12 Chòm Sao Và Ngôi Trường Phép Thuật Chap 4 / Top 8 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 6/2023 # Top View | Getset.edu.vn

Đọc Truyện 12 Chòm Sao Và Trường Học Phép Thuật

“Well you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go

Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go And you let her go

Staring at the bottom of your glass Hoping one day you’ll make a dream last But dreams come slow and they go so fast

You see her when you close your eyes Maybe one day you’ll understand why Everything you touch surely dies

But you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go

Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go

Staring at the ceiling in the dark Same old empty feeling in your heart ‘Cause love comes slow and it goes so fast

Well you see her when you fall asleep But never to touch and never to keep ‘Cause you loved her too much And you dived too deep

Well you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go

Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go

And you let her go (oh, oh, ooh, oh no) And you let her go (oh, oh, ooh, oh no) Will you let her go?

‘Cause you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go

Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go

‘Cause you only need the light when it’s burning low Only miss the sun when it starts to snow Only know you love her when you let her go

Only know you’ve been high when you’re feeling low Only hate the road when you’re missin’ home Only know you love her when you let her go

And you let her go …”

Let Her Go-Passenger

Từ khi nào, Nhân Mã đã xuất hiện đến bên anh, đầu óc suy nghĩ mông lung:

“Nhân Mã , ngày xưa chính mày là người nói lời chia tay với anh ấy, giờ Yết có thích người khác thì mày cũng chẳng có tư cách lên tiếng…

Nhân Mã à, lúc đó mày chia tay chỉ là vì qua Mỹ chữa bệnh thôi,đâu có làm gì sai trái đâu mà sợ, nếu thích thì cứ quen lại đi. Chắc gì Thiên Yết đã quên mày

Mình…sao thế này ?Mình có nên quay lại không?Nhưng Ngư Ngư cũng thích Tiểu Yết mà???AHHHHHHH…Mình phải làm sao mới đúng đây…

Thiên Yết…rốt cuộc anh có còn yêu em?!?”

Trong khi cô thẫn thờ thì Thiên Yết đã mở mắt, thấy cô bất động, anh khẽ lay đôi vai bé nhỏ của cô.Sực tỉnh , cô bất chợt ôm lấy anh.Lúc đầu anh cũng rất bất ngờ nhưng sau đó vẫn để cô ôm vì nghĩ đây đơn thuần chỉ là thói quen, lúc còn quen nhau, Mã Mã vẫn ôm anh mỗi khi gặp chuyện buồn.

Song Ngư quay lại định rủ thiên Yết đi cùng nhưng bắt gặp cảnh đó thì lặng lẽ bỏ đi.Trên đường , cô bước đi trong vô định và thẫn thờ :”Họ đang quen nhau ư? Thế nhưng tại sao mình không biết, trước giờ vẫn chẳng có hành động gì thân mật…”

Cô cứ suy nghĩ vẩn vơ thế cho đến khi vô tình đụng phải “thứ gì đó”.Cô rối rít :

-Ơ? Bé cá em cũng ở đây à?-“thứ gì đó” lên tiếng

-Tiến Minh? Tại sao anh lại ở đây? không lẽ anh theo dõi chúng tôi?-Ngư có vẻ hoảng

-Ây da, Cá con lại nghĩ xấu cho anh rồi, chỉ là anh vô tình đi nghỉ mát rồi gặp em ở đây thôi!-Tiến Minh cười-A, em đang đi một mình đó hả? Hay là đi cùng anh luôn nhá?

-Thôi khỏi cần, tôi thích đi một mình hơn-Ngư cảnh giác

-Đi với anh đi, một mình chán lắm- Tiến Minh nói với giọng ngọt ngào nhưng theo Cá Con là ” kinh tởm”

-Không cần!- Cô quả quyết

Thấy không dụ dỗ được anh liền dùng vũ lực tiến tới nắm chặt hai tay khiến cô không thể dùng phép thuật.Được nước lấn tới , Tiến Minh càng ôm chặt Song Ngư.Cô bất lực kêu cứu nhưng xung quanh chẳng có ai.

Về phần Thiên Yết,sau một hồi không thấy Song Ngư đâu liền hốt hoảng đẩy Nhân Mã ra để đi tìm.

Sau khi bị đẩy ra, Mã Mã tưởng rằng mình đã bị cự tuyệt,nghĩ rằng Yết đã không còn yêu mình nữa.Cô liền thất vọng khóc lóc.Bảo Bình nãy giờ đứng ở xa xem đã đi lại lặng lẽ ôm cô vào lòng để mặc cô khóc làm ướt hết áo anh.

Trên Trời, những vì sao giữa ngân hả đang tỏa sáng lấp lánh trên bầu trời đêm. Cơn gió nhè nhẹ thoáng qua.Đêm nay bầu trời thật đẹp…

Sao cuộc tình của chúng ta không thể đẹp được như vậy nhỉ?

Iu mina~

P/s: Mí nàng thấy tay nghề của au có nâng lên được tí nào hong vại?

Kí tên

Con Au cừu ngố kute

(Ò v Ó)b

Goodbye!~

12 Chòm Sao Và Vùng Đất Phép Thuật

+Chap 1: Mở đầu

Ở thế giới của những con người bình thường với cuộc sống bình thường thì họ chưa bao giờ tin vào những thứ thần bí, kì diệu như phép thuật. Họ chỉ nghĩ rằng phép thuật chỉ là một sự phản khoa học, thiếu văn minh, mê tín; hoặc họ cũng có thể cho rằng nó quá siêu nhiên, xa vời và với một con người bình thường thì không thể nắm bắt. Nhưng có một sự thật mà không có ai biết đó là có một thế giới tồn tại song song với thế giới loài người và đó là thế giới phép thuật, tồn tại song song nhưng không có một cánh cổng nào có thể liên thông hai thế giới này lại và chỉ cho duy nhất một cách…

Ngày x tháng x năm xxx – Tại thế giới phép thuật

Bầu trời Onyx tỏa sáng cùng với ánh mặt trời chan hòa, tiếng chim hót rộn ràng, tiếng gió, tiếng của các loài cây, các loài động vật và của con người nhộn nhịp. Nhưng có một nơi “nhộn nhịp” hơn hẳn, đó là thánh điện của những nhà phép thuật vĩ đại, nghe đâu là họ vừa tìm thấy một cuốn văn tự cổ có khả năng tiên tri, nhưng lí do họ lần đầu họp mặt đông đủ là vì nội dung trong cuốn văn tự đó

Trên bục là một nhà tiên tri thoạt nhìn lớn tuổi đang đọc những gì mà cuốn văn tự đã tiên đoán, những nhà phép thuật ở dưới cũng im lặng để nghe thật rõ. Khi nghe xong thì trong phòng bật lên tiếng nói xôn xao, có vui mừng, có lo lắng, và cả sợ hãi cũng có. Cuốn văn tự viết rằng: Vào đêm Red Moon ngàn năm mới xuất hiện sẽ có 12 sinh linh chào đời và những đứa trẻ đó sẽ thay đổi vận mệnh của cả hai thế giới, chúng đều mang trên người một dấu ấn đặc biệt – hình mặt trăng và mặt trời cách điệu lồng vào nhau và một dòng chữ cổ chứng minh cho sức mạnh của kẻ thống trị. Nhưng sẽ chỉ có 6 đứa trẻ được sinh ra ở thế giới phép thuật , và 6 đứa trẻ còn lại được sinh ra ở thế giới loài người. Không chỉ có sức mạnh vượt trội chúng còn được sự bảo hộ của 12 tinh linh cổ đại và cũng là chìa khóa giúp qua lại giữa hai thế giới. Chúng sẽ giúp cho thế giới phép thuật thoát khỏi thảm họa của 100000 năm về trước… Và dòng chữ kết thúc ở đó bởi trang chữ ở trang tiếp theo đã biến mất.

Vào đêm Red Moon

Ánh trăng màu đỏ cứ lấp ló sau những áng mây đen, nổi bật trên bầu trời trông thật huyền bí đến rợn người. Trong căn ” nhà “( bự bằng biệt thự =.=) của nhà phép thuật Capriconus đứng đầu trong việc chế tạo thuốc vang lên tiếng khóc của trẻ con, đúng vậy, vợ của ông đã hạ sinh hai đứa trẻ sinh đôi kháu khỉnh và điều làm ông ngạc nhiên là bên cánh tay phải và cánh tay trái của hai đứa bé có một dấu ấn kì lạ, ông bất ngờ nhìn thật kĩ cái dấu ấn thì ông mới biết rằng hai đứa con của ông chính là hai đứa trẻ trong lời tiên tri. Nhìn hai đứa trẻ đang quơ tay đòi bế trước mặt, ông mỉm cười dịu dàng:

– Hai con sau này sẽ khổ rồi đây – rồi nhẹ nhàng bế 2 đứa trẻ – ta sẽ đặt tên cho các con là Ma Kết và Bảo Bình

Cách “nhà” của Ma kết và Bảo bình không xa là một ngôi “nhà” của nhà tiên tri vĩ đại Libra cũng có tiếng khóc “thảm thương” của một đứa trẻ vừa mới chào đời, ông cũng như Capri, rất bất ngờ về cái dấu ấn đến nỗi mắt chữ A mồm chữ O “mất hình tượng quá đi cha ơi” đó là những gì đứa trẻ suy nghĩ (thông minh dữ O.O) , nhưng sau một hồi thì ông cũng lấy lại bình tĩnh, ông khẽ khàng đến bên con trai, bế lên và nhìn đứa con trai kháu khỉnh của mình, trầm giọng nói:

-Từ nay con sẽ là Thiên bình

Tại một tòa lâu đài tràn ngập sắc hương cũng có những tiếng oe oe “nho nhỏ” muốn lủng màng nhĩ vang lên, người hầu tấp nập chạy ra chạy vào lo cho ba vị phu nhân của nhà pháp thuật tài ba Gemini chạy đẻ, và kết cuộc là hạ sinh ba thằng con trai “đáng iu” đến nỗi Gemini phải bật khóc:

– Ô ô, sao ba đứa trẻ này “đẹp” dữ vậy, da thì nhăn nheo, đo đỏ như quả táo héo vậy – Bật khóc chỉ chỉ ba đứa nhỏ

– Ô ô, sao ba đứa này kích thước khác nhau vậy, thằng này thì to tròn ục ịch như cái lư chế thuốc độc , còn thằng này thì da bọc xương mà sao chân tay dài thế , thằng này thì cũng cân đối đấy mà sao “cái loa” của nó bự thế, ta sắp thủng tai rồi a

Và kết cuộc là bị ăn ba cái đấm, sáu cái tát và ngàn cái đá của tam vị phu nhân. Lấy lại được phong độ sau cuộc “ẩu đả”, ông đến bên và nhìn bọn trẻ một cách rất ư là “trìu mến” :

– Mi … à không, các con từ đây sẽ có tên là Kim Ngưu, Song Tử và Nhân Mã, các con sẽ phải thấy tự hào vì đã có được một người cha phong độ như ta, Muahahahaha…

“Phong độ cái đầu cha, hồi nãy te tua lắm mà giờ còn lắm mồm”

P/s: lần đầu viết truyện và cũng không rành về phép thuật, hay nói thẳng luôn là ngu trong thể loại này nhưng thấy ai cũng viết hay nên mình đâm đầu vô làm thử nên có thiếu sót gì thì nhắc mình nha

Truyện đánh dấu

Truyện: 12 Chòm Sao Và Vùng Đất Phép Thuật

+ Chap 2:

*Ở thế giới của con người*

Tại bệnh viện thành phố Zodiac, y tá, bác sĩ bận rộn chạy qua chạy lại, thở hồng hộc, nhìn mà thấy thương. Ai bảo cái bệnh viện của cả thành phố chứ chả ít mà bác sĩ khoa thần kinh í lộn bác sĩ khoa sản lại đi công tác hết chỉ còn có hai ông bác sĩ mà lại có đến năm người cần đỡ đẻ, thành ra cái khung cảnh hỗn loạn này đây. Trùng hợp là sáu đứa trẻ này sinh ra cùng một thời gian là 11 giờ 59 phút 59 giây, kì lạ hơn nữa là trên người sáu đứa trẻ đều có một dấu hiệu mà bác sĩ chỉ có thể nói rằng đó là vết bớt.

_16 năm sau:_

Trên con đường tràn ngập ánh sáng và mùi hương của hàng cây anh đào đang rung rinh trước gió, chim chóc nhảy nhót trên cành, đu từ cành này sang cành khác, hót líu lo, làn gió mơn man thổi, cảnh tượng hết sức là yên bình, bóng một người con gái ung dung bước đi, nhắm mắt khẽ cảm nhận phong cảnh hết sức là hữu tình này thì đột nhiên …từ đằng sau một “con người” đang chạy với vận tốc ánh sáng, miệng thì không ngừng la hét “tránh ra, làm ơn tránh đường” , người con gái đó quay lưng lại, người cứng đơ trước cảnh tượng đó , và kết cuộc như đã biết, hai người đâm sầm vào nhau và ôm hôn đất mẹ một cách thắm thiết. Và thế là đi tong khung cảnh hữu tình

– Ui da, đau quá đi – cô gái vừa xoa xoa khuôn mặt đo đỏ của mình vừa than

– Oa oa oa, khuôn mặt hoàn mĩ dùng để tán trai của mình zậy là đi tong òi, làm sao đây – “con người” kia vừa soi gương vừa khóc vừa than trách số phận “hẩm hiu” của mình

– Bạn ơi, bạn có sao không, sao bạn lại chạy maratong vào buổi sáng vậy ??? – Cô gái hỏi một câu hết sức là chúng tôi với bộ mặt hết sức là ngây thơ, trong sáng

– Maratong cái đầu bạn đó, tớ đã la muốn rát cổ họng là tránh đường mà bạn cứ đứng trơ trơ ra đó, bộ bạn bị điếc à, chưa già sao đã điếc thế, nhìn mặt bạn non dại thế kia thì làm sao mà điếc cho được, hay là bạn quá bất ngờ trước vẻ đẹp mĩ miều, nghiêng thùng đổ thúng ..à không nghiêng thành đổ nước, chim sa cá lặn của tớ, à chắc là vậy rồi, đúng không??? – Cô nàng phun ra một đống từ không ngừng nghỉ của mình chỉ trong vài giây làm cho cái mặt đơ như cây cơ kia chợt giãn ra.

– Hahahahaha, bạn dễ thương ghê, mắc cười quá đi, làm quen nha~ ahaha – Cô gái vừa nói vừa cười lăn cười bò trông mất hình tượng chết đi được

– A , Xử nữ à, hân hạnh làm quen, mình là Song ngư – Cô gái tên Song ngư sau khi lấy lại được bình tĩnh thì nhẹ nhàng cất chất giọng ngọt ngào còn hơn mía lùi của mình

Hai người nói chuyện một hồi thì mới nhớ rằng mình trễ giờ thì co giò chạy hồng hộc đến trường, bấy giờ hai cô gái mới biết rằng mình học cùng trường

Cũng vào thời gian hai cô bạn gặp nhau cũng là lúc…

– Thưa mẹ, con đi học ạ ~~~~~ – Một chất giọng trong và cao cất lên làm cho chim chóc bay tứ tung

– Thưa mẹ, con đi , em gái ơi, chờ chị với ~ – Lại thêm một giọng nói làm “xao xuyến” trái tim của người mẹ

– Em ơi, chờ chị đi với, sao em đi nhanh thế, chờ chị đi chung chết ai hay sao ?????

– Lần nào cũng vậy, ai bảo chị ngủ nướng chi rồi giờ trách em không chờ

– Nhưng đã trễ đâu nè,vẫn còn sớm, còn 5 phút nữa mới khai giảng mà (t/g: sớm quá ha) – Cô chị cố chữa tội chỉ chỉ vào chiếc đồng hồ đeo tay

– Mà không hiểu sao chị với em lại là chị em sinh đôi nữa, chị thì cứ loi choi như vậy thì hỏi sao em với chị giống nhau chỗ nào chứ ???

– Giống nhau ở chỗ trẻ con và thù dai ~ – Cô chị chạy lại ôm tay cô emnũng nịu nói

– Trẻ con này, thù dai này- Vừa nói vừa cốc đầu cô chị mấy cái

– Mà Thiên yết này, sao mẹ cùng lúc mà đẻ được cả hai đứa vậy ta,hay thiệt đó, mà hai đứa bằng nhau về tuổi mà sao em lại được làm em chứ – Cô chị ngu ngơ hỏi em mình

– Vì sao à, tại em đẹp hơn chị nè, dễ thương hơn chị nè, và nữ tính hơn chị nè,… vậy đó – Thiên yết vừa tự sướng vừa cười toe toét trêu chị hai

– Nữ tính hơn bao nhiêu mà nói- Sư tử lầm bầm

– Chị nói gì cơ ???? – Thiên yết miệng thì vẫn cười nhưng ánh mắt thì tỏa ra sát khí

Và thế là hai chị em vừa đi vừa nói chuyện rôm rả mà không để ý đến thời gian, đến lúc phát hiện ra thì đã trễ giờ

Trong khi bốn cô nàng kia đang co giò chạy thì trong căn phòng nọ vẫn có 2 cô nàng ôm nhau mà ngủ, mặt trời chọi thẳng vô mặt mà vẫn ngủ được mới hay, chả là Cự giải và Bạch dương tối hôm qua vừa hẹn nhau là ngủ chung với nhau một bữa rồi sáng cùng nhau đi học, ai nhè, chuông báo thức vừa reo thì đã bị Bạch dương quăng zô tường và thế là hai đứa ôm nhau mà ngủ tiếp, nhưng tư thế nằm thì rất ư là kì quặc nha, bàn chân của Bạch dương thì gác lên bụng Cự giải, nằm kiểu chữ đại, còn Cự giải thì tay an tọa trên cái mặt của Bạch dương, chân thì gác lên chân kia của Dương nhi, và thế là đến khi giọng ca oanh vàng của Cự Giải cất lên khi nhìn cái đồng hồ kim dài chỉ số mười và kim ngắn chỉ số bảy thì mới lật đật lay lay kéo con sâu ngủ kia vào phòng vệ sinh, thay đồ và làm vệ sinh cá nhân chỉ trong 1 phút, tốc độ đáng nể nha, cầm đại hai cái bánh mì kẹp thịt lót dạ rôi tức tốc đạp xe đến trường

– Oáp, làm gì mà mới sáng sớm đã lôi mình dậy vậy ???- Bạch dương vừa ngái ngủ vừa hỏi

– Sớm cái đầu mi, trễ học rồi , biết làm sao đây, huhuhu, ôi ngày đầu tiên đến trường mà lại trễ là sao hả trời – Cự giải vừa than vừa ngán ngẩm trách sao cuộc đời lại dính với cái con nhỏ tên Bành bạch này nữa a ~

Cánh cổng trường đã khép lại ,hờ hững với những đứa học trò đi trễ trong ngày đầu tiên đến trường sau bao tháng hè xa cách. Trước cổng là sáu bóng người đứng ngắm nhìn cánh cổng mà lòng đau xót, sau lung họ gió thổi qua cuốn theo lá cây và cát bụi . Và thế là sáu con người tuy không quen biết nhưng lại đồng loạt chạy về cổng sau của trường với một mục đích duy nhất, đó là trèo tường vào, đến cổng sau và giúp nhau trèo vào mà không suy nghĩ, đến khi vào trong họ mới làm quen

– Chào các bạn, mình tên là Song ngư, còn đây là Xử nữ, các bạn tên gì vậy, tụi mình làm quen được không?- Song ngư vẫn luôn là người mở màn trong những cuộc kết bạn

– Ừ, chào bạn, Song ngư, Xử nữ, tụi mình là Cự Giải và Bạch dương – Cự giải hồ hởi nói

– Còn tụi mình là chị em sinh đôi tên Sư tử và Thiên yết, hân hạnh làm quen với mấy bạn

– Woa , chị em sinh đôi à, thiệt hả, sướng dữ vậy, mà hai bạn nhìn kĩ thì hơi khác nhau nhỉ??? – Xử nữ phấn khởi nhìn từ trên xuống dưới của Sư tử và Thiên yết như nhìn thấy người ngoài hành tinh vậy

– Ừ, tụi mình là sinh đôi khác trứng nên hơi khác vậy thôi – Thiên yết cũng nói chuyện, đây là chuyện hơi lạ vì Thiên Yết ít khi nói chuyện nhiều với những người mới quen biết nhưng k hiểu sao những người này với cô lại có cảm giác như là đã quen thân với nhau từ trước vậy

Và thế là dưới sân trường có sáu người con gái vui vẻ nói chuyện , cười đùa với nhau , rộn ràng cả sân trường.