Xu Hướng 9/2023 # Đọc Chương 2: Vết Xăm Kỳ Quặc # Top 10 Xem Nhiều | Getset.edu.vn

Xu Hướng 9/2023 # Đọc Chương 2: Vết Xăm Kỳ Quặc # Top 10 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Đọc Chương 2: Vết Xăm Kỳ Quặc được cập nhật mới nhất tháng 9 năm 2023 trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

“Từ sau đêm đó thì có thứ này luôn, mợ kiếp.” “Nói nghe, làm sao mà có nó hay vậy?” “Thì…” Thiên Yết lưỡng lự, Ma Kết nhướn mi, ý bảo nếu anh không nói cũng được thôi, tôi sẽ không giúp. Thiên Yết nghĩ ngợi một lát rồi nhìn vào đồng tử đỏ ngầu của ai kia. Khóe môi hơi động, Thiên Yết trả lời. “Ngay bữa thứ tư tuần trước, lúc đó tôi nhậu xỉn không biết trời trăng gì, lúc tỉnh dậy thì thấy mình đang ngủ ở nghĩa địa.” Ma Kết vừa bưng tách trà uống thì liền phụt ra một cái. Thiên Yết thấy tội, rút cho cậu tờ khăn giấy. Nhận lấy khăn giấy lau vội khóe môi, Ma Kết hãi hùng, nhìn Thiên Yết chằm chằm làm anh hơi ngượng ngùng mà mặc lại áo. “Không thể tin được luôn á, anh ngủ ở nghĩa địa luôn?” “Không những thế còn ngủ ở trên mộ người ta.” Dường như có điều suy nghĩ, Ma Kết nhíu mày rồi đứng bật dậy, vươn tay ngăn lại cánh tay đang mặc áo của đối phương. Quan sát hình xăm sau lưng của anh ta một lúc, Ma Kết tiếp rục sờ lên rồi sờ sang nơi khác, hai cảm giác ấm và nóng của cánh tay và phần lưng hoàn toàn khác hẳn làm Ma Kết nhíu mày chặt hơn. “Anh nói rõ tình huống đi, sau đó thì thế nào.” “Ừm… nói sao nhỉ, từ sau đó tôi thường xuyên bị tai nạn, xe tông có, bị đồ rơi trúng có, té cầu thang có, nhưng tôi đều không chết.” “Thậm chí không bị thương?” Thiên Yết kéo ống quần lên cho xem, vết bầm lúc nãy bị xe tông vẫn còn đó. Thiên Yết tuy bị tai nạn, thương tích vẫn có nhưng chỉ ở dạng xây xát chứ không ảnh hưởng tới sức khỏe. Thiên Yết nghĩ ngợi, như phát hiện thêm điều gì đó, anh nói tiếp. “Nhưng nói chung là mỗi khi tôi tiếp xúc thân mật với con gái là sẽ bị tai nạn.” Ma Kết há hốc nhìn Thiên Yết rồi lấy hai tay đập đập vào nhau, môi chu ra. “Thân mật… là vầy vầy đó hả?” “Tầm bậy, kiểu thân mật nói chuyện vui vẻ thôi.” Thiên Yết lườm một cái, liền phủi cái tay đang làm hành động không mấy trong sáng của ai kia. Nhìn dáng vẻ có chút nhỏ con, cơ thể lại không có cơ bắp nào, lại được bao bọc trong bộ áo dài cách tân màu trắng thêu hình hoa trông phản cảm ra làm sao ấy. Ma Kết vẫn mang thái độ không tin mà quan sát Thiên Yết. “Làm sao anh biết?” “Một lần, hai lần thì được nhưng nhiều lần thì phải để ý chứ.” Ma Kết gật gù, đứng đối diện với Thiên Yết. Thấy người kia có chút cao, Ma Kết nghiến răng ken két, đè mạnh hai vai anh xuống. Đặt mông xuống ghế ngồi, Thiên Yết giương mắt nhìn Ma Kết sẽ làm gì tiếp theo. Ma Kết cúi người, choàng chéo hai tay qua vai Thiên Yết, hơi khom người, hai bàn tay của cậu từ từ lần xuống vẽ theo đường cong của đôi cánh. “Da cậu lạnh quá, hạ nhiệt độ máy lạnh xuống đi.” “Không phải tôi lạnh, mà là do anh quá nóng thôi!” Vừa nói, tay Ma Kết vẫn như trước lần mò theo đôi cánh tới tận thắt lưng, khuỷu tay Ma Kết vừa vặn đặt lên hai vai của anh. Cả người Ma Kết đổ ập vào Thiên Yết. Ma Kết cười thành tiếng. “À há, đây không phải là đôi cánh, chính xác là cánh tay người. Vừa khít luôn này.” Ma Kết nói xong thì buông ra, Thiên Yết sững sờ. “Nói vậy…” “Đương nhiên là anh bị thứ không sạch sẽ bám vào rồi. Coi bộ thứ đó coi anh là người yêu hoặc chồng nó rồi. Nói không chừng cô ta là một người hay ghen đó nha.” Ma Kết phất tay cho Thiên Yết mặc lại áo. Nghĩ ngợi một lát, Thiên Yết mới quay sang nhìn Ma Kết, giọng chắc nịch.

“Sao biết là con gái, lỡ đàn ông thì sao?” Ma Kết chưng hửng. “Anh là gay?” “Không, tôi là trai thẳng.” Ma Kết dựng thằng bàn tay lên, Thiên Yết đập một cái. “Định nói tôi thấy trai là thẳng chứ gì, có tin tôi đánh cậu không?” Ma Kết bĩu môi rồi quay sang chỗ khác, ngón tay vô thức xoa nhẹ lên chiếc vòng tay kết bằng dây đỏ, còn có hai cái chuông bằng vàng nhỏ nhỏ xinh xinh của cậu. Thiên Yết cất tiếng đáp. “Nhưng nếu đó là cậu… biết đâu tôi “thẳng” thật.” “Thân ái, tôi không có gay.” Thiên Yết hơi mỉm cười. “Không lẽ thứ không sạch sẽ đó bám theo tôi từ nghĩa địa.” Ma Kết lắc đầu. “E… là… không phải vậy.” Bỗng Ma Kết ngôi xuống, đối diện với Thiên Yết làm anh giật mình. Ma Kết chống cằm, mở to đồng tử nhìn đối phương. Thiên Yết có chút ngơ ngác khi thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đồng tử của người kia. Cảm giác như cả thế giới này cậu ta chỉ nhìn mỗi anh vậy. “Vậy… 9981 giải quyết chuyện này, chi phí là bao nhiêu? Thứ anh có là gì?” Thiên Yết bỗng chững lại, bắt đầu suy nghĩ. Đối với anh, nhà có, xe có, gia đình tuy không trọn vẹn nhưng cũng có cái gọi là tạm ổn, học hành có, bạn bè có, nhưng đó chỉ là kiểu mặt ngoài của xã hội, điều hiển nhiên ai ai cũng có. “Thứ mà tiệm café chúng tôi muốn lấy của anh là thứ anh cho là quý giá nhất.” “Tôi chẳng có thứ gì quý giá nhất cả.” “Gia đình của anh?” Ma Kết hỏi. “Không… hẳn…” Ma Kết nhoẻn miệng cười, dùng muỗng xắn mạnh cái bánh trên bàn rồi nhấm nháp, tận hưởng hương vị của nó. Thiên Yết nhìn theo trái khế lúc lên lúc xuống, lúc ẩn trong cổ áo cao cao kia. Đợi người kia nuốt xuống, Thiên Yết mới trả lời. “Ừm… là mạng sống của tôi.” “Hả?” “Thứ tôi yêu quý nhất là mạng sống của tôi, tôi chưa muốn chết.” “Vậy mà lúc đầu anh hùng hổ đòi tự sát.” “Ở, đòi vậy thôi, tôi yêu mạng sống của mình chứ.” Thiên Yết trả lời. Ăn tiếp miếng thứ hai, Ma Kết nhàn nhạt hỏi. “Anh không yêu gia đỉnh của mình?” “Yêu, nhưng phải xếp nó thứ hai, trước yêu mình thì mới có cơ hội hiếu thảo với họ chứ.” Ma Kết hơi khựng lại, bàn tay cầm muỗng dừng lại giữa không trung vài giây, sau đó Ma Kết nhẹ nhàng đặt muỗng xuống. Thế nhưng, khoảng thời gian ngắn ngủi Ma Kết hơi có động đều bị Thiên Yết nhìn thấy hết, chẳng qua anh không nói mà thôi. Ma Kết cười hai tiếng, trả lời.

“Tốt lắm, tôi nhận chi phí của anh. Trước tiên, chúng ta phải dụ thứ đó ra cái đã, để xem nó là đàn ông hay đàn bà.” “Được, cách như thế nào?” “Tôi dám cá nó là đàn ông!” “Ngu ngốc.” Thiên Yết chửi đổng một tiếng. . . . Thứ bảy tại khu mua sắm Uất Lục luôn sầm uất, nhiều na thanh nữ tú với nhiều bộ cánh đủ màu, đủ sắc hiện đại đi qua đi lại, cùng với tiếng nói cười rộn ràng càng tô điểm cho không gian càng thêm sức sống. Gần đó có một đài phun nước, hiện giờ Thiên Yết đang vận một bộ thường phục với áo thun màu lam đậm có in hình, bên ngoài khoác thêm áo cụt tay, kết hợp với quần jean xanh càng thêm đầy sức sống cùng tự tin. Thi thoảng có vài cô gái đi ngang lén nhìn rồi cười cười, có người bạnh bạo hơn lén lút giơ điện thoại ra chụp một tấm hình. Thiên Yết cởi bỏ kính râm, rồi lại xem đồng hồ, tuy vẻ mặt không có chút biến sắc nào, nhưng trong lòng anh giờ chẳng khác nào sóng cuộn dâng trào, lo lắng có, hồi hộp có, cũng có chút tò mò, kích thích, chẳng biết thứ đó là thứ gì. Hiển nhiên Thiên Yết tin trên đời này có ma, có thứ gì đó không phải là con người, nhưng găp nó thì cậu chưa bao giờ. “Xin chào, anh là Thiên Yết?” Thiên Yết giật mình, ngẩng đầu lên thì thấy một cô gái mặc áo thun cùng quần yếm màu đỏ đậm, tóc vàng nâu được buộc cao, cùng với đôi mắt xanh to tròn đầy sức sống trong đó. Thiên Yết nhìn ra đằng sau, đã thấy Ma Kết trong bộ thường phục. Đây là lần thứ hai Thiên Yết nhìn Ma Kết trong bộ dáng khác, nhìn đúng tuổi cậu ta là một chàng trai mười bảy bẻ gãy sừng trâu, chẳng giống bộ dạng ra vẻ người lớn thường ngày chút nào. Thiên Yết tán thưởng bộ dạng hiện tại của Ma Kết xong mới quay sang nhìn người kia, gật đầu. “Ừm, là tôi.” Xử Nữ nghiêng đầu mỉm cười. “Mình là nhân viên của tiệm café 9981, là người hôm nay sẽ hẹn hò cùng cậu.” Thiên Yết ngỡ ngàng, Xử Nữ cúi đầu xuống thấp, thì thầm. “Giả bộ như hai chúng ta là người yêu đi hẹn hò đi, mọi việc còn lại để tôi với Ma Kết lo.” Xong xuôi Xử Nữ cúi đầu, hai má có chút ửng đỏ, trông thẹn thùng đáng yêu làm sao. Thiên Yết nhoẻn miệng cười, nhanh chóng hợp tác mà choàng tay với Xử Nữ. “Hôm nay em muốn đi đâu, anh chiều hết.” “Em vừa thấy có một bộ phim, cũng khá là hay, chúng ta đi xem thử đi.” Thiên Yết gật đầu. Xử Nữ nhoẻn miệng cười rồi choàng qua cánh tay của anh. Nhìn xa xa hai người trông chẳng khác gì là người yêu thực sự vậy. Bộ phim mà Xử Nữ chọn là thể loại hành động Mỹ. Cả hai nhanh chóng ngồi xuống số ghế của mình. Lát sau, Ma Kết cũng ngồi bên cạnh, chẳng hề đưa mắt nhìn anh một cái, như thể hai người thực sự không quen biết vậy. Ma Kết rút điện thoại nhắn tin, cạnh bên điện thoại Xử Nữ đổ chuông. Cậu ngẩng đầu, thì thầm vào tai Thiên Yết. “Một lát nữa, tôi kêu anh nghiêng sang bên nào thì anh nghiêng sang bên đó.” Mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng Thiên Yết thức thời hợp tác mà gật đầu một cái. Lúc màn ảnh tối đi, cảm giác ớn lạnh chẳng biết từ đâu dâng lên, Xử Nữ khều nhẹ vào tay anh. “Bình tĩnh, không có gì đâu.” “Haha, anh đang bình tĩnh đây, chẳng biết lần này là gì, bóng đèn hay giàn sắt rơi xuống nữa.” Xử Nữ cười thành tiếng. Trong suốt thời gian bộ phim chiếu trên màn ảnh, anh hết ngó bên trái rồi nhìn bên phải, khóe môi hơi giật một cái, trông hai người họ nhâm nhi bắp rang với coca như thể là mấy cô cậu nam thanh niên đi coi phim thực sự vậy. À, thực ra thì họ đang đúng là đi coi phim thật sự mà!

Đọc Chương 1: Kỳ Ngộ Xuyên Qua

“Hoa gian nhất hồ tửu,Độc chước vô tương thân.Cử bôi yêu minh nguyệt,Đối ảnh thành tam nhân.” *** Hang động lạnh lẽo vọng ra tiếng nước nhỏ giọt từng hồi. Tất cả cảnh vật đều bị bao trùm bởi màn đêm tối tăm. Duy chỉ có một lỗ hổng trên cao hang động đủ để nhìn thấy được các vì sao trên trời. Một ông lão mặc áo đen nọ vẫn luôn ngửa đầu nhìn trời thông qua cái lỗ hổng đó. Lão nhìn bầu trời đăm chiêu, trong lòng bất ổn không thôi. “Kỳ lạ, tại sao sáu ngôi sao kia đều xếp thành vòng tròn thế kia? Không lẽ lại sắp có biến?” Lão vuốt vuốt chòm râu dài, trầm mặc. Trong bóng tối, đột nhiên từ giữa không lóe lên một tia sáng quỷ dị màu xanh, từ một tia sáng nhỏ dần dần hóa thành một cánh cửa có hình thù vặn vẹo xé tan không trung ngay trước mắt ông lão mặc áo đen kia. “Phịch!” Một người bỗng xuất hiện rơi mạnh xuống mặt đất, bụi bay mù. Người đó nằm sấp trên mặt đất, hơi thở yếu ớt, toàn thân nhiễm đỏ. Không gian mang ánh sáng màu xanh kỳ quái đó lập tức biến mất. “Ai… Kẻ nào đó?” Thanh âm của ông lão khàn khàn vang lên. Ông ta một tay cầm quyền trượng chống xuống mặt đất, cẩn thận bước đến gần. Chiếc đèn dầu tù mù hắt ra ánh sáng nhàn nhạt, soi đến chỗ người kia nằm.

Ông phát hiện ra, người là một nữ nhân toàn thân là máu, trên người mặc y phục kì lạ khiến ông mở to mắt hốt hoảng lùi về sau đề phòng. “Hửm, hơi thở của cô ta vô cùng yếu. Rốt cuộc, người này từ nơi quỷ quái nào đến đây? Không lẽ trận đồ của ta có vấn đề?” Ông lão cởi mũ choàng của mình ra sau, ngồi xuống bên cạnh nữ nhân kia. Khuôn mặt già nua, râu tóc bạc phơ hiện ra. Nhưng nhìn kỹ thì ắt hẳn thời thanh thiếu ông ta cũng là một công tử ngọc thụ lâm phong. Ông ta lấy trong tay áo ra một cành sen màu trắng tuyết trong suốt. Nhìn cành sen màu trắng tuyết trong suốt mang theo khí lạnh tỏa ra từ trên tay mình, ông lão có chút do dự. “Chậc, kệ vậy. Xem như là lão tử ta làm phước đi, cái thứ chết tiệt này đã đem quá nhiều phiền phức cho ta rồi!” “Nha đầu thối, ngươi quả là may mắn. Đến lão còn chưa có cơ hội dùng Bích Tuyết Liên. Vậy mà giờ phải để cho ngươi dùng, ngươi đúng là vận khí tốt.” Lão lầm bầm một hồi rồi đỡ người của nữ nhân kia lên. Ông lão bắt đầu vận nội công, thoáng chốc cả hang động sáng bừng lên. Xung quanh hai người bao phủ bởi một tầng khí tức màu vàng trắng. Bích Tuyết Liên lơ lửng không trung, bắt đầu nở rộ rực rỡ, phát ra ánh sáng đủ màu sắc. Áo choàng của ông lão bị kình khí ảnh hưởng mà gợn sóng, râu tóc cũng bay tán loạn. Thân thể của nữ nhân kia được cố định ngồi thẳng, mắt vẫn nhắm nghiền chìm vào hôn mê sâu. Đúng lúc này, cành sen nọ lơ lửng trên không trung nương vào ánh trăng vừa chiếu đến thông qua lỗ hổng trong động phát sinh biến hóa. “Cái quỷ gì đây, tại sao Bích Tuyết Liên lại biến hóa cực đại như thế? Chẳng lẽ nó đã gặp được người có kỳ duyên với nó sao?” Ông lão già trợn mắt, thất kinh, hàm râu lão run rẩy trông khó coi vô cùng. Bích Tuyết Liên quay quanh trên đầu nữ tử nọ, toán thân nàng ta được ánh sáng của mặt trăng xuyên qua cành hoa sen chiếu sáng rực rỡ. Trong người nàng ta, máu huyết đột nhiên nóng lên sau đó lưu thông khắp nơi trong cơ thể với tốc độ chảy vô cùng nhanh, cùng lúc nơi mi tâm (điểm giữa hai đầu chân mày) lóe lên màu đỏ lửa. Bích Tuyết Liên lúc này không cần nội công của ông lão nữa, trực tiếp hướng vào điểm nhỏ đang dần nứt ra ở mi tâm chui vào bên trong. Nàng thét lên thống khổ, cả người bị nâng lên giữa không trung, toàn thân phát ra lửa như muốn thiêu cháy hết mọi vật. “Không xong rồi. Nàng ta căn bản không có nội lực, làm sao có thể chịu được sức mạnh của Bích Tuyết Liên cơ chứ. Lúc nãy còn trực tiếp đi vào như vậy không phải là phá hoại nàng hay sao. Hây da, ta đúng là lão già chết tiệt mà.” Lão đứng dậy lo lắng không yên, nhưng cũng không có cách nào hóa giải được tình thế trước mắt.

Cả người nàng đột nhiên được một cánh hoa trắng bọc lại, dập tắt lửa. Xung quanh tỏa ra khí lạnh nhàn nhạt, nàng từ từ được hạ xuống đất. Cánh hoa sen cũng không mở ra, vẫn cứ bao bọc lại như kén bướm. “Hô hô, sao ta không nghĩ ra chứ. Bích Tuyết Liên vốn là vật khắc lửa, tuy vậy cũng có thể đào thải hết tạp chất trong cơ thể, thông qua tẩy thủy hoán cốt cải tại cơ thể trở nên tốt hơn. Nha đầu thối, ngươi cứ ở yên đó hấp thụ Bích Tuyết Liên, ta đi xây kết giới lại đây. Ố la la, đại lão gia ta rốt cuộc cũng có truyền nhân rồi.” Lão già vui vẻ, vung tay đi ra khỏi hang động bằng mật thất. Vừa đi vừa nghêu ngao hát linh tinh gì đó. Bích Tuyết Liên lóe lên một cái rồi bất động. *** Một tiếng trước. Thiên Yết không còn đường lùi, nhìn phía sau lưng là vực thẳm sâu hun hút, lạnh lẽo. Nàng nhìn nữ nhân trước mặt đang từng chút ép mình lùi về sau. “Chỉ cần mày giao Ngọc Triệu Hồn ra đây, hắn sẽ an toàn mà rời khỏi. Còn không thì mày biết hậu quả rồi đấy.” Ánh mắt người kia nheo lại âm độc, nòng súng chĩa vào người đàn ông đang gục bên cạnh. Hắn toàn thân dính máu, ý thức mơ hồ, lẩm bẩm không thành tiếng. Thiên Yết nhìn bầu trời xám xịt sắp chuyển mưa có chút bất lực. Anh trai của cô đã bị đem ra làm con tin, một điều mà cô không hề dám nghĩ tới. Trong Giao Thành, rất ít người có thể đoán ra được thân phận của hai người, nhưng để bắt được anh trai cô, ả đã phải trả giá bao nhiêu chứ? “Đặc công giỏi nhất của lão Tống ư? Xem ra chỉ có thế, ả cười nhạt, tay gắt gao nắm lấy cây súng đã lên sẵn đạn. Chỉ cần bóp cò, người đàn bà đoạt đi sự tín nhiệm của lão Tống mà đáng lẽ ra là của ả sẽ không còn sống trên đời này nữa. Và lão Tống lại trọng dụng ả, ả sẽ lại là đệ nhất đặc công tài giỏi của Giao Thành. Người đàn ông ở trên cao tầng kia cũng sẽ thuộc về ả. Chỉ cần kẻ trước mặt này biến mất! Thiên Yết nheo mắt nhìn ả, bóng tối che khuất gương mặt người nọ nhưng ngàn vạn lần vẫn không thể sai được dáng người của kẻ đó, Vô Nặc, cô ta phản bội Giao Thành rồi. Thiên Yết bỗng nghe được tiếng xe từ rất xa, trực giác mách bảo rằng anh trai của nàng sẽ được cứu thoát thôi. Nàng quay người, lùi ba bước, đất cát dưới chân lăn xuống vách núi. “Mau thả hắn ra, còn nếu không ta sẽ cho Ngọc Triệu Hồn của các ngươi tan nát.” Thiên Yết cất giọng trầm thấp, cả một đám người đang chĩa súng vào cô do dự. “Ả không có bản lĩnh đó đâu.” Nói rồi, người đàn bà kia cười lạnh chớp nhoáng bắn một phát vào ngay bả vai của Thiên Yết. Đau nhói khiến nàng lảo đảo, bất ngờ hụt chân rơi xuống vực sâu. Ngàn vạn tính không bằng trời tính, Vô Nặc quả nhiên bất chấp thủ đoạn muốn ép nàng chết đi mới hả dạ.

Đáy mắt nàng có chút bi thương nhìn bầu trời đen kịt trước mắt xa dần xa dần, gió rít bên tai như âm thanh của tử thần. Máu túa ra nhiễm đỏ Ngọc Triệu Hồn rồi bỗng nhiên lóe lên một tia sáng màu xanh, mang thân ảnh nàng biến mất dưới vực sâu. “Tất cả sẽ kết thúc như vậy sao?” Nàng ngửa đầu nhìn ánh trăng mờ dần. *** Một tháng trôi qua, Bích Tuyết Liên bao bọc lấy nữ nhân không rõ lai lịch kia vẫn chưa có chuyển biến gì. Ông lão mặc áo choàng đen nhàm chán đánh cờ vây một mình bên ngoài hang động. Phải nói nơi núi rừng Hạ Tiên Sơn này phong cảnh đúng như tên gọi. Bên ngoài động là một ngôi nhà gỗ, xung quanh là rừng cây hoa đào bao quanh, bên cạnh nhà gỗ là cái ao nhỏ nuôi cá. Bầu trời trong xanh, mây trắng lượn lờ trước mắt, khắp nơi thoang thoảng hương hoa đào. Xứng đáng là tiên cảnh nơi trần gian. Lại nói đến ông lão áo choàng đen có vấn đề kia một chút. Vốn dĩ ông có tên gọi là Đường Mộc Thủy Chu Thế Kiệt Quân, hây da tên thật là dài! Cho nên giang hồ bằng hữu của ông vẫn luôn gọi là lão Quân “quái gở” vì tính cách thất thường, cổ quái của ông ta. Lão Quân xưa nay không thu nhận đồ đệ, chỉ thích tự mình nuôi cá, đánh cờ, thưởng hoa. Quanh đi quẩn lại vẫn hiếm khi xuống núi. Chủ yếu là vì bảo vệ Bích Tuyết Liên kia. Nhắc đến nó, ông có chút cảm khái. Thời gian trước đây, khi lão Quân vẫn còn tung hoành ngang dọc, là đệ nhất cao thủ trong giang hồ. Tu vi lên đến Thượng Thừa bậc nhất, nói chung là vô cùng lợi hại. Thì đột nhiên, một tên mặt trắng, mày hoa đến thỉnh cầu hắn bảo vệ Bích Tuyết Liên. Mà lão Quân ông chả biết cái thứ này có công lực mạnh mẽ, cường hãn như thế. “Nhất định giao cho người có duyên!” Tên mặt trắng đó nói rồi biến mất. Lão Quân khi còn trẻ lại chịu ơn của sư phụ hắn, cho nên lão mắt nhắm mắt mở lui về quy ẩn. Mười năm trôi qua, hắn cũng đã sáu mươi chín tuổi. Mấy năm nay, lão Quân hận không thể đem đánh chết tên mặt trắng đó. Vì Bích Tuyết Liên, vô số cao thủ trong thiên hạ tìm đến hắn để cướp lấy, khiến hắn ngày đêm lo âu, không yên ổn để cho cá ăn. Hắn rất phiền não. Giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng xuất hiện nha đầu thối kia. Đem Bích Tuyết Liên mà thiên hạ sứt đầu mẻ trán để giành lấy nuốt trọn. Vẫn là vận khí của nàng ta tốt.

Đọc Chap 3. Gặp Gỡ Những Người Kì Quặc 2

Về phía các thành viên kia của nhóm SS…….. Hiện tại nhóm chỉ còn Thiên Yết, Song Tử , Cự Giải và Key , cả 4 người tiến đến lớp học mới, đến lớp học mới thì cả 4 người ngạc nhiên vô cùng, nhưng cũng không đến nỗi phải thốt lên , Thiên Yết vẫn là người tiên phong đầu tiên đi vào tùy ý chọn một cái bàn rồi ngồi xuống, tiếp theo đấy là Key anh chọn cái bàn cuối dãy để ngồi cho tiện quan sát, Cự Giải cứ mãi níu lấy cánh tay của Song Tử không rời, cô lên tiếng nói khẽ. – Song Tử cậu ngồi với mình nha, mình sợ phải ngồi kế người lạ . – À ờ ……đi theo mình này…….- Song Tử trấn an cô bạn bằng cách vỗ nhẹ lên bàn tay. Song Tử đi trước Cự Giải đi theo sau, cô nàng cứ cúi mặt vô tình cánh tay quơ trúng gì đó, và tiếp theo là một âm thanh….. ” Bốp ……..” ” Xoảng “ Mọi ánh mắt đồ dồn về phía phát ra tiếng động, Cự Giải ngẩng đầu lên nhìn chàng trai đang tức giận với gương mặt hối lỗi, chàng trai ấy cúi xuống xem xét cái máy vi tính rồi nhìn Cự Giải. – Cô không có mắt hả ? Có biết là nó đắt lắm không , có đền nổi không đó…….đúng là cái ngày xui xẻo mà – Thiên Bình nói một tràng dài. – Mình ……xin…..lỗi….hức…….- Cự Giải nhìn Thiên Bình bằng đôi mắt ngấn lệ. – Cô đền đi không nói nhiều – Thiên Bình dịu giọng hơn khi thấy đôi mắt của Cự Giải. Không phải cậu muốn nói lớn tiếng với cô nàng , mà là vì cô nàng vô ý làm hỏng máy của cậu, mà không may thay là cậu đang nghiên cứu một số chuyện và sắp thành công nên cậu có nóng một chút xíu, Key thấy tình hình không ổn nên đến can ngăn, còn Song Tử thì đang được Thiên Yết níu lại, nếu không cản chắc tên đó sẽ như Bạch Dương mà thôi……. – Tôi sẽ đền cho cậu và xin lỗi cậu nha – Key đưa tiền cho Thiên Bình rồi ôm lấy Cự Giải về chỗ. Thiên Yết cũng thuận tay kéo Song Tử về chỗ ngồi, từ ngoài cửa chàng Bạch Dương đi vào với gương mặt khó coi, cậu lườm Song Tử rồi tìm chỗ ngồi, tiếp theo đó là Kim Ngưu, Nhân Mã và 2 cô nàng Song Ngư và Xử Nữ, 2 cô nàng về chỗ ngồi của mình còn 2 chàng nhà ta cũng đi theo và ngồi sau lưng ………… – Ủa Xử Nữ cũng học chung với chúng ta sao ?…..* miệng nhai bánh * – Kim Ngưu hỏi Song Ngư. – Đúng đấy vì em ấy học giỏi nên được nhảy lớp ấy – Song Ngư quay xuống nói

8 Sự Thật Vô Cùng Kỳ Quặc Về Cung Bảo Bình

So với 11 cung hoàng đạo còn lại thì Bảo Bình là những người vô cùng tự do và dễ tính. Họ coi trọng sự tự do hơn mọi thứ khác và họ bảo vệ sự độc lập của riêng họ một cách quyết liệt.

1. Từ người yêu đến kẻ thù chỉ trong một giây

Bảo Bình là những kẻ tự do như chim trời. Họ có thể giây trước hoàn toàn tin tưởng bạn, giây sau đã ngờ vực. Vì sao? Bởi vì họ hành động nghiêm túc với mọi chuyện dù thậm chí nó không có vẻ nào là nghiêm trọng. Nếu bạn làm tổn thương hay phản bội họ, hoặc thậm chí là lợi dụng họ thì họ sẽ bắt đầu ghét bạn ngay lập tức. Vì vậy, hãy cẩn thận với Bảo Bình.

2. Đừng bao giờ thách thức để họ đánh đổi tự do của mình

Trên thực tế, nếu bạn đặt ra bất kì trở ngại nào để làm ngăn cản hay chùng bước cho sự tự do của Bảo Bình và nghĩ rằng họ sẽ ngập ngừng hay thất bại thì bạn đã lầm đấy. Bảo Bình là những cá nhân tháo vát, biết rõ mình làm gì và có cách để hoàn thành công việc của họ.

3. Bảo Bình thực tế hay mơ mộng lãng mạn?

Bạn có thể thắc mắc làm sao mà biết chắc được về chính bản thân mình và sao có thể đoán được những kẻ cô đơn khi chìm đắm vào tình yêu sẽ như thế nào? Nhưng với Bảo Bình, khi yêu họ sẽ say đắm và nhiệt huyết, không vì bất cứ điều gì cản trở mà dừng lại tình yêu của mình. Họ muốn cả thế giới biết được cảm xúc của họ và vui lây với niềm vui của họ.

4. Bảo Bình có suy nghĩ đột phá

Bảo Bình có thể là những người không thích quan sát nhưng lại tư duy rất sâu. Họ có khả năng kỳ lạ khi phân tích một tình huống hoặc nhìn nhận một người ở mức độ sâu sắc. Điều này làm cho Bảo Bình độc đáo và tuyệt vời.

Bảo Bình không bao giờ né tránh thử nghiệm và sẽ thử nghiệm nhiều lần để họ thực sự hiểu biết tất cả những gì họ muốn. Vì vậy, đừng ngạc nhiên nếu bạn gặp một người biết tuốt và đụng đâu cũng tìm hiểu được trong phạm vi có thể. Chắn chắn điều này gây phiền nhiễu nhưng đấy là bản chất của họ, không thay đổi được.

Bạn không thể mong đợi vào việc Bảo Bình sẽ thay đổi cảm xúc của họ chỉ để làm hài lòng bạn. Vì thế, trong nhiều trường hợp họ sẽ tiếp tục giả vờ như đang lắng nghe câu chuyện của bạn. Có vẻ điều này sẽ khiến bạn tổn thương nhưng họ cũng có không gian riêng của họ mà!

7. Luôn tiến về phía trước

Cuộc sống quá ngắn để nuôi dưỡng mối hận thù – đây là câu thần chú của Bảo Bình trong cuộc sống. Họ sẽ đơn giản quăng đi những gì không đáng có trong cuộc sống của họ và tiếp tục tiến về phía trước. Họ thà dành nhiều thời gian và công sức cho trải nghiệm mới hơn là mắc kẹt trong một cuộc đua vô ích.

8. Lòng trung thành có điều kiện

Đối với một Bảo Bình, tốt nhất đừng để họ nghi ngờ bất cứ điều gì. Bởi vì nếu họ nghi ngờ, họ đơn giản sẽ ngừng hợp tác và trung thành lại với bạn. Và nếu cảm giác này tiếp diễn, có thể mối quan hệ giữa bạn và họ sẽ kết thúc.

Mai Huỳnh/ dịch. Theo Vietnamnet

Đọc Chương 2: Chuyển Nhà

Sáng sớm, Song Tử đã chuẩn bị sẵn sàng đồ đạc cuốn gói qua nhà Song Ngư .Nhớ những lần trước đáng nhẽ là nó có thể qua nhà con Ngư từ đời nào rồi zậy mà lần nào cũng có chuyện, còn lần này ko cần làm gì, thật là. Mà thôi kệ đi mình sẽ ở nhà con Cá đó muahahahahahaha. Song Tử lảm nhảm xong thì chạy đến nhà Song Ngư với tốc độ bàn thờ. Nhà của Song Ngư ở phía sau trường, con đó nó nói nhà nó gần trường nhưng lúc nào nó cũng đi xe đạp điện tưởng nó lười ai ngờ giờ mới thấy cái dốc vĩ đại của nhà nó, cái này chả khác gì leo núi. Vừa đi Song Tử vừa rủa thằng mất dạy nào đã xây lên cái dốc này. Đến nơi thì chụy Song nhà ta đã thấy căn nhà hoành tráng lệ của chụy Ngư.

– What the Fuck? Sao nhà nó to zậy chứ – Song Tử vừa nói vừa chỉ vào cái nhà to đùng trước mặt mình. Cùng lúc đó đám kia tới sớm ơi là sớm và đang đứng trước cửa nhà, thấy bọn họ Song Tử liền chạy tới.– Sao tới sớm zậy? – Song Tử – Tới nãy giờ cũng ngạc nhiên đủ rồi – Xử Nữ chậm rãi nói. Lúc nãy cả đám đến nơi nhìn căn nhà cũng đủ gãy cổ rồi. – Tụi bây đứng đây lâu chưa – Song Tử hỏi – Cũng khoảng 10′ rồi – Nhân Mã – Con Cá đó ko chịu ra hả? -Song Tử nhìn vào căn nhà – Ờ – Cả đám nói – Để t – Song Tử nói xong liền lôi điện thoại ra – Alô con kia m có chịu ra mở cửa ko thì bảo – Song Tử hét vào điện thoại. Ở đầu dây bên kia có tiếng ngáp của Song Ngư và chụy Song Tử đã phát điên.– NHANH LÊN – Song Tử gằn mạnh từng chữ làm bọn kia thấy ớn lạnh tuy nhiên có một người “điếc ko sợ súng ” đang ngáp ngắn ngáp dài mà nói ờ một tiếng. Trong nhà Song Ngư đang lười biếng trèo xuống giường rồi từ từ đánh răng rửa mặt. Khoảng 5′ sau, nó bước xuống sân, vừa thấy Song Ngư, Song Tử đang định chửi một trận thì thấy gì sai sai. Đó là con Ngư hả? Song Tử và cả đám kia ko tin vào mắt mình, hôm nay Song Ngư mặc một cái áo sơ mi trắng, cái quần short màu xanh, mái tóc xõa ngang lưng. Bình thường Song Ngư lúc nào cũng kín cổ cao tường thấy cái cổ còn khó nên bây giờ Song Tử là người sốc nhất, đi chơi với nó nó còn ko mặc zậy nữa, sao ko tin tưởng bạn bè zậy. Trong khi cả đám kia còn ngơ ngơ thì Song Ngư đã ra mở cổng cho bọn nó .– Ê vô ko – Song Ngư vừa ngáp vừa nói.– Có chứ – Cả đám. Thế là chụy Ngư mở cửa, rồi bước vô trong, tay che miệng đang ngáp. Thấy thái độ của Song Ngư thì Song Tử chắc chắn đây là bạn thân của mình, tưởng đâu nó có chị em song sinh chứ. Vừa đi Song Tử vừa nghĩ mới đó mà đã vô trong nhà. Quả nhiên bên trong cũng đẹp kinh khủng ,phòng khách rất gọn gàng điều này làm cho Cự Giải và Xử Nữ rất hài lòng. Đám còn lại chỉ nghĩ được giá của căn nhà này là bao nhiêu mà đẹp zữ zậy. Và đây là căn phòng

Kim Ngưu – Nhân Mã

– Đẹp quá – Suy nghĩ chung của tất cả, rồi cả bọn liền dọn đồ ra và tất nhiên là ko yên ổn rồi nhưng đó là chuyện của chap sau 😊😊😊😊😊.

Đọc Chương 2: Biến Chuyển

Trải qua hai tháng, Bích Tuyết Liên bao bọc lấy nha đầu thối kia rốt cuộc cũng có dấu hiệu hé mở. Màn đêm buông xuống tối tăm, trong hang động chỉ có ánh trăng tròn chiếu soi thông qua giếng trời trên cao, vừa vặn soi đến chỗ Bích Tuyết Liên đang bao bọc lấy nữ nhân nọ. Cánh hoa sen trắng muốt phát ra tia sáng nhàn nhạt khẽ lay động. Mùi hương thoang thoảng lan tỏa trong không gian. Lão Quân vừa đi vào trong đã thấy một biến chuyển này liền ngay lập tức kích động vui mừng không thôi, ông ta đứng cách Bích Tuyết Liên không xa mà nhìn chăm chú. Từng lớp, từng lớp hé mở. Nhiệt độ bỗng tăng lên, sắc đỏ phát ra nóng rực, thiêu cháy cánh hoa. Vô số côn trùng, tinh linh thông qua cửa động lộ thiên bay đến. Cả hang động sáng bừng, chói lóa. Lão Quân nhanh chóng nhắm chặt mắt để bảo vệ mình. “Oành!” Tiếng nổ vang đã phá nát cái giếng trời kia. Hang động lộ ra dưới bầu trời đêm một khoảng rộng lớn. Ánh trăng rọi xuống mặt đất, ngay trên người nữ nhân kia. Nàng vẫn đang nhắm nghiền mắt, cả người lại được nâng lên không trung. Sau một khắc, kết ấn hoa sen xuất hiện giữa mi tâm rồi ẩn vào bên trong. Lão Quân thất kinh, từ trên người của nha đầu này lại toát ra cỗ Thiên lực hiếm có, nhưng ngay lập tức bị tản mát ra xung quanh, biến mất. Cứ như căn bản chưa từng tồn tại. Có thể là do Bích Tuyết Liên che giấu hơi thở cường đại này giúp nàng ta. Mi mắt khe khẽ động, nàng liền tỉnh dậy. Lão Quân kích động không thôi. Nếu đem nàng làm đồ đệ, chịu sự dạy bảo của hắn, sớm muộn nàng cũng trở thành cường giả. “Hô hô hô! Rốt cuộc ta cũng có truyền nhân rồi. Nha đầu thối, mau đến nhận sư phụ đi!” Nàng lãnh đạm nhìn lão Quân, cánh môi hé mở. “Nước! Khát… Đói! Muốn ăn…” Lão Quân ngây ra, khóe môi giật giật mấy cái, qua một lúc mới tiêu hóa được những lời của nàng. Cũng phải, nàng đã hai tháng ở trong Bích Tuyết Liên không ăn uống gì, đói khát là phải. “Được, được. Mau đi theo ta, ta nướng gà cho ngươi ăn.” Lão Quân cười vui vẻ, vuốt chòm râu dài bạc trắng. Nàng cảm thấy đầu óc mình hơi hỗn loạn, vẫn ngồi bệch dưới đất không nhúc nhích. Không phải nàng đã rơi xuống vực rồi hay sao? Nơi này là thiên đàng hay địa ngục?

Thấy nha đầu này vẫn còn ngồi ngây người trên mặt đất, lão Quân liền dùng linh lực nâng bổng cả người nàng mang đi. “Má nó… Cái quái gì…” Nàng vô thức chửi bậy, tiếng chửi này khiến cho nàng ý thức được mình vẫn còn sống tốt, không bị thương. Nàng cảm nhận thân thể bay bổng đi theo sau lưng lão già mặc áo choàng đen cổ quái này, nàng cảm nhận được nhịp tim trong lồng ngực mình đang đập mạnh và những dòng máu nóng đang lưu thông trong cơ thể mình. Kỳ lạ, nàng lại có thể cảm nhận mọi thứ với giác quan siêu nhạy bén của mình. Nàng ôm hoài nghi cùng thắc mắc trong bụng, im lặng chờ cho lão già nọ đưa mình ra khỏi hang động. Qua mấy lần mật thất ngoằn ngoèo, cuối cùng cũng tiến ra ngoài hang động, đi qua cánh rừng hoa đào nở rộ, căn nhà gỗ giản dị hiện ra trước mắt nàng. “Ông này, tại sao tôi lại đến được đây?” Nàng được ông lão đặt xuống một cái ghế dài trong phòng ngoài. “Không biết, ngươi rớt từ trên đó xuống dưới hang động.” Ông lão lắc đầu, tay chỉ lên trời. “Lúc ta rơi xuống, không biết có dị tượng gì không?” Nàng tỉ mỉ hỏi. “Một tia sáng xanh xuất hiện, như là một cánh cửa. Nhưng hình thù kỳ quái, à còn có thiên địa dị tượng xảy ra trước đó nữa.” “Là cái gì?” “Sáu ngôi sao xếp thành vòng tròn.” Kẻ hỏi người đáp một hồi rồi không gian chìm trong im lặng. Lão Quân uốn éo cái mồm lâu ngày cần được người nói chuyện cùng, cảm thấy hơi ngứa ngáy. “Là ông cứu ta?” Nàng hỏi. “Một nửa là ta, còn lại là nó.” Lão Quân nhanh nhảu chỉ tay vào mi tâm của nàng đáp. “Ta không phải là người của thế giới này. Ông cũng không hề rõ lai lịch của ta.” “Mạng người quan trọng. Hơn nữa cứu ngươi tỉnh rồi hỏi rõ sau cũng được mà.” Lão Quân đem con gà được làm sạch mang ra ngoài sân. “Lúc ta đến nơi này, ông có thấy có đồ vật nào rơi cùng không?”

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chương 2: Vết Xăm Kỳ Quặc trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!