Thiên Yết Khi Giận / Top 4 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Đọc Thiên Yết Giận Rồi !

Cả ngày hôm nay Thiên Yết rơi vào trạng thái trầm tư, không ăn không uống gì. Dù cho Sư Tử cố gắng bày trò vui hay Ma Kết kể chuyện cười thì Thiên Yết cũng chẳng nhếch mép lấy nửa cái. Lâm Thiên Bình do bị Hội phó Hội học sinh kéo đi ” công tác ” nên anh nghỉ học trên trường cũng như vắng mặt ở kí túc xá đã 3 hôm nay. Bởi vậy không khí ngày càng tệ hại, ngay cả 5 thằng chủ nhân còn lại cũng chả dám hé răng. Lỡ làm gì chọc đến con Thiên Yết mà nó tức điên lên nó biến toàn bộ xi măng cốt thép của kí túc thành giấy thì chết mẹ. Hoàng Song Ngư nuốt xong miếng cơm cuối cùng liền ôm Bạch Dương lên giường đi ngủ. Một chàng trai trẻ vô tư như anh không thể quen được với không khí ngột ngạt căng thẳng này. Lưu Vũ Kim Ngưu sáng suốt hơn, anh lẻn ra khỏi phòng bấm điện thoại gọi cho Thiên Bình. Chỉ có điều anh chưa kịp kêu cứu thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng hét thất thanh của chàng hotboy. – Cứu ! Cứu tao ! Cho tao về, tao không muốn ở cùng thằng cha này thêm một phút giây nào nữa ! Điện thoại bỗng tắt phụt đi, Lưu Vũ Kim Ngưu thở dài, vào phòng lắc đầu ra hiệu vô phương cứu chữa với đám bạn. Dương Xử Nữ lần đầu tiên dùng ánh mắt ái ngại nhìn về phía con bọ cạp nào đó đang đếm kiến ở góc tường. – 15 con kiến, 16 con kiến, 17 con kiến, . . . Đường Song Tử vò đầu hét to. – Thế này mãi thì điên mất ! Ngày mai được nghỉ, chúng ta đi tìm thằng Thiên Bình ! Cả lũ gật đầu đồng tình. Ngày mà tất cả mọi người mong đợi đã đến. Nhờ sự quen biết một cách thân thiết của Xà Phu với Hội trưởng Hội học sinh mà cuối cùng họ cũng biết địa điểm ” công tác ” của Hội phó với Lâm Thiên Bình. Hoàng Song Ngư do hôm qua ngủ sớm nên đương nhiên không biết về kế hoạch này. Bởi vậy mới 6 giờ anh đã bị Chu Bảo Bình tát liên tiếp vào mặt bonus thêm nụ hôn đe dọa của Đường Song Tử nên không nói không rằng kiểu gì cũng phải ngồi dậy lết xác đi cùng bọn nó. Bạch Dương nhìn bộ dạng ngơ ngáo của thằng chủ mình thì nó chán lắm, chẳng buồn nói gì. Cứ như nó đang xấu hổ thay chủ nó vậy. Thiên Yết vẫn mang nguyên vẻ mặt đưa đám mà ngồi trên đầu Lưu Vũ Kim Ngưu cùng Cự Giải. Cự Giải vốn là một con cua yêu đời nên nó cũng không quen cái bầu không khí ngột ngạt này giống Hoàng Song Ngư, nó liền chui tọt vào trong áo của Kim Ngưu. Mặc cho Kim Ngưu cố gắng lôi nó ra nhưng vô ích. Anh càng kéo nó càng giữ chặt, ai bảo hai cái càng nhồi bông của nó bám chắc quá cơ.

Sau khi ổn định vị trí thì cả lũ lên đường. Nơi cần đến là một khách sạn 5 sao nằm ở ngoại ô thành phố. Nghe nói Hội nghị các trường trung học phổ thông được tổ chức ở đó hàng năm. Dù sao thì nơi đó cũng là khách sạn, chả trách Hội phó rình rập trước cửa kí túc xá bọn nó cả tuần liền chỉ để lôi Lâm Thiên Bình đi bằng được. Đáng lẽ vụ này do đích thân Hội trưởng Hội học sinh đảm nhiệm nhưng vì Xà Phu vướng lịch bận học đội tuyển Toán không đi được nên cô mất hứng, giao lại toàn bộ trách nhiệm cho Hội phó Hội học sinh. Một lí do nữa là Hội học sinh đang tranh chấp quyền lực gay gắt với Hội sao đỏ, nếu Hội trưởng vắng mặt thì đương nhiên Hội sao đỏ sẽ lên nắm toàn quyền kiểm soát trật tự của trường học và điều đó ảnh hưởng sâu sắc tới danh dự của Hội học sinh nên đương nhiên Hội trưởng sẽ không đi dù cho đó có là Hội nghị quan trọng thế nào đi chăng nữa. Ma Kết mới ngủ một giấc trong cặp của Hoàng Song Ngư, nó tỉnh dậy thì đập ngay vào mắt nó là một cái khách sạn to đùng với rất nhiều người tầm tuổi các chủ nhân của nó qua lại. Một anh để đầu đinh, ánh mắt sắc lạnh lướt qua nó, nó muốn rụt người lại vào trong cái balo an toàn kia nhưng không thể, nó đang là gấu bống và gấu bông thì không thể rụt người. – Mấy cậu ở trường nào ? Sao không mặc đồng phục ? Nếu là khách du lịch thì chưa nghe thông báo à ? Chỗ này được thuê 1 tuần để tổ chức Hội nghị các trường trung học phổ thông rồi, khách du lịch không được vào đâu. – Chúng tôi đến với tư cách là học sinh của trường Zodiac. – Lưu Vũ Kim Ngưu nhanh chóng đáp. – Học sinh gì thì cũng phải mặc đồng phục chứ, đây là quy định rồi. – Đầu Đinh bắt bẻ. – À, họ là người trong đội văn nghệ của trường tôi. Đội văn nghệ không phải mặc đồng phục. Giờ thì cậu cho họ vào được rồi chứ ? Chúng tôi còn phải duyệt lại tiết mục lần cuối và thử trang phục. – Lâm Thiên Bình xuất hiện đúng lúc giải vây cho lũ bạn. – Nếu tôi không thấy họ lên diễn thì tôi sẽ báo cho ban tổ chức. – Đầu Đinh đe dọa lần cuối rồi bỏ đi. Lâm Thiên Bình dẫn bọn nó vào phòng chờ của trường Zodiac. 6 thằng ngồi đối diện nhau, mặt ai nấy đều vô cùng nghiêm trọng. Chỉ có Thiên Yết vẫn buồn thiu và điều đó khiến Lâm Thiên Bình chú ý. Anh hỏi mọi người. – Nó làm sao vậy ? – Tại mày chứ tại ai, đêm qua làm tao ăn không ngon ngủ không yên. – Hoàng Song Ngư bực dọc. – Nhưng anh vẫn ăn hết cơm và ngủ từ 9 giờ tối đến 6 giờ sáng nay mà. Anh ngủ liền tù tì 9 tiếng lận đó mà bảo ngủ không yên. – Bạch Dương thắc mắc mà không thèm quan tâm sắc mặt ngày càng tệ của chủ nhân nó.

Đọc Thiên Yết Nổi Giận (Iii)

Các sao đi đến gần căn nhà hoang, cửa sổ đóng chặt, rèm cửa cũng kéo kín mít, thỉnh thoảng lại nghe tiếng soạt soạt ở các lùm cây. Cả đám kéo nhau đi đến trước cửa chính, từng bước từng bước một đi lên cầu thang, trước cửa, âm thanh kọt kẹt vang lên ghê rợn. Sư Tử dẫn đầu cả nhóm, anh đưa tay lên gõ cửa ” Cộc cộc cộc “ Tiếng gõ cửa vang lên, đáp lại chỉ là những âm thanh vang vọng. Cánh cửa từ từ mở ra, bên trong là cả một tối đen. Bạch Dương búng tay, tạo ra nhiều quả cầu lửa, anh điều khiển chúng đi vào căn nhà. Nhờ có lửa của Bạch Dương, cả gian phòng rộng lớn sáng trưng, nhưng rồi… ” Kiiiiii Kiiiiiii Kiiiiii!!! “ Hàng loạt đàn dơi bay vù ra vì sợ ánh sáng – Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!! _ Các sao nữ cùng nhau hò hét – Ồn ào quá, trật tự coi! _ Bạch Dương bịt hai tai lại, phàn nàn – Có mấy con dơi thôi cũng hét! _ Song Tử cũng ra oai Cả bọn đi vào, Bảo Bình giận dỗi trêu lại: – Làm như anh không sợ ấy?! – Đương nhiên! _ Song Tử kiêu hãnh nói, Bạch Dương cũng gật đầu đồng tình. Song Tử và Bạch Dương ra oai lắm vào, rồi đột nhiên cả hai vô tình nhìn qua bức tranh được treo trên tường – Ối mẹ ơi!!! _ Cả hai đồng loạt ôm nhau, trốn sau lưng Thiên Yết – Thôi đi mấy ông tướng, chỉ là 1 bức tranh thôi mà! _ Sư Tử bụm miệng cười, nói

Song Tử và Bạch Dương ổn định lại hơi thở, cùng nhìn lại cái ‘vật thể’ lạ đã dọa chết mình, quả nhiên là một bức tranh đang treo trên tường khá cũ kĩ. – Phù! Làm hết hồn! _ Song Tử vỗ ngực thở ra – Hahahahaha! Vậy mà nói không sợ! _ Nhân Mã ôm bụng cười Song Tử nhục nhã cúi gằm mặt, Bạch Dương không chịu thua, nói: – Đương nhiên là sợ, bộ em không thấy bức tranh treo trên đó thấy ghê lắm sao? Các sao bây giờ mới để ý, bức tranh này cũ kĩ và đáng sợ. Trong bức tranh là 1 người con gái tóc bạc, xõa dài ngang thắt lưng, đôi mắt mang màu đỏ rực của máu tươi, làm da thì trắng bệch, cô gái trong bức tranh nở một nụ cười quỷ quyệt. Đôi mắt màu máu đỏ tươi kia như đang cười với bọn họ, như dõi theo từng người một. Xử Nữ nuốt nước bọt, cố giữ bình tĩnh:

– Đúng là thấy ghê thật!

– Nhưng người con gái trong ảnh nếu nhìn kĩ thì rất đẹp a! _ Song Ngư lên tiếng ( Milk: “Milk mém chút nữa quên luôn bạn Ngư đó a!” 😂😂😂)

– Chỉ là hơi…quái dị một chút. _ Sư Tử cũng cất tiếng Các sao lại tiếp tục đi nhìn ngó xung quanh căn phòng tàn tạ này, Thiên Yết lấy điện thoại ra chụp lại bức tranh đó và đi theo mọi người. Sau khi tìm xung quanh hết các ngóc ngách lỗ chó trong gian phòng, họ quyết định đi lên tầng hai tìm kiếm. Khi đi tới chiếc cầu thang bằng gỗ đã mục nát, các sao nuốt bọt cái ‘ực’. Chiếc cầu thang cũ kĩ, cứ cách vài bậc thang là lại có một cái lỗ thủng to đùng, nhìn như chúng đã trải qua mấy chục năm vậy. Song Ngư do dự: – Có nhất thiết phải lên đó không? Nhìn cái cầu thang này nguy hiểm quá! Bạch Dương muốn thử nghiệm một chút, liền nhấc chân lên một bậc thang xem thử, lập tức cả chiếc cầu thang đổ cái ‘rầm’. Bước chân của Bạch Dương lơ lững trên không trung, anh sợ xanh cả mặt. Bảo Bình tay bất giác ôm chặt quá cầu tiên tri của mình, lo lắng nói: – Làm sao đây? Cầu thang thì chỉ mới đụng nhẹ thôi đã sập rồi, chúng ta lên đó bằng cách nào?

Xử Nữ nhíu mày quan sát mọi thứ xung quanh một lúc, cất tiếng hỏi:

Các sao bắt đầu tìm kiếm đồ vật cao 3 mét, ngoài cái cột nhà ra thì họ không tìm được gì thích hợp hơn. Nhưng giờ ai giúp họ nhổ cái cột nhà này lên mà không làm sập tần trên đi rồi tính tiếp a!!! Làm sao mà nhổ được cái cột chứ????? Mấy tấn đó chứ chẳng chơi!!!!! – Ai đủ khỏe để nhổ cột nhà? _ Nhân Mã sờ sờ thân cột, nói – Nhổ xong là nó đè chết sạch đó con! _ Bạch Dương trêu cợt – Cái này ai mà nhổ được??? _ Xử Nữ than vãn – Vậy cái này thì sao??? _ Ma Kết dựa lưng vào cánh cửa nói Mọi người nhìn qua hướng Ma Kết, đắng lòng!!! Các sao lúc này mới cảm thấy đau đớn tột cùng, sao họ lại quên còn cái của cao 3m thế kia??? Cả bọn cùng hợp sức kéo rị, tháo ốc vít, đập ốc vít vâng vâng mây mây mà không được. Thiên Yết chạy ra xa, nói: – Mấy cậu tránh ra! Các sao lập tức né ra xa, Thiên Yết chạy lấy đà và… ” RẦM!!!!! “ Nhờ cú đấm như trời giáng của Thiên Yết mà cánh cửa đã bung vít. Các sao há hốc mồm, Bạch Dương sợ hãi nói: – Mày học ‘Như Lai Thần Chưởng’ ở đâu vậy chỉ tao đi! – Dạo này thấy khó chịu trong người nên tập chiêu này đó mà! _ Thiên Yết bẻ ngón tay Sau khi dùng cánh cửa làm cầu thang đi lên tầng trên và họ rất ngạc nhiên! Vì trên tầng này, ở đâu cũng có những bức tranh vẽ người khác nhau treo trên tường. Những bức tranh đều có điểm chung: tóc bạc mắt đỏ và da trắng bệch. ************************************************************************

Chương 1: Chương 1 : Hoàng Thiên Yết Nổi Giận

Nhân Mã một cô gái ngây thơ ngốc nghếch không biết gì về mọi thứ , trong gia đình họ chỉ xem là một công cụ để lợi dụng … cô biết cô chỉ là con nuôi mà thôi , một đứa con nuôi không có thân phận gì như cô thì ai lại để ý đến cô cơ chứ , cho nên cô chỉ luôn an phận thủ thường không đụng chạm đến ai làm tròn bổn phận con nuôi này . Rồi một ngày cô gặp Hoàng Thiên Yết , một con người lãnh khốc vô tình thân phận rất bí ẩn , thầy cô trong trường ai ai cũng kính trọng cậu , nhưng không biết ma xui quỷ khiến đã đẩy 2 người lại gần nhau hơn , cô đã yêu anh … yêu rất sâu đậm , luôn ỷ lại sự che chở của , thích cái ôm ấp của anh , thích những lúc anh hôn cô , nhưng rồi chuyện gì tới cũng tới , cha nuôi cô kêu cô ra nước ngoài học tập , cô khẽ khóc nấc lên nói

” Con không muốn cha nuôi , tại sao con phải ra nước ngoài học chứ “

Thanh Tân lạnh lùng nhìn cô , từ khi nào cô lại biết cãi lời như vậy chứ , từ nhỏ đến lớn cô luôn vâng lời ông nói gì nghe đó không chút phản đối nay lại dám chống đối ông … phải rồi nghe nhân nhi nói Nhân Mã có quen một người tên Hoàng Thiên Yết lai lịch bất minh , ông cũng đã cho đi điều tra nhưng vẫn không có một chút manh mối , ông lạnh nhạt nói

” Cha nói con phải nghe không được cãi ,ta nuôi nấng con lớn lên để con đền đáp ta không phải chống đối “

” Chống đối …. phải là con không tốt nhưng con không muốn ra nước ngoài , CON KHÔNG MUỐN “

” Chát ” một cái tát giáng trời rơi vào má cô người đánh không ai khác chính là Lệ An mẹ nuôi của cô , bà tức giận nói

” Không muôn cũng phải muốn cô nghĩ mình là ai mà chống đối hả , có cần tôi nhắc lại thân phận hiện giờ của cô không , tôi cảnh cáo cô tốt nhất nên chia tay cái tên Thiên Yết không rõ lai lịch kia đi , cô thân là nhị tiểu thư của tập đoàn sagit này nay lại đi quen cái tên không ra lai lịch đó thì còn ra thể thống gì “

Nhân nhi đứng đó cười nhạt , Nhân mã ơi nhân mã à cô muốn đấu với tôi ư cô còn ngây thơ lắm cô biết không , Hoàng Thiên Yết dù là hot boy NO.1 trong trường , nhưng thân phận không rõ ràng ai biết anh ta chỉ là một người nghèo rớt mồng tơi cơ chứ , cô có được anh ta thì sao có lợi gì cơ nào tốt nhất cô nên ra nước ngoài mà an phận thủ thường ở đó đi đừng bao giờ trở về đây nữa .

Còn Nhân Mã cô quỳ xụp xuống khẽ ôm đầu , tại sao … dù anh ấy nghèo khổ thì sao cô không quan tâm tới thân phận của anh chỉ cần cô có thể bên anh , dù anh có nghèo khó cô cũng sẽ ở bên anh giúp đỡ anh mọi lúc khi anh cần .

Thanh Tân như đọc được suy nghĩ của Nhân Mã , ông lạnh lùng nói

” Nếu cô còn cứng đầu tôi sẽ cho người đi giết cậu ta , để cậu ta không còn trên đời này nữa cô nghĩ sao “

Nhân Mã sững người , giết anh ư …. không … cô không thể để anh bị ông ta hại được , anh là người cô yêu nhất anh không thể mất như vậy được , cô cắn răng nói

” Được con đồng ý với cha “

… …… …… …… …… …… …… …… …… …… …… …… …… …..

Ngày hôm sau , tại sân bay , cô ngước nhìn một lần nữa lại cảnh vật xung quanh , trên cổ là sợi dây chuyền bằng kim cương do Thiên Yết tặng cho cô ( tg : nữ chính óc heo bởi zậy không biết thân phận của nam chính ) , nước mắt từng giọt từng giọt lăn dài trên má rơi xuống sợi dây chuyền cô khắc chữ S Love S , cô khẽ thì thầm

” Thiên Yết … em xin lỗi “

Rồi từng bước , bước lên sân bay cô không biết rằng ngay giây phút này số phận của cô sẽ thay đổi . Chiếc máy bay từ việt nam đến Hàn Quốc cất cánh , mang theo trái tim tan vỡ của một cô gái , cuộc tình của họ có phải chấm dứt từ đây chăng

… …… …… …… …… …… …… …… …… …… …… …… ….

Thiên Yết mệt mỏi ngả mình trên sofa , tay từ từ cởi ra chiếc ca vạt , không biết cô bé con của anh đang làm gì cơ nhỉ , không hiểu sao trong lòng anh hôm nay bức rức khó tả , trái tim như bị bóp nghẹn vậy , cô khẽ lắc đầu để xua tan suy nghĩ đó đi , anh nhẹ nhàng bật laptop lên , mở trang mail của anh ra thì thấy một bức thư là của Nhân Mã , sau khi đọc vài dòng anh sững sờ , nội dung bức thư ghi

Thiên Yết đôi mắt hằn đỏ lên màu của máu , Nguyễn Thanh Tân , Trần Lệ An các người đưa người quan trọng nhất của tôi đi sao , không có lai lịch … được tôi sẽ cho các người rõ một con người không có lai lịch như tôi sẽ cho các người thân bại danh liệt như thế nào , còn em nữa Mã Mã của tôi , tại sao em không biết phản kháng dù không phản kháng được thì cứ nói tôi , tôi có thể giải quyết cho em , nhưng em cứ thế mà đi bỏ lại tôi mà đi ra nước ngoài hay sao … tốt Nhân Mã em giỏi lắm , em giỏi thì trốn cho kĩ vào đừng để tôi bắt được em … nếu không… ( tg : mọi người hiểu số phận mã của tui ra sao ha )

” Choang ” tiếng đổ bể trong căn phòng vang lên , trong bóng tối , đôi mắt Thiên Yết hằn lên tia của máu , nhưng anh lại nhếch môi cười , cười như không cười , báo hiệu con báo chuẩn bị săn mồi

… …… …… …… chúng tôi End chương 1 … …… …… …… …… …… …..

Khi Yêu Thiên Yết Như Thế Nào ?

Bạn hỏi tôi: Thiên Yết khi yêu như thế nào?

Tôi đã từng trả lời rằng: Thiên Yết khi yêu điên cuồng và cao ngạo

Bạn hỏi tôi: Thiên Yết khi yêu như thế nào?

Tôi đã cười: Thiên Yết khi yêu là bất chấp tất cả, từ thiên hạ đến quy luật sống Bạn hỏi tôi: Thiên khi yêu như thế nào?

Tôi trầm tư: Thiên Yết khi yêu có lẽ là đau khổ

Tôi không nói Thiên Yết khi yêu là sự hủy diệt đối với bản thân … Thiên Yết sợ nhất chính là trái tim mãnh liệt mà yếu đuối của mình. Thiên Yết sợ nhất là ý chí không đủ mạnh để bảo vệ trái tim. Thiên Yết khi yêu cho ra mà không nhìn lại. Thiên Yết khi yêu đối phương là duy nhất, là tất cả. Mà đến một ngày Thiên Yết phát hiện mình không là duy nhất với đối phương. Đau đấy, cao ngạo đấy, thẳng thừng và quyết đoán chia tay đấy, nhưng trái tim đau lên từng nhịp, một khi đã quay đầu, đối diện với chính mình, chỉ còn 2 cảm giác: đau và lạnh. Mà thê thảm, cái lạnh có thể xua đi, những đau sẽ mãi mãi không bao giờ kết thúc… Thiên Yết không vô tình.

Thiên Yết là một trong 12 cung hoàng đạo vì tình mà sinh ra, mà tồn tại. Chỉ là lửa đỏ không dễ truyền ngoài, chỉ là càng nồng nhiệt, vô tư càng dễ bị tổn thương. Thiên Yết vì thế khóa trái cánh cửa bằng 1 ổ khóa lớn. Cấm cửa. Cửa thì cấm đấy, chỉ khờ 1 nỗi, trái tim chủ nhân lại quá dễ mềm lòng. Thiên Yết vì thế đa nghi, dùng lý trí bảo vệ bản thân. Chỉ là lý trí được với mọi người, một khi đã tổn thương có lý trí nổi với bản thân hay không, Thiên Yết?… Bạn hỏi tôi: Thiên Yết là người như thế nào? Tôi cao ngạo: Không ý nghĩa đàng hoàng thì đừng đụng vào Thiên Yết Bạn hỏi tôi: Thiên Yết là người như thế nào? Tôi trầm tư: Thiên Yết thật sự rất cô đơn…. Bạn hỏi tôi: Thiên Yết là người như thế nào? Tôi im lặng Nóng lạnh thất thường chỉ biểu đạt rằng Yết Yết yếu đuối lắm rồi. Trái tim có đóng băng, Yết Yết yếu đuối ấy vẫn cười và ngạo nghễ với cuộc đời. Chỉ tiếc là một khi thật sự gục ngã, ai sẽ là người đứng sau lưng???