Xu Hướng 5/2023 # Đọc ☆Chương 22: Kinh Doanh # Top 9 View | Getset.edu.vn

Xu Hướng 5/2023 # Đọc ☆Chương 22: Kinh Doanh # Top 9 View

Bạn đang xem bài viết Đọc ☆Chương 22: Kinh Doanh được cập nhật mới nhất trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

“Ừ, Lulu, mấy thứ này, phiền toái cậu đưa đến trên tay gia tinh quản gia Kelly của trang viên Potter.” Harry lại phân phó nói. “Vâng, thưa chủ nhân.” Lulu cầm thư tín cùng chai ký ức nói. “Vậy đa tạ cậu.” Harry nói . “Ôi, chủ nhân đối với Lulu tốt quá, ngài là chủ nhân tốt nhất Lulu từng gặp.” Gia tinh hai mắt đẫm lệ nhìn Harry, sau đó thét chói tai biến mất không thấy. Harry cười cười, gia tinh đều là những sinh vật có chút tố chất thần kinh. An vị tại trước bàn làm việc của Snape, cậu bắt đầu bắt chước bút tích và ngôn ngữ của người yêu để phê chữa bài tập của các học sinh. Khi cậu sửa được khoản mười phần nhỏ, Snape từ trong lò sưởi âm tường trở về. Sau khi khóa lại lò sưởi và tăng thêm các loại thần chú phòng ngự, anh đứng trước mặt Harry nói: “Harry, chúng ta cần nói chuyện.” “Dumbledore nói gì?” Harry dừng lại bút, giương mắt hỏi một câu. “Ông ấy muốn anh làm gì sao?” “Lão hy vọng ta làm người giám hộ cho em.” Snape ngồi vào trên ghế salon. “Lấy danh nghĩa gì?” Harry lại hỏi một câu. “Lấy danh nghĩa học đồ độc dược.” Snape nói, nhìn thấy vẻ mặt có chút kinh ngạc của Harry, anh nhún vai. “Trước kia lão cũng có đề cập đến, tại thời điểm em học năm thứ 5, chính là lúc ấy, ta từ chối!” Harry giật mình nhìn Snape. “Không thể nào?! Dumbledore không biết ý nghĩa đệ tử với đại sư độc dược sao? Hơn nữa, em còn là vị thành niên. Dumbledore rốt cuộc nghĩ như thế nào vậy, nếu quan hệ của chúng ta tệ hại như lúc trước, vậy phiền toái lớn. Trời ạ, Sev, năm thứ 5, lúc ấy anh đúng là nên đồng ý.” “Em hiểu mà, Harry, quy tắc ngầm của giới giáo dục độc dược không phải bất cứ kẻ nào cũng có năng lực tiếp xúc đến, cho dù là phù thủy trắng vĩ đại nhất cũng thế.” Snape bĩu môi nói. “Không thể không nói, Dumbledore không phải cái gì cũng biết! Ông ấy không phải quý tộc, rất nhiều chuyện đều là ngài Grindelwald nói cho ông ấy biết, sau khi Grindelwald rời khỏi, ông ấy luôn luôn áy náy, em có thể hiểu được.” Harry thở dài đứng dậy đi đến bên cạnh Snape.”Như vậy, Sev, anh hy vọng em đồng ý sao?” “Harry, có cái gì có thể ngăn cản? Chúng ta cùng một chỗ, đã là Merlin ban ân, đúng chứ?” Snape vươn tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Harry. “Anh nghĩ, có lẽ, anh nên mang em quay về trang viên Prince một chuyến.” “Vâng, anh xem rồi lo liệu thì tốt rồi, khi nào cũng được, năm ấy em vì phát triển kinh tế Giới Phép Thuật mới về nơi đó.” Harry giải thích. “Em nhớ rõ trong thư viện của trang viên Prince có một quyển từ điển độc dược, bên trong có một loại độc dược tên là độc dược Tinh Lọc, nghe nói có thể thanh trừ khế ước tà ác. Năm đó sau khi nhìn thấy, em cảm thấy rất thích hợp để thanh trừ dấu hiệu hắc ám. Chỉ là, bởi vì lúc ấy không có dấu hiệu hắc ám, cho nên chưa từng thực nghiệm.” Harry gợi ý.

“Em không cần giải thích bất cứ điều gì với anh. Em còn nhớ cách pha chế không?” Severus hỏi. “Không thể nào nhớ rõ được, Sev, anh biết không, lúc ấy em cũng chỉ lật sơ một lần mà thôi.” Harry lè lưỡi. ” Nhưng em nhớ rõ phải dùng đến nước mắt xà quái, lúc ấy em còn nghĩ: Thật đáng tiếc, nếu Herpo không bị mình xử lí thì tốt rồi.” “Em để Herpo ở đâu? Sẽ không gặp chuyện không may chứ?” Snape nghĩ đến xà quái thật giống như một cái kho tài liệu độc dược, ánh mắt lập tức tỏa sáng, hỏi han. “Em để nó đến rừng Cấm rồi.” Harry nở nụ cười, tựa vào trên người Snape. Làm một bậc thầy độc dược, cậu rất hiểu tâm trạng của giáo sư. “Anh cần nước mắt phượng hoàng không? Qua một hai ngày nữa, Kelly sẽ để Seffiny đưa cho em một vài đồ vật.” “Đương nhiên, nếu em có thể để lại thú nuôi của em trong kí túc xá, thế thì không thể nào tốt hơn.” Snape quyết định nếu con phượng hoàng kia ở lại kí túc xá của Harry, bản thân sẽ đến nhiều thêm mấy lần, liên lạc tình cảm một chút. Harry trong lòng nở nụ cười giảo hoạt. Cậu cũng không cho rằng Severus sẽ đơn giản tiếp nhận tình yêu của mình như vậy, có thể những gì xảy ra ở kiếp trước là một chất xúc tác, nhưng mà muốn Xà vương cao quý chân chính không rời khỏi mình, còn cần phải đi một quãng đường rất dài. Một mầm non be bé cần rất nhiều sự chăm sóc mới có thể lớn thành một cây đại thụ che trời. Không nên quên, cậu là một Potter, người gia tộc Potter am hiểu nhất chính là loại kinh doanh này, không phải sao? “Em đi về trước, thời gian cấm đi lại ban đêm sắp đến. Sev, ngủ ngon.” Harry rất rõ ràng cá tính của giáo sư, từ từ sẽ đến! Chỉ cần anh ấy nhận cậu làm học đồ độc dược, xem như mình đã thành công một nửa. Trở lại chính mình ký túc xá, Harry rót cho mình một ly nước nho, uống rất vui vẻ- Albus Dumbledore, tôi nên cảm ơn sự thiếu hiểu biết của ông như thế nào đây? Vì tìm một người dẫn đường thích hợp cho tôi, ông thật sự là nhọc lòng a! Tôi làm đệ tử độc dược của Sev? Thực mệt ông nghĩ ra! Với tất cả mà nói, chỉ có bậc thầy độc dược mới có tư cách thu đệ tử. Sau khi Harry tiến vào lĩnh vực đại sư mới biết, các bậc thầy độc dược không phải ai cũng giống như Severus, hầu như đại bộ phận đều có gia tộc cung cấp nuôi dưỡng, thậm chí có rất nhiều đại sư chỉ biết lí thuyết, chẳng có mấy người là có thực học. Các đại sư thường thu nhận đệ tử độc dược, trong những đệ tử đó rất nhiều người phát sinh quan hệ giường chiếu với đạo sư (sư phụ) của họ. Bởi vì, đệ tử, nếu là vị thành niên, đạo sư của họ có quyền được hưởng đêm đầu tiên! Đương nhiên cũng có vài đại sư độc dược chính phái khinh thường kiểu này, nhưng mà trước khi đệ tử xuất sư, trên cơ bản là sinh hoạt cùng đạo sư, để ý cuộc sống ngày của đạo sư, hoặc là chăm sóc đạo sư, trong thời gian dài khó tránh khỏi nảy sinh tình cảm. Có chút thành cha con, có chút thành bạn bè không có gì giấu nhau, nhưng phần lớn là thành bạn đời, dắt tay cả đời, tuy hai mà một. Cũng bởi vậy, một vài đại sư chính phái đối tiêu chuẩn đệ tử của mình cực kỳ xoi mói. Nếu Albus Dumbledore biết vấn đề trong đó, có lẽ không đưa ra quyết định thiếu suy xét như vậy đâu. Dù sao, cho dù là một con rắn cũng là Cứu Thế Chủ của Giới Phép Thuật. Từ góc độ cá nhân mà nói, Harry hoàn toàn có thể khinh bỉ lão hiệu trưởng, cậu hoàn toàn không rõ, năm đó ông ấy bởi vì cái chết của Ariana mà buông tay đến tột cùng là cái gì? Không chỉ là đoạn tình cảm khiến người cô đơn nửa kiếp, mà còn khiến lão ma vương tự cầm tù bản thân cả trăm năm cuối cùng bởi vì bảo vệ phần mộ của ông ấy mà chết… Harry đã từng có một người bạn rất đặc biệt, một bạn tốt tri kỉ hơn cậu gần trăm tuổi, một người bạn cho dù cậu có được xưng là “Sư Tử Xám” cũng có thể cùng ngồi cùng ăn với cậu. Đúng vậy, Harry biết một bí mật, một bí mật tại nước Đức rất nhiều người đều biết đến – Chủ tịch ban giám đốc trường học phép thuật Dumstrang, người đàn ông được một số người biết thân phận của hắn gọi là “Thánh tử”, có một đôi mắt và một mái tóc dài màu nâu đỏ quá giống Dumbledore, nhưng, tên của người đó lại là – Schatz Grindelwald! Schatz, tiếng Đức có nghĩa là trân bảo. Dumbledore, ông nhất định không biết, người đàn ông tự cầm tù bản thân trong tháp kia đã vì ông để lại cái gì! Cho dù lão phù thủy chỉ “vì lợi ích lớn hơn” mà chiến đấu, nhưng cậu thật sự cảm kích lão phù thủy đã từng trợ giúp một lần, mà hiện tại, cậu chỉ biết càng thêm biết ơn… Bởi vì mình cùng Severus vốn có một cái khế ước bạn đời vô cùng vững chắc, nếu có thêm một tầng quan hệ này, như vậy xà vương đại nhân chỉ sợ trốn không thoát đi? Điều này làm cho tôi phải cảm ơn ông như thế nào đây? Albus Dumbledore? Cặp mắt xanh biếc của Harry toát ra vài phần giảo hoạt – cậu hiện tại là một con rắn! Hoặc là cậu có thể tại thời điểm cần thiết, khiến lão hiệu trưởng phân tâm? Schatz, ông là trân bảo ai giữ cho ai?

Đọc Chương 22: New York (1)

Gia đình Song Tử sống ở một khu phố không quá tấp nập, gần biển. Đó là một căn nhà bình thường, có hai tầng, một căn gác xép nhỏ và có một mảnh đất nhỏ phía trước làm vườn như mọi ngôi nhà kiểu Mỹ khác, một chiếc garage để xe,.. Điều đặc biệt duy nhất có lẽ chính là số lượng cây cối bao xung quanh nhiều hơn hẳn những gia đình khác. Quanh nhà còn trồng rất nhiều cây hoa giấy nhưng bây giờ là mùa đông, hoa giấy chỉ còn trơ trọi mỗi đống cành khẳng khiu, khô khốc. “Xuống xe thôi, Ngưu.” – Song Tử mở cửa taxi và bước xuống trước lấy đồ từ phía sau. Còn Kim Ngưu cảm thấy cơ thể rất mệt mỏi sau một chuyến đi dài như vậy. Hai mắt cô cứ díp lại nhưng rồi một cơn gió lạnh buốt từ bên ngoài cửa xe thổi vào, luồn vào từng kẽ hở của chiếc khăn và cái áo khoác làm cho cô run lẩy bẩy, tỉnh hẳn ngủ. Bước ra khỏi xe, lần nữa Kim Ngưu càng cảm thấy thấm thía hơn cái lạnh lẽo của tháng hai New York dù trước đó cô đã từng trải nghiệm nó. Chút ánh nắng hắt trên đỉnh đầu làm cô hơi chói mắt. Hai người đặt chân đến New York đúng giữa trưa nên nói chung là thời tiết còn ấm áp chán. “Ngưu à.. Vào nhà đi con, để kệ thằng Song một mình lấy đồ.” Lúc Kim Ngưu định giúp Song Tử xách một nửa đồ vào trong nhà thì một giọng nói dịu dàng từ căn nhà màu xanh lam trước mắt khiến cô quay lại. Là mẹ Song Tử, một người phụ nữ còn khá trẻ, bề ngoài như chỉ mới ba mươi nhưng thức chất thì không phải vậy. “Con chào bác.” – Kim Ngưu vui vẻ chạy về phía cửa ôm chầm lấy mẹ Song Tử. Hai người trước đã rất hợp nhau rồi, chưa kể là bác đối xử với cô còn tốt như con gái mình nên hai người vô cùng thân thiết – “Lâu quá con mới gặp bác. Càng ngày bác càng đẹp ra đấy ạ.” “Con đúng là vẫn dẻo miệng như trước.” – Bên ngoài mẹ Song Tử chỉ khoác một cái khăn len mỏng nên không chịu được đứng ngoài lâu – “Vào nhà đi con. Đồ đạc cứ để thằng Song nó lo, vào đi. Bác vừa mới chuẩn bị xong bữa trưa, toàn những món con thích..” Vậy là hàn huyên đến đó thì mẹ Song Tử liền kéo tay Kim Ngưu và đóng cửa lại, hoàn toàn bỏ mặc thằng con trai mới lặn lội đường xa trở về của mình. Trong nhà được một tay mẹ Song Tử trang trí, và rất hay có mùi thơm thoang thoảng của bánh nên luôn khiến người ta có cảm giác ấm áp và yên bình mỗi khi bước vào. “Con cởi áo khoác rồi ngồi trước lò sưởi này cho ấm. Để bác mang cho con ít bánh và sữa nóng..” “Dạ thôi ạ. Con ổn mà bác.” – Kim Ngưu vừa nói vừa cởi áo và mũ khăn rồi treo lên móc. Ngôi nhà này đối với Ngưu khá là thân thuộc. Thời gian trước khi sang đây là do hiềm khích giữa cô và Thiên Yết, Cự Giải. Sau đó thì trong lòng ôm nhiều lo lắng, tâm sự, một thời gian ngắn sau, những khó khăn ập đến nhiều hơn, như về bạn bè, về học hành, thi cử rồi cả cách sống ở đây.. Tất cả đều Ngưu cảm thấy mỏi mệt, chán chường. Khi đi khám, cô được kết luận là mắc rối loạn tâm lí, nhưng chỉ là ở mức nhẹ thôi, không quá nghiêm trọng. Và người bác sĩ khám cho cô không ai khác chính là mẹ Song Tử. Mẹ Song Tử tên là Evelyn là một người Mỹ gốc Việt. Từ đời ba mẹ bác gia đình đã bắt đầu kinh doanh lớn, khá giả nên chuyển sang bên đây sống. Sau đó thì bác kết hôn và quyết định định cư bên này luôn. Không hề có ý định về nước, cùng lắm chỉ là về chơi vào mấy dịp lễ quan trọng hoặc kì nghỉ dài. Ở đây, bác là một bác sĩ tâm lý giỏi có tiếng trong bệnh viện thành phố. Đồng thời cũng là một người phụ nữ hết lòng vì gia đình, chồng con, rất được mọi người yêu quý. “Chưa gì mà đã thất thần chuyện gì đấy? Hay lần này lại nghĩ đến hai người bạn đó hả?” – Mẹ Song Tử dịu dạng vuốt đoạn tóc rối của cô và đặt vào giữa hai lòng bàn tay cô một cốc sữa ấm – “Thấy Song kể rằng khi về bên đó con có gặp hai người bạn kia.” “Dạ. Con có gặp, cũng làm hòa nhau hết rồi.” – Cô cười, thành thật kể cho mẹ Song Tử nghe. Đoạn, có tiếng mở cửa và sau đó thì Song Tử bước vào nhà. Chỉ đến giây thứ ba cậu nhìn thấy hai người kia đang làm gì thì liền nhăn nhó mặt càu nhàu: “Mẹ thật chẳng thương con trai mẹ gì cả.. Bên ngoài kia mẹ có biết là lạnh lắm không..” – Song Tử cởi áo khoác rồi nhanh chóng bước về phía lò sưởi. Từng hơi ấm phả ra làm cậu dễ chịu biết bao. Cậu xoa xoa hai lòng bàn tay trước đống lửa và rồi xoa khắp nơi trên khuôn mặt mình. Hai má cậu lạnh đến mức như sắp đông đá lại rồi – “Chẳng thể hiểu nổi mẹ.. Người ta nhìn vào thì chắc chắn sẽ tưởng Kim Ngưu mới là con ruột của mẹ mất..” “Hứ.. thì đã sao. Có một đứa con gái ngoan ngoãn xinh xắn lại thông minh như này thì còn gì bằng.” – Đoạn, Kim Ngưu bật cười khi nhìn thấy Song Tử bắt đầu giở thói trẻ con rất hiếm thấy để tranh cãi với mẹ mình. Mà bác gái cũng chẳng phải dạng vừa, câu nào câu nấy nói ra đều khiến cho cậu phải bực bội nhưng chẳng thể nói thêm được gì mà đành phải cãi cùn.

“Cho con xin hai người được không.. con đói lắm rồi.” – Cuối cùng Kim Ngưu vẫn phải ngả mũ chịu thua hai mẹ con Song Tử. Hai người dù cả năm chỉ có gặp nhau một hai lần vào những dịp lễ nhưng mà chẳng thể hiện chút gì ấm áp, thay vào đó cứ cãi nhau không ngừng. Nhưng vậy cũng đủ khiến cho cô cảm thấy rõ ràng tình cảm mẹ con thắm thiết của cả hai. Bữa cơm tuy chỉ có ba người bọn họ vì ba Song Tử mới đi công tác gần đây, đến tận một tháng nữa mới về, nhưng trên bàn bày biện rất nhiều món, tất cả đúng là đa phần đều là món Kim Ngưu thích. Điều này khiến cô nhìn bác gái mà cảm động rất nhiều, không ngờ đã đi lâu như vậy rồi mà bác vẫn nhớ rất rõ những món cô thích. “Nào nào. Đừng có đứng vậy, lại ngồi xuống rồi chúng ta vừa ăn vừa nói.” – Rồi mẹ Song Tử quay sang hỏi chuyện Kim Ngưu thân thiết, còn nắm tay nắm chân và gắp những món cô thích vào đĩa của cô vô cùng ân cần. Một lần nữa lại bỏ rơi con trai mình ở một bên. So với vừa nãy, lần này Song Tử tỏ ra vô cùng lạnh nhạt và không mấy hứng thú. Cảnh tượng như này cậu bị trải qua cũng nhiều lắm rồi, không còn là lần đầu tiên nữa. Vậy nên cậu bây giờ chỉ là đóng một vai ngoan ngoãn, ngồi một bên tập chung ăn uống, thi thoảng thì đáp lại một hai câu khi mẹ hỏi hoặc bổ sung một chút những điều Kim Ngưu nói thiếu. Thực sự thì cũng không khác với cái bóng đèn trên trần là bao.. có khi cậu còn “sáng” hơn cả cái bóng đèn ý chứ. “Mẹ à.. đủ rồi. Cho bọn con ngủ một tẹo được không hả?” – Song Tử chán nản nhìn mẹ mình lôi kéo Kim Ngưu từ bàn ăn ra đến chậu rửa bát, hai người vừa lau dọn vừa tâm sự rồi còn ra tận phòng khách tiếp tục nói chuyện. Mãi mà câu chuyện vẫn chưa kết thúc làm cho cậu ngồi cạnh nghe thôi cũng đã mệt mỏi – “Mẹ không thấy Kim Ngưu đã rất mệt mỏi rồi sao?” “Ôi.. Bác xin lỗi.” – Nghe Song Tử nói xong thì mẹ cậu cũng tỏ ra nghiêm túc nhìn sắc mặt Kim Ngưu. Đúng là có chút mệt mỏi và thâm thâm chỗ dưới mắt. Vậy là thái độ liền quay ngoắt 180 độ, mẹ Song Tử chuyển sang vô cùng vội vã thúc giục cả hai lên phòng ngủ rồi để ngày mai còn có sức mà đi chơi khắp nơi cho khuây khỏa. Song Tử trở về căn phòng lúc trước của mình còn Kim Ngưu cũng bước vào căn phòng ngay bên cạnh. Lúc trước cô chỉ nghĩ rằng sẽ sống tạm ở đây một thời gian khi ba mẹ về nước. Xong cuối cùng thì bây giờ căn phòng vốn dành cho khách này đã thực sự trở thành căn phòng thân thiết của cô ở đây, luôn đợi cô trở về cùng Song Tử. Kim Ngưu đặt lưng lên giường. Mùi ga mới được lấy từ trong tủ ra để thay có chút thơm thơm của xà phòng xen chút hơi ẩm mốc rất quen thuộc vương vất quanh đầu mũi khi cô tựa đầu xuống gối. Cô cuộn mình trong chăn rồi từ từ, bản thân cô đã chìm vào một giấc ngủ dài, yên bình và không hề có chút mơ mơ nào cả. *** Đến sáng ngày hôm sau, Song Tử và Kim Ngưu quyết định tranh thủ thật nhiều thời gian để có thể ở nhà nhưng vì phải mấy ngày nữa mẹ Song Tử mới nghỉ làm ở bệnh viện. Rồi cuối cùng thì sau một hồi bàn luận với nhau, hai người liền nghe theo mẹ Song Tử, cùng nhau đi thăm quan đây đó và mua sắm một số thứ cho mấy ngày tới coi như giết thời gian. Đầu tiên, họ đi lòng vòng trong công viên Battery và đến thăm tượng Nữ thần tự do nổi tiếng. Tất cả là vì suốt gần một thời gian dài sống ở đây ngày trước, hai người đều chưa đi tham quan, mỗi ngày nghỉ, dịp lễ đều chui vào trong phòng và làm những điều nhàm chán, có chút vô bổ. Lúc đầu mới đi cả hai đều im lặng vì bình thường cả hai cũng không nói quá nhiều với nhau. Công viên này rất rộng lớn và nhiều cây xanh nhưng vì hiện tại đang là mùa đông nên những cái cây này đều trơ trọi lá, lộ ra những cành cây khẳng khiu, gầy rộc. Ở những bãi cỏ và ven đường có rất nhiều tuyết. Dường như khung cảnh có đến hơn nửa là màu trắng xóa. “Này, mọi vật đều trắng như này làm mình nhớ đến lần đầu tiên gặp nhau quá.” – Kim Ngưu đột nhiên bật cười khi nhìn một con chim rơi từ trên cành cây xuống đống tuyết phía dưới. Câu nói dạo đầu này làm Song Tử không biết nên phản ứng thế nào cả. Lần đầu tiên họ biết nhau không phải một mùa đông nhiều tuyết và lạnh như vậy. Nếu không phải trí nhớ cậu bị sai lệch thì rõ ràng khoảng thời gian đó là đầu thu, khi mà những cái cây bắt đầu nhuộm sang màu nâu trong nền trời xanh nhiều nắng. Không phải màu nâu đó thì ít ra vẫn còn rất nhiều sắc màu khác của cây cỏ, hoa lá.. xanh, đỏ, tím vàng.. rất nhiều màu. Sẽ không phải là một màu trắng như lúc này. “Không nhớ sao??.. Lần đầu chúng ta gặp nhau ý..” – Kim Ngưu vừa đi vừa nghiêng nghiêng đầu nhìn sang khuôn mặt có chút mờ mịt của Song Tử. Nụ cười tươi rói kia của cô rõ ràng là đang rất đắc ý khi thấy Song Tử khổ sở lục tìm lại trong đống ký ức nghèo nàn – “Mãi mà vẫn chưa nghĩ ra sao… nhớ kĩ một chút đi.. lúc đó là lúc….” Kim Ngưu định nói cho cậu nghe chút gợi ý, nhưng đúng lúc đó, chân cô lại dẫm phải một chút băng chưa tan trên mặt đất. Suýt thì ngã.. Thật may là Song Tử đã ngay lập tức dang tay nắm chặt lấy tay cô kéo ngược lại. Chỉ là lực kéo quá lớn, dưới chân cậu lại chính là một chút băng khác.. Hai người liền ngã sõng soài ra đất. “Haizz.. đen đủi quá!!” – Kim Ngưu vội vã đứng dậy để giảm thiểu ướt quần đến mức ít nhất nhưng rồi do hành động quá nhanh mà cả người cô lảo đảo suýt ngã thêm lần nữa.

Những Thuận Lợi Và Khó Khăn Kinh Doanh Đồ Gỗ Nội Thất

Ngành kinh doanh nào cũng có nhưng thách thức và lợi thế riêng, kinh doanh đồ gỗ nội thất cũng vậy. Sở hữu rất nhiều những lợi thế về lợi nhuận, thế nhưng ngành kinh doanh này cũng có rất nhiều thách thức khiến nhiều người kinh doanh ngần ngại.

1. Khả năng xoay vòng vốn chậm

Đây chính là trở ngại đầu tiên của bất cứ ai kinh doanh đồ gỗ nội thất.

Thứ nhất, bạn sẽ phải bỏ ra một chi phí rất lớn để chi trả cho mặt bằng, bởi địa điểm bán cần đặt ở một vị trí phố lớn sầm uất chứ không phù hợp để nằm trong những con ngõ nhỏ.

Thứ hai: Hơn nữa, với tính chất hàng hoá là rất cồng kềnh, tốn diện tích, vì thế mặt bằng cần phải có độ rộng nhất định mới đủ để trưng bày sản phẩm. Mặt bằng cần đủ rộng để trưng bày được tương đối sản phẩm, đủ cho khách có thể thoải mái lựa chọn.

Bởi những lý do trên mà chi phí bạn cần bỏ ra để thuê mặt bằng cho cửa hàng nội thất sẽ không dưới 30 triệu đồng/tháng. Đó là còn chưa kể tiền đặt cọc hay một số chi phí khác như điện nước, nhân viên, to bổ cửa hàng.

Để hạn chế chi phí ban đầu, bạn có thể cân nhắc khởi nghiệm khiêm tốn hơn với phân khúc thị trường tầm trung đến bình dân. Thị trường cao cấp có giá trị rất lớn, mỗi bộ bàn ghế cũng đã lên tới vài chục hay cả trăm triệu đồng, dẫn đến xoay vòng vốn càng lâu vì rất kén khách.

Bên cạnh đó, với đặc điểm của sản phẩm, kinh doanh đồ gỗ nội thất thường sẽ “giam” tiền khá lâu bởi sản phẩm không bán xoay vòng hằng ngày được như mặt hàng tạp hoá hay thời trang.

Để khắc phục điều này, bạn cần có một gu thẩm mỹ tốt, hiểu được nhu cầu của số đông để lựa chọn được những mặt hàng phù hợp với thị hiếu, sản phẩm sẽ bán chạy hơn, giảm thiểu tình trạng tồn kho.

2. Nhu cầu của khách hàng không nhiều

Ai cũng biết, đồ nội thất nói chung và đồ gỗ nội thất nói riêng thông thường có tuổi thọ rất cao, đôi khi là trọn đời. Khi các gia đình đã sắm sửa những sản phẩm này thì sẽ rất lâu hoặc không bao giờ có nhu cầu mua thêm, đặc biệt là những sản phẩm cố định như: giường, tủ, bàn, ghế, tủ bếp,…

Bởi thế mà lượng khách hàng sẽ không có nhiều, đôi khi bạn phải chủ động tìm kiếm khách hàng thay vì chờ khách tới cửa hàng. Chủ động tiếp cận với những công trình đang thi công, ký hợp đồng với các chủ thầu,… là phương án mà nhiều chủ cửa hàng nội thất gỗ lựa chọn.

3. Lợi nhuận trên sản phẩm cao

Như đã nói ở trên, sản phẩm có giá trị vốn cao thì sẽ mang lại lợi nhuận cao cho người kinh doanh. Hơn nữa với những sản phẩm gỗ nội thất, khi đã tìm kiếm được khách hàng thì lượng sản phẩm bán ra sẽ theo cả bộ hoặc theo cả một công trình, vì thế lợi nhuận lại được nhân lên rất nhiều lần.

Ví dụ, khách hàng mua nội thất cho gia đình thường có xu hướng mua cả bộ từ bàn, ghế, tủ bếp, tủ quần áo, giường, cửa,…; khách hàng ký hợp đồng cho công trình thì sẽ cần một số lượng rất lớn cho cả một toà nhà cao tầng,…

4. Số lượng mặt hàng ít, dễ dàng quản lý

Đây là một lợi thế nữa khi kinh doanh đồ gỗ nội thất. Đối với kinh doanh, điều khiến các chủ cửa hàng đau đầu nhất chính là phương thức quản lý sao cho chặt chẽ, tránh nhầm lẫn. Thế nhưng đây là điều rất khó khăn và gần như thường xuyên có những lỗ hổng mà không tìm ra nguyên nhân.

Tuy nhiên với ngành hàng đồ gỗ nội thất lại khác, số lượng sản phẩm sẽ không tràn lan hay quá đa dạng phong phú như nhiều lĩnh vực khác, vì thế việc kiểm soát có phần dễ dàng hơn. Hơn nữa, với sự trợ giúp đắc lực của phần mềm quản lý bán hàng, việc tính toán chi phí, quản lý tồn kho và kiểm soát sản phẩm còn dễ dàng hơn nữa. Cũng chính nhờ vậy, bạn hoàn toàn có thể dành nhiều thời gian hơn để đầu tư cho những công việc khác phục vụ kinh doanh hoặc mở thêm một vài cửa hàng, cơ sở khách nếu có điều kiện mà không phải lo lắng về vấn đề quản lý.

Tuổi Ất Sửu Nên Làm Nghề Nghiệp Gì? Kinh Doanh Gì Phù Hợp?

Nam nữ tuổi Ất Sửu 1985 mệnh Hải Trung Kim hợp làm nghề nghiệp gì, nên kinh doanh gì? Cùng tìm hiểu nghề phù hợp với tuổi Ất Sửu nhất giúp sự nghiệp thành công, tài lộc dồi dào.

1. Tổng quan tuổi Ất Sửu

Người sinh năm 1985 cầm tinh con Trâu.

Can chi (tuổi theo lịch âm): Ất Sửu

Xương con trâu, tướng tinh con chó

Con nhà Bạch Đế – Phú quý

Theo Tử vi ngày nay, mệnh người sinh năm 1985: Hải Trung Kim

Tương sinh với mệnh: Thủy và Thổ

Tương khắc với mệnh: Hỏa và Mộc

Người tuổi Ất Sửu 1985 mệnh Hải Trung Kim tính cách sôi nổi nhiệt tình, cuộc sống của họ cũng luôn bận rộn với rất nhiều màu sắc. Họ có nhân duyên vô cùng tốt, được rất nhiều người quý mến và giúp đỡ tận tình.

Thời trẻ, họ may mắn được sống cảnh sung túc. Tuổi trung niên, mọi thứ đều ổn định, từ sự nghiệp tới gia đình đều không có gì phải lo lắng nhiều. Người này có tuổi già an nhàn hưởng phúc lộc trời ban.

Trong vận mệnh người tuổi Ất Sửu, có thể một đôi lần gặp phải tai nạn bất ngờ ngoài ý muốn song thương tật đều không quá nghiêm trọng. Khi tiếp xúc với người khác giới, nên đặc biệt cẩn trọng. Nam giới nên tránh kết thân với phụ nữ đã có gia đình, nữ giới cũng không nên bầu bạn với đàn ông có vợ để không vướng phải nguy cơ trở thành người thứ ba.

Nếu đã kết hôn, nên xử lý tốt các vấn đề tình cảm, tránh dây dưa không rõ ràng. Vợ chồng nên tôn trọng mà nhường nhịn lẫn nhau, nếu không hôn nhân rất dễ xảy ra rạn nứt.

2. Tính cách tuổi Ất Sửu mệnh Hải Trung Kim

Những người tuổi Ất Sửu mệnh Hải Trung Kim có tính cách nội tâm, hướng nội. Trong đời sống cũng như công việc rất ít khi những người này thổ lộ, chia sẻ nên với người khác họ là người vô cùng bí ẩn.

Người tuổi Ất Sửu mệnh Hải Trung Kim tuy không tâm sự chuyện của mình nhưng lại là đối tượng đáng tin cậy để người khác gửi gắm những tâm sự của mình và không lo lộ bí mật thầm kín.

Những người tuổi Ất Sửu mệnh Hải Trung Kim là đại diện cho những người sống vì mình trước khi vì người khác, cách suy nghĩ thực tế này đôi khi họ bị cho là người sống ích kỷ.

Tuổi Ất Sửu mệnh Hải Trung Kim là đại diện cho tính cách nghĩa khí, uy tín và được nhiều người tín nhiệm. Họ rõ ràng trong mọi vấn đề, công bằng và cũng chẳng hề dựa dẫm vào ai.

3. Tuổi Ất Sửu mệnh Hải Trung Kim hợp với nghề nghiệp gì?

Những người tuổi Ất Sửu mệnh Hải Trung Kim thích trầm tư, suy ngẫm mọi việc theo chiều sâu nên họ phù hợp với các lĩnh vực đòi hỏi hoạt động tư duy độc lập, ví dụ như nghiên cứu khoa học, lĩnh vực công nghệ hiện đại cũng là sở trường.

Nằm trong đại dương bao la nên Hải Trung Kim có tham vọng được đi du lịch, hay khám phá nhiều nơi, nên một số người tham gia các hoạt động xuất ngoại, ngoại ngữ, du lịch. Tuổi Giáp, Ất đều có Lộc cách, nên buôn bán kinh doanh có duyên, của cải thường tụ mạnh.

Người tuổi Ất Sửu ham làm những công việc tiên phong, đi đầu, nên các lĩnh vực mới, có tính sáng tạo và đột phá họ đều quan tâm, nhờ điều này nên xã hội không ngừng tiến bộ, khoa học kỹ thuật được cải tiến không ngừng.

4. Tuổi Ất Sửu hợp với tuổi nào?

– Tuổi Ất Sửu mệnh Đại Hải Thủy kết hợp làm ăn với những người thuộc mệnh Thổ gồm các tuổi Mậu Dần, Tân Sửu, Canh Ngọ, Kỷ Mão, Mậu Thân, Bính Tuất, Kỷ Dậu, Đinh Hợi, Bính Thìn, Canh Tý, Đinh Tỵ… thì bản mệnh được hỗ trợ, giúp đỡ (quý nhân phù trợ), công việc thuận lợi, phát triển.

– Tuổi Ất Sửu mệnh Đại Hải Thủy kết hợp làm ăn với những người thuộc mệnh Thủy gồm các tuổi Bính Tý, Quý Tỵ, Nhâm Tuất, Đinh Sửu, Bính Ngọ, Quý Hợi, Giáp Thân, Ất Dậu, Giáp Dần, Nhâm Thìn, Ất Mão…, tuy buôn bán được sinh tài, nhưng người Ất Sửu sẽ bị thiệt hơn, cho nên Ất Sửu phải là cấp dưới hoặc làm trợ lí cho các tuổi có mệnh Thủy thì mới thuận buồm xuôi gió.

– Tuổi Ất Sửu mệnh Đại Hải Thủy kết hợp làm ăn với những người thuộc mệnh Kim gồm các tuổi Canh Tuất, Tân Hợi, Nhâm Thân, Quý Dậu, Giáp Tý, Nhâm Dần, Ất Sửu, Canh Thìn, Quý Mão, Tân Tỵ, Giáp Ngọ… thì bình hòa, hai bên dựa vào nhau tương trợ nhau mà làm ăn.

– Tuổi Ất Sửu mệnh Đại Hải Thủy kết hợp làm ăn với những người thuộc mệnh Mộc gồm các tuổi Nhâm Ngọ, Kỷ Hợi, Mậu Thìn, Nhâm Tý, Kỷ Tỵ, Canh Dần, Quý Sửu, Tân Mão, Canh Thân, Mậu Tuất, Tân Dậu… tuy khắc chế, nhưng nếu Ất Sửu là cấp trên của các tuổi có mệnh Mộc thì Ất Sửu vẫn phát tài lộc.

– Tuổi Ất Sửu mệnh Đại Hải Thủy kết hợp làm ăn với những người thuộc mệnh Hỏa gồm các tuổi Giáp Tuất, Đinh Dậu, Bính Dần, Ất Hợi, Giáp Thìn, Đinh Mão, Mậu Tý, Ất Tỵ, Kỷ Sửu, Mậu Ngọ, Bính Thân, Kỷ Mùi…, thì công việc làm ăn bị thua thiệt nhiều, nên tìm cách tránh trước thì hơn.

Thông tin trong bài viết chỉ mang tính chất tham khảo!

Ngọc Hân!

Cập nhật thông tin chi tiết về Đọc ☆Chương 22: Kinh Doanh trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!