Hinh Anh Dep Cua Thien Yet / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 5/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Thien Duyen Cua Thien Yet Fanfic Part 20 Luan Hoi

Thien Duyen Cua Thien Yet Fanfic Part 20 Luan Hoi

Nam Dương Cung . . . Dương quang lười biếng trườn mình trên đỉnh Nam Dương Cung, trong đình viện, Ma Kết ngồi vắt vẻo trên tay vịn hành lang, tà áo phiêu phiêu, thân ảnh cô tịch hoàn toàn tách biệt khỏi cảnh sắc nhu hòa trước mắt. “Tứ ca, việc này cho đến giờ có bao nhiêu người biết?” Xử Nữ lên tiếng sau 1 hồi cân nhắc. “Không nhiều lắm” “Muội nghĩ. . . Việc này trước đừng để bọn lão đại biết!” Nàng không thể tưởng được đám Bạch Dương, Song Tử biết được sự thật này sẽ nháo đến tai Thiên Đế thì chuyện sẽ phức tạp đến mức nào. “Vậy muội định dẫn hồn đi luân hồi thế nào nếu không có lão Tam?” Ma Kết xoay túi thơm trên tay “Phong Thần thì thế nào?” Xử Nữ hỏi. Nghe vậy, Ma Kết nheo nheo đôi mắt hẹp dài, tựa tiếu phi tiếu “Với tính cách của nha đầu kia, muội nghĩ nó sẽ đồng ý để vị đại tiên này nhúng tay vào vận mệnh lần thứ hai?” “Lại chẳng đến lượt a đầu đó lên tiếng phản đối” Xử Nữ tinh quái đáp lại, đoạn nói “Tứ ca, huynh thật sự muốn đẩy việc này cho . . . người đó?” Ma Kết khẽ nhấc môi bạc “Cầu còn chẳng được” “Tứ ca, huynh qua cầu rút ván cũng không sợ Bát muội sẽ ám toán mình?” Xử Nữ cười lớn “Cái túi thơm này có thể đến tay huynh, ý tứ của Bát muội, người thông minh như huynh lẽ nào không nhận ra?” Thấy Ma Kết không nói, Xử Nữ lại càng thêm trào phúng “Bát muội thách cưới cũng quá lớn rồi haha” “Nghe nói dạo này Đồng Nữ Cung thường hay có những cơn mưa nhỏ đến hay đi đều vội vã” Ma Kết ẩn ý nhìn Xử Nữ một cái, đoạn lại nhoẻn miệng cười vô cùng rạng rỡ, giọng điệu quan tâm nói “Lục muội, mấy thứ bát quái trong Đồng Nữ Cung cũng quá nhiều rồi” “Muội biết rồi!!!” Xử Nữ hung hăng giật túi thơm trên tay Ma Kết. Con người này, mới nói 2 câu đã trực tính kế người khác! Nàng biết ngay từ đầu rằng cái người này không có việc gì thì làm gì tìm đến nàng, âm mưu quá âm mưu!!! Xử Nữ hậm hực định phất áo rời đi chợt quay lại phóng cái nhìn giảo hoạt về phía Ma Kết, đoạn lại cười ám muội quay đi. Chầm chậm vừa đi vừa nghêu ngao “Điều điều Khiên Ngưu tinh, kiểu kiểu Hà Hán nữ.Tiêm tiêm trạc tổ thủ, trát trát lộng ky trữ.Chung nhật bất thành chương, khấp thế linh như vũ.Hà Hán thanh thả thiển, tương khứ phục ki hứa ?Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ” Người đi đã xa còn người ở lại mặt mũi dầy đặc hắc tuyến, giọng đọc bình thản thanh thanh vẫn vang mãi câu cuối “Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ” Doanh doanh nhất thủy gian, mạch mạch bất đắc ngữ. . . Doanh doanh . . . Người xưa oán trách Thiên Đế chia cắt uyên ương mà nào có biết người thật sự chia sông cắt núi là chàng, người đoạt đi nàng cũng là chàng . . . “Tứ hoàng tử! Tứ hoàng tử?” “Hử?” Ma Kết mơ hồ nhìn nụ cười rạng rỡ như đóa hướng dương đơn thuần trước mặt “Tam hoàng tử đang tìm người” Thiên Cầm khẽ thỏ thẻ, dựa bằng việc bấy lâu nay đi theo Bát công chúa thì biểu tình của người nam nhân này hiện tại chính là đang dán 5 chữ “Muốn chết thì đến đây!” “Ngươi có từng hối hận không?” “H . . hả? Cái gì hối hận?” “Không có việc gì” Ma Kết khẽ thở dài, chỉnh trang lại y phục tính rời đi, đoạn nhíu mày dừng lại nhìn Thiên Cầm khiến nàng càng trở nên hoảng hốt “Cái . . cái đó, Tứ hoàng tử có gì phân phó?” “Ngươi có phải là tiên đồng ở Nam Dương Cung không?” “Không” Thiên Cầm ngây ngốc lắc đầu “Ngươi đến giúp việc?” “Không” Ngu ngốc lắc đầu “Vậy ngươi tối ngày chạy tới chạy lui làm đủ việc để làm gì?” “Cái này . . . ” Đại gia à, ngài lên cơn cũng phải báo trước cho ta 1 tiếng để lấy tinh thần chuẩn bị chịu trận chứ!!! Trông thấy bộ dạng nàng không thể ngu ngốc hơn nữa, Ma Kết vui vẻ phất áo rời đi, bỏ lại 1 tiểu nha đầu vẫn mơ màng không hiểu bản thân mình dẫm phải cái đuôi nào của hắn. ************** Vũ Thần Cung . . . “Ôn Thần! Ngươi mau lăn ra đây cho bổn cung!!” Cánh cửa Vũ Thần Cung bị đạp mạnh, 1 đám tiên đồng nhìn thấy thân ảnh tử y tiên tử hừng hực lửa giận như muốn thiêu trụi cả tiền viện thì chạy toán loạn, nhoắng cái đã không còn một bóng. Cùng lúc đó từ trong tiền viện chạy ra một nam tử vận thanh y tao nhã, dung mạo tuyệt thế, y hưng phấn dang rộng 2 tay tính nhào đến bên nàng nhưng giữa đường bị một cước đá bay thẳng trở vào trong điện. Nam nhân nọ nằm sõng soài trên sàn, ai oán lên tiếng “Đại tổ tông ~ nàng không thể cứ mỗi khi sinh khí lại tìm ta để chà đạp như vậy được. Bổn đại tiên ta dù có nhăn nhó méo mó ra sao cũng là Vũ Thần đại tiên, là thượng tiên trong thượng tiên, là một trong Tứ Thần Đại Hộ Pháp của Thiên Giới, nàng phải nghĩ cho tôn nghiêm cùng thể diện của ta chứ!” Thấy vị tử y kia nheo mắt nhìn mình, đoạn y lại dang rộng tư chi ra rồi oanh liệt nói “Đến! Mau đến chà đạp ta thêm một chút nữa!! Thân xác này dâng cho nàng, Đại tổ tông ~ mời ngài tùy tâm sở dục à không, xin ngài hãy đến thị tẩm ta đi!” Xử Nữ chẳng buồn để mắt đến y, nàng sải chân bước đến tràng kỉ, đi qua “cầu thị tẩm” cũng không tránh mà điềm nhiên giẫm lên khiến người bên dưới lại được thể gào khóc “Đại tổ tông ~ nếu nàng dám hạ cước xuống thêm một lần nữa thì nàng phải chịu trách nhiệm với tính phúc của ta đời đời kiếp kiếp!!” “Im miệng! Dâng trà!” “Lập tức có trà!” Nam nhân nọ lập tức chấp hành quân lệnh, nhanh chóng tìm hộ trà lại bận rộn châm trà. Đoạn, y xum xoe ôm chén trà đặt xuống bàn “Lão bà ~ là kẻ to gan lớn mật nào khiến nàng tức giận? Ta lập tức đi tìm kẻ đó bái sư!” “Hạ Vũ! Ngươi lén lén lút lút ra vào Đồng Nữ Cung là có ý đồ gì?” Lời vừa dứt, liền tặng thêm cho y 1 cước. Người dưới chân ngọ nguậy một chút, cười khổ “Chẳng phải đến chờ nàng gọi vào thị tẩm sao?” “Đã thăm dò được cái gì rồi?” “Đại tổ tông a~ nàng xem ta từng làm cái gì qua mắt được nàng không?” Vũ Thần giương ra bộ mặt vô cùng thành khẩn “Thật sự không có!” Xử Nữ ngưng mắt nhìn y một lúc lâu, ánh mắt trong veo nhìn lại nàng, nàng thu cước, thản nhiên nói “Thất lễ rồi, Vũ Thần đại tiên! Bổn cung còn có việc, ngày dài tháng rộng, tạm biệt!” Mắt thấy nàng trở mặt, mắt thấy nàng sắp rời đi, Hạ Vũ kịch liệt ôm chân nàng “Ta sai! Ta sai rồi! Dối đại tổ tông là cái sai thứ nhất! Gạt lão bà là cái sai thứ hai! Không thành khẩn là cái sai thứ ba!! Ta tình nguyện khai báo, nửa chữ tuyệt không giấu diếm! Nương tử ~ đừng phán ta tử hình ~~ bốn ngàn năm xa cách, nàng còn định đi nữa? Ta vì nàng phải chịu cảnh giường đơn lẻ bóng thủ tiết bốn ngàn năm rồi, còn chưa đủ trung trinh?!!” “Thành thật khai báo” Người đối diện xoa nhẹ sau gáy, tựa tiếu phi tiếu, “Bán đứng huynh đệ là chuyện xấu, nàng cố ý làm khó ta sao?” Xử Nữ cười lạnh không nói, còn khoanh tay không nhìn y. Hạ Vũ cam chịu thở dài, thấp giọng nói, “Lão Tứ cho rằng Bát công chúa chỉ giả chết, công chúa của Thiên Giới sao có chết một cách nhạt nhẽo như vậy được, lão Nhị không tỉnh táo nhưng người ngoài sao có thể không tìm ra sơ hở được! Do vậy . . . do vậy . . .” “Mỹ nam kế?” Nàng cười đến vân đạm phong thanh Hạ Vũ cũng cười, y giơ tay vén gọn lọn tóc giúp nàng. Nụ cười trên môi y chưa kịp tắt đã vội vã trở nên méo mó. Cuộc đời Vũ Thần trước vì nữ nhân này mà tôn nghiêm mất hết, sau lại vì nữ nhân này mà bán bạn cầu sắc, kế đến lại vì nữ nhân này lừa huynh dối đệ, sau cùng vẫn vì nữ nhân này mà phải đau khổ đi gặp Yến Diên thu xếp cho một linh hồn bị khuyết được chuyển thế. Tất nhiên là y cũng chẳng biết cái linh hồn khiếm khuyết kia là Bát Công chúa của Thiên Giới. *** Cứ như vậy linh hồn của Thiên Yết được trao tay từ người này đến người khác, cuối cùng đã thuận lợi được đích thân Yến Diên dẫn vào dòng luân hồi . . .

Anh Dep 3D Hình Ảnh Cho Anh Dep 3D

-Longgggggggggggg!

Hình ảnh cho anh dep 3d

– Dạ, má kêu con?

Bộ sưu tập ảnh nền 3D đẹp lung linh full HD Hình Nền Ấn Tượng 3D

– Có đứa con trai nào 26 tuổi mà vẫn giống mày không Long?

Bộ hình ảnh bìa Facebook 3D đẹp và độc nhất 2014 Hình Xăm 3D Đẹp

– Ý má là sao? Ý má muốn hỏi có thằng con trai nào 26 tuổi đẹp trai cỡ con hay nhiều ghệ cỡ con thì má nói rõ ràng ra coi!

Hình nền 3D đẹp cho máy tính laptop 2013 ảnh 3D

– Má không có giỡn à nha! Mày thấy có đứa con trai nào 26 tuổi đầu vẫn lông bông ăn bám cha mẹ giống mày không Long?

Video clip Hình mỹ nhân 3d rất đẹp

Bình thường thì chắc tôi kiếm đại cái lý do trên trời nào đó như nhức đầu, đau bụng, ghệ gọi để trốn vô phòng nằm khoèo, nhưng bữa nay không được suôn sẻ cỡ vậy. Ông ba tôi ổng ngồi trầm ngâm làm bộ ghê lắm, thủng thẳng kêu:

Pic MegaFun vn Hình nền đẹp

– Mày là cái thứ làm biếng, làm công ty nào cũng 3 hôm là xin nghỉ, không nghỉ thì bị đuổi, bộ mày tính ăn bám cha mẹ mãi sao? Như vầy đi, công ty chú Thắng đang thiếu người, mày chịu khó qua làm bên ổng coi sao. Việc cũng nhàn, không có gì hết, chủ yếu là tập cho mày lao động kiếm tiền dần cho quen. Quyết định vậy ha!

Bộ ảnh nền tuyệt đẹp của game 3D Thánh Vương Hinh nguoi dep

Thiệt tình tui chưa thấy có người ba nào thiếu dân chủ cỡ như ba tôi. Chính phủ muốn ban hành luật còn phải đợi quốc hội thông qua, bỏ phiếu, đằng này ổng cứ quyết định là tôi phải làm theo cái rụp. Bộ dễ dàng ăn hiếp tôi vậy sao trời? Tính cự lại, nhưng nghĩ tới việc mai mốt xin tiền ổng không đưa, tôi đành làm cái mặt khổ vâng một tiếng, lủi thủi bước vô phòng. Giọng ông ba vẳng lại đằng sau:

Ảnh Người Đẹp 3D Tuyển chọn Hình nền 3D đẹp Full HD làm hình nền máy tính

– Ba gọi điện cho chú Thắng rồi đó, mai mày qua làm luôn cho quen việc đi nha!

Chiêm ngưỡng ảnh 3D cực đỉnh Những bức tranh 3D đường phố tuyệt đẹp

Lại còn vụ này nữa sao trời? Làm gì có chuyện nhận nhân viên ẩu tả dữ vậy, dám cái công ty của ông bạn ba tôi sắp … phá sản hay vỡ nợ gì đó lắm! Tôi nghe trong bụng càng thêm ngao ngán, đâm đầu vô gối cái bịch. Đang chơi long nhong, rụp cái mai đi làm, thiệt tình cứ như cơn ác mộng vậy!

Những hình ảnh 3D đẹp về các nhân vật trong game Hình nền 3D cho máy tính

Ngày thường, tui hay bình minh vào lúc 11-12h. Thiệt ra thức dậy cái lúc đó mới thấy mặt trời rõ nhất, thức sớm quá có thấy mẹ gì đâu. Có điều, bữa nay coi bộ tôi đón bình minh đúng giờ. 6h sáng, bà má đẩy cửa phòng vô, la:

Ảnh 3D vũ khí Nga tuyệt đẹp Hinh

– Trời đất ơi, 6h sáng mà còn nằm chỏng gọng trên giường là sao? Bữa nay con đi làm ngày đầu tiên đó Long, dậy ăn sáng còn đi, lẹ lên!

Những bức ảnh 3D đường phố đẹp nhất thế giới Hình nền 3D

Thiệt tình, cuộc đời tôi ghét nhất là dậy sớm. Thời đi học, tui khoái đi học chiều, thời đi cua gái, tui toàn hẹn buổi tối chứ chưa khi nào tôi làm gì buổi sáng hết trơn hết trọi. Ôm nguyên một bụng ngái ngủ và bực dọc, tôi lê cái thân vô nhà tắm đánh răng rửa mặt. Xong xuôi đâu đó, khề khà ly cafe, làm điếu thuốc, ngó cái đồng hồ đã gần 7h. Bà mà lại giục cuống lên:

Xây nhà đẹp như ảnh 3D ẢNH ĐẸP 3D

– Còn không đi thay đồ đi, Long!

Anh dep 3D Ngắm ảnh GIRL XINH SAO PHONG CẢNH tuyệt vời bộ hình nền desktop 3d đẹp mắt

Tôi ngao ngán bước vô phòng. Bận gì đi làm buổi đầu đây trời? Tính tui ăn mặc xuề xòa, thường chỉ jean và áo thun, vậy là xong chuyện. Tui ghét nhứt mấy cái loại sơ mi hay quần âu, mặc nghe vướng víu một cục, làm cái gì cũng bất tiện hết trơn. Bữa nay buổi đầu, chắc ăn mặc cũng nên lịch sự chút cho nó ra dáng dân công sở – tôi nghĩ bụng vậy. Chọn một cái jean đơn giản, khoác thêm cái áo thun đen, tôi lịch kịch bước ra xe. Bà má lại la thêm một chặp:

Ảnh đẹp 3D về 12 cung hoàng đạo Ảnh đẹp nghệ thuât 3D kagaya

– Con bận đồ kiểu gì vậy? Bộ đi làm công sở được mặc vậy sao?

Tôi ngẩn người. Không lẽ đi làm công sở mặc … quần cộc ở trần sao? Bà coi bộ bực dọc, la:

– Quần âu sơ mi, bận vô lẹ lên!

Tôi thua luôn. Thiệt tình tôi nghi tôi và má tôi là … mẹ con họ lắm, chớ mẹ con ruột sao bả không khi nào quan tâm tới tủ quần áo của tôi hết trơn. Cái áo sơ mi gần nhất tui bận chắc cũng có tuổi đời cỡ 4 năm – cái bộ đồng phục nhân ngày lễ khỉ khô gì đó mà trường tui bắt mỗi đứa may một bộ. Nhưng lâu quá rồi, không rõ tui gửi nó đi qua mấy người nghèo hay đem cho ai rồi hổng biết. Ngó cái mặt nghệt ra của tôi, bả lại làm thêm một chặp:

– Chạy xe ra ngoài mua đại đi, còn đứng đó ngó cái gì?

Má tui là người nội trợ đảm đang, tuy vậy bả ít đi shopping dữ dội. Bởi vậy nên bả không có nắm được lịch mở cửa của mấy cái shop gì hết trơn. Tôi làm mặt khổ, kêu:

– Tầm này đâu có shop nào mở cửa, má ơi! Hay thôi, lỡ không có đồ rồi… con nghỉ bữa nay, mai mốt đi làm cũng được mà!

Bà má tui nóng tính thấy ghê luôn. Ngó cái mắt bả long sòng sọc, cái tay chống nạnh, cái miệng la chói lói:

– Đi ra chợ mua, cái gì cũng bày đặt vô shop là sao? Chợ họ bán quá trời ra đó, đi lẹ lên, đừng để má bực!

Từ nhỏ tới giờ có khi nào tôi đi chợ? Mà ba cái thứ đồ quần áo bán chợ tui cũng không nghĩ có lúc mình lại bận vô. Nhưng được cái tính tôi cũng xuề xòa, mặc đồ sao cũng không quan trọng, miễn không … ở truồng là được. Buồn rầu lê bước ra xe, cái xe cũng buồn rầu … không chịu nổ máy. Thiệt tình cái ngày gì đen quá xá đen!

Phóng con xe Max mà bà giúp việc hay chạy đi công chuyện bên ngoài, tôi tạt vô chợ. Chỉ đại vô một hàng gần nhất, tui kêu chị bán hàng lựa dùm luôn 2 bộ quần âu và áo sơ mi trắng. Khỏi cần bận thử chi cho tốn thời gian, tôi rút tiền trả bả cái xoẹt, khỏi thối lại. Dân chơi ai làm ba cái vụ lẻ tẻ lấy lại tiền thối, mất nét hết trơn!Tôi biết bản thân có một cái ưu điểm là nhanh nhẹn tháo vát, nhưng không phải chuyện gì nhanh nhẹn cũng tốt hết trơn. Làm tình chẳng hạn, nhanh quá ghệ nó bỏ mấy hồi. Nhưng cái vụ mua quần áo chợ mà lẹ quá, coi bộ tác hại cũng không thua mấy vụ xuất tinh sớm là mấy – tui nói thiệt luôn đó.

– Được rồi mặc đại vô đi, không có ai dòm dâu mà lo. Lẹ lên, 7 rưỡi rồi đó!

Giọng bà má lại vang lên phía sau. Thôi thì nhắm mắt đưa chân đại cho rồi. Dù sao cái thứ công sở chết tiệt này, tôi nghi chắc tôi chỉ làm chừng ba bữa là … họ đuổi thẳng, sức mấy mà chịu nổi. Nghĩ vậy, tôi cũng được an ủi phần nào, bận nguyên bộ đồ thừa trên thiếu dưới, thất thểu đi ra cái xe Max cũ xì. Ngày đi làm đầu tiên thê thảm gì đâu.

Ông Thắng là bạn ba tôi từ thời sinh viên. Cha nội này cũng người Bắc, hồi mới vào Nam nghèo xơ nghèo xác. Nhưng ổng giỏi dữ lắm, đầu óc thương trường cũng bén ngót, giờ cơ ngơi của ổng cũng thuộc hàng có cỡ trong thành phố. Công ty của ổng lớn, kinh doanh nhiều loại mặt hàng, trong đó phần lớn là đồ nội thất. Từ tủ, giường, bàn ghế, đèn treo tường cho tới bồn tắm, bình nóng lạnh, bồn cầu, nói chung trong nhà cần sắm cái gì tới mấy cái siêu thị của ổng là có hết trơn. Công ty ổng có chi nhánh cả trong Nam ngoài Bắc, nội trong thành phố mỗi quận đã có ít nhất một cái cửa hàng. Doanh số bán hàng mỗi năm nghe chừng cũng nhiều dữ lắm.

Có điều tôi chưa hiểu kêu tôi qua công ty ổng làm gì? Thiết kế bồn cầu hay cách tân bồn tắm? Mà nghe đâu ổng chỉ nhập hàng từ nước ngoài về chớ đâu có sản xuất mấy cái thứ đó? Nghĩ tới nghĩ lui một hồi không kiếm ra cái lý do nào nghe tạm tạm, đã thấy cái biển công ty của ổng nằm ngay trước mặt. Bự à nha!

Văn phòng công ty của ổng là một tòa nhà biệt lập, có 5 tầng. Phía dưới là sảnh tiếp tân và showroom, ngó vô coi bộ cũng khá sang trọng. Vài em nhân viên mặc áo dài đứng lố nhố bên trong, dịu dàng nói chuyện cưa cẩm khách mua đồ. Nếu ngày thường, ba cái chỗ này tôi cũng coi như… cái toilet nhà tôi, mở cửa đi vô đâu có ngại, nhưng bữa nay xem chừng hơi khác. Ngó lại bản thân bữa nay nhìn còn thua mấy đứa nhóc bán báo dạo, tôi đâm ngại ngùng, đứng chôn chân ở cửa hồi lâu. Nghĩ tới lui một hồi, tôi đành rút điện thoại, gọi cho ông ba:

– Con đang ở ngay công ty của chú Thắng nè ba. Mà tới đây rồi thì kiếm ai vậy ba?

Ổng ậm ừ một lát, kêu tôi tắt máy, chờ ổng gọi cho ông Thắng. Lát sau, máy tôi đổ chuông. Giọng ông Thắng hồ hởi:

– Thằng Long hả? Chú nghe ba mày nói qua chuyện của mày rồi, mày vô công ty chú là đúng luôn rồi đó. Để coi nào, tụi chăm sóc khách hàng đang thiếu người, mày chịu khó vô đó làm nha. Lên tầng 3 rẽ trái, có cái phòng mang biển chăm sóc khách hàng đó. Chú kêu tụi nhỏ ở đó rồi, mày cứ lên tụi nó chỉ việc cho. Vậy nha, chú đang đi công chuyện, mai mốt gặp sau.

Hồi nào tới giờ, tôi quen bắt gặp mấy ánh mắt trầm trồ ngưỡng mộ nhiều quá trời nhiều, nhưng chưa khi nào tôi chịu cảnh người ta dòm mình lom lom như sinh vậy lạ như bữa nay. Thiệt tình chắc lâu lắm mấy người này cũng chưa có dịp đi coi tấu hài, nay ngó thấy bộ dạng của tôi cứ cười tủm tỉm hoài, dễ ghét thấy ớn luôn. Tôi cũng mặc kệ, làm mặt dày bước vô thang máy, chạy thẳng lên tầng 3. Công ty gì đâu lắm các loại phòng ban quá trời, ngó nghiêng một hồi mới thấy tấm biển nhỏ xíu treo trước một căn phòng … bự cỡ cái nhà vệ sinh: “Bộ phận chăm sóc khách hàng”. Sao mấy cái phòng kia bự chà bá, phòng tôi chuẩn bị vô làm lại có chút xíu, lại còn nằm tuốt luốt trong góc mới tệ. Tôi thở dài ngán ngẩm, đẩy cửa phòng bước vô.

6 con mắt liền ngó qua nhìn tôi, nhưng chỉ có duy nhất 2 con nhỏ trong phòng. Mấy bạn đừng tưởng tôi lộn nha, tôi nhìn gái không khi nào trật hết trơn. Sở dĩ có 2 đứa mà có tới 6 con mắt là bởi có một con nhỏ 4 mắt, con nhỏ kia chỉ có 2. Con nhỏ 4 mắt coi tướng tá hiền lành dễ mến, nhìn tôi cười nhỏ nhẹ:

– Dạ mời anh vô.

Giọng nói ổn nha. Tôi liếc qua con nhỏ 2 mắt, thấy nó vẫn làm thinh, lúi húi làm bộ gõ gõ gì đó trên máy tính. Chắc đang viết ký sự chăn trai – tôi nghĩ bụng vậy. Khép cánh cửa vô, tôi ngó sơ qua cái phòng một hồi. Thiệt tình so với cái nhà tắm nhà tôi, nó cũng rộng hơn chút xíu. Kiểu này mấy cha nội làm kiến trúc thấy dư một khoảng nên tận dụng, làm thành cái phòng méo mó kì cục này chớ không phải làm theo kiểu à nha. Con nhỏ 4 mắt thấy cái bộ dạng lơ láo của tôi ngó nghiêng hoài, nó tủm tỉm cười, kêu:

– Dạ, anh qua đây có việc gì cần tụi em tư vấn phải không?

Chắc con nhỏ tưởng lầm tôi là khách hàng mới từ quê ra mua bồn cầu không biết cách gạt nước quá. Tôi gãi đầu gãi tai, đi ra phía con nhỏ:

– Thiệt ra, tôi qua đây để làm chớ không phải đi tư vấn!

Con nhỏ 4 mắt à lên một tiếng, la:

– Sáng bên nhân sự cũng có nói qua, thì ra là anh hả?

Tôi gật gật đầu. Con nhỏ 2 mắt cũng có ngó qua tôi một cái, ánh mắt khinh khỉnh. Con nhỏ này cũng thuộc dạng tạm coi là đẹp đi, tóc dài, da trắng, đang ngồi nên không biết thân hình nó cỡ nào nhưng coi bộ cũng khá cao ráo. Tôi cũng lé mắt ngó lại nó một cái – ánh mặt con nhỏ lại cụp xuống, làm bộ không quan tâm. Thiệt tình, loại này ở ngoài được tôi để mắt coi như nó may mắn, ai dè bữa nay nó ngó tôi một cái rồi bơ thẳng, đau thiệt đau. Lại nghe con nhỏ 4 mắt nhanh nhảu:

– Có anh thêm thì đỡ quá. Tụi em có 2 người, nhiều khi khách gọi tới nghe không kịp, bị la hoài. Anh ngồi máy 2 nha. Mà anh tên gì?

Tôi xưng tên tuổi, miệng con nhỏ lại liến thoắng:

– Em tên Huyền, còn kia là chị Trang. Mai mốt anh cứ kêu tên là được rồi.

Con nhỏ Trang nãy giờ không có nói qua câu nào hết, nghe vậy quay mặt lại:

– Làm quen vậy đủ rồi anh Long. Anh ngồi vô máy dùm tôi, đứng đó hoài chi vậy?

Quê à nha. Xưa nay gái nói chuyện với tôi chưa có con nhỏ nào nhan sắc tạm tạm mà lại chảnh với tôi cỡ vậy. Tôi liếc con nhỏ rát rạt, nhưng coi bộ nó chẳng thèm để ý. Phòng này có nguyên một dãy bàn dài, trên mỗi bàn là 1 cái điện thoại, một máy tính, đầu ngoài là một cái máy in. Chấm hết. Chỗ tôi là bàn 2, tức là vị trí giữa 2 con nhỏ. Con nhỏ Trang lạnh lùng ngồi ngay ghế đầu, tôi lượn qua con nhỏ vô trong, mắt làm bộ liếc vô màn hình máy tính của con nhỏ một cái, la:

– Bộ viết ký sự ủa lộn thư tình hay sao mà chăm dữ vậy chị Hai?

Con nhỏ quay ngay lại lườm tôi, mắt dữ thấy ớn.

– Anh nói nhảm cái gì đó? Không thấy tôi đang làm việc hả? Đúng là cái đồ hai lúa!

Nhỏ tới lớn tôi mới bị gọi là hai lúa lần đầu tiên. Thiệt tình tui cũng không nghĩ là trên đời này có 2 lúa nào bảnh cỡ tôi, nhưng ngó lại cái bộ dạng của mình, tui cũng thấy … giống thiệt. Lúa cái nữa là mới lần đầu vô phòng, không dè bị gái chửi ngay câu đầu tiên, thảm hại hết sức. Lủi thủi đi qua ghế, ngồi phịch xuống, thấy con nhỏ 4 mắt tên Huyền ngó qua, gương mặt lộ vẻ an ủi:

– Chị Trang tính vậy đó, anh đừng chọc bả. Qua em hướng dẫn công việc, mai mốt còn làm.Cái gọi là “công việc” ở đây cũng thiệt tình tầm bậy hiếm có. Chăm sóc mẹ gì, việc chính thức là ôn tồn nghe đám khách hàng than vãn, la rầy: sao cái bình của tui mới mua đã hỏng, sao cái tủ của tôi lắp vô bị lệch, tại sao cái bồn cầu của tui mới mua đã rạn … nói chung là căng tai ra nghe, an ủi đám đó một vài câu xạo xạo, sau đó ghi tên tuổi, chuyển qua bộ phận khác để họ cho người tới sửa. Đơn giản vậy thôi.

Có điều, đơn giản là đơn giản so với mấy con nhỏ tính tình dễ chịu, lại dẻo mỏ, chớ với tôi coi bộ công việc không dễ nhằn chút xíu nào hết trơn. Cú điện thoại đầu tiên, một giọng già dịch cất lên chói lói:

– Bàn máy tính chỗ anh bán kiểu gì tôi mua mới có 1 tuần đã bong nguyên lớp gỗ ốp ngoài, vậy là sao? Các anh bán hàng kiểu lừa đảo hả?

Bực bội nha. Tính hét vô máy: ” Đậu móa, tao mới đi làm bữa đầu tiên bán cho mày được cái gì thằng già dịch?” – sực nhớ đây là công sở chớ không phải vũ trường, tôi đổi giọng nhỏ nhẹ:

– Dạ, chú làm ơn cho địa chỉ, mai mốt tụi con báo người qua kiểm tra. Nếu có hư hỏng sẽ sửa chữa hoặc đổi đồ cho chú. Dạ dạ…

Thốt ra xong một tràng lời nói trái với lương tâm như vậy xong, tôi ngả người ra ghế sau, thở hồng hộc. Cái kiểu mềm mỏng chịu đựng này mệt như oánh lộn chứ không phải giỡn à nha. Con nhỏ Huyền ngó qua tôi, cười khúc khích:

– Anh Long cũng dẻo miệng ghê ha!

Tôi ngó qua con nhỏ, đôi mắt ngán ngẩm. Thời gian tao nằm trên giường với ghệ có khi ngang tuổi mày luôn, ngồi đó mà khen tao dẻo miệng.

Tuy nhiên không phải lúc nào cũng gặp mấy cha già dịch nói chuyện muốn đục vô mỏ như cha nội đó. Cú điện thoại thứ 3 tôi bắt máy coi bộ ổn hơn nhiều. Một giọng nữ ngọt ngào nghe lọt tai vô cùng cất lên bên kia đầu dây:

– Dạ, cho em hỏi đây có phải bộ phận chăm sóc khách hàng của công ty Anh Thắng không ạ?

Thiệt tình khách phàn nàn mà cứ nói giọng dễ nghe vầy, tôi tình nguyện ở lại đây làm ăn không lương luôn. Tôi hứng chí, quên tuốt luốt cái gì mà công việc, cái gì mà công sở. Việc của tui giờ chỉ có duy nhất một thứ: “chăm sóc” con nhỏ có giọng nói dễ nghe này.

– Đúng rồi đó em. Anh là Long, rất vui khi mới buổi sáng đã được nghe một giọng nói dễ thương tới như vầy. Em tên gì vậy, nói anh nghe tiện xưng hô đi?

Con nhỏ bên kia máy cười khúc khích, coi bộ cũng có vẻ hứng thú với món chăm sóc khách hàng đặc biệt này lắm. Giọng con nhỏ ỏn ẻn:

– Em tên là Giang nè, mà sao bên anh chăm sóc khách hàng ngộ ghê ha. Có nhân viên nói chuyện như vầy, chắc mai mốt em chỉ mong đồ mới mua về là hỏng luôn, còn có cớ mà gọi điện cho anh quá.

Tôi toát mồ hôi. Có khi nào cửa hàng bán nhầm đồ cho … nhỏ cave cao cấp hay không mà nói chuyện kiểu mời nhau xơi dữ vậy. Tánh tôi khoái ghẹo gái, nhưng thấy con nhỏ nào đáp lại nhiệt tình quá mức tôi thường hay … sợ. Nghe nói vậy, tôi chỉnh ngay sang tông nghiêm nghị:

– Không có gì đâu em, đây là một phần trong chiến dịch chăm sóc khách hàng của công ty, em đừng bận tâm nha. Trách nhiệm của tụi anh là phải vậy. Em có vấn đề gì cứ nói qua anh, anh sẽ kiếm người giải quyết.

– Thiệt ra cũng không có gì đâu anh. Cái bình nước nóng em mới mua chỗ anh nó bị hư sao đó, em mở hoài mà thấy nước lạnh te à.

Ráng kìm chế rồi mà sao con nhỏ này nó tính dụ tôi hay sao mà nói chuyện dễ nghe thấy … ghét. Tính nói “vậy rảnh qua nhà anh tắm đi”, nhưng kịp nhớ ra, tôi đau khổ nói vô máy:

– Vậy em cho địa chỉ, mai mốt anh sắp xếp người qua bảo trì cho em, ha?

Con nhỏ quỷ bên máy lại thỏ thẻ:

– Ủa, em tưởng anh trực tiếp qua luôn, bộ anh không làm được vụ này hả?

Toát mồ hôi lần nữa. Thiệt tình chưa thấy con nhỏ nào ép người quá đáng như con nhỏ khách hàng bữa nay hết trơn. Tính nói với nó bản thân anh chính là máy sản xuất nước nóng 37 độ, có điều tắm không được vì ít xịt, chừng chục ml một lần nhưng sợ nó đòi qua xài thiệt coi như hỏng đời trai, đành gượng gạo kêu:

– Tụi anh chỉ ngồi nghe máy em à, bộ phận bảo dưỡng là người khác. Vậy để mai mốt anh chuyển qua bộ phận bảo dưỡng rồi em … làm hỏng tiếp nha.

Con nhỏ lại cười hi hi thêm một hồi. Ghi được cái địa chỉ của con khách hàng quỷ mà muốn mất cả lít mồ hôi. Đang cắm cúi type hồ sơ vô máy, lại nghe cái giọng lạnh te của con nhỏ Trang gằn lên phía bên cạnh:

– Anh nghe khách hàng phản ảnh chứ không phải cua gái nha anh Long. Lần sau anh bỏ ngay kiểu nói chuyện đó dùm tôi. Chăm sóc khách hàng gì mà nghe giọng nữ là lại quýnh lên, không biết thân biết phận.

Thiệt tình bực dọc kinh dị luôn. Tính xé luôn bộ đồ công sở cùi bắp, để lộ ra thân hình đẹp như tượng La Mã của tui cho con nhỏ chết thèm, sau đó bước đi thẳng không thèm ngoảnh mặt lại, nhưng nhớ tới gương mặt hằm hằm của ông ba, tôi đành xuôi xị:

– Biết rồi Trang. Mai mốt tui không có vậy nữa.Nói thiệt, cái công việc này thuộc dạng nhàn hạ nhất trong mấy thứ công việc công sở, có điều lịch nghỉ ngơi thì hơi cực. Lúc nào cũng phải có người trong phòng trông máy, kể cả thứ 7 CN cũng phải bố trí lịch trực đàng hoàng. Đồ đạc hỏng nó đâu có tính theo ngày giờ hành chính, bởi vậy coi nhàn mà lại hổng nhàn.

Nhàn là mấy lúc như lúc này chẳng hạn. Con nhỏ Trang chảnh chọe đang ngồi soi mấy cái móng chân móng tay gì đó, tay cầm một tờ báo thời trang. Con nhỏ 4 mắt thì cắm cúi dán mắt vào màn hình chơi game, tui thì ngồi buồn thúi ruột. Tính rút điếu thuốc ra hút, con nhỏ chảnh chọe trừng mắt nhìn gườm gườm:

– Bộ anh không biết chữ hả? Không thấy cái bảng “Cấm hút thuốc” sờ sờ ngay trong phòng sao?

Tôi bực mình với con nhỏ này thiệt luôn. Thứ gì đâu ăn nói không có chút xíu nào dịu dàng, mở miệng ra là lời chanh chua, nghe muốn đục vô mỏ dễ sợ. Con nhỏ Huyền nghe vậy, quay qua tôi nhe răng cười:

– Anh Long ghiền cả thuốc lá nữa hả? Chịu khó nhịn chút đi anh, lát ra ngoài ăn cơm thì hút cũng được mà.

Con nhỏ nhắc tới cơm trưa làm tôi thấy đói bụng quá xá. Hồi nào tới giờ đâu có khi nào thức dậy sớm như bữa nay, hơn nữa nguyên buổi sáng chỉ mới có mỗi ly cafe vô bụng, tới tầm trưa nghe cồn cào thấy ớn. Ngó đồng hồ đã chỉ 11h, tôi kêu con nhỏ Huyền:

– Vậy mấy giờ mới tới giờ ăn vậy em? Anh đói bụng quá xá rồi nè!

Con nhỏ nhìn cái bộ dạng háu đói của tôi, cười tủm tỉm:

– Được rồi, để em dắt anh qua ăn cơm luôn. Chị Trang trực dùm một lát nha chị!

Con nhỏ Trang mắt vẫn chúi xuống màn hình, không thèm ngẩng mặt lên. Cái giọng dễ ghét lại vang lên lạnh te:

– Đi ăn lẹ lẹ còn về thay cho tôi nữa đó. Mới làm có chút xíu la đói bụng!

Tôi cũng mặc kệ không thèm đôi co với con nhỏ chảnh chọe khùng điên này. Đói muốn xỉu luôn sức mấy mà cãi lộn.

Con nhỏ Huyền dắt tôi ra một cái quán cơm nằm trong con hẻm ngay kế công ty. Con hẻm đông nườm nượp, chen chúc cả mấy bóng áo trắng công sở lẫn với lưng áo mướt mồ hôi của người lao động. Chật chội dữ dội luôn. Tôi và con nhỏ phải đợi một lúc mới kiếm được 2 cái ghế nhựa trong một góc nóng hực. Tôi lau mồ hôi, kêu con nhỏ:

– Sao ăn uống chỗ này chi vậy em, nóng quá trời nóng luôn. Anh thấy ngay đối diện công ty có mấy hàng cơm văn phòng mắc máy lạnh đó, qua đó ngồi có phải hơn không?

Nhỏ ngó tôi như người sao Hỏa mới rớt xuống:

– Mấy chỗ đó anh vô ăn chắc lương tháng chỉ đủ trả tiền cơm quá. Đồ ăn trong đó tính mắc dữ lắm đó anh.

Tôi chưng hửng:

– Ủa vậy lương tháng công ty trả tụi mình nhiêu em?

– Như anh chắc cỡ 2 triệu vì mới vô, em làm lâu rồi được tầm 3 triệu, như chị Trang tầm gần 4 triệu. Vậy thôi, công việc có nhiêu đó, lương vậy là đúng rồi anh.

Đừng giỡn với tôi nha. Kêu tôi đi làm 30 ngày trong 1 tháng ăn cục lương 2 triệu hả? 2 triệu tôi đi … uống cafe với đám bạn vài bận chắc cũng hết luôn quá. Tôi tưởng ổng là bạn ba tôi ít ra cũng phải trả cho tôi cỡ … vài chục triệu một tháng tôi mới chịu vô làm, chớ biết sớm thế này tôi ngồi nhà chơi game khỏi đi bar, đi nhậu vài bữa coi như kiếm được vài triệu cho ba mẹ rồi. Thiệt tình, tính chơi tôi hay sao vậy?

Đang còn bực bội, nghe mùi đồ ăn thơm lừng xộc vô mũi, cơn cáu giận cũng bay đi đâu cả. Quán này làm cũng không tệ – nghe mùi đồ ăn tôi có thể biết luôn như vậy. Tôi sành ăn một cây, lại thích ăn ngon, nên ba cái vụ thẩm định này chắc không có nhầm đi đâu được. Có điều, ngon thì có ngon nhưng sao thứ gì cũng có một nhúm, gắp 2 gắp chắc hết mất tiêu. Tôi ngó con nhỏ, kêu:

– Còn gì nữa chưa bưng ra không em, đồ ăn có chút xíu vầy sao ăn?

Con nhỏ lại ngó tôi chằm chặp:

– Bộ anh ăn nhiều dữ vậy hả? Anh nhìn coi mọi người ở đây ai cũng ăn vậy cả mà. Cái này là cơm suất, anh muốn ăn thêm thì phải kêu thêm đó.

Tui chẳng đợi con nhỏ giải thích gì thêm, vung tay chỉ lia lịa vô mấy tủ đồ ăn, kêu mấy con nhỏ chạy bàn bưng lại. Nguyên đám đang ăn cũng trợn mắt ra nhìn tôi – chắc ngó bộ dạng tôi giống quỷ đói mới ngoi lên thế gian dữ lắm. Tôi mặc kệ. Dù sao tôi cũng đang đói thiệt. Cái trò dậy sớm có hại gì đâu, chưa thấy ích lợi gì, trước mắt chỉ thấy vừa đói vừa buồn ngủ.

Con nhỏ cũng trợn mắt ngó tôi, la:

– Bộ anh ăn hết nguyên đám này luôn hả?

Tôi cầm cái chén đưa cho nhỏ, gật gù:

– Anh cũng không chắc nữa, nhưng gọi nhiều ra chút lỡ thiếu khỏi gọi thêm.

Con nhỏ lắp bắp tính nói điều gì đó nhưng lại thôi. Tôi cắm cúi ăn. Thiệt tình lâu lắm rồi mới có cảm giác ăn cơm ngon như vậy. Ngày thường ở nhà chẳng mấy khi tôi đói bụng. Ba thứ đồ ăn vặt, trái cây, sữa để đầy nhóc trong tủ lạnh, ra đường thì cỡ nửa tiếng lại có độ nhậu, cái bụng cũng quên mất cảm giác đói hết trơn.

Con nhỏ ăn ít xịt, nó ăn xong lâu lắc một hồi tôi mới ăn xong. Đám đồ ăn trên bàn còn tới quá nửa. Thiệt tình không mấy khi tôi đi ăn tiệm mà phải kêu đồ ăn, không ghệ kêu thì bạn kêu, bởi vậy cũng chẳng biết nhiều ít ra sao. Con nhỏ ngó cái mâm đồ ăn còn đầy nhóc, than:

– Thiệt tình chưa thấy ai ăn uống ngộ như anh. Lãng phí quá trời luôn!

Tôi cười khì, vẫy vẫy con nhỏ chạy bàn kêu tính tiền. Nhỏ lon ton ra ngó nghiêng một hồi, kêu:

– Của anh hết 190 ngàn.

Tôi ngẩn người. Sao rẻ quá trời luôn. Thấy con nhỏ đang đưa tay vô túi xách, tôi khoát khoát tay:

– Để đó anh trả đi Huyền. Mời phụ nữ đi ăn ai để em trả tiền, kì lắm!

– Bữa nay coi như em mời người mới đi ha. Tiền nè em gái!

anh dep 3d

anh dep 3d dong

anh dep 3d thien nhien

anh dep 3d tinh yeu

anh dep 3d ve rong

anh dep 3d ve tinh yeu

anh dep 3d lam hinh nen may tinh

anh dep 3d cho dien thoai

anh dep 3d hoat hinh

anh dep lam hinh nen

anh dep 3d cho may tinh

anh dep 3d game

anh dep 3d

anh dep 3d thieu nu

anh dep 3d girl xinh

12 Chom Sao Das Fruehlingserwachen Cu Giai X Thien Yet Story 1 Toan Kho Nhung Tao De Da I Lam 1

Ngày 2/11/20xx.Tôi đã gặp một người đặc biệt.

_____________________ 1. Vật Lý se duyên. Chẳng phải là một ngày có cái nắng chói chang, thời tiết thuận lợi mà nam nữ chính hay gặp nhau, vì cuộc gặp mặt của họ không phải ở trong một cuốn ngôn tình . Đó là một cuốn nhật ký thanh xuân mà ai cũng có. Hôm ấy là một ngày lạnh, cái thời tiết lạnh đặc trưng của thành phố A. Gió lùa làm mái tóc ngang lưng của cô rối lên. Cô cũng chả quan tâm lắm vì cô đã buộc gọn lên rồi, rối cũng chả sao. Ngồi trên chiếc xe máy, cô cùng cha mình đi qua mấy con phố. Mất gần hai mươi phút để băng qua mấy cây số. Năm nay cô vừa vào cấp ba, lớp mười làm con người ta ngỡ ngàng khó để thích ứng trong thời gian ngắn. Đã qua hai tháng kể từ khi tựu trường, cô đã dự định chọn khối B để phấn đấu nhưng môn Lý quá khó để đủ điểm. Muốn cải thiện điểm số thật nhanh nên cô nhanh chóng đi hỏi khắp lớp. Mà cũng chẳng cần phải khắp lớp thì nhờ hai đứa con trai ngồi bàn sau cô đã giới thiệu thầy dạy Lý mà hai chúng nó theo học. Cô không chần chừ mà hỏi luôn địa chỉ kèm theo lịch học. Học với người quen vẫn tốt hơn là cô đơn một mình giữa bao nhiêu người. Đó chính là nguyên nhân cô đang phải đi hỏi đường giữa cái thời tiết này. Cũng may là nó chẳng khó tìm lắm, chỉ vài phút sau cô đã tìm đến đúng nơi. Đó là một căn nhà nhỏ cách ngõ tầm 50m, sân tràn ngập một màu xanh của cây cỏ. Trang trí rất đơn giản, có lẽ vì lúc đó trời cũng đã tối nên cô chẳng cảm nhận được bao nhiêu vẻ đẹp của sân vườn. Cô lễ phép chào thầy, thầy Đông là cái tên người ta thường dùng để gọi thầy. Thầy Đông đã sắp đến cái tuổi phải về hưu, có thể coi là người có kinh nghiệm nhiều năm trong nghề. Cô đến hơi sớm nên trong phòng chẳng có ai cả, rất nhanh cô ngồi vào bàn cuối. Vì kiểu gì những bàn trên đã có người ngồi hết rồi. Phòng học nhỏ chỉ tầm hai mươi người, những chiếc bàn lớn được kê san sát nhau. Thầy Đông đi vào phía trong tiếp tục bữa tối cùng với gia đình. Vài phút sau, cánh cửa phòng học được mở ra, là Bạch Dương một trong hai đứa con trai ngồi ngay sau cô ở trên lớp. “Ủa sao tìm hay vậy? Tưởng thằng Dương dẫn mày đi.” Ma Kết vừa đặt chiếc cặp lên bàn đầu vừa lầm bầm nói. Tên con trai lầm lỳ này cô đã quen biết cũng đã lâu khi đi học đội tuyển hồi cấp hai nhưng lên cấp ba cô mới thân quen thân vì ngồi gần nhau. “Nó đi còn trễ hơn tao.” cô cười đáp. “Cũng đúng, nó đi sớm hơn tao mới là chuyện lạ.” Ma Kết giả làm người thông thái vuốt vuốt cái cằm. Cạch… Cánh cửa lại được mở ra… Một chàng trai cao tầm hơn một mét bảy bước vào, đó là Bạch Dương. “Giải, mày tìm nhà hay vậy?” “Quá khen, ngại quá nè.” Cự Giải đưa tay miệng bắt chước mấy quý tộc cười khinh thời xưa. Bàn đầu khá rộng đủ cho bốn đứa ngồi. Cô lên bàn này ngồi là chiếm chỗ của một bạn khác, ngặt một cái là bạn ấy là học sinh kia bị cận nặng. Cô không thể làm chuyện có lỗi như vậy được mà thầy Đông không cho phép một bàn có bốn người ngồi vì ở sau còn dư mấy bàn. “Hay để tao xuống thay?” Bạch Dương đề nghị nghe có vẻ là ga lăng thế thôi chứ bụng nó đang nghĩ gì thì ai cũng biết. Cậu ta chỉ đơn giản là sợ ngồi bàn đầu dễ bị gọi hỏi bài và đặc biệt con sâu ngủ như Bạch Dương không thể nào ngồi bàn đầu rồi. “Không được, cậu ngồi đó cho tôi để Cự Giải xuống đi, cậu xuống đó ngủ thì sao hả?” Thầy Đông giữ người Bạch Dương lại. “Thầy… thầy phải tin tưởng em chứ. Gần đây em đã rất rất chăm chỉ không còn ngủ trong giờ học nữa, thầy cứ thử hỏi Kết xem trên lớp em như thế nào” Bạch Dương mồm mép nhanh nhẹn, mắt cứ nháy liên hồi ra hiệu cho Ma Kết. Ma Kết cười cười đáp lại: “Ngồi bàn đầu đi mày.” Bạch Dương không biết nói gì hơn khi tên bạn thân lại phản bội mình. Nhưng bây giờ cậu có thể làm gì sao, Bach Dương tự hứa với lòng tự tôn của mình là cậu sẽ trả thù. Cự Giải xách chiếc cặp xuống bàn sau, một mình một bàn cảm thấy thật trống trãi. Cô đột nhiên lại nghĩ đến một tương lai đơn độc ngồi chiếc bàn này. Chán thật… Cạch… từ phía sau một cậu nam sinh đi vào lớp. Cậu bước tới bàn cô đang ngồi đặt chiếc cặp xuống lễ phép chào thầy. “Yết, học sinh mới nhờ trò đấy!” Thầy Đông đáp lại lời chào của Thiên Yết rồi nói. Bạch Dương chưa hết tức vẫn quay xuống trêu chọc Thiên Yết: “Giải của tụi tao nhờ vào mày.”  Ma Kết vui vẻ: “Đúng vậy. ” Bạch Dương đối tốt với Cự Giải vì cậu và coi quen nhau cũng đã lâu còn tên Ma Kết kia lại vì cô chính là bạn thân với crush của cậu. Tên mưu mô này lúc đầu tiếp cận cô là vì lý do này, sau thân với cô chính là cảm thấy cô rất tốt với bạn bè, tính cách còn rất tốt nữa đương nhiên là sau crush của cậu. Thiên Yết cười ngây ngô, tỏ vẻ đầy khó hiểu: “Ai của bọn mày cơ? ” Bạch Dương chỉ tay về phía cô: “Cự Giải học sinh mới.”  Thiên Yết chán nản nhìn cô, cậu ta có thành tích khá tốt nên đã dự đoán được học sinh mới nếu có gì chưa hiểu sẽ do cậu kèm cặp. Nghe ba chữ ” học sinh mới” cậu lại chuẩn bị tinh thần để làm gia sư không công mặc dù cậu chẳng muốn. “Thôi tập trung hôm nay chúng ta học bài mới. ” Thầy Đông lấy từ hộp ra một cây phấn màu đỏ viết lên bảng tiêu đề bài học. Lần lượt giảng từng đơn vị kiến thức từ dễ đến khó, bụi phấn rơi đều trên sàn. Lớp học chỉ có năm học sinh nên việc hỏi bài từng người là chuyện đương nhiên và với tư cách là học sinh mới Cự Giải được gọi đầu tiên, vì câu hỏi dễ nên cô có thể trả lời được. Nhưng mấy câu sau có một số kiến thức của các bài trước nên cô không thể trả lời đúng hết được. Quả thật đúng như lời của Ma Kết và Bạch Dương nói thầy Đông dạy thật dễ hiểu, người kém như cô còn hiểu được phần cơ bản của bài học. Kết thúc một tiếng rưỡi lao động trí óc có hiệu quả, thầy Đông gọi Cự Giải và Thiên Yết ở lại mục đích là để trao đổi với nhau về cách học và về cách truyền đạt lại. “Hai đứa có Facebook chứ? ” “Có ạ” cô lên tiếng. Cô là một đứa nghiện mạng xã hội nên chắc chắn Facebook là một thứ khó thể thiếu trong cuộc sống. “Em cũng có. ” Cậu vẫn nói với giọng nói chán nản của mình. Thầy Đông nói: “Vậy kết bạn để trao đổi bài dễ hơn. ” Cô cũng gật đầu lấy điện thoại ra, cậu cũng nhận lấy nhấp vào biểu tượng của ứng dụng rồi gõ vào thanh tìm kiếm hai chữ Thiên Yết. Cái tên của cậu rất đặc biệt nên kết quả đầu tiên chính là cậu, cậu nhấn vào nút kết bạn rồi đưa lại cho cô. “Cảm ơn.” Cậu lịch sự rồi bước đi ra truớc sau khi chào thầy Đông. Cô cũng tiếp buớc mà đi ra thay đôi giày đã nhiễm khí lạnh vào. _______ Cô nằm lên giường, lấy chiếc chăn bông đắp lên người tay cầm điện thoại. [Thiên Yết đã chấp nhận lời mời kết bạn của bạn]. Dòng thông báo hiện lên, cô vào trang cá nhân của cậu. Nhạt nhẽo là từ mô tả đúng nhất, chỉ có một bài đăng khi cậu cập nhật ảnh đại diện đã cách đây hai năm trước. Cậu trong ảnh đang cầm chiếc huy chương vàng chói, có lẽ là cậu tham gia hội khỏe. Có thể thấy cậu cực kỳ giỏi thể thao. Cậu bây giờ đã cao hơn lúc đó rất nhiều, thân hình cũng đã cân đối hơn trước. Nhìn ngắm trang cá nhân một chút rồi cô nhấn vào biểu tượng nhắn tin. Cô chọn một nhãn dán “Hello” gửi đến cậu. Ngay lập tức đã có tin nhắn đáp lại “Chào” ngắn gọn súc tích. Sau đó là một tin nhắn đến từ cậu. [Thiên Yết]: “Cậu muốn học ở đâu?” Cự Giải nhìn lên trần nhà màu nâu của gỗ ngẫm nghĩ những chỗ thường yên tĩnh phù hợp cho công việc học tập. Chắc chỉ có thư viện với quán cà phê nhỉ? [Giải Giải]: “Cà phê hay thư viện đều được, cậu thì sao.” Cô suýt nữa đã gõ nhầm chữ “cậu” thành “mày”. Xưng hô với bạn cô toàn thế nhưng người này cô mới quen chưa đầy ba tiếng hơn nữa còn sẽ giúp cô trong việc học hành nữa nên phải gây ấn tượng tốt. [Thiên Yết]: “Cà phê đi.”[Thiên Yết]: “Chiều mai tớ tới trường đón cậu được không?” Tới thẳng trường cô sao, có cần khoa trương vậy không? Dù gì thì cũng chẳng biết chạy xe nếu cậu không đón thì cô phải lết bộ. Thôi cô đồng ý vậy… mặc dù hơi ngại nhưng có một động lực nào đó thôi thúc cô. [Giải Giải]: “Được! Mai hẹn cậu 3h trước cổng nha.” Thiên Yết đã xem tin nhắn cậu không phản hồi nữa. Cự Giải cũng lấy tập sách ra lầm bầm học thuộc. Trời hôm nay không một gợn mây, thấp thoáng mấy ngôi sao với anh sáng yếu ớt bình thường như mọi ngày. Gió lạnh thổi quanh đây, cây cối dao động đung đưa theo chiều gió. Cánh cửa của nhiều nhà đã đóng chặt lại vang vọng tiếng của máy sưởi. Hai trái tim nào đó cũng đã rung động rồi, có lẽ là vì nụ cười của đối phương, cũng có thể là đơn giản vì sự xuất hiện của đối phương đã làm thay đổi quỹ đạo cuộc sống của họ. Lịch học của hai trường khác nhau nên từ sáng sớm Thiên Yết đã để lại một tin nhắn. [Thiên Yết]: “Số điện thoại của tớ xxxxxxxxxx” Cự Giải sao chép lại dòng số rồi lưu vào danh bạ. Cô cũng đã thức dậy từ sáng sớm vì cái động lực kỳ lạ kia mặc dù tám giờ sáng cô mới vào lớp. Cô dậy sớm vậy cũng chẳng có nhiều chuyện để làm nên cô đi bộ đến trường sớm một chút. Sớm ở đây là gần một tiếng so với bình thường. Ba mẹ cô ngạc nhiên lắm nhưng chắc là cô có kèo đi chơi hay ăn sáng với mấy đứa trong lớp. Thức dậy sớm là một thói quen tốt, bình thường đứa con gái cưng của họ lúc nào cũng sát giờ vào lớp mới bước chân vào cổng trường, dù bị la cũng sẽ không chịu dậy sớm.  ”Hay nó yêu đương nhỉ?” Câu hỏi đột nhiên xẹt qua đầu của ba mẹ Cự Giải. Con gái cưng của họ cũng thuộc dạng xinh xắn nên có bạn nam theo đuổi cũng không có gì lạ. Nhưng còn chuyện yêu đương thì chắc Cự Giải không hẹn hò sớm như vậy đâu, con gái mình thì ba mẹ Cự rõ nhất. Chắc là vậy… ____________________

Khi dạy cô ấy tôi chọn quán cà phê là vì tôi không thích không khí nghiêm túc ở thư viện nhưng phần lớn khi tôi vào Facebook của cô ấy thì thấy Giải rất thích mấy món ngọt và thích không gian thoải mái như quán cà phê.

Ngày hôm ấy, thế giới của tôi chỉ còn cô ấy và những người không phải cô ấy.

Cự Giải:

Thiên Yết:

(cre ảnh: pinterest)

Facebook’S Libra Isn’T Finished Yet

Không có sáng kiến ​​fintech nào từng có tác động phi thường như Thiên Bình của Facebook.

Tích cực hơn, dự án đã thúc đẩy các ngân hàng trung ương tăng cường nỗ lực của chính họ đối với việc thiết lập các phiên bản kỹ thuật số của tiền tệ quốc gia của riêng họ.

Vào tháng 10, Facebook đã cảm thấy tác động của phản ứng dữ dội này khi hầu hết các công ty thanh toán được thành lập – Visa, Mastercard, Stripe, Mercado Pago và eBay – đó là do tham gia hiệp hội Thiên Bình đã rút lại sự hỗ trợ của họ, vì lý do đó không phải là, cuối cùng, vì lợi ích tốt nhất của họ để đối kháng với các ngân hàng trung ương và cơ quan quản lý.

Giả định đầu tiên sau khi các công ty thanh toán hàng đầu rút khỏi hiệp hội Thiên Bình là dự án hiện đã bị tiêu diệt nhờ liên kết chặt chẽ với thương hiệu độc hại của Facebook và sự mất lòng tin rộng rãi của công ty, công ty đã làm một công việc tồi tệ như vậy chỉ là một đối tác trong số nhiều người trong hiệp hội Thiên Bình.

Tuy nhiên, triển vọng về những gì một công ty có lợi nhuận cao với hàng tỷ người dùng tích cực có thể đạt được trong thanh toán vẫn tiếp tục được chứng minh.

Khi các nhà đầu tư chuẩn bị cho thu nhập quý ba của Facebook vào thứ Tư, Adam Vettese, nhà phân tích của nền tảng đầu tư đa tài sản eToro, chỉ ra: Một cái nhìn dài hạn, điều thực sự khiến các nhà đầu tư phấn khích là bước vào tiền điện tử, thông qua Libra.

Hiện tại, vẫn chưa rõ chính xác những gì Facebook sẽ cung cấp, nhưng nếu nó làm đúng thì chúng ta có thể thấy sự tăng trưởng hơn nữa trong giá cổ phiếu của mình.

Khởi động

Thiên Bình có thể ra mắt chưa và nếu có thì ở dạng nào?

Cả hai đều nghĩ rằng, mặc dù sự thụt lùi rõ ràng của rất nhiều công ty thanh toán lớn đang quay lưng với dự án, Thiên Bình vẫn sẽ đi trước trong một số hình thức.

Taylor nói: Tôi nghĩ nó sẽ khởi chạy, nhưng tôi không biết liệu nó có khởi chạy trong 2020 hay không.

Tripathi nói: xông Libra sẽ có ít nhất một buổi ra mắt kỹ thuật tại một số điểm. Nếu bạn nhìn vào kỹ thuật đằng sau nó, Thiên Bình rất mạnh mẽ.

Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng nó sẽ không ra mắt theo hình thức mà Thiên Bình dự định ban đầu, mà nó là tiền tệ dự trữ toàn cầu và stablecoin có thể được sử dụng để thanh toán, cả bán lẻ và bán buôn bởi cả cá nhân và tổ chức.

Một cách khả thi có thể là Facebook sẽ ra mắt một số loại dịch vụ tiền điện tử trên WhatsApp, vốn rất phổ biến ở nhiều quốc gia trên thế giới. Đây có thể là một cách để nó cạnh tranh với Tencent, công ty đã có những bước tiến như vậy với WeChat.

Tuy nhiên, nó cũng đòi hỏi một quá trình dài và higgledy-piggledy để có được giấy phép tiền điện tử khác nhau từ các cơ quan quản lý quốc gia ở nhiều quốc gia.

Đó là một chặng đường dài từ tầm nhìn ban đầu và cực kỳ tham vọng.

Hầu như tất cả mọi người đều ghét điều này, ngoại trừ các công ty có nhiều người dùng

– XNUMX – Simon Taylor , 11: FS

Taylor tại 11: FS vẫn có hy vọng cho một số biến thể của điều này. Ông chỉ ra các công ty tên tuổi vẫn còn trong hiệp hội Libra, như Vodafone, Spotify và Uber.

Hầu như tất cả mọi người đều ghét điều này, ngoại trừ các công ty có nhiều người dùng, những người thấy thanh toán quá chậm / tốn kém, tìm cách hoàn tiền gần như không thể thực hiện được và thấy rằng mạng thanh toán không phù hợp với nhu cầu của họ, ông nói. Đây là những người đã ở lại.

Một công ty thanh toán nhỏ hơn, PayU, hiện vẫn còn trong hiệp hội. PayU tập trung vào các thương nhân và người tiêu dùng tại các thị trường mới nổi 17 trên khắp Châu Mỹ Latinh, Trung và Đông Âu, Châu Á và một số quốc gia ở Châu Phi.

Một trong những câu hỏi lớn cho dự án là liệu Thiên Bình có thể, theo lời của Taylor, Nói chuyện với giọng nói của chính mình hay liệu nó sẽ luôn được xem là một phần của Facebook.

Taylor nói: Tôi nghĩ rằng họ [Facebook] đang khá thực dụng – Thiên Bình bây giờ không phải là những gì nó bắt đầu, và Thiên Bình trong hai năm nữa có thể trông rất khác so với những gì hiện nay. Tuy nhiên, liệu nó có kết hợp với việc chạy trên đường ray hiện tại không? Nếu có, đó không phải là Thiên Bình nữa.

Báo cáo BIS

Ngân hàng Thanh toán Quốc tế (BIS) đã công bố một báo cáo điều tra tác động của stablecoin vào tháng Mười.

BIS nhắc nhở chúng tôi rằng G7 tin rằng không có dự án stablecoin toàn cầu nào nên bắt đầu hoạt động cho đến khi những thách thức và rủi ro pháp lý, quy định và giám sát này được giải quyết, thông qua các thiết kế phù hợp và tuân thủ quy định rõ ràng và tỷ lệ với các rủi ro.

Tripathi của Asango nói rằng báo cáo này ném một cờ lê trong các tác phẩm, thêm vào: Tôi không nghĩ Thiên Bình trong hình dạng hiện tại của nó là một lựa chọn, đặc biệt là sau báo cáo BIS mới. Nó sẽ cần phải được thu nhỏ lại.

Tôi không thấy họ ra mắt ở Tây Âu.

David Marcus, người đứng đầu Calibra, đã tham gia tất cả các cuộc họp IMF gần đây và Giám đốc điều hành Facebook Mark Zuckerberg đã một lần nữa xuất hiện trước Quốc hội.

Một điều an toàn để dự đoán: Facebook hiện sẽ tham gia vào một nỗ lực vận động hành lang lớn.

Nó sẽ cố gắng để phân chia và chinh phục? Nó có thể tìm cách khởi động các khu vực tài phán với sự biến động kinh tế và thậm chí bất ổn chính trị, nơi nó có thể chứng minh khái niệm này trước khi chuyển sự chú ý của mình một lần nữa để đưa ra một đối thủ tiềm năng với đồng đô la Mỹ và đồng euro.

Giới thiệu về Tác giả