Truyện 12 Chòm Sao Và Học Viện Pháp Thuật Gtnv / Top 4 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

12 Chòm Sao Và Học Viện Pháp Thuật. Gtnv

GTNV:

-Bạch dương: Nữ 15 tuổi

Là một cô nàng phù thủy nhí nhảnh và xinh đẹp ở học viện. Tóc đỏ, cao 1m 70 với làn da trắng mắt to đen láy. Cá tính mạnh mẽ rất thích chọc phá các thầy cô trong trường nhưng đối với các sao nữ như chị em ruột thịt và dám hi sinh để bảo vệ họ.

-Kim ngưu: Nam 15 tuổi

Mới đến học viện lần đầu do cha mẹ ép buộc nên chàng trâu ngậm ngùi phải đi. Anh chàng là người rất hảo ngọt phải gọi ham ăn mới phải. Cao 1m 8 khỏe mạnh dáng người chuẩn (lạ nhỉ), nước da rám nắng đôi mắt màu mật ong hút hồn người.

-Song tử: Nam 15 tuổi

Con của tập đoàn giày thể thao nổi tiếng. Khuôn mặt sát gái là một hot boy toàn trường (cũ). Có thành tích quậy phá và cua gái đáng nể. Nhưng từ khi gặp Cự giải một cô nàng phù thủy ngốc nghếch nhưng lại đáng yêu vô cùng thì lại có chút cảm giác xao xuyến gì đó. Cao 1m 85 sở hữu mái tóc bạch kim lãng tử.

-Cự giải: Nữ 15 tuổi

Một cô phù thủy giàu tình cảm nhất trong các nữ phù thủy, đáng yêu lắm. Miệng nói ghét Song tử nhưng lại hay đỏ mặt khi gặp anh. Sở hữu mái tóc tím với chiều cao 1m 68 thân hình nhỏ nhắn nhưng rất xinh đẹp làn da trắng.

– Sư tử: Nữ 15 tuổi

Cô nàng sư tử lém lỉnh của chúng ta lại là một phù thủy đáng iu và nghịch ngợm nhất trong 6 nữ phù thủy lớp cao cấp. Tuy quậy phá nhưng rất thương yêu mọi người. Mái tóc màu vàng cam dày và xoăn tít cao 1m 75 làn da trắng làm bao chàng trai ngất ngây.

-Xử nữ: Nữ 15 tuổi.

Cô nàng là một Miss hoàn hảo theo đuổi gò bó bản thân vào sự hoàn mỹ. Rất xinh đẹp và một hoa khôi nổi tiếng toàn trường với mái tóc nâu xoăn lọn bồng bềnh óng ả. Cao 1m8 là người vào học viện từ năm 5 tuổi nên cô nàng là một cao thủ phù thủy toàn trường khó ai sánh bằng. Làn da trắng đôi mắt nâu to tròn u sầu.

-Thiên bình: Nữ 15 tuổi.

Cô phù thủy xinh đẹp đứng thứ 2 trong học viện. Với làn da bánh mật và mái tóc ngắn ngang vai mà đen óng ả. Cao 1m78 Dáng người khỏe mạnh thể lực tốt. Rất yêu thương mọi người và xem Xử nữ như một chị em ruột thịt của mình.

-Thiên yết: Nam 15 tuổi

Là một anh chàng với thân hình chuẩn không cần chỉnh và khuôn mặt lạnh băng không cảm xúc. Đôi mắt xám sâu như lòng đại dương khó đoán được anh đang nghĩ gì, một kẻ che giấu cảm xúc tài ba nhất trong các chòm sao. Một sát thủ với chiều cao 1m 86 mái tóc đen xoăn tít.

– Nhân mã: Nam 15 tuổi

Chàng trai lém lỉnh nhưng cực đáng ghét với tính tình tinh quái luôn bày trò chọc tức mọi người (chuyên gia bị gậy ông đập lưng ông bởi ông bạn thân là Thiên yết) Cao 1m85 một hotboy đang iu. Cẩu thả và có phần bê tha luông bị cô phù thủy Thiên bình giáo huấn toàn tập.

– Ma kết: Nam 15 tuổi

Anh chàng là người lạnh lùng giống thiên yết nhưng về mặt che giấu xúc cảm của mình thì rất kém. Khuôn mặt đẹp như tạc với mái tóc đen hớt cao là mẫu người cho nhiều cô gái theo đuổi nhưng anh không bận tâm, từ lúc gặp tiểu Nữ là tim anh có chút gì xao xuyến. Đôi mắt có chút gì khó hiểu. Cao 1m 87.

– Bảo bình: Nữ 15 tuổi.

Cô nàng là bà hoàng hóa chất với những phát minh kỳ dị và nguy hiểm đến chết người. Mang danh là phù thủy nhưng cô nàng rất trẻ con và đáng yêu mọi lúc mọi nơi. Cao 1m 7 mái tóc màu xanh dương nhạt suôn dài và đôi mắt màu saphia long lanh. Đối xử rất tốt với tất cả mọi người đặc biệt là các chị em trong KTX cao cấp.

– Song ngư: Nam 15 tuổi

Một anh chàng rất mê truyện ma với làn da trắng như con gái. Khuôn mặt baby nhưng khi nổi điên thì hậu quả khó lường. Cao 1m 82 mắt nâu to tròn với mái tóc xanh lá sẫm bù xù theo phong cách phương tây.

12 Chòm Sao Và Học Viện Pháp Thuật. Chap 1

CHAP 1: Kí ức lãng quên và cuộc gặp gỡ định mệnh.

Mùa thu lại đến mang theo những cơn gió miên man trong lành gợi lên biết bao những kỉ niệm mơn man tại học viện Pháp thuật này. Những cơn gió cứ dìu dịu đưa những cái lá khẽ khàng rơi lả tả với những cơn mưa phùn lất phất thổi vào một khung cửa sổ của một căn phòng trong khu KTX cao cấp dành cho 6 nữ phù thủy xinh đẹp. Xử nữ – Một cô nàng có cái tên kiêu sa đang lim dim đôi mắt nâu khẽ khàng nhớ lại nhưng kí ức đã bị chôn vùi sau 10 năm từ cái ngày cô vào học viện này.

10 năm trước năm Xử nữ 5 tuổi:

Một cái ngày mùa thu nhưng không hiểu sao ngày hôm ấy trời lại làm mưa bão gió cứ gào thét ầm ầm. Nhưng khác với bên ngoài trong một căn nhà rộng rãi nhưng lại ấm áp đầy ấp tiếng cười và niềm vui.

-Nào con thổi nến đi. Người đàn ông với mái tóc đen đang vỗ về cô con gái nhỏ bé của mình đang đứng gần chiếc bánh kem 5 tầng lung linh dưới ánh nến. Bà mẹ đang tết lại cho cô con gái của mình những bím tóc thật xinh đẹp. Ngày hôm đó thật đúng là một ngày hạnh phúc nhưng không ngờ cái ngày định mệnh ấy lại cướp đi sinh mạng của ba mẹ cô. Cơn gió lốc ầm ầm đập tan cái cửa gỗ 2 tấm rắn chắc mang không khí lạnh lẽo của thần chết đem tới 3 người lạ không mời mà tới với dáng dấp của một phù thủy và chiếc áo choàng khuôn mặt của họ đã được giấu sau những cái mặt nạ đen thui.

-Các người muốn gì? Chúng tôi đã không còn là những phù thủy nữa mà vẫn không buông tha chúng tôi sao? Bố Xử nữ đứng phắt dậy chỉ thẳng vào mặt những kẻ đó. Một trong ba tên đang đang đứng trước mặt lên tiếng:

– Vì thế chúng ta mới giết bọn mi để diệt những hậu quả sau này ngay cả con bé này. Hắn chỉ về phía Xử nữ

– Thế thì đừng trách bọn ta vô tình. Bố mẹ cô khoác lên một bộ đồ phù thủy màu đen tuyền cầm trên tay hai thanh gươm sáng lòa mắt chém thẳng vào bọn chúng nhưng một tên đã bắt được Xử nữ. Hắn đưa một thanh gươm đen lên cổ cô buộc cha mẹ cô phải bỏ vũ khí xuống. Hắn cười man rợ nhìn hai người và đưa thanh gươm lên cổ họ chém 1 phát. Dòng máu tươi phun ra trước mặt Xử nữ. Bỗng có một luồng sáng từ hai thanh gươm bay thẳng và chém chết tên đang giữ Xử nữ. Luồng ánh sáng tím dịu dàng bao lấy cô, hai thanh gươm được ẩn vào người cô và khi sức mạnh đạt tới cực đỉnh thì nó sẽ hiện ra. Sau cái ngày kinh hoàng ấy dì của cô quyết định bảo toàn tính mạng của cô bằng cách đưa cô vào Học viện pháp thuật.

……………………………………………………………………………………………………………………………

Đôi mắt khẽ chớp lại rồi mở ra. Hôm nay là ngày giỗ của cha mẹ cô là cái ngày kinh hoàng mà cô không muốn nhớ tới. Khẽ ngồi dậy, cô khoác trên mình bộ đồ phù thủy màu xanh dương đậm cùng với cái mũ nhọn cao, chiếc đũa bạc nằm yên vị trong tầng lớp áo thơm thoang thoảng mùi hoa hồng chớm nở. Cô nhẹ nhàng cưỡi chổi bay sang phòng của Thiên bình đánh thức cô nàng dậy. Một ngày mới đã bắt đầu ở học viện Amagic này.

I~O~I

Một buổi sáng bình yên ở nhà Nhân mã:

– Nhân mã à, con có nhớ hôm nay là ngày gì không? Mẹ nhân mã đang đánh thức anh dậy.

– Hôm nay là ngày XX tháng YY năm XYXY chứ ngày gì hả mẹ?

– Ngày con chuyển đến học viện pháp thuật đấy mà giờ còn ngủ nướng, dậy đi! Câu nói có sức công phá mãnh liệt tác động đến dây thần kinh của mã, anh nhảy phóc dậy thay đồ rửa mặt. Bây giờ trông anh thật tươm tất trong bộ quần tây áo sơmi trắng tháo 1 nút. Anh tung tăng như một đứa con nít tay xách 1 chiếc balo vừa đủ chứa nguyên cái tủ quần áo của mình ra khỏi nhà đến nhà thằng bạn thân Thiên yết.

Tại nhà thiên yết.

-Thưa cậu chủ cậu dậy đi hôm nay tới ngày cậu vào học viện đấy ạ. Ông quản gia đứng ngoài cửa gọi anh chàng Thiên yết. Tiếng chuông đồng hồ làm anh khó chịu, nó cứ inh ỏi từ nãy giờ. Phập mũi dao bay thẳng vào chiếc đồng hồ làm nó câm miệng lại (đây là cái đồng hồ thứ n bị Thiên yết quăng dao vào mỗi buổi sáng) Anh ngồi dậy thay đồ rồi bước xuống ăn sáng. Chợt có tiếng la í ới ngoài cửa:

– Này bọ cạp chú ra mở cửa cho Sư huynh mã mã taz đây nhanh!!!!! Nhân mã đang đứng ngoài cửa la inh ỏi hơn cái đồng hồ nhà Yết nữa.

Đoàng tiếng súng nổ phá tan cái ổ khóa ngoài cửa, cánh cửa mở tung còn mã ta thì tung tăng đi vào vì quen cái kiểu mở cửa của Yết rồi lạ gì nữa.

– Này mới sáng sớm làm gì nhảy tưng tưng ngoài cửa thế hả? Thiên yết ngồi xuống hế cầm muỗng lên ăn sáng.

– Sang rủ chú em đi học chứ đi đâu, vậy cũng hỏi, mà taz qua đây chú cũng chẳng thiết đãi ta 1 bữa ăn sáng sao??? Mã nhìn cái dĩa thức ăn của Thiên yết nói.

– Chú Lee chú bới cho con ngựa này một tô cơm đi. Thiên yết chỉ tay nhưng miệng vẫn đang … nhai

Xong xuôi suôn sẽ hai chàng lên xe đến học viện. Họ đã đến đây thì sẽ không có cơ hội ra thế giới bên ngoài cho tới khi 20 tuồi.

Nhà Kim ngưu.

– Cốc cốc cốc cậu chủ ơi dậy đi ạ , tới giờ đi học rồi ạ! Cô người hầu khổ sở đánh thức anh chàng ham ăn dậy nhưng mãi không được cô bèn la lên:

– Ăn cơm, ai không dậy khỏi ăn!!!! Vừa dứt lời thì chiếc mền đang đắp của anh chàng tung dậy ngay.

– Ăn ăn ăn chứ sao không? Đâu đồ ăn đâu? Kim ngưu dáo mắt nhìn xung quanh nhưng ngoài cô người hầu ra thì chẳng có thứ gì ăn được.

– Cái cô này sao cứ khoái phá giấc mộng của người ta như vậy hả?

– Xin lỗi cậu chủ đồ ăn ở dưới nhưng hết cách rồi tôi đành kêu cậu dậy bằng cách đó thôi, mà công nhận cách này bà chủ chỉ cho tôi hay thật. Cô bé người làm mới đưa tay che miệng cười khúc khích.

– Được rồi taz sẽ xuống, cô đi đi. Ngưu chan vẫn còn tiếc rẻ cái giấc mơ đang được ăn cái bánh nhân mật ngon lành nên tức tối lắm nhưng biết sao được. Anh bước xuống lầu, một bữa ăn thịnh soạn được bày ra ê hề như tiệc và chỉ chờ có mỗi mình cậu ăn mà thoy.

Tại nhà của hotboy Song tử:

– Haizzz…, hôm nay taz lại phải từ biệt cái thế giới bên ngoài này rồi, nhưng không sao ta vẫn có thể cua được mấy em ở trong cái học viện ấy. Song tử đang thở dài nhìn mấy cái số điện thoại của các cô nàng mà anh từng quen từng số một. Anh đứng dậy nhìn cái bản thành tích cua gái của mình thì lại chép miệng:

– Chậc, mới có 150 em à, chán quá, lần này vào đó cố gắng vượt trên cả mục tiêu mới được. Rồi lầm lủi bước ra xe đi thẳng tới học viện trong sự tiếc rẻ của các cô nàng đang rình ngoài cửa.

….

– Thôi chết mình còn một số việc chưa làm trời ơi còn mấy cái bản thảo ôi trời vẫn chưa xong bla…bla…bla… Anh chàng Ma kết của chúng ta đang đi qua đi lại trong căn phòng bừa bộn giấy tờ.

– Thưa thiếu gia đã tới giờ ngài phải đi học rồi, và bà chủ có dặn là cậu nên vứt bỏ những tấm bản thảo vớ vẩn ấy đi. Ông quản gia vẫn giọng điệu cung kính nói.

– Cái gì? Dám bảo những bản thảo của tui là vớ vẩn hả? Không nói nhiều lấy cái túi gom hết tất cả những bản thảo cho tôi mauuuuu! Ma kết quát lớn rồi ung dung thay đồ đến trường, đối với anh bản thảo thiết kế những căn nhà là niềm đam mê cháy bỏng của mình.

I~O~I

Trở lại với học viện Amagic của chúng ta.

-Ha ha ha đố cậu bắt được tớ đấy Bạch dương. Giọng Sư tử lanh lảnh trong bầu không khí thoáng đãng của trời mây mùa thu, cô nàng cưỡi chổi lạng lách qua những tán cây cổ thụ cành lá sum suê rậm rạp.

– Cậu đứng lại, ai cho cậu dám vặt lông con cú mèo trắng của mình hả??? Cô gái có mái tóc đỏ đuổi theo bỗng:

Vụt một tia nước phóng ra từ cây đũa của cô nàng Bảo bình làm ướt chổi của hai người, thế là họ rơi xuống nhưng sung. Thật may cho cô nàng Sư tử là có một anh chàng xấu số đang hăng say dán mắt vô cuốn tiểu thuyết Ma cà rồng mà không để ý có vật thể lạ sắp đáp xuống đầu mình. Rầm cả hai người ngã sõng soài trên nền cỏ xanh ẩm ướt những giọt mưa.

– A~~A~~A~~ Má ơi trời sập. Song ngư la oai oái lên và đôi mắt nhắm tịt lại còn Sư tử bò lồm cồm dậy phủi quần áo rồi chạy đi.

– Này này cái cô kia, từ đâu rơi xuống trúng tôi mà không xin lỗi bỏ chạy vậy hả?? Song ngư sau vài giây đứng hình anh đã nhìn ra thủ phạm làm trời sập là ai bèn ngồi dậy ăn vạ.

– Cớ gì mà phải xin lỗi cơ chứ, ai bảo anh không chịu nhìn đường? ( trời đất mình bay xuống người ta mà còn đổ thừa nè trời. *Ông trời*: làm sao taz biết mà kêu ta)

Đọc Truyện Học Viện Phép Thuật 12 Chòm Sao

Chap 3: Học viện phép thuật và lớp A.

” style=”border: 0px;” ]​

– Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa – Một tiếng hét long trời lở đất.

Sự tàn phá của tiếng hét này khủng khiếp đến nỗi của kính nhà Giải thì vớ tan tành, ly trà trên tay Xử Nữ không cánh và rớt quai và bay thẳng xuống đất. Tội nghiệp nhất là mấy chú cá trong bể kính bị vỡ. Nước văng ra tùm lum.

Và xin giới thiệu chủ nhân của tiếng hét đó chính là …. chị Mã Mã nhà ta… Hôm nay là ngày đầu tiên của năm học mà sao chị Mã nhà ta có vẻ cuống cuồng cuồng lên thế không biết??

– Muộn rồi!!! – Mã Mã nói. – MUỘN RỒI. – Cô hét lên.

– Muộn cái đầu con ngựa điên nhà cậu ấy!!!!!!!!!!!!!!!! – Xử Nữ tức giận ném thẳng cái điện thoại ném chó chó cũng chết vào đầu Mã Mã.

Bị tấn công bất ngờ, hơn nữa lại gặp phải đối thủ đáng gờm cùng vũ khí quá lợi hại nên Mã nhà ta ngã ngửa ra ngay sàn nhà. Kiều này không biết Mã có nhập viện vì trấn thương sọ não không chứ cái điện thoại đó ném chó chó cũng chết mà…

======================================================================================

– Hu hu đau quá!!! – Mã Mã vừa ôm đầu vừa khóc.

– Ai bảo cậu vặn cái volum cho to. – Xử Nữ vừa lái xe vừa bực tức nói. Mái tóc màu xanh lá mạ của cô hôm nay được cột sang hai bên.

– Tại vì…. – Ngư Ngư cười trừ.

– Hai bà kia đi xe phân phối lớn mà bọn này lại không giám đi nên đành đi xe của Xử Nữ. Còn xe riêng thì vứt ở nhà rồi. – Bạch Dương tỏ ra khó chịu khi bị bỏ rơi.

Sau khi bỏ rơi mấy cô bạn của mình ở lại trong xe của Xử Nữ thì Cự Giải và Thiên Bình bây giờ mới có thời gian để leo lên xe.

– Mấy bản báo cáo đó thật là chả ra đâu vào đâu cả… – Thiên Bình nói khi leo lên chiếc Yamaha R15 màu đỏ trắng.

– Nhưng dù sao mình vẫn mong hợp tác với công ty của ba cậu thuận lợi. – Giải cười và đội chiếc mũ bảo hiểm vào.

– Nhưng Giải à, hợp đồng đó nói rằng sẽ lấy khoảng 40% cổ phiếu trong công ty hả??? Mình nghĩ như thế hơi…. – Thiên Bình ngập ngừng.

– Cậu yên tâm. – Giải nói khi bỏ chiếc cặp vào ngăn đựng đồ. – nếu không có lời thì mình sẽ chả làm ăn với ba cậu làm gì.

– Ừ. – Thiên Bình cười. – Bọn mình đi thôi. ” style=”border: 0px; color: rgb(44, 62, 80); font-family: Georgia, ‘Times New Roman’, Times, serif; line-height: 20.533334732055664px; background-color: rgb(248, 248, 248);” ] Xe của Thiên Bình Xe của Cự Giải =================================================================================================

Trong khi bên các sao nữ còn đang trật vật đến trường thì các sao nam đã tiếp đất an toàn.

– Mình ghét đi trực thăng!!!! – Kim Ngưu nói lúc nôn lên nôn xuống.

– Lần đầu tiên mình thấy người say trực thăng. – Song Tử nói khi nhìn thấy cảnh tượng của Kim Ngưu.

– Ăn cho lắm vào. – Bào Bình cũng tham gia cùng Song Tử.

– Hai cậu ồn ào quá đi. – Thiên Yết bực mình. Dù đã đeo tai nghe nhưng cái mồm của Song Tử và Bảo Bình như cái loa. Làm cho anh chả nghe được gì cả.

– Dạ vâng thưa ngài chủ tịch Hội học sinh tương lai. – hai cậu quý tử nhà ta cùng hô to. Hôm qua sau khi đấu xong với Cự Giải cũng là lúc người ta gửi thư đến báo Thiên Yết là Tân chủ tịch Hội học sinh. Và thế là Kim Ngưu, Bảo Bình, Song Tử ăn mừng cả đêm trong khi nhân vật chính đi ngủ từ thủa nào.

– Hôm qua ba người ăn đến mấy giờ vậy?? – Ma Kết vừa đọc sách vừa nói.

– 12 giờ đêm. – Bảo Bình bình thản nói. – mấy Club còn mở lâu hơn.

– Cứ ráng mà thức đi khi còn có thể. – Thiên yết lạnh lùng nói. – Mấy cậu sẽ phải nai lưng ra làm bài tập và thành viên Hội học sinh đấy.

……………………………………….

– Chu choa!!! – Bạch Dương trầm trồ. – Nó to quá đi.

– Đương nhiên. – Xử Nữ nói. – Đây là…. – Nhưng Xử đang nói thì tiếng hét chói tai vang lên.

Chiếc trực thăng của mấy sao nam đậu xuống làm gió thổi không ngừng và…. váy của bạch Dương, Nhân Mã, Xử Nữ và Song Ngư cũng bay lên không ngừng.

– Tự do muôn năm!!!! – Kim Ngưu thều thào khi rời khỏi khoang ngồi.

– Sao mà…. – Song Tử vừa xuống mà đã định than chán nhưng cái câu chán đó lập tức bay đâu mất khi cậu nhìn thấy Nhân Mã. Lập tức, một ý tưởng trêu trọc cô trong đầu cậu rực sáng.

– Cậu có mang điện thoại không Bảo Bình??? – Song Tử lập tức hành đọng. Vừa nghe tiếng cậu Nhân Mã đã biết rằng có chuyện chẳng lành. Vì cái tên này có bao giờ bỏ qua cái ý định trêu trọc cô đâu.

– Làm gì?? – Bảo Bình vừa nói vừa lấy cái Iphone 5S ra.

– Gọi cho Kiểm lâm về việc có loài thú quý hiếm trong truyền thuyết là Nhân Mã lạc đàn. – Song Tử vừa nói vừa để ý đến biểu hiện của Nhân Mã.

– CÁI TÊN KIA!!!!!!!!!!!!!!!!! – Lửa rực rỡ trên đầu Nhân Mã. Lần này thì Song Tử chết chắc rồi. Ai bảo cậu đụng đến cả tên lẫn họ của cô làm gì. Và thế là…

Soạt! Soạt! Soạt!

Những mũi tên mang màu sắc xanh lá đặc trưng của dòng học Saggitarus bay ra. Chúng loao đi với tốc đọ xé gió và bay thẳng về phía Song Tử.

– Chiêu này từ bại rồi cô bạn ạ. – Song tử cười khểnh.

– Cậu nghĩ tôi chịu thua cậu sao??? – Nhân Mã cũng đáp trả. – Lamura Lamura Arrowrasi. – Khi câu thần chú được tung ra thì cũng là lúc những mũi tên mang hình ảnh của những thứ dễ vỡ mỏng manh như pha lê phân thân thành nhiều người giống mình.

– Chết tiệt!!! – Song Tử nói khi dùng những ngón tay nhịp nhịp trong không khí. – Lamura Lamura Ariatsu.

Bùng!!!!

Một tiếng nổ lớn được tạo thành khi bức tường vô hình và những mũi tên phân thân gặp nhau. Khói bụi bay mịt mù. nhưng hai ông bà kia đâu phải đã xong.

– Thật là đen đủi khi từ đầu năm đã gặp phải một kẻ điên. – Mã Mã biến chiếc cung trở về hình dạng chiếc trâm cài và cuốn nó lên tóc.

– Vậy thì gặp động vật quý hiếm chắc là xui hết chỗ nói. – Song Tử cũng không kém cạnh.

Xet! Xẹt! Xẹt!!!

Hai tia lửa điện chạm nhau làm mùi khí ozôn bốc lên nồng nặc. Hai người đang định lao vào đánh nhau thì bỗng nhiên một chiếc xe phân phối lớn hiệu Honda R15 đen chạy vào cắt ngang cả hai.

– Song Tử, cậu lịch sự chút đi. – Sư Tử nói khi bỏ chiếc nón bảo hiểm ra.

– Kệ mình. – Song Tử nói một cách cộc cằn trong khi đó thì Mã đã quay về với Xử Nữ.

– Mà sao cậu đến muộn hơn bọn mình 15 phút vậy? – Bảo Bình hỏi. – Nêu sđến sớm đã có thể xem kịch rồi.

– À – Sư Tử cười. – Tại mình bận đua với hai người đẹp này. – Câu nói của Sư tử vừa dứt thì hai chiếc xe phân phối lớn hiệu Yamaha R15 chạy vào xé toạc những ngọn gió mùa thu. Cô gái trên chiếc Yamaha R15 có màu đỏ trắng hậm hực bước xuống xe và cởi mũ bảo hiểm ra.

– Cậu chơi ăn gian!! – Thiên Bình tức tối chỉ vào mặt Sư Tử. – Ai lại chơi kiểu đó. – Lại thêm một cặp đôi cãi vã rồi…

– Thôi nào. – Sư Tử giơ tay lên đầu hàng. – Các cậu có bảo là không được chạy đường tắt đâu. Hơn nữa cũng không quy định là phải đi đúng làn đường khi đua.

– Cậu ta nói đúng. – Cự Giải leo xuống khỏi chiếc Yamaha R15 màu trắng. – Bọn mình đã sơ xuất trong việc đặt ra điều luật và cách thi đấu.

– Hả????? – Khi nhìn thấy Cự Giải Song Ngư không khỏi ngạc nhiên. – Giải cậu đua với….

– Ừ. – Cự giải cười. – Lâu lâu giả trí chút.

– Mau vào thôi. – Bạch Dương lên tiếng. Từ nãy đến giờ cô đã kiềm chế lắm rồi mới không đánh chết Kim Ngưu.

Thế là sau một cuộc gặp gỡ khó khăn ở công trường thì các sao mới chịu vào lớp.

Trong lớp

– Các em ngồi yên lặng. – Cô giáo gõ gõ cây thước xuống bàn. – Như các em đã biết lớp chúng là lớp A. Năm học này tôi, cô Anne sẽ chủ nhiệm các em. Bây giờ thì các em hãy ổn định để sắp chỗ và bầu ban cán sự.

Một hồi sau cô giáo lấy ra một thùng thăm và đưa cho từng đứa bốc. Hên sui thế nào thì các sao nhà ta cũng chẳng muốn ngồi với địch thủ của mình.

– Phật tổ linh thiêng. – Mã Mã nói lúc rút cây thăm. – Con hứa sẽ đi lễ đầy đủ chỉ cần người không cho con ngồi cùng thằng cha Song Tử là được. -Nhưng định mệnh trớ trêu. Khi nhìn xong cả thăm phòng và thăm chỗ ngồi thì nhân Mã nhà ta chết đứng tại chỗ. Song Tử, Song Tử. Hai chữ Song Tử to đùng trong mỗi lá thăm của cô. Bây giờ thì Mã Mã nhà ta chỉ biết ngồi khóc.

Cuối cùng thì vì mấy cái là thăm mà các sao nhà ta kiện lên kiện xuống, kiện tới kiện lui nhưng vẫn chẳng có ai thắng kiện cả. Còn cô Anne thì kháng cáo thành công cả chục đứa trong lớp.

Kết quả chỗ ngồi Xử Nữ – Ma Kết : Bàn này không có gì gọi là chiến tranh cả khi mà hai anh em ngồi cùng nhau. Kim Ngưu – Bạch Dương : Bàn này thì chiến tranh hơn cả Thế chiến thứ hai. Nhưng chẳng biết ai là Phát xít Đức nữa. Nhân Mã – Song Tử: Bàn này thì thôi rồi. Thù chất như núi, khó mà hóa giải. Thế chiến thứ ba, sẵn sàng có mặt. Nhưng ai là TQ, ai là VN thì chưa biết. Bảo Bình – Song Ngư : Bàn này là cái bàn lạ nhất trong lớp luôn. Bảo Bình thì ngắm Song Ngư, Song Ngư thì đi ngắm lá cây ngoài cửa sổ. Suy ra là đơn phương cả lũ. Sư Tử – Thiên Bình: Đây là cái bàn toàn bác học điên cả. Thiên Bình thì lo lắng về Hóa học vô cơ. Trong khi đó thì Sư Tử lại lo Hóa học hữu cơ. Cự Giải – Thiên Yết : cái bàn này thì âm khí nồng nặc. Từ đầu buổi đến giờ Yết ngủ như chết còn Giải thì chăm chú đọc sách chả quan tâm sự đời ra sao. Nhưng mà âm khí ở cái bàn này sao cao như núi.

Kịch liệt hơn là ở chỗ phòng ngủ. Bạch Dương – Nhân Mã : Mấy bà này thì chỉ có nước tám hết đêm. Kim Ngưu – Sư Tử: phòng này là yên tĩnh nhất. Bảo Bình – Song Tử: hai ông này thì thôi rồi. Party cả đêm. Song Ngư – Thiên Bình: phòng này là kì lạ nhất. Ma Kết – Xử Nữ : hai anh em nên chẳng phải lo xa. Thiên Yết: một mình một phòng. Chủ tịch Hội học sinh mà. Cự Giải: Có giết cô cũng không ở với kẻ thù đã từng đánh bại mình. ( Anh Yết đó ) Một mình một phòng, một mình một giang sơn.

Sau vụ đầu năm này sẽ là mấy bài kiểm tra Chất lượng đầu năm nên mấy sao cứ ngồi mà hưởng thụ trước khi tận thế. ================================================================================================= Chap này dở nhất trong các chap mình viết nên mấy bạn cứ ném gạch để mình xây Biệt thự a~ mà lí do là do lười =w=

Đọc Chap 4: Học Viện Pháp Thuật

Chiếc xe đã đến trước cổng học viện. Cự Giải loi nhoi nhìn ra cửa sổ với bộ mặt rất chi là phởn. Chu choa… Học viện này thực sự rất lớn nha! Ngay cả chiếc cổng cũng được thiết kế vô cùng sắc sảo. Hình dáng hài hoà của từng song cửa càng tôn lên vẻ uy nghi của nó.Xoạch! Chiếc cổng mở ra, chiếc xe tiếp tục tiến vào. Giải ngoái lại phía sau nhìn, cô không hề thấy bảo vệ hay bất cứ ai đứng gần cổng, liền giơ tay thắc mắc: – Chú ơi, cổng trường được thiết kế chức năng tự mở sao? Hiện đại quá. – Không phải là công nghệ máy móc gì đâu. Đều là do Magic Dịch chuyển. – bác tài xế cười – nếu cháu học ở đây, thì phải cố thích nghi với những hiện tượng này, đối với học viện thì chẳng có gì kì lạ cả. “Thú vị nhỉ” – cô thầm nghĩ. Trong lòng cực kì thích thú. Ngồi trong xe một lúc, cô phải công nhận là học viện này quá rộng, từ cổng mà đến được ngôi trường trung đẳng của cô thôi cũng là một vấn đề. Đằng xa, lấp ló sau những hàng cây ven đường là 2 ngôi trường mà theo cô biết là trường sơ đẳng và cao đẳng được phân cách thành từng khu vực. Bác tài xế còn kể đến công viên, viện bảo tàng, khu vực sinh thái, phố trung tâm, các khu vực câu lạc bộ như Hệ Khoa học – kĩ thuật ( bật mí chút, Bảo Bình là thiên tài ở đây đó nha), hệ tâm linh hay bộ y học, nghệ thuật,… Vân vân và vênh vênh…. – Đã quá! Cái gì cũng có, y như một thành phố thu nhỏ vậy. – Cua kích động hét lên. Tuyệt, tuyệt, tuyệt! Y như trong những bộ Anime thần thánh mà cô cày ngày đêm về một ngôi trường xa hoa đủ màu sắc. Hơn nữa đây còn là sự thật. Cô có cảm giác mùa xuân tràn ngập trong lòng, hạnh phúc_ing…Cốp!!! Một âm thanh lãnh khốc vang lên cắt đứt nguồn mạch cảm xúc của Giải. Bắc Giải – cha cô – nãy giờ ngồi im lặng trong xe, lạnh nhạt nói: – Ồn ào quá Bỗng nhiên bị một cú trời giáng, bao nhiêu nguồn hạnh phúc đang tuôn trào dần tụt xuống còn mức âm. Cự Giải trưng bộ mặt cún con, đôi mắt long lanh ủy khuất tựa một đóa bạch liên hoa trong sáng nhìn về người cha kính yêu. Trong lòng rất muốn cãi lại nhưng sợ tuyệt chiêu Liên hoàn cốc giáng xuống, cô chẳng muốn vác đám “ổi” vào lớp trong ngày đầu tiên đi học chút nào. Thế nên đành ngậm ngùi xích ra xa ngồi vẽ vòng tròn lên ô cửa kính tự kỉ… ~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Chiếc xe đỗ trước khu giám hiệu của trường trung đẳng. Như bao ngôi trường cấu trúc chữ U khác, khu giám hiệu nằm ở tầng cao nhất của lầu chính giữa. Giải bước xuống xe, đảo mắt ngơ ngẩn nhìn ngắm xung quanh. – Phó hiệu trưởng mời ông đến phòng để hoàn tất hồ sơ! – người hướng dẫn đưa tay lịch thiệp chỉ đường

– Con chờ ở xe đi – Bắc Giải nói rồi cũng bước vào theo chỉ dẫn. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Bắc Giải đứng trước căn phòng lớn đề bảng “Phó hiệu trưởng”, đưa tay gõ nhẹ len cánh cửa. Như đã chờ sẵn, một giọng nói lập tức vang lên: – Mời vào! Bóng đang người phụ nữ dần hiện lên sau cánh cửa. Bắc Giải thoáng chút sững sờ. Gương mặt ấy… Dáng người ấy… dù bao năm cũng không thể quên được. – Dương Cưu??! – Ha! Chào ông! Lâu rồi không gặp. – người phụ nữ đưa tay vẫy vẫy, miệng nở nụ cười tinh nghịch. – Thật không ngờ gặp cô ở nơi này… Với Magic của cô, lẽ ra đã cao chạy bay xa rồi mới phải. Trái với bộ mặt nghiêm túc của ông, Dương Cưu bình thản cầm tách trà nhấp một ngụm, nhẹ nhàng tựa người vào lưng ghế… – Chậc, mọi chuyện không thể đoán trước được. Có lẽ số mệnh chúng ta đã gắn với nơi này. Vả lại… – ánh mắt Dương Cưu thoáng đanh lại – tôi sẽ không để mọi chuyện chìm vào bóng tối! ~~~~~~~~~~~~~~~~ Trong tiết trời trong trèo của mùa thu, Cự Giải nãy giờ ngồi vắt vẻo giữa sân trường, tay vân vê đùa nghịch mấy bông hoa nhỏ khẽ lay động trong gió… Chán quá! Sao nãy giờ cha vẫn chưa về? Để cô ở đây ngồi một mình như một con tự kỉ chơi với cây cỏ. Cuối cùng, sau khi phá nát giàn hoa tội nghiệp, cô quyết định đi dạo một vòng cho biết. Khuôn viên trường này rất rộng, nhưng với bản tính nghịch ngợm tò mò, cô quyết phải thăm dò tận cùng ngóc nhách, và nó rất cần thiết cho sự nghiệp cúp học vĩ đại của cô. Mang theo tâm trạng hưng phấn nhảy chân sáo trên đường, Giải đi thẳng đến phía trước, chẳng cần biết nó sẽ dẫn đến đâu. Cuối cùng, cô lạc đến khu đất vắng vẻ sau trường. Chỗ này yên tĩnh và thoáng đãng, mang không gian của một vùng quê khiến tâm trạng Cự Giải cực kì vui vẻ. Tốt thật, mới đó mà đã tìm được căn cứ bí mật rồi, sau này tha hồ chuồn đến đây cúp học giải lao. Cự Giải dạo bước vào, cảm nhận từng cơn gió thu mát mẻ lướt qua mái tóc. Bầu trời trong xanh điểm vài gợn mây, loáng thoáng tiếng chim hót trong không gian. Mùa thu thật khiến cho người khác dễ chịu. Cự Giải đưa tay lên tận hưởng, tâm trí cũng theo đó lang thang trên mây, nhất thời không chú ý vấp trúng thứ gì đó té nhào ôm đất mẹ. Ngước khuôn mặt in hoa văn mặt đất lên, tâm trạng phiêu bồng lúc nãy lập tức tan biến, trở lại thực tại. Cự Giải tức tối quay lại phía sau, quyết tìm thủ phạm lôi lên băm vằn cho hả giận. Không ngờ vừa ngoái đầu lại, cô giật mình bắt gặp một xác chế… À lộn, một cậu bé trông cũng trạc tuổi cô, nằm im bất động trên mặt đất. Khuôn mặt khả ái hình như vì cú va chạm lúc nãy mà hơi cau lại. Cự Giải hoàn hồn, vội vàng đứng lên phủi bụi trên người, tốt bụng quay lại khám nghiệm tử thi… – Này, cậu gì đó ơi…

– Cậu có sao không thế? – Sao cậu không trả lời? – Nằm dưới đất lạnh lắm, cậu có cần tôi lăn cậu đến phòng y tế không? – Cậu chết chưa vậy? Nếu chết rồi thì nói với tôi một tiếng, tôi biết đường kêu xe tang tới rước. Còn nếu không sao thì để tôi đi...... Sau một hồi nỗ lực cứu giúp, thấy đối phương vẫn không có chút hồi đáp. Trong lòng Cự Giải thoáng chút lo sợ. Cô vội vàng ôm lấy đối phương, vừa lắc vừa khóc lóc ing ỏi: – Oa oa… Tôi xin lỗi cậu. Tôi không cố ý làm cậu chết đâu, cũng chỉ tại cậu yếu quá, mới bị vấp một cái đã cưỡi hạc thăng thiên rồi. Tôi vừa mới chuyển đến thôi, ai ngờ gặp cớ sự này… Cậu chết không để lại thông tin cá nhân, không biết gia đình bạn bè tên tuổi, hay để tôi đào cái lỗ chôn cậu đàng hoàng, khắc bia đề Vô danh, hằng ngày tôi sẽ đến cúng viếng đọc kinh đàng hoàng, không để cậu làm hồn ma lang thang chịu thiệt thòi. Bù lại sau này đừng quay về ám tôi, tôi sợ ma lắm, cậu hãy yên lòng siêu thoát… Còn về phía nạn nhân kia, vốn dĩ cũng là thành phần trốn học ra đây kiếm chút bình yên, nào ngờ vừa ngả lưng lim dim ngủ đã bị con khùng này đá trúng, lúc té cũng không quên đạp một cú thôi sơn vào bụng. Cố nén giận chịu đựng mà lơ đi, thế mà vẫn bị nó lay lay chọt chọt hỏi thăm “tận tình”, cuối cùng là bị ôm lấy khóc lóc như thể mình chết thật. Nộ khí xung thiên, cuối cùng không nhịn được hất bàn tay kia ra khỏi người, đứng phắt dậy làm Cự Giải mất đà ôm đất lần 2. Chưa kịp hoang mang vì sao cái xác kia lại cử động, ngước mắt lên liền bắt gặp khuôn mặt giận dữ như quỷ sai đến đòi hồn kia, hồn phách Cự Giải liền bay mất, hoảng loạn hét lên, chạy thật nhanh khỏi chỗ này. Vừa chạy chưa được 5m, bỗng một vòng lửa bốc lên bao quanh Cự Giải, sức nóng tỏa ra. Cô không thể tiến cũng không thể lùi, nhìn về phía cậu thiếu niên, trên bàn tay kia xuất hiện một đốm lửa lơ lửng.Cậu ta… Điều khiển lửa??? – Tại sao lại đến đây? Phá hoại không gian của cậu, lại còn đạp cậu 2 cú lúc nãy, chỉ sợ nếu cậu không dậy cô sẽ đào lỗ phi tang cậu luôn… – Tôi… Chỉ là vô tình đi lạc thôi… Tôi xin lỗi. – Cự Giải chắp tay thành khẩn, mong cậu nguôi giận. Nhìn bộ dạng của Cự Giải, không khó đoán được cô là người mới chuyển đến. Chả trách cô dám làm vậy với cậu lúc nãy. Đã vậy, cậu cũng muốn hù dọa nó một trận, để sau này biết đường mà tránh đi. Một quả cầu lửa xuất hiện, cậu phóng nó về phía Giải. Bị tấn công bất ngờ, lại không có đường nào tránh né. Cô nhắm chặt mắt, sợ hãi hét lên. Tức thì, một luồng khí phát ra dập tắt những đám lửa xung quanh, tạo thành lớp phòng thủ bảo vệ Cự Giải, quả cầu lửa ấy cũng bị đánh bật quay lại phía chủ nhân của nó. Sự việc quá bất ngờ, cậu không kịp né liền bị nó tấn công, bị thương không ít.

Cự Giải không thấy mình bị tổn hại gì, mở mắt ra thấy vòng lửa đã biến mất. Lập tức chạy thật nhanh ra khỏi nơi nguy hiểm. Cắm đầu chạy thục mạng một hồi, cô đã ra khỏi đó mà đến được sân trường. Đằng xa thấy bóng dáng con gái, Bắc Giải liền chạy lại hỏi thăm: – Nãy giờ con đi đâu vậy? Cha ra ngoài rất lâu rồi mà không thấy. Cự Giải dừng lại, lau mồ hôi trên trán, thở hổn hển, vì mệt mà giọng nói trở nên lắp bắp: – Cha… Nơi này nguy hiểm quá. Có…người tấn công con… – Ai? Sao con lại bị tấn công? – Không biết… Con chỉ biết là một hồn ma biết sử dụng lửa… Bắc Giải khó hiểu. Hồn ma ở đâu ra? Dương Cưu từ xa tới, nghe được chuyện, liền cười vui vẻ giải thích: – Chắc con bé hiểu nhầm gì đó. Mấy chuyện kì lạ đối với học viện chỉ là chuyện vặt. Không sao cả. Nào tới đây, cô giới thiệu với em. Đây là Bảo Bình và Xử Nữ, 2 cán bộ tiêu biểu lớp A. Ánh mắt Cự Giải chú ý tới 2 người bạn phía sau Dương Cưu. Bảo Bình khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, hướng mắt nhìn Giải một lượt đánh giá rồi lơ đi, không chút phản ứng nào. Còn Xử Nữ mang phong thái tự tin có chút kiêu ngạo, tiến lên phía trước giơ tay làm quen: – Chào cậu, tôi là Xử Nữ, về sau chính là lớp phó của cậu. Mong được giúp đỡ. Xử Nữ nở nụ cười rạng rỡ, hành động duyên dáng không chê đâu được. Cự Giải theo tự nhiên cũng bắt tay đáp lại: – Xin chào, tớ mới chuyển đến, còn nhiều điều chưa biết, mong cậu giúp đỡ. – Được rồi. Sau giờ ra chơi, các em đưa bạn về lớp làm quen. Cự Giải có gì thắc mắc cứ hỏi các bạn ấy. – Dương Cưu vỗ nhẹ tay, tươi cười chỉ dẫn. Trước khi rời đi, Bắc Giải nán lại, dặn dò Cự Giải, đôi mắt ông thoáng chút lo lắng: – Cự Giải, sau này trở đi, con sẽ rất khó có cơ hội thăm gia đình. Vì vậy phải nhớ, có thật nhiều bạn bè, nó chính là sức mạnh của con.Đối với những đứa trẻ trong học viện, tình cảm gia đình là thứ xa xỉ. Do đó, bạn bè chính là gia đình, và chỉ nhờ nó mới thoát khỏi sự cô đơn…

~~~~End chap 4~~~~