Xu Hướng 10/2023 # Đọc Chương 1: Khu Ổ Chuột # Top 14 Xem Nhiều | Getset.edu.vn

Xu Hướng 10/2023 # Đọc Chương 1: Khu Ổ Chuột # Top 14 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Đọc Chương 1: Khu Ổ Chuột được cập nhật mới nhất tháng 10 năm 2023 trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

” Lựa chọn hạnh phúc cũng là một loại năng lực.”– Thiên Bình – Trong một con hẻm u ám, nồng nặc mùi hôi thối của loài sinh vật bẩn thỉu. Đứa trẻ ấy mang theo chiếc bánh mì bên người, vội vàng chạy nhanh thoát khỏi sự truy đuổi phía sau. Một bên chân của con bé máu chảy đầm đìa, trông có vẻ như đã có thanh sắt nhọn đâm thẳng vào đôi chân gầy yếu bé nhỏ ấy. Mỗi bước chạy của con bé, tôi lại có cảm tưởng chỉ cần một va chạm nhỏ nữa thôi, đôi chân đó có thể rách toạt ra bất cứ lúc nào. Nhưng không, cho dù bước chân em bắt đầu nặng nề, thân hình đôi khi lảo đảo, em vẫn cứ chạy, cứ như em muốn thoát khỏi một điều gì đó đã giam cầm em bấy lâu nay. Em kiên cường thế đấy. Nhưng cuối cùng em cũng chẳng thoát được số phận của mình. Người đàn ông phía sau vừa lúc bắt kịp con bé, gã ngồi lên trên thân hình ốm yếu của nó. Đứng từ xa tôi vẫn nghe được tiếng răng rắc của xương, nhắm chừng chắc gãy được vài ba cái rồi. Gã quơ gậy trong tay, liên tục đập vào vai, cổ, tay con bé rồi hú hét với nụ cười ác liệt: ” Ăn cắp, ăn cắp này. Tao đánh cho mày chết.” Thấy con bé ấy gần như sắp ngất đi, ba tôi vội vàng chạy ra can ngăn gã đàn ông đó. Hắn ta nào muốn buông tha đứa trẻ trước mắt, không nói không rằng gã giơ tay ra có ý định thục một đấm vào người ba tôi. Tôi cười khẽ. Gã đàn ông ngu ngốc! Lúc ba tôi đứng trước mặt tôi, tay còn ẵm theo đứa trẻ kia, trên mặt ông vẫn treo nụ cười hiền dịu như lúc nãy thì tôi liền biết gã đàn ông kia đã không xong rồi. Nụ cười của ông càng đẹp, chứng tỏ người kia chết càng đau đớn. Ông dịu dàng xoa đầu tôi, âm thanh trầm ấm của ông khiến tôi khó chịu: ” Này con yêu, con có thấy không? Bên ngoài vẫn còn nhiều người kém may mắn hơn con đó, con nên cảm thấy quý trọng cuộc sống yên bình, vô tư vô lo của mình.” Tôi nhìn con bé nằm trên tay ông một hồi, sau đó bình thản đáp: ” Con cảm thấy nguyên nhân chính là do bọn họ quá mức ngu xuẩn thôi. Nếu thực sự muốn thoát khỏi hoàn cảnh này, họ phải thực sự cố gắng tìm kiếm con đường để cứu bản thân, nhưng họ không làm vậy, họ vẫn sống như thế, ngày qua ngày cứ sống như một con chó. Lựa chọn hạnh phúc cũng là một loại năng lực, họ không hạnh phúc, chứng tỏ họ không đủ năng lực để có được nó. Vậy oán trách ai?” Ông không trả lời, chỉ nhìn tôi mờ mịt. Im lặng một hồi, ông bất giác nắm tay tôi rồi quay người đi, song vẫn buông một câu:

Tôi miễn cưỡng gặng cười hỏi nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu, nên biểu cảm khuôn mặt có chút kỳ quái: ” Đùa vậy là không vui đâu ba à!” Trong lòng tôi vẫn thầm mong điều ông vừa nói chỉ là đùa, nhưng ông lại mạnh mẽ đánh đổ đi điều đó. ” Ba không đùa, là sự thật. Ba muốn hỏi ý con thế nào.” ” Con không đồng ý, không đồng ý, nhất định không đồng ý.” Ông ấy nhẹ gật đầu, ừm một tiếng. Hả? Vậy là có chịu không? Nè nè như vậy là không được đâu nha ba. Trả lời con đàng hoàng đi! Đồng ý hay không đồng ý? Ông nắm tay tôi, nhẹ nhàng bảo: ” Sau này ba có nhiều việc, không phải cứ ở bên con như thế. Có con bé đó ít nhất cũng bầu bạn với con được.” ” Nhưng…” Con không cần. ” Ngoan, về nhà thôi.” Ngày hôm đó gia đình tôi lại có thêm một thành viên mới. Một đứa em gái, Bảo Bình.

Chương 15: Chap 8: Khu Rừng Tinh Linh(P1)

Sau khi dịch chuyển tức thời khu rừng tinh linh. Nơi đây thuộc phạm vi nhà trường nhưng tuyệt đối ko có san bằng xây dựng gì đâu nha! Khu rừng tinh linh là 100% tự nhiên nha!

Thầy xà phu cất giọng oanh vàng của mik lên:

Các em! Hôm nay, chúng ta thực hành – thu phục tinh linh. À! Mà biết đâu các em có thể thu phục đc tinh linh huyền thoại của 12 vị thần trong truyền thuyết thì sao nhỉ? Thôi! Bye nhá!- ns xong thầy đi mất luôn sau khi xổ 1 chàng dài.

12 con người đằng kia đang trong tình trạng ngu ngơ thì bỗng trong bụi cây lại có tiếng xì xào!

Trở lại zới hiện tại. Luống cuống ko biết làm sao chính là từ để diễn tả. Tất nhiên trong lúc khó khăn chỉ có thể trông cậy vào xử. Cô rút trong ba lô mà thầy đưa cho. Nó là máy xác định tinh linh nhưng khi chĩa vào cái thứ trong bụi thì nó lại đề:

Tinh linh: ko rõ

Nguồn gốc: ko xác định đc

Sức mạnh: ko biết

Đm cái máy thật mà- xử nữ tức giận chửi cái máy.

Trời ơi! Họ vừa nghe cái gì zậy? Xử nữ chửi thề đó hả? Thôi quay lại chuyện chính! Bạch dương lấy hết can đảm cầm mấy trái táo lại đưa lại chỗ bụi cây thì bất ngờ…

Từ trong bụi cây một cô gái. À! Ko, là một 1 tinh linh mang hình dạng con gái nhưng trên đầu có cái sừng cừu xoắn lại. Mặc cái đầm màu trắng làm bằng bông và áo khác bằng lông cừu trắng mềm mại cùng mái tóc màu đên dài giống bạch dương y như đúc!

Tinh linh đó cầm lấy trái táo mà bạch dương cho cắn 1 cái! Trời ôi! Ns thật từ trc tới h chưa thấy tinh linh gì mà đẹp thế gần ngang ngửa người thật luôn! Bỗng tinh linh đó cất tiếng ns:

Cảm ơn cô nha!- giọng ns nhỏ nhẹ, hiền dịu mà lại ngọt lịm luôn ấy chứ!

Bạch dương ko ngờ là tinh linh cũng biết ns đó nha! Thế là phải hỏi thôi! Mà tự nhiên lúc này cái giọng bạch dương lại rất dịu dàng nhỏ nhẹ nha! Đúk là quái lạ?

Bạch dương:

Cô biết ns sao?

Umk- gật đầu cái rụp.

Cô là ai?- hỏi tiếp

Tinh linh huyền thoại – Aries nhưng cô cũng có thể gọi tôi là Ari – trả lời

Umk… Cũng đc! Nhưng có điều kiện: cô phải dẫn tôi đi chơi nhá!

Ok

Đó là cuộc đối thoại giữa bạch dương và tinh linh huyền thoại- Aries. Sau đó cô tạo ra 1 vòng tròn ma thuật ns to:

Tinh linh Aries! Từ nay sẽ trở thành tinh linh của ta!

Sau câu tuyên thệ, Aries biến mất! Còn bạch dương đang rất vui mừng vì thu phục đc một tinh linh quá dễ thương mà lại quá dễ dàng!

Còn 11 sao đằng kia đang ngơ ngác. Cái đệt gì thế này! Cái mà tinh linh biết ns! Rồi còn dẫn đi chơi? Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra thế?!

Mà thôi ngoài lề quá rồi! Quay trở zô thôi!

12 chòm sao lại đi tiếp. Cứ đi mãi đến đuối luôn mà éo thấy cái gì gọi là tinh linh ấy nhá!

Đi đc một hồi các sao nghĩ ngơi tại 1 dòng suối to và trong xanh, yên tĩnh còn có 1 thằng nào đó zới cái bàn đầy mấy lọ thí nghiệm dưới chân có cái bình nc. Cảnh tượng này nhìn quen quen á! A! Nhớ rồi, thằng cha mặc áo thí nghiệm đầu xù tóc rối giống bảo bình khi làm thí nghiệm. Ủa? Mà bảo bình đâu? A! Kia kìa! Cũng đang tham gia cùng làm thí nghiệm rồi!

Í! Bên cạnh còn có 1 con TRÂU. Thân là người lực lưỡng, 6 múi, cao to nhưng đầu lại là cái đầu con trâu có 2 cái sừng trâu đang tập thể hình!

What the heo? Cái gì thế này ? Trâu tập thể hình ư?- vâng nếu ai thắc mắc cái giọng đó là của ai? Thì đây! Cái giọng đó có ai ngoài kim ngưu nhà ta đâu

Đọc Chương 1: Truy Đuổi

Tiếng lá xào xạc rơi xuống đất, cơn gió thu chẳng mấy chốc thổi qua lạnh đến tê người. Tiếng bước chân nặng trịch vang trên nền đất, cô gái có mái tóc màu tím lạ lùng ngồi bệt xuống đất. Những vết máu đỏ tươi còn lưu lại trên bộ quần áo. Cô ngồi trước cửa một căn nhà, đúng hơn là một căn biệt thự xinh đẹp, đôi mắt mệt mỏi khép hờ. Hơi thở của cô dường như rất yếu, vài phút sau đó cô ấy đã ngất đi từ lúc nào. “Kít!” Chiếc xe hơi Audi A5 ngừng lại ngay phía trước cách cô gái ấy tầm vài bước chân. Một người đàn ông trung niên bước ra, tiến gần đến cô quan sát một chút rồi quay ra xe. “Cậu chủ cô ta hình như ngất rồi, có nên đưa vào nhà không?” Ông tài xế nói. “Ừm.” Người được gọi là cậu chủ đó nhẹ giọng đáp, nét mặt thoáng biến đổi khi nhìn thấy gương mặt cô. *** “Hộc hộc”. Bạch Dương thở dốc, chạy nhanh như tên lao về phía con hẻm nhỏ, nhưng không ngờ lại là cùng đường. “Khỉ thật.” Cô cố nhảy lên bức tường, từ tai nghe truyền đến một âm thanh. “Bạch Dương cậu không sao chứ?” “Hộc hộc. Là Kim Ngưu hả, Thiên Yết sao rồi?” “Cô ấy bị truy sát, nhưng hình như đã thoát rồi, hiện tại chưa thấy tung tích đâu cả.” “Chết tiệt, Song Ngư vẫn an toàn chứ? Mau nói địa điểm an toàn, mười lăm phút nữa chúng ta gặp lại.” “OK. Song Ngư cùng Thiên Bình hiện giờ đang ở căn cứ của chúng ta, khu nhà phía Tây. Tút!” Tín hiệu vừa ngắt, Bạch Dương liền nghe thấy tiếng đám người cặn bã bám sát phía sau lưng.

“A, thì ra cô em trốn ở đây. Mau xuống nào.” “Xuống cái con khỉ mốc!” Cô vừa dứt lời liền nhảy sang bờ tường phía bên kia, nơi chiếc xe mô tô màu bạc đợi sẵn. “Rịn…Rịn…Rịn…” Bạch Dương phóng ga chạy vù đến địa điểm đã định. Đêm tàn, ngày lên. Ánh nắng mặt trời khiến cho người vừa tỉnh giấc cảm thấy bị chói mắt. Cô gái tóc tím nọ nhăn mày, cô cố gắng ngồi dậy. Ga giường trắng tinh sạch sẽ, chung quanh chỉ có màu kem nhạt. Ấn tượng của cô về nơi này là sạch sẽ và ngăn nắp quá mức. “Cậu chủ!” Người đàn ông trung niên mở cánh cửa gỗ ra. Cậu ta bước vào làm cả không gian choáng ngợp. Cô ngồi trên giường, vô thức ngẩng nhìn cậu ta một cái, sau đó thờ ơ quay đầu nhìn ra cửa sổ. Đôi mắt cô không nhìn vào một điểm nhất định nào cả, hệt như một kẻ không có linh hồn. “Yên tâm, cô chưa có chết.” Cậu ta nói chuyện với cô. Cô quay sang nhìn cậu ta với ánh mắt tỏ vẻ như : Tôi chưa từng cho rằng mình sẽ chết. Cậu ấy nhoẻn miệng cười, cô gái này quả thật khiến người khác tò mò. “Tôi là Xử Nữ”. Chỉ bốn chữ, cậu không hề hỏi thêm tên cô là gì. Xử Nữ quay lưng đi ra ngoài, trước khi qua khỏi ngưỡng cửa, anh còn nghe thấy tiếng cô vọng lại. “Thiên Yết” . Cuối cùng cũng chịu lên tiếng, giọng cô ấy rất hay, tên cô ấy cũng rất đẹp, Thiên Yết. ***

“Kim Ngưu, cậu mà không tìm được Thiên Yết là sẽ biết tay tôi!” Tiếng Bạch Dương gầm lên, cô ngồi phịch xuống ghế, hai bàn tay đan vào nhau lo lắng. Trên cánh tay, vết thương rỉ máu. Mái tóc màu cam nổi bật rối lên, gió hơi thổi làm tung bay những sợi tóc màu cam đẹp đẽ. Cô đã phải thức trắng cả đêm chờ tung tích của Thiên Yết. Bạch Dương ngoái đầu nhìn Song Ngư và Thiên Bình đang ngủ ngon lành, trong lòng bỗng dịu đi phần nào. Rồi cô lại chăm chú ngắm khuôn mặt của Song Ngư. Cô gái ấy, xinh đẹp và thuần khiết biết bao. Đáng yêu, tươi mát như một làn nước trong xanh nhưng cũng là cả một đại dương đầy nguy hiểm. Bạch Dương nhắm nghiền mắt, lời của Thiên Yết vẫn còn vang vọng. “Không được để Song Ngư bị thương.” Thiên Yết nhìn cô kiên định, vừa là đe dọa vừa là van xin. Bạch Dương, cuối cùng cô vẫn cố gắng thực hiện lời của Thiên Yết. Thiên Yết, cô đang ở đâu? Cô mà có chuyện gì, Bạch Dương này sẽ không bao giờ tha thứ. “Bạch Dương, có tung tích rồi!” Kim Ngưu reo lên mừng rỡ, suốt 8 tiếng đồng hồ thức trắng cuối cùng cô đã tìm ra. Ngón tay nhanh thoăn thoắt lướt trên bàn phím. “Khu nhà phía Nam gần trường học.” “Chỗ này, là nơi của Xử Nữ, một trong sáu người của Hội Tử Thần. Cô ấy có thật là đã đến đây không?” Bạch Dương trừng mắt, quả nhiên là nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, Thiên Yết cô thật quá liều lĩnh. “Lập hồ sơ, ngày mai chúng ta đến trường nhập học.” Bạch Dương cầm một tập hồ sơ về Hội Tử Thần đi vào phòng mình. Kim Ngưu thở phào nhẹ nhõm, cô lại tự hỏi mình không hiểu vì sao cô đồng ý tham gia cùng với bọn họ cơ chứ? Kim Ngưu nhớ đến một đêm mưa nọ, người con gái đó xuất hiện. Cảm giác da đầu tê dại khiến cô giật mình thôi không bận tâm đến những suy nghĩ của mình nữa, cô trở về phòng ngủ một mạch sau một đêm làm việc vất vả.

Đọc Chương 1: Magic World

Minh Giới – Nơi cư ngụ của chủng tộc đặc biệt, trong những chủng tộc mạnh nhất. Trong mỗi một giới đều có rất nhiều chủng tộc, cấp bậc cũng được phân chia chặt chẽ. Huyết thống mang độ thuần chủng càng cao thì càng đạt được thực lực tương xứng với chủng tộc của mình. Thần Giới đứng đầu là Thần Hoàng tộc- Thiên Giới không phân chủng tộc chỉ phân năng lực, người đứng đầu là Thiên Chúa- Nhân Giới phân chia thành 12 quốc gia, đứng đầu là những vị vua- Ma Giới đứng đầu là Ma Hoàng tộc- Quỷ giới đứng đầu là Hấp huyết quỷ tộc hay còn được gọi là tộc Ma cà rồng- Yêu Giới đứng đầu là Yêu Hoàng tộc- Minh Giới đứng đầu Nhật tộc và Nguyệt tộc- Riêng chủng tộc Yêu Hoàng lại được phân thành 4 tộc Thần Thú: Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Tất cả chủng tộc đều có những năng lực kì diệu, thế nhưng từ xưa tới nay, trước cả khi Nhân Giới xuất hiện, các chủng tộc chưa bao giờ gây ra chiến tranh, có lẽ khả năng sinh sản của các chủng tộc cực thấp khiến họ không muốn mất mạng vào mấy trò đấu tranh vô bổ, hoặc có lẽ, kẻ thù chung của toàn thể chủng tộc là người của U Linh tinh hệ – Một tinh hệ chết chóc mang đầy mầm bệnh virus nguy hiểm. Đến nay, bọn chúng có những hành động gì vẫn không ai biết được… …

Học viện Zodiac là một học viện nổi tiếng nhất tinh hệ. Ngoài tinh hệ của bọn họ ra thì còn rất nhiều tinh hệ khác, do chiều không gian đối lập mà việc di chuyển đến nơi tinh hệ khác rất tốn sức. Tuy nhiên, khoa học tân tiến, những bước nhảy không gian chỉ là vấn đề nho nhỏ. Bởi vì tinh hệ có những sức mạnh mạnh thực thụ mà dù có ở bất kì tinh hệ nào cũng phải nghe đến danh của Thất Tinh tinh hệ. Bởi vậy, học viện trung tâm thủ đô, cũng là học viện Zodiac hàng năm sinh ra những tầng tầng lớp lớp thiên tài mà nó vô cùng nổi tiếng tại Ngân hà, là nơi mà bao nhiêu học sinh hướng tới. Học viện Zodiac là một trường học lớn, có diện tích chiếm một nửa thành phố B. Nơi đây được các chủng tộc giàu mạnh đầu tư xây dựng mà biến thành một thế giới thu nhỏ. Ngày hôm nay học viện đặc biệt náo nhiệt, cũng không phải không có nguyên do. Hôm nay là ngày tuyển sinh khảo sát, cơ hội chỉ có một lần duy nhất trong đời của mỗi người học sinh. Khu tập trung kiểm tra đông đúc các chủng tộc, nhìn qua trái rồi liếc sang phải, quả thật là dạng người như thế nào cũng có. Ngẫu nhiên cũng có rất nhiều nhân loại, họ khác với các chủng tộc phân chia Hắc ám và Ánh sáng. Nhân loại phức tạp phân thành: Ma pháp sư, Chiến binh, Đấu sĩ, Dược sư và Xạ thủ. Có thể thấy rằng rất phong phú nhưng cũng rất kiềm chế phát triển toàn bộ. Thế nhưng, thế giới không mang kì thị khác chủng tộc gì cả nên toàn bộ gộp chung thành một khu kiểm tra. Học viện Zodiac không chỉ có những tầng lớp thiên tài đến tham gia ứng tuyển mà còn rất nhiều chủng tộc cao quý đến học, những người đều là những học viên đặc biệt không thể trêu vào ở học viện. Vì vậy, ở trường cũng có phân chia theo năng lực và chủng tộc như: Khối S, lớp của các chủng tộc thuộc tầng lớp quý tộc. Khối A, lớp của các học viên giỏi xuất sắc. Khối B, lớp của những học viên bình thường. Khối D, lớp của những học viên tồi tệ cần cải cách. Ngoài ra, còn một lớp đặc biệt, vì họ mang trên người dòng máu thống lĩnh chi giới, là người tương lai sẽ tiếp quản và đặt điều cho các giới trong tinh hệ, họ xuất sắc với năng lực và dòng máu của chủng tộc cao quý đặc biệt, vì vậy những chương trình học bình thường sẽ không cách nào dạy được bọn họ. Thế nên lớp Anh tài dành riêng cho những con người đó ra đời. Năm nay chính vì vừa đủ con số 12 trong bộ số lớp mà nhà trường quyết định mở ra lớp Anh Tài. [Thông báo- Học viện xin thông báo! Bạn đã đỗ vào Học viện Zodiac! Xin mời đi theo hướng dẫn tới nhận lớp] Một tràng thông báo bằng truyền tin thư ma thuật khiến những thí sinh đã đỗ không khỏi cảm thán. Này cũng quá vung tiền như rác đi? Trước mặt mọi người đều có một màn hình ảo bằng tin thư ma thuật tạo nên. Hình ảnh và tên thí sinh đỗ vào lớp nào liền hiện ra bản đồ chỉ đường đến lớp đó tận tình. Sau một khoảng thời gian không nhỏ, rốt cuộc, đâu cũng ổn định vào đấy.

Đọc ~ Chương 1: Đơn Phương.

Đơn phương là loại tình yêu không được đáp trả lại. Có đôi lúc ta sẽ thấy buồn nhưng chỉ cần một nụ cười của người đó cũng làm ta thấy hạnh phúc. Thích thầm một ai đó ở thời niên thiếu sẽ làm ta mãi mãi không bao giờ quên. Cô thích anh đã được 5 năm rồi. Đối với một số người, có lẽ khoảng thời gian này là rất lâu rồi. Cô thích anh, chỉ có bạn thân nhất với cô mới biết. Anh thích ai, không một ai biết. Anh có mối tình đầu chưa? Cũng không ai biết.

Cô thích ai, không hẳn là cả thế giới đều biết, nhưng bạn thân của cô sẽ biết, mẹ cô sẽ biết. Cô không giỏi giữ kín bí mật về chuyện tình cảm như Thiên Yết. Chỉ cần một ánh mắt cũng khiến người khác nghi ngờ mà nhận ra ngay. Nhiều lúc cô thật sự rất hâm mộ bạn cô, có thể can đảm mà nói ra những suy nghĩ giấu kín trong lòng để bày tỏ cho đối phương biết. Chỉ tiếc, đến giờ Hạ Anh bạn cô vẫn chưa tìm được tình yêu chân thành thực sự. Nhỏ hay nói vui với cô, chắc hẳn nó sẽ ế dài dài thêm vài năm nữa. Đến khi nào hai người bọn cô cùng tốt nghiệp xong Đại Học, hẳn mới có người yêu mình thật lòng. Nhưng mà lại không ngờ, lời của Hạ Anh nói vui thế mà lại linh nghiệm. Mãi đến khi tốt nghiệp hết Đại Học Kim Ngưu vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai, vẫn cứ khư khư ngốc nghếch đơn phương một mình anh như vậy. Còn Hạ Anh, cứ mỏi mòn tìm kiếm một chàng trai thật thà, dễ thương và chung thủy mà không biết đã từ chối hết bao nhiêu lời tỏ tình của các chàng trai cùng lứa. Cũng đúng thôi, vì có ai yêu nhỏ thật lòng đâu. Người ta thích nhỏ chẳng phải vì nhỏ xinh đẹp hay sao? Điều đó làm nhỏ tủi thân lắm! Người ta chỉ ưu tiên vì nhỏ đẹp chứ không hề quan tâm gì đến tính cách của nhỏ. Một lúc nào đó chán nản, họ cũng sẽ rời bỏ nhỏ mà đi. Một mối quan hệ không bền như thế thì nhỏ chẳng cần. Nhỏ đâu đòi hỏi cao xa, nhỏ chỉ cần một người yêu thương nhỏ thật lòng mà thôi. Điều đó khó thế sao?

Đọc Chương 1: Khai Giảng

Trong một ngôi biệt thự xa hoa xây theo kiểu hiện đại, một cậu chàng điển trai đang say ngủ trên chiếc giường của mình. Vẫn đang say giấc nồng thì bên cạnh, chiếc điện thoại của cậu reng lên. Bực mình vì bị phá giấc ngủ, Song Ngư nhăn mặt, lăn lộn một hồi mới đưa tay lấy cái điện thoại, áp lên tai nói bằng giọng lừ đừ. – A lô… – A lô cái đầu mày! Biết ngay là chưa chịu dậy mà! Mày biết hôm nay là ngày gì không hả thằng kia? – Ngày gì? Mày để tao ngủ! – Hôm nay nhận lớp rồi khai giảng nè cha nội! Mày khôn hồn thì dậy nhanh! Tao qua mà còn ngủ thì biết tao! Nói rồi, đầu dây bên kia cúp máy cái rụp. Còn ai ngoài Thiên Yết, thằng bạn thân chí cốt của Song Ngư chứ. Nhưng Ngư nhà ta vẫn chưa chịu dậy. Cậu bỏ tay khỏi cái điện thoại, rồi quay người ngủ tiếp. . . . Ba giây. Đúng ba giây sau, Song Ngư lập tức bật người ngồi dậy. Cậu với tay lấy cái điện thoại đang nằm lăn lóc coi giờ, đôi mắt ngáy ngủ thoáng tia hốt hoảng. Hôm nay đúng là ngày nhận lớp và khai giảng. Song Ngư đưa tay gãi đầu, ngáp một cái đầy lười biếng. Sau một hồi lim dim, cậu mới chịu đứng dậy, lững thững đi rửa mặt. Cùng lúc đó, tại một căn biệt thự khác, cũng có một cậu chàng đang ngồi trong một chiếc bàn ăn lớn, vẻ mặt lạnh lùng ngái ngủ. Cậu là Thiên Yết, người vừa mới “nhân từ” gọi điện đánh thức cậu bạn thân Song Ngư. Một tay chống cằm, Thiên Yết đáp lại câu hỏi của quản gia về bữa ăn sáng. – Gì cũng được, càng đơn giản càng tốt. Hệt như Song Ngư, Thiên Yết cũng mê ngủ không kém. Vậy mà đùng một cái, hết ba tháng hè, và hôm nay cậu phải lết xác đi học. Chán lắm chứ. Mà tính ra cũng đỡ hơn ai kia, nếu mà Yết không gọi dậy thì chắc Song Ngư ngủ không biết trời trăng mây gió gì luôn. Mà, ăn sáng xong còn phải qua nhà rước Ngư đi học chung nữa. Ngư không thiếu thốn gì, chỉ đơn giản là nhà không ai cho chạy xe, nên đành nhờ thằng bạn chí cốt. Song Ngư với Thiên Yết chơi với nhau từ nhỏ, cùng với một cô bé nữa. Cả ba bọn họ gặp nhau nhờ vào buổi gặp mặt bàn chuyện làm ăn của ba mẹ, rồi thân luôn. Thiên Yết là người theo chủ nghĩa lười biếng, lạnh lùng, nhưng chỉ là với mấy người cậu không quen biết, còn bạn bè thì cũng vui cười bình thường. Còn Song Ngư, khác với Thiên Yết, người có vẻ ngoài nam tính, thì cậu lại có một khuôn mặt trông khá giống con gái. Song Ngư cũng thuộc dạng lạnh lùng, nhưng lười nhác thì chắc đúng hơn. Vì vậy, từ khi còn là học viên của Học viện UTA – một trường cấp hai cũng thuộc sở hữu của Tập đoàn UTX – hai anh chàng đã tạo cơn sốt lớn trong trường, đánh đổ biết bao trái tim các nữ sinh. oOo Trên con đường nhộn nhịp và tấp nập người qua lại, nổi bật hai cô gái trẻ với ngoại hình đáng yêu. Một cô nàng với mái tóc đen tuyền buộc đuôi ngựa sau đầu, tay cầm một bịch bánh, vừa đi vừa ngâm nga giai điệu. Kim Ngưu. Đi bên cạnh là một cô nàng với mái tóc thẳng dài ngang vai, vừa trò chuyện vừa ngâm nga theo điệu của Kim Ngưu, vừa tiện tay bóc bịch bánh trên tay Ngưu. Song Tử. Vẻ ngoài trong sáng thánh thiện của hai cô gái thu hút người qua đường, chưa kể đến bộ đồng phục trên người họ, dù biến tấu thế nào thì vẫn là đồng phục của UTX. UTX không quan trọng việc đồng phục, vì nhà trường muốn học viên có thể bộc lộ cá tính thông qua đó, nên có quyền biến tấu theo sở thích. Kim Ngưu mặc chiếc áo sơ mi trắng, cà vạt tím sọc xanh và chiếc váy trắng nốt. Còn Song Tử thì mặc áo sơ mi trắng, nhưng không thắt cà vạt, áo vest đồng phục thì vắt ngang hông. Song Tử và Kim Ngưu là bạn thân từ hồi tiểu học và hiện đang sống cùng nhà. Song Tử là con gái của một tập đoàn chuyên về lĩnh vực giải trí, và Kim Ngưu cũng là cô chiêu của một tập đoàn với chuỗi nhà hàng lớn. Vì bận công việc, nên bố Song Tử đã ra nước ngoài, vì vậy, cô nàng đã dọn qua nhà Kim Ngưu từ hồi cấp hai. Và điểm chung là cả hai cô bạn này đều rất tham ăn. Vì xe nhà hỏng, nên Kim Ngưu và Song Tử phải đi bộ đến trường. Nhưng đối với hai cô tiểu thư này, thì có lẽ việc này không mấy khó khăn nhỉ. – Tiểu Ngưu… Song Song… chờ… chờ tớ… với… Đang đi thì hai cô nàng nghe thấy tiếng kêu hớt hải phía sau nên dừng lại xem thử. Từ xa, một cô gái xinh xắn, với mái tóc buộc xéo một bên, đang gập gối thở hồng hộc. Cô nàng cũng mặc đồng phục UTX, áo sơ mi trắng và cà vạt tím sọc xanh, cùng với váy trắng. Đó là Nhân Mã. Nhân Mã cũng là bạn thân từ hồi tiểu học với Song Tử và Kim Ngưu.

– Thật là! – Song Ngư chợt nói – Sao không bắt taxi đi, chạy chi giờ than mệt? Nghe Song Ngư nói, cả ba cô nàng cùng quay qua, mắt mở to rồi “à” một tiếng. Nhìn cảnh ấy, Thiên Yết với Song Ngư không biết phải nói gì ngoài lắc đầu ngán ngẩm. Đúng lúc cả năm người đang nói chuyện, thì từ phía sau, một ai đó nhảy bổ lên, hai tay khoác vai Thiên Yết với Song Ngư. Khỏi nói cũng biết ai. Thiên Bình đu trên vai Yết với Ngư, nhe răng cười tươi. Mái tóc nhuộm nâu sáng, khuôn mặt cậu chàng thuộc dạng mĩ nam, đẹp không tì vết nhưng đối với mấy cô gái nhà này, hoàn toàn bình thường. Dù sao Thiên Bình nhà ta cũng là một diễn viên kiêm người mẫu nổi tiếng mà, bị cái là đào hoa và mê gái quá mức. Cậu chàng không biến tấu đồng phục lắm, chỉ không mặc áo vest thôi. – Yo! – Yo con khỉ! Nhảy xuống mày! Thiên Yết nói giọng xua đuổi, nhưng Thiên Bình vẫn kiên trì đu trên vai hai cậu bạn. Trong lúc Song Ngư đang định cho cậu minh tinh một cú thục ngay bụng thì bên cạnh cậu, một anh chàng với mái tóc vàng như con lai. Là Bảo Bình. Bảo Bình là một thiên tài về bộ môn hoá học, thích làm thí nghiệm đến điên cuồng. Bảo Bình mặc đồng phục rất nghiêm chỉnh. Tuy hơi giống nhà khoa học, nhưng Bảo Bảo nhà ta cũng biết chăm chuốt ngoại hình lắm à nha, nhờ cậu bạn thân Thiên Bình hết. Đi bên cạnh Bảo Bình còn một cậu con trai nữa. Tóc đen và vẻ ngoài chững chạc, mắt đeo kính tri thức, đồng phục rất nghiêm chỉnh. Là Ma Kết chứ ai. – Chào buổi sáng Bảo Bình, Ma Kết nữa! – Kim Ngưu, miệng đầy bánh, nói ú ớ. – Ăn hết rồi nói! – Thiên Yết hơi cười. – Ờ! – Chào buổi sáng, các cậu! – Ma Kết nói bằng giọng lịch sự. – Chào chào! Bảo Bình vừa nói, vừa kéo cổ Thiên Bình đang đu trên vai Thiên Yết với Song Ngư xuống. Thấy vậy, Thiên Bình liền bất mãn lên tiếng. – Sao không ai chào tớ hết! – Kệ mày! Nhoi nhoi như con lật đật vậy! – Bảo Bình cốc một cái rõ đau lên đầu Thiên Bình. – Để xem nào, tụi mình còn thiếu, – Song Tử vừa nói, vừa đưa ngón tay đếm từng người. – Thiếu Cự Giải với Xử Nữ! – Bạch Dương nữa! – Nhân Mã thêm cho Kim Ngưu. Vừa nhắc đã tới. Bên ngoài cổng trường, một chiếc ô tô đen vừa đỗ lại. Từ trong xe, một cô gái trông rất đáng yêu với mái tóc dài ngang lưng, trên mái có một chiếc kẹp nhỏ, đang mỉm cười và gật đầu chào người tài xế trong xe. Cô nàng mặc bộ đồng phục cũng nghiêm chỉnh không kém. Đó là Cự Giải, cô bạn thánh thiện ngây thơ của tụi nó. Cự Giải quay qua liền nhìn thấy Kim Ngưu vừa ăn bánh, vừa vẫy tay chào mình. Giải nhi cũng cười và vẫy lại, nhanh chân chạy lại chỗ các bạn.

Bọn nó, thêm Xử Nữ với Bạch Dương nữa, nguyên đám học chung hồi lớp tám với lớp chín. Từ khi còn cấp hai, tụi nó đã có rất nhiều người hâm mộ rồi, nên giờ, đứng nói chuyện mà tụi nó có thèm để ý là mấy người trong trường đang nhìn mình chằm chằm đâu. Nhất là Thiên Bình, anh chàng còn rất tự hào về việc mình có một câu lạc bộ hâm mộ riêng ấy chứ. Trong lúc bọn nó đang trò chuyện vui vẻ thì từ xa, một cô gái trông rất chững chạc đang đi lại. Mái tóc đen mượt được cột cao, để lộ cái cổ trắng ngần cùng với đôi mắt tinh anh, chững chạc. Với cái vẻ đẹp ấy, ai trong trường còn không biết Xử Nữ nữa. – Hiếm khi thấy cậu tới muộn á nga~ – Ngưu ngốc, muộn hồi nào hả? – Xử Nữ cốc yêu cô bạn – Tại các cậu đến sớm quá thôi! – Còn Bạch Dương? Cậu ta sao chưa tới nhỉ? – Thiên Bình chợt nói – Chắc ngủ quên vì hôm qua thức khuya đây mà! Song Ngư vừa dứt lại là ánh mắt của cả đám lập tức hướng về cậu. Chớp chớp mắt mấy cái rồi bụm miệng cười. Cái vẻ đó của tụi nó. Song Ngư rất không thích. Đúng lúc đó thì từ phía sau, một ai đó choàng tay qua cổ Nhân Mã. Mái tóc nhuộm màu đỏ đậm, áo sơ mi trắng, cà vạt tím xanh và áo vest trắng bên ngoài. Chiếc quần âu trắng bị thay thành một chiếc quần ngắn đến đầu gối. Tay cậu chàng đeo mấy cái vòng handmade. – Bạch Dương ngốc! Ngủ quên chớ gì! – Hồi nào hả? Xe chết máy thôi! Bạch Dương cốc nhẹ đầu cô bạn Nhân Mã. Mã Mã với Dương là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ, nên mấy hành động thân mật này là hoàn toàn bình thường. Dù vậy, mấy tên ngỗ nghịch như Thiên Bình hay thậm chí là Bảo Bình cũng hay đem ra làm trò trêu chọc khiến cả hai mặt đỏ bừng trông rất dễ thương. – Đông đủ rồi thì vào dự lễ khai giảng thôi! – Xử Nữ vừa nhìn đồng hồ vừa nói. – Ừ, hình như sắp tới giờ làm lễ rồi mà nhỉ? – Thiên Yết tiếp lời. Sau đó, cả bọn cùng đi vào sân trường để dự lễ khai giảng. Tuy Học viện UTX có hội trường, nhưng những buổi lễ như chào cờ, khai giảng, bế giảng, hay tổng kết đều được tổ chức dưới sân trường để giữ nguyên nét truyền thống. oOo Trong khi cả trường đang dự lễ khai giảng, thì bên ngoài cổng trường, có một chiếc xe ô tô màu đen sang trọng đang đậu lại. Nó nổi bật giữa lòng thành phố, khiến cho người qua đường phải ngoái đầu nhìn bằng đôi mắt trầm trồ, ngưỡng mộ cả xe lẫn chủ nhân của nó. Đâu ai ngờ chủ nhân của chiếc xe sang trọng đắt tiền này là một cô bé cấp ba chứ. Ngồi bên trong xe, là một cô gái với mái tóc đen xoã tự nhiên, hơi xoăn nhẹ phần đuôi tóc, nước da trắng xinh đẹp. Đôi mắt xanh thẫm trông như con lai của cô dán chặt vào màn hình cái laptop đặt trên đùi. Nếu để ý, cô nàng tiểu thư ấy mặc bộ đồng phục của UTX. – Cô chủ, em có định vào trong không? Người tài xế trong bộ vest đen lịch lãm, ngồi ở ghế lái nhìn cô chủ của mình qua kính chiếu hậu. Anh đã làm việc cho cô chủ nhỏ hơn năm năm, bản thân anh cũng rất khâm phục và ngưỡng mộ sự lạnh lùng đến tàn nhẫn, cùng với tài năng xuất chúng của cô. Sư Tử nghe vậy, rời mắt khỏi laptop. Cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi cánh cổng Học viện UTX, khoé miệng nở nụ cười. – Đương nhiên. Nhưng không phải bây giờ. Mà, sao anh không vào đó trước nhỉ? Người tài xế nhìn cô chủ qua kính chiếu hậu, rồi khẽ gật đầu. Ngồi một mình trong chiếc xe đắt tiền kia, một tay chống lên bệ cửa sổ, tay còn lại nhìn người tài xế kiêm quản gia riêng của mình kia, Sư Tử chợt mỉm cười đầy ần ý. Học viện UTX, có lẽ đủ để giết thời gian.

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chương 1: Khu Ổ Chuột trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!