Xu Hướng 6/2023 # Đọc Truyện Hãy Cùng Trở Về… # Top 9 View | Getset.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # Đọc Truyện Hãy Cùng Trở Về… # Top 9 View

Bạn đang xem bài viết Đọc Truyện Hãy Cùng Trở Về… được cập nhật mới nhất trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Trong sử sách của Đường_Dương gia có viết:

” Năm thời loạn hỗn chiến, có một đạo quân lớn thô sơ như đất đá, khuôn mặt dữ tợn lai giữa lợn rừng và yêu tinh, Đường_Dương gia gọi chúng là Org. Chúng xuất hiện gần cánh cổng Sinh – Phản – Vệ – Tử hay còn được gọi là Phản Tử Sinh Bảo. Vị trí là hoang mạc đồi núi là nơi hẻo lánh ở một chiều không gian nào đó. Đây cũng là nơi mà những người trong gia tộc thường hay xuất hiện mỗi khi di chuyển qua cánh cổng Phản Tử Sinh Bảo.. Đối diện với cánh cổng – thứ để thông qua thế giới của con người là cả hàng nghìn đội quân Org sẵn sàng lao vào để tranh giành chiếm lấy thế giới của chúng ta. Để ngăn chặn điều đó lãnh đạo của gia tộc lúc bấy giờ là gia nhân là một đứa trẻ vừa mới tròn 15 tuổi, đã tập hợp mọi người trong gia tộc của mình và triệu hồi những binh đoàn từ các chiều không gian khác nhau. Ngài còn đích thân cưỡi loài Xêljin đến phía Bắc để cầu xin các vị thần cổ xưa đã thề bảo vệ cho gia tộc Đường_Dương gia – được gọi là các Vệ Thần. Họ đã trả lời ngài. Sau đó, ngài được sự bảo hộ của các Vệ Thần, đi tới những chiều không gian khác, những chiều không gian mà ngài chưa từng biết tới, những thế giới đầy sự kinh ngạc và tuyệt vời, và trong đó có cả những con người phi thường, mang trong mình những sức mạnh đáng gờm. Họ đã nhận lời để trợ giúp ngài trong trận chiến bảo vệ thế giới của loài người. Trong những đồng minh đến từ các chiều không gian ấy, có một nhóm người gồm 12 thành viên, đã tới đây…Họ được gọi là 12 cung hoàng đạo. Mỗi một người bọn họ đều đại diện cho một chòm sao và cũng mang trong mình sức mạnh của chòm sao ấy : Kim Ngưu, Bạch Dương, Song Ngư, Nhân Mã, Thần Nông… Trậnchiếnrấthỗnloạn. Đội quâncủagianhâncóhailoạiđượcgọilàPhản Tử vàSinh Bảo. Quân PhảnTửtrực tiếp đánhkẻ địch ởdướimặtđất. Cànquéttấtcả.QuânSinhBảotrấnthủcánhcổng, ngăn cho loàiorgkhôngđiquađược. .…. ” Chúng ta đã chiến thắng cuộc chiến đầy sự hỗn loạn ấy. Hàng vạn quân org bị càn quét đến nỗi chỉ còn lại một mảng tro bụi. Một vài số chúng thì tự động rút lui khỏi. Thương vong thì đúng là rất nhiều. Rất nhiều chiến binh đã chết. Cũng như các vị thần đã đổ xuống. Sự thương tiếc từ đồng hương. Sự dần vặt từ gia nhân. Ngài bất quá cũng chỉ là một đứa trẻ. Khi thấy những người bạn của ngài ngã xuống ở chiến trường, ngài chẳng khác nào mất đi một người bạn thân lớn nhất của mình. Vì vậy ngài đã đem họ trở về nhà của bọn họ, chôn cất tại thế giới của họ. Có vài người thì không có nhà, không có nơi trú ngự, chỉ có thể lạc lõng ở một chiều không gian nào đó, nên ngài đã đem tro cốt của họ về Đường gia, chôn cất bọn họ tại một nơi bí mật, hi vọng họ có thể tìm thấy nơi yên bình cho riêng mình. “Vậy còn 12 chòm sao? Họ đã xảy ra chuyện gì?” Đường Bảo Hân khuôn mặt non nớt, hai tay kéo tay áo của bà, ánh mắt mong chờ. Đường Lão bà ngồi trên ghế, nhìn đứa bé ngồi dưới chân mình. Bà cười, tay xoa đầu cô. “Ta cũng không biết nữa Bảo Hân à. Hồi đó, ta và Đường Quân Ông mới chỉ là hai đứa bé 4, 5 tuổi vẫn chưa nhận thức được gì. Câu chuyện này ta được mẫu thân ta kể lại… cũng không biết kết cục của 12 chiến binh kia.” Đường Lão bà nhìn ra hướng cửa sổ, ánh nắng rực rỡ chiếu sáng từ ngoài vào. Làm cả căn phòng thêm phần lưu luyến, nhớ nhung một thời đã qua. Khuôn mặt non nớt mang vài nét của tiểu hài nam tử chợt cau mày, má phồng lên. Đôi mắt hiện lên sự mất hứng thú, khẽ xoay đi. “Ding dong…” Bé gái 7 tuổi nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên liền đứng dậy, chạy ra mở cửa. “Bà bà ơi. Vị tỷ tỷ có chiếc nhẫn hai màu lại tới nữa này bà ơi!” “…” “Bà bà ơi. Vị tỷ tỷ kia có bế theo Gia Bảo và một em bé gái khác nữa này! Nhìn dễ thương lắm bà bà!” “…” “Bà bà ơi. Cho cháu bế em bé này vào phòng chơi nha! Vị tỷ tỷ đồng ý rồi! Nha! Nha! Nha!” “…” “Bà bà ơi… Gia Bảo cứ ôm lấy chân của em bé, cháu không mang đi được … Thả ra! Thả ra! Tiểu tử thối! Tử Đông! Giúp ta!” “…” Từ ngoài phòng vang lên nhiều âm thanh liên hồi. Đường Lão bà vẫn ngồi im trong phòng, mắt vẫn hướng về cửa sổ. Bà thở dài. 12 Hoàng đạo lạc mất nhau trong trận chiến Phản Tử Sinh Bảo. 7 người bị mất tích. 5 người còn lại chỉ có thể ở lại thế giới này, để chờ đợi sự trở lại của 7 người kia. Năm chục năm đã trôi qua, 5 người kia vẫn thủy chung cho rằng 7 người kia sẽ trở lại, nếu không… 12 cung hoàng đạo, nếu chỉ còn lại 5 chòm sao vậy thì được gọi là gì đây?

Đọc Truyện Thiên Hậu Trở Về

Thiên hậu trở về – Chương 24: Chàng trai thích sạch sẽ thuộc cung Xử Nữ

Những lời này khi nói ra thật khéo léo nhưng hàm ý uy hiếp bên trong nó cũng thật rõ ràng.

Đưa cả một đoàn người tới trung tâm đào tạo sao? Trời ạ, việc này sẽ tạo ra một tin tức rất lớn đó. Hạ Lăng cắn chặt răng nghĩ thầm, có lẽ Lệ Lôi cho rằng cô không muốn mọi chuyện bị làm quá lên nên mới không hề tỏ ra sợ hãi như vậy.

Cô nhẫn nhịn rồi thở dài một hơi, đưa tay ra nhận lấy chiếc hộp, lạnh lùng nói: “Cảm ơn cậu chủ của ông.”

Quản gia vẫn cung kính nói: “Cậu chủ còn nói rằng, nếu như cô thay đổi suy nghĩ thì hãy gọi cho cậu ấy. Bên cạnh điện thoại có một nút dành cho cuộc gọi khẩn cấp, số điện thoại đó chính là số của cậu ấy.”

“Cảm ơn. Nhưng tôi sẽ không bao giờ dùng tới số điện thoại đó đâu.” Hạ Lăng cố nén lại sự kích động muốn ném luôn cái điện thoại xuống đất, cô nghiến răng nghiến lợi nói xong câu đó liền quay người lên xe.

Trở lại trung tâm đào tạo, cô liền phát hiện có rất nhiều chuyện đã thay đổi khi cô không có ở đây.

Đầu tiên là việc Lục Đào đã tìm được bạn nhảy Hip-hop với anh ta, đó là một thiếu niên tên Lãnh Huy, tóc đen, mắt nhỏ, rất ít nói, biểu cảm trên gương mặt cũng khá lạnh lùng, giống với hình ảnh chàng trai lạnh lùng ít nói mà các cô gái ngày nay yêu thích.

Cậu ta từ công ty giải trí Đế Hoàng chuyển tới đây, ngược lại Lạc Lạc sắp chuyển tới công ty giải trí Đế Hoàng.

Hạ Lăng cũng có chút lo lắng cho cô gái đáng yêu kia, Đế Hoàng chính là công ty giải trí tốt nhất trong giới, đồng thời cũng là nơi nghiêm khắc nhất, cạnh tranh khốc liệt nhất. Tỉ lệ bị loại bỏ cao đến đáng sợ, hằng năm đều truyền ra thông tin có người tự sát vì không chịu được áp lực, không biết liệu Lạc Lạc có thể kiên trì tới cuối cùng hay không.

Đàm Anh gọi cô tới văn phòng rồi đưa cho cô một thứ: “Đây là thứ mà Lạc Lạc nhờ tôi đưa cho cô trước khi cô ấy đi. Cô ấy nói, lần trước cô không thừa nhận cô ấy là bạn thân của mình nhất định là do khoảng thời gian đó bị người khác bắt nạt cho nên tâm trạng không được tốt lắm. Cô ấy còn nói, sẽ mãi mãi coi cô là bạn thân, cho dù cô ấy đi tới đâu cũng sẽ tiếp tục cùng cô cố gắng, tranh thủ thời gian để nhanh chóng được ra mắt.”

Hạ Lăng cúi đầu, yên lặng nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền cỏ bốn lá trong tay, trong lòng có chút chua xót và cảm động mơ hồ. Lạc Lạc thật đúng là một cô bé ngây thơ, cho dù bị từ chối như vậy mà vẫn vui vẻ như cũ, không hề có chút khúc mắc nào trong lòng.

Cô nói với Đàm Anh: “Giúp tôi chuyển lời cho Lạc Lạc, bảo cô ấy hãy tự biết chăm sóc bản thân mình.” Sau khi nghĩ ngợi một lúc liền thay đổi: “Hay là thôi đi.”

Đàm Anh có chút hứng thù nhìn cô nói: “Thật tàn nhẫn. Cô biết rõ ràng rằng cô bé kia rất thích bám lấy cô mà, cô thật sự phải nhẫn tâm với cô ấy như vậy sao?”

“Nếu không thì tôi phải làm sao đây? Khóc đến mức nước mắt chảy ròng ròng rồi nói mình sai rồi, chúng là làm hòa đi sao?” Trong lòng nhịn không được có chút tức giận, giọng điệu của Hạ Lăng cũng bắt đầu chua ngoa hơn: “Sếp Đàm, đây là việc riêng của tôi, không dám phiền anh quan tâm đâu.”

Ai mà không muốn có bạn bè chứ? Ai mà không muốn được nhiều người quan tâm chứ?

Nhưng cô thì không thể, mãi mãi cũng không thể.

Đọc Chap 5 : Trở Về Nhà

Thật ra thì các cô đã đc ra viện từ lâu rồi nhưng các sao nam lại dặn bác sĩ là đẻ cá cô lại kiểm tra xem là có chứng thương ở đâu ko, hay là có bị va chạm ở đâu ko vì các cô cư xử rất lạ ko bám đuôi theo các anh nữa hay làm nũng ỏng ẹo hay gì nữa lạ lắm. Các anh này đúng là ảo tưởng sức mạnh mà sau hơn một tuần nằm bv thì các cô cũng đã chính thức đc ra khỏi cái địa ngục này rồi nhưng vừa vui mà vừa buồn nữa vì không đc ở chung hay chơi chung nữa vui vì đc tự do. * Cạch* cách cửa mở ra 7 người bước vào – Này các cô nhanh đi, còn về nữa – ST bắt đầu phàn nàn – Sao lại tới đây – BD – Tại ba mẹ các cô kêu chứ tụi này đâu muốn – BB – Vậy thì biến đi, ngứa mắt – TB – Cô.. – BB – Biết rồi, biết rồi, cô đẹp mà khen hoài – TB – Haaahaa-all – Thôi mấy bạn lẹ đi mà bọn mình đợi – TA nói giọng ngọt – Không cần các người xuống trước đi – SN. – Ừ v đi đây – NM, nói r 7 người quay lưng đi xuống dưới đợi ********30 phút trôi qua – Hơizzzz sao lâu v – ST lại phàn nàn – Kìa ra rồi kìa – NM Dẫn đầu là XN thanh lịch cùng với những chiếc vali thân yêu của mình đa phần toàn là sách

Tiếp theo là SN cùng vali đầy những quyển H và đam mỹ của mình

TB ko bao giờ quên đồ trang điểm của mình

KN ham ăn mà vẫn ốm

BD đây con này là nhẹ nhất chỉ có đồ thôi

CG thì cũng vậy

Ai ai cũng nhìn 6* nữ nhà ta cả vì họ quá đẹp biết làm sao bây giờ 6* nam thì chỉ đứng như trời trồng còn nữ chính thì mặt đen lại thoáng chốc có sự giận giữ trên mặt nhưng cũng trở lại bình thường mà ko biết đã có người thấy và ko ai khác là SoT cậu thấy là lắm tại sao em ấy lại như v thôi cũng bỏ qua đi – Này làm gì mà lâu v – NM – Ko gì hết vậy xe đâu – SN – Ngoài – TY – Vậy đi-KN

Nói rồi cả đám cũng lên xe về ************Đứng trước biết thự Xử gia, XN rất bất ngờ vì nó rất bự, trong khi cô đang đấm chìm trong sự ngàng ấy thì đã có người gọi tên cô – Xử nhi à con về rồi mẹ mừng quá – một người phụ nữ trung niên bước ra cùng với một người đàn ông ông mang vẻ điềm tĩnh bước lại gần cô, bây giờ cô mới gỡ trước mặt mình hai người này chính là cha mẹ của nguyên chủ – Mẹ con nhớ mẹ quá – Cô quay qua nở một nụ cười hồn nhiên rồi quay qua ôm bà – Con bé này có biết ba mẹ nhớ con lắm ko-bà vừa nói vừa vui bởi con bà đã trở về – Con xin lỗi mà hihi, hôm nay con nấu ăn cho – cô vì muốn chuộc lỗi mà đã đi nấu ăn – Con có biết nấu ăn ko đó – bây giờ người đàn ông mới lên tiếng– Biết mà ba yên tâm – nói rồi cả ba người vui vẻ bước vào nhà mà ko hề hay biết sự xuất hiện của một người, không ai khác thanh niên nghiêm túc MK – Hình như mình quên thứ gì đúng ko ta-XN cảm thấy thiếu thiếu cái gì mà cũng kệ – Tôi này ko cảm ơn à – Anh sau một lúc bị bơ liền cảm thấy giận dữ – À, thì ra là đây, cảm ơn rồi về đi-XN nói xong cũng quay mặt đi làm cho anh ôm nguyên cục tức trong người **********************Trên xe của BD-ST ko ngừng cãi nhau vì một lý do đơn giản cô muốn mở nhạc nhưng anh ko cho cãi một hồi thì cũng tới nhà chị Dương cô hầm hực bước xuống Trời đụ về lẹ đi ở đây âm hồn bất tán nhiều quá – Dương nhi, về rồi hả con vào nhanh vào nhanh mẹ chuẩn bị đồ hết rồi chỉ cần vào ăn thôi – đây mẹ của BD nhưng nói là mẹ vậy mà nhìn còn rất trẻ – Ơ… Dạ mẹ – cô cũng định hình đc tình hình, nên cũng trả lời – ST hả con vào ăn luôn cho vui-mẹ cô quay qua thấy ST thì tính mời anh vào nhà

– Không đc đâu mẹ anh ta có việc bận rồi – BD – Cái gì hồi nào – ST cảm thấy mình bị ghét bỏ – Bây giờ, mời-BD quay qua nhìn cậu cũng bất giác rùng mình nên nghe theo, còn mẹ BD thấy vậy thì cũng biết con mình đã thay đổi rồi – Ồ vậy sao tiếc quá – phu nhân họ Bạch mặc dù ra vẻ tiếc nuối nhưng trong lòng rất vui vì con gái mình đã trưởng thành ***************Trên xe KN chỉ biết ăn ăn và ăn nhìn cô bây giờ giống một đứa nhóc trông rất dễ thương , những cử chỉ ấy đều lọt vào mắt của TY cậu bất giác cảm thấy cô thật dễ thương muốn nựngKo m bị gì v, An nhi mới dễ thương Tới nơi cô ko nói gì chạy thẳng vào nhà – Mẹ!!!! Con về rồi – cô chạy lon ton – Ngưu nhi hả nhanh vào mẹ chuẩn bị thức ăn xong xuôi hết rồi – người phụ nữ đc KN gọi là mẹ cũng trả lời -Dạ, đồ mẹ làm là ngon nhất – cô nịnh bợ Bây giờ anh cảm thán cô vì hồi nãy đã ăn rất nhiều trên xe vậy mà bây giờ cô vẫn có thể ăn nữa thật khâm phục – Cô là heo à, à mà chắc hơn con heo nữa – Anh mỉa mai cô – Câm, im ngay anh ko nói ko ai nói anh câm- cô đã ko ưa rồi thì đừng làm cô ghét – Tại sao -anh cũng ko phải dạng vừa – Ồ vậy là anh sợ bị câm sao tội thật – cô nói mà cứ như sỉ nhục v( đúng rồi mà) – Cô… – Anh thật hết nói nổi cô – Sao cưng muốn gì muốn khen ta à – cô nói xong rồi cười – Người đâu tiễn khách-cô cứ thế mà vô

Đọc Chương 07: Yêu Thương Trở Về

Chương 07: Yêu thương trở về Tác giả: bachduongyeumeo

“Regggg” tiếng chuông vang lên. Toàn bộ học sinh ùa ra khỏi lớp như đàn ong vỡ tổ. Tiếng cười nói vang dội cả sân trường. Bạch Dương từ từ đi ra khỏi lớp, bước đi trên con đường náo nhiệt mà tâm trí cô cứ ở đâu đâu. “Kít” Tiếng phanh xe vang lên. Trước mặt cô là Thiên Bình. Bạch Dương liếc nhìn hắn rồi tiếp tục bước đi. Thiên Bình xuống xe, chạy theo Bạch Dương, túm lấy cổ tay cô “Em, em có thấy Nhân Mã và Cự Giải không?”. Bạch Dương nhíu mày, giằng tay ra khỏi tay Thiên Bình “Biết, bệnh viện Lesa, anh đến đấy đi rồi hỏi họ xem có chuyện gì, tôi đang có việc bận không trả lời anh được”. Thiên Bình thoáng ngỡ ngàng trước sự thông minh của cô, cô có thể đoán được lời nói của người khác sao?. “Cảm ơn em, cho tôi biết tên em là gì không”, hắn nhìn Dương Nhi như chờ đón một điều gì đó. Bạch Dương mấp máy môi, giọng nói nhỏ nhưng đủ để hắn nghe rõ ” Vũ Tuyết Bạch Dương” . Nói rồi, Bạch Dương đeo cái mp3 vào tai rồi bước đi tiếp. Thiên Bình bần thần như ngây dại. Đôi tay khẽ giơ tay nắm vào một khoảng không vô định. Một dòng kí ức ngọt ngào chợt ùa về trong tâm trí hắn… “Thiên Thiên, anh không đứng lại là em giận anh đó” – Phía sau là một cô bé mũm mĩm đáng yêu. Khuôn mặt phúng phính cùng cặp lúm má đồng tiền dễ thương vô cùng. Thiên Bình lè lưỡi trêu cô, co giò chạy nhanh hơn. Bạch Dương trợn mắt phùng mồm. Ngồi phịch xuống đất mặc cho Thiên Bình đang chạy chẳng biết trời đất gì. Thiên Bình quay lại bắt gặp đôi mắt pha lê đang ngân ngấn nước mắt rồi cả khuôn mặt đang phụng phịu không thôi kia. Hắn dừng chạy, tiến về phía Bạch Dương, lấy tay chọc vào người cô bé. Xoay cặp mông phúng phính đi chỗ khác. Hắn ôm cô vào lòng, giọng nói hết mực cưng chiều “Thôi mà Kẹo Bông em biết anh thương em nhất mà, anh đền kẹo được chưa”. Bạch Dương thôi không phụng phịu, quay người ôm lấy Thiên Bình, cọ cọ vào lòng hắn. Năm đó, một đứa con trai 10 tuổi tay nắm đứa con gái đáng yêu 5 tuổi lon ton đi trên con đường vắng. Một hình ảnh đáng yêu mãi không phai nhòa…… “Là em, là em rồi” – Hắn vô thức nắm tay trong khoảng không, đôi mắt đờ đẫn nhìn về phía trước, kẹo bông luôn yêu thương hắn đã về với hắn rồi.

*** Sau một ngày làm việc mệt nhọc, Xử Nữ bước vào chiếc xe thể thao đắt tiền. Nhìn chiếc con gấu đang gật gật đầu nhìn hắn, tự nhiên hắn lại muốn ôm cô vào lòng, trông cô đáng yêu như con gấu này vậy. Mỉm cười, khởi động xe hắn hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc để về ngôi nhà hắn yêu nơi đó có một thiên thần.

*** Ném chiếc mũ bảo hiểm lên bàn, Thiên Bình chạy qua chỗ Cự Giải và Nhân Mã. “Giải Giải, em không sao chứ, tại sao lại bị như vậy chứ”, hắn đưa bàn tay lên má Cự Giải chợt Nhân Mã nắm chặt tay hắn, giữ lại. “Giải Nhi không sao, anh đừng lo, tại từ nãy có đứa đánh Cự Giải ở trường, nó tên Đinh Hương, con gái tập đoàn Gieaz, em nghĩ anh biết nên phải làm gì chứ”. Thiên Bình gật đầu, rút điện thoại bấm số. Đóng cửa, trong phòng chỉ còn lại Nhân Mã và Cự Giải “Cậu định làm gì hả Mã Mã, sao anh Thiên Bình lại ra ngoài nghe điện thoại vậy, chúng ta đâu phải người xa lạ”. Nhân Mã xoa đầu Cự Giải cười trừ. Nhẹ nhàng hỏi “Còn đau không, bôi thuốc rồi mà vẫn còn đỏ như vầy, không biết có sao không nữa”. Cự Giải không nói gì, cảm động trước sự quan tâm của Nhân Mã. Nhìn quanh căn phòng, Cự Giải buồn rầu cụp mắt xuống, ngăn cho giọt lệ không rơi. Nhân Mã xót xa nhìn Cự Giải, ôm cô vào lòng vỗ về “Muốn khóc thì cứ khóc đi, kìm nén là sinh bệnh đấy bé ngốc ạ”. Giải Nhi ôm Nhân Mã vào lòng, nước mắt cứ thế tuôn rơi, hình ảnh dịu dàng của người con trai đó bỗng ùa về. Nghẹn ngào nói trong nước mắt “Mình làm gì sai sao Nhân Mã, hãy nói cho mình đi, làm ơn đấy Mã Mã à, mình đau lắm, đau lắm”. Nhân Mã ôm chặt cô hơn. Cự Giải khẽ đẩy Nhân Mã ra “Thôi, cậu về đi, mình muốn được iên tĩnh một mình”. Nhân Mã khẽ thở dài, nhẹ nhàng bước ra ngoài. Cánh cửa đóng lại. Nhân Mã bước ra bắt gặp ánh lơ đãng cửa Thiên Bình, cô vỗ vai hắn hỏi “Thế nào rồi anh yêuuuuuuuu…”. Thiên Bình cười nhìn Nhân Mã có gì đó chua xót “Oke baby cưng của anh”. Hắn và cô nắm tay bước đi trên hành lang bệnh viện, dịu dàng mà âu yếm.

*** Thiên Yết mệt nhọc đặt kiệt tác của mình xuống, suốt ngày hôm nay, hắn không nhìn thấy Kim Ngưu. Xoa mắt, khẽ nhíu mày, hắn đứng dậy từ từ đi về phía phòng cô. Như một thói quen, hắn không gõ cửa mà nhẹ nhàng bước vào. Bên trong, Kim Ngưu đang nhìn ra phía cửa sổ, tay cầm điện thoại, khuôn mặt xinh đẹp cười tươi hết cỡ, nhiều lúc còn bật cười thành tiếng. Thiên Yết hơi loạng choạng, tay nắm vào cánh cửa. Kim Ngưu quay lại nơi vừa phát ra tiếng động. Hai mắt giao nhau. Kim Ngưu giật mình ấp úng vội dập máy. Thiên Yết đứng thẳng dậy, đi về phía cô, ôm chặt cô vào trong lòng, ghì mạnh. Kim Ngưu cảm giác như sắp ngột thở vội đẩy hắn ra. Lùi về phía sau, Thiên Yết như mất lí trí, gì cô vào tường, cao ngạo chiếm đoạt đôi môi cô. Toàn thân Kim Ngưu như nhũn ra tựa như sắp tụt xuống, Thiên Yết đỡ lấy eo cô mà điên cuồng chiếm hữu. Luyến tiếc buông bờ môi ngọt ngào ấy ra, Kim Ngưu thở hổn hển tựa vào người Thiên Yết, nhẹ giọng hỏi “Anh sao vậy Thiên Yết?”. Hắn không nói gì chỉ tựa nhẹ vào vai cô, thiếp đi. Kim Ngưu dìu Thiên Yết nằm lên giường, khuôn mặt hắn đẹp như tạc tượng, đôi lông mày khẽ nhíu lại, Kim Ngưu đưa đôi tay nhỏ bé lên, nhẹ xoa dịu đôi lông mày ấy. Điện thoại lại reo lên, cô định đứng dậy bỗng bị một lực kéo xuống, ngồi phịch bên giường. Thiên Yết khẽ mở mắt, đôi mắt chứa đựng nỗi tuyệt vọng, giằng xé. Kim Ngưu buông chiếc điện thoại xuống. Nằm bên hắn rồi khẽ khàng chìm vào giấc ngủ.

*** Trong phòng bệnh giờ đây chỉ còn lại Cự Giải, cô không khóc nữa, có lẽ nước mắt dành cho anh cũng quá đủ rồi, không còn gì để luyến tiếc nữa. Điện thoại rung, một số lạ. Cự Giải bấm phím nghe “Alo, Cự Giải xin nghe”. Một giọng nam tinh nghịch vang lên “Anh Song Tử nè, muốn đi chơi không Cự Giải”. Cự Giải vội cười tinh nghịch đáp lại “Không đi với anh thì đi với ai”. Cúp máy, Cự Giải đợi Song Tử đến đón. Đứng trước cổng bệnh viện, Cự Giải đang trầm ngâm nhìn về phía dòng xe rộn rã kia. Chẳng mảy may chú ý có người đang đứng phía sau mình, bỗng bị một lực mạnh đập vào ngáy khiến đầu óc choáng váng rồi bất tỉnh. Ngồi trong xe đang lẩm nhẩm vài câu rap quen mồm, điện thoại Song Tử lại reo, hắn nhìn thấy số Cự Giải vội cười trừ, muốn đi chơi quá nhỉ, đang định mang câu đùa ra chợt Song Tử im bặt khi nghe thấy tiếng nói ồm ồm phía sau điện thoại “Mày, gọi con Ma Kết đến đây, cấm báo cảnh sát nếu không thì liệu hồn”. Trong màn đêm lạnh lẽo, ánh mắt Song Tử vằn lên những tia nhìn lãnh lẽo, ghê người. Tại biệt thự nhà Ma Kết Ma Kết đang đi lại trong phòng khách, chờ Cự Giải về. Chẳng hiểu sao giờ lòng cô bỗng nóng như lửa đốt, chỉ sợ có gì đó chẳng lành xảy đến với Cự Giải. Điện thoại đổ chuông, nhanh như cắt vớ lấy điện thoại “Ma Kết, thông báo với CIA của cô đi, Cự Giải bị bắt cóc, chúng vừa gọi điện cho tôi”.Song Tử cúp máy, Ma Kết thẫn thờ đứng lặng iên. Nắm đấm xiết lại, chúng dám bắt cóc em gái cô, thật là coi trời bằng vung mà. Lấy lại bình tĩnh, Ma Kết nhấc điện thoại tập hợp mọi người đi giải cứu Cự Giải vì cô biết chúng đã dám thách đấu với cô thì chắc chắn đã chuẩn bị mọi thứ rồi. Song Tử nhấc điện thoại gọi cho mọi người trong biệt thự Rose. Thoạt nhiên, mọi người đều không đồng ý vì việc này quá nguy hiểm, nhưng phút cuối, cha của Xử Nữ đã bắt mọi người phải làm theo. Không cam lòng nhưng tất cả đều chuẩn bị phục trang để xuất phát. Trong một căn phòng tối “Zjny, đi giúp chúng đi” – Giọng một người đàn ông vang lên. Đáp lại đó chỉ là một ánh mắt hờ hững không hơn không kém. “Hừ, tại sao tôi lại phải giúp, chẳng phải ông có những tên vệ sĩ được việc lắm mà, ha ha” – Giọng nói ngọt ngào pha chút trẻ con vang lên. Ông ta chỉ lạnh lùng đáp “Ta cần con đào tạo chúng cho ta”. Cô gái nhướn mày “Tại sao nhỉ, đào tạo họ xong tôi được gì?”. Ông ta nhếch môi, đi đến bên cô, nhẹ nhàng “Bất cứ thứ gì con muốn”. Cô quay đi, trầm ngâm, né tránh ánh mắt của hắn “Được, coi như thỏa thuận xong”

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Truyện Hãy Cùng Trở Về… trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!