Bạn đang xem bài viết Đọc Truyện 12 Chòm Sao được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Giới thiệu nhân vật :
Nữ :
_ Xử Nữ_
Biệt danh : Gấu mẹ
Tuổi : 17
IQ : 300/300
Gia thế : đến từ cô nhi viện.
Sơ lược : Gấu mẹ của các cung nữ, ầy, nói vậy là do chị Nữ – Chan quá gay gắt ấy mà.
Là 1 cô gái nhu mì, đảm đang trong mọi việc, khả năng tính toán vô cùng chuẩn xác. Cũng là 1 sát thủ máu lạnh ẩn trong bề ngoài nữ sinh mọt sách đáng yêu, dịu dàng.
_ Song Ngư _
Biệt danh : Tiểu Ngư
Tuổi : 17
IQ : 299/300
Gia thế : cô nhi viện.
Sơ lược : Là con người mang hai nhân cách với câu nói :” Bên trong tôi tồn tại hai nhân cách, khi thiên thần bị dẫm nát, ác quỷ sẽ lên ngôi “. Mặt thứ nhất của cô là 1 Song Ngư dễ thương, hiền dịu, nhút nhát. Còn mặt kia, 1 sát thủ máu lạnh với đôi mắt màu vàng vô hồn.
_ Sư Tử _
Biệt danh : Tiểu Sư
Tuổi : 17
IQ : 299 /300
Gia thế : cô nhi viện
Sơ lược : cha mẹ bị sát hại 1 cách tàn nhẫn vào năm 3 tuổi, từ nhỏ đã phải sống với 1 cơn ác mộng vương vấn mùi máu tanh. Có thể nói cô là 1 con ác quỷ tàn nhẫn… máu… nóng…. =_= ……, nhưng lại vô cùng yêu thương bạn bè mình, ai làm bạn cô khóc, cô sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết.
_ Song Tử_
Biệt danh : bà tám
Tuổi :17
IQ : 300/300
Gia thế : cô nhi viện
Sơ lược : 1 cô gái vô âu vô lo, là Otaku kiêm Hủ Nữ chính hiệu… cô gái đó chính là Song Tử nhà ta! Cô nàng là hacker siêu hạng với trí nhớ thuộc dạng Supper – Men. Là nguồn thông tin của cả nhóm. Nhìn dậy thui chứ ẻm tàn nhẫn lắm lun, đụng vào thì 10s sau DIE luôn. Điều đặt biệt ở đây là : 1 ngày chị ấy ra ngoài có tầm 3 tiếng thui mà dường như biết hết tất cả. Thời gian còn lại…. chị í ngồi cày Anime, Manga với ngủ rồi.
_Cự Giải _
Biệt danh : cua nhỏ
Tuổi :17
299/300
Gia thế : cô nhi viện
Sơ lược : bạn nghĩ Giải Giải trong truyện của tôi sẽ là 1 cô gái hiền lành như bao truyện khác? No no no, nếu vậy thì bạn đã đi nhầm truyện rồi. Đây là 1 Cự Giải mạnh mẽ, ưa bạo lực, sống theo chủ nghĩa KHÔNG CẦN ĐÀN ÔNG ( yuzuki : thiệt à? Để xem được bao lâu) . 1 cô gái bề ngoài nhỏ nhắn nhưng là quán quân môn Karate, Takewondo,… tổng cộng là quán quân 20 môn võ khi mới 13 tuổi.
_ Nhân Mã _
Biệt danh : Mã Mã
Tuổi : 17
IQ : 299/300
Gia thế : cô nhi viện
Sơ lược : Đúng như cái tên của mình , Mã Mã là 1 xạ thủ cừ khôi, bách phát bách trúng. Ngoài ra, cô nàng rất yêu tự do, không bao giờ mà cô thụ động, ngồi trong nhà cày Anime, Manga như Song Tử, đọc sách như Xử Nữ đâu, thay vào đó, cô sẽ dành thời gian đi chơi, phiêu lưu, cô rất biết hưởng thụ cuộc sống.
Nam :
_ Thiên Yết_
Biệt danh : tảng băng di động
Tuổi : 18
IQ : 300/300
Gia thế : khủng bố quá nên kể sau
_ Ma Kết_
Biệt danh : Gấu bố
Tuổi : 18
IQ : 300/300
Sơ lược : Bên ngoài là 1 thư sinh mọt sách nhưng bên trong là…. 1…… tên…… chúng tôi … biến thái , sống theo chủ nghĩa ” bỏ BB theo Loli”. Tuy vậy nhưng tính tình rất nghiêm khắc. Là người chu toàn trong mọi việc và sạch sẽ nhất đám con trai.
_ Bảo Bình_
Biệt danh : nhà khoa học điên
Tuổi : 18
IQ : 300/300
Sơ lược : là nhà bác học điên của hội con troai, suốt ngày cứ làm thí nghiệm này … thí nghiệm kia. Là oan gia của Tiểu Sư. Có thể nói chỉ cần thấy Tiểu Sư là quên hết những gì mình định làm mà nhào zo đánh nhau.
_ Thiên Bình _
Biệt danh : Boss of Lolicon
Tuổi : 18
IQ : 299/300
Sơ lược : như cái biệt danh thì ảnh là Lolicon thứ thiệt, cuồng Lolicon vô cùng, vô cùng đào hoa nên bị Song Tử ghét. Luôn bám theo Song Tử khi ở trường làm mấy đứa con gái lun nhiền họ với ánh mắt : dao găm = Song Tử ; Đưa tình = Thiên Bình.
_ Kim Ngưu_
Biệt danh : bé trâu
Tuổi : 18
IQ : 299/300
Sơ lược : là Pét trung thành của Giải Giải, trung thành and say đấm chị ý tới mức chị ý đi uýnh lộn với mấy tên con trai thì anh ấy trầm trồ khen ngợi làm các sao nam hồn bay phách lạc, tưởng nhầm thằng bạn mình bị bệnh.
_ Bạch Dương_
Biệt danh : cừu trắng
Tuổi : 18
IQ : 300/300
Sơ lược : Lòng tự tôn rất lớn, thích đánh nhau, là bạn trí cốt của Cự Giải và Nhân Mã, Kim Ngưu cuối giờ hay đi đá bóng, là cầu thủ đá bóng kiệt xuất của trường. Rất thích nhìn ngắm Nhân Mã ( Yuzuki : ai da… sao ta lại biến thái thế này? )
P/s :
.
.
.
.
.
.
Không có giề hết.
Đọc Truyện [ 12 Chòm Sao
“Cốc, cốc, cốc”
Tiếng gõ cửa đều đặn vang lên. Bạch Dương nằm ườn ra ở ghế, chả buồn chạy ra mở cửa. Đôi mắt lờ đờ liếc nhìn chiếc đồng hồ. Đã khuya rồi, liệu ai còn rảnh rỗi đi làm phiền cô thế này? Chả lẽ là…
“Cốc, cốc, cốc”
Tiếng gõ cửa ấy vang lên khiến Bạch Dương bay tan mọi suy nghĩ. Cô lết xác ra mở cửa. Trái tim bỗng dưng đập thình thịch liên hồi.
“Cạch!”
– Oái !
“Rầm!”
Bạch Dương chỉ kịp la lên một tiếng, đôi mắt mở to thất thần nhìn người đàn ông đang bịt miệng mình đứng trước mặt. Anh nở nụ cười hiền hậu:
– Bất ngờ chưa?
Bạch Dương rùng mình, cô nghiến răng và rùng “kinh công” đạp một chưởng không thương tiếc vào Ma Kết. Nhìn Ma Kết ôm bụng gục sàn, Bạch Dương nở nụ cười tà mị:
– Bất ngờ cái con khỉ !
– Người ơi sao em nỡ – Ma Kết mếu máo
– Đứng dậy đê, đừng có nằm đó ăn vạ,
Bạch Dương phũ phàng phun ra một câu. Cô cúi xuống cầm túi đồ ăn lại nhẹ nhàng chui lên ghế sofa nằm ườn ra xem tivi.
Ma Kết cảm thấy bị bơ liền tự mình vác xác lên ngồi cũng Bạch Dương, bàn tay liếng thoáng bóp vai nịnh cô:
– Biết cậu thích ăn dâu tây nên nhập về cho cậu đây!
Vừa nói, Ma Kết tiện tay bốc một quả cho vào miệng của mình. Bạch Dương cười, chui vào lòng anh ngồi, cô dựa đầu mình vào lồng ngực vững chãi của Bạch Dương. Bàn tay thoăn thoắt thả dâu vào miệng:
– Hì, yêu cậu nhất !
Ma Kết vuốt mái tóc của Bạch Dương:
– Thế cậu, tặng tớ cái gì đi !
– Tăng cậu cái gì bây giờ nhỉ? – Bạch Dương vẫn đưa đôi mắt nhìn vào màn hình tivi, đôi tay mâm mê quả dâu rồi bỏ vào miệng.
Thấy Ma Kết im lặng. Bạch Dương mới ngửng mặt lên nhìn anh, bất ngờ thấy đôi mắt Ma Kết đang chăm chú nhìn mình, hai má của Bạch Dương bỗng ửng đỏ cả lên, cô cười gượng, không biết nói gì nhưng cũng không muốn thoát khỏi tình cảnh như thế này.
Hai bàn tay của anh chạm nhẹ lên gò má ửng hồ của Bạch Dương. Đôi mắt của hai người cứ chăm chú nhìn nhau, không ai chớp mắt cả, chỉ đơn thuần là nhìn nhau, trao yêu thương băng con mắt của mình.
Ma Kết nghịnh ngợm, giữ chặn quả dâu nhỏ trong miệng của mình. Đôi mắt cười híp lại, anh cúi đầu xuống dần dần. Hai tay giữ chặt cổ tay Bạch Dương.
Bạch Dương rơi vào thế bị, lọt thỏm trong vòng tay của anh. Biết sao bây giờ, phải ngoan ngoãn thôi.
Ma Kết cuối xuống, đặt quả dâu lên bờ môi mọng nước của Bạch Dương. Bạch Dương hiểu ý của Ma Kết, hai má càng ửng hồng hơn. Cô ngậm lấy miếng dâu… hai người cùng trao nhau nụ hôn ngọt ngào vị dâu tây
“Ma Kết à… cậu ngày càng bệnh hoạn !”
Đọc Truyện (12 Chòm Sao)
Chương tiếp
1Lý bạch dương
Em không phải lọ lemNhưng em muốn đánh rơi giàyChỉ để gặp được anh….
2 Hạ kim Ngưu Gió mang kí ức thổi thành những cánh hoa Mưa đem chuyện cũ Để Tan thành mây khói
2 Hạ kim Ngưu
3 Chu song tử Hoa bỉ ngạn có hoa không có lá Trái tim chàng sắt đá chẳng có ta
3 Chu song tử
4 Lâm cự giải Mưa nhiều rồi cũng sẽ tạnhKhóc nhiều nước mắt sẽ khô Chỉ ướt trong tim vài khoảng nỗi đau…
4 Lâm cự giải
5 Hà sư tử Có vài người rủ anh đi ăn tốiAnh từ chối vì thực đơn không có em
5 Hà sư tử
6 Lam xử nữ
6 Lam xử nữ
Cách hợp lý nhất để sống trên thế giới này là phá bỏ những nguyên tắc.
7 Vũ thiên bình Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén Nhắn tin nhiều em cũng sẽ yêu anh !
7 Vũ thiên bình
8 Hàn thiên yết The person I want to love ever finds…?
8 Hàn thiên yết
9 Kim nhân mã Đơn phương là loại tình yêu say đắm hoàn mỹ nhất bởi vì nó tuyệt đối chẳng bao giờ bị cắm sừng
9 Kim nhân mã
10 Trần ma kết Màu anh thích là màu xanh dương Em mãi mãi là người anh thương
10 Trần ma kết
11 Hoàng bảo bình Anh cho em 3 sự lựa chọn 1 làm con dâu bố mẹ anh2 làm vợ anh 3 làm mẹ các con anh Nào chọn đi ??!
11 Hoàng bảo bình
________ 12 Hoàng song ngư Em yêu anh như Bác Hồ yêu nước Mất anh rồi như nước pháp mất đông dương :))) ——
Chương tiếp
Đọc Truyện 12 Chòm Sao
” Lời hứa cuối ta còn nhớ…
Là sẽ giết nàng…Người con gái ta yêu…”
“…Đã hứa với người đấy rồi…
Đứa con sinh ra để phục vụ Chúa
Tâm hồn và cả thể xác đều hiến dâng cho Người
Kẻ luôn cầm mình trong chiếc lồng son…”
” Cạch…” Chiếc cửa hé mở, tiếng bước chân ” cộp…cộp…” tiến lại gần.
” Bạch Dương, ngài đến tìm tôi sao?” Đôi mắt vẫn nhắm ghì, cô đang chắp tay cầu nguyện tới các vị thần.
Bạch Dương nhìn quanh đền thờ, vẫn những ô cửa đầy màu sắc để lọt những tia sáng chiếu lên sàn bóng loáng hay những bông hoa bách hợp trắng tinh khiết tỏa hương thơm dịu mát. Mọi thứ hiện lên vẻ cổ kính sang trọng của ngôi đền.
” Đã lâu ta không tới đây…” Bạch Dương dừng chân lại và ngước lên nhìn tượng vị Chúa cao lớn luôn tỏa ánh hào quang.
Cự Giải buông tay, nói:” Phải, lâu thật, từ ngày Người ấy vĩnh viễn biến mất…Ngài đã không thường xuyên tới đây nữa…”
” Ta…”
” Hay phải chăng, Ngài đang sợ sự trở lại của “Kẻ đó”, hay sự phản bội của ai đấy với Ngài?”
“…Bông hoa Bách hợp…
Có thể chúng thật trong sạch…
…nhưng sẽ bị vấy bẩn bới chính phấn hoa của chúng.”
” Ngài hãy trở về đi, lời hứa khi xưa của người đó…Tôi sẽ tiếp nối nó…Cho dù tôi chỉ là một kẻ canh giữĐền Thần…”
*****
” Ngài cảm thấy tốt chứ, Chúa tể Thiên Yết!” Ma Kết cúi mình.
Hắn khẽ mở mắt, liếc nhìn Ma Kết. Làn môi mỏng mấp máy, rồi hắn lại nhằm nghiền đôi mắt và chìm dần vào mộng mị.
Ma Kết nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng và đóng cánh cửa lại.
” Xí, tưởng vị Vua mạnh thế nào? Trông hắn yếu xìu à?” Song Tử vắt chân ngồi và nói.
“…”
” Ma Kết, người ngươi tìm có thật là kẻ kém cỏi này không vậy?”
” CHÁT!!!” một cái tát trời giáng xuống mặt Song Tử, gò má đỏ lựng.
” Ngươi…” Song Tử tức giận lồng lên.
Ma Kết quay đầu lại, đôi mắt đỏ ngầu như máu:” Ta sẽ biến ngươi thành cát bụi, nếu ta còn nghe thấy câu nói đấy từ miệng ngươi!”
Hắn bước đi, Song tử như đóng băng, chân tay cứng đờ và người run lên từng đợt. Khuôn mặt lộ nên sự sợ hãi vô cùng và những giọt mồ hôi mặn chát tuôn như mưa.
” Ngươi thật ngu ngốc khi động vào Ma Kết!” Xử Nữ lại gần chạm nhẹ lên vai Song Tử.
” Hả???” Song Tử bật giác như vừa tỉnh lại sau cơn ác mộng. Hắn nhìn xuống bàn tay vẫn còn run bần bật của mình.
“…Nếu người không phải thiên thần…
…Còn nếu người chẳng phải Ác quỷ…
Ta và người có thể từ bỏ tất cả hay không…?”
” Một giấc mơ từ lâu thật lâu?” Hắn đã mở to đôi mắt ấy nhìn phía xa nơi phía đông luôn có ánh mặt trời.
” Á…” Song Ngư giật mình nhìn người con trai to hơn mình gấp hai lần này.
” Ngươi là ai…?” Làn môi khẽ động.
Song Ngư sợ hãi, lùi lại vài bước, ôm lấy người mình và nói:” S..ong…Ng…ư!”
Cái bóng hình đen tối, cái bóng đêm bao trùm lấy hắn lướt qua người cô bé và mất dần về phía xa.
” Song Ngư người làm gì ở đây vậy?”
” B…ảo B..ình!!!” Cô níu lấy vạt áo và đôi bàn tay nhỏ bé run rẩy.
Bảo Bình vịn chặt vai Tiểu Ngư nói:” Ngươi sao vậy?Nói!”
“Máu…!” Cô bé mếu máo, đôi mắt rưng rưng những bọng nước có thể trào ngay lập tức.” Cái chết…!!!”
Cơ thể bán yêu của cô không thể chịu nổi cái thứ nồng nặc đầy mùi chết chóc từ hắn.
*****
” Thiên Bình, cô hãy xuất hiện đi!”
” Cự Giải, cô vẫn tinh mắt như ngày nào!” Đôi môi xinh đẹp khẽ mỉm cười.
” Nơi này vốn rất nhạt nhẽo với các người mà! Điều gì lại lôi cô tới đây?…Hay vì Bạch Dương…”
Thiên Bình liếc nhìn, trong ánh mắt đầy ẩn ý:” Chỉ muốn tới thăm cô thôi!” Nàng nói dịu dàng pha chút buồn man mác.
Những cơn gió lay động, tiếng những lọn cỏ va vào nhau kêu xào xạc. Ánh nắng cũng dịu đi lạ thường.
” Tôi…” Cự Giải như muốn nói điều gì đấy.
” Thôi nào, bỏ bộ mặt lãnh đạm ấy đi, cô sẽ bị tổn thọ đấy! Hôm nay thời tiết rất đẹp sao không ra ngoài hóng gió nhỉ?” Thiên Bình vui vẻ nói, giang đôi tay đưa về phía Cự Giải.
” Tôi…Xin lỗi…Tôi không thể rời khỏi đây được!” Cự Giải quay mặt đi, từ chối lời mời.
” Phải chăng…”
Đột nhiên, ánh sáng tắt hẳn, những đám mây đen kéo về, bao trùm cả khu rừng thiêng. Tiếng gió rít lên gào thét đầy nặng nề, những thân cây cổ thụ bắt đầu lung lay. Bọn thú rừng chạy toán loạn tìm chỗ trú. Ánh sáng thần thánh như đang bị bóng đêm che khuất, những đôi mắt ngỡ ngàng trong nỗi sợ hãi thấp thỏm. Những cơn gió đập mạnh vào cánh cửa, rít lên như đang thét thảm thiết ngoài những ô kính màu sắc.
Vừa bước ra, cô đã bị cản lại bởi những cơn gió màu đen kia. Mọi thứ như bị đảo lộn. Một khoảng tan hoang, những lọn cỏ xanh non hay những bông hoa khoe sắc đều dần lụi tàn và biến thành bụi bay đi. Mái tóc tím bay lộng trong cơn gió, nàng cố khé mở đôi mắt nhìn về phía trước, về phía đen kịt trong bóng đêm. Dáng cao gầy từ đằng xa nhạt nhoà như cái bóng đen đang tiến tới gần, nhưng Cự Giải không thể nhìn rõ đó là kẻ nào.
” Hỡi kẻ mang trong mình sức mạnh của Ác quỷ! Tại sao ngươi lại đến quấy rầy nơi linh thiêng này!?” Cô hét to về phía hắn.
Vạt áo đen bay phấp phới, chỉ trong phút chốc hắn đã tiến lại gần Cự Giải. Đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào cô:” Người không phải Cenlila…!”
Cự Giải ngỡ ngàng khi nghe đến cái tên ấy, cái tên đã bị quá khứ lãng quên. Tên của người đã cứu cô từ vũng lầy máu rồi đưa cô về nơi này và biến mất mãi mãi.
” Kẻ phản đồ của Chúa. Cenlila…”
Hắn dùng một tay bấu vào cổ và nâng cô lên, nhẹ nhàng như nâng một con mèo. Cự Giải giãy giụa, tay cô bấu chặt vào cánh tay chắc khỏe của hắn.
” Nói ta biết! Cenlila đâu!” Hắn nói đầy giận dữ, đôi mắt đỏ như tóe lửa.
” Hặc…ta…Người…ấy…đã chết rồi!” Hắn như buông lỏng tay, đôi mắt hiện lên sự ngỡ ngàng, ánh mắt có thoáng chút sầu và đôi môi không ngừng mấp máy.
Từ trong Đền Thần chiếc roi gai bay về phía hắn, nhưng hắn đã kịp lánh và lùi về phía sau.
” Ngươi đang xúc phạm đến ta đấy!” Thiên Bình tiến ra, trên tay cầm chiếc roi đầy gai hoa hồng.
” Thiên Yết!”
” người có biết con gái – ai cũng là vẻ đẹp của tạo hóa không hả?”
Từ phía khu rừng thiêng liêng, một mũi tên xé tan cơn lốc đen bay về phía Thiên Yết với tốc độ không tưởng.
” Hãy nhận sự trừng phạt của ta! Tên Ác Quỷ kia!”
” Cẩn thận, chúa tể Thiên Yết!” Ma Kết đột nhiên xuất hiện chặn mũi tên của Kim Ngưu.
” Hừ…!” Thiên Yết kéo vạt áo đen quấn lấy Cự Giải biến mất theo cơn lốc đen.
” Bọn ta sẽ còn quay lại!” Ma Kết nói xong cũng biến mất.
Những Thiên Thần đứng đơ cứng như những pho tượng. Họ không thể đuổi theo hay không có đủ can đảm!? Sự sợ hãi sắp chiếm lính họ. Những kẻ sống theo thời gian trường tồn kia cũng không thể chống cự lại sự sắp đặt của số mệnh.
“…Hãy giữ lời hứa của ta…
Hãy giữ cho trái tim của kẻ đấy…
…Và một ngày nào đó hắn tỉnh giấc…
Con phải chết.”
Đọc Truyện [12 Chòm Sao
CHAP 26: Dạ vũ (2)
[Lời kể của Thiên Yết]
Tôi hùng hổ xông vào phòng làm việc của Ma Kết, anh hơi ngạc nhiên cau mày ngước lên nhìn nhìn tôi. Từ trước đến nay anh vẫn luôn không thích người khác tùy ý ra vào phòng làm việc của mình. Nhưng tôi lúc này không có nhiều hơi sức để ý đến mớ quy luật vớ vẩn của anh. Từ lúc tôi nghe bọn thuộc hạ cho hay anh đã ghé qua trường đại học Lockwood để đích thân mời Song Ngư cùng đi đến buổi tiệc của những nhà sáng lập tôi liền cảm thấy khó chịu vô cùng. Tôi không thể tin được anh trai mình lại bị một con nhãi ranh quê mùa mê hoặc đến như vậy. Tôi chống hai tay lên bàn làm việc của anh, ánh mắt phẫn nộ nhìn anh, ngực tôi phập phồng lấy lại hơi thở. Ma Kết nhìn tôi một lúc rồi quay trở lại chăm chú vào mớ tài liệu của mình, đôi môi hồng nhạt của anh mấp máy nói.
– Em lại muốn gì nữa đây ?
Tôi mím môi đáp.
– Anh thực sự mất trí hay giả vờ mất trí vậy ? Anh mời Song Ngư làm bạn đồng hành với anh trong bữa tiệc của những nhà sáng lập ư ?
Ma Kết không buồn nhìn lên nói.
– Thì sao ?
Tôi cảm thấy lồng ngực mình muốn vỡ tung vì tức giận.
– Anh đừng quên đối với tất thảy các sinh vật siêu nhiên tại Lockwood, anh chính là Vua. Bữa tiệc của những nhà sáng lập thực chất là nơi thủ lĩnh của những cộng đồng sinh vật siêu nhiên và con người cùng nhau hội tụ. Bữa tiệc này là dịp để bọn họ nhìn thấy được vị thế thống trị của gia đình Michaelson chúng ta và nhất là của anh. Chính vì vậy, nếu anh là Vua thì bất kể ai là người phụ nữ ở bên cạnh anh, người đó chính là Hoàng Hậu. Anh định cho tất thảy các sinh vật siêu nhiên ở Lockwood này biết Song Ngư là người phụ nữ của anh ?
– Anh không cần em phải giải thích những chuyện đó. – Ma Kết lạnh nhạt đáp.
Tôi cảm thấy nước mắt đã ứa ra khỏi mi, môi tôi run run trong giận dữ. Tôi cắn chặt răng nói.
– Nhưng…nhưng Song Ngư chỉ là một con bé phù thủy tầm thường. Nó làm sao xứng…
Ma Kết đột nhiên dừng tay đặt bút xuống, anh ngước lên nhìn tôi, ánh mắt hằn lên sự giận dữ. Tim tôi bất giác đập nhanh, gương mặt của anh mỗi khi giận đều rất đẹp nhưng cũng khiến tôi rất sợ hãi. Đôi mắt đen thẳm của anh ghim chặt vào tôi. Từ nhỏ tôi đã rất sợ khiến cho anh nổi giận bởi lẽ tôi sợ anh sẽ vì giận mà bỏ rơi tôi. Giọng nói của Ma Kết tuy trầm thấp, nhưng âm hưởng lại lạnh lùng như băng đá.
– Thế em nghĩ ai mới xứng ? Là em sao ?
Trong lòng tôi gào thét muốn đáp lại anh “Phải ! Chỉ có em, một con ma cà rồng nguyên thủy, một nữ ma cà rồng nguyên thủy duy nhất trên thế gian này mới xứng với anh !”. Nhưng những lời đó không tài nào thốt ra được. Bởi lẽ tình yêu mà tôi dành cho anh vốn dĩ trái với luân thường đạo lý. Tôi không thể để anh biết tôi yêu anh bằng thứ tình cảm nam nữ. Nếu Ma Kết biết được, anh sẽ ghê tởm tôi mất. Tôi đứng chết trân tại chỗ, hai hàng lệ không ngừng tuôn trào. Ma Kết thở hắt một hơi rồi tiếp tục quay lại làm việc.
Anh đã thay đổi, Ma Kết đã thay đổi rồi. Anh chưa bao giờ lạnh lùng với tôi như vậy. Trước đây anh luôn chiều chuộng tôi, lúc nào cũng muốn tôi vui vẻ. Còn bây giờ, mỗi khi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt anh, tôi đều cảm thấy trong đó có thêm sự chán ghét và khó chịu. Tôi lẳng lặng quay gót bước ra khỏi phòng làm việc của anh, bước chân của tôi tựa như kéo theo nghìn cân sắt đá.
Tôi bước đi thẫn thờ trong sân vườn trước nhà, gió đêm mát lạnh càng khiến cho tôi cảm thấy đau đớn. Từ khi Song Ngư xuất hiện và chiếm đi tình cảm của Ma Kết, tôi cảm thấy mình thật lạc lõng, trái tim của tôi tuy bất tử nhưng vô cùng mệt mỏi và kiệt quệ. Chẳng lẽ tôi, một Thiên Yết Michaelson mạnh mẽ và kiêu ngạo hơn một ngàn năm qua lại thua dưới tay một con bé phù thủy nhỏ nhoi hay sao ? Tôi bất giác cảm thấy má mình ươn ướt, khi đưa tay lên sờ thì nhận ra mình đã rơi nước mắt từ lúc nào. Đúng lúc đó, từ phía lối đi ở đàng sau biệt thự xuất hiện một bóng đen. Tôi hít một hơi sâu rồi nhắm mắt lại vốn dĩ không quan tâm. Bóng đen ấy dừng lại trước mặt tôi, cung kính.
– Tiểu thơ, thuộc hạ vừa đến nhà trọ Lockwood điều tra, Bảo Bình đã trở về được hơn một ngày rồi.
Câu nói của hắn đột nhiên lôi kéo được sự chú ý của tôi, tôi mở mắt ra nhìn kẻ trước mặt. Tôi đăm chiêu suy nghĩ một lúc rồi nói.
– Ngươi nói xem, quan hệ giữa tên Bảo Bình này với con bé Song Ngư như thế nào?
Tên thuộc hạ hơi cau mày một lúc rồi đáp.
– Thuộc hạ không dám đoán bừa nhưng theo như thuộc hạ quan sát thì hắn khá quan tâm Song Ngư.
Tôi khẽ gật đầu, quả nhiên tôi đoán không sai. Đêm đó tại nhà trọ Manarad khi tôi gây sự với Song Ngư, tuy rằng tôi khá say nhưng tôi vẫn tinh ý nhận ra ánh mắt Bảo Bình nhìn cô ta. Con bé Song Ngư này dường như rất có tài mê hoặc đàn ông. Sư Tử, Ma Kết, Bảo Bình ba người bọn họ đều bị nó quyến rũ. Đã đến lúc, tôi cần phải nhờ đến sự giúp đỡ của Bảo Bình rồi. Tôi không thể để cho Ma Kết càng lúc càng lạc lối. Nếu như anh thực sự xuất hiện cùng Song Ngư tại bữa tiệc, như vậy thì tất cả những sinh vật siêu nhiên tại Lockwood này sẽ coi cô ta như hoàng hậu. Đến lúc đó, cô ta sẽ vênh váo đến mức nào không ai có thể nói trước được.
Tôi quay sang tên thuộc hạ lên tiếng dặn dò.
– Chuyện này tuyệt đối không được để anh trai của ta biết. Nếu không cái mạng của ngươi đừng hòng giữ được.
Tên thuộc hạ run rẩy đáp.
– Tiểu thơ yên tâm, thuộc hạ không dám nhiều lời.
Tôi khẽ gật đầu ra hiệu cho hắn lui rồi hướng ra phía cổng biệt thự lướt vù đi với tốc độ nhanh nhất.
*
[Lời kể của Bảo Bình]
Tôi bước xuống cầu thang tìm đến nhà bếp, hy vọng vẫn còn vài lon bia còn sót lại trong tủ lạnh. Ánh đèn từ phía nhà bếp hắt ra hành lang vàng vọt. Có tiếng nói chuyện khe khẽ từ đó vọng ra. Tôi lặng lẽ đứng lại tập trung nghe ngóng. Thính lực của thần linh vốn dĩ hơn hẳn người thường nên dù ở tận nửa trên của cầu thang tôi vẫn nghe được rõ mồn một. Giọng Cự Giải hí hửng vang lên.
– Thế nào hả, cái váy Ma Kết gửi đến cho cậu đúng là quá đẹp đúng không ?
Song Ngư ấp úng đáp.
– Thứ này…thứ này đắt quá, tớ làm sao dám mặc chứ !
– Ngốc ơi là ngốc, cậu đúng là có phúc không biết hưởng. Ở Lockwood này có hàng ngàn cô gái ước được quý ngài Michaelson tặng cho một cái váy như cậu mà không được.
– Nhưng… – Song Ngư định nói nhưng Cự Giải liền ngắt lời cô ấy.
– Thôi đừng lằng nhằng nữa, cậu là bạn đồng hành với Ma Kết trong một bữa tiệc sang trọng như vậy, nếu ăn mặc tùy tiện thì mặt mũi anh ta biết để vào đâu.
Song Ngư im lặng một lúc rồi đáp.
– Cậu nói cũng đúng.
Tôi khẽ hít một hơi sâu, hai bàn tay đã nắm chặt thành nắm đấm từ lúc nào, tôi quyết định không bước vào bếp nữa mà vòng ra phía sau nhà trọ để ra bên ngoài. Khí trời về đêm lạnh lẽo và ẩm thấp, một lớp sương mù lãng đãng bay che khuất tầm nhìn. Tôi đi theo con đường tắt leo ngược lên đồi về phía khu trung tâm của khu phố. Giờ này chỉ còn quán bar The Hill vẫn còn mở cửa. Tôi tiến đến gần tên bảo vệ của quán bar, ném cho hắn một ánh nhìn lạnh nhạt, hắn hơi ngạc nhiên rồi phớt lờ nhìn về hướng khác. Tôi đẩy cửa bước vào bên trong.
Tiếng nhạc dance xập xình cùng ánh sáng mờ ảo tạm thời khỏa lấp được tâm trí tôi, từ lúc nghe được cuộc nói chuyện giữa Song Ngư và Cự Giải tôi cảm thấy trong lòng mình có một nỗi dày vò vô cùng khó chịu. Tại sao lại như vậy ? Chẳng lẽ tôi tôi đã quan tâm quá mức đến cô bé phù thủy kia ư ? Tôi ngồi vào bên cạnh quầy bar, vùi toàn bộ gương mặt vào hai lòng bàn tay. Tôi đã tự hứa với bản thân mình sẽ không phạm phải sai lầm như Apollo, vì rơi vào tình yêu với người phàm mà đánh mất sự linh thiêng của bản thân. Ấy vậy mà mỗi khi nhìn thấy Song Ngư tôi đều có cảm giác muốn được ở bên em, được che chở cho em dù có phải hy sinh chính bản thân mình. Đó là tình yêu hay sao ? Đáng lẽ tôi phải vui mừng khi biết em yêu thích Ma Kết, ở Lockwood này, ngoài tôi ra thì dường như chỉ có Ma Kết là đủ bản lãnh bảo hộ cho em suốt đời. Thế nhưng trong lòng tôi hiện tại chỉ toàn những cảm giác đầy khó chịu, cứ như hàng ngàn mũi kim đâm vào trong tim.
– Tôi có thể lấy cho anh thứ gì hay không ? – Giọng của anh chàng bartender vang lên.
Tôi uể oải đáp.
– Chardonnay !
Người bartender gật đầu rồi một lúc sau đẩy đến chỗ tôi một ly rượu trắng. Tôi cầm lên, nuốt sạch vào bụng rồi nhìn anh ta nói.
– Một ly nữa !
Anh ta nhìn tôi với ánh mắt kì lạ rồi lắc đầu rót thêm cho tôi một ly nữa. Ly này tôi cũng xử nốt trong nháy mắt.
– Ly nữa !
– Này anh bạn, anh ổn chứ ? – Anh chàng bartender lúc này không kìm được mà hỏi tôi một câu.
Tôi hơi cáu liền cau mày đáp.
– Sao hả ? Trông tôi không ổn sao ?
Đúng lúc này đột nhiên có một cô nàng tóc vàng, ăn mặc sang trọng tiến đến gần quầy bar, cô ta cẩn thận đặt cái giỏ xách hàng hiệu đắt tiền lên quầy rồi nói với anh chàng bartender.
– Cứ lấy cho anh ấy bao nhiêu ly cũng được, tôi sẽ trả hết.
Tôi liếc mắt nhìn sang cô gái nọ. Cô ta vận trên người một bộ váy đỏ ngắn đến ngang đùi, gương mặt xinh đẹp được ôm gọn trong mái tóc vàng óng, trên cổ là một chuỗi hạt ngọc trai lấp lánh. Người con gái này chắc hẳn là một tiểu thơ giàu có, chi tiền cũng rất ư là phóng khoáng. Lại còn chi trả tiền rượu cho một kẻ lạ mặt như tôi ? Cô ta không có người yêu hay sao ? Thật là khó tin.
Cô gái lạ mặt nhìn tôi mỉm cười, mấy ngón tay trắng nõn nà khẽ vén một lọn tóc vàng ra sau tai. Tôi lạnh lùng rời mắt nhìn về phía quầy bar đáp.
– Cám ơn.
– Anh không định hỏi em tên gì hay sao ? – Cô gái nọ nói với vẻ thất vọng.
– Có cần thiết không vì ngày mai tôi có thể quên mất tên cô lúc nào không biết. – Tôi đáp.
Cô gái tóc vàng im lặng một lúc rồi đưa tay lên ngực nắm lấy mép cổ áo của tôi, kéo người tôi xoay về phía cô ta.
– Thế thì không cần thiết nữa. – Ngón tay mềm mại của cô nhẹ nhàng len vào bên trong lớp áo của tôi, chạm vào ngực tôi.
Tôi nheo mắt nhìn cô ta ra vẻ khó hiểu. Cơ thể cô tiến đến gần tôi chỉ cách hơn một gang tay, cô ta cắn môi thì thầm.
– Một anh chàng đẹp trai quyến rũ như anh tại sao lại đến quán bar này một mình và uống nhiều như vậy ? Nếu như anh có điều chi muộn phiền, hãy để em giải tỏa cho anh đêm nay có được không ?
Vừa nói, cô ta vừa đưa tay tháo từng cúc áo trên người tôi, ánh mắt long lanh đưa tình. Tôi vẫn chằm chằm nhìn cô tay không một chút phản ứng, tôi muốn gạt tay cô ta ra khỏi người tôi, nhưng chẳng hiểu vì sao tay mình không buồn cử động. Tôi không muốn suy nghĩ cũng chẳng muốn phải lựa chọn trong khoảnh khắc này. Nếu như người trước mặt tôi là Song Ngư…
Đúng lúc đó, chợt có một bàn tay khác xuất hiện, rất nhanh chộp lấy cổ tay của cô gái tóc vàng hất ngược ra. Cô gái nọ kêu lên một tiếng đau đớn, dường như cổ tay cô ta bị nắm bằng một lực rất mạnh. Tôi ngạc nhiên nhìn sang thì thấy Thiên Yết Michaelson đang đứng ở bên cạnh mình từ lúc nào. Cô ta nhìn thẳng vào mắt cô gái tóc vàng, nghiến răng nói.
– Đổ lẳng lơ. Cút !
Cô gái tóc vàng sợ hãi trước sự xuất hiện của Thiên Yết liền lật đật cắp vội giỏ xách chạy đi mất. Thiên Yết quay sang nhìn tôi chằm chằm, tôi không biểu lộ một chút phản ứng, tiếp tục quay trở lại để nhâm nhi ly rượu trên tay.
– Anh đang làm gì ở đây ? – Thiên Yết lên tiếng hỏi.
Tôi hớp một ngụm rượu rồi từ tốn nói.
– Tiểu thơ Michaelson, cô vừa đuổi đi kẻ trả tiền bữa tiệc rượu của tôi. Cô tính làm sao đây ?
Thiên Yết chống hai tay lên hông rồi nói.
– Vậy ư ? Hóa ra anh ở đây câu dẫn đàn bà đến để trả tiền rượu cho mình. Tôi còn tưởng Ngài Mercury của chúng ta thanh lịch lắm.
Tôi cười phì không đáp rồi móc từ trong túi ra một xấp tiền, không cần đếm lại, tôi đặt xấp tiền lên bàn bên cạnh ly rượu đã uống cạn rồi quay người bước ra phía cửa quán bar. Thiên Yết ở đàng sau tần ngần một lúc rồi lên tiếng gọi vọng theo.
– Bảo Bình khoan đã.
Đọc Truyện Truyện Ngắn 12 Chòm Sao
Cô và anh là bạn thân của nhau nhưng cô đối với anh là hơn cả tình bạn.
Cô lúc nào cũng bên cạnh anh, cùng anh sẽ chia những buồn vui trong cuộc sống hàng ngày. Trong suốt 5 năm qua anh có rất nhiều bạn gái nhưng không ai quen anh quá 3 tháng, cô yêu thầm anh 5 năm anh không hay biết. cô nghĩ không biết cô che dấu cảm xúc quá giỏi hay là anh quá vô tâm. Anh chỉ xem cô là đứa bạn thân không hơn không kém, là đứa ở cạnh anh những lúc anh buồn. Những lúc anh buồn cô sẽ ngồi cạnh anh đơn giản chỉ là ngồi im lặng nghe anh tâm sự đối, với anh thế cũng đủ rồi,bởi tính anh là vậy không cần an ủi chỉ cần ngồi cạnh anh im lặng nghe anh là được. Về phần Cự Giải anh nghĩ Kim Ngưu là người bạn tốt nhất của anh. Anh rất thích đi cùng cô, lúc vui hay buồn cô cũng là người đầu tiên anh nghĩ đến, anh nghĩ việc đó cũng bình thường vì cô là bạn thân của anh mà. Hôm nay họ hẹn nhau ra ngoài lần gặp nhau này Kim Ngưu định sẽ nói với anh tất cả cảm giác của cô dành cho anh, nhưng lời còn chưa nói ra thì bị những lời của anh làm nghẹn lại. – Ngưu tớ có bạn gái mới rồi. – ờ_ Ngưu gật đầu mà trong lòng đầy thất vọng,phải cô đang tuyệt vọng, cô tuyệt vọng với tình yêu này,cô nghĩ có lẽ cô nên buông tay. – Giải lần này cậu thật lòng chứ? – ừ lần này cảm giác của mình với cô ấy khác với những cô gái trước kia. – ừ vậy chúc cậu hạnh phúc! – ờ _ Cự Giải nghĩ sao anh nghe lời chúc từ cô anh lại không thấy vui,mà anh còn thấy khó chịu, hơn nữa cô hôm nay rất lạ nhưng anh cũng không biết là lạ ở điểm nào nữa. – Ngưu hôm nay tớ thấy cậu rất lạ,cậu sao vậy bệnh à?_ Cự Giải nói rồi lấy tay để lên trán Kim ngưu. – Có sao? tớ thấy tớ bình thường mà _Kim Ngưu gạt tay Cự Giải ra. – Mà thôi trễ rồi tớ về đây_ Kim Ngưu đứng dậy bước đi. Cô đi 1 cách bất ngờ làm anh không kịp chào cô tiếng nào. Nhưng cậu nào biết cô đi nhanh như thế là vì không muốn anh thấy cô khóc cô không muốn anh nhìn thấy sự yếu đuối của cô. 1 giờ khuya ở 2 ngôi nhà và 2 căn phòng khác nhau có 2 con người cùng lúc giật mình thức dậy 2 người đó không ai khác chính là Kim Ngưu và Cự Giải. Bản thân cự giải anh cũng không biết tại sao mình lại giật mình thức giấc vào giờ này, anh chỉ biết lúc này anh cảm thấy trong lòng rất bất an,anh có giác như anh sắp mất đi thứ gì đó rất quan trọng điều đó làm anh thấy rất khó chịu. Về phía Kim Ngưu lúc tĩnh giấc cô đã suy nghĩ rất nhiều cô nghĩ có lẽ đã đến lúc buông tay tình cảm đơn mà cô dành cho Cự Giải.Sáng hôm sau Hôm nay kim ngưu không đến lớp vì cô không có tâm trạng, muốn đi đâu đó 1 thời gian cho khuây khỏa hơn hết là để có thể quên đi Cự Giải. Hành lý đồ đạc tất cả cô đã chuẩn bị xong cô sẽ đi nhật. Phía Cự Giải thì anh đang đi tìm Kim Ngưu đến khi qua hỏi mấy đứa bạn học cùng khóa với cô thì anh mới biết hôm nay cô không đến lớp đành chờ khi tan học sẽ đến tìm cô sau, hôm nay anh có giờ ngoại khóa nên đến 2 giờ mới ra về,vừa ra anh đi thẳng đến nhà cô ngay.
– Cậu Cự Giải đến tìm tiểu thư hả_Người giúp việc nhà Kim Ngưu. – Ừ….Vậy cô cho tôi hỏi Kim Ngưu có nhà không? – Dạ cô Kim Ngưu đã đi du lịch rồi. không lẽ tiểu thư không nói với cậu sao? – Hả du lịch! ở đâu?rồi đi bao lâu? sao Ngưu không nói với tôi. – Dạ hình như là nhật ạ,bao lâu thì tôi không biết. – ừ cảm ơn cô_ Cự Giải cảm ơn cô giúp việc một tiếng rồi bước đi. Còn về phần cô giúp việc đang thắc mắc, vì sao tiểu thư đi mà lại không cho cậu Cự Giải hay, họ chẳng phải là rất thân sao? Từ ngày Kim Ngưu đi đến nay cũng được 1 tuần nhưng Cự Giải lại chẳng có tí tin tức gì của cô, cô không gọi cho anh mà anh gọi cho cô cũng không được,không gặp cô không có cô bên cạnh anh thấy mình rất cô đơn và còn có cái cảm giác mang tên là nhớ,anh thấy nhớ cô nhiều lắm thầm nghĩ chẳng lẽ do cô là bạn thân của anh nên anh mới thấy nhớ khi không gặp được cô. Nếunuối tiếc tantrongbaotiếc nuối Đểyêu thương xathậtxaNếunỗinhớtantrongquenbuốtgiá… Đang suy nghĩ thì điện thoại anh reo – alô – ……. – Bốp…khi nhận được tin từ đầu dây bên kia Cự Giải đã đánh rơi chiếc điện thoại trên tay anh. Anh có cảm giác như trái tim mình vở vụng ra thành nhiều mảnh, vội vàng chạy đi với tốc độ nhanh nhất có thể. Bệnh viện Trong phòng bệnh có 1 cô gái nằm bất động trên giường trên mặt phải gắng mặt nạ thở để duy trì sự sống tay chân là những dây được nói với thiết bị máy móc của bệnh viện, cạnh giường bệnh cũng có cô gái ngồi đó nắm tay cô gái đang nằm im lặng trên chiếc giường kia,trên mặt cô ấy là những lo lắng và đau lòng. Rầm…1 tiếng đá cửa rất mạnh vang lên và 1 chàng trai vội vã chạy vào – Kim Ngưu cậu ấy bị làm sao? – Cậu đến rồi à?_ là cô gái đang ngồi trên ghế – Nhân Mã cậu cho tớ biết đã có chuyện gì xảy ra với Kim Ngưu? vì sao cậu ấy lại thành ra bộ dạng như vậy được chứ?_ Anh hướng mắt về phía cô gái nằm trên giường bệnh, nhìn thấy cô như vậy làm anh rất đau lòng tim như đang bị ai đó bóp chặt, chặt đến hô hấp cũng khó khăn – Nó đi du lịch cậu biết chứ_không trả lời câu hỏi của Cự Giải mà Nhân Mã lại đặt lại câu hỏi với anh. – ừ biết – Nơi nó đến xảy ra động đất, nó là 1 trong những nạn nhân gặp phải động đất,tuy còn sống nhưng bác sĩ nói khả năng nó tĩnh lại là rất thấp. – vậy có nghĩa là cậu ấy sẽ sống cuộc sống thực vật sao_ Cự Giải lảo đảo đứng không vững – cũng không hẳn là như vậy_ 1 chàng trai từ ngoài bước vào trả lời thay cho Nhân Mã và người này không ai khác chính là anh trai của Kim Ngưu – Ý anh là sao, song tử anh có thể nói rõ hơn không_ Cự Giải nhíu mày – ý tôi là con bé còn cơ hội tĩnh dậy chỉ cần nó kiên cường thì sẽ vượt qua. – cơ hội là bao nhiêu phần trăm – 20% Từ ngày Kim Ngưu nằm viện đến nay mọi người thay nhau đến chăm sóc cho cô, những người chăm sóc cô chỉ có 3 người kia vì ba mẹ Kim Ngưu không còn cô chỉ còn Song tử là người thân, Nhân Mã là bạn thân từ nhỏ của cô kim luôn chị dâu tương lai của cô, người còn lại là anh chàng Lãnh Cự Giải người cô yêu. Lúc này người ở cùng cô là Cự Giải – Ngưu cho tớ xin lỗi – xin lỗi vì đến bây giờ mới nhận ra cậu rất quan trọng,tại sao khi gần đánh mất cậu thì tớ mới nhận ra sự quan trọng của cậu trong tim tớ, tại sao giờ tớ mới biết là tớ yêu cậu yêu tận xương tủy chứ. – Xin lỗi vì đến giờ mới nói yêu cậu nhưng tớ biết giờ có nói bao nhiêu lần thì cậu cũng không nghe được Lúc này bên ngoài Nhân Mã đứng dựa người vào cửa nghe những gì Cự Giải nói mà cô không khỏi đau lòng thay họ,cô biết Kim Ngưu rất yêu Cự Giải nhưng Cự Giải đối với Kim Ngưu là cảm giác gì thì cô không biết, giờ biết được Cự Giải yêu Kim Ngưu cô thấy vui thay cho bạn mình nhưng liệu Cự Giải có quá muộn khi nhận ra điều này không. Cô đẩy cửa bước vào Cự Giải thấy cô vào thì gật đầu 1 cái thay cho lời chào rồi anh đứng dậy ra về. Nhân Mã đợi khi Cự Giải đi thì cô ngồi xuống – Ngưu cậu phải mau tĩnh nha,cậu phải tĩnh để còn nghe Cự Giải nói yêu cậu chẳng phải đó là điều cậu muốn nghe nhất sau nếu cậu tĩnh tớ chắc chắn cậu sẽ được nghe cậu ấy nói yêu cậu.
2 năm sau Trong 2 năm nay Cự Giải có vẻ trưởng thành hơn rất nhiều giờ cậu cũng không còn là anh chàng sinh viên đào hoa ngày nào nữa mà giờ anh là tổng giám đốc của công ty giải trí rất lớn.Nhân Mã giờ là nhân viên của tập đoàn Hạ Thiên cô làm thư kí cho Tổng giám đốc mà tổng giám đốc không ai khác đó là Song tử vì triệu thiên là của nhà anh. Hôm này bầu trời trong xanh nắng ấm có thể thấy hôm nay thời tiết rất tốt chắc vì hôm nay là ngày vui của Song Tử và Nhân Mã, hôm nay là ngày cưới của họTrong lễ đường tiếng cha sứ vang lên – Hạ Song Tử con có đồng ý cưới Hoàng Nhân Mã làm vợ không ( nói ngắn gọn nha vì mình không nhớ là sẽ nói cái gì nữa) – CON ĐỒNG Ý
– vậy con Hoàng Nhân Mã con có đồng ý lấy Hạ Song Tử làm chồng không – Dạ con đồng ý Khi cả 2 đã tuyên thề xong cha bảo cả 2 trao nhẫn tiếp theo đương nhiên là 1 màn đầy tình cảm của 2 người họ.sau đó cô dâu và chú rể cùng mọi người di chuyển ra ngoài để cô dâu tung hoa cưới – Nè Cự Giải lát chú nhớ bất lấy nha_ Song Tử vổ vai Cự Giải – Bắt cái gì _ Cự Giải ngơ ngác không hiểu gì – cóc… đương nhiên là bắt hoa rồi – Nghĩ sao vậy_ cậu nhăn mặt. – ừ tôi đùa thôi, nhưng cậu cũng lớn rồi nên tìm hạnh phúc cho mình đi nếu Kim Ngưu biết cậu vì nó mà lãng phí thời gian và tuổi trẻ vì nó thì nó sẽ rất đau lòng đó _Song Tử nghiêm túc khuyên nhủ cậu – chuyện đó tính sau đi, hôm nay là ngày vui của anh chúng ta phải nói chuyện vui chứ _ Cự Giải lãng sang chuyện khác – nhưng…. – Anh bó hoa bị em ném xa quá biến mất luôn làm không ai bắt được hết á_ Nhân Mã chạy làm nũng với Song Tử làm anh cũng không nói gì về việc kia nữa. Anh qua cười dịu dàng với vợ và nói – chắc do mấy cô ngoài kia tình duyên chưa đến nên không bắt được hoa chứ không phải tại em đâu – Anh cưng vợ vừa thôi rõ là do ai kia bạo lực ném mạnh nên không ai bắt được _Cự Giải cười cười nói – Lãnh Cự Giải cậu chết với tôi_ Nhân Mã trừng mắt nhìn cậu rõ ràng là đang muốn đánh cho cậu 1 trận mà. – Hoa đẹp lắm_ giọng cô gái vang lên cắt ngang chiến tranh của 2 người kia đặc biệt giọng nói này nghe rất làm 3 người kia ngây ra hết vài giây – Mọi người bị làm sao vậy_cô gái cười nhìn họ – Kim Ngưu _ Đồng thanh và nhìn vào người con gái vừa nói chuyện – Cậu tĩnh khi nào vậy _ Nhân Mã – Sau em lại ở đây _Song Tử – Nếu đã tĩnh sau cậu không ở lại bệnh viện nghĩ dưỡng sức – Sao? – Mọi người có định để tôi trả lời không _ Kim Ngưu nhỏ nhẹ lên tiếng. – cậu /em nói đi_đồng thanh – tớ tĩnh khi sáng. – Hôm nay là ngày vui của anh trai và con bạn thân đương nhiên em phải có mặt– vì tớ muốn tham gia lễ cưới mà – à _ đồng thanh Cảm giác của 3 người họ bây giờ phải nói là đang rất rất hạnh phúc – híc…híc…cậu có biết là tớ nhớ cậu lắm không. – cho tớ xin lỗi mà _Kim Ngưu cười nhận lỗi,cô làm sao mà không biết họ lo lắng cho cô được chứ. – Nhưng sao cậu biết hôm nay là ngày cưới của họ được _Cự Giải thắc mắc – A đúng rồi sao cậu biết vậy _ Nhân Mã chạy lại đẫy Cự Giải ra rồi ngồi xuống đối diện với Kim Ngưu đang ngồi trên xe lăn. – Nè sao cậu bạo lực vậy? – Ngưu trả lời tớ đi_ bơ Cự Giải luôn.
– tuy tớ không thể tĩnh dậy nhưng ý thức tớ đã tĩnh từ lâu nên trong thời gian đó mọi người nói gì tớ đều nghe chỉ là không thể trả lời. Thật sự rất cảm ơn mọi người đã không rời bỏ tớ mà mọi người còn kiên trì chăm sóc cho tớ hàng ngày nhờ mọi người tớ mới có thể tĩnh dậy. – Con nhỏ khờ này làm sao anh trai lại bỏ mặt đứa em anh yêu thương nhất chứ. – Anh_ cô khóc và ôm anh. – Lần sau không được nói vậy nữa nghe chưa nếu không anh trai sẽ rất đau lòng đó. – Dạ em biết rồi mà anh buông em ra đi không thôi có người nỗi cơn ghen đó. – Nè cậu nghĩ mình nhỏ mọn vậy sao?_ Nhân Mã vờ giận dỗi. – Ngưu phải gọi chị dâu chứ sao lại nói là người nào đó. – Ơ_ Kim Ngưu ngơ ngác. – ơ gì vợ anh thì em phải gọi là chị dâu chứ. – Phải phải chị dâu_ Kim Ngưu nói làm cho nhân mã thấy ngại ngùng mặt đỏ lên. Thấy biểu hiện của nhân mã làm 3 người kia bật cười.
Đọc Truyện 12 Chòm Sao ( Truyện Ngắn )
Vào ngày sinh nhật lần thứ 16 của mình cũng là lúc tình yêu trong em bắt đầu chớm nở . Em gặp anh ở đó , trên con đường đã ngập đầy những bông tuyết trắng và không gian lạnh lẽo đến đáng sợ . Nhưng anh như ánh nắng mặt trời ấm áp xóa tan đi cái lạnh trong em , khiến em bất giác đỏ mặt . Đó là lần đầu tiên em gặp anh. Lần thứ 2 là ở trường . Em bất ngờ trước câu hỏi : ” Em có muốn làm bạn gái anh không ? ” Em rụt rè gật đầu . Và bắt đầu từ đó em và anh thêu dệt lên chuyện tình của 2 ta .
Nhưng định mệnh nào có buông tha . Anh theo ý gia đình , đi du học và bỏ em ở lại . Em muốn níu kéo , muốn nói những lời như anh đừng đi . Bởi em quá nhút nhát nên khi anh đi , em chỉ nở nụ cười buồn , cho đến khi anh đi rồi , em mới bật khóc . Tuy vậy , em và anh vẫn giữ liên lạc với nhau . Vào những ngày như Valentine , Noel , sinh nhật em hay ngày kỉ niệm của 2 đứa , anh luôn tặng em 1 thứ gì đó . Có lúc là hoa hồng hay 1 chú gấu bông dễ thương cùng tấm thiệp : ” Chúc em có 1 ngày hạnh phúc và tràn đầy niềm vui . ” Em muốn nói với anh : em không cần những thứ này , em chỉ cần nghe giọng nói của anh thôi . Nhưng em không đủ can đảm .
Sinh nhật năm sau đó , em bất ngờ vì anh không còn tặng em những thứ ấy nữa . Em nghĩ chắc anh bận nên em chờ đợi . Rồi chờ đợi . Và chờ đợi . Valentine , lễ Noel , ngày kỉ niệm cứ qua đi như thế . KHông 1 món quà , không 1 lời nhắn của anh . Em thất thần chờ đợi . Chợt 1 ý nghĩ lóe lên trong đầu em rằng anh đã có người khác . Em tuy không tin nhưng cũng không dám gọi cho anh . Bởi Song Ngư em là 1 cô gái rụt rè đến nỗi không dám hỏi anh .
Nhưng không lẽ cứ vậy mãi ? Em lấy hết can đảm gọi cho anh . ” Tút … tút … tút … . ” ” Alo . ” Người bên đầu dây nhấc máy . Không phải giọng anh mà là 1 cô gái . Em cố xua đi những nghi ngờ trong lòng , em cất giọng run run : ” Cho … tôi gặp Thiên Yết ! : người ấy nói lại : ” Anh ấy đang bận . Cô chờ 1 chút !” Em cúp máy ngay .Em không tin vào tai mình nữa . CẢ ngày suy nghĩ và em quyết định sẽ gọi anh để chia tay . Lần này , không phải cô ấy nữa mà là anh . Em nói ngay : ” Hãy nghe em nói ,Thiên Yết à ! Nếu anh có người khác và không còn yêu em nữa thì 2 ta nên chia tay thôi . Em rất yêu anh , Thiên Yết à ! ” Rồi em tắt máy vì em không muốn nghe lời anh nói , em sợ nó sẽ làm em tổn thương . Sau đó , em đã khóc , khóc nhiều lắm . Nhưng em cũng phải tự đứng lên .EM xóa tên anh khỏi danh bạ , những gì anh tặng em , em đã cất vào 1 góc . Nhìn những đóa hoa héo úa , nhìn lại khi trước , khi chúng còn lộng lẫy xinh đẹp , em lại tưởng đến chuyện của 2 chúng ta . Nó bắt đầu 1 cách lộng lẫy nhưng kết thúc 1 cách đau buồn . Không biết từ khi nào em đã khóc mất rồi .
Ngày hôm ấy là sinh nhật lần thứ 19 của em . Cũng vẫn không khí ấy . quang cảnh ấy nhưng giờ không còn anh nữa . Bất ngờ từ đằng sau có 1 bàn tay ấm áp ôm lấy em : ” Anh xin lỗi vì đã thử em như vậy ? ” Em nhận ra đó là anh , Thiên Yết . Nhưng có ý gì trong câu nói của anh ? Anh lại nói : ” Từ trước đến giờ , anh chưa bao giờ cảm nhận được tình cảm của em . Anh sợ em không thật lòng với anh nên anh mới làm vậy . Anh không ngờ nó lại khiến âm tổn thương đến vậy . Anh xin lỗi ,xin lỗi . ” Em quay lại , ôm anh : ” Cảm ơn anh . Cảm ơn vì đó là lời nói dối . Cảm ơn vì tất cả . ” Anh nhìn em ngạc nhiên , em nhìn anh cười – nụ cười của tình yêu .
Tuy sau đó , anh vẫn đi nhưng em thấy an tâm hơn . Và em chợt nghĩ , có lẽ những điều kia đều như là thử thách dành cho em và sự nhút nhát của em vậy . Nhìn cảnh mặt trời mọc , em mong tình yêu của 2 ta sẽ luôn như vậy mãi và có lẽ anh cũng vậy đúng không ?
Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Truyện 12 Chòm Sao trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!