Đọc Chương V: Sự Im Lặng Của Bạch Dương.
--- Bài mới hơn ---
Sau một tuần nhập học, Ngư dần thích nghi hơn với nơi đây. Các bạn hòa đồng , giúp đỡ cô nhưng cũng không ít những ánh mắt căm phẫn ( căm thù + phẫn nộ) nhìn cô như nhìn kẻ thù. Tại vì có bọn “đẹp trai lai cờ .hó” nào đấy suốt ngày lẽo đẽo đi theo sau cô nên mới như vậy . Đã thế tính cách của bọn đó còn thay đổi 180 …í lộn 360°. Làm bọn Fan girls cùng các giáo viên đứng hình, suýt vỡ mật ( ahihi…chắc không đến mức ấy đâu).
Cái cần kể đến nhất là Bạch Dương. Bình thường ảnh sôi nổi, tăng động ngoài mức cần thiết thì nay im hơn hến, cạy miệng cũng chẳng ra nổi một câu. Lũ bạn còn phải dùng đủ thứ để dụ dỗ nhưng ” Imlặnglàvàng” ,cái dòng chữ đó dán chặt vào mặt ảnh rồi kia kìa.
Bộ dạng của Bạch Dương bây giờ chỉ có thể gói gọn trong 2 chữ: ” Hết lực”.
Ảnh còn chả buồn nhếch mép lấy một cái, chỉ nhìn ai đó ( mà ai cũng biết là ai) rồi thở dài. ( WTF? Tự cmn kỉ rồi.)
Hôm nay cũng không phải ngoại lệ.
Vừa đến lớp, Song Ngư đã bắt gặp cái bộ mặt như bị rút hết hồn của Cừu Bạch. Cô lo lắng tiến lại gần bàn Bạch Dương.
– Cậu không sao chứ?
Cô ôn tồn hỏi. Bạch dương từ tư thế nằm gục xuống bàn, ngẩng mặt lên nhìn cô. Hai mắt cậu hiện rõ quầng thâm. Rõ ràng là cậu không ngủ được. Một thằng từng quậy tan trường nát lớp và chơi game mấy ngày không chịu ngủ như cậu mà cũng có lúc như thế này sao?
Ngư đặt bàn tay bé nhỏ của mình lên trán Bạch Dương, vuốt đám tóc xõa xuống trán cậu lên và ghé sát trán mình vào.
– Lạ thật, đâu có sốt?
Mặt Bạch Dương đỏ bừng. Song Ngư đang đứng trước mặt cậu, đã thế lại còn gần như vậy. Trái tim của Bạch Dương như lỡ mất một nhịp. Cậu bối rối gạt nhẹ tay Ngư ra, trên gương mặt ửng đỏ vì xấu hổ có chen chút bối rối. “Tạisaotimmìnhlạiđậpnhanhnhưvậy? Saoởbênngườinàylạicảmthấyyênbìnhnhưngbốirốiđếnvậy? Còn nữa… tạisaolạiđốixử tốt vớitôi?…”
Bạch Dương vội lao ra khỏi cửa, để lại một câu ” Đừng đối xử tốt với tôi…” . Song Ngư ở lại, đôi mắt to tròn nhìn về phía cánh cửa.
– Mình lại làm sai gì sao?
###
Sau khi tiếng chuông báo hiệu kết thúc buổi học, Song Ngư bước ra khỏi lớp và đi thẳng về phía thư viện. Ma Kết đứng nhìn cô từ xa bất giác thở dài.
– Song Ngư đi đâu thế?
Chẳng hiểu Kim Ngưu từ đâu thò mặt ra làm Ma Kết suýt đứng tim mà chết. Cậu quay ra nhìn thằng bạn với ánh mắt không thể đáng sợ hơn.
– Kim Ngưu, cậu từ cái xó nào chui ra vậy?
– À….ừm….tôi chỉ muốn hỏi Ngư đi đâu thôi mà… gì mà sát khí văng tứ tung vậy???
Cảm nhận được sát khí của Ma Kết, Kim Ngưu vội vàng biện hộ.
Ma Kết thu sát khí lại, để lại cho thằng bạn cái nhìn bực bội rồi bảo.
– Aizzz… Tiểu thư bảo tôi về nhà trước chuẩn bị bữa tối. Còn mình thì đi xuống Thư Viện có chút việc. Mà tôi cũng không muốn hỏi. Thôi, tôi về đây…
Nói rồi, cậu xoay người bước đi, Ngưu đành thở dài bước về phía cổng trường, hắn còn định đưa Ngư đi ăn kem cơ.
--- Bài cũ hơn ---