Thật ra Xử Nữ không quá rụt rè, nhút nhát trong tình yêu như mọi người thường nghĩ và thường thấy.
Xử Nữ chỉ có thể chủ động khi đối phương tạo ra cho Xử Nữ cảm giác an toàn và được bảo vệ.
Tôi là thằng con trai mang cung Xử Nữ, tuy bề ngoài là đứa con trai nhưng bên trong và tâm hồn lại không như thế.
Thật sự là như vậy.
Khi biết chuyện này tôi cảm thấy buồn, bản thân thật tồi tệ và cảm thấy có lỗi với ba mẹ. Ngày qua ngày tôi càng thu hẹp mình lại hơn, gói trọn bản thân trong “vỏ sò cô đơn” mà do tôi tạo ra, tôi không nói chuyện nhiều với ai cả, kể cả ba mẹ, anh chị về chuyện tôi là gay.
Nhưng tôi có thể cảm nhận được họ có thể biết và hiểu được qua những hành động tôi hay thể hiện. Đến một ngày của cuối HKI năm 11, tôi gặp bạn đó, người đầu tiên mang lại cho tôi cảm xúc trong giới này, người bạn cùng lớp.
Chúng tôi hiểu nhau và đồng cảm cho nhau và rồi dần dần chúng tôi đến với nhau, yêu thương, quan tâm, lo lắng cho nhau… Vậy mà chỉ vỏn vẹ 58 ngày, chuyện gì đến cũng sẽ đến, chúng tôi chia tay vì tôi quá con nít (theo cách bạn ấy nói). Mà cũng có thể là vậy vì độ tuổi tôi và bạn ấy chênh nhau 1 tuổi và rồi một lần nữa tôi thu mình vào trong vỏ bọc ấy, cô đơn, không ai có thể nói chuyện với mình và rồi tôi lại dần dần quen với cảm giác một mình đó.
Cho đến ngày Quốc Tổ, anh thấy tôi và tìm đủ mọi cách để có được facebook của tôi (theo như lời bạn anh nói) chúng tôi nói chuyện và tìm hiểu rồi dần dần có tình cảm với nhau. Một tuần sau đó anh ngỏ lời quen và tôi chấp nhận, bên nhau anh thay đổi tôi rất nhiều, anh cho tôi biết nếu không đẹp không dễ thương thì chẳng ai thèm quen cả. Dần dần tôi trưởng thành hơn trong suy nghĩ lẫn hình dáng bên ngoài của mình vì anh và nhờ anh.
Trước kỉ niệm 1 tháng quen nhau 2 ngày, anh nhắn cho tôi bảo “anh chán yêu quá, mình tạm xa nhau nha em” không hiểu lý do gì vì chưa gắn bó quá lâu hay vì tôi không yêu anh nên tôi đồng ý mà không có chút luyến tiếc. Để rồi giờ đây tôi đã nhận ra 1 tháng yêu anh thật ra tôi chỉ là người thay thế cho người yêu cũ của anh. Vì ngoại hình, cách nói chuyện của tôi quá giống người đó…
Mọi thứ dần như sụp đỗ hoàn toàn trước tôi, tôi không còn tin vào tình yêu gì hết, và giờ đây tôi chỉ biết sống tốt nhất cho mình, làm mình đẹp hơn mỗi ngày và tận hưởng trọn vẹn nhất tuổi thanh xuân này của tôi. Bản thân luôn tự nhủ nếu có người mới đến tôi không biết có thể cho họ tình cảm mà tôi đã dành trọn vẹn cho 2 người trước hay không nhưng tôi sẽ cố gắng để cho người yêu tôi luôn được vui vẻ.
T à! Em đang sống tốt nhất cho cuộc đời của em như ngày tổng kết cuối năm 11 anh bảo “sống tốt lên nha cục cưng” và em hy vọng anh và bạn đó cũng sống tốt và hạnh phúc với nhau.
Khi ngồi viết bài này thật sự tôi đã tự mình đi qua được nổi đau đó, gần một tháng chia tay cảm xúc của tôi về anh đã không còn như xưa, nhìn hình anh với người yêu anh chụp chung tim tôi đã không còn nhói mà trên môi lại nở nụ cười an nhiên chúc mừng.
Tôi không là người cao thượng đâu nhưng khi tôi biết một người không dành tình cảm cho mình nữa thì lấy cớ gì tôi phải bi lụy, khóc than…
Tuy bài này khá dài nhưng tôi viết bằng chính cảm xúc thật của mình… mong đó là chia sẻ cho mọi người đừng quá bi lụy quá khi yêu.
Hãy mỉm cười an nhiên khi người ta hết dành tình cảm cho mình, vui vẻ chấp nhận như đó là một thử thách chúng ta phải vượt qua.
Yêu thương bản thân chăm lo cho chính mình tốt nhất, sống trọn vẹn tuổi trẻ thì sớm muộn gì cũng có người thật sự yêu bạn mà thôi.
Vạn sự tùy duyên vậy.