Xu Hướng 12/2023 # Đọc Chap 10: Anh Em # Top 19 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Đọc Chap 10: Anh Em được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Nó nhìn cậu mỉm cười một nụ cười bí ẩn, lạnh lẽo pha thêm chút tàn nhẫn. Sau đó nó chạy theo đứa bé kia hay chích là cậu lúc nhỏ. Lúc đó cậu mới 10 tuổi. Và đó là khoảng thời gian đẹp nhất của cậu. Những khung cảnh bình dị hiện lên trước mắt cậu cùng nụ cười ngây thơ của hai đứa trẻ trong vòng tay bảo bọc của cha mẹ. Trước mắt cậu bỗng nhòe đi. Từ sâu trong thân tâm cậu chỉ mong lúc ấy giá mà thời gian ngừng trôi qua thì thật tốt biết bao. Có lẽ cậu sẽ vẫn được hạnh phúc trong khung cảnh bình yên đấy. Nhưng bỗng dưng xung quanh trở nên tối tăm, lạnh lẽo cậu nhìn thấy xung quanh cậu toàn máu và trên sàn là thi thể của cha, mẹ và em trai. Cậu sợ hãi ôm chặt đầu xoa loạn mát tóc bù xù mà hét lên đau đớn. ” Tại sao vậy ? Tại sao anh lại không chết hả anh hai?”“Tại sao anh lại để cho em, cha và mẹ chết vậy anh hai ???”“Tại sao anh lại không cứu mọi người chứ ?? Hay anh là kẻ đã giết họ.”“KẺ GIẾT NGƯỜI ““KẺ GIẾT NGƯỜI”“TÔI HẬN ANH , ANH HAI”

“TÔI HẬN ANH …” Những tiếng kêu gào thảm thiết vang lên trong đầu Xử Nữ rất rõ ràng và đáng sợ. Xử Nữ hét lên và ngồi thụp xuống, khuôn mặt cậu tiều tụy hiện rõ nét sợ hãi tột độ.KHÔNG….KHÔNG…KHÔNG Tiếng kêu đứt quãng của cậu càng làm cho giọng nói bí ẩn ấy lộ rõ vẻ hả hê, xung sướng. Anh hai à anh biết không em đã luôn ghen tị với anh đó. Khi tài năng của anh được bộc lộ cha mẹ chỉ luôn quan tâm tới anh- cái cây hái ra tiền của họ. “Anh biết lúc đấy tôi bị đối xử thế nào không ?? Tôi chả khác gì một đứa con hoang dù cho tôi cùng trứng đẻ ra với anh. Tôi bị cha mẹ ghẻ lạnh, bị bạc đãi,… tôi hân anh lắm anh biết không anh hai. Giá mà anh đừng có mặt trên đời này thì tốt biết mấy. Tôi sẽ không phải chịu khổ sở như lúc đó. Anh biết không vào lúc anh có buổi diễn tối muộn. Bọn mafia đã xông vào nhà chúng ta chỉ để lấy được chiếc đàn violin của vị thiên tài là anh. Cả gia đình đã bị chúng giết không thương tiếc.”TẠI SAO VẬY?? TÔI ĐÃ NÓI CHO CHÚNG BUỔI DIỄN CỦA ANH NHẰM MUỐN TRỪ KHỬ ANH VẬY TẠI SAO ANH VẪN CÒN SỐNG.TÊN GIẾT NGƯỜI !! CHẾT ĐI !! CHẾT ĐI !! Nghe tiếng kêu oán hận của giọng nói đó cậu bất giác đau đớn Lúc đấy có lẽ cậu đã chết rồi nhưng cậu lại may mắn được Bạch Dương cứu mạng.Anh là ai? Tại sao anh lại cứu tôi ?Bởi vì tôi còn muốn nghe tiếng đàn của em Đột nhiên có một bàn tay lạnh lẽo cần vào cổ cậu và bóp chặt.

Cậu ngạt thở nhưng vẫn cố mở mắt nhìn. Là Xử Thanh “Em.. chưa ..chết.. Xử… Thanh.” Xử Nữ khó khăn mở miệng. Chết tiệt cậu sắp mất ý thức rồi khó thở quá. “Anh biết tại sao tôi còn sống không anh trai là vì tôi HẬN anh nên tôi mới sống dậy để mang anh xuống dưới hoàng tuyền để gặp lại cha và mẹ những con người ấy chắc đang mong chờ anh lắm đó ANH TRAI à.” Cậu nhìn thấy đôi mắt của Xử Thanh mang đậm nỗi hận thù cùng sát khí nhìn cậu. Khi sắp mấy ý thức cậu bỗng cảm thấy bản thân mình có thể hít thở trở lại ho mấy cái rồi ngước nhìn lến. Là Bạch Dương “Sao anh lại ở đây ?? Mọi người đâu ??” Xử Nữ ngạc nhiên hỏi “Chứ không phải tại em sao. Đứa ngốc này.” Bạch Dương gõ đầu Xử Nữ mỉm cười dịu dàng. Anh quay lại nhìn kẻ vừa bị anh đánh văng ra kia bằng ánh mắt kiêu ngạo, khinh thường của một vị quý tộc. “Dù ta không biết ngươi là ai nhưng ngươi sẽ phải hối hận vì dám cả gan đụng bàn tay dơ bẩn của ngươi vào người vợ của ta đó.”

“Chấp nhận đi kẻ cô hồn đáng thương hôm nay chúng ta sẽ tấu khúc ca để tiễn vong cho ngươi.” Xong anh quay sang nháy mắt đầy ẩn ý với Xử Nữ như hiểu ra cậu đứng dậy cháp hai tay vào nhau chợt xung quanh cậu phát ra những tia sáng dịu dàng. Biết lúc này Xử Nữ đang chuẩn bị tang lễ Bạch Dương cũng nhanh chóng vụt mất tiến đến đối phương để tiến hành bắt giữ. Bạch Dương thoắt cái biến ra sau lưng Xử Thanh giơ tay chém vào người Xử Thanh. Nhưng Xử Thanh lại né được nền chỉ bị rách chút áo cậu vung đôi xong đao lên chém tới tấp về phía Bạch Dương. Cứ như vậy tạo thành một màn “Người đánh ta né “ Bạch Dương quả thật lúc đầu hơi khinh thường khả năng của Xử Thanh nhưng không ngờ cậu ta cũng rất mạnh có thể theo kịp tốc độ của anh đúng là có chút kinh hách. Nhưng tất nhiên nói về độ tuổi thì Bạch Dương xứng đáng làm cụ kị của Xử Thanh nên anh có khá nhiều mưu mẹo khó lường Điển hình là bây giờ trong khi Xử Thanh vung đao tới tập vào Bạch Dương thì cậu lại chỉ chạy vòng quanh. Nhìn vào thì như mèo vườn chuột nhưng thực ra là chuột bắt mèo. “Cậu thua rồi nhóc à. Chú còn non lắm cần học hỏi thêm đi.” Bạch Dương đứng lại mỉm cười tự mãn nhìn Xử Thanh đang bị đống bẫy ông giăng trói chặt không thể cử động. “Đồ khốn, xấu xa, hèn nhát nếu giỏi thì anh đánh trực tiếp với tôi này tên khốn kiếp “ Xử Thanh bị trói tức mình chửi Bạch Dương đôi mắt mang đậm sát khí cảm tưởng chỉ nhìn thôi cũng có thể khiến người ta chết. “Không thích “ Trái với sự tức giận của Xử Thanh Bạch Dương lại vô cùng thong thả, cợt nhả. Bạch Dương chuẩn bị bay đến chỗ Xử Thanh để mang cậu về làm lễ đưa tiễn thì Uỳnh – một tiếng động dữ dội vang lên khiến mọi thứ chìm trong khói trắng. Lúc nhìn lại thì thấy đống dây trói Xử Thanh đã đứt còn Xử Thanh thì bị một người đàn ông mang mặt nạ mang đi mất. “Thật sự xin lỗi vì phá hỏng buổi lễ nhưng đứa nhóc này không thể đi sớm như thế được. Vậy tôi mượn đứa nhỏ này chút nha. Bye bye cặp đôi ngọt ngào nha.” Sau khi hắn rời khỏi kết giới cũng xóa bỏ Bạch Dương bế Xử Nữ mang đến chỗ mọi người “Mừng cậu trở về Bạch Dương, Xử Nữ” Mọi người nhìn hai người mỉm cười vui vẻ “Ờ tôi về rồi đây mọi người”

Đọc Chap 32 Anh Yêu Em!

. .Rắc , rắc , rắc… Tiếng bẻ cổ nghe thật giòn giã . Một cô gái có mái tóc nâu dài ngang lưng , phần đuôi tóc nhuốm màu đỏ đen . Cô chính là Song Hạt , cô đang bẻ cổ tên bảo vệ . Cùng lúc đó , NM , BD và TB đã tận mắt thấy . Còn có CG , KN , ST và BB vừa mới đến– Song Hạt… Cô mau chả Ngư nhi lại đây ! NM kiên quyết nói , cô ta chỉ nhếch môi cười – chà ~ đông đủ quá nhỉ ? Hình như còn thiếu 3 người nữa thì phải ! Xung quanh Song Hạt hiện giờ là bọn họ nhưng không ngờ… xung quanh bọn họ lại là một đám quỷ đang thèm khát dương khí của người . Đám quỷ đó nhanh chóng lao tới từng người một bắt buộc bọn họ phải đánh trả… MK , XN và TY vừa đến đã bị lũ quỷ nhào tới muốn hút dương khí . TB nhanh chóng đến chỗ XN gắt lên người cô bột trăng rồi bảo – Xử nhi , bột trăng có tác dụng che đi dương khí của cậu . Câu mau hôn Kết để truyền bột trăng ! – nhưng… – Xử nhi… XN chạy đến chỗ MK , hôn lên môi anh khiến anh bất ngờ song cô lại phải giải thích . TB nhìn xung quanh cố tìm bóng dáng của ai đó , khi đã tìm được cô lại phát hiện… Anh đang đấu với vài con quỷ nhưng lại có một con quỷ đang dần tiến tới định đâm anh từ phía sau . Cô nhanh chóng chạy tới…” Yết… “ TB nhào tới hôn lên môi TY làm cho anh bất ngờ – em chủ động sao ? TY hỏi làm cô ngượng sắp chết . – chủ động gì chứ !! Bột trăng không thể gắt lên người nam chỉ có người nữ mới có thể truyền cho người nam ! TY ôm lấy vòng eo cô rồi nói . – như vậy vẫn chưa đủ ! TY tham lam hôn lấy môi TB làm cho mấy sao xung quanh phải dòm ngó . . . – chả Ngư nhi lại cho tôi ? NM hiện đang đứng trước mặt Song Hạt . Cô ta chỉ nhếch môi cười hỏi – tại sao ?

NM kiên quyết nói – tôi không muốn cô ấy rời khỏi tầm mắt của tôi , càng không muốn cô ấy phải sống trong bóng tối hay chịu sự tổn thương nào ! Vì thế… chả Ngư nhi cho tôi đi ! Những lời NM nói , SN đều chính tai nghe rõ từng chữ một . Song Hạt chỉ cười rồi lại nói – anh là đang yêu cô ta sao ? NM lưỡng lự , anh không nói ra được ! Anh đang chờ gì chứ ? Sao anh lại không nói ra ? Song Hạt nói tiếp – tại sao anh lại không trả lời ? NM lặng thinh nhưng SN lại mong mỏi câu trả lời của anh – đúng ! Tôi yêu cô ấy ! Các sao còn lại có chút ngỡ ngàng lại có chút vui . Song Hạt lặng thinh , thở dài rồi lại nói – thật ra… Tôi cũng chỉ muốn tốt cho Song Ngư . Từ nhỏ cô ấy không có mái ấm , không có tình thương . Ở trong cô nhi viện thì lại bị xa lánh . Từ khi cô ấy được nhận nuôi thì nhân cách này đã không còn tồn tại thế nhưng… chỉ vì tình bạn , tình yêu của Song Ngư mà tôi lại tái sinh một lần nữa ! BD lên tiếng . – vốn dĩ chính cô đã tự tái sinh bản thân mình . Khát khao bảo vệ Ngư nhi đã hình thành nên cô nhưng… cô lại không thể nào hiểu Ngư nhi ! Song Hạt cười , có lẽ BD nói đúng hoặc có lẽ cô không nên tái sinh trên đời này ! – Nhân Mã , anh có búa gỗ đúng không ? NM ngơ người rồi gật đầu , cô nói – lấy nó ra ! Vừa gõ lên đầu tôi vừa nói ‘ linh hồn , thanh tẩy ! ‘ NM rút PadWorld ra , cây búa gỗ xuất hiện trên tay NM . Anh tiến tới gần cô rồi nói – cảm ơn cô ! Anh cầm cây búa vừa gõ lên đầu Song Hạt lại vừa nói. – linh hồn , thanh tẩy ! Linh hồn của Song Hạt trở thành những hạt trắng li ti bay lên trời cao . SN trở lại , Song Hạt ra đi SN nhìn NM hỏi – những lời vừa rồi… Đang nói giữa chừng , NM cắt ngang – đúng vậy ! Anh yêu em End ~van3008 – chap mới theo yêu cầu của cậu ! ^^

Đọc Chap 29: Em, Cậu Ấy Và Anh

Thiên Yết đưa Kim Ngưu về biệt thự họ Lãnh. Căn biệt thự sang trọng nhưng ưu uất, không lấy đến một người làm chỉ trừ ông quản gia già đang bận bịu vài chuyện sau vườn. Kim Ngưu bước vào phải choáng ngộp với nội thất của nó, căn nhà to thế này mà chỉ có ba người sống thật sự quá phí còn kể đến ông Scorpio hay vắng nhà nên chỉ mình Thiên Yết ở cùng lão quản gia. – Sao nhà mình lại không thuê người giúp việc vậy nhỉ_ Kim Ngưu thắc mắc hỏi Thiên Yết, không chỉ cô mà bất cứ ai đến đều sẽ cảm thấy lạ về điều đấy. Tay đang nắm lấy cánh tay của Kim Ngưu, Thiên Yết buông ra, xoay người lại đối diện với ánh mắt dò xét của cô mà trả lời. – Đấy là sự trừng phạt mà cả ba và tôi phải gánh chịu. Nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của Kim Ngưu, Thiên Yết phì cười, vì đang đứng trên bậc thang cao hơn mà cậu dễ dàng đưa tay xoa đầu cô nhóc người yêu. – Sống trong cô đơn là hình phạt dành cho những người bỏ rơi gia đình của mình. Kim Ngưu thoáng thấy vài tia buồn trong nụ cười dịu dàng của cậu, dùng cả hai tay cầm lấy bàn tay mà cậu nhẹ nhàng xoa đầu cô của Thiên Yết, ánh mắt ngân ngấn nước mà cất lời. – Kể từ bây giờ cậu không đơn độc nữa, cậu luôn có tôi bên cạnh. Nắm lấy đôi bàn tay nhỏ của Kim Ngưu kéo cô tiếp tục bước đi. Ngừng chân trước cánh cửa có chữ Thiên Yết, Kim Ngưu bất giác rút tay lại lùi về sau đưa ánh nhìn kỳ thị về phía chàng trai mỹ nam trước mắt. – Gì đây sao lại đưa tôi lên phòng riêng của cậu làm gì chứ. Thiên Yết nở nụ cười đầy nham nhở cánh tay dài nhanh chóng kéo Kim Ngưu sát lại gần, quay người lại, áp cô vào trong cánh cửa cả chóp mũi của cậu cũng chạm mũi cô vậy là đã hiểu khoảng cách hai người là bao xa. Mặt Kim Ngưu đỏ gây tim đập nhanh liên hồi tuy đây không phải là lần đầu ở cạnh nhau trong khoảng cách như vậy. Nụ cười trên môi Thiên Yết sớm tắt đôi mắt xám khói của cậu cũng đã khép lại Kim Ngưu bất giác cũng khép mi mắt theo. – Thiên Yết, đây là thứ cậu cần ạ! Trong khoảnh khắc môi hai người sắp chạm nhau lại vì tiếng ông quản gia làm cho Kim Ngưu giật bắn người, cô lúng túng đẩy Thiên Yết ra xa chẳng dám ngước mặt lên cứ cúi mặt mà nhìn sàn nhà. Trái với nét mặt ngượng ngùng của cô Thiên Yết thậm chí vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Nhận lấy chùm chìa khoá từ tay ông quản gia, mở cửa phòng mình kéo Kim Ngưu vào trong rồi đóng sầm cửa lại. Còn ông quản gia già thì lủi thủi đi xuống lầu. Bề ngoài và nội thất của căn biệt thự khan trang sang trọng bao nhiêu thì phòng Thiên Yết lại đơn giản đến mức tầm thường. Bước đến cái giường lớn Kim Ngưu ngồi xuống, cô không hẳn là một cô nàng tùy tiện, chỉ vì trong căn phòng rộng lớn này chỉ có duy nhất cái giường cùng với cái tủ quần áo nơi Thiên Yết đang tìm gì đó. Rão mắt xung quanh căn phòng, nó chủ đạo là màu xám từ chăn gối đến màu sơn trên tường, rèm xám cũng kéo kính lại không để lọt một tí ánh sáng nào vào trong. Dừng ánh mắt lại ngay cánh cửa nhỏ bên trong phòng nó chỉ cao khoảng 1m người bình thường muốn qua được chắc phải khom người xuống mà chui sang, tò mò Kim Ngưu hỏi Thiên Yết. – Cánh cửa đó dẫn đi đâu vậy? Nhìn theo hướng Kim Ngưu chỉ, Thiên Yết nở nụ cười nhạt ngừng việc tìm kiếm mà nắm tay Kim Ngưu kéo lại gần cái cánh cửa kỳ lạ kia. – Nó thông qua phòng Song Tử đấy, cậu có muốn qua xem thử không? Ánh mắt hào hứng của Thiên Yết làm Kim Ngưu không ngần ngại mà gật đầu đồng ý. Vẫn dùng chính cái chìa khoá trong chùm chìa khoá mà ông quản gia đã đưa cậu, nhanh nhẹn mở cửa, cúi thấp đầu xuống bước qua, sau đó đến lượt Kim Ngưu. Căn phòng Song Tử rộng như phòng của Thiên Yết vậy, nhưng màu chủ đạo của nó là màu vàng nắng, ngoài ban công là vài chậu cây cảnh. Căn phòng này khá thoải mái trong căn phòng có vô số vật trang trí treo tường trái ngược hoàn toàn với căn phòng Thiên Yết. Bước đến một cái bàn đặt gần với cửa sổ Kim Ngưu đưa tay lấy khung ảnh gia đình, hai người lớn tuổi và hai đứa nhóc một nam một nữ, Kim Ngưu chắc chắn họ là cha mẹ và cô em gái của Thiên Yết, Song Tử. Còn cậu nhóc đang một tay nắm chắc lấy tay mẹ một tay cập cổ cô em gái này không ai khác là Thiên Yết. Trong họ vô cùng hạnh phúc.

– Bảo Bình, Bảo Bình cậu làm sao vậy?_ Ma Kết hốt hoảng mặc kệ đồng đồ đằng kia, bỏ mặc bàn tay đầy xà phòng của mình, phóng nhanh đến đỡ lấy Bảo Bình trước khi cậu ngã hẳn xuống. *** Căn chung cư nhà Sam vẫn như trước nằm sát cạnh biệt thự nhà họ Lãnh. Thấy Song Tử cứ đứng bất động trước cánh cửa đồ sộ từng là nhà của mình với một ánh mắt chứa đầy thù hận. Sam biết là chuyện gì đã xảy ra 10 năm trước, nhưng anh không hiểu được lý do gì mà biến một gia đình hạnh phúc đầy ắp tiếng cười trở thành nơi mà không ai muốn quay trở về như vậy. – Em có muốn vào bên trong không_ Sam bước đến vỗ vai Song Tử. Nhìn Sam một cách khó chịu, cô ra vẻ bất mãn, bĩu môi giận dỗi. – Nhà anh bên kia mà, nhà người ta thì mình vào làm gì cơ chứ_ Nói rồi Song Tử kéo tay Sam qua căn chung cư bên cạnh. Nhà Sam nằm trên tầng năm, kéo cánh cửa sổ ở bếp ra thì căn phòng Song Tử ngay bên cạnh. Một cái bàn dài được đặt giữa căn bếp, trên bàn là vài nguyên liệu mà Song Tử với Sam lúc đi có ghé ngang qua trung tâm thương mại mua để nấu ít món ăn, bên cạnh là cái bánh sinh nhật do cô đặc biệt mua tặng cậu, cô cũng nghĩ đến việc nhờ Cự Giải chỉ mình làm bánh gato chỉ tại cô lười nên đi mua cho tiện cô biết là Sam sẽ chẳng trách đâu. Đứng đối diện nhau, nhìn nhau cười, sau đó Sam với Song Tử choàng tay ra sau lưng người kia thắt dây tạp dề cho nhau. – Bắt đầu thôi_ Song Tử hí hửng xoăn tay áo lao vào công việc nấu nướng. Sau hai giờ đồng hồ căn bếp nhà Sam đã bị Song Tử quậy phá đồ đạt lung tung không còn là căn bếp ngăn nắp sạch sẽ của vài giờ trước. Vậy là Sam quyết định tự làm tất cả, Song Tử không được làm bất cứ thứ gì. Nhìn sang cô gái tóc nâu đứng lẳng lặng một góc bếp mà mang vẻ mặt hối lỗi, Sam bước gần đến cười xuề xoà sẵn trên tay là cái thìa nấu canh, anh cốc mạnh lên trán Song Tử một cái. Xoa xoa cái cục u trên đầu, từ vẻ mặt hối lỗi chuyển sang bất mãn rồi cầm cánh tay anh lên mà cắn xuống để lại dấu hàm răng to tướng trên bắp tay. – Au! Đau đấy nhóc_ Sam cốc thêm một cái vào đầu Song Tử. – Em cũng đau chứ bộ_ Đưa tay sờ lên trán nơi Sam vừa cốc vào, Song Tử nói với giọng oan ức. Sam đưa tay mình lên gỡ tay Song Tử ra, rồi dùng tay mình xoa lên trán cô, cử chỉ ân cần của anh khiến cô quên mất anh là kẻ đã gây ra số cục u trên đầu, mỉm cười một nụ cười tựa ánh nắng chói chang bất giác Sam cũng nhẽo miệng cười theo. – Em vẫn hậu đậu và vô cùng hung dữ như lúc nhỏ_ cuối câu nói của mình Sam kèm theo cái búng trán “yêu thương” rồi cười hô hố quay lại với công việc nấu nướng. Song Tử bĩu môi, lườm Sam một cái sắc lạnh rồi bực dọc đi đến cái bàn dài giữa bếp mà ngồi xuống. – Lúc nhỏ? Anh với em đã từng gặp nhau lúc nhỏ rồi sao?_ Song Tử Một nụ cười nhàn nhạt của nỗi buồn và sự hụt hẫng vẽ lên trên môi Sam. Anh tắt bếp đi đến gần Song Tử ngồi xuống một cái ghế gần đó nhẹ nhàng đưa tay xoa đầu cô. – Không chỉ là gặp nhau mà còn rất thân nhau nữa_ Sam nhìn ánh mắt tròn xoe của Song Tử trân trân vào mình, anh chống hai tay lên cằm cũng gián đôi mắt long lanh nhìn vào tròng mắt nâu kia. – Anh không nghĩ đến sẽ được gặp lại em, thật sự anh đang rất hạnh phúc.

Đọc Chap 7: Tình Cờ Anh Gặp Được Em!!

Chap 7: Tìnhcờanhgặpđượcem!!! -Bảo Bình, cẩn thận! ‘Rầm’ ‘Kít’ Những âm thanh mang rợ vang lên khiến con người ta cảm thấy sợ hãi và không dám nhìn thẳng vào sự việc. Những người đi đường cũng trở nên hoảng hốt. Họ giậc bắn mình, người thì lấy tay che đi không dám nhìn, người thì đứng yên bất động….. Sự việc xảy ra vô cùng nhanh chống, chỉ trong vòng vài tích tắc. Hai chàng trai ấy đã cứu lấy được cô gái nhỏ. Xung quanh chợt vang lên những tiếng xì xào tháng phục. Lực lượng cảnh sát cũng bắt đầu ra tay dẹp loạn. Họ giải tán người dân xung quanh và xử phạt hợp lý với tên tài xế kia. Quay lại 3 nhân vật chính trong vụ án này. Hai chàng trai sau khi cùng một lúc cứu lấy cô gái, vừa nhận thứ được tình hình, cả hai đã có những hành động giống hệt nhau. -Không sao chứ!? -Này!! Họ lườm nhau nhưng vẫn tiếp tục có cử chỉ giống nhau khiến người thứ ba phải bật cười. -Tôi không sao đâu! Cô gái vội đứng dậy phủi phủi lớp đất bẩn dính trên quần áo. Xong cô quay phất lại về phía hai chàng trai, đưa đôi tay nho nhỏ của mình ra. -Hai người đứng dậy được chứ?! Thật cảm ơn. Hai chàng trai nhìn nhau hơi hướng muốn cười một tiếng nhưng thôi, khó quá bỏ đi. Rồi cùng một lúc đứng dậy. Cả ba cùng quay lại hiện trường sự việc vừa rồi. Ai nấy về với nhiệm vụ của mình. Người cần vào xe cùng đã vào, người bắt nghi phạm cũng đã vào vị trí. -Dạ xin lỗi, anh cảnh sát, đây là.. anb của tôi…. tôi bảo lãng anh ấy được không?

Hắn ta vươn tay ra, hình như hắn đang có ý định sờ soạn cô thì phải. Sợ hãi, Bảo Bình ngồi bất động, cô không tài nào cử động được. -Dừng lại đi. Cô ấy không cùng đẳng cấp với mấy người. Một cánh tay khác vươn đến,bắt lấy đôi tay xấu xa kia.Người đó đưa ánh nhìn sắt lạnh vào tên đó. Hắn dường như có chút sợ hãi. Nhưng lại gằn giọng, la toáng lên, hắn như có ý muốn đánh nhau đây mà. Hắn chuẩn bị nhào tới nhưng đột nhiên vấp té thế là bất tỉnh nhân sự luôn. Việc còn lại cứ để cảnh sát giải quyết. -Anh hùng quá nhỉ. Cô gái khúc khích nhìn anh. Trong cô rất thỏa mãn. -Cô bé lớp mấy rồi? Theo nghề này được đấy. Nó vinh quang lắm. Mắt Bảo Bình chợt sáng lên, cô cũng đáp lại nụ cười của người đó. -Cảm ơn anh. Những hai lần cứu tôi. Đối với tôi, anh cũng vĩ đại lắm. Cảnh sát là ước mơ của anh sao. Tôi nghĩ anh sẽ trở thành một người siêu vĩ đại luôn. Anh mở to mắt nhìn cô. Đúng là làm anh mở mang tầm mắt. -Em tên gì? -Dạ Bảo Bình. -Anh Nhân Mã! Tiếng gọi làm gián đoạn cuộc nói chuyện giữa hai người. Nhân Mã rời khỏi chiếc ghế, không quên vẩy tay chào cô. Anh đi đến chỗ cô bé vừa gọi mình, cô bé này đến bảo lãnh anh còn dẫn theo thằng nhóc nhỏ xíu này đi làm gì nhỉ. -Anh phải vào làm thủ tục đã chứ! -Thôi cần gì! Anh buông câu nói lười biếng. -Đi theo em. Giải nhi, cháu ở đây đợi dì một lát.

Đọc Chap 46 : Một Giây Định Mệnh Anh Và Em

– Tôi nói cậu không hả ? đi ra !!! đi ra khỏi đây !!!!!! – Thiên Yết mắng

Xử Nữ không nói gì …….. chỉ ngậm ngùi ôm chặt Thiên Yết …… nước mắt liên tục tuông xuống ……. Máu Thiên Yết rỉ ra ngày càng nhiều đang dần thấm đậm bộ quần áo của Xử Nữ…… các bạn có thể tưởng tượng ra không ?? một khung cảnh chỉ toàn máu và nước mắt ……..

– Cậu là con rối, chỉ là con rối để tôi điều khiển, vì vậy hãy ghét tôi và đi ra khỏi đây ngay

– Ừm……. nếu là con rối…. thì nó sẽ đi theo chủ suốt đời …….. mãi mãi ở bên chủ của nó …….. dành hết tình yêu thương, hạnh phúc, vui vẻ,……. Cho chủ của nó …… tôi là con rối ….. còn cậu là chủ của tôi……. Từ đây về sau … tôi mãi là của cậu

Thiên Yết bị đánh bại trước những lời nói của Xử Nữ ……. Chưa bao giờ anh thua ai cả ….. nhưng hôm nay lại phải gục đầu trước một người ……. Rồi khóe mắt bắt đầu cay …….

– Con rối này ….. sẽ mãi trung thành với chủ của nó …….. vì vậy đừng đuổi nó đi, tuy thể xác không đau nhưng trong lòng đau như dao cứa, làm ơn….. làm ơn…… đừng đuổi nó đi …… nó yêu cậu …… yêu cậu hơn cả bản thân của mình

Thiên Yết chịu hết nổi rồi …….. anh không muốn nói thêm 1 lời nào nữa …… anh chấp nhận thua ……

– Nhưng nếu con rối đó ở đây , thì nó sẽ chết !!!!!!!! và chủ của nó sẽ rất đau lòng ….. nó có biết không ?? – Thiên Yết nhẹ giọng

– Con rối cũng có cảm xúc ….. nó bỏ đi ….. thì chủ nó cũng sẽ chết …. Vì vậy nó thà chết cùng chủ nó ….. còn hơn phải quằng quại cô đơn suốt cuộc đời

– Tôi xin cậu hãy ra khỏi đây đi……. Cậu có thể tìm người khác thay thế tôi mà….. Leo, Leo có thể cho cậu hạnh phúc

– Đến giờ mà cậu còn không hiểu hả ???? người tôi yêu là cậu, là cậu, bây giờ là cậu, sau này là cậu và mãi mãi vẫn là cậu, không ai có thể thay thế được cậu ……… cho nên đừng bao giờ nói như vậy nữa !!!!!! cậu làm tôi đau đấy – Xử Nữ giàn giụa nước mắt

Thiên Yết bắt đầu khóc thiệt rồi ……. Nước mắt của anh làm ướt cả tóc Xử Nữ …… có thể nghe được những lời đó từ chính miệng người mình yêu …. Thì có chết anh cũng vui lòng rồi …….

– Ở đây có bom, bom sẽ nổ, cậu sẽ chết – Thiên Yết đã mất hết sức sống

– Ừm, tôi biết, tôi sẽ chết

– Cậu biết rồi nhưng tại sao còn ngoan cố ở lại đây

– VÌ TÔI YÊU CẬU – Xử Nữ nói lớn

Thiên Yết gục đầu im lặng ……… anh và cô sẽ chết ……. Mọi thứ chấm dứt…… họ sẽ đi về đâu ……

– Hứa với tôi một chuyện ??? – Xử Nữ bắt đầu ngừng khóc

– Còn hứa gì được nữa

– Dù thiên đàng hay địa ngục …….. cậu cũng phải dẫn tôi theo …… không được buông tay tôi

– Được

Xử Nữ ôm chặt Thiên Yết…….. cô chấp nhận chết bên người mình yêu còn hơn sống mà dằn vặt bức xót bên cạnh Leo ……

” Cho em biết thế nào là hạnh phúc ….

Anh không nói gì chỉ nhẹ cười trong tim ….

Giá mà em biết chính anh cũng kiếm tìm …

Một hạnh phúc mang tên em vĩnh cửu..

Kawi – Shock tình ”

– Đến nước này thì chỉ còn 1 cách – Thiên Yết chợt nói

– Cách gì ??????

– Cậu đem quả bom cạnh cửa lại đây

Xử Nữ vâng lời ……. Chạy đến cầm trên tay liền chẳng một chút lo sợ …..

– Tháo nắp phía sau ra

Xử Nữ ngồi cạnh bên Thiên Yết …… im lặng làm theo

– Trong đó có gì ??? – Thiên Yết hỏi

– 2 sợi dây, 1 xanh và 1 đỏ

– Thời gian còn 5 phút nữa bom sẽ nổ

– Ừ ừ, cậu định kêu tôi làm gì – Xử Nữ thản nhiên

– Cậu thích màu nào thì cắt đi, trong 2 sợi dây đó, sẽ có 1 cái nổ và 1 cái vô hiệu hóa quả bom, có mang theo kéo không

– Có, để tôi lấy

Xử Nữ rút trong cái giỏ nhỏ mà cô đeo chéo …….

– Cậu thích màu gì ???? – Thiên Yết bình thản hỏi

– Màu đỏ, vậy tôi cắt màu đỏ

Thời gian còn 30 giây

– 50 % sống và 50 % chết , mà dù sao thì tôi và cậu cũng ở bên nhau, vì vậy đừng áp lực, cứ làm theo suy nghĩ

5s

4s

Xử Nữ đưa kéo vào …….. và chuẩn bị cắt

3s

2s

Nổ hay không nổ……… chết hay không chết ……. Thì họ cũng bên nhau…. Không có gì ngăn cản được

Xử Nữ đã bắt đầu …… Cả 2 nhắm nghiền đôi mắt ……. Tim đập với tốc độ cực nhanh …. Trong giây phút kinh hoàng đó ……

Không gian dường như vắng lặng …. ….. chỉ còn tiếng đồng hồ kêu

Tích tắc, tích tắc, tích tắc

Và ………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

Ánh sáng chiếu rọi vào 2 con người ấy ……… không phải là bom nổ ….. mà là ánh nắng chói chang của mặt trời ……

Tiếng đồng hồ ngừng ……

Thời gian dừng lại ngay lúc 1 s

Xử Nữ và Thiên Yết mở mắt ra …… Xử Nữ nhảy lên khóc nức nở ôm chằm lấy Thiên Yết ….. họ được sống …… họ được tận hưởng hạnh phúc …… ông trời đã cứu họ ( nói đúng hơn là tác giả cứu ) ……

– Xử Nữ – Song Ngưu chạy vào

Do lúc nãy chiếc xe chở Xử Nữ chạy quá nhanh …… mà khi Ma Kết chạy qua thì lại gặp đèn đỏ …… nên phải mò tìm khắp nơi …… mới ra

– Ngừng lại rồi, bom ngừng lại rồi – Xử Nữ siết chặt vòng tay

Thiên Yết liếc mắt nhìn qua …… một dấu chấm hỏi to đùng hiện lên đầu anh

– Tại sao cậu nói thích màu đỏ mà lại cắt màu xanh ?

– Vì ……… tôi nghĩ màu đỏ là dây tơ hồng của chúng ta …. Nên tôi không muốn cắt nó

Cái tính suy nghĩ vu vơ của Xử Nữ cũng có ích đấy chứ …. Hồi nãy mà cắt màu đỏ là tiêu …….

Ma Kết bước vào ….. trên tay cầm chìa khóa mở xích ….. lúc chạy đi Leo quăng xuống đất …. Anh tình cờ lụm được ……

Thế là 2 cánh tay Thiên Yết được thả ra … điều đầu tiên anh làm là …… ôm chặt Xử Nữ ….. Cơ thể toàn vết chém ….. 2 cánh tay bầm đen …. Vậy mà vẫn cố gắng chịu đến bây giờ …..

( Thương Thiên Yết quá )

Thiên Yết bắt đầu mơ màng rồi thiếp đi ……. Anh đã đến giới hạn …… hoàn toàn mất hết sức sống ……….

Bệnh viện

Thiên Yết được băng bó như xác ướp …..

( Mình nói hơi quá….. không đến nổi đó đâu )

Cả đám im lặng …… ngồi đợi trong phòng …….. Xử Nữ là người hạnh phúc nhất vì cô đã cứu được người mình yêu …..

Kim Ngưu nằm ở phòng kế bên …… cũng ráng lết các xác qua đây…….

Cái câu ” Hoạn nạn mới biết ai là bạn thân ” quá đúng… quá chính xác

Ai cũng sốt ruột lo cho Thiên Yết ……. Bây giờ thì anh không sao rồi……. tịnh dưỡng vài tuần là khỏe …..

Qua sự việc này …….. Thiên Yết và Xử Nữ sẽ yêu nhau thấm thiết hơn …….. Kim Ngưu và Bảo Bình thì cũng bắt đầu có ý với nhau rồi chỉ tại họ chưa phát hiện ra thôi ……. Còn Song Ngư và Ma Kết trái tim đã rung động nhưng vẫn ngoan cố kìm nén nó …..

( Một mũi tên trúng 3 con nhạn )

Bảo Bình ngồi cạnh Kim Ngưu ……. 1 tay anh bị băng bó đàng hoàng …….. kết cục cô ngồi tháo ra ….. chỉ vì cô thích làm bác sĩ nên mới tìm hiểu ….. nhưng mà….

– Trời ơi !!!!!!! Cô làm cái gì vậy – Kim Ngưu la làng

– Tôi muốn xem sao thôi

– Băng lại cho tôi, nhanh

Bảo Bình giật mình mặt bí xị lật đật băng lại ……

Cả đám bật lên tiếng cười ……

Tiếng ồn ào làm Thiên Yết bắt đầu hoang mang tỉnh lại …… đôi mày anh tú nhíu đi….. hàng mi dài gượng lên ……

Lần nào có Xử Nữ ở đây thì tay anh cũng tê …… ngủ thì cô nằm lên tay anh ….. còn thức thì nắm chặt ……. ( Thiên Yết có thể liệt vào danh sách nhận biết vợ ở bên cạnh ^ ^ )

Ngón tay Thiên Yết bắt đầu chuyển động ……. Xử Nữ ngồi nhìn đăm chiu ….. khuôn mặt bừng tỉnh …….. nắm tay Thiên Yết giựt mạnh ……

– aaaaaa

Người ta đang bị thương ……. Mà cô còn giựt mạnh …. Tội Thiên Yết quá

– Ơ…. Xin lỗi, xin lỗi – Xử Nữ nói liên tục

– Cô là ai ????? – câu hỏi đầu tiên khi Thiên Yết nhìn thấy Xử Nữ

– Cậu không nhớ tôi hả ?? – Xử Nữ sợ hãi

– Không hề nhớ

– Tôi là Xử Nữ nè, Xử Nữ , aaaaaaaaa cậu bị mất trí nhớ hả

4 người ngồi xung quanh nhịn hết nổi ……. Bộc phát tiếng cười

– Xử Nữ à, cậu ấy đâu có bị đập đầu, chỉ mấy vết chém và bầm đen thôi – Song Ngư vừa nói vừa cười

Thế là Xử Nữ bị Thiên Yết chơi một vố nặng …….

Cô liếc mắt qua trừng anh ….. còn anh thì giả điên không biết gì

– Đùa thôi !! sợ cậu quá – Thiên Yết mỉm cười

– Tôi đánh – Xử Nữ chưa kịp nói hết câu

– Khoan đã – Cả đám la lên

– Đùa thôi ! – Xử Nữ vẻ mặt nham hiểm xoay qua cười ….

– Ohhhhhhhhh

Thế là họ bị Xử Nữ troll lại …….

– Haizzz, mừng quá họ trở lại như xưa rồi – Bảo Bình đi ngược

– Té trào máu bây giờ – Kim Ngưu hăm dọa

Song Ngư và Ma Kết mỉm cười đi theo ……. Họ trả lại không gian riêng cho Xử Nữ và Thiên Yết

Vừa dứt câu ” trào máu ” …… Bảo Bình chới với ……..

Do tính tình nghịch ngợm …… mà còn đi ngược xuống cầu thang …….

– aaaaaaaaaaa

Bảo bình bị hụt chân ….. mất thăng bằng ….

Song Ngư thấy vậy định chạy đến …… thì bị Ma Kết vòng tay qua ôm ….. hết đường chạy …

– Nhìn đi – Ma Kết thì thầm với cô

Kết quả là ……… Kim Ngưu kéo tay Bảo Bình lại …. Rồi bế lên luôn … mặc dù tay anh đang rất đau ….

– Ơ ………. – Bảo Bình quá bất ngờ

– Cô nghịch quá !!!! như vậy thì sẽ không té – Kim Ngưu bắt đầu bước đi

Song Ngư nhìn họ rồi mặt dịu lại …… sau đó cô đẩy Ma Kết ra …….

( Sao lần nào ôm, Ma Kết cũng bị đấy hết vậy trời !!!!!! )

Bảo Bình được Kim Ngưu bế xuống 3 lầu ……. Thang máy bị trục trặc nên họ phải đi cầu thang kế bên …….

Có lẽ do ý ông trời muốn hành hạ Kim Ngưu ….. hành hạ hay là ban phước ….. tuy tay đau nhưng Kim Ngưu vẫn được ôm gái….. Câu hỏi thật băn khoăn

– Cám ơn cậu – Thiên Yết với đôi mắt thật dịu dàng nhìn thẳng vào Xử Nữ

Xử Nữ đỡ Thiên Yết ngồi dậy …..

– Chỉ cần cậu bên cạnh tôi là được rồi – Xử Nữ mỉm cười

Thiên Yết nhìn chằm chằm Xử Nữ rồi phát hiện ra …. Dưới cổ của cô bị băng lại …..

– Cậu sao vậy ??? Có chuyện gì hả – Thiên Yết lo lắng thái quá

Thiên Yết vừa nói vừa xoa xoa …

– Ơ ….. cái này là tôi tự rạch

– Tự rạch ????? sao vậy ??

– Tôi không rạch thì làm sao Leo buông tay ra……. Lúc đó tôi mới tìm cậu được …… cậu biết lo đến mức nào – Xử Nữ chưa nói hết câu

Thiên Yết đã nắm chặt tay cô ……… rồi hôn lên ngay cái vết thương ở cổ ….. Xử Nữ dường như bị tê liệt toàn thân ……

– Ừm, này, tôi nhờ cậu 2 việc được không ??? – Thiên Yết nhờ vả

– Việc gì ?

– Thứ nhất bây giờ cậu hãy ôm tôi

Đó là công việc hả ……. Xử Nữ yếu ớt .. đâu có dám tự ôm anh …. ( vậy mà lúc đó nhảy vào ôm nhiệt tình )

– Làm được không ? – Thiên Yết nhìn chằm chằm vào Xử Nữ

Còn cô thì cúi mặt …..

– Haizzzz, không làm được thì thôi – Thiên Yết chuyển sang giận

Nhưng khi anh vừa thở dài ……. Thì Xử Nữ đã vòng tay qua ôm chặt anh rồi …….. Thiên Yết quá ngạc nhiên ….

– Còn việc thứ 2 – Xử Nữ hỏi lại

– Ừm, việc thứ 2 là ….. hôn tôi

Mệnh lệnh này khiến Xử Nữ cứ lảo đảo ….. thu hết dũng cảm để ôm anh ….. bây giờ lại bắt hôn ……..

– Hoàn thành được không ? – Thiên Yết mất kiên nhẫn

Xử Nữ đắng đo suy nghĩ ….. cái mặt cô đỏ như trái cà ……. Lệnh này quá sức người ….

Cô siết chặt tay ……. Ngước mặt lên …… rồi hôn lên cái môi của Thiên Yết ……

Cả 2 nhắm chặt mắt …… để tận hưởng mùi vị ngọt ngào…. Hạnh phúc …..

Xử Nữ thật khâm phục mình ……. Dám rạch cổ….. dám cắt bom …. Bây giờ thì là người chủ động ôm và hôn Thiên Yết ……

Vì tình yêu có thể làm tất cả ……. Nhưng không giống như Leo, cố giành lấy những thứ không thuộc về mình …..

Đang hôn thì Thiên Yết vòng tay qua cổ Xử Nữ làm gì đó ……

Cô giật mình mở mắt ra nhìn ….. là cái dây chuyền hình hoa tuyết …. Anh giữ tới bây giờ ….

– Ơ…… cái này

– Tôi mua để tặng cậu đấy còn Ơ cái gì nữa

Tối , Khách sạn

Ma Kết và Song Ngư vào phòng tìm Leo …… nhưng căn phòng vắng tanh …… Leo có lẽ đã bỏ trốn rồi …… anh quay về nhà của mình ….. để suy nghĩ lại những hành động mình đã làm là đúng hay sai ???

– Đi rồi – Ma Kết thở dài đi ra

Song Ngư lủi thủi theo sau…….

Chuyến du lịch …. Trở nên thật thú vị…..xảy ra cả đống chuyện …

Ma Kết đang đi thì đột ngột dừng lại …… làm Song Ngư đâm thẳng vào lưng anh luôn ….

– Sao vậy – Song Ngư xoa xoa chán

– Vào đây – Ma Kết kéo Song Ngư vào phòng anh luôn

Một sự táo bạo không hề nhẹ ……

Song Ngư ngơ ngác…… tự nhiên bị kéo gọn gàng …..

Anh để cô đứng ngắm nhìn ra cửa sổ …… đêm nay rất nhiều sao

– Wow đẹp quá – Song Ngư bỡ ngỡ

Ma Kết lục đục tìm gì đó…….. rồi giấu phía sau lưng …..

– Cậu kêu tôi vào đây làm gì ? – Song Ngư thắc mắc

Ma Kết im lặng nhìn Song Ngư rồi mỉm cười …… sau đó anh rút một thứ từ phía sau …… Ma Kết cầm rồi đưa trước mặt Song Ngư …..

– Tặng cậu nè – Ma Kết để vào tay Song Ngư

Một lọ thủy tinh có dạng hình ngôi sao ……. Và bên trong cũng được xếp đầy những ngôi sao đủ màu …… ( còn một thứ ở trong đó nữa, sau này các bạn sẽ biết )

Song Ngư ngắm ngía thật kĩ ……

– Thích không ???

– Cái này dễ thương quá !!!! tất nhiên là rất thích – Song Ngư mỉm cười nhìn Ma Kết

– Cậu thích là được rồi

Đọc Chap 30 : Xử Nữ Anh Đành Có Lỗi Với Em

Chap 30 : Xử Nữ, anh đành có lỗi với em * Đề Nghị không copy dưới mọi hình thức, đây là truyện tớ tự sáng tác k phải edit hay đăng lại! Cảm ơn ạ <3

“Hồ sơ khám bệnh ngày X/X/XXXX

Bệnh nhân : Lục Ái Mận

Sinh ngày : X/X/XXXXGiới tính : Nữ

Sức khỏe : Tốt

Chẩn đoán : Mang thai 3 tuần.”Từng từ…..từng chữ…….Tất cả….đều chậm rãi……đều chậm rãi lần lượt xông thẳng vào trong đầu Sư Tử, bất giác khiến các dây thần kinh của hắn kinh hãi đến mức ngừng hoạt động, đôi mắt sững sờ ngây dại…..“Soạt”Lục Ái Mận đưa ra vẻ mặt điềm đạm, nhẹ nhàng khom lưng xuống nhặt lên tập hồ sơ đã rơi xuống mặt đất, đôi mắt không mang nhiều cảm xúc, điềm đạm, nhẹ nhàng, an tĩnh….– “Mẹ kiếp!! LÀ GIẢ!! 3 TUẦN?? CMN, CÔ ĐƯA TÔI CÁI KHỈ GIÓ NÀY LÀM GÌ? KHÔNG PHẢI CỦA TÔI, ĐÚNG CHỨ?”. Hoảng hồn, bàng hoàng, Sư Tử bất ngờ giận dữ bật dậy, trừng mắt lên hung hăng tóm lấy cổ tay Lục Ái Mận, nhất thời lại khiến những người ở trong quán cafe giật bắn mình, lập tức dồn tất cả sự chú ý về Sư Tử và Lục Ái Mận, nhìn dáng vẻ cả hai…..Là tình nhân cãi nhau sao?Ái Mận lặng người nghe giứt câu nói của Sư Tử, đôi mắt cư nhiên lại tuôn ra những giọt nước mắt mặn chát, giọng nói run rẩy hòa trong tiếng nấc nghẹn, nhìn vẻ mặt hung hãn của Sư Tử mà bật khóc nức nở :– “Em…..Em có thai rồi…..trước khi chúng ta…..trước khi chúng ta chia chúng tôi à…….nếu anh không muốn sự xuất hiện của đứa bé này…..vậy….vậy em sẽ phá….nhưng em xin anh…..đừng phủ nhận nó….em xin anh….hức…..hức……”Bất ngờ, kinh ngạc…..Những người trong quán cafe tất thẩy đều ngỡ ngàng, dường như Lục Ái Mận muốn hét lên cho tất cả mọi người đều thấy, tất cả mọi người đều nghe, tất cả mọi người đều biết, để rồi tất cả đều phải thương cảm cho cô….Nhưng cái dáng vẻ tội lỗi….nhưng cái vẻ mặt sợ hãi…..nhưng những dòng nước mắt thống khổ của Lục Ái Mận….không cần phải nói rõ ràng. Tất cả mọi người đều thương cảm cho cô và đồng thời, tất cả đều nhìn Sư Tử với ánh mắt khinh thường, ánh mắt coi khinh….– “Ôi trời đất ơi…..là đồng phục học sinh sao?”– “Chậc, miệng còn hôi sữa…..giới trẻ ngày nay cũng thật là…..”– “Thật không nghĩ ra cha mẹ chúng nó đã dạy dỗ chúng nó thế nào!”.Cư nhiên…..trong quán cafe….cư nhiên lại vang lên là những tiếng phê phán của những người xung quanh khiến Sư Tử bất giác khó chịu cau mày, bực bội đứng phắt dậy, đặt tiền lên bàn rồi lãnh đạm tóm lấy cổ tay Lục Ái Mận, hung hăng kéo mạnh cô gái đáng thương rời khỏi quán khiến Lục Ái Mận không khỏi ngỡ ngàng….– “Sư Tử?? Anh sao vậy??”– “Cô bị điếc à mà không nghe thấy người ta xì xầm? Giờ nói đi, cô thực có thai?” Sư Trư lạnh lùng đẩy mạnh Lục Ái Mận vào bên trong xe taxi gần nhất, khoanh tay trước ngực đầy vẻ coi thường liếc nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh.

Ái Mận lặng người bên trong xe, bàn tay run rẩy khẽ đưa lên ôm lấy bụng, đôi mắt bi thương liếc nhìn sang người con trai bên cạnh, giọng nói đôi phần run rẩy :– “p….phải…..nhưng….nếu anh không chấp nhận nó….em cũng sẽ không giữ nó lại…..em không muốn, đứa nhỏ sinh ra đã không có cha……..như em vậy!”.

Trong vô thức, vừa giứt lời, Lục Ái Mận đã vô thức phì cười một cái, nụ cười đầy vẻ chế giễu, cơ hồ như đang chế giễu chính bản thân mình, bàn tay ôm lấy bụng bất giác lại dùng lực như muốn bóp chết vật nhỏ trong bụng…..một cách tàn nhẫn….“Bộp”Bất ngờ…..một bàn tay ấm áp, một bàn tay cứng cáp lập tức tóm lấy bàn tay trắng ngần của Lục Ái Mận, đôi mắt Sư Tử trừng lên giận dữ, sâu tận đáy mắt cũng không mang quá nhiều cảm xúc, giọng nói chỉ lạnh lùng vang lên trong xe :– “Đứa nhỏ có tội gì với cô? Hà cớ gì muốn giết nó?”.– “N….Nhưng……Anh không muốn nó xuất hiện ở trên thế giới này…..em hà cớ gì lụy tình mà giữ nó lại? Hà cớ gì giữ nó lại để nó phải chịu cảnh thiếu thốn? Thà để nó đi đầu thai sớm, Anh nói xem…..không phải sẽ tốt hơn hay sao?” Lục Ái Mận bất lực cười khổ, giọng nói thanh thoát….nhưng….dáng vẻ lại khiến người ta quá đỗi thương tâm.“Tách”Một giọt nước….một giọt nước mặn chát chảy dài khỏi khuôn mặt Lục Ái Mận, lặng lẽ rơi xuống bàn tay tê dại của cô…..Phút chốc….Sư Tử sững sờ, toàn thân trong vô thức lại cứng đờ…..Trái tim hắn giá lạnh, đến nhìn, Sư Tử cũng không muốn nhìn thấy Lục Ái Mận….Nhưng….hắn chính là đang phản bội Xử Nữ!! Đúng là vậy……Ý chí của Sư Tử trong vô thức lại xảy ra chiến tranh lớn…..một cuộc chiến cơ hồ như không có điểm dừng…..Lục Ái Mận, trong bụng cô ta đang mang thai con của hắn!! Hắn không thể bỏ cô….Hắn cũng không đủ nhẫn tâm để bỏ cô…..Hắn cũng không đủ tàn nhẫn nhìn cô đi phá con của hắn…..Hoàng Mã Xử Nữ, cô là người hắn yêu, cô ở trong tim hắn!! Hắn không thể bỏ cô……Hắn cũng không đủ nhẫn tâm để bỏ cô…..Hắn cũng không đủ tàn nhẫn để buông tay cô…….Bất giác…..Sư Tử thấy chính bản thân mình thật quá tham lam!!Cùng lúc, Sư Tử lại muốn có được cả hai thứ quan trọng trong cuộc đời một người đàn ông…..Cùng lúc, hắn muốn có cả hai….Nhưng…..được sao?Muốn có con, hắn phải bỏ Xử Nữ.Muốn có Xử Nữ, Sư Tử nhất định phải bỏ con.Đấu tranh ý chí…..suy đi tính lại…..Sư Tử cư nhiên như chết lặng trên ghế…..sững sờ….lặng người……..tiểu bảo bảo đang ngoan ngoãn nằm trong bụng Lục Ái Mận, nó chả có tội tình gì cả, nó không có một tội tình gì cả…..Mà không. Tội của tiểu bảo bảo đó….có lẽ chính là đầu thai sai kiếp!! Tìm sai ba mẹ….Cái cảm giác tội lỗi, cái trách nhiệm của một thằng đàn ông, bất ngờ, trong hắn, cư nhiên lại được đẩy mạnh….Một đứa trẻ sinh ra không có cha, một đứa trẻ sinh ra không có đầy đủ tình thương…..

Chẳng nhẽ Sư Tử lại không thấu hiểu cái cảm giác đó??…..Hắn.

Sư tử. Hắn trước nay cũng có một người em trai….Phải….là một người em trai kém hắn một tuổi…..Tên của người em trai đó…..Lý Tư Thần.

Bất giác, Sư tử quặn thắt lòng, trái tim hắn cư nhiên nhói lên vài đợt….Hắn và em trai sinh ra, cũng chính là không có cha……..Bật cười, Sư Tử khẽ bật cười…Một nụ cười đắng ngắt…..Lục Ái Mận và hắn…..đều không cha…..

Hắn không thể tàn nhẫn hủy đi một sinh mạng còn chưa thành hình……Hắn càng không thể tàn nhẫn nhìn một đứa trẻ sinh ra mà không có cha…….Có lẽ…..thôi thì…..Xử Nữ…..anh đành có lỗi với em……“Cạch”Bỗng…..Cánh cửa xe phía Lục Ái Mận cư nhiên đã bật mở, đôi mắt Ái Mận bi ai hướng ra bên ngoài, cánh tay định ý đẩy cửa bước ra…..vẻ mặt lạnh lùng đến tàn nhẫn, đến thương tâm :– “Em nhất định sẽ không để anh phải khổ sở!! Nếu chỉ vì đứa nhỏ này…..nếu chỉ vì đứa nhỏ…..chỉ vì sinh mạng không đáng có này mà khiến anh khổ sở, mà khiến anh khó nghĩ, vậy…..Để em giúp anh. Sư tử, em giúp anh chọn đáp an…..Sẽ không ảnh hưởng đến hạnh phúc của anh!! Em xin lỗi…….”Giứt lời, cánh tay của Ái Mận mệt mỏi dùng sức đẩy cánh cửa xe, gót dày lãnh đạm chạm xuống nền bê tông lạnh ngắt……1s2s3sVô thức…..lại một lần nữa…..Sư Tử vô thức tóm lấy một bên cánh tay của Lục Ái Mận, lực dùng có hơi mạnh, hắn siết lấy cánh tay Ái Mận mà kéo vào trong xe, thanh âm lạnh lẽo điềm đạm vang lên :– “Đóng”.“Sập”Thật ngoan ngoan, Lục Ái Mận cư nhiên thở dài một tiếng, gót dày nhanh chóng thu lại, bàn tay thon thả đưa ra đóng cửa xe lại…..Chợt…..thoáng qua…..nơi khóe miệng Lục Ái Mận khẽ nhếch lên một nụ cười nhàn nhạt….một nụ cười khinh khỉnh chiến thắng…..có phải không?….hay là ảo giác…..– “Chú tài xế, đến biệt thự Lục Gia ở đường X!!”.

Thản nhiên, giọng nói lãnh băng, Sư Tử lạnh lùng buông ra lời nói, đôi mắt không nhìn đến Lục Ái Mận, bàn tay đang nắm lấy cổ tay Lục Ái Mận cũng lãnh đạm buông ra, tiếp tục dáng vẻ lãnh đạm của mình……Nhưng ai biết được đây….tâm tư Sư tử lại vô cùng hỗn loạn.

– “Vâng!”. Bác tài nhanh gọn đáp lại….bất giác, người đàn ông trung niên liếc về phía cô gái trẻ xinh đẹp với vẻ mặt thương cảm….Cư nhiên, ông thấy, giới trẻ ngày nay…..thực…..haizzzzzDõi theo dáng vẻ thư thái, lạnh lùng của Sư Tử, bất giác, thoáng qua trong đáy mắt Lục Ái Mận, ánh lên là một tia hối hận….Nhưng….thoáng qua thôi…rất nhanh đã biến mất!!Trái tim cô, vô thức nhói lên đau đớn…..Không quan trọng…..hoàn toàn không quan trọng…..Lý Vũ Sư Tử, tôi không cần biết anh yêu ai, nhất định tôi sẽ không nhường anh cho cô ta….đừng hòng….không bao giờ!!– “Đừng……Đừng về biệt thự Lục gia…..”. Bất ngờ, giọng nói thanh thoát của Lục Ái Mận vang lên, vô thức lại gia tăng âm lượng cơ hồ như đang hét lên.Bất giác, Sư Tử giật mình quay sang trừng mắt nhìn Lục Ái Mận, đáy mắt vẫn dương lên là nét lạnh lùng khinh bỉ :– “Chuyện gì?”.– “Em cãi nhau với mẹ, mẹ em phát hiện chuyện này rồi…….Em nhất thời chưa muốn trở về!!”. Giọng nói vang lên có phần tủi thân, một phần âm lượng cũng đã hạ đi, đôi mắt yếu đuối liếc sang Sư Tử cơ hồ chờ đợi quyết định……Gì?….Như vậy….hắn biết đưa Lục Ái Mận cô đi đâu đây?? Khách sạn?? Không được….nhất định là không được. Sư Tử vốn cũng chẳng lo lắng gì cho Lục Ái Mận, nhưng đưa cô đến khách sạn, thà giết hắn luôn đi. Thứ Sư Tử lo chính là tiểu bảo bảo nhỏ bé trong bụng Ái Mận, cô ta xinh đẹp như vậy, quyến rũ như vậy, dù là mặc đồ học sinh đi nữa, nếu đến nơi đó để cô ta qua đêm, mấy tên cường bạo lại còn không tăm tia cô ta sao?? Đến lúc đó, đứa nhỏ trong bụng Lục Ái Mận mà sảy ra chuyện……hắn thật không nghĩ ra sẽ làm gì!! Dù sao cũng là máu mủ của hắn….bỏ không được…..nhìn nó mất đi cũng không được……Nhất định là không thể được!!– “Biệt thự Lý gia, đường XX”.

Giứt lời, Sư Tử cư nhiên trong khoảng khắc lại cảm giác hối hận, nhưng chắc là muộn rồi…..nhỉ……haizzzz……– “Vâng”.Cơ hồ như vừa đạt được đúng theo ý mình, Lục Ái Mận xoay khuôn mặt xinh đẹp, khuôn mặt kiêu kì hướng ra phía cửa xe, lập tức, vẻ mặt bi thương đã biến mất, sau đó, một nụ cười nhếch khóe môi nở ra trên khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt cư nhiên đã sắc nhọn thêm đôi phần….Nhiều lúc em sợ chuyện tình cảm, sợ những tan vỡ lại đến, lại đổ lên đầu em.Không phải em không cố gắng, mà những cố gắng của em dường như chỉ được đáp lại bằng những thất vọng, đau thương……Nhưng anh à…..hiện tại…..em không quan tâm nữa!! em không màng đến nữa!!

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc Chap 10: Anh Em trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!