Xu Hướng 3/2023 # Đọc Sinh Nhật Vui Vẻ # Top 4 View | Getset.edu.vn

Xu Hướng 3/2023 # Đọc Sinh Nhật Vui Vẻ # Top 4 View

Bạn đang xem bài viết Đọc Sinh Nhật Vui Vẻ được cập nhật mới nhất trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Im lặng. Sự im lặng đáng sợ.

Trong khi không khí trong nhà hàng vô cùng nhộn nhịp thì bàn ăn lớn nhất đặt chính giữa nhà hàng lại tĩnh lặng đến đáng sợ. Uyên Linh phóng ánh mắt về phía Cự Giải trong khi bé cua cắm cúi ăn thật chậm.

Bạch Dương và Nhân Mã vừa ăn vừa mắt chạm mắt toé lửa. Tuyến Liên chỉ vừa mới thổi nến sinh nhật và trở lại bàn ăn thì đã suýt chết ngạt bởi không khí u ám ở đây. Giờ thì cô đã biết quan hệ giữa những thành viên trong lớp Special rồi: không ta sống thì là mi chết!

“Tuyết Liên.” Một chàng trai trong bộ comple lịch sự bước đến. Khâu Thần. Anh thoáng chốc đã nhận ra không khí thoang thoảng mùi thuốc súng ở bàn ăn và suýt thì lăn oạch ra ngất xỉu. *Khâu Thần, bình tĩnh nào…* Anh tự trấn an bản thân, nuốt nước bọt và cất lời, thầm hi vọng cả lũ sẽ không “xử” mình một trận vì dám làm gián đoạn trận “đấu mắt” của tụi nó. “Xử Nữ chuẩn bị xong rồi. Tiết mục sắp bắt đầu…”. Sát khí đột nhiên biến mất.

Tụi con gái lớp Special đập bàn đứng phắt dậy. “Thiệt không anh???”. Trong khi đó thì tụi còn lại. “What? Bà “mama tổng quản” đó làm sao?”. “Đừng nói là hát với múa nhá!”. “Ờ, bả mà hát chắc vỡ hết kính mất.”… .

“Nè! Đừng có mà coi thường Xử Nhi của tụi tui nha!”. Nhân Mã chống nạnh nhìn bọn còn lại đang cười nhạo Xử Nữ, cô gằn giọng. Bạch Dương lập tức ăn miếng trả miếng. “Đây thích coi thường đấy, thì sao?”.

“Dám hả?”. “Dám đấy!”.

“Gru…”. …

Âm thanh của một giai điệu nhạc Tây Ban Nha nhịp nhàng vang lên từ những nhạc cụ cổ hai bên sân khấu. Trong làn khói mờ ảo đang bao trùm nơi được chú ý nhất kia, một bóng váy đỏ rẽ khói xuất hiện.

~Last night, I dream of San Pedro

Just like I never gone, I knew the songA young boy with eyes like the desertIt all seems like yesterday, not far away~ * Đêm qua, tôi đã mơ về San Pedro Như là tôi chưa từng bỏ đi, tôi đã biết một bài hát Một chàng trai với đôi mắt tựa như sa mạc

Tất cả dường như mới chỉ ngày hôm qua, chẳng hề xa xôi. *

Bọn con trai, trừ Khâu Thần, có cảm giác mắt sắp rớt ra khỏi tròng, còn cằm thì suýt rơi xuống đất. Vâng, cái bà “mama tổng quản” mà tụi nó vừa nhắc đến hiện giờ đang trở thành tâm điểm của bao nhiêu quan khách, thậm chí cả tụi nó cũng không thoát được sự lôi cuốn từ giọng hát kia.

Xử Nữ, trong chiếc váy dạ hội Tây Ban Nha đỏ rực rỡ làm nổi bật làn da trắng không tì vết cùng đôi vai trần căng tràn sức sống, mái tóc màu xanh lục bích vấn cao cầu kì, xuất hiện tựa như một thiên thần. Cô nhẹ nhàng bước xuống sân khấu và mọi người trong nhà hàng bắt đầu nhún nhảy theo điệu nhạc.~I fell in love with San PedroWarm wind carried on the sea, he called to me“Te dijo te amo”I prayed that the day would lastThey went so fast~ * Tôi đã rơi vào tình yêu với San Pedro Những cơn gió ấm áp mang theo trên biển, anh nói với tôi rằng “Anh đã yêu em rồi” Tôi cầu xin những ngày này sẽ kéo dài Bởi chúng đã đi quá nhanh. *

Khâu Thần kéo tay Tuyết Liên hoà vào điệu nhạc Tây Ban Nha cổ điển trong khi tụi con gái lớp Special lao tới nhảy vũ điệu dân ca với Xử Nữ, bỏ mặc tụi con trai với bạn gái tụi nó. Một anh chàng cực kì điển trai còn nhảy vô cùng thân mật với Xử Nhi làm ai đó tức nổ đom đóm mắt.

Hiểu Lan hoảng sợ nhìn Thiên Yết vừa bóp nát cái cốc trong tay, ánh mắt toát sát khí hướng thẳng về phía chiếc váy đỏ kia. “Thiên Yết, anh sao vậy? Thiên Yết!!”.

Hiểu Lan câm luôn, không dám ho he một tiếng.~I want to be where the sun warm the skyWhen it’s time for siesta you can watch them go byBeautiful faces, no cares in this worldWhen a girl loves a boy, and a boyLoves a girl~ * Tôi muốn được là nơi có mặt trời sưởi ấm bầu trời Cũng là lúc ta có thể ngắm nhìn những khuôn mặt tuyệt đẹp thoáng qua

Không có sự lo lắng trên thế giới này Nơi mà một cô gái yêu một chàng trai và chàng trai yêu một cô gái. *

… “Xử Nhi, cậu học dân vũ Tây Ban Nha hồi nào thế?”. Cự Giải nhảy tưng bừng theo điệu nhạc cổ điển, chẳng còn chút vết tích nào cho thấy cô đã khóc suốt buổi chiều cả. Kim Ngưu không biết từ lúc nào đã lao tới cạnh Bảo Bình, sắc mặt tươi tỉnh hơn trông thấy. “Bà chằn tối nay xinh phết nhỉ?”. Cậu lè lưỡi trêu Xử Nữ và tí nữa bị cô tiện tay vớ lấy cái dĩa phi thẳng vào mặt. “Ấy! Giỡn tí thui mờ!”.

Thiên Bình xoay một vòng điệu nghệ, tiện tay gõ bốp vào đầu con trâu kia. “Im ngay! Xử Nhi còn sắp phải hát đấy.” Nhân Mã cũng tiện chân sút “nhẹ” vào ống đồng của Kim Ngưu làm cậu gắng lắm mới nuốt được tiếng hét vào trong cổ họng.

Song Ngư rướn người qua đám đông nhìn về phía bàn ăn giờ chẳng còn ai. “Ủa? Bọn kia đâu rồi ta?”. “Kia.” Xử Nữ đẩy nhẹ đầu cô bạn hướng về phía gần sân khấu, một tay bịt chặt cái micro đeo tai áng ngưỡng trước miệng lại. Bọn con trai đang nhảy với bạn gái say sưa đến không biết dàn loa cực đại đang phát nhạc ở gần đấy.

Và sắp vào lời nhạc. Xử Nữ lấy hơi hét thật lớn.~La Isla Bonita~ “Ối!”.

Bọn con gái lớp Special, và cả Kim Ngưu, suýt bò luôn ra đất mà cười trước màn nhảy dựng lên vô cùng đẹp mắt của tụi kia.

Cả nhà hàng ngập trong tiếng vỗ tay ngay khi tiếng nhạc vừa dứt.

Uyên Linh phóng ánh mắt khinh bỉ về phía Cự Giải đang đứng giữa nhà hàng với tụi bạn. *Con nhỏ chết tiệt!* Dù Giải Nhi có hơn Uyên Linh một tuổi nhưng cô chị họ của bé cua còn thâm hiểm gấp 10 lần cô em. “Sao thế, Tiểu Linh?”. Sư Tử ngồi xuống ghế bàn ăn, ngay cạnh bạn gái. Cậu vớ lấy cốc nước cam trên bàn tu bằng hết. “Có gì nói nghe xem nào.”

Một nụ cười bí hiểm nở trên môi cô gái có mái tóc màu tím sẫm kia. “Sư Sư.” Cô ta cầm lấy cái cốc thuỷ tinh trống không trên tay Sư Tử và để nhẹ nhàng xuống mặt bàn ăn. “Gì?”. “Anh có muốn doạ chơi một đứa không?”. “Hả?”

Đọc Truyện Căn Nhà Vui Vẻ

CHAP 22: SINH NHẬT VÀ HẬU SINH NHẬT​~ Story 1: Món quà sinh nhật ngốc nghếch ~ ​ Bây giờ đã là mười rưỡi tối, hầu hết mười hai chòm sao đều đã an tọa trên chiếc giường yêu dấu của mình, chỉ riêng Xử Nữ vẫn đi đi lại lại trong phòng. Cự Giải ngồi trên giường chốc chốc lại thấy tên kia thở dài, nhìn hoài cũng chán, anh ném điện thoại qua một bên rồi ngửa cổ hú lên bất mãn: “Này, đây chóng mặt lắm rồi á! Có dừng ngay động tác không thì bảo?” Ngay lập tức Xử Nữ ngừng lại, quay ra nhìn anh mếu máo khiến Cự Giải hoảng hốt. Thằng dở này, sao tự nhiên lại khóc? “Anh Cua… Mai là sinh nhật anh Mèo rồi mà em không biết tặng ảnh cái gì hết trơn á…”, Xử Nữ ngồi xuống giường, bất lực nói. À, ra thế ~ Cự Giải liền nhích ra ngồi cạnh cậu, khẽ vỗ vai an ủi: “Ai dà, làm gì mà phải khóc? Tuy sở thích của tên Mèo bự có hơi khác người nhưng anh chắc em sẽ biết phải tặng gì thôi. Đần như mấy thằng kia còn tìm được quà tặng cơ mà.” “Mấy thứ đặc biệt các anh đều tặng hết rồi… Hơn nữa em cũng không muốn tặng quà vật chất…” “Em nói thế anh cũng chịu…” Cự Giải ngao ngán xoa đầu Xử Nữ. Khổ thân thằng bé, cứ đến gần sinh nhật Sư Tử là nó lại như thế. Có khi còn dằn vặt suy nghĩ cả tuần. Thực lòng anh cũng muốn giúp lắm, nhưng ai bảo thằng này cũng khó tính cơ, kêu nó mua cái gì nó cũng bới ra được một điểm không thích nên anh cũng chẳng biết phải giúp như thế nào. “Hay hỏi Kim Ngưu? Ổng giỏi trong việc quà cáp lắm, tặng Nhân Mã mấy thứ hơi bị cool.” “Em hỏi rồi… Lão già đó kêu em…” Nhắc đến đây tự dưng mặt Xử Nữ đỏ bừng, khơi dậy sự tò mò của Cự Giải một cách ghê gớm. “Sao? Sao? Lão bảo gì?” “Lão kêu em cứ tắm rửa sạch sẽ rồi leo lên giường chờ sẵn là anh Mèo thích nhất rồi…” Cự Giải nuốt nước miếng. Mãi lúc sau anh mới nói được: “Theo anh tốt nhất em đừng nghe lời ổng!” Cả hai nhìn nhau, đồng cảm gật đầu.

. . .​ Và câu chuyện kể về cuộc hành trình tìm quà tặng sinh nhật Sư Tử của Xử Nữ lại tiếp tục bắt đầu… Sớm ngày hôm đó, má lớn Ma Kết bước vào bếp và tặng Sư Tử một bữa sáng đặc biệt. Kế tiếp, một loạt các món quà mà dưới con mắt nhận định của Xử Nữ là ‘fantastic baby’. Sau đó là màn bánh kem tự làm của Bảo Bình. Và đòn knock out định mệnh khiến cậu bé Xử Nữ nhút nhát càng trở nên tự ti hơn chính là buổi chiêu đãi xem phim X-Men – Days of Future Past của Xà Phu… “Xử Nữ, em ổn chứ? Bộ phim chán lắm hả?”, một giọng nói dịu dàng cất lên bên tai cậu. “Không, không, phim hay mà.”, Xử Nữ đáp vội, lấp liếm đi sự lo lắng. Sư Tử cau mày nhìn cậu. Xử Nữ như vậy đã gần một tuần nay, mà xét theo cái tính hay nghĩ nhiều của cậu thì chỉ có thể là… “Này, em không cần phải nghĩ nhiều về quà sinh nhật của anh đâu. Có em làm người yêu đã là món quà tuyệt nhất rồi.” “Thế sao được!”, Xử Nữ gắt, “Sinh nhật là phải có quà chứ. Anh tốt nhất là đừng làm khó em với cái tính siêu tốt bụng mà em cực kì yêu đi!” Sư Tử nghe đến đấy thì phì cười, may mà phanh lại kịp chứ không thì bị đuổi ra khỏi rạp chiếu phim mất. Anh xoa đầu cậu, hắng giọng: “Nếu em bí quá thì em có thể tặng ’em’ cho anh được mà.” “Em sẽ cố nghĩ ra món quà khác…”, cậu mếu máo thấp giọng đáp.

. . .​ Chiều hôm đó, Sư Tử tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa. Ngoài bếp tràn ngập mùi nước xương hầm, thịt bò và vài thứ thơm ngon khác. Chắc Song Ngư định làm lẩu để mừng sinh nhật anh. Sư Tử cười thầm, quay sang định bụng ôm lấy cục cưng của mình, nào ngờ bên cạnh anh chẳng có ai cả. Chỉ có một chiếc hộp quà nhỏ màu xanh được buộc bằng một sợi ruy băng kim tuyến màu trắng. Quà? Sư Tử ngồi thẳng dậy, từ tốn mở nó ra. Bên trong là một mẩu giấy nhỏ được viết bằng những nét chữ nắn nót. Anh mở tờ giấy ra đọc:

“Gửi Mèo lão gia… Chúc mừng anh tròn mười tám tuổi. Thực ra, ngay từ đầu em đã biết nên tặng anh món quà gì, chỉ là cho đến bây giờ em mới đủ can đảm để tặng anh. Xin lỗi vì đã để anh đợi lâu. Lật tờ giấy đỏ ra đi!”

Sư Tử nhìn vào hộp quà, thấy một mảnh giấy màu đỏ khác. Anh từ tốn lật tờ giấy ra, đập vào mắt là một hàng chữ to như gà mái ghẹ:

GIẤY CAM KẾT​ Tôi, Xử Nữ – sinh ngày xx/yy/zz, xin cam kết:

. . .​ Lại nói về bên ngoài, cụ thể hơn là ở bếp… Tiếng cười của Sư Tử quả thật rất lớn, vọng cả vào bếp. Kim Ngưu bĩu môi sau khi nếm thử mùi vị nước lẩu của Song Ngư. “Anh đã nói là cứ tắm sạch rồi nằm đấy là xong. Có gì thì cũng chỉ là một lần, này thì mày tự nguyện đào mồ chôn mình cả đời. Đấy, đừng trách anh mày không báo trước nhá!” Xử Nữ ngẩn người ngồi thừ ra. Tiếng cười kì quái của Sư Tử khiến cậu có cảm giác mình vừa kí án tù chung thân cho chính mình. Rồi xong, từ nay về sau là xác định nát cúc. Thiên Bình và Song Tử đi qua, chỉ vỗ vai rồi nhìn cậu với ánh mắt cảm thông. Phen này Sư Tử vớ bở rồi, mình cũng phải mau về hối Song Ngư với Cự Giải làm một bản kí kết thế mới được. (Lũ ăn hôi!) Anh vẫn còn ngây thơ lắm, Xử ca à ~ Há há há ~ **********

Truyện Căn Nhà Vui Vẻ

CHAP 9

CHAP 9: MÁ LỚN, MÁ CÒN NGÂY THƠ LẮM!

“SONG TỬ LÀ ĐỨA TRẺ TRONG SÁNG. NÓ THỰC SỰ LÀ MỘT ĐỨA BÉ TRONG SÁNG! HAY ÍT RA TẤT CẢ NHỮNG GÌ THẰNG BÉ LÀM VÀO NGÀY HÔM QUA TUYỆT ĐỐI 99,9999% DO CỰ GIẢI – TÊN ‘HOANG-DÂM- VÔ-ĐỘ’ KIA DỤ DỖ MÀ RA!!!”

Chỉ mới sáng chủ nhật thôi mà Ma Kết – người mẹ đầy trách nhiệm và tình thương của mười hai chòm sao – đã gân cổ gào thét triệu tập một cuộc họp gia đình khẩn cấp. Cũng lâu lắm rồi chúng nó mới bị gọi dậy vào buổi sáng như thế này. Cả lũ tóc tai xù ngược,mắt leo nheo lò dò đi ra phòng khách. Tụi nó ngoan ngoãn ngồi vào ghế, nhưng vì chẳng quan tâm chút gì đến mục đích của cuộc họp nên đứa thì ngủ, đứa thì nói chuyện, có đứa chỉ ngồi thừ ra, mặt đần thối. Ma Kết dường như là người duy nhất thừanăng lượng trong cái nhà này. Anh đưa tay gõ cộc cộc vào bàn yêu cầu đám sâu ngủ kia tập trung vào mình.

“Ôi lạy chúa, Kết, làm ơn đừng gõ vào bàn như vậy nữa. Em nghĩ em bị đau tim mất!”,

Thiên Yết thở hắt ra, định mở miệng thêm câu nữa nhưng liền nín bặt khi nhận được cái lườm sắc lẻm của Ma Kết.

“Như đã biết, ngoài ba người là anh, anh Ngưu và Thiên Yết ra, chúng bay đều đi học hè ở trường từ tuần trước… NÀY, CÓ NGHE ANHNÓI KHÔNG HẢ?!”.

Đương nói dở thì Ma Kết phải gào lên khi cái đám kia chẳng đứa nào thèm để ý đến anh.

“Ê, lần này là đứa nào giấu mất cái loa cầm tay mini của má tụi bây đi vậy hả?”,

Kim Ngưu cười cợt khi nhìn bộ dạng xù lông nhím của Kết.

“EM THỀ LÀ KHÔNG PHẢI EM! Sao mọi người lại thế?!” Bạch Dương hét toáng lên khi một số đứa quayra nhìn nó với ánh mắt:

“Chỉ có thể là thằng này!”.

“NÀY!!!!!!”, Ma Kết lại gào lên. Tuy nhiên lần này chúng nó đã có vẻ tập trung hơn. Chả là trưa hôm qua, Song Tử tan học sớm nên về nhà trước đám kia. Lúc đó ở nhà cũng chỉ có mình Ma Kết. Đáng lẽ sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu Song Tử không quăng cái cặp sách và khiến toàn bộ đồ đạc trong đó rơi ra. Người mẹ gương mẫu kia giúp nó nhặt lại mọi thứ và tia thấy một quyển tạp chí khá dày…

“SONG TỬ!!!! AI CHO CON XEM LOẠI VĂN HÓA PHẨM ĐỒI TRỤY NÀY!!!!!!!!!!!! ĐỨNG LẠI ĐÓ!!!!!! KHÔNG ĐƯỢC CHẠY!!!!!!!!!!!”

. . .

Trở lại với hiện tại, khi đông đủ những nhân vật máu mặt trong nhà. Xử Nữ cầm cuốn tạp chí, giơ qua một lượt cho chúng nó nhìn. Cuốn sách có trang bìa vẽ hai mũi tên đỏ chót. Còn bên trong là một bức tranh màu suýt chút nữa khiến cả lũ sùi bọt mép mà chết. Đó là bức tranh vẽ hai thằng con trai đang trần truồng làm chuyện ấy. Ấn phẩm của tháng bảy ngập nắng. Giờ thì đã hiểu lí do vì sao mà má lớn phải khóc hết nước mắt chưa? Bạch Dương chép miệng:

“Túm lại là thằng Song Tử coi tạp chí bẩn bị bắt tại trận thôi chứ gì? Có chút xíu cũng làm ầm lên à ~ nó cũng đủ tuổi rồi thì cứ cho nó coi đi có sao đ…â…”, ơn trời là Bảo Bình đã kịp bịt mồm thằng này lại. Không thì không biết Ma Kết sẽ điên lên đến mức nào.

“Song Tử, anh cho em ba giây để suy nghĩ. Cái này là của em hay đứa nào đưa cho em hả? Khai thật sẽ được pháp luật khoan hồng!”. Má lớn dường như giận không hề nhẹ, ánh mắt liếc xéo ai đó trong góc sofa. Bị ánh mắt rực lửa đó lướt qua, Cự Giải giật bắn mình, vội vội vàng vàng núp sau lưng Sư Tử nhanh như chớp.

“Hem ~ Anh THÊ hem phải của anh nga ~ Anh THÊ với mấy em đó ~”

“Nói năng tử tế coi!!!”

“Ý anh là, anh không có coi mấy thứ đó. Anh đây là người đàn ông vô cùng tốt bụng, trong sáng, ngây thơ và trường thành… Ê, CÁI ÁNHMẮT GHÊ TỞM CỦA TỤI BAY LÀ SAO???”

“Tụi bây ồn áo lộn xộn quá! Song Tử, trả lời anh ngay! Mày tưởng mông thằng Cân che được cái tướng của mày chắc!”, Ma Kết gầm lên như hổ đói ba năm. Thiên Bình nghe tên mình bị điểm danh thì túmlấy thằng kia, đá bay nó ra giữa nhà, phủi tay:

“Mông tao quá đẹp để che mặt cho mày!”.

Thật đúng là bạn thân! Song Tử đáng thương lủi thủi quay lại nhìn cả nhà. Thậm thụt nhìn sang ‘thằng-anh-nào-đó’ đang cố gắng nhảy cà nhoi cà nhoi làm dấu

“suỵt! suỵt!” liên tục sau lưng Thiên Yết mà thấy mất mặt muốn chết. Rồi lại đánh mắt nhìn sang thằng đang cười ngoác mồm chọc quê mình. Thôi thì dù gì cũng đã lỡ rồi…

Ba năm bảy bước, anh đây cứ liều một lần.

“Dạ, dạ, bẩm má Kết, con… con xin thề, cái đó… cái đó là của… của thằng THIÊN cho con mượn!” . . .

“@*%$&%^ THẰNG CỜ HÓ SONG TỬ [email protected]# $(~’/& VU OAN GIÁ HỌA @#$!%[email protected]*~? NGẬM MÁU PHUN NGƯỜI $%*^~!%#@”

Một loạt các câu chửi + màn bạo lực vô cùng tàn bạo + sự nhẫn tâm của những kẻ chứng kiến đã được lược bỏ để tránh gây tổn hại về mặt tinh thần cho trẻ nhỏ, và cũng để giữ hình tượng cho mười hai chàng trai.

. . .

Kim Ngưu: Anh không hiểu, nếu nó định giải quyết thì cần gì phải mua tạp chí? Lấy laptop ra xem cho nhanh có phải hơn không?

Nhân Mã: Ngưu ca ca, anh đang nói về cái gì vậy? *ngây thơ hỏi*

Kim Ngưu: Cái này của người lớn, em còn bé lắm, không cần phải biết!

Thiên Bình: *siết chặt đôi đũa* Thằng khỉ dám đổ vấy cho mình!!!

Bạch Dương: Có khi muốn đổi gió chăng? Xem GV trực tuyến chán rồi nên chuyển qua sách?

Sư Tử: *hất cả thìa cơm vào mặt BạchDương* Nhảm!

Xử Nữ: Giải quyết bằng sách không phải khó hơn sao? Thế thì tội gì mà đổi gió?!

Song Ngư: *gõ đũa vào chén, khua ầm ĩ cả lên* Nhà này sao riết rồi mở mồm ra toàn GV với chả Gay Porn, BL, KY, Condoms…

*Tập thể xoay người liếc nó cháy mắt*

Thiên Yết: Anh đây sẽ đốt sạch mớ YM (Yaoi manga) dưới gầm giường mày!

Song Ngư: ĐỪNG MÀ ANHHHHH!!!

Ma Kết: *mặt như đi đòi nợ* Ăn cơm đi, phiền quá!

Bảo Bình: Nhưng em thực sự rất rất rất tò mò luôn! Nó mua tạp chí làm gì nhỉ?

Ma Kết: *giọng trầm khàn đục* Ờ, anh đây cũng tự hỏi: Sao thằng bé mua tạp chí nhỉ?

Cự Giải *cố tình nhấn mạnh* chú có biết vì sao không? Người đã luôn giữ tư thế mặt cúi gầm, miệng đóng kín từ nãy tới giờ vừa bị gọi tên đã giậtbắn người suýt quăng luôn chén cơm trong tay.

“Em? Em không biết! Em không biết gì hết á!!!”

Nói rồi chạy vội về phòng bỏ lại ngoài đây chín đôi mắt trong tình trạng đông cứng bối rối nhìn theo chả hiểu tại sao luôn. Ờ thì, tại sao nhỉ?

. . .

Khuya hôm đó…

Cự Giải làm bộ mặt cún con, chớp chớp mắt.

“Không! Loại dâm dê biến thái như mi chỉ tổ làm hư mầm non Tổ quốc thôi!!!”,

Ma Kết chỉ tay vào mặt Cự Giải, rít lên.

“Anh… Mấy bữa nay anh ăn luôn phim Việt Nam rồi chứ không thèm coi phải không?”

RẮC RẮC

Chiếc cốc thủy tinh trên tay Ma Kết nứt dần.

“Ấy, ấy, anh đừng nóng ~ Em chỉ đùa thôi, đùa thôi mà ~ Anh cho em vào chút xíu thôi, ban nãy anh cũng thấy thằng Cân oánh nó nát nhừ cả người rồi còn gì? Nhaaaa??”

Ma Kết xì mạnh, hất mặt lên: “Vào đê, lần sau còn thế thì mày coi chừng hén?! Anh bảo Yết quánh nát mông mày luôn!”

“Biết rồi, khổ lắm, nói mãi!”

Khó khăn lắm mới đuổi được thần gác cửa đi, Cự Giải thở phào nhẹ nhõm tiến tới đẩy cửa phòng bước vào. Trên giường, Song Tử – mặt mũi đầy vết cào cấu ‘nhỏ xíu’ – đang nằm vắt chéo chân xả hận vào thằng người gỗ tronggame trên Ipad.

“Song Tử ~”

Cự Giải ưỡn ẹo đi tới chỗ Song Tử, bặm môi đáng yêu trèo lên người nó.

“Vô đây làm gì? Sao chưa đi ngủ đi?”, Song Tử làm mặt lạnh, không thèm liếc anh lấy một lần.

“Thôi đi ~ Giận cái gì ~ Ai bảo em tự nhiên đổ vấy sang cho thằng Cân để bị nó oánh!”

“Ờ ~ biết vậy khai thiệt luôn cho rồi!”

“Em không nỡ đâu ~ húy húy ~”

“Lăn đi cho em ngủ!”

Song Tử bĩu môi giận dỗi đẩy anh ra, kéo chăn trùm kín đầu. Cự Giải nhìn bộ dạng của nó mà phì cười, nhưng cũng may là kịp nín lại, không nhỡ thằng nhóc lại nổi giận điên thật thì chết. Anh tiếp tục trườn đến, ôm lấy nó, cọ cọ đầu vào lưng nó.

“Ờ, lỗi của anh, đáng ra anh không có nên cho em coi mấy cái đó. Nhưng mà cũng tại em hết chứ bộ!”

“Sao tự nhiên lại là lỗi của em?!” Song Tử tung chăn bất mãn la lên, tay giữ lấy đầu anh. Em lạy anh, đừng có cọ nữa!

“Thì ai bảo em không có kinh nghiệm gì hết mà lại đòi nằm trên anh chi!”, Cự Giải phồng má, xoay tới xoay lui, xoay tới ngực của Song Tử ngứa ran.

“Lên mạng tìm hiểu thì em kêu ngại,ra ngoài mua sách hướng dẫn thì em kêu ngượng. Hết cách, anh phải đi mua cái đó về cho em đọc lấy kinh nghiệm chứ sao!”

“Anh…”

“Hửm?”

Cự Giải thích thú nhìn người yêu mặt mũi đỏ bừng, khó khăn nuốt nước bọt. Thằng bé giờ phải gồng cả người lên để giữ chặt anh, cố định triệt để không cho anh xoay nữa.

“Thực ra thì… em cũng có đọc qua cái tạp chí ấy… lúc ở trường rồi…”

“Đọc rồi hả?” Cự Giải phấn khời ngồi xổm lên bụng thằng bé.

“Đọc…sơ sơ…”

Anh nheo mắt nhìn Song Tử rồi tự nhiên cười gằn khiến cho thằng bé đổ hết cả mồ hôi lạnh. Rồi bỗng anh thẳng lưng dậy, từ từ đưa tay kéo nhẹ mép áo thun mỏng trên người mìnhlên, vừa kéo vừa liếm môi nhìn Song Tử dụ dỗ. Chiếc áo dừng lại lấp lửng ngang ngực, Song Tử đáng thương chỉ cảm thấy đầu mình ong ong, bên tai là tiếng quỷ ma thì thầm…

“Đọc rồi thì còn chần chừ gì nữa? Học phải đi đôi với hành, hén?”

“…”

. . .

Má lớn, má còn ngây thơ lắm!

Để Lulu dạy cho má một câu thành ngữ của ông cha ta, ha? Là:‘Kiếm củi ba năm, thiêu một giờ‘ đó!

Và Khoảng Thời Gian Cấp Ba Vui Vẻ

“Ngư Ngư này, cậu có run không? Một lát nữa chúng ta cùng đứng lớp rồi.”

Song Tử hồi hộp ôm lấy cánh tay cô bạn. Song Ngư chỉ cười nhẹ, khẽ búng vào trán Song Tử một cái.

“Ouch!”

“Cậu đó! Chúng ta chỉ là đi theo giáo viên hướng dẫn để thấy được phong thái lúc làm việc thôi mà, có phải môn của mình đâu mà dạy.”

“Ồ ồ, ha ha! Tớ quên, tớ quên.” Song Tử cười lớn, nũng nịu ôm lấy Song Ngư.

Lớp A11…

Hai cô nàng nhìn nhau, đồng thời hít một hơi thật sâu, sau đó cùng mở lấy cánh cửa kia ra.

Cạch!

“Á á á!” Hai tiếng hét đồng thời vang lên, à không! Là ba tiếng hét đồng thời vang lên.

“Em là ai vậy? Không phải tiếng chuông vào lớp đã reng rồi sao?” Song Ngư đưa một tay lên ngực để điều hoà hô hấp, mắt nghiêm nghị nhìn cậu bé nọ.

“Em…” Cậu bé có một mái tóc màu đỏ đậm, đôi mắt to tròn trông rất đáng yêu, nhưng thân hình lại nhỏ bé, trông có vẻ khá yếu ớt. “Em xin lỗi!”

Nói rồi, cậu chạy một mạch ra khỏi lớp, làm Song Từ mất đà, tay nhanh chóng bám vào thành cửa.

“Ế ế, ui da! Cảm ơn cậu, Ngư Ngư. Tên nhóc này… chả biết làm sao nữa…”

“Haiz, có nhiều chuyện chúng ta không quản được mà, vào lớp thôi nào.”

“Ừ”

Cạch!

“IM LẶNG COI!!!”

Vừa bước được một chân vào lớp, hai cô nàng đã phải bịt lỗ tai lại vì một tiếng hét khá là kinh dị.

Đập vào mắt hai cô nàng là một cô bé với mái tóc xoăn đuôi màu vàng óng, chân đạp lên bàn, tay cầm cuốn sổ ghi chép quơ quơ tứ tung.

“Cô giáo tới, cô giáo tới.”

“Ý, xinh nhễ?”

“Body chuẩn lun!”

“Đồ zô ziên…”

Trong khi cả lớp đang xì xào bàn tán, hai cô Song lại được dịp quan sát lớp học. Cô bé đứng lên bàn chính là Thiên Bình, Thư ký riêng của hội trưởng, nếu Song Ngư nhớ không lầm, vì lúc sáng mẹ của Song Tử đã đưa ra cuốn sách có hình của Ban chấp hành trong trường cho cả hai xem qua.

Ý, ai như Thiên Yết! Song Tử mừng rỡ vẫy vẫy tay. Như bắt được tín hiệu của chị mình, Thiên Yết quay ngoắt sang, mắt sáng rực, miệng cũng tươi cười đáp lại. Hay quá, vậy là năm học này đỡ buồn chán biết mấy!

Phía cuối lớp, một học sinh nam đang ngồi gác chân lên bàn, cuốn tập Toán yên vị trên mặt cậu ta, dáng vẻ trông như đang ngủ. À, đó chính là Kim Ngưu.

Cạch!

Cự Giải bước vào lớp với vô số bịch bánh trên tay. Nhưng mà… đây có phải là lớp của cậu không vậy?

Song Tử thì đang chăm chú giảng bài này nọ, Song Ngư tay cầm phấn viết lên bảng. Cả đám học sinh đang i a i a đọc sách. Quái! Nhưng chỉ duy có hình tượng Kim Ngưu, cậu bạn cùng bàn vẫn đang ngủ mới kéo cậu trở lại thực tế.

“Xời ơi! Tưởng cô Hiệu trưởng chứ!”

“Thằng ngu này!”

“Điên khùng hết sức à!!!”

Cự Giải mang bộ mặt ngơ ngác mà chầm chậm đi về chỗ ngồi của mình, không quên gật đầu chào hai cô giáo nọ.

Bỗng nhiên….

Cạch!

“Wow! Lớp hôm nay ngoan lạ thường nhỉ?!”

Sư Tử bước vào lớp, một cảnh tượng hùng vĩ nhanh chóng đập vào mắt cậu, cả lớp học không một tiếng động, chỉ có tiếng ngáy nhè nhẹ của Kim Ngưu.

Mà trước mắt, Cự Giải với một mớ bánh đã bị rớt xuống đát từ hồi nào, đang đứng ngây ngốc ra đó nhìn cậu, rồi lại vội vàng gom bánh trở về chỗ ngồi. Sư Tử khó hiểu đi vào lớp.

“Song Tử, Hiệu trưởng nói rằng đã sắp xếp cô sang lớp bên kia dạy học, với giáo viên hướng dẫn là Bạch Dương.”

Song Tử vẫy tay chào các học sinh, không quên liếc mắt về phía Thiên Yết, cứ tưởng lại được tám với nhỏ em họ, ai ngờ lại bị chuyển đi thế này. Thiên Yết lầm bầm gì đó trong miệng, vẻ mặt có vẻ không vui nhìn Sư Tử. Người gì đâu mà toàn gặp là xui, đây không phải là khắc tinh của đời cô đấy chứ?

“Cái này của cậu phải không? Bánh này chỉ còn một cái thôi…”

Cự Giải đưa bánh cho từng người với vẻ mặt gượng cười. Các học sinh giật lấy bánh, trò chuyện vui vẻ.

“Thằng ngu này, mua sai bánh rồi.”

“Bánh đó của tao mà má!”

“Ủa lộn!”

“Kim Ngưu, bánh này của cậu…”

Cự Giải hai mắt to tròn nhìn về phía Kim Ngưu vẫn đang ngủ, tim khẽ đập thình thịch. Kim Ngưu chầm chậm mở cuốn sách ra, cả đám tạm thời nín thở. Cự Giải, mày chết chắc rồi, lúc nãy thằng ngu đầu bảy màu kia mới là người đòi mua bánh đó cơ mà.

Kim Ngưu đảo mắt một vòng quanh lớp, dường như nhận thấy sự xuất hiện của một nhân vật mới – Song Ngư, cậu khẽ thở dài, hất tay Cự Giải ra rồi ngủ tiếp.

“……………”

“Được rồi! Tất cả im lặng!” Sư Tử lên tiếng, mắt liếc nhanh sang Kim Ngưu rồi lại nhìn về phía Thiên Bình. “Em lên giải bài toán số hai cho thầy.”

“Dạ.”

Thiên Bình đứng dậy, liếc mắt về phía Kim Ngưu một cái. Hừ, vẫn đang ngủ sao? Xem bổn cô nương ra tay đây! Cái tội lúc sáng không đứng lại cho ta ghi tên a~

Thiên Bình đẩy nhẹ ghế ra, thong thả đi lên bục giảng.

Rầm!

Quái! Ai để cái chân ghế sát ra ngoài thế này, làm cô chụp ếch ngay giữa đường đi.

“Ha ha ha ha ha!”

“Hú hú hú, há há há!”

“Khục! Em có sao không?”

Song Ngư nhanh chóng chạy lại đỡ Thiên Bình, giúp cô chỉnh lại y phục và tóc tai. Còn Sư Tử a~ anh chàng đang cười hô hố không ngậm miệng lại được.

“Em không sao.” Thiên Bình chầm chậm đứng dậy, mắt đảo quanh lớp rồi dừng lại trên người Kim Ngưu. Lúc nãy, rõ ràng cô thấy cậu nhếch mép một cái, chỉ là một vài giây rất ngắn, nhưng cô thấy, thấy rõ ràng luôn! Hừ…

“Thôi được rồi, Thiên Yết, em lên giải bài này cho thầy đi.” Sư Tử hắng giọng.

“Vâng ạ…” Thiên Yết uể oải đứng dậy. Ông thầy này… cứ cái trường hợp gì ổng cũng bắt cô lên giải nguy. Đúng là khắc tinh! Đúng là khắc tinh mà!

Roẹt roẹt… (Tiếng phấn viết bảng)

“Ơ…” Được nửa chừng, Thiên Yết lại đứng ngây ngốc. Bài toán này, hôm qua rõ ràng cô đã tìm ra cách giải rồi mà!

A đúng rồi, hôm qua là vì Song Tử cứ bắt cô xem phim cùng nên vẫn chưa kịp viết lại. Bây giờ, xem ra là đã quên hết rồi…

“E hèm… Thôi để thầy giải lại vậy…”

Sư Tử thở dài, cầm một viên phấn màu đỏ, từ từ nói lại cách giải cho cả lớp. Song Ngư sau khi đưa Thiên Bình về chỗ, vội vàng lấy cuốn sổ nhỏ ra ghi chép.

– Kêu học sinh lên bảng.

– Tự giải bài (tư thế hiên ngang).

Một lát sau…

Reng… Reng…

“Song Ngư, hôm nay cô có chỗ nào khó hiểu không?”

“Không ạ, nhưng mà…”

“Nhưng mà?”

“Học sinh độ tuổi này đúng là khó dạy bảo. Tôi thiết nghĩ chúng ta nên diệt cỏ tận gốc, tìm xem vấn đề thật sự của chúng là ở chỗ nào.”

Sư Tử cười lớn, bắt đầu rảo bước nhanh về phía phòng giáo viên. Còn riêng Song Ngư, trong đầu cô bây giờ chằng chịt những suy nghĩ. Thế nào a~ Làm giáo viên đâu có dễ!!!

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Sinh Nhật Vui Vẻ trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!