“Well you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go
Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go And you let her go
Staring at the bottom of your glass Hoping one day you’ll make a dream last But dreams come slow and they go so fast
You see her when you close your eyes Maybe one day you’ll understand why Everything you touch surely dies
But you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go
Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go
Staring at the ceiling in the dark Same old empty feeling in your heart ‘Cause love comes slow and it goes so fast
Well you see her when you fall asleep But never to touch and never to keep ‘Cause you loved her too much And you dived too deep
Well you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go
Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go
And you let her go (oh, oh, ooh, oh no) And you let her go (oh, oh, ooh, oh no) Will you let her go?
‘Cause you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go
Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go
‘Cause you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go
Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go
And you let her go …”
Let Her Go-Passenger
Từ khi nào, Nhân Mã đã xuất hiện đến bên anh, đầu óc suy nghĩ mông lung:
“Nhân Mã , ngày xưa chính mày là người nói lời chia tay với anh ấy, giờ Yết có thích người khác thì mày cũng chẳng có tư cách lên tiếng…
Nhân Mã à, lúc đó mày chia tay chỉ là vì qua Mỹ chữa bệnh thôi,đâu có làm gì sai trái đâu mà sợ, nếu thích thì cứ quen lại đi. Chắc gì Thiên Yết đã quên mày
Mình…sao thế này ?Mình có nên quay lại không?Nhưng Ngư Ngư cũng thích Tiểu Yết mà???AHHHHHHH…Mình phải làm sao mới đúng đây…
Thiên Yết…rốt cuộc anh có còn yêu em?!?”
Trong khi cô thẫn thờ thì Thiên Yết đã mở mắt, thấy cô bất động, anh khẽ lay đôi vai bé nhỏ của cô.Sực tỉnh , cô bất chợt ôm lấy anh.Lúc đầu anh cũng rất bất ngờ nhưng sau đó vẫn để cô ôm vì nghĩ đây đơn thuần chỉ là thói quen, lúc còn quen nhau, Mã Mã vẫn ôm anh mỗi khi gặp chuyện buồn.
Song Ngư quay lại định rủ thiên Yết đi cùng nhưng bắt gặp cảnh đó thì lặng lẽ bỏ đi.Trên đường , cô bước đi trong vô định và thẫn thờ :”Họ đang quen nhau ư? Thế nhưng tại sao mình không biết, trước giờ vẫn chẳng có hành động gì thân mật…”
Cô cứ suy nghĩ vẩn vơ thế cho đến khi vô tình đụng phải “thứ gì đó”.Cô rối rít :
-Ơ? Bé cá em cũng ở đây à?-“thứ gì đó” lên tiếng
-Tiến Minh? Tại sao anh lại ở đây? không lẽ anh theo dõi chúng tôi?-Ngư có vẻ hoảng
-Ây da, Cá con lại nghĩ xấu cho anh rồi, chỉ là anh vô tình đi nghỉ mát rồi gặp em ở đây thôi!-Tiến Minh cười-A, em đang đi một mình đó hả? Hay là đi cùng anh luôn nhá?
-Thôi khỏi cần, tôi thích đi một mình hơn-Ngư cảnh giác
-Đi với anh đi, một mình chán lắm- Tiến Minh nói với giọng ngọt ngào nhưng theo Cá Con là ” kinh tởm”
-Không cần!- Cô quả quyết
Thấy không dụ dỗ được anh liền dùng vũ lực tiến tới nắm chặt hai tay khiến cô không thể dùng phép thuật.Được nước lấn tới , Tiến Minh càng ôm chặt Song Ngư.Cô bất lực kêu cứu nhưng xung quanh chẳng có ai.
Về phần Thiên Yết,sau một hồi không thấy Song Ngư đâu liền hốt hoảng đẩy Nhân Mã ra để đi tìm.
Sau khi bị đẩy ra, Mã Mã tưởng rằng mình đã bị cự tuyệt,nghĩ rằng Yết đã không còn yêu mình nữa.Cô liền thất vọng khóc lóc.Bảo Bình nãy giờ đứng ở xa xem đã đi lại lặng lẽ ôm cô vào lòng để mặc cô khóc làm ướt hết áo anh.
Trên Trời, những vì sao giữa ngân hả đang tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời đêm. Cơn gió nhè nhẹ thoáng qua.Đêm nay bầu trời thật đẹp…
Sao cuộc tình của chúng ta không thể đẹp được như vậy nhỉ?
Iu mina~
P/s: Mí nàng thấy tay nghề của au có nâng lên được tí nào hong vại?
Kí tên
Con Au cừu ngố kute
(Ò v Ó)b
Goodbye!~