Xu Hướng 5/2023 # Đọc Chương 3: Kim Ngưu, Song Tử Và Bạch Dương (3) # Top 7 View | Getset.edu.vn

Xu Hướng 5/2023 # Đọc Chương 3: Kim Ngưu, Song Tử Và Bạch Dương (3) # Top 7 View

Bạn đang xem bài viết Đọc Chương 3: Kim Ngưu, Song Tử Và Bạch Dương (3) được cập nhật mới nhất trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

1 tuần đầu tiên nhanh chóng trôi qua. Ngày đầu tiên của tuần thứ 2 bỗng xuất hiện một người thức tỉnh. “Cô giáo, Linh không sao chứ”_cô chủ viện hỏi “Đừng lo, em ấy là đang thức tỉnh thôi. Sẽ không sao đâu” Qua vài giờ đồng hồ, Linh đã hoàn toàn thức tỉnh, vì việc này mà cô giáo chủ nhiệm và cô chủ viện nói chuyện với nhau về việc cho Linh đến thành phố Vì để kiểm soát sức mạnh, không bị giải phóng lung tung, hai người Kim Ngưu và Song Tử, học sinh giỏi của lớp được cô chỉ định trông coi cũng như hướng dẫn Linh. Bạch Dương lo lắng không biết Kim Ngưu và Song Tử có xảy ra chuyện gì hay không. Muốn đến tìm nhưng sợ, vì quá nhiều người 3 ngày sau, Bạch Dương lấy hết can đảm lẻn vào. Phát hiện Song Tử bị sốt nên cô trở về lấy lọ thuốc mình hay dùng để đưa cho Song Tử. Lẻn vào, vừa thấy Kim Ngưu chưa kịp gọi đã bị một vài đứa trẻ phát hiện. Chúng nó la lên “Trộm! Cô ơi có trộm!!!” Bạch Dương hoảng hốt chạy trốn. Hôm sau rồi hôm sau nữa, Bạch Dương không thấy Kim Ngưu Song Tử ý nghĩ tiêu cực bỗng xuất hiện “Không Lẽ Anh Song Tử….” Nghĩ cũng không dám nghĩ, Bạch Dương đánh liều lẻn vào lần hai. Lần này đã gặp Kim Ngưu, đã đưa được thuốc nhưng không biết có chuyện gì bỗng nghiên phòng bếp cháy lớn rồi cháy lan sang các phòng khác. Mọi người sơ tán nhanh chóng, may mắn là không ai bị thương. Trưởng viện nhìn toà nhà như bị lửa nuốt chửng mà bật khóc đi xin giúp đỡ Bạch Dương đang núp sau lưng Kim Ngưu thì bị ai đó kéo ra.

“Cô ơi! Là nó đốt. Lần trước con thấy nó lẻn vào” Đứa trẻ to khỏe lôi Bạch Dương ra. Bạch Dương hoảng loạn bỗng bị một cái tát mạnh. Người tát là viện trưởng đang khóc nấc lên nói“Chính mày. Vì mày mà bà tao….” Bạch Dương cảm xúc rối loạn, trực tiếp kéo một trận bão tuyết giữa mùa hè tới. Bão tuyết đã dập tắt lửa nhưng vì đang nóng mà lạnh đột ngột khiến căn nhà không chịu được mà sụp đổ thành Đống đổ nát. Lúc này không ai thấy Bạch Dương, cả Kim Ngưu cũng không thấy. Có Lẽ Bạch Dương đã chạy khi bão tuyết nổi lên?

Đtnm Chương 3: Tiểu Bạch Dương Bị Trói Trụ

Tiên nói: “Tâm ngươi chấp niệm, không thể đoạn tình, trảm hồng trần, vô pháp thoát khỏi trần tục trói buộc, phi thăng thành tiên.”

Miêu nói: “Nếu em ấy là chấp niệm của mình, tôi nguyện ý vẫn luôn bị trói buộc, đời đời kiếp kiếp.”

Tiên nói: “Sinh mệnh phàm nhân ngắn ngủi, sinh tử bất quá giây lát, bọn họ nhất sinh nhất thế cùng ngươi mà nói chỉ như mây khói thoáng qua, hư vô ngắn ngủi.”

Ngữ khí miêu chắc chắn, không dao động, “Tôi liền hóa thành người, mất hết một thân tu vi, cùng em ấy nhất sinh nhất thế.”

Ngạo khí cùng kiên định trong mắt làm tiên nhân buông xuống ý niệm khuyên bảo.

Tiên nhân thở dài, biến mất khỏi thế gian, lưu lại một câu nhẹ nhàng, “Si nhi a……”

[Mau đến trong lòng anh – Linh Tĩnh – moe có edit]

Không có cha mẹ, không có yến hội, không có hồng y, tiểu thiếu gia dùng kéo cắt ra một chữ “Hỉ” đỏ thẫm, dán trên vách tường.

Hắn lôi kéo ta quỳ xuống, tay hắn run, trong lòng ta chua xót, cùng hắn bái thiên địa.

“Về sau ngươi là phu của ta, ta cũng là phu ngươi, chúng ta dựa vào nhau, vượt qua quãng đời còn lại.”

Tiểu thiếu gia nhìn ta, ánh mắt vô cùng nghiêm túc, ta sờ sờ đầu hắn.

“Không, ngươi vẫn là làm tiểu thiếu gia của ta tốt hơn, hơn nữa ta thích ngươi kêu ta ca ca.”

Tiểu thiếu gia nhào tới, gắt gao ôm eo ta, nghẹn ngào. Trong nháy mắt, toàn bộ thế giới ta đều giống như viên mãn.

Kiếp này nguyện nắm lấy tay người, cùng nhau đầu bạc.

[Phụ thân ta muốn giết ta – Lưu Quang Tuý]

Lý Niệm mỹ tư tư nhìn thẻ ngân hàng, sau đó hai tay như hiến vật quý hướng người nào đó dâng lên. Người nào đó khinh phiêu phiêu tiếp nhận thẻ ngân hàng 1% một hạng mục của hắn cũng không đến, ở trước mặt cậu trịnh trọng khóa vào két sắt, đỡ phải Lý lão bản hiện tại có tiền sau lưng hắn đi bên ngoài câu tam đáp bốn.

Lý lão bản thỏa mãn ôm “Tiểu bạch kiểm” Đàm Tân so với mình còn có tiền, cảm khái nói:

“Anh nói vận khí hai mươi năm trước của em có phải đều dùng ở vì gặp được anh hay không?”

Đàm Tân cười cười, có thể đi.

Bất quá thế gian này mỗi một lần gặp gỡ, ở vận mệnh chú định lại làm sao không phải là một loại tất nhiên đâu.

[Hiến Thế – A Sài A A Sài]

“Mỗi một người cùng Trần tiên sinh lên giường, Trần tiên sinh đều sẽ gọi bọn họ bảo bối sao?”

Quả thực bị tức cười, Trần Nhuận Thu nói: “Bảo bối, tôi phát hiện em hôm nay không chỉ có không ngoan, còn không nói đạo lý.”

Quý Nhiên nghe xong, dùng đôi mắt ướt dầm dề nhìn hắn, lại thu hồi ánh mắt, cúi xuống hướng Trần Nhuận Thu muốn ôm.

Trần Nhuận Thu áp xuống, cùng cậu hôn triền miên, thẳng đến Quý Nhiên hơi thở sắp không xong, mới buông ra. Trần Nhuận Thu hôn khóe môi cậu, “Không có, bảo bối, tôi không có kêu người khác bảo bối, chỉ có em.”

Quý Nhiên cắn môi, cũng không biết rốt cuộc tin hay không, đáy mắt thủy quang một mảnh. Cậu quay đầu đi chỗ khác, muốn che giấu mắt mình đỏ bừng.

Trần Nhuận Thu từ trước đến nay không thể nhìn Quý Nhiên chảy nước mắt, “Khóc cái gì, hôm nay rốt cuộc làm sao vậy.”

Quý Nhiên lắc đầu, “Không có gì, chỉ là quá thích Trần tiên sinh.”

[Hoàn mỹ bạch liên hoa – surjection]

Lệ Thủy hơi nghiêng mặt đi, môi gặp phải trán Hình Chu, “Thời điểm ta bị nhốt ở phòng dụng cụ, ngươi biết ta suy nghĩ cái gì sao? Ta suy nghĩ, nếu ta cứ như vậy thỏa hiệp, thuyền nhỏ của ta phải phiêu xa.”

Giọng Lệ Thủy trầm thấp khàn khàn quét qua mỗi một chỗ khe rãnh vết thương thật nhỏ trong lòng Hình Chu. Cậu vùi đầu trên người Lệ Thủy, nước mắt rốt cuộc không nhịn được.

“Sẽ không, thuyền nhỏ ly thủy, sẽ không phải thuyền nhỏ.”

Đúng rồi, một chút cũng không có sai, Hình Chu ly Lệ Thủy, sẽ không phải Hình Chu.

[Buông tiểu váy ta ra – Trì Tiểu Gia]

“Tang Lạc,” Thôi Thanh Chước buông tay, làm Tang Lạc nhìn hắn không được tự nhiên, cũng nhìn hắn thật tình, “Ngươi không ngu ngốc, là ta khờ.”

Tang Lạc ngửa đầu, mơ hồ minh bạch ý tứ Thôi Thanh Chước, lại hoài nghi chính mình nghĩ không đúng, sững sờ tại chỗ.

Tang Lạc lôi kéo bàn tay hắn ấn trên ngực mình. Thôi Thanh Chước lập tức cảm nhận được tiếng tim đập. Bởi vì hắn mà tâm sinh vui mừng, Tang Lạc lặp lại: “Tang Lạc thích tam ca, thật lâu thật lâu trước kia đã thích.”

[Văn hương hạ mã – Cư Vô Trúc]

Tang Lạc buột miệng thốt ra: “Ta muốn sớm một chút gả cho tam ca.”

Sớm một chút gả cho tam ca liền có thể mỗi ngày thấy hắn, có thể hôn đôi mắt lông mày hắn. Có thể vì hắn sinh hài tử, có thể vẫn luôn vẫn luôn chiếu cố hắn.

Tang Lạc còn đang lo lắng tam ca có thể cảm thấy mình quá lòng tham hay không, Thôi Thanh Chước đã sờ soạng che lại đôi mắt y, giọng nói có chút ách, “Cái này cũng không tính, bất quá thực mau Tang Lạc có thể gả cho tam ca, nếu ngươi không muốn gì khác, vậy đều giao cho tam ca được không?”

Tang Lạc vừa đáp ứng xong, liền cảm giác được xúc cảm mềm mại trên môi — tam ca đang hôn y.

[Văn hương hạ mã – Cư Vô Trúc]

Tưởng Khoát không tỏ ý kiến, có chút gian nan mở miệng, “Tiểu Nam, cậu cần phải chuẩn bị sẵn sàng, nhị ca lần này… Rất có khả năng sẽ thất bại thảm hại.”

Dư Tiêu Nam lắc đầu, “Không có cái gì mà chuẩn bị, dù Mộ Ngang biến thành kẻ nghèo hèn một phân tiền đều không có, tôi cũng sẽ không rời đi hắn. Tôi sẽ nỗ lực kiếm tiền cho hắn mở công ty, để hắn tiếp tục làm lão bản và bạn trai tôi, không đúng, là lão công!”

Tưởng Khoát kinh ngạc đến cằm sắp rơi xuống, có thể làm tiểu tham tiền nói ra lời này, quá không dễ dàng.

“Tưởng Khoát, anh đừng cùng Mộ Ngang nói tôi đã biết này đó. Mộ Ngang khẳng định không hy vọng tôi biết ảnh chật vật như vậy…”

Tưởng Khoát gật đầu, “Cậu yên tâm đi.”

Chờ Dư Tiêu Nam tâm sự nặng nề bưng ly cà phê đi ra ngoài, Tưởng Khoát lập tức như tranh công hướng máy tính kêu lên, “Nhị ca, vừa rồi em biểu hiện không tồi đi?”

“Nhiều chuyện.”

Một chỗ khác ở địa cầu, Ân Mộ Ngang hừ lạnh một tiếng, khóe môi lại nhịn không được nhếch lên.

[Bắt đầu ăn cơm – Quyển Quyển, moe có edit bộ này trong nhà)

“Bảo bối, dọn lại đây được không, muốn mỗi ngày ôm em.”

Bữa tiệc ngày đó, A uống một chút rượu, về nhà, thấy Hàm Hàm mặc váy ngủ hoa sen, đang ở phòng khách ủi áo sơmi cho hắn.

Hắn đi qua, từ sau lưng ôm eo Hàm Hàm, hôn một chút: “Lão bà!”

Hàm Hàm ngửi được mùi rượu trên người hắn, nói:

“Uống rượu nha? Em nấu chút canh tỉnh rượu cho anh? Bằng không ngày mai đi làm đầu sẽ đau.”

A ừ một tiếng, lại chu miệng hôn vành tai y, thân hình cao to ôm y làm nũng: “Lão bà thật tốt với anh.”

Hàm Hàm bị hắn hôn ngứa, một bên trốn một bên cười, khuyên hắn đi tắm rửa nhanh lên.

[Tặng ngươi một chiếc váy nhỏ – Lỗ Phốc]

Cung Bạch Dương Và Kim Ngưu

Điểm chung của Cặp đôi này là cả Bạch Dương và Kim Ngưu đều bị cuốn hút bởi vẻ đẹp ngoại hình.Bạch Dương và Kim Ngưu có điểm hấp dẫn nhau nhưng sự khác biệt của họ có phần nhiều hơn. Tuy nhiên, trong mối quan hệ vợ chồng, Bạch Dương có vẻ khôn

Tử Vi, Tứ Trụ, Xem Tướng, Gieo quẻ, Xem bói, Phong Thủy, 12 con giáp, 12 cung hoàng đạo

Điểm chung của Cặp đôi này là cả Bạch Dương và Kim Ngưu đều bị cuốn hút bởi vẻ đẹp ngoại hình.Bạch Dương và Kim Ngưu có điểm hấp dẫn nhau nhưng sự khác biệt của họ có phần nhiều hơn.

Tuy nhiên, trong mối quan hệ vợ chồng, Bạch Dương có vẻ không hài lòng lắm về việc Kim Ngưu quá cẩn trọng và thiếu sáng tạo trong chuyện chăn gối. Bên cạnh đó,giữa họ còn có một số điểm khác biệt . Kim Ngưu thích ở nhà còn Bạch Dương lại thích đi chơi, du lịch hoặc gặp gỡ bạn bè. Bạch Dương đôi lúc bốc đồng, thích tự do và tìm kiếm những điều mới lạ trong cuộc sống còn Kim Ngưu thì sống rất logic, khép kín việc gì làm cũng rất từ từ.

Người cung Kim Ngưu rất hay ghen , đặc biệt là khi Bạch Dương không dành nhiều sự quan tâm và chăm sóc cho họ. Trong cuộc sống thường ngày, Kim Ngưu có rất nhiều điểm mạnh và thường xuyên vun đắp cho hạnh phúc gia đình. Nhưng người thuộc cung đầu tiên trong vòng tròn Hoàng Đạo không phải lúc nào cũng hiểu và đôi khi còn có ý nghĩ sai lệch. Điều này khiến họ xa nhau nhanh như khi họ phải lòng nhau vậy. Tuy nhiên, càng về sau, Bạch Dương càng đánh giá cao sự đáng tin và chín chắn của Kim Ngưu.

NếuBạch Dương và Kim Ngưu kết hợp với nhau trong công việc thì kết quả sẽ rất tuyệt vời. Bạch Dương rất giàu ý tưởng và sẽ đóng vai trò là người ở tiền tuyến. Trong khi đó, Kim Ngưu có cái nhìn thực tế sẽ là hậu phương vững chắc để công việc kinh doanh phát triển đều đặn và vững chắc. Hai cung này sẽ xây dựng một tập thể làm ăn phát đạt và vững mạnh.

Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet:

Đọc Chương 3: Xuống Núi

“Khục…” Diệp Thiên Yết sặc nước bọt, nàng quên mất mình đang cải nam trang. Nàng nhìn lão Quân nháy nháy mắt mấy cái liền, nhưng lão Quân đang mải lén nhìn mấy cô nương trong tiệm, cười dê vuốt râu. “Công tử? Ngươi bị tật ở mắt hả? Bên kia đường là quầy thuốc, chữa bệnh rất hay. Hay là ngươi sang đó xem trước…” “Oái… Đau… Đau…” Lão Quân bị Diệp Thiên Yết dậm lên bàn chân đến mức la lớn cả lên. Lão nhăn nhó quay sang trừng nàng. “Ta đang mặc nam trang, làm sao thử đồ được?” Diệp Thiên Yết nghiến răng nói. “Chưởng quầy, cháu gái ta là nữ cải nam trang… Cái đó, ngươi hiểu mà đúng không?” Lão Quân lập tức cười hề hề nói với chưởng quầy. “Không tin ngươi sờ nàng một cái là biết… Oái, sao ngươi đánh ta?” “Lão Quân, ông có tin là hôm nay ta sẽ độc chết hết mấy con cá của ông không?” Diệp Thiên Yết đen mặt, nàng rất muốn ấn lão già quái gở này xuống đường mà đánh, mặc kệ kính lão đắc thọ khỉ khô gì đó. “Tóm lại, ta muốn thử đồ.” Diệp Thiên Yết lạnh lùng liếc chưởng quầy uy hiếp. Dưới gương mặt như tảng băng sắp đấm người tới nơi kia, chưởng quầy nghe giọng nói mềm mại vang lên thì mắt nhắm mắt mở cho nàng vào bên trong. Qua một lúc, dưới cơn giận dữ của “cháu gái”, lão Quân đã phải tốn không ít bạc. Lão bị nàng kéo vào tất cả các tiệm bán y phục trang sức, mua mua sắm sắm. Đến mức ai cũng nhìn lão hoài nghi. “Bà xem, cái lão già đó có phải nuôi tiểu thiếp ở ngoài không? Sáng giờ ta thấy bọn họ mua muốn hết nửa con phố này rồi đó.” “Ừ, ta cũng cho là vậy.” “Nữ nhân đó xinh đẹp trẻ trung như vậy, làm sao mà lại chịu đi theo một lão già như hắn chứ? Cho nên chỉ có thể là tên vô lại đó nuôi tiểu thiếp thôi. Già mà không có liêm sỉ!” “Già mà mất nết!” Bây giờ thì đến lượt lão Quân mặt đen như đít nồi. Lão xách cổ áo Thiên Yết kéo đi xềnh xệch ra ngoài. Giận đến mức râu cũng dựng đứng cả lên. “Ha ha ha! Nuôi tiểu thiếp! Ha ha, già vô sỉ! Mắng hay lắm, cười chết ta mất!” Diệp Thiên Yết ôm bụng cười lớn, cười đến đỏ bừng cả mặt.

“Nha đầu thối! Có im ngay cho vi sư không? Ta phải phạt ngươi luyện công năm trăm lần!” “Được… Ha ha ha… Được, ta cười cái đã… Ha ha, già…” Lão Quân rất nhạy cảm với tuổi tác, ông ta suốt ngày lải nhải bên tai Thiên Yết rằng năm xưa ông cũng là một tuyệt thế cao thủ, ngọc thụ lâm phong, người tình trong mộng của vô vàn thiếu nữ. Còn luôn nói rằng mình vẫn còn trẻ chán, lần này xuống núi muốn mang nàng đi tán gái một phen. Ai ngờ lại xảy ra trò cười này! Bỗng nhiên, từ xa truyền đến tiếng vó ngựa rầm rộ. “Mau tránh đường!” Người dẫn đầu hét lớn, hắn phi ngựa rất nhanh, theo sau là một cỗ xe cùng tùy tùng. Nàng cùng lão Quân nhanh chóng nép sang một bên. Bất chợt, nàng thấy một đứa trẻ đang chạy băng ra đường, chỉ cách ngựa người nọ không hơn bốn thước. Đứa nhỏ hoảng sợ khóc lớn. Thiên Yết vội vã lao ra nhưng chỉ kịp chắn trước người nó. Nàng thầm mắng mình chậm chạp, lần này thì xong rồi, vừa sống lại đã bị vó ngựa đạp chết. Thế nhưng, vào ngay lúc đó, một thân ảnh xanh bay đến, kéo cương ngựa tránh sang một bên. Tiếng ngựa hí vang trời, kẻ trên lưng ngựa ngã xuống đất. Nàng thoát chết trong gang tấc. Lão Quân đang chuẩn bị thi triển thuật pháp cũng dừng lại. Hắn hít một hơi sâu, nha đầu kia coi như may mắn. Thiên Yết thở phào nhẹ nhõm, nàng dỗ đứa trẻ con rồi đưa nó về với mẹ. Tức thì, tên ngã ngựa kia tiến đến, quát: “Tiện nhân kia muốn chết hay sao?” Bộ dạng hắn vì đau mà trở nên hung hăng. Thiên Yết không thèm nhìn hắn, phủi phủi bụi đất lấm lem trên người, đi đến chỗ lão Quân. “Ngươi! Chỉ là một tiện nhân cũng dám khinh thường ta.” Y nghiến răng, dù gì cũng là một thân hộ vệ của phủ Thừa tướng, vậy mà có người dám coi thường hắn. Y vung tay, dùng một phần nội lực sắp tát xuống mặt nàng nhưng bị người khác nắm chặt lấy cổ tay. Hắn bị siết đến đau đớn, có chút chật vật. “Giữa ban ngày ban mặt đánh một cô nương thế kia, ngươi quả là không cần mặt mũi nữa rồi.” Hắn nhếch môi cười yêu nghiệt khiến tên kia ngây ra. Lão Quân bên này mặt tối sầm lại, bước đến gõ đầu tên yêu nghiệt. “Tiểu tử thối, ngươi trốn ở hố xí nào bấylâu nay đến giờ mới chịu trườn mặt ra hả? Lão phải đánh ngươi một trận mới được!”

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chương 3: Kim Ngưu, Song Tử Và Bạch Dương (3) trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!