn nhiều… “Ngưu dễ xương”, cậu thử đi~ Nói rồi Bảo Bình đưa cái lọ màu hồng hồng trước mặt Kim Ngưu, anh chàng lén nuốt nước bọt: – Đ-để sau được không… tớ còn phải dọn đồ… chắc cậu không muốn Xử Nữ cho lên thớt đâu nhỉ…ỉ… Thôi rồi Ngưu ơi… mày có nói cái gì thì Bảo Bình cũng không chừa cho mày đường sống đâu, hồi sáng mày chỉ ngất đi và hơi nóng tính tí thôi chứ bây giờ… chết chắc rồi. Vâng, đó là vài dòng tự kỉ của Ngưu ca…

– Ờ, vậy để sau đi, lát nữa tớ sẽ tăng liều thuốc cho cậu! Bảo Bình nói rồi “trưng cất” cái lọ thí nghiệm lên cao, rồi gỡ đồ ra, sắp xếp vào tủ áo, bàn học,… Kim Ngưu thở phào nhẹ nhõm, rồi tưởng tượng đến kết quả sau khi uống cái lọ kia: giật giật rồi sùi bọt mép và lăn ra chết; bị ghẻ nở đầy mặt; ngứa gãi tùm lum,..v…v… * Phòng hai: Bạch Dương – Nhân Mã – Yaaaaaaaaaa~ Phịch! Đó là tiếng con ngựa nhà ta hạ bàn tọa một cách êm ái lên chiếc đệm cao cấp. – Ai da… Không ngờ cũng có ngày Bạch đại ca ta lại ở chung phòng với con ngựa học sinh lớp năm này a! Bạch Dương vào sau, mang theo đống hành lí của cả hai. – Ê, con Bành Bạch kiaaaa! Nói ai là con ngựa học sinh lớp 5 hả? Chị đây là đại tỉ của mi đấy nghe chưa?! – Vâng, đại tỉ, thế tỉ có muốn bị tổng quản mama treo làm bữa tối cho cả bọn vì cái tội lề mề không?

– Là sao? _ Mã ngây ngô hỏi. – Là đi sắp xếp đồ đạc đó má! _ Bạch Dương đáp. – Hề hề, má quên mất… – Hmn… Mới có ba phút sau khi Xử Nữ nhắc mà quên, không biết đầu óc con ngựa nằy sao nữa. – Ê, Bành Bạch… – Giề? – Xếp đồ giùm tớ luôn đi! – _-!!! * Phòng ba: Sư Tử – Song Ngư – Aissssss… Tại sao? Tại sao tôi phải ở chung phòng với con mèo mặt bự này chứ? Tại sao???? Ôi… câu hỏi của Song Ngư thật… khó trả lời, Sư Tử thấy vậy, bắt đầu tự cao: – Tại cô quá tốt số chứ gì! Này, không phải ai cũng như cô đâu ha, phải có phúc ba đời, cô mới được ở chung với Đại thiếu gia đẹp trai – tài giỏi như tôi đây! – Có mà nhọ ba đời mới ở chung với một tên đẹp trai lai chó hiếm có khó tìm như anh thì có! _Song Ngư đáp. – Cô… _Sư Tử cạn lời. – Tôi làm sao? Biết tôi nói đúng rồi nên anh không cần khen đâu, hô hô hô… Một tràng cười tự mãn man rợ của con cá ngố vang lên, là cực hình đối với Sư Tử: – Được rồi bà nội, bà dẹp ngay cái điệu cười chết người của bà giùm con cái! – Cái con mèo mặt bự kiaaa, ta cười kệ ta, ai cho mi cấm! _Song Ngư – Ô hay! Giọng cười của nhà mi làm người dân ăn không ngon, ngủ không yên! Ta đây thay trời hành đạo, cấm mi đấy! _Sư Tử – Yaaaaaaaaaaaaaa…

Và một trận chiến “gối”… bắt đầu!… * Phòng bốn: Song Tử – Thiên Bình À, nói sao nhỉ… Hiện tại hai anh chị ấy còn bận rượt nhau quanh biệt thự, không có trong phòng. * Phòng 5: Ma Kết – Xử Nữ – Ắt xìììììì… – Cậu bệnh à? Ma Kết thấy Xử Nữ hắt hơi liên tục hai cái, thấy lo lo. Xử Nữ xua tay: – Không sao, chắc đứa nào nhắc á! (Kim Ngưu với Bạch Dương chứ ai) – Ừ, vậy tớ đi tắm trước, cậu dọn đồ trước đi, rồi lát nữa xuống phân công cho tụi kia! _Ma Kết – Ừ! Xử Nữ nói rồi xách vali của mình tới tủ đồ. Ais… sao hai anh chị này nghiêm túc dữ vậy trời. * Phòng sáu: Thiên Yết – Cự Giải Hiện tại thì hai bạn ý đã sắp xếp xong xuôi tất tần tật rồi, mà còn 20 phút nữa mới tới giờ của Xử Nữ. – À… T… Thiên Yết…. Cự Giải rụt rè lên tiếng – … Thiên Yết vẫn đang nằm trên giường… nghe nhạc. – Cậ… cậu muốn tắm trước h… hay sau? Cự Giải ngượng nghịu chỉ chỉ tay vào cửa phòng tắm, gương mặt lúc này trông đáng yêu lắm a. – Sau!

Đọc Truyện (12 Chòm Sao) Túc Hải Kết Thiên Duyên

Tinh túc hải là hành tinh do thú nhân làm chủ, do 7 đại tộc đứng đầu, dựa vào Túc Hải mà phân định giai cấp trong xã hội. Cao quý nhất là Túc Hải Thiên Căn, dĩ nhiên này là loại túc hải cực kỳ quý hiếm, cho dù có xuất thế, cũng là phần nhiều tồn tại trên người của Huyết Thống hoàng thất, không đến lượt dân đen có đưuọc. Thứ nhì là Túc Hải Địa Căn, dĩ nhiên này cũng là một loại Túc Hải qusy hiếm, và đa số chỉ truyền thừa theo huyết thống, người bình thường khó mà có được. Loại phổ thông chính là Lưỡng Quyên Túc Hải, đây là loại phổ thông, ai cũng có thể sỡ hữu, Lưỡng Quyên chia thành 4 mức độ đo bằng sự Thuần Khuyết của Tinh túc lực, cao nhất là cấp SS, gần như là loại Túc Hải thuần khuyết gần bằng với hai loại Thiên và Địa Căn, kế đó là cấp S, cấp A và cuối là cấp B. Loại cuối cùng chính là Túc Hải phế vật,gọi là Tạp Căn chủ yếu xuất hiện trong thân thể của những đứa con lai, loại Túc Hải này không những tạp nhiễm, sỡ hứu tư chất cũng vô cùng yếu kém, có thể nói nếu như phổ thông Lưỡng Quyên Túc Hải cấp B là loại tầm thường nhất mất một năm để thành thục Túc hải chi sơ Khiển thì loại Túc Hải Tạp Căn, có khi mất đến mười mấy năm vẫn chưa lĩnh hội được. Chính vì vậy, ở trong thế giới này, con lai bị xem nhưu một thứ phi thường do bẩn, khiến ai cũng căm ghét, khinh thường, gặp trẻ con thì bị hà hiếp, gặp người lớn thì bị đánh đập, bóc lột, đời sống vô cùng khổ sở cùng nhục nhã, khi mà ai cũng xem họ như cỏ rác dưới chân, thảo sưc giày xéo, hành hạ. Vì trong luật pháp của nơi này, thứu di nhất bị giết mà không phải chịu phạt chính là thú nhân có Tạp Căn.Chính vì vậy, bất cứ ai mang Tạp Căn, cũng đều che giấu chính mình rất kỹ, nếu như để lộ thân phận, không biết chính mình còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai hay không. Thật sự, cái xã hội này quá khôn nạn!

Lam Ma Kết là một đứa con lai, cũng giống như những đứa con lai khác, nó bị vứt bỏ, cha mẹ nó bị bắt đi xử tử! nó còn nhớ rất rõ, rất rõ ràng, cái ngày khốn kiếp ấy, khi mà nó mới có bốn tuổi đầu, buổi sáng nhẹ nhàng với ánh nắng nhẹ ấm áp cùng hương thơm ngào ngạt của những món ăn thơm ngon không ngừng tấn công khứu gíac nó, rất nhanh liền đưa nó tiến tới trước bàn ăn.Ngồi vào bàn ăn, không còn gì háo hức hơn, nó vui vẻ nhận lấy bát súp thơm ngon từ tay mẹ, tham lam hớp từng ngụm canh nóng hổi. Nó ngây thơ không chú chú ý đến nét mặt buồn rượi của cha mẹ mình, cha mẹ đều không ăn mà lẩng lặng nhìn nó, mẹ nó còn không nhịn được đưa tay che miệng, cố kìm nén tiếng khóc nức nở.

Hôm nay bọn họ sẽ chết! Đây sẽ là bữa cơm cuối cùng của cả nhà!

Cha nó không cam tâm, bàn tay nắm chạt chiếc bát đến buốt trắng, ánh mắt căm thù dõi theo đầu nhỏ đang vô tư uống canh, ba chiếc đuôi đen vui vẻ ngoe ngẩy, biểu hiện chủ nhân đang cực kỳ cao hứng.

Kết Nhi không thể cứ như vậy chết đi được!

– Chúng ta phải làm thế nào?

Mẹ nó đưa đôi mắt ngấn lệ nhìn chồng, kể từ đêm qua, bà đã phát hiện ra mùi của bọn chó săn quanh quẩn gần nhà, liền bàn bạc với chồng, không nhờ chồng bà vừa đi thám thính một lát, trở về khuôn mặt đặc biệt băng lãnh.

– Lũ chó săn đang ở bìa rừng, e là sớm mai sẽ đến bắt chúng ta, cả khu rừng đều đã bị vây chặt! Chúng vẫn chưa tấn công, chẳng qua là vì chưa nắm được chỗ ở chính xác của ta!

– Phải làm sao đây, bọn chúng nhất định không tha cho chúng ta, còn có Kết Nhi, con bé còn qúa nhỏ!

Nàng đưa tay che miệng, cố kìm nén tiếng nức nở trong cổ họng, Ma Kết còn ở bên cạnh ah, không thể kinh động con bé được!

– Có trách,trách chúng ta quá ngây thơ, còn tin rằng lũ người trong tộc sẽ không truy sát chúng ta chứ!

– Chàng nói, có thể là ai?

-Còn có thể là ai?_chàng hơi nhếch miệng cười lạnh_ Cửu Vỹ Thiên Hồ là một trong thất đại yêu tộc đứng đầu Tinh Túc Hải này, đừng nói nàng chỉ là con gái của một người nông dân bình thường, cho dù nàng có là công chúa của Kê tộc, thì bọn chúng cũng không chấp nhận chúng ta, huống hồ Kê tộc nhỏ bé lại yếu ớt, bọn họ sao có thể chấp nhận dây dưa ?

– Vậy, nếu chàng trở về, bọn họ có tha cho mẹ con ta con đường sống?

– Ngưu Nhi!_ chàng đưa tay quệt đi giọt nước đọng trong khóe mắt nàng_ nàng khờ quá, chúng là muốn ta trở về, cũng là muốn giết chết nàng và con!

– Vậy….?

– Sáng mai nàng hãy nấu một bữa ngon, chúng ta ăn ngon một chút, có chết cũng sẽ vui vẻ!

– Bảo ca ca, ta không muốn Kết Nhi cùng chết chung với chúng ta!

– Ngưu Nhi, đây là chúng ta số mệnh!

Cả một đêm dài, Vũ Yến Ngưu ôm lấy Lam Bảo Lâm khóc , tiếng khóc nghẹn ngào, đau đớn thấu tận trời xanh !

Ánh mắt Bảo Lâm ngày một trùng xuống, bất chợt chàng đưa tay ra, rất nhanh liền đánh ngất đứa nhỏ, một tay liền dò đến động mạch chủ trên cổ tay phải, vận lực, dòng khí đỏ đậm dần bao quanh lấy cánh tay chàng, dần dần chui vào cơ thể đứa nhó, lặng lẽ tiêu thất.

– Kết Nhi, cha mang Túc Hải Thiên Căn truyền hết cho con, phong ấn nó bên trong cơ thể con, để con không bao giờ phải chịu tổn thương.

Yến Ngưu một bên nhìn đến thương tâm, gia đình nhỏ của nàng, bỗng chốc biến thành như vậy, khiến nàng đáy lòng râm ran đau nhứt. Ngay từ đầu đã biết trước kết cục chắc chắn sẽ trở thành như vậy, đều do cả hai người cố chấp, nếu không, có lẽ cả hia hiện tại đều sống thật tốt rồi. Lam Bảo Lâm, xuất thân cao quý, vốn là cháu trai của Tộc trưởng Cửu Vỹ Thiên Hồ, từ nhỏ đã giống như thái dương, sung sướng đủ đường, lại còn thiên tư thông minh,có Túc Hải Thiên Căn quý hiếm, chính là viên ngọc trên tay của Tộc trưởng Hồ tộc, thậm chí còn được ban Hôn với công Chúa hồ Tộc, thế nhưng Bảo Lâm từ nhỏ tâm tính đã bướng bỉnh, nào để tâm đến mấy lão già Trưởng Lão, Trưởng tộc , chàng một thân anh tư thiếu nhiên, kiêu ngạo chu du khắp thế gian, kiêu ngạo như mặt trời, vậy mà chỉ vì một ly nước mát mà suốt đời trở thành suối nhỏ bên cạnh một nữ nhi tầm thường, xuất thân thấp hèn như Yến Ngưu nàng. Bất quá, trong tộc nhiều lần truy đuổi , chàng ddefu mang vợ con trốn đi, chỉ là hiện tại, lại làm sao tiếp tục trốn ?

Bảo Lâm vận dụng chút linh lực còn dư lại lập ra một kết giới xuyên không, mang đưa trẻ đi !

– Yến Ngưu, nàng có trách ta hay không ?

– Ta vĩnh viễn cũng không trách chàng !

– Được, chúng ta hiện tại liền đi thôi !

Bảo Lâm cười nhẹ, ôm chặt lấy Yến Ngưu, chờ đợi ngọn lửa đến từ túc hải của nàng thiêu đốt cả hai, tan thành tàn tro. Vũ Yến Ngưu xuất thân thấp hèn, thế nhưng lại may mắn sỡ hữu Lương Quyên Túc Hải Cấp SS, nếu như đi đánh trận, chắc chắn nàng hẳn là sát thủ đáng sợ. Bất quá, nàng tâm tính thiện lương, cả đời đều không mong cầu gì, chỉ hy vọng có thể yên ổn sống bên cạnh người mình yêu đến hết đời.

Hết.