Truyện 12 Chòm Sao Trên Wattpad / Top 12 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Đọc Truyện 12 Chòm Sao; Trên Một Trăng

Đã sắp đến ngày giỗ của Kim Ngưu. Gia nhân trong nhà tấp nập chuẩn bị, đi lại không ngơi nghỉ, các vị tôn cũng chẳng kém một phần bận rộn.

Chỉ chừa góc vườn xoan phía đằng Tây vắng vẻ, ngớt tiếng người qua lại. Chim đậu trên cành gọi tiết thu, diều sáo đằng xa kêu âm trong trẻo, như không có gì có thể phá vỡ được yên bình của nơi này. Thiên Bình mới đó đã ủ được một mẻ trà hoa cúc, dậy lên mùi thơm ngan ngát. Cô rót chén tự thưởng một mình, ngâm vài lời thơ cổ, hơi nhoẻn miệng cười. “Nàng hoài thai, cần chú ý ăn uống nhiều hơn, đừng nên uống trà như vậy nữa.” Song Ngư đứng ngoài gian cửa, bưng sẵn trên tay một mâm cơm đầy. Anh có vẻ hơi gầy đi, khuôn mặt vẫn đượm nỗi xót xa. Rõ ràng Thiên Bình vô cùng mệt mỏi. Tay nàng gắng gượng cầm chén trà hơi run. “Là chị ấy bảo chàng đến phải không?” Song Ngư im lặng đặt mâm cơm xuống bàn, còn Thiên Bình hơi ngoảnh đi nơi khác. Nàng nhấc đôi đũa lên, nhưng rồi lại nhanh chóng buông xuống. “Chị Kết, cũng là vì lo lắng cho nàng.” Thiên Bình bật cười. “Em vốn biết xuất thân của mình hèn kém so với nhà Nguyễn Hoa Trụ, vẫn luôn luôn tự nhủ lòng phải cố gắng để làm trọn bổn phận của một nàng dâu nhà quyền quý. Nhưng dường như tất thảy những điều ấy đều là không đủ với chị Kết.” Song Ngư không đáp lại. Chàng đau đáu nhìn vào mắt cô, tâm tư quá dễ để có thể suy đoán. “Em thành thân với chàng đã ba năm nhưng chưa thể sinh con, có lẽ điều đó đã khiến cho chị ấy nổi giận.” Cô xoa một bên cổ tay mình, giọng khẽ trầm xuống. “Chàng biết phải không? Cái cách mà chị ấy âu yếm Mã trước mắt của chúng ta, rõ ràng chàng là người hiểu hơn bất cứ ai.” “Không phải như vậy, nàng đừng nói hàm hồ.” “Ai cũng biết điều đó. Nhà chúng ta bị ám ảnh bởi chân linh của chị Kim Ngưu, phần hồn của chị ấy. Bị ám ảnh bởi những người chết đi, những người sinh ra, và những người còn sống. Như em. Em biết chị ấy. Bởi vì em đã nhìn thấy chị ấy.” Thiên Bình nhìn Song Ngư đứng đó, rồi chờ đợi. Cô chờ đợi xem chàng sẽ làm gì kế tiếp. Có lẽ là nổi điên, hoặc giận dữ, hoặc sẽ giơ tay lên đánh cô. “Rồi họ bảo với chàng là em bị điên.” “Nàng dừng lại đi.” Song Ngư nắm chặt đấm tay, chàng lớn giọng quát. “Chàng mới là người phải dừng lại. Chàng không hề thừa nhận chuyện đó, cũng như cái cách mà chàng đã chối bỏ những điều mà chị Kết làm với em. Chị Kết từng đánh đập em, giam cầm em chỉ vì một lí do nào đó mà em sẽ chẳng bao giờ có thể hiểu nổi. Hay chàng cũng nghĩ vậy? Một người con gái sinh ra trong nhà dạy chữ nghèo, những ba năm chưa thể sinh cháu nối dõi, và sắp trở nên phát điên?” Thiên Bình chờ đợi một cái tát nữa sẽ giáng thẳng vào giữa mặt của mình. Nhưng không có điều gì xảy ra cả. “Hóa ra, là nàng đã nghĩ ta tàn độc đến vậy.” Song Ngư buông lời nhẹ bẫng, rồi chẳng nói chẳng rằng quay bước rời khỏi gian nhà, không một lần ngoảnh đầu nhìn lại. Chén trà trên tay cô lạnh dần, loang loáng tầng nước một đôi mắt hoe đỏ chực rơi giọt lệ.

Đọc Truyện 12 Chòm Sao ( Truyện Ngắn )

Vào ngày sinh nhật lần thứ 16 của mình cũng là lúc tình yêu trong em bắt đầu chớm nở . Em gặp anh ở đó , trên con đường đã ngập đầy những bông tuyết trắng và không gian lạnh lẽo đến đáng sợ . Nhưng anh như ánh nắng mặt trời ấm áp xóa tan đi cái lạnh trong em , khiến em bất giác đỏ mặt . Đó là lần đầu tiên em gặp anh. Lần thứ 2 là ở trường . Em bất ngờ trước câu hỏi : ” Em có muốn làm bạn gái anh không ? ” Em rụt rè gật đầu . Và bắt đầu từ đó em và anh thêu dệt lên chuyện tình của 2 ta .

Nhưng định mệnh nào có buông tha . Anh theo ý gia đình , đi du học và bỏ em ở lại . Em muốn níu kéo , muốn nói những lời như anh đừng đi . Bởi em quá nhút nhát nên khi anh đi , em chỉ nở nụ cười buồn , cho đến khi anh đi rồi , em mới bật khóc . Tuy vậy , em và anh vẫn giữ liên lạc với nhau . Vào những ngày như Valentine , Noel , sinh nhật em hay ngày kỉ niệm của 2 đứa , anh luôn tặng em 1 thứ gì đó . Có lúc là hoa hồng hay 1 chú gấu bông dễ thương cùng tấm thiệp : ” Chúc em có 1 ngày hạnh phúc và tràn đầy niềm vui . ” Em muốn nói với anh : em không cần những thứ này , em chỉ cần nghe giọng nói của anh thôi . Nhưng em không đủ can đảm .

Sinh nhật năm sau đó , em bất ngờ vì anh không còn tặng em những thứ ấy nữa . Em nghĩ chắc anh bận nên em chờ đợi . Rồi chờ đợi . Và chờ đợi . Valentine , lễ Noel , ngày kỉ niệm cứ qua đi như thế . KHông 1 món quà , không 1 lời nhắn của anh . Em thất thần chờ đợi . Chợt 1 ý nghĩ lóe lên trong đầu em rằng anh đã có người khác . Em tuy không tin nhưng cũng không dám gọi cho anh . Bởi Song Ngư em là 1 cô gái rụt rè đến nỗi không dám hỏi anh .

Nhưng không lẽ cứ vậy mãi ? Em lấy hết can đảm gọi cho anh . ” Tút … tút … tút … . ” ” Alo . ” Người bên đầu dây nhấc máy . Không phải giọng anh mà là 1 cô gái . Em cố xua đi những nghi ngờ trong lòng , em cất giọng run run : ” Cho … tôi gặp Thiên Yết ! : người ấy nói lại : ” Anh ấy đang bận . Cô chờ 1 chút !” Em cúp máy ngay .Em không tin vào tai mình nữa . CẢ ngày suy nghĩ và em quyết định sẽ gọi anh để chia tay . Lần này , không phải cô ấy nữa mà là anh . Em nói ngay : ” Hãy nghe em nói ,Thiên Yết à ! Nếu anh có người khác và không còn yêu em nữa thì 2 ta nên chia tay thôi . Em rất yêu anh , Thiên Yết à ! ” Rồi em tắt máy vì em không muốn nghe lời anh nói , em sợ nó sẽ làm em tổn thương . Sau đó , em đã khóc , khóc nhiều lắm . Nhưng em cũng phải tự đứng lên .EM xóa tên anh khỏi danh bạ , những gì anh tặng em , em đã cất vào 1 góc . Nhìn những đóa hoa héo úa , nhìn lại khi trước , khi chúng còn lộng lẫy xinh đẹp , em lại tưởng đến chuyện của 2 chúng ta . Nó bắt đầu 1 cách lộng lẫy nhưng kết thúc 1 cách đau buồn . Không biết từ khi nào em đã khóc mất rồi .

Ngày hôm ấy là sinh nhật lần thứ 19 của em . Cũng vẫn không khí ấy . quang cảnh ấy nhưng giờ không còn anh nữa . Bất ngờ từ đằng sau có 1 bàn tay ấm áp ôm lấy em : ” Anh xin lỗi vì đã thử em như vậy ? ” Em nhận ra đó là anh , Thiên Yết . Nhưng có ý gì trong câu nói của anh ? Anh lại nói : ” Từ trước đến giờ , anh chưa bao giờ cảm nhận được tình cảm của em . Anh sợ em không thật lòng với anh nên anh mới làm vậy . Anh không ngờ nó lại khiến âm tổn thương đến vậy . Anh xin lỗi ,xin lỗi . ” Em quay lại , ôm anh : ” Cảm ơn anh . Cảm ơn vì đó là lời nói dối . Cảm ơn vì tất cả . ” Anh nhìn em ngạc nhiên , em nhìn anh cười – nụ cười của tình yêu .

Tuy sau đó , anh vẫn đi nhưng em thấy an tâm hơn . Và em chợt nghĩ , có lẽ những điều kia đều như là thử thách dành cho em và sự nhút nhát của em vậy . Nhìn cảnh mặt trời mọc , em mong tình yêu của 2 ta sẽ luôn như vậy mãi và có lẽ anh cũng vậy đúng không ?

Đọc Truyện (12 Chòm Sao)

Chương tiếp

1Lý bạch dương

   Em không phải lọ lemNhưng em muốn đánh rơi giàyChỉ để gặp được anh….

2 Hạ kim Ngưu       Gió mang kí ức thổi    thành những cánh hoa       Mưa đem chuyện cũ    Để Tan thành mây khói

2 Hạ kim Ngưu

3 Chu song tử     Hoa bỉ ngạn có hoa không có lá   Trái tim chàng sắt đá chẳng có ta

3 Chu song tử

4 Lâm cự giải Mưa nhiều rồi cũng sẽ tạnhKhóc nhiều nước mắt sẽ khô Chỉ ướt trong tim vài khoảng nỗi đau…

4 Lâm cự giải

5 Hà sư tử      Có vài người rủ anh đi ăn tốiAnh từ chối vì thực đơn không có em

5 Hà sư tử

6 Lam xử nữ

6 Lam xử nữ

Cách hợp lý nhất để sống trên thế giới này là phá bỏ những nguyên tắc.

7 Vũ thiên bình    Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén Nhắn tin nhiều em cũng sẽ yêu anh !

7 Vũ thiên bình

8 Hàn thiên yết The person I want to love ever finds…?

8 Hàn thiên yết

9 Kim nhân mã   Đơn phương là loại tình yêu say đắm hoàn mỹ nhất bởi vì nó tuyệt đối chẳng bao giờ bị cắm sừng

9 Kim nhân mã

10 Trần ma kết    Màu anh thích là màu xanh dương    Em mãi mãi là người anh thương

10 Trần ma kết

11  Hoàng bảo bình       Anh cho em 3 sự lựa chọn 1 làm con dâu bố mẹ anh2 làm vợ anh 3 làm mẹ các con anh       Nào chọn đi ??!

11 Hoàng bảo bình

________ 12 Hoàng song ngư   Em yêu anh như Bác Hồ yêu nước Mất anh rồi như nước pháp mất đông dương :))) ——

Chương tiếp

Đọc Truyện 12 Chòm Sao

” Lời hứa cuối ta còn nhớ…

Là sẽ giết nàng…Người con gái ta yêu…”

“…Đã hứa với người đấy rồi…

Đứa con sinh ra để phục vụ Chúa

Tâm hồn và cả thể xác đều hiến dâng cho Người

Kẻ luôn cầm mình trong chiếc lồng son…”​

” Cạch…” Chiếc cửa hé mở, tiếng bước chân ” cộp…cộp…” tiến lại gần.

” Bạch Dương, ngài đến tìm tôi sao?” Đôi mắt vẫn nhắm ghì, cô đang chắp tay cầu nguyện tới các vị thần.

Bạch Dương nhìn quanh đền thờ, vẫn những ô cửa đầy màu sắc để lọt những tia sáng chiếu lên sàn bóng loáng hay những bông hoa bách hợp trắng tinh khiết tỏa hương thơm dịu mát. Mọi thứ hiện lên vẻ cổ kính sang trọng của ngôi đền.

” Đã lâu ta không tới đây…” Bạch Dương dừng chân lại và ngước lên nhìn tượng vị Chúa cao lớn luôn tỏa ánh hào quang.

Cự Giải buông tay, nói:” Phải, lâu thật, từ ngày Người ấy vĩnh viễn biến mất…Ngài đã không thường xuyên tới đây nữa…”

” Ta…”

” Hay phải chăng, Ngài đang sợ sự trở lại của “Kẻ đó”, hay sự phản bội của ai đấy với Ngài?”

“…Bông hoa Bách hợp…

Có thể chúng thật trong sạch…

…nhưng sẽ bị vấy bẩn bới chính phấn hoa của chúng.”

” Ngài hãy trở về đi, lời hứa khi xưa của người đó…Tôi sẽ tiếp nối nó…Cho dù tôi chỉ là một kẻ canh giữĐền Thần…”

*****

” Ngài cảm thấy tốt chứ, Chúa tể Thiên Yết!” Ma Kết cúi mình.

Hắn khẽ mở mắt, liếc nhìn Ma Kết. Làn môi mỏng mấp máy, rồi hắn lại nhằm nghiền đôi mắt và chìm dần vào mộng mị.

Ma Kết nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng và đóng cánh cửa lại.

” Xí, tưởng vị Vua mạnh thế nào? Trông hắn yếu xìu à?” Song Tử vắt chân ngồi và nói.

“…”

” Ma Kết, người ngươi tìm có thật là kẻ kém cỏi này không vậy?”

” CHÁT!!!” một cái tát trời giáng xuống mặt Song Tử, gò má đỏ lựng.

” Ngươi…” Song Tử tức giận lồng lên.

Ma Kết quay đầu lại, đôi mắt đỏ ngầu như máu:” Ta sẽ biến ngươi thành cát bụi, nếu ta còn nghe thấy câu nói đấy từ miệng ngươi!”

Hắn bước đi, Song tử như đóng băng, chân tay cứng đờ và người run lên từng đợt. Khuôn mặt lộ nên sự sợ hãi vô cùng và những giọt mồ hôi mặn chát tuôn như mưa.

” Ngươi thật ngu ngốc khi động vào Ma Kết!” Xử Nữ lại gần chạm nhẹ lên vai Song Tử.

” Hả???” Song Tử bật giác như vừa tỉnh lại sau cơn ác mộng. Hắn nhìn xuống bàn tay vẫn còn run bần bật của mình.

“…Nếu người không phải thiên thần…

…Còn nếu người chẳng phải Ác quỷ…

Ta và người có thể từ bỏ tất cả hay không…?”

” Một giấc mơ từ lâu thật lâu?” Hắn đã mở to đôi mắt ấy nhìn phía xa nơi phía đông luôn có ánh mặt trời.

” Á…” Song Ngư giật mình nhìn người con trai to hơn mình gấp hai lần này.

” Ngươi là ai…?” Làn môi khẽ động.

Song Ngư sợ hãi, lùi lại vài bước, ôm lấy người mình và nói:” S..ong…Ng…ư!”

Cái bóng hình đen tối, cái bóng đêm bao trùm lấy hắn lướt qua người cô bé và mất dần về phía xa.

” Song Ngư người làm gì ở đây vậy?”

” B…ảo B..ình!!!” Cô níu lấy vạt áo và đôi bàn tay nhỏ bé run rẩy.

Bảo Bình vịn chặt vai Tiểu Ngư nói:” Ngươi sao vậy?Nói!”

“Máu…!” Cô bé mếu máo, đôi mắt rưng rưng những bọng nước có thể trào ngay lập tức.” Cái chết…!!!”

Cơ thể bán yêu của cô không thể chịu nổi cái thứ nồng nặc đầy mùi chết chóc từ hắn.

*****

” Thiên Bình, cô hãy xuất hiện đi!”

” Cự Giải, cô vẫn tinh mắt như ngày nào!” Đôi môi xinh đẹp khẽ mỉm cười.

” Nơi này vốn rất nhạt nhẽo với các người mà! Điều gì lại lôi cô tới đây?…Hay vì Bạch Dương…”

Thiên Bình liếc nhìn, trong ánh mắt đầy ẩn ý:” Chỉ muốn tới thăm cô thôi!” Nàng nói dịu dàng pha chút buồn man mác.

Những cơn gió lay động, tiếng những lọn cỏ va vào nhau kêu xào xạc. Ánh nắng cũng dịu đi lạ thường.

” Tôi…” Cự Giải như muốn nói điều gì đấy.

” Thôi nào, bỏ bộ mặt lãnh đạm ấy đi, cô sẽ bị tổn thọ đấy! Hôm nay thời tiết rất đẹp sao không ra ngoài hóng gió nhỉ?” Thiên Bình vui vẻ nói, giang đôi tay đưa về phía Cự Giải.

” Tôi…Xin lỗi…Tôi không thể rời khỏi đây được!” Cự Giải quay mặt đi, từ chối lời mời.

” Phải chăng…”

Đột nhiên, ánh sáng tắt hẳn, những đám mây đen kéo về, bao trùm cả khu rừng thiêng. Tiếng gió rít lên gào thét đầy nặng nề, những thân cây cổ thụ bắt đầu lung lay. Bọn thú rừng chạy toán loạn tìm chỗ trú. Ánh sáng thần thánh như đang bị bóng đêm che khuất, những đôi mắt ngỡ ngàng trong nỗi sợ hãi thấp thỏm. Những cơn gió đập mạnh vào cánh cửa, rít lên như đang thét thảm thiết ngoài những ô kính màu sắc.

Vừa bước ra, cô đã bị cản lại bởi những cơn gió màu đen kia. Mọi thứ như bị đảo lộn. Một khoảng tan hoang, những lọn cỏ xanh non hay những bông hoa khoe sắc đều dần lụi tàn và biến thành bụi bay đi. Mái tóc tím bay lộng trong cơn gió, nàng cố khé mở đôi mắt nhìn về phía trước, về phía đen kịt trong bóng đêm. Dáng cao gầy từ đằng xa nhạt nhoà như cái bóng đen đang tiến tới gần, nhưng Cự Giải không thể nhìn rõ đó là kẻ nào.

” Hỡi kẻ mang trong mình sức mạnh của Ác quỷ! Tại sao ngươi lại đến quấy rầy nơi linh thiêng này!?” Cô hét to về phía hắn.

Vạt áo đen bay phấp phới, chỉ trong phút chốc hắn đã tiến lại gần Cự Giải. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào cô:” Người không phải Cenlila…!”

Cự Giải ngỡ ngàng khi nghe đến cái tên ấy, cái tên đã bị quá khứ lãng quên. Tên của người đã cứu cô từ vũng lầy máu rồi đưa cô về nơi này và biến mất mãi mãi.

” Kẻ phản đồ của Chúa. Cenlila…”

Hắn dùng một tay bấu vào cổ và nâng cô lên, nhẹ nhàng như nâng một con mèo. Cự Giải giãy giụa, tay cô bấu chặt vào cánh tay chắc khỏe của hắn.

” Nói ta biết! Cenlila đâu!” Hắn nói đầy giận dữ, đôi mắt đỏ như tóe lửa.

” Hặc…ta…Người…ấy…đã chết rồi!” Hắn như buông lỏng tay, đôi mắt hiện lên sự ngỡ ngàng, ánh mắt có thoáng chút sầu và đôi môi không ngừng mấp máy.

Từ trong Đền Thần chiếc roi gai bay về phía hắn, nhưng hắn đã kịp lánh và lùi về phía sau.

” Ngươi đang xúc phạm đến ta đấy!” Thiên Bình tiến ra, trên tay cầm chiếc roi đầy gai hoa hồng.

” Thiên Yết!”

” người có biết con gái – ai cũng là vẻ đẹp của tạo hóa không hả?”

Từ phía khu rừng thiêng liêng, một mũi tên xé tan cơn lốc đen bay về phía Thiên Yết với tốc độ không tưởng.

” Hãy nhận sự trừng phạt của ta! Tên Ác Quỷ kia!”

” Cẩn thận, chúa tể Thiên Yết!” Ma Kết đột nhiên xuất hiện chặn mũi tên của Kim Ngưu.

” Hừ…!” Thiên Yết kéo vạt áo đen quấn lấy Cự Giải biến mất theo cơn lốc đen.

” Bọn ta sẽ còn quay lại!” Ma Kết nói xong cũng biến mất.

Những Thiên Thần đứng đơ cứng như những pho tượng. Họ không thể đuổi theo hay không có đủ can đảm!? Sự sợ hãi sắp chiếm lính họ. Những kẻ sống theo thời gian trường tồn kia cũng không thể chống cự lại sự sắp đặt của số mệnh.

“…Hãy giữ lời hứa của ta…

Hãy giữ cho trái tim của kẻ đấy…

…Và một ngày nào đó hắn tỉnh giấc…

Con phải chết.”​