Xu Hướng 10/2023 # Đọc Chương 12 : Yêu Và Hận # Top 19 Xem Nhiều | Getset.edu.vn

Xu Hướng 10/2023 # Đọc Chương 12 : Yêu Và Hận # Top 19 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Đọc Chương 12 : Yêu Và Hận được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

​ Tố Linh (Thiên Yết) dường như đã quá mệt mỏi, ngồi dưới gốc cây xoan đào và chìm vào giấc mộng chập chờn vì trong đó nàng mới thấy an toàn, mới thấy được hạnh phúc

Bàn tay to lớn ấm áp khẽ chạm vào đôi mắt, làn mi, bờ môi của nàng rất nhẹ nhàng như thể nếu y chạm mạnh nàng sẽ biến mất

Trái tim trùng xuống, đôi bàn tay vì thế mà thu lại

Mục quang bao trùm khuôn mặt tiều tụy toát lên vẻ chán trường ấy

Nàng cựa quậy, đôi bàn tay lại vén sợi tóc mai lên vành tai, lau giọt nước mắt vẫn đọng trên má

Ly Minh (Bảo Bình) cúi xuống đặt nụ hôn lên trán nàng, bao yêu thương nhớ nhung chất chứa giờ đây đã tan biến phần nào

Tình yêu với nàng và với Kiều Thư (Song Ngư) y thật chẳng rõ ràng, đều là mê muội đau đớn, y yêu Tố Linh (Thiên Yết) nhưng nặng tình với Kiều Thư (Song Ngư)

Đôi lông mày lá liễu nhíu lại, bàn tay nàng chợt nắm chặt lấy bàn tay y, nước mắt chan chứa

– Huynh đừng đi – giọng nói mê man của Tố Linh (Thiên Yết) làm y sực tỉnh

– Ta sẽ không đi đâu, Linh Nhi nàng đừng lo – Ly Minh (Bảo Bình) ôm nàng vào lòng mà trái tim y sao lại đau đớn kì lạ

Tố Linh (Thiên Yết) mở đôi mắt to tròn đẫm lệ ra nhìn nam nhân trước mắt

Có gì đó đau đớn nhói trong tim

Nàng hất tay Ly Minh (Bảo Bình) ra rồi chạy về một góc tay cầm Vũ Tuyết

– Nàng……. – y giơ bàn tay về phía nàng, tiến lại một cách nhẹ nhàng

Tố Linh (Thiên Yết) rút thanh Vũ Tuyết ra giơ trước ngực y nước mắt chảy ngược vào tim nói :

– Ngươi mà tiến lại đây ta sẽ giết ngươi. Ta và ngươi thật sự …

Ly Minh (Bảo Bình) như không thèm nghe lời nàng nói vẫn chầm chậm tiến đến không chút do dự

Mũi kiếm của nàng đã chạm vào da thịt y, cảm giác đau đớn trên thể xác sao bằng cảm giác đau trong tim

Máu rỉ từ vết thương

Tố Linh (Thiên Yết) ngỡ ngàng nhìn y, bàn tay định buông thõng cây kiếm xuống nhưng ở mũi kiếm một lực đạo không nhỏ đã cầm lấy giữ chặt

Ly Minh (Bảo Bình) khẽ nở nụ cười chua xót, cầm nó đâm vào ngực mình, máu chảy ướt thẫm cả áo

– Hãy giết ta nếu điều đó làm nàng vui

Khuôn mặt trắng bệch, bàn tay run run. Nàng đã làm gì thế này, nàng sẽ giết người mình yêu sao ?

Tố Linh (Thiên Yết) như kẻ mất hồn nhìn vết thương ấy

Nàng giật thanh kiếm lại và buông thõng xuống đất, tiếng kim loại vang lên nhức óc. Nàng quì xuống, ôm đầu, nức nở như một đứa trẻ nhỏ có tội

– Ta có tội tình gì mà trời lại muốn ta thành như này. Ta yêu là sai sao. Ta hận là sai sao ?

Y nhìn nàng, khẽ nở nụ cười ôn nhu nhất có thể

Bỗng trong thâm tâm y nhớ về hình ảnh người con gái khác cũng hay khóc nhưng luôn cố cười dù lòng đang chảy máu, dù tim có đau vạn phần

Kiều Thư (Song Ngư) tiến đến, nước mắt cũng ướt đẫm, xiêm y xanh phất phơ đầy ảm đạm

Nàng nhớ ngày trước Ly Minh (Bảo Bình) cũng yêu nàng như vậy, cũng chăm sóc lo lắng cho nàng như vậy

Nàng thầm chợt cảm nhận ra hóa ra tất cả đều là nàng mơ mộng

Nàng yêu y nhưng có lẽ nhận lại là sự quan tâm chăng ?

Kiều Thư (Song Ngư) quì xuống cầm thanh kiếm, đôi mắt hồ thu mờ đục, miệng khẽ thì thầm :

– Là nghiệt duyên…

– Không – tiếng kêu vang vọng bi uất của Ly Minh (Bảo Bình) , đôi mắt ngạc nhiên của Tố Linh (Thiên Yết), nụ cười cay đắng của Kiều Thư (Song Ngư)

Quán trọ nhỏ

– Tiểu thư, có chuyện, có chuyện rồi – Tiểu Quỳ hớt hải chạy vào phòng

Dĩnh Vân (Xử Nữ) ngẩng đầu lên nhìn nàng với ánh mắt tinh nghịch, nhiều phần là trêu đùa :

– Có chuyện gì vậy hả em ?

– Có một toán người muốn gặp tiểu thư – Tiểu Quỳ vẫn tiếp tục nói khó hiểu

Cửa phòng bật mở, một vị giống thái giám trong cung với dáng điệu uy nghiêm tiến vào

– Cho hỏi, ai là cô nương Dĩnh Vân

Dĩnh Vân (Xử Nữ) nhúng loạn im lặng, vội vàng cười cười nói dịu dàng, ánh mắt dò xét đối phương

– Là ta, ngài có việc gì sao ?

Tức thì, vị đó lấy từ trong áo ra một đạo thánh chỉ, mọi người có mặt ở đó lập tức cúi rạp xuống :

– Phụng thiên thừa mệnh, hoàng đế chiếu viết. Dĩnh Vân cô nương hình mai dáng ngọc, tâm tình tốt bụng, nhất mực đoan trang. Nhân là duyên mệnh, ta chiếu cáo thiên hạ, phong cô nương là Vân Quí Phi. Khâm thử

Tiểu Quỳ ngạc nhiên không chớp mắt, còn Dĩnh Vân (Xử Nữ) cứng đờ chân tay, khẽ lau mồ hôi trên trán, trống ngực đập liên hồi

Mọi người xung quanh ai cũng chúc mừng, khen nàng ăn ở tốt bụng, tu bảy kiếp mới được vào làm quí phi

Cầm thánh chỉ trong tay, Dĩnh Vân (Xử Nữ) khẽ mỉm cười, ai ai cũng chúc mừng người con gái dịu hiền xinh đẹp như nàng được vào cung làm quí phi, sẽ được hưởng vinh hoa phú quí suốt đời

– Tiểu thư, người có quí nhân phù trợ. Em hạnh phúc quá – Tiểu Quì sung sướng nhảy cẫng lên, đôi mắt bỗng rưng rưng ôm chặt Dĩnh Vân (Xử Nữ)

– Em sao khóc thế, em không vui cho ta ư – Dĩnh Cân (Xử Nữ) gõ nhẹ lên trán Tiểu Quì mỉm cười nói

Tiểu Quì ôm chầm lấy nàng, vì nàng sợ, tiểu thư sẽ bỏ nàng lại

– Ta và em cũng đã lưu lạc ngoài nhân thế lâu rồi, ta mong đây là bến đỗ hạnh phúc của ta và em. Một bến đỗ mà chúng ta mong chờ – Dĩnh Vân (Xử Nữ) vuốt tóc cô rồi nhẹ nói, ánh mắt xa xăm ” Cái gì đến cũng phải đến thôi “

!!!! ​ Hạ Tuyết (Bạch Dương) hôm nay tâm tình lơ đãng, từ hôm gặp tên Cảnh Hòa (Song Tử) thì lại càng muốn gặp hơn. Nàng lo sợ là đã yêu y và bị y mê hoặc

Tự đánh vào mặt mình mấy cái cho tỉnh, nàng lắc đầu ngoai ngoái

– Tiểu nhị mang rượu lên đây cho bản đại gia – Hạ Tuyết (Bạch Dương) gác chân lên ghế, tay đập xuống bàn nói

– Có ngay – tên tiểu nhị nhanh chân bê hai vò rượu lên và liếc nhìn vị cô nương xinh đẹp, rực rỡ cả một góc phòng đầy bá đạo

Hạ Tuyết (Bạch Dương) uống rượu như nước lã, cười ha hả làm mọi người xung quanh cũng phải rợn tóc gáy

– Vương gia – tên tiểu nhị lên tiếng, cung kính đáp

Cảnh Hòa (Song Tử) không nói gì mà mỉm cười ôn nhu khi thấy Hạ Tuyết (Bạch Dương) đang ngồi uống rượu. Y bèn bước đến

– Ta ngồi được không ? – y kê dịch ghế ra hỏi

– Cứ ngồi đi. Ta cấm ngươi hả tên mặt lừa kia – Hạ Tuyết (Bạch Dương) tu rượu rồi ngao ngán nói, nàng giờ đã ngà ngà say nhưng xem ra vẫn còn đủ tỉnh táo để châm chọc tên oan gia trước mắt

Có vẻ như y cũng hơi tức giận vì câu đáp của nàng, lần nào gặp nàng không thành tên háo sắc thì cũng là tên mặt lừa, thật không biết bao giờ trước mặt nàng y mới thành người nữa.

Y tự nhủ trong lòng rồi nâng chén lên uống đầy phong trần

Hai người cùng uống và oẳn tù tì rất vui vẻ đến nỗi không biết trời đất là gì

Trong rượu có tình trong tình có rượu

Má của Hạ Tuyết (Bạch Dương) nhuốm màu hồng của rượu và Cảnh Hòa (Song Tử) mặt còn đỏ hơn vì tửu lượng y rất thấp nhưng vì lòng tự trọng nên y cứ cố uống, đúng là ” Bênh sĩ chết trước bệnh tim “

– Đi….về …nào – nàng khoác vai y loạng choạng trên đường

– Ờ.. về thôi – Cảnh Hòa (Song Tử) lơ mơ đáp theo vô thức, cả người như đổ nhoài về nàng

Mùi rượu nồng nàn làm khung cảnh thêm mơ mộng

Họ cùng nhau bước đến một quán trọ khang trang nhất trong thành

– Chủ đâu, ra đây – Hạ Tuyết (Bạch Dương) say mềm lè nhè nói, tay đập xuống bàn không khách khí

– Đây có tôi đây – một người đàn ông trung niên chạy tới

– Cho ta thuê phòng – nàng vẫn đung đưa bám vào người Cảnh Hòa (Song Tử)

– Dạ. Mấy phòng ạ – tiếng người đó run run khi thấy vị cô nương này và quan trọng hơn người đang trong tay cô là đệ nhất vương gia – Cảnh Hòa (Song Tử)

– Một, ngươi hỏi ngu thế, không thấy ta và người này có quan hệ gì sao – Hạ Tuyết (Bạch Dương) ngu ngơ nói vì nàng tưởng Cảnh Hòa (Song Tử) là Hân Băng (Kim Ngưu)

Liếc nhìn Cảnh Hòa (Song Tử) bên cạnh mà cười như cười với tỉ tỉ mình vì y giống nữ nhân quá, mà Hạ Tuyết (Bạch Dương) khi say toàn nhìn gà hóa quốc

Bóng họ vác nhau lên phòng

Một cuộc tình thú vị bắt đầu

!!!!

Hân Băng (Kim Ngưu) ngồi trên cánh đồng hoa chờ Nam Uyên (Ma Kết) về, những bông hoa xung quanh đều tươi tắn tràn ngập sắc xuân, nhưng trước nhan sắc thập phần diễm lệ của nàng thì những bông hoa kia thật đáng xấu hổ. Cơn gió nhẹ thổi qua khẽ thơm lên đôi má phấn hồng của nàng mà trêu đùa giai nhân

Nàng vuốt con thỏ nhỏ trong tay, mỉm cười tự giễu, chợt một thân ảnh lướt qua trong giây lát nhưng nó cũng đủ để nàng nhận ra

Bóng hình người ấy

Người mà nàng nhớ mong không nguôi đang lướt qua trước mắt

Nhưng sao nàng chẳng còn thấy rạo rực mong ngóng như lúc đầu ?

Trạch Vũ (Thiên Bình) mi mục như họa, gương mặt hiện lên nét vui mừng, y đứng nhìn nàng, đôi môi mím chặt, bàn tay y giơ lên chờ đợi

– Là do ta sai, hãy về với ta Hân Băng, muội ở ngoài rất nguy hiểm.

Nhân tâm có chút lay động, nếu là trước kia nàng sẽ không do dự mà chạy tới bên y, dụi đầu vào lòng y mà nũng nịu nhưng còn bây giờ thì. Khoảng thời gian ba ngày ngắn ngủi bên Nam Uyên (Ma Kết) đã khiến nàng hơi lay động

Nàng hơi mỉm cười với Trạch Vũ (Thiên Bình), hành động lúc trước nàng đã cho vào hư vô – Muội không trách huynh… Giờ thì không sao rồi, ta cùng về thôi

Mùi hương mai thoáng qua, nàng quay đầu lại. Nam nhân tuyệt mĩ tuyệt luân đang đứng đó, đẹp như một trích tiên. Y khoanh tay, nói – Vậy mà đi sao, nàng không muốn từ biệt ta ư?

Nàng gãi đầu, ánh mắt ngại ngùng – Vậy cáo từ, hy vọng sau này gặp lại

Trạch Vũ (Thiên Bình) ôm lấy phần eo nàng, bao bọc nàng trong cơ thể, nàng nhỏ bé sau cơ thể to lớn ấy, mềm mại, yếu đuối như đóa hoa nhỏ – Không gặp lại sẽ tốt hơn.

Ôm lấy nàng, y nhún chân rời đi không quên liếc nhìn nam nhân kia một cái. Trong vòng tay của Trạch Vũ (Thiên Bình), nàng lặng quay lại nhìn Nam Uyên (Ma Kết) lần cuối như một lời tạm biệt.

Nàng đã có dao động nhưng nàng lại không muốn thừa nhận

Đọc Truyện 12 Chòm Sao _ Yêu Và Hận?

Có cặp có đôi rồi?! Còn sáu người nào đấy đang ngồi trên so pha kia?! Thật tội nghiệp cho hai bạn nhỏ Song Ngư và Song Tử. Ngồi gần bốn tảng băng Thiên Yết, Ma Kết, Thiên Bình, Xử Nữ nha.

– Các cậu muốn xem tivi hả? _ Song Tử mở lời dẹp đi cái không khí yên lặng đến đáng sợ kia. Ba cô nàng không nói gì, Thiên Bình cầm remote bấm bấm một hồi, Xử Nữ liếc mắt sang Thiên Bình ý bảo đưa Song Ngư bấm.

Song Ngư cầm lấy remote từ tay Thiên Bình, thật hù chết cô mà! Thiên Bình hay Xử Nữ mà kiếm chương trình thì thôi rồi, tối nay em không dám ngủ. Khẽ rùng mình một cái. Cô nàng nghĩ ngợi một lát quyết định mở phim tình cảm ” ngôn tềnh ” đang nổi trên mạng với tựa đề ” Cảm ơn em đã đến ” . Sáu người lặng lẽ xem phim….

Sau 15 phút, sự hiện diện của sáu người gần như là 0. Song Tử phát cáu, nhàm chán cất giọng :

– Tôi đang xem cái thứ ngôn tình gì vậy?

– Cái này là phim à? Nhạt còn hơn nước lã. Mấy người kia rốt cuộc nghĩ cái gì mà nói phim này hay vậy? _ Song Ngư bực bội nói. Cô là một tín đồ của ngôn tình nha, xem bộ phim này thật sự là không có hứng à. Một chút cảm xúc cũng không có.

– Bộ này có đổ cả ngàn tấn muối cũng không thể vơi bớt sự nhạt nhẽo của nó nha! _ Thiên Bình phán một câu mà năm con người thầm bật trong lòng một cái ngón cái về phía cô.

– Thiên Bình, Xử Nữ, hai người thử chọn phim xem đi! _ Ma Kết không nóng không lạnh nói ra một câu nói bình thản với mọi người nhưng lời nói vừa lọt vào tai bốn nàng kia thì sổ vẽ, sách báo, máy chơi game, remote rơi xuống đất một cách đồng loạt hệt như đã hẹn trước.

– Không! _ Bốn nàng thét lên, Cự Giải đưa hai tay chéo lên ngang ngực tạo hình chữ X, lắp bắp nói

– Xử… Bình…t..tuyệt…đ..ố..i…, làm….l..làm ơn…đừn..đừng…chọn.

Nhân Mã cũng múa máy theo Cự Giải, giọng nghẹn nghẹn như muốn khóc

– Đ…đừng…tối…tối….n..nay..bọn…e..em muốn…n…ngủ…nha!

Mấy sao nam ngạc nhiên. Gì mà phản đối dữ vậy? Bộ hai cô nàng này có vấn đề gì về việc chọn phim à?

– Sao mà cô sợ dữ vậy? _ Sư Tử hỏi nhìn bộ dạng của cô mà thật muốn cười.

– Hai cậu ấy mà chọn phim thì kinh dị còn hơn mặt chữ nữa. _ Kim Ngưu vừa lấy lại bình tĩnh, nghe câu hỏi của Sư Tử mà muốn giết người, hai con người kia mà chọn phim để xem thì chả khác nào bảo cô đi chết rồi xuống âm phủ đá đít cô về.

Hai đương sự ngồi ở ghế so pha nghe các nàng chưa chi đã sợ trói chết. Xử Nữ khẽ cúi đầu xuống, nhặt remote lên, các sao nữ mặt mày xám nghét, nuốt nước bọt cái ực, căng thẳng nhìn cái tay của Xử Nữ, còn các sao nam thì ngồi liếc từ cô này sang cô khác xem biểu hiện lúc xanh lúc đỏ của các cô.

Đôi môi của Xử Nữ nhếch lên, một đường cong tuyệt vời trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, nụ cười mang theo chút không khí ảm đạm đến lạnh lẽo càng khiến cô đẹp đến mê hồn. Người nhìn bị cô cuốn hút vào không một lối thoát nào để thoát ra.

Gương mặt thiên sứ của Thiên Bình hiện hữu một nụ cười không tì vết. Nếu nụ cười của Xử Nữ pha lẫn với sự lạnh lẽo thì nụ cười của Thiên Bình chính là mang đến một sự ấm áp kì lạ. Tuy nhiên cả hai đều chứa cái gì đó bí ẩn, một lỗ đen không đáy, không thể nhìn thấu.

– Chậc, bây giờ không có thời gian đâu? Các cậu nghĩ chúng ta có thể ngồi đây mà tán nhảm hay xem tivi sao? _ Vẫn khuôn mặt với nụ cười đó nhưng lại rất ấm áp, Xử Nữ chậm rãi nói. Thiên Yết nhìn cô, cô gái này có cái gì đó…

– Ừ nhỉ?! _ Khuôn mặt bây bi của Song Ngư vẽ nên một nụ cười, đôi mắt màu xanh ngọc bích híp lại. Nụ cười mang vẻ đẹp trong sáng của một đứa trẻ nhưng đôi mắt mang lại sự nguy hiểm khó lường, có vẻ giống một đứa trẻ bị vấy bẩn bởi cái gì đó nhỉ?

– Quên mất! _ Kim Ngưu nhặt cuốn sách lên, khuôn mặt bầu bỉnh cùng với nụ cười không góc chết. Nhìn nụ cười cùng đôi mắt màu vàng đồng cảm giác thật bi hài. Bi hài?! Nụ cười thể hiện sự ranh ma kháu khỉnh, thật là vui, đôi mắt có chút gì đó buồn chúng tôi thương nhỉ? Cứ như là một nàng phù thủy từng có hạnh phúc nhưng lại bị vụt mất.

Cự Giải , Nhân Mã nhặt cuốn sổ vẽ, máy chơi game lên, lặng lẽ đứng dậy đi đến cầu thang tụ họp cùng mấy cô bạn của mình. Các sao nam giật mình, từ khi nào mà các cô ở đó?

Các sao nam khó hiểu nhìn bóng lưng khuất dần của các cô, các cô có gì đó lạ, thực sự rất lạ. Lạ đến mức bí ẩn.

Lắc đầu, nhún vai một cái, các sao nam, mỗi người một việc. Mỗi người theo đuổi một suy nghĩ.

Từ trên lầu bước xuống, sáu sao nữ vận những bộ trang phục đơn giản, dễ hoạt động. Bỏ qua 12 con mắt đang nhìn mình, các cô trực tiếp đi thẳng đến cánh cửa mang giày.

– Giờ này các cậu đi đâu? _ Bạch Dương nửa nằm nửa ngồi trên ghế, tay cầm cuốn sách để lên ngực, đưa mắt ra cửa, giọng nói dịu nhẹ hỏi han. Các sao nam đều chờ câu trả lời.

– Chúng tôi có việc thôi! Các cậu đừng bận tâm! _ Cự Giải đang ngồi buộc dây giày, nghe Bạch Dương hỏi, cô quay lại, khuôn mặt thuần khiết với nụ cười nửa kiêu ngạo nửa bí ẩn mà trả lời. Đôi mắt màu hồng đỏ ương ngạnh híp lại như khiêu khích.

Các sao nữ cười, nhún vai một cái rồi nối đuôi nhau chạy đi. Bây giờ chỉ còn lại sáu người các anh. Ánh mắt các anh hiện rõ lên sự phức tạp trong đó. Không khí chợt ảm đạm, lạnh lẽo đến tột cùng. Vì cái gì mà các anh lại tò mò về sáu cô gái đó?! Vì sao mà các anh không thể đọc được gì trong những đôi mắt đó?! Vì cái gì mà các anh cảm thấy sáu cô gái kia có gì đó kì lạ?!

Tự thuở lọt lòng, các anh vốn tàn nhẫn và bất cần. Vỏ bọc che giấu điểm yếu của các anh thực sự quá hoàn hảo? Trên thương trường cũng như thế giới ngầm, các anh phải che giấu đi điểm yếu để tồn tại. Còn các cô?! Thật cuốn hút và tò mò.

– Đi cà phê không? _ Sư Tử hỏi, khuôn mặt đẹp đẽ, kiêu ngạo cùng mái tóc đỏ, đôi mắt ánh kim u buồn mang đầy nhiệt huyết. Như một con sư tử dũng mảnh bị bẽ đi móng vuốt của mình. Như một đế vương bị mất vương miệng.

– Đi! _ Thiên Yết, kẻ lạnh lùng và ít nói nhất nhóm. Tưởng chừng cậu ta như không tồn tại, bất tri bất giác xuất hiện như một vị thánh thần, không một tiếng động nào. Gương mặt mĩ thiếu nam âm u, lạnh băng như tiền.

Đúng chất của các vị công tử nhà giàu, kẻ thừa kế của những gia tộc bậc nhất. Quần áo mang trên người không hề tầm thường. Khác với các cô, những cô gái mang những bộ đồ đơn giản, bình thường nhưng lại toát ra vẻ khác thường, kì lạ đến cuốn hút. Quần áo của các anh dù là bộ bình thường nhất cũng chính là những nguyên vật liệu tốt nhất, màu sắc, thiết kế dù đơn giản nhất cũng không hề bình thường. Kiêu sa, ngạo mạng, phong cách trong cái giản đơn.

Có những con người sinh ra để là tâm điểm cho người khác, chưa bao giờ được diễn trọn trong vai một nhân vật quần chúng. Đó là sự khác biệt.

Đời thật lắm tai ương, như một câu chuyện ngôn tình, kẻ mình gặp có một chút hiếu kì ắt liền sẽ gặp lại. Là một sự tình cờ hay là do duyên số sắp đặt giống như hư? Thật khó mà lí giải vì vậy hãy nở một nụ cười nhàn nhạt cho qua! ” Có duyên nhất định sẽ gặp ” chính là đây! Ngôn tình truyện trong phiên bản thực tế là đây sao? Thật nực cười làm sao!

Đọc Truyện (12 Chòm Sao )Tình Yêu Và Thù Hận

(12 chòm sao )Tình yêu và thù hận

420,231

lượt thích /

7,360,315

lượt đọc

Hiện tại, 11 sao đang học trong trường hoàng đạo. Ngôi trường đào tạo từ cấp 1 đến bậc đại học. Mục đích ngôi trường này được biết đến là “muốn tạo dựng một tương lai Việt nam hùng mạnh và phát triển nhất”.

Cách tuyển học sinh của trường này “rất” khác so với những trường khác. Hiệu trưởng của trường là một nhân vật bí ẩn, hoàn toàn bí ẩn. Rất ít người từng được gặp ông ta với lí do ông luôn đi công tác với những công việc bận rộn khác mặc dù chẳng ai biết lý do đó là thật hay giả?

Nhưng mọi người dường như đã quen với điều đó.

Học sinh nộp hồ sơ vào học sau đó được đích thân hiệu trưởng tuyển chọn, dựa vào quá trình quan sát mới đưa tới quyết định có đồng ý cho người đó vào trường hay không.

Một số khác thì được đích thân hiệu trưởng “mời” vào trường mà chẳng ai rõ lí do. Dễ dàng thấy được là những người đó chẳng có gì nổi trội. Học cũng không quá giỏi, gia thế cũng chỉ thuộc tầng lớp trung bình.

Một số trường hợp khác thì cũng có chút… đặc biệt. Ví dụ như, hiệu trưởng đã từng “đích thân” tới năn nỉ một gia đình (nào đó mà không ai rõ) cho con họ học trong trường, nếu như gia đình đó không có tiền đóng học phí thì miễn phí luôn. Thậm chí còn trực tiếp hỗ trợ kinh phí cho gia đình đó sinh sống.

Tóm lại ngôi trường này hoàn toàn bí ẩn!

Trừ một sao duy nhất còn chưa ra nhập trường đó là Cự Giải! Nhưng cho tới ngày hôm nay thì cô chính thức là một thành viên trong ngôi trường này. Lí do cũng rất đơn giản đó là vì…. cô đã thi trượt đại học!

Và ngôi trường này vẫ

12 Chòm Sao _ Yêu Và Hận?

12 chòm sao _ Yêu và hận?

Chương 2 : Thành phố Zodiac

Ánh sáng bình minh lọt qua khe cửa, trên chiếc giường nhỏ kia, hai nữ nhân một người có vẻ mặt hiền diệu như thiên thần, một người có vẻ bí ẩn, khuôn mặt chứa vẻ lạnh lùng. Cả hai khẽ nhíu mày, tia ấm áp của ánh mặt trời chiếu rọi trên mặt của hai nữ nhân, khẽ mở mắt, dùng tay chắn trước mắt. Xử nữ và Thiên bình nhìn nhau, rồi liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tường! Hai đôi mắt tròn xoe nhìn chăm chăm vào nó… 6h20p?

– Ôi, còn 10 phút? Mấy đứa kia dậy mau!!! _ Thiên bình hét toán lên, rồi chạy đi lấy quần Áo, Xử nữ ngay từ lúc nhìn đồng hồ đã nhanh chân chạy đi làm VSCN.

– Bình nhi, cậu làm VSCN đi! _ Xử nữ bước ra, cô là đang mặt chiếc váy trắng xoè ngang đầu gối, đơn giản nhưng rất tinh tế.

– Còn 5 phút! _ Xử nữ nhẹ giọng, bốn con vật kia như nhớ đến cái gì đó vào hôm nay, nhìn nhau rồi la lên :

– Aaa! Trễ rồi!!! _ Thế là căn nhà nhỏ có một buổi sáng rất ư là nhộn nhịp.

– Hộc.. Hộc.. Phù.. Phù!! _ Nhân Mã, Kim Ngưu, Cự Giải, Song Ngư thở phì phò sau 4 phút chạy láo nháo.

* bính bong * _ chuông cửa reo lên, sáu người mười hai con mắt nhìn ra cửa. Như đoán được điều gì, Xử Nữ tiến về phía cửa

* Cạch * _ Cánh cửa mở ra, một nam nhân mặc một bộ vest đen lịch sự, cùng chiếc xe limo đen đứng đó!

– Xin hỏi, ngài là? _ Thiên Bình từ đâu đã đứng bên cạnh Xử Nữ, cất tiếng hỏi

– Xin chào! Tôi là Minh Hoàng, thư kí hiệu trưởng trường King Star! _ Nam nhân kia lịch sự giới thiệu

– Mời ngài vào nhà ạ! _ Cự Giải đứng ra, mời thư ký vào nhà

– À không! Tôi đến là để đoán các em đến trường! _ Minh Hoàng cười rồi chỉ vào xe

– Phiền ngài rồi ạ! _ Song Ngư lễ phép

– Không phiền! Không phiền! Các em đã chuẩn bị hành lý hết chưa? _ Hoàng Minh cười cười xua tay lắc đầu

– Hề hề! Bình tỷ, tớ xách vali cho cậu luôn rồi này! _ Nhân Mã chạy ra cười tươi, trên tay là hai cái vali của Thiên Bình, trên vai là cái balo, hành lý của Nhân Mã

Song Ngư, Cự Giải cũng vào trong xách vali của mình rồi đi ra. Cười nhẹ với Hoàng Minh! Anh nhanh chóng xách vali để vào cốp xe rồi mời các cô lên xe, chiếc xe lăn bánh tiến thẳng đến Zodiac.

Trong xe, các sao nữ ( trừ Xử Nữ đang đọc sách ) hát hò, cười đùa khắp chặn đường. Hoàng Minh lái xe cũng vui vui, vô thức cười theo. Các cô nàng này quả thật quá vô tư, hồn nhiên!

– Ưm, tôi muốn hỏi…? _ Xử nữ gấp quyển sách, nhìn về phía Hoàng Minh

– Cứ gọi tôi bằng anh đi, dù sao tôi cũng mới 25 tuổi. Em muốn hỏi gì? _ Hoàng Minh vui vẻ đáp

– Ngày mai chúng tôi mới học phải không? Hôm nay chúng tôi muốn mua vài thứ cần thiết, được không? _ Xử nữ chậm rãi hỏi

– Ừm. Các em sẽ ở KTX của trường, chúng tôi sẽ sắp xếp cho các em, đồ đạc của các em chúng tôi sẽ để nó trong KTX. Còn nữa, các em muốn mua gì thì cứ mua, ngày mai đến trường, gặp hiệu trưởng hỏi lớp, rồi các em đến học. Cuối giờ, về KTX sắp xếp đồ!

– Vâng! _ Xử Nữ đáp

Các sao nữ của chúng ta chia nhau đi khắp nơi chọn đồ. Thiên Bình đi mua quần Áo, Cự Giải, Song Ngư, Xử Nữ đến hàng sách. Kim Ngưu đi đến cửa hàng món Nhật. Nhân Mã tung tăng đi dạo gặp gì vừa ý thì mua.

~ 30 phút sau, các sao nữ gặp nhau ~

– Bình nhi, cậu mua nhiều đồ ghê! Quả là thành phố lớn, đồ ở đây rất đẹp nha. tớ mua được vài sợi dây chuyền nè. _ Nhân Mã ôm cổ Thiên Bình, vừa đi vừa nói

– Hưm, ta đây mua đồ cho các ngươi nữa mà, đâu riêng ta? _ Thiên Bình vờ dỗi, bĩu môi nhìn Nhân Mã

– Thôi thôi, Mã Mã, cậu mua tới 6 sợi dây chuyền đó! Cậu mang hết sao? _ Cự Giải lại vô can, trách móc Mã

– No No, sao dám quên phần các cậu chứ!! _ Mã cười xề xoà lắc đầu

– Các cậu nên giúp Bình nhi mang đồ kìa! Ngưu nhi, cậu đừng ăn nữa! _ Song Ngư xách 2 túi đồ cho Thiên Bình, rồi trách móc cái đứa vô tâm đang ăn kia.

– Hazzz! Biết vậy tớ không thèm mua cho các cậu! _ Thiên Bình tay xách 4 túi đồ, miệng than vãn

– Tớ cầm 2 túi sách rồi, tay đâu nữa cơ chứ! _ Cự Giải vờ thút thít. Cũng đusnh thôi, tay cô đang cầm một túi của Xử Nữ, một túi sách ngôn tình và sách nấu ăn của Song Ngư và của cô.

Xử Nữ thì đi ở giữa mấy cái đứa loi choi , tay cầm sách, mắt cứ dán vào nó, không để tâm đến xung quanh. Bọn nó thừa biết, Xử tỷ tuy mắt để vào sách nhưng bọn nó đi thì cô đi, bọn nó dừng thì cô dừng, nhưng vẫn không quan tâm, phá đám Xử tỷ đọc sách chỉ có nước chết không kịp ngáp, nên chẳng đứa nào dám gọi tên cả. ( Au : bằng cách nào nhỉ? )

Chỉ có con trâu là tay cầm đồ ăn vừa đi vừa ăn, còn con ngựa thì tay không bay nhảy. Thế là Bình tỷ giao cho 2 đứa nó mỗi đứa 2 túi, mình thì vừa đi vừa ngâm Nga.

Chương 40: Mê Cung Của Tình Yêu Và Thù Hận

Mã Phi mười bốn, Ma Kết và Yến Ly cùng bước sang tuổi mười ba. Ba người bọn họ cùng học tại một trường cấp hai trong thành phố, và không bao giờ ngừng thân thiết với nhau.

Bốn năm từ lần gặp mặt đầu tiên của họ trong khuôn sân phía sau trường tiểu học, kết bạn và chơi cùng nhau, họ là những người bạn luôn lo nghĩ cho nhau. Ma Kết lúc nhỏ năng động bao nhiêu, càng lớn càng trầm tính và mang khuôn mặt điềm tĩnh xinh xắn, với đôi mắt nâu ít khi dao động. Yến Ly vẫn như trước, đáng yêu và nghịch ngợm, nhỏ rất hay cười và được mọi người yêu quý. Người con trai với đôi mắt màu lam trong suốt, Mã Phi hệt như một người anh lớn trong cái gia đình ba người này. Ôn nhu, tốt bụng và có đôi chút lạnh lùng, nhưng vẫn rất ấm áp. Ba tính cách hoàn toàn khác nhau, đó là cách họ bổ sung cho nhau những khuyết điểm của bản thân.

Gia đình Mã Phi hiện đang định cư bên nước ngoài, và anh là người duy nhất còn sống tại cái quê hương này. Anh không thường nói về gia đình mình, thay vào đó là lẩn sang những chuyện khác như muốn đánh trống lảng. Điều duy nhất anh kể về người thân chính là cậu em trai trạc tuổi Yến Ly và Ma Kết, một người em đã gần bảy năm anh chưa một lần gặp lại, và Mã Phi không hề nói ra tên của cậu em đó.

Tình bạn giữa Ma Kết và Yến Ly chưa một lần sứt mẻ, chưa một lần hai cô nàng giận nhau về chuyện gì đó. Nếu Yến Ly đôi lúc bốc đồng, Ma Kết sẽ là người xoa dịu, và ngược lại cũng như vậy. Họ có thể tâm sự dường như mọi thứ cho đối phương, những chuyện mà họ không thể nói cho Mã Phi.

Dù thường xuyên nhận được trợ cấp từ gia đình, Mã Phi vẫn trang trải mọi thứ trong cuộc sống bằng những công việc làm thêm mà một đứa trẻ mười bốn tuổi có thể làm. Do đó, anh thường xuyên vắng nhà, thậm chí có hôm không về. Nhưng điều đó không có nghĩa, tình bạn giữa họ trở nên xa cách.

***

“Kết Kết này, m-mình… thật sự mình…”

Nhìn cô bạn vốn suốt ngày nghịch ngợm đủ thứ chuyện trên đời tự nhiên lại làm bộ dạng ngại ngùng với khuôn mặt cứ cúi gầm xuống, Ma Kết chớp mắt một cái, cô nhanh chóng đoán ra được điều mà Yến Ly đang nghĩ đến khi nhỏ cứ mím chặt môi. Uy vậy, cô vẫn để Ly tự nói ra.

“Mình… mình có nên tỏ tình với Phi Phi không?!!”

Bất chợt nhào tới, hai tay chống lên mặt bàn, Yến Ly bất ngờ xấn người tới, khuôn mặt căng thẳng nhìn chằm chằm vào đôi mắt thoáng ngạc nhiên của Ma Kết. Yến Ly sau đó ngồi bình thường lại, nhưng đầu vẫn cứ suy nghĩ mông lung khiến cho khuôn mặt cứ đỏ ửng cả lên.

“Thật ra, dạo gần đây… có rất nhiều cô gái ở trường để ý Phi Phi… nên… mình hơi sợ… Nếu chẳng may anh ấy thật sự đồng ý một ai đó, mình… mình…”

Không phải hơi, Yến Ly thật sự rất sợ. Những bạn nữ lớp nhỏ, những đàn em khối dưới, cả khối trên gần đây thường xuyên kéo nhỏ lại mà hỏi về Mã Phi. Một người con trai lạnh lùng nhưng ôn nhu, thành tích học tập xuất sắc lại có ngoại hình nổi bật với đôi mắt lam tuyệt đẹp, Ly không hề ngạc nhiên khi bất kì ai thích anh cả. Nhưng… nhỏ sợ, nhỏ đương nhiên rất sợ hãi… Cảnh tượng anh tay trong tay với một ai đó ngoài nhỏ, cả trong mơ Yến Ly cũng không muốn nhìn thấy!!

“Vậy cậu cứ thử nói thật lòng mình xem! Mình nghĩ, anh Phi cũng thích cậu mà!”

Trong đôi mắt đen của Yến Ly phản chiếu nụ cười và nét mặt dịu dàng của Ma Kết. Đôi mắt nâu hơi híp lại, miệng tạo thành nụ cười bán nguyệt tuyệt đẹp, đó như tiếp thêm cho Ly sức mạnh. Luôn như vậy, cô luôn động viên nhỏ, luôn luôn. Bởi vì có Ma Kết, nhỏ mới đủ sức duy trì cái tình cảm đơn phương thầm lặng của chính mình.

“Cậu sẽ ở bên mình, phải không?”

Đôi mắt Ma Kết hơi mở to, chớp chớp vài cái. Nhưng khuôn mặt của Yến Ly lúc này, cô không tài nào từ chối được. Lại nở một nụ cười nhu mì khác, Ma Kết nắm lấy đôi bàn tay vốn đang nắm chặt tay mình, như một lời đồng ý.

Nhìn ngón út đang đưa ra của Yến Ly, Ma Kết có chút ngập ngừng. Dù cho đây là người bạn thân nhất, dù cho chỉ đơn thuần một cái ngoéo tay, nhưng chẳng hiểu sao Ma Kết không thể ngừng phân vân. Cô đang nghĩ gì, chính bản thân cô cũng không biết. Tuy vậy, một lần nữa, cô lại bị Yến Ly làm cho mềm lòng. Nhìn hai ngón út móc vào nhau, nhìn nụ cười tươi rói của Ly, Ma Kết cũng mỉm cười.

Nhìn theo Yến Ly vui vẻ chạy khỏi, Ma Kết mới nhìn xuống cái ngón út ban nãy thực hiện lời hứa cùng nhỏ. Vẫn giơ ra như vậy, đôi mắt nâu kia dường như trở nên lạnh lẽo và khổ sở. Tại sao, cô lại cảm thấy đau đớn như thế này? Cảm giác này, cái cảm giác như hàng ngàn kim nhọn đâm vào ấy, là Ma Kết đang ganh tỵ sao? Cô, rốt cuộc đang nghĩ gì? Một lần nữa, nhìn vào cái ngón út kia, đôi mắt ấy vẫn như vậy, dao động nhưng lặng lẽ.

Ma Kết tự hỏi chính mình, nhưng cũng là câu hỏi mà cô không thể nói cho Yến Ly biết.

Ly Ly, nếu mình nói… mình cũng thích Mã Phi… cậu sẽ tha thứ cho mình, phải không?

***

“Em thích anh! Rất thích anh, từ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ở sân trường tiểu học ngày hôm ấy!”

***

“Nè, cậu sẽ không tin những gì mình sắp nói đâu! Anh ấy vừa tỏ tình với mình đấy! Anh ấy vừa nói thích mình đấy!! Nè, mình nên làm gì đây?!!”

Đó là câu nói vui mừng đến hạnh phúc khi Yến Ly vừa ôm chầm lấy Ma Kết vừa nói đến tưởng chừng nước mắt sắp chảy ra ngay khi cô vừa mở cửa. Nhỏ mừng, nhỏ thật sự hạnh phúc đến trái tim muốn nhảy bật ra ngoài. Nhỏ mừng, nhỏ thật sự muốn nói cho cả thế giới này biết. Tất cả là nhờ Ma Kết, nếu không nhờ Ma Kết động viên, nhỏ không bao giờ có thể thổ lộ với Mã Phi, người con trai cũng thích nhỏ.

Như thường lệ, ngồi trong phòng của Ma Kết, Yến Ly vừa hạnh phúc vừa kể lại mọi thứ. Nhỏ kể về anh, nhỏ kể về lúc nhỏ nói ra tình cảm của mình, và nhỏ hạnh phúc khi anh đồng ý tình cảm của nhỏ bằng một nụ cười dịu dàng và cái gật đầu của anh. Không nói quá nhiều, nhưng Yến Ly thật sự đã cảm thấy, không còn một ai có thể hạnh phúc hơn nhỏ nữa cả!

Yến Ly không hề nhận ra trong khi nhỏ đang thao thao bất tuyệt về mọi thứ, Ma Kết ngồi đối diện nhỏ, dù cho cô luôn mỉm cười theo từng lời của Ly, nhưng đó lại là một nụ cười gượng ép. Đôi bàn tay giấu bên dưới đan chặt vào nhau đến run bần bật, cô cảm thấy mắt mình cay xè. Dù cho người bạn thân nhất của cô vừa tìm được hạnh phúc ở người con trai mà nhỏ xem là quan trọng nhất, Ma Kết chẳng hiểu sao lại cảm thấy khó chịu, khi lồng ngực cô không thôi đau nhói như hàng ngàn tên nhọn đâm xuyên vào. Cô, quá xấu xa phải không?

“Ể? Làm gì có cơ chứ!!”

Trong khi Ma Kết nửa đùa nửa thật và nở nụ cười nghi hoặc, Yến Ly tay xua xua chợt đứng dậy. Nhỏ đi vòng ra phía sau lưng Ma Kết, bất ngờ ôm chầm lấy cô gái nhỏ đang đấu tranh với mớ hỗn độn xúc cảm của chính mình. Dịu dàng và đầy ấm áp, khác hẳn mấy cái ôm thô bạo thường ngày của một cô gái nghịch ngợm, vô tình khiến Ma Kết bị sự kinh ngạc chiếm hữu.

“Cảm ơn cậu, Kết Kết! Chúng ta sẽ mãi là bạn, cậu ha?”

Đôi mắt nâu của Ma Kết mở to ra, từng lời từng chữ của Yến Ly như đang đâm vào trái tim của cô. Cô rõ ràng đã quá ích kỉ, cô rõ ràng đã quá nghĩ cho bản thân mình. Với người bạn thân tốt như Yến Ly, Ma Kết quả xấu xa với cái sự ganh tỵ đáng khinh của mình.

Một cách ngập ngừng và có chút ái ngại, bàn tay Ma Kết đặt lên bàn tay Yến Ly đang choàng qua ôm lấy mình.

“Đương nhiên rồi, mãi là bạn…”

“Chúng ta sẽ luôn ở bên nhau!”

Hai cô gái nhìn nhau phì cười. Nhưng trong nụ cười tưởng chừng giống nhau của mỗi người lại chứa đựng thứ xúc cảm khác nhau, cùng với những suy nghĩ mâu thuẫn lẫn nhau. Họ đã chọn đúng mà nhỉ…

***

Vui vẻ tung tăng bước đi trên đường, Yến Ly ôm chặt chiếc hộp gói giấy quà màu hồng nhạt và chiếc nơ đáng yêu. Mỗi bước, nhỏ lại ngâm nga hát theo từng giai điệu, trong khi nụ cười ngày một tươi tắn trên khuôn mặt sáng sủa của nhỏ. Thỉnh thoảng, Yến Ly lại ôm chầm lấy cái hộp quà ấy mà cười một mình.

Ngày hôm nay, là ngày Valentine. Đã rất cực lực, một đứa con gái sinh ra không hề đụng tay đến việc nhà như nhỏ mới có thể tự tay làm ra một cái Chocolate mà theo nhỏ là hoàn hảo như vậy. Hôm nay, nhỏ muốn gặp Mã Phi, muốn nhìn thấy anh ăn Chocolate nhỏ làm và mỉm cười khen nhỏ. Chỉ nghĩ đến đây thôi, Yến Ly đã không thể ngừng cười trong hạnh phúc.

Cái thang máy đang sửa chữa của khu chung cư nơi Mã Phi ở không đủ khiến sức sống trong Yến Ly biến mất. Một cách vui vẻ, nhỏ bước lên từng bậc thang và không hề xem đó là một cái gì đó quá nặng nhọc, dù cho nhà Mã Phi nằm ở tầng mười.

Căn hộ nơi Mã Phi nằm gần sát cầu thang bộ, và khi vừa chuẩn bị bước ra khỏi những bậc thang, Yến Ly chợt nghe thấy tiếng mở cửa. Chẳng biết nhỏ đã nghĩ gì khi chợt nấp vào một bờ tường và nhìn ra ngoài. Có chết nhỏ cũng không quên được, cảnh tượng trước mắt nhỏ lúc đó.

“Anh xin lỗi vì đã khiến em lo lắng, Ma Kết! Cảm ơn em đã đến!”

Tại sao Kết Kết bước ra từ nhà của Mã Phi? Tại sao hai người họ lại thân thiết đến vậy? Tại sao họ có thể nói chuyện với nhau vui vẻ như vậy? Tại sao họ cư xử như thường xuyên gặp nhau? Rõ ràng Mã Phi chỉ vừa trở về và nhỏ khó khăn lắm mới biết được, vậy mà tại sao Ma Kết dường như đã biết rõ điều đó? Hàng loạt câu hỏi vang lên trong đầu Yến Ly, khiến đầu nhỏ quay vòng và trở nên rối bời.

Kết Kết chỉ đến nhà anh ấy chơi thôi mà! Chỉ đơn giản vậy thôi!! Họ không có…

Bao nhiêu biện hộ cho chính những nghi ngờ của mình trong đầu Yến Ly bị dập tắt khi trước mắt nhỏ, Mã Phi vừa hôn vào má Ma Kết. Mà dù cho đó chỉ là anh nói nhỏ gì đó đi chăng nữa, nhỏ hoàn toàn không chịu được. Gần đây anh trở nên lạnh nhạt với nhỏ, trong khi nhỏ tưởng bản thân đã làm gì sai, chẳng lẽ đây chính là lí do? Dù cho nhỏ hoàn toàn không muốn tin… tại sao…

Chiếc hộp đựng Chocolate chứa biết bao tình yêu mà Yến Ly dành cho Mã Phi trượt khỏi tay và rơi bộp xuống đất, nhưng âm thanh không đủ lớn để ai đó có thể nhận ra, kể cả Ly. Hụt hẫng, đau đớn, nhỏ cảm giác như toàn bộ thế giới của nhỏ vừa sụp đổ. Nước mắt nhỏ, không tài nào ngừng rơi được. Nhặt lấy chiếc hộp kia, Yến Ly vứt nó vào thùng rác rồi bước xuống cầu thang ban nãy. Vẫn là những bậc thang ấy, nhưng giờ lại nặng trĩu, nặng như chính tâm hồn nhỏ lúc này…

Đọc ✿Chương 2: Ninja Dũng Mãnh Kiếm Thù Hận.

✿Chương 2: Nịna dũng mãnh kiếm thù hận✿ “Này, nghe nói hôm nay thầy Lưu nghỉ dạy đấy!” Tiếng một nam sinh vang lên lanh lảnh trong giảng đường, tiếp theo là những tiếng xì xầm bàn tán lung tung. “Nghe nói, người dạy thay thầy Lưu là Hàn học trưởng?” “Hàn học trưởng? Tinh anh của khoa Luật á?” “Nghe nói Hàn học trưởng rất đẹp trai! Còn là phú nhị đại!” … “Tiểu Nữ, cậu nói xem! Hàn học trưởng trông như thế nào?” Hạ Băng Cự Giải nhỏ giọng ghé vào tai Huyết Nguyệt Xử Nữ nói, khuôn mặt lộ rõ sự tò mò. Huyết Nguyệt Xử Nữ khẽ kéo khoé môi, nghĩ nghĩ đến bạn thân của anh trai mình. Cô thực sự không biết nên dùng từ nào để miêu tả, tính cách của anh ta quả thực quá kỳ quái. Quả nhiên vật họp theo loài, anh ta và anh trai cô đều điên cùng một cấp độ. Cô thực sự không hiểu tại sao đến giờ họ vẫn chưa được bệnh viện tâm thần nào chấp nhận, chẳng lẽ bệnh của hai người quá nặng, trình độ khoa học chưa đủ tiên tiến để chữa trị? “Anh ta… tính cách rất là kỳ quái. Rất lạnh nhạt, không thích giao tiếp, ít nói chuyện, không có nhiều bạn bè, là một thành phần kỳ quái cấp độ max.” Huyết Nguyệt Xử Nữ chậm rãi lên tiếng, đôi đồng tử màu huyết dụ khẽ đảo, nhớ về Hàn Vũ Ma Kết, tuổi thơ của cô toàn máu và nước mắt. “Không hiểu, tôi đây kỳ quái ở chỗ nào?” Hàn Vũ Ma Kết vừa bước chân vào giảng đường đã nhìn thấy “thanh mai” của mình nói mình là một con người rất kỳ quái. Mình kỳ quái? Chính bản thân anh cũng không biết mình kỳ quái ở chỗ nào? “Ha ha, Hàn học trưởng… anh, anh xuất hiện khi nào vậy?” Huyết Nguyệt Xử Nữ run lập cập nhìn trúc mã âm hiểm của mình. Này, này, tên này chắc bao giờ chết cúng hương muối cũng lên, linh vãi chưởng! Hàn Vũ Ma Kết không lên tiếng, chỉ đưa đôi mắt đen sẫm màu cà phê sắc lạnh nhìn cô. Con nhóc láu cá này hình như vẫn bị anh dạy dỗ chưa đủ thì phải, lại còn dám nói xấu sau lưng anh. Giỏi! Giỏi lắm! Xem tôi dạy dỗ em thế nào! Anh hai ơi, mau cứu em gái bảo bối yêu quý của anh đi! Em của anh sắp bị ác quỷ tha đi rồi!!! “Hôm nay chúng ta sẽ học về thuyết học…” Hàn Vũ Ma Kết đứng trên bục giảng, chậm rãi giảng bài theo giáo trình đã soạn trước của thầy Lưu, mắt thỉnh thoảng lại liếc nhìn khuôn mặt nhăn nhó méo mó của “thanh mai” nhà mình. … 【Thế giới】Độc Cô Thiên Thiên: Ngưu Ma Vương, cô mau cút!!!🤬🤬 【Thế giới】Ngưu Ma Vương: Lăn là một hành động nghệ thuật mang độ khó rất cao, cô có giỏi thì lăn thử cho tôi xem nào!😁 【Thế giới】Đại Bảo Thiên Tài: Tiểu Ngưu, lại chuyện gì nữa vậy? 【Thế giới】Ngưu Ma Vương: Chuyện nhỏ, trưởng lão đại nhân không cần quan tâm, để muội tự mình giải quyết!😎 【Thế giới】Độc Cô Miên Miên: Ngươi ỷ mạnh hiếp yếu, không thấy xấu hổ hả?😠😠 【Thế giới】Douple Kill: Xấu hổ là gì? Ăn được không nhỉ?🤔

【Thế giới】Cẩm Y Nhược Sắc: Ma Giáo và Minh giáo liên hôn, Hoả Diệm liền rất nhanh có thể sập server!😅😅 Mọi người trong server trầm mặc nhất thời. Lời nói của Cẩm Y Nhược Sắc chính là tiếng lòng của họ. Hai cái bang phái này mà gộp lại thì server Hoả Diệm chỉ cần 2s liền nói sập là sập liền. Minh Giáo, cái tên nghe sao mà khí phách, mà chính trực biết bao nhiêu, thế nhưng lại luôn tồn tại những thành phần chuyên đi cướp Đan dược, cướp boss, đốt thành kiếm thù hận như Douple Kill, Thiên Tiên Nữ hay Ngưu Ma Vương, và rất nhiều thành phần ất ơ không nhớ rõ tên cũng tham gia vào. Ma Giáo, tên cũng như người, tồn tại toàn thể loại xấu bụng, lòng dạ thì thâm hiểm, ngay cả tên của bang chủ cũng âm hiểm không kém cái tên bang_ Pọ Cạp Hắc Ám, trong bang này tồn tại rất nhiều loại động vật khác nhau, nhưng đa phần là cừu và sói, đặc biệt là Hỷ Dương Dương_cái tên chuyên đi đốt thành kiếm thù hận, Sư Đại Tỷ_ cái vị nữ tử thường xuyên đi cướp boss rồi xúi phu quân mình đi đốt bang, Phong Thành Nhân Mã_cái kẻ gây thị phi khắp nơi, mồm miệng thì độc ác, Cẩm Lý Thiên Nữ_ bảng xếp hạng thì không thấy mặt mũi đâu mà pk lại hăng máu mặc dù chỉ là một nhạc công. Hai cái bang đã vô sỉ đến mức thượng thừa này mà còn gộp lại chắc độ vô sỉ sẽ là no limit* mất. No limit: không giới hạn. May mà cái thành phần trơ tráo nhất, nham hiểm nhất và vô sỉ nhất lại là người của bang Cuồng Chiến, nếu mà người đó cũng góp nhặt ở trong hai cái bang này, thôi rồi lượm ơi, sập server ngay và luôn. 【Thế giới】Cua Nhỏ Hầm Nấm: Tìm sư phụ, tìm sư phụ! Đồ nhi ngoan ngoãn hiểu chuyện, rất biết nghe lời! Hạ Băng Cự Giải sau khi cùng Huyết Nguyệt Xử Nữ đi đánh quái để thăng cấp thì hiện giờ cũng đã leo lên level 20. Huyết Nguyệt Xử Nữ nói, tăng lên level 20 liền có thể Bái sư, Bái sư có rất nhiều lợi ích như song tu sư đồ, quà trưởng thành hàng tuần, hơn nữa còn có kẻ bảo kê, vô cùng nhiều ưu điểm. Vì thế sau khi vừa leo lên nấc level 20, bạn nhỏ Hạ Băng Cự Giải liền ngay lập tức Bái sư. 【Gần】Pọ Cạp Hắc Ám: Muốn tìm sư phụ? 【Gần】Cua Nhỏ Hầm Nấm: Vâng ạ. 【Gần】Pọ Cạp Hắc Ám: Theo ta không? Đi theo bổn bang chủ sẽ có tiền tiêu, sẽ có đồ mới, sẽ có nhiều thú vui. 【Gần】Cua Nhỏ Hầm Nấm: Yes, master. 【Gần】Pọ Cạp Hắc Ám: Ngoan. (Xoa đầu) Huyết Nguyệt Xử Nữ kê máy tính ngồi bên cạnh, nhìn thấy rõ cuộc trò chuyện của hai người, lại càng nhìn rõ cảnh Tế tự Cua Nhỏ Hầm Nấm bái Kiếm sĩ Pọ Cạp Hắc Ám làm Sư phụ. Mầm nhỏ mà mình vất vả lắm mới luyện được đến cấp 20, cứ như vậy mà chạy theo người ta không một tiếng động, công sức của cô. Cái con nhỏ thấy trai bỏ bạn này!!! Mầm nhỏ non xanh mơn mởn còn chưa đủ lớn để thấu hiểu sự đời đã bị người ta tha vào con đường hắc hoá. Cô còn chưa kịp nói với nó nên tránh xa người của Minh Giáo và Ma Giáo cơ mà, nó đã đùng một phát nhận bang chủ của Ma Giáo làm Sư phụ. Cậu ngầu, cậu bá rồi cậu chết nhăn răng ra đấy nha! 【Hệ thống: [Cua Nhỏ Hầm Nấm] đã bái [Pọ Cạp Hắc Ám] làm sư phụ, sư phụ như cha, tình thân thủ túc.】 Dòng Thông báo của Hệ thống vừa nhảy ra, kênh thế giới lại tiếp tục bùng nổ. 【Thế giới】Đại Bảo Thiên Tài: Hãy nói với bản công tử rằng bản công tử chỉ bị hoa mắt thôi đi!🤯🤯🤯 【Thế giới】Hỷ Dương Dương: Đồ nhi của bang chủ cũng như đồ nhi của ta! Mau, kêu một tiếng nhị sư phụ!🙂🙂

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chương 12 : Yêu Và Hận trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!