Bạn đang xem bài viết Đọc Chap 34: Lạnh Quá Cho Tôi Ra Khỏi Đây!!! được cập nhật mới nhất trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
*********ta là vạch ngăn ko gian**********Lúc này tại nơi của chúa tể bóng đêm-ken Các ngươi có bị ngu ko hả? Ta cho các ngươi ăn hàng ngày mà sao ngu thía!! Có mấy viên đá cũng lấy ko xong! Đã thế còn bị bệnh hết vào mùa đông nữa chứ! Bla bla….- ken đi đi lại lại tay chỉ chỏ đám nô lệ khiển trách! Đám nô lệ ở dưới thì hứng cả tràn “nước mưa tinh khiết” của ken nên đâm ra…..ngồi chơiVì 1 vài sự cố nên hôm nay sẽ éo có 1 con quỷ nào*********quay lại với 12 sao đang khốn khổ***** Sau khi lang thang 1 mình cuối cùng thì 12 chòm sao đã tới đc 1 nơi cực kỳ đẹp chính là lâu đài băng tuyết Khác với chỗ ban nãy của 12 chòm sao. Chỗ này có tầm nhìn cực kỳ tốt lại ko có bão tuyết và khá ấm áp! Nhà cửa ở đây cũng giống như chỗ chúng ta ở chỉ là xài băng xây nhà thôi! Loa loa loa!!! Thông báo đây! Hôm nay Icy land sẽ tổ chức cuộc thi trượt băng! Phần thưởng thắng cuộc lần này chính là viên đá sức mạnh băng tuyết này! Nhanh tay đăng kí nào Các sao háo hức đi dăng kí và nhận giày trượt nhưng khi nhận rồi mới phát hiện ra 1 điều hết sức kinh khủng!! Là chẳng mắm nào biết trượt hết!!! Thôi kệ tính sao thì tính….. Phần thi bắt đầu!!!Vì các sao ko biết trượt nên cứ tông phải đối thủ khiến họ té và mất quyền thi đấu! Chúng nó đc ban giám khảo đánh rất cao vì màn trượt đầy sáng tạo của mình! VD sau đây sẽ giúp các bạn hiểu rõ… Cặp đôi bạch dương sư tử đang bay trên lượn vòng Để biết chính xác chúng ta cùng flash back Truyện là vầy! Anh sư đang trượt thì đụng trúng chị bạch. Chị bạch mất thăng bằng té xuống may mắn là đã kịp chống tay đỡ dậy và xoay qua đá 1 cước vào bụng anh sư
Đọc Truyện Nữ Phụ Lạnh Lùng : Nam Chủ Tránh Ra ! Tôi Đâu Phải Nữ Chính ?
Nếu như một người hỏi Hạ Song Ngư tôi…Tình yêu là gì ?
Tình yêu đối với tôi, không phải là một thứ ngọt ngào, không phải là một thứ khiến mình hạnh phúc…Tình yêu, đối với tôi mà nói….là như hàng ngàn con dao cứa vào tim…là nỗi đau chẳng ai thấu….là đau khổ, là đắng cay, là mặn chát….Thử trải qua đi, con người sẽ biết được mùi vị của tình yêu…Không như tưởng ! Tôi đã từng nghĩ tình yêu có màu hồng, quả thực…chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. Tôi đắm chìm trong tình yêu, ngày đêm mơ mộng về nó ! Cuối cùng thì sao ? Bị người con trai mình yêu nhất thẳng tay đẩy xuống vực thẳm, không bao giờ có thể nhìn thấy ánh sáng, cũng không thể nào ngóc nổi đầu dậy….Hắn ta, khiến trái tim tôi…CHẾT !
Phải, tôi chính là tiểu tam vào phá đám chuyện yêu đương của người khác. Nhưng tôi yêu hắn, yêu nhiều đến mức chính bản thân tôi cũng không thể biết được…Nhưng hắn yêu cô ta, yêu người Nữ Chính trong trái tim hắn, gạt bỏ đi tình yêu vừa mới chớm nở của tôi. Như một bông hoa úa tàn, tôi sụp đổ ! Tôi đã khóc rất nhiều, khóc nhiều đến mức đôi mắt trở nên khô khốc, không thể nào khóc được nữa…Xung quanh bỗng trở nên giá lạnh một cách kỳ lạ. Cơ miệng tôi bỗng nhiên co rút….Tôi đã quên mất cách để cười…
Tôi thề, tôi sẽ không bao giờ YÊU nữa !
Nhưng số phận dường như không buông tha cho tôi, đến cái mạng nhỏ này cũng không giữ được…Giữa cơn mưa, cái xác lạnh lẽo của cô thiếu nữ vừa tròn 18 tuổi nằm lăn trên nền đất, tim đã ngừng đập. Mái tóc bạch kim ướt sũng, đôi môi hồng bỗng tái nhợt đi. Máu từ trên đỉnh đầu tuôn ra ngày càng nhiều, hòa cùng vào những giọt mưa mặn chát…Cũng tốt, nếu tôi chết đi, tôi có thể quên anh ta, bắt đầu lại ở kiếp sau, sẽ không còn tình yêu nào nữa !
Cả cơ thể tôi bỗng dưng lơ lửng giữa một khoảng không vô tận, bao trùm bằng một màu trắng không có kết thúc. Nơi này…là đâu ? Phải chăng đây là thiên đường, trống trải quá ! Không phải người ta nói rằng, thiên đường là nơi rất đẹp hay sao ?
Bỗng một thứ ánh sáng lóe lên, ý thức tôi mất dần, tôi lịm đi…
” OA ! ”
Tôi tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm trên gò má, thở dốc. Rốt cuộc, chuyện gì đã xảy ra vậy, không phải tôi chết rồi sao ? Đầu tôi vẫn còn đau điếng, nhưng nơi đó chưa từng có vết thương nào cả ? Tôi khẽ đưa mắt nhìn xung quanh, tất cả đồ ở đây đều là thuộc dạng đắt tiền, nhưng đây không phải phòng tôi….Cánh cửa bật mở, một người phụ nữ trung niên bước vào, trên người mặc bộ váy chỉ dành riêng cho quản gia.
” Con này nữa ! Mày lại bày trò gì thế ? Có biết là Ngọc Nhi tiểu thư vẫn còn chưa thức giấc, sáng sớm đã hét la um sùm rồi !? ”
Ngọc Nhi…tên của cô ta – người con gái mà hắn yêu ! Là một sự trùng hợp ngẫu nhiên sao, hay tất cả đều là sự sắp đặt. Tôi nhìn bà quản gia, cất giọng :
” Bà có quyền ăn nói với tôi thế sao ? ”
Bỗng dưng bà ta bật cười lớn, khiến cho tôi càng thêm nghi hoặc
” Mày là cái thá gì mà tao không được xưng hô như thế ? Mày chỉ là con riêng của ông chủ với tình nhân riêng, đến tư cách còn không có…Được ông chủ cho vào đây ở đã là phúc lớn rồi ! ”
À, hóa ra cũng chỉ là con của tình nhân mà thôi, vốn dĩ đến cái quyền lợi cũng không có…Người ta khinh cũng là chuyện thường tình. Dù chưa hiểu chuyện gì, nhưng tôi vẫn bước xuống khỏi giường, nhìn bà ta với ánh mắt chán ghét
” Bà nghĩ tôi sẽ khóc trước câu nói đó của bà sao ? Đừng ảo tưởng ! Bà dám xưng hô cái giọng đó trước mặt tôi một lần nữa, đừng trách sao tôi ác ! ”
Bà quản gia sợ tái mặt, đầy không phải là con bé tiểu thư mít ướt mà bà ta từng biết. Trước mặt bà bây giờ, là một tiểu thư với ngữ khí vô cùng mạnh, khí chất vô biên, lời nói mạnh mẽ cùng với đôi mắt hổ phách đỏ rực, nhưng có thể thấy trong đó là sự trống rỗng…Rốt cuộc, sao con bé đó lại thay đổi đến mức này !?
Bà quản gia hoảng sợ, hốt hoảng đẩy cửa rời khỏi. Tôi nằm xuống, bỗng kí ức của thân chủ ùa về như thác đổ. Hóa ra tôi đã thực sự chết, nhưng linh hồn bị đẩy vào một thân thể khác, cũng như ở một thế giới khác. Thân chủ hiện tại của tôi là một cô gái cũng tên Hạ Song Ngư, mẹ là tình nhân của Hạ Trình, sinh ra cái thứ nghiệt chủng là tôi. Sau đó, mẹ vì bệnh qua đời, được Hạ Trình thương hại cho vào Hạ Gia ở cùng, không có một chút danh phận. Được thừa hưởng sắc đẹp từ mẹ nhưng cơ thể vô cùng yếu đuối, thường hay đổ bệnh. Có một cô chị của mẹ kế là Hạ Dương Ngọc Nhi. Cô gái Hạ Song Ngư đem lòng yêu chàng trai Đỗ Ma Kết, nhưng anh ta lại yêu Ngọc Nhi, vô tình đã khiến cô gái kia sinh lòng ghen ghét. Về sau, Ngọc Nhi còn thu hút được những chàng trai khác, khiến cô càng thêm tức giận. Từ đó trở thành một người thích đeo bám các chàng trai, chỉ mong họ yêu mình, nhưng chuyện đó không xảy ra…Và rồi đổ bệnh ngay trong một đêm nào đó, tắt thở chết. Đúng lúc tôi xuyên qua, trở thành thế thân trong câu chuyện tình này…Hạ Song Ngư này…cũng giống Hạ Song Ngư tôi, phải không ?
Chỉ tiếc mình là Nữ Phụ, không thể thay đổi vận mệnh của mình là phải có kết cục bi thương, chi bằng đừng làm gì nữa, Nam Chính yêu Nữ Chính, cho họ hạnh phúc về bên nhau đi…Dù sao, tôi cũng đã thử cái thứ tình yêu đắng ngắt một lần rồi, tôi không muốn thử lại một lần nữa. Vì người con trai đó, cảm xúc của tôi giờ mất hút, đến cười cũng chẳng cười được, tâm hồn vô cảm, được bao bọc trong một lớp băng, không thể nào rạn nứt !
Đọc Chap 34: Danh Gia Vọng Tộc
-Bạch Dương, tôi thích cậu! Song Ngư lỡ miệng nói ra tiếng lòng của mình. Khoảng 3 giây sau, nàng ta bắt đầu đỏ mặt. Ôi! Cô vừa mới tỏ tình với người ta sao? Song Ngư hé mắt lén nhìn Bạch Dương. Thấy anh ta không có vẻ gì là để tâm lắm, anh vẫn chăm chú băng bó cho cái chân rỉ máu của cô, lơ đãng đáp lại: -Ừ, tôi cũng thích cô. Song Ngư bị sốc nặng! Hôm nay trí thông minh của hắn có phải là bị giảm sút không? Đừng nói là hắn…hắn…hiểu nhầm ý cô…Là “thích” theo kiểu…bạn bè sao?… Ặc! Thế này còn đau hơn cả bị từ chối nữa… Song Ngư cũng không nói gì nữa. Dù sao cũng có chút may mắn, sau này cô phải cẩn thận. Đúng là cái miệng hại cái thân, nếu lần này mà bị Bạch Dương từ chối, cô sau này làm sao dám nhìn mặt hắn nữa? Bạch Dương sau khi băng bó xong, sợ cô nghịch ngợm rồi lại bị thương nên hôm nay hắn đình công, ở nhà với cô. Hắn rất hiếm khi nghỉ việc như vậy, nhất là khoảng thời gian này, đã trôi qua gần nửa tháng, rất nhanh sẽ đến chiến tranh. Hắn cũng không cho Song Ngư tập luyện, vì cô đang bị thương,và có vẻ vẫn hơi sốt. Hắn thở dài, lấy tạm chiếc tạp dề, vào bếp, nhóm lửa, đặt 1 chiếc nồi lên. Song Ngư ngớ người. Hắn…biết nấu ăn sao? Vậy thì tại sao mấy ngày trước chỉ luôn cho cô ăn cháo hàng? -Anh biết nấu ăn ư? -Ừ. Chỉ là ít nấu thôi. … Đúng là cạn lời với hắn ta .-. Song Ngư tạm thời không thể nói gì được nữa, cô ngồi im ngắm Bạch Dương. Cách hắn thái đồ ăn, cầm chảo hay nếm thử đều thật…chuyên nghiệp, thậm chí còn lẫn lộn một chút phong thái quý tộc, và có phần cuốn hút lạ thường. Đàn ông vào bếp…thường quyến rũ thế ư..?
Song Ngư tự hỏi bản thân, tâm trí mơ mộng, bay bổng ở đâu đó mãi đến khi Bạch Dương bưng món súp ra mà nàng vẫn chưa hoàn hồn. Bạch Dương quơ tay, nhéo má, cấu chí Song Ngư mà cô vẫn không phản ứng. Mất kiên nhẫn hắn “tặng” ngay 1 nụ hôn vào má phải Song Ngư. Sự thật thì, ở Wonderland khá là phóng khoáng. Hôn má còn là 1 hành động chào hỏi của giới quý tộc và hoàng tộc. Bạch Dương dù xuất thân từ 1 gia đình nông dân nhưng do hoạt động cho Nữ Hoàng nhiều năm nên cũng có thể coi cậu là 1 quý tộc , dù không được nhiều người biết đến. Nhưng Song Ngư thì hoàn toàn ngược lại. Cô sinh ra ở châu Á, nơi mà rất coi trọng những hành động nhỏ như cái ôm, cái hôn. Việc bị một người khác giới thơm vào má là chuyện mà chỉ những cặp đôi thường làm, nhưng việc quan trọng là cô và hắn đâu phải là 1 cặp đôi?! Bạch Dương biết rất rõ cái tính cách cổ quái này của Song Ngư, nên đã lợi dụng nó. Quả thực rất hiệu quả. Ngay sau đó nàng mơ mộng kia liền giật mình, đỏ mặt và tay bâng quơ đánh vào lưng con cừu gian xảo kia. – Bạch Dương! Sàm sỡ! Sàm sỡ! Lợi dụng hôn trộm tôi! Từng cái đánh giáng xuống tấm lưng của Bạch Dương. Tuy Song Ngư thân hình nhỏ bé vậy mà lực tay thì không nhỏ chút nào. Hắn chỉ âm thầm chịu đựng. -Cô đánh xong chưa? Cánh tay đang giơ lên liền hạ xuống. Song Ngư ổn định hơi thở của mình, sau khi đã bình tĩnh lại, cô nói: -Xong rồi. -…Vậy ăn cái này đi. Bạch Dương bưng bát súp lên đưa cho Song Ngư. Cô hơi nghi ngờ nhưng cũng cầm lên ăn một thìa. Thìa đầu tiên, không tệ! Ăn tiếp. Thìa thứ 2, cũng ngon! Ăn tiếp. Thìa thứ 3, hình như càng ngày càng lôi cuốn thì phải? Tiếp tục ăn! Thìa thứ 4…
Đọc Chap 23: Tôi Cô Độc
Bảo Bình đứng dựa vào cửa. Chẳng trách cô cảm nhận được 2 luồng sức mạnh linh thú của Sư Tử. Ra là Song Tử. Test thử sức mạnh linh thú của Sư Tử truyền cho Song Tử nào. Đột nhiên, Song Tử cảm nhận được luồng Ma Pháp quen thuộc. Đây là lần đầu tiên anh có Thiên Pháp mà. Là Bảo Bình!_ Sư Tử nằm trên giường. Bảo Bình!???!!!_ Song Tử hốt hoảng. Anh sợ người khác biết anh sử dụng sức mạnh linh thú để trèo lên phòng Sư Tử. Anh đã được dặn không được tuỳ tiện sử dụng Thiên Pháp khi chưa được huấn. Nhưng anh giống như Sư Tử, rất năng động nên bản thân anh đã sớm lĩnh ngộ và có thể sử dụng Thiên Pháp. Bảo Bình chỉ đứng đó. Bốn con mắt nhìn đăm đăm vào cô. Gọi 5 người còn lại, hẹn chỗ cũ, tối nào cũng vậy._ Bảo Bình nói xong liền quay đi. Song Tử và Sư Tử cũng đã hiểu, Song Tử để lộ Thiên Pháp của bản thân, chắc chắn sẽ gây tổn thương đến bản thân. Cần phải học cách phong ấn Thiên Pháp của mình. Ngang qua phòng Cự Giải, Bảo Bình thấy Song Ngư đang giúp Cư Giải ăn, chăm sóc tận tình, không cần đến cô. Lúc 5h, tại bãi đất sau trường. Thiên Yết, Bạch Dương,Thiên Bình, Nhân Mã, Song Tử và Kim Ngưu đều có mặt. Cự Giải đâu?_ Nhân Mã hỏi Bảo Bình Vẫn còn mệt. Ủa, vậy Xử Nữ vẫn mệt sao?_ Kim Ngưu hỏi Ừ, vẫn mệt Vậy Bảo Bình, cô đã ổn chưa?_ Thiên Yết hỏi Đã ổn. Thôi thôi, mọi người nghe đây, chúng ta sẽ tập luyện cách che giấu Thiên Pháp mà ta có, nhằm bảo vệ cho bản thân, tạm thời mọi người đừng hỏi han nhau nữa, thời gian có hạn, hãy khẩn trương._Ma Kết bước lên một bước cất tiếng nói dõng dạc. Ma Kết, cô không sao nhì?_ Bạch Dương ha hả Bạch Dương, tôi đã nói gì?_ Ma Kết trừng mắt nhìn Bạch Dương nhưng lại vẽ trên môi một nụ cười.
Là Thiên Yết gọi cô. Thiên Yết?_ Bảo Bình hỏi. Cô huấn cho tôi._ Thiên Yết Tại sao?_ Bảo Bình Tôi thích_ Thiên Yết buông lời bá đạo Tôi khônh thích._ Bảo Bình xoay hẳn người lại với Thiên Yết, đối mặt trả lời. Ma Kết không thể huấn 2 người cùng lúc._ Thiên Yết Tôi có thể, cô ấy có thể._ Bảo Bình Cô…_ Thiên Yết nhìn Bảo Bình.
Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chap 34: Lạnh Quá Cho Tôi Ra Khỏi Đây!!! trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!