Bạn đang xem bài viết 12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao Chương 69: Chương Ngoại Truyện 1: Bạch Dương được cập nhật mới nhất tháng 11 năm 2023 trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
“Tiểu Bạch, nhanh lên con, muộn giờ rồi” Bạch Dương ngồi trong xe lớn tiếng gọi, ở phía ghế sau là một cô bé chừng 6 tuổi đang khoanh tay nhìn ra phía bên ngoài với gương mặt khó ở, hệt như một bà cụ già. Đó chính là Tiểu Xử – con gái lớn sinh đôi của Bạch Dương và Xử Nữ. Còn cậu bé tên Tiểu Bạch kia là đứa con trai út sinh đôi. Tính tình hai đứa nhóc này thật sự rất khác thường, lúc thì khó ở như mẹ, lúc thì lại nghịch ngợm như bố khiến Bạch Dương và Xử Nữ đau hết cả đầu. Tính tình hai chị em nhà này thì quả thực thất thường nhưng ngoại hình long lanh như thần tiên luôn. Tiểu Xử và tiểu Bạch đều có mái tóc màu nâu cà phê, đôi mắt màu nâu sâu tựa như không có đáy. Làn da của tiểu Xử trắng như tuyết giống mẹ, còn tiểu Bạch có làn da ngăm khỏe mạnh giống bố. Cả hai còn có chiếc mũi cao lai Tây khiến cho hai chị em nhà này mặc dù còn nhỏ nhưng đã được nhiều gia đình danh giá khác đến để đề nghị kết thông gia.
“Lên rồi đây, lên rồi đây” Tiểu Bạch mang theo khuôn mặt khó ở giống hệt bà chị của mình mà chui tọt vào xe. Mới sáng ra hai chị em nhà này đã mang bộ mặt khó ở rồi, thật khiến Bạch Dương khóc không ra nước mắt mà.
“Có mỗi chuyện đi ra xe thôi mà cũng lề mề, không hiểu mai sau mày còn làm được cái thể thống gì không nữa” Tiểu Xử liếc xéo thằng em trời đánh sau đó liền quay mặt sang bên kia.
“Bà bớt càm ràm đi, mới tí tuổi đầu mà đã cằn nhằn như bà già rồi. Khéo mai sau bà ế chỏng ế chơ thì đừng có bám tôi rồi bảo tôi nuôi đấy” Tiểu Bạch cũng không chịu thua kém, cãi tay đôi với cô chị của mình. Rồi đột nhiên cửa xe mở xoạch một cái, tiểu Xử và tiểu Bạch bị ăn cái cốc đầu đau điếng từ bà mẹ đại nhân của mình.
“Hai đứa có phải chị em không thế, suốt ngày cãi nhau. Đây là đồ ăn trưa, nhớ là ăn cùng nhau đấy” Xử Nữ dúi hộp cơm trưa vào người hai đứa nhỏ rồi hừ lạnh. Con với chả cái, đã không giúp được việc gì rồi lại còn cãi nhau.
“Hai đứa nghe mẹ nói gì chưa, không được cãi nhau đâu đấy” Bạch Dương quay xuống nhắc nhở hai đứa nhỏ rồi mới an tâm quay lên lái xe. Tiểu Xử và tiểu Bạch dừng việc cãi nhau và bắt đầu trận chiến bằng… mắt.
****************************************************
Tiểu Xử và tiểu Bạch là chị em sinh đôi nên dĩ nhiên bằng tuổi nhau và được xếp chung lớp với mấy đứa con của mấy cô chú bạn bố mẹ. Vì ngoại trừ 10 đứa biết nhau ra, hầu như chẳng có ai là quen biết nhau hết nên giờ ra chơi có mấy đứa con gái lân la ra làm quen với tiểu Xử và tiểu Bạch.
“Cậu là tiểu Xử đúng không?” Một cô bé với mái tóc màu nâu được buộc gọn sang hai bên khẽ hỏi.
“Phải” Tiểu Xử thờ ơ đáp. Hôm nay nhóc này không có hứng thú nói chuyện.
“Tiểu Xử xinh thật đấy, xinh như búp bê ý” Một cô bé khác lại nói khiến tiểu Bạch ngồi bên cạnh không khỏi cười khinh bỉ.
“Chắc là búp bê ngàn năm tuổi đây mà” tiểu Bạch quay sang chọc tức bà chị thì đột nhiên bị bả tát cho phát vào đầu.
“Mày thích chọc tao lắm hả con. Chừa nghe mày” tiểu Xử vừa nói vừa đánh vào đầu tiểu Bạch khiến cậu la oai oái. Mấy đứa con gái kia thì sợ quá bèn tản ra chỗ khác, thề sẽ không bao giờ tiếp cận hai chị em nhà này nữa.
******************************************************
Vào một ngày chủ nhật rảnh rỗi, Xử Nữ có việc phải lên tòa án. Bạch Dương đành chịu trách nhiệm trông hai đứa trẻ nghịch ngợm phá phách này.
“Ba ơi ba” Đang đọc báo thì đột nhiên tiểu Bạch chui tọt vào lòng Bạch Dương mà ngồi, dương đôi mắt to tròn lên nhìn ông bố của mình.
“Gì vậy con trai?” Bạch Dương bèn đặt tờ báo sang một bên, cưng nịnh hỏi đứa con trai nhỏ của mình.
“Trứng có trước hay gà có trước” tiểu Bạch nghiêng đầu hỏi.
“À, cái này thì” Bạch Dương cứng họng. Anh quả thật rất thông minh nhưng câu hỏi này thì… quá sức đối với anh rồi. Đến các nhà khoa học còn chưa chứng minh được mà.
“Ngu thế, tất nhiên là gà có trước rồi” tiểu Xử từ đâu xuất hiện khiến Bạch Dương hết cả hồn. Tiểu Bạch nghe vậy thì bèn nhảy xuống cãi tay đôi với tiểu Xử.
“Bà mới ngu ý, trứng có trước, gà có sau”
“Tao là chị mày nên tao phải biết nhiều hơn mày. Tao bảo gà có trước là gà có trước. Cấm cãi”.
“Bà chị chỉ sinh ra trước tôi có 2 phút thôi chứ đừng hòng thông minh hơn tôi. Tôi nói trứng có trước là trứng có trước”
“Gà có trước”
“Trứng có trước”
“Tao đã bảo là gà có trước trứng, đó là một sự thật hiển nhiên. Giống như là tao sinh ra trước mày ý”.
Tiểu Bạch câm nín.
**************************************************
“Nè, ông bố già” Tiểu Xử và tiểu Bạch bất thình lình xuất hiện trước mặt khiến Bạch Dương giật thót tim, lại còn nói với cái giọng điệu ấy nữa chứ. Quá phải anh đã quá chiều con rồi không.
“Gì vậy hai đứa” Bạch Dương vuốt ngực nhìn hai đứa nhỏ. Có phải chúng nó qua nhà Thiên Yết chơi nhiều quá cho nên bị ảnh hưởng từ việc đi không tạo ra tiếng động của thằng cha đó không nhỉ.
“Chúng ta chơi trò này đi” Tiểu Xử lên tiếng đề nghị, khuôn mặt vô cùng nham hiểm nhìn Bạch Dương.
“Được” Bạch Dương không suy nghĩ gì mà liền nhanh chóng gật đầu.
“Ok, chuyện nhỏ” Bạch Dương cười sảng khoái. Còn làm anh tưởng chuyện gì.
“Ba bố con vào ăn cơm nào” Xử Nữ từ trong bếp lớn tiếng gọi. Bạch Dương cùng tiểu Bạch và tiểu Xử lạch bạch chạy vào trong bếp.
“Hôm nay mẹ làm món mới, ba bố con ăn thử xem có ngon không?” Xử Nữ vui vẻ nói mà không để ý đến thần sắc của ba bố con.
“Ba ăn trước đi” Không hẹn mà tiểu Bạch và tiểu Xử đồng thanh nói, đẩy bát súp nóng hổi về phía Bạch Dương. Đây là hình ảnh hiếm có về tinh thần đoàn kết của chị em tiểu Bạch Xử mà ngàn năm mới có một lần.
“Vậy… ba ăn đây” Bạch Dương mặt toát đầy mồ hôi nói, mặc dù nhiệt độ đang là 5°C. Bây giờ anh mới hiểu ý đồ của hai đứa nhóc kia.
“Ngon không anh?” Xử Nữ hỏi khi thấy Bạch Dương đã ăn được thìa súp đầu tiên.
“Ngon… ngon” Bạch Dương cười ra nước mắt. Súp gì mà vị lạ thế, có đủ cả bốn bị mặn ngọt chua cay luôn. Vợ anh của anh quả thật là hơn người về khoản nấu mà.
“A ha, ba là con chó”.
**************************
Khi tiểu Xử và tiểu Bạch đều 17 tuổi.
Tiểu Xử và tiểu Bạch năm nay lại học khác lớp, tất cả là tại tiểu Bạch không muốn học cùng với bà chị khó ưa này nên đã chuyển sang lớp khác.
Hôm nay lớp của tiểu Xử chỉ học ca sáng cho nên cô rảnh rỗi ngồi ở nhà một mình từ sáng đền chiều. Tầm 4h chiều, đang rảnh rỗi ngồi xem tivi thì nghe thấy tiếng mở cửa. Đoán chắc là tiểu Bạch về nên định trêu nó vai cái cho vui, ai ngờ.
“Mày là đứa nào?” Đợi tiểu Bạch đòng cửa phòng, tiểu Xử bèn dùng ánh mắt chất vẩn để hỏi cái con bé vô lễ đối diện mình.
“À, xin chào, mình là tiểu Ly, bạn cùng lớp với tiểu Bạch. Cậu là chị gái sinh đôi của tiểu Bạch đúng không?” Tiểu Ly cúi đầu nói.
“Mày thích em tao?” Bỏ qua câu hỏi của tiểu Ly sang một bên, tiểu Xử đi thẳng vào vấn đề chính.
“Sao… sao cậu biết?” Tiểu Ly bày đặt ngượng ngùng.
“Tao cảnh cáo, mày tốt nhất nên tránh xa em tao ra. Nếu không thì đừng trách” tiểu Xữ ra dáng chị đại nói.
“Sao cậu lại ngăn cản tôi và tiểu Bạch chứ?” Tiểu Ly tức giận nói.
“Tao là chị nó, tao có quyền. Hay mày muốn tao cho nó xem mấy cái ảnh mày cặp kè với mấy thằng khối 12. Tao đảm bảo mày sẽ không muốn nhìn thấy cảnh nó tức giận đâu” tiểu Xử nhếch môi cười khinh bỉ. Đừng tưởng tiểu Xử đây chỉ biết cãi tay đôi với em trai, cô rất mực quan tâm nó nên lén cho người theo dõi thì mới điều tra được con nhỏ tiểu Ly này có ý định ve vãn tiểu Bạch.
“Tiểu Ly à, mau đi thôi” tiểu Bạch thản nhiên bước xuống nhà.
“Bà vừa nói gì với tiểu Ly đúng không?” Tiểu Bạch đánh ánh mắt sang bà chị đang ngồi vắt chéo chân vô cùng thản nhiên ở ghế.
Đó, thấy không. Chị em tiểu Xử và tiểu Bạch chỉ hay cãi nhau thôi nhưng vẫn thương nhau lắm, chỉ tội cái là không thể hiện ra bên ngoài cho đối phương biết thôi.
************ Hết ngoại truyện 1 **********
12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao Chương 70: Chương Ngoại Truyện 2: Kim Ngưu
Kim Ngưu và Thiên Bình sau khi kết hôn thì cũng sinh đôi ra hai đứa con trai. Nhưng hai đứa này tính tình lại hoàn toàn khác nhau, tiểu Thiên là anh thì tính tình trầm lặng, ít khi nói lại chỉ thích trong nhà đọc sách, tiểu Ngưu là em thì tình tình nghịch ngợm hệt như một đứa trẻ, suốt ngày lêu lổng ngoài đường nhưng đó chỉ là lúc còn nhỏ. Không biết có phải nhiễm tính của anh trai hay không mà lớn lên tiểu Ngưu ít đi ra ngoài chơi, phần lớn là ở nhà đọc sách hoặc thi thoảng cùng với tiểu Thiên ra ngoài chơi với mấy đứa con của bạn ba mẹ.
*Khi tiểu Thiên và tiểu Ngưu được 6 tuổi.
“Ba ơi, con và anh hai được sinh ra như thế nào?” Kim Ngưu đang thư thả uống trà buổi sáng thì đột nhiên tiểu Ngưu lại gần hỏi, đằng sau là tiểu Thiên.
“Cái này thì phải hỏi mẹ con” Kim Ngưu trả lời, khuôn mặt nham hiểm nhìn Thiên Bình đang cặm cụi trong bếp.
“Con vừa hỏi mẹ rồi, mẹ bảo là ra hỏi ba” Tiểu Ngưu nói.
“Cái này nói ra thì dài dòng lắm. Đầu tiên là ba mẹ yêu nhau, sau đó kết hôn, sau đó động phòng rồi…” Kim Ngưu đang liệt kê những sự việc quan trọng thì từ đâu một cái chổi bay thẳng vào đầu anh.
“Ăn nói cho cẩn thận, anh đang nói trước mặt trẻ con đấy” Thiên Bình từ trong bếp gào lên khiến tiểu Thiên và tiểu Ngưu không khỏi bụm miệng cười. Trong nhà này, mẹ Bình là người nắm giữ quyền lực tối cao nhất, còn ba Ngưu chỉ xếp thứ 5 thôi. Tại sao lại là thứ 5 ư, vì tiểu Thiên và tiểu Ngưu có nuôi một chú chó có giống Alaskan Malamute tên là Mèo ^.^, vì vậy ba Ngưu còn xếp sau cả Mèo nữa.
“Sao ba nói dài dòng thế, tiểu Song bảo là nó được sinh ra từ trong bụng mẹ thôi. Cần gì phải giải thích rắc rối như ba” tiểu Thiên lắc đầu ngán ngẩm, có phải ba Ngưu đang đầu độc tâm hồn trong sáng của cậu và tiểu Ngưu không.
“Lúc đấy bụng mẹ không bé như bây giờ” Tiểu Thiên giải thích. Vì có đọc trước một số loại sách nên cậu cũng biết kha khá đủ dùng.
“Anh chém gió vừa thôi. Thằng tiểu Tử bảo nó được sinh ra từ nách của bố nó kìa” Tiểu Tử chỉ là tên mà hai anh em nhà này đặt cho tiểu Sư – con trai lớn của Sư Tử và Nhân Mã.
Kim Ngưu chính thức sa mạc lời.
*********************************************
Hôm nay là thứ 7 nên tiểu Thiên và tiểu Ngưu được nghỉ học, mẹ Thiên thì bận việc ở công ty nên đi từ sớm. Nhà chỉ có ba bố con chơi với nhau.
“Sao ba lại hỏi thế?” Tiểu Thiên cau mày nhìn Kim Ngưu. Có phải ba bị tự kỉ không nhỉ?
“Chắc hồi đó mọi người chơi điện thoại nhiều nên bị cận đấy mà” Tiểu Ngưu gật gà gật gù nói.
“Con thấy ba xấu òm chứ đẹp đẽ gì mà tự hào thế” tiểu Thiên tạt cho Kim Ngưu một gáo nước lạnh.
“Vậy thì mai hai đứa cùng ba đi mua cái kính”.
“Sao lại phải mua kính ạ”
“Để ba đeo vào cho đỡ xấu trai”
“Sao bây giờ không đi mua luôn mà phải để đến ngày mai ạ?”
“Mai là ngày đẹp”.
“Vậy sao ba không mua luôn cái mũ chùm đầu to ý”
“Sao phải mua?”
“Đội cái mũ ấy để nó che kín hết chỗ xấu đi. Chứ ba đeo kính thì nó vẫn như thế thôi”.
Kim Ngưu sa mạc lời lần 3.
************************
Khi tiểu Thiên và tiểu Ngưu được 15 tuổi. Còn Mèo cũng được 9 tuổi, nó bây giờ to gần bằng tiểu Thiên và tiểu Ngưu.
“Ê tiểu Ngưu, mày dắt con Mèo đi dạo đi. Hôm nay anh đau chân không đi được” tiểu Thiên nói. Hôm qua cậu với bọn tiểu Song và tiểu Thiên đi chơi bóng rổ, không may bị chật khớp.
“Em cũng mỏi lắm. Hay là để con Mèo nó tự đi dạo đi, nó cũng 9 tuổi rồi chứ bé bỏng gì nữa” tiểu Ngưu hồn nhiên nói, trên mặt tiểu Thiên bây giờ đang giăng đầy hắc tuyến.
“Đi đi, sau anh mua cho cái ván trượt mới”
“Anh hứa nhá”
“Ok ok. Bây giờ thì đi đi” tiểu Thiên phẩy phẩy tay. Tiểu Ngưu hí hửng dắt con Mèo đi dạo. Vừa đi vừa huýt sao trông rất yêu đời.
Nửa tiếng sau tiểu Ngưu cùng con Mèo trở về, cơ mà mặt nó cứ như vừa bị ai cướp hiếp giết ý.
“Làm sao đấy?” Tiểu Thiên hỏi.
“Vừa nãy lúc em ra ngoài thì gặp 2 đứa con gái” tiểu Ngưu ngồi phịch xuống ghế bắt đầu kể.
************ Flashback***********
Tiểu Ngưu đang tung tăng dẫn con Mèo đi dạo thì bỗng nhiên gặp 2 đứa con gái. Hình như hai đứa này quen quen, hình như học lớp bên cạnh thì phải. Tiểu Ngưu bèn tỏ ra phong độ, một tay cầm dây xích, một tay đút túi quần hiên ngang đi qua 2 đứa nó.
“Uầy, xinh thế” Đột nhiên 2 đứa con gái ấy reo lên khi nhìn thấy tiểu Thiên và con Mèo.
“Hai bạn quá khen, mình chỉ là gien di truyền từ mẹ và” tiểu Ngưu gãi đầu cười cười. Nhưng chưa nói hết câu đã bị tạt gáo nước lạnh và mặt.
“Chú chó này xinh thế? Nó là giống gì thế?” Hai cô gái đỏ hí hửng hỏi, bỏ qua tiểu Ngưu một bên mà quay qua quấn quít với con Mèo.
” Giống Alaskan Malamute” tiểu Ngưu đen mặt trả lời.
“Nó tên gì vậy?”
“Mèo”.
“Ahaha, chó mà tên Mèo. Sao cậu lại đặt thế?”
“Tôi thích. Mèo, đi thôi” tiểu Ngưu lạnh lùng dắt con Mèo đi qua hai đứa con gái đó. Sau 2 phút để loát lại những gì vừa xảy ra, hai đứa con gái đó mới nhận ra là chủ của con chó còn đẹp hơn cả con chó. Vậy mà hai người ngu ngốc không nhận ra.
********** Endback ********
*************************
“Sao con suốt ngày chỉ ở trong phòng đọc sách thế. Sao không ra ngoài chơi với bạn bè như tiểu Ngưu ý” Thiên Bình khẽ nói.
“Con thích đọc sách hơn”.
“Mẹ biết con thích đọc sách, nhưng cũng phải ra ngoài cho khuây khỏa đầu óc chứ” Thiên Bình lại tiếp tục nói nhưng nhận lại chỉ là sự im lặng từ thằng con trai.
“Bây giờ con có đi ra ngoài chơi không?” Vẫn im lặng.
5 phút sau.
Tiểu Thiên hai tay đút túi quần đi lang thang trên đường. Đột nhiên có một bàn tay đặt lên vai anh.
“Tiểu Thiên, đi đâu đây?” Tiểu Sư nhe răng hỏi.
“Đi ra ngoài. Bị mẹ đuổi ra khỏi nhà” tiểu Thiên cau mày nói.
” Giống tao thế. Thế sao mẹ mày đuổi mày”
“Không đi đâu chơi chỉ ở trong nhà”.
“ĐM, mày sướng vãi. Tao đi chơi nhiều quá bị mẹ đuổi. Mẹ tao bất công vcl” tiểu Sư khẽ nghiến răng.
“Nói nhiều quá. Bây giờ có chỗ nào đi không, chứ ơt ngoài đường thế này chết vì lạnh mất” tiểu Thiên nói.
“Hay đến nhà tiểu Song chơi đi. Nghe nói nó mới mua bộ game mới, tiện qua đó chơi thử luôn” tiểu Sư đề nghị.
“Được” tiểu Thiên gật đầu.
Đây người ta gọi là hai con người tình cờ gặp nhau nhưng số phận lại trái ngược hoàn toàn😂😂😂.
*************************
Khi tiểu Thiên và tiểu Ngưu được 17 tuổi.
Hôm nay tiểu Thiên và tiểu Ngưu rảnh rỗi đến công ty ba nó chơi. Hai anh em này rất tinh mắt nên để ý được cô thư kí có ý với ba nó nên hai anh em đành tương kế tựu kế với nhau.
“Anh hai xem này, bây giờ trên mạng nhiều video đánh ghen nhỉ?” Tiểu Ngưu reo lên, đưa điện thoại cho tiểu Thiên xem. Hai anh em hiện tại đang nói chuyện vô tư trước mặt cô thư kí.
“Cái này còn bình thường. Chứ mày nhớ vụ của mẹ lần trước không?”
“À, anh nhắc em mới nhớ. Cái con mụ đấy bây giờ chắc đang ở trại tâm thần đấy nhỉ?”
“Ờ, bị mẹ tạt axit vào mặt đến nỗi không nhận ra luôn thì chả thành điên”
“Mà mẹ còn bảo ai còn dám ve vãn ba nữa là mẹ cho vào máy nghiền luôn hay sao”
“Ờ. Cả hai bên nội ngoại đều giàu có nên chẳng bị truy tội gì cả. Nếu mà để bác Yết ra tay thì anh cá chắc không ai biết là cô ta sống trên đời luôn ý chứ”.
Hai anh em cứ nói qua nói lại, không để ý mặt của cô thư kí kia đã chuyển sang màu xanh lét vì sợ hãi. Và ngay ngày hôm sau cô ta còn nghỉ việc mà chẳng ai biết lí do.
********** Hết chương ngoại truyện 2 *************
12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao Chương 74: Chương Ngoại Truyện 6: Ma Kết
Sau khi kết hôn, Ma Kết và Bảo Bình đã quyết định đến Hawaii để hưởng tuần trăng mật. Bảo Bình vì sợ nắng làm đen da nên nhất quyết khăng khăng không đồng ý, còn Ma Kết vì lí do đen tối nào đó mà khăng khăng đòi đi. Cãi nhau một hồi vì không đồng nhất ý kiến, hai người đã đưa ra một quyết định táo báo, cực kì táo bạo để phán quyết chuyện này bằng một giải pháp cực kì người lớn (đừng có nghĩ bậy ^.^). Đó là… oẳn tù xì.
Kết quả là Bảo Bình thua, và Ma Kết đã cười như chưa bao giờ được cười, sướng như chưa bao giờ được sướng và điên như lần cuối cùng được điên.
“Này Bảo Bình, đôi dép của anh em để ở đâu đấy?” Ma Kết vừa dọn đồ, vừa luôn miệng hỏi Bảo Bình.
“Úi giời, cái đôi dép lào đấy giữ lại làm gì, em vứt đi lâu rồi” Bảo Bình cũng không rảnh rỗi hơn là bao.
“Thế anh đi bằng cái gì bây giờ?”
“Dép mới trong tủ đầy kia kìa, hỏi nhiều thế. Lo mà sắp đồ đi” Bảo Bình hét, Ma Kết im tịt, không dám ho he thêm câu gì nữa.
*Lúc lên máy bay.
“Hazz, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi” Bảo Bình ngồi xuống ghế, thoải mái vươn vai vươn cổ.
“Này, này, sang bên kia ngồi đi” Bảo Bình thấy Ma Kết định ngồi cạnh mình thì phẩy phẩy tay đuổi, sau đó chỉ vào ghế tít ở hàng đầu khiến Ma Kết không khỏi ỉu xìu.
“Anh đã cất công đặt máy bay riêng cho chúng ta. Sao em nỡ đối xử với anh như vậy chứ?” M Kết khóc không ra nước mắt.
“Vậy anh đi một mình đi, tôi về đây” Bảo Bình bĩu môi nhìn Ma Kết, sau đó đứng dậy định đi ra thì bị Ma Kết kéo lại.
“Đi đâu đấy, ai cho em đi. Em là vợ của anh đấy nhá” Nói rồi Ma Kết đặt Bảo Bình về chỗ cũ, còn mình thì thản nhiên ngồi bên cạnh.
“Sao anh cứ phải phí tiền đặt máy bay riêng thế hả? Đi kiểu bình thường như người khác không được sao?” Bảo Bình lại cau có mặt mày. Cái tình phung phí tiền này của Ma Kết cô rất ghét.
“Anh muốn chúng ta có không gian riêng tư thôi mà vợ” Ma Kết mè nheo nói.
“Không gian riêng tư để làm cái khỉ gì?”
“Em muốn biết để làm gì không? Lại đây anh chỉ cho” Ma Kết mặt nham hiểm nói với Bảo Bình khiến cô thấy lạnh người. Chưa kịp phản ứng gì thì đã bị hắn ta nâng cầm rồi hôn ngấu nghiến rồi.
“Đồ đê tiện nhà anh, ai cho ạh hôn tôi” Bảo Bình nhanh chóng đẩy Ma Kết ra rồi hét lớn.
“Anh có quyền mà, anh là chồng của em đó. Nếu em còn phản kháng nữa là anh lại hôn em đấy” Ma Kết nhún vai, tỏ ra bình thản khiến Bảo Bình tức xì khói.
“Xin các hành khách chú ý, chuyến bay sẽ cất cành trong vài phút nữa. Đề nghị các hành khách ổn định tại chỗ ngồi hoặc các hành khách nào đang làm chuyện riêng tư xin hãy kiên nhẫn chịu đựng đến khi chuyến bay kết thúc. Xin chân thành cảm ơn…” Một lần nữa, thông báo mang tính troll hành khách cực mạnh khiến cho Ma Kết và Bảo Bình không khỏi giật mình. Trong lòng không khỏi thắc mắc không biết phi công lần trước và lần này có phải là một không.
**********************
Tiểu Kết là con gái của Ma Kết và Bảo Bình. Con bé thừa hưởng vẻ đẹp trời ban của cả ba lẫn mẹ, nhưng về trí thông minh thì… cái này cần phải bàn bạc lại.
*Khi tiểu Kết được 4 tuổi.
“Ba ơi, sau đầu ba nhiều tóc trắng vậy?” Tiểu Kết hỏi.
“Tại con hư quá không nghe lời, làm bố bực tức chứ sao?” Ma Kết giải thích. Thật ra là hôm qua mấy tên bạn điên rủ anh đi nhuộm tóc.
“À, vậy thì con biết tại sao ông nội có nhiều tóc trắng rồi” tiểu Kết à ra một tiếng thật dài, nhìn Ma Kết với ánh mắt bí hiểm. Ngay sau đó Ma Kết đã nhận ra mình bị chính con gái troll.
********************
“Ok con dê” tiểu Kết nhanh chóng nhún vai đồng ý. Dù không đồng ý hay đồng ý thì cũng bị bà mẹ già này bắt trả lời thôi. Vậy nên đồng ý cho đỡ mất sức.
“Con thử tưởng tuộng xem, nếu con đang trong thế giới khủng long thời xưa, có một con khủng long muốn ăn thịt con, con phải làm sao?” Bảo Bình hỏi.
“Ngừng tưởng tượng” tiểu Kết nhàn nhạt đáp. Mặt Bảo Bình ba chấm và…. cạn lời.
**********************
Tiểu Kết vừa đi học về đã khóc oang oang, đã thế một bên mắt còn bị tím bầm. Ma Kết sốt sắng hỏi.
“Sao vậy con gái?”
“Con bị bò đá”
“Sao lại bị bò đá?”
“Con đi vắt sữa bò”
“Vắt sữa sao mà nó đá được?”
“Con vắt sữa bò đực”.
-.-
*****************
Khi tiểu Kết được 5 tuổi.
Các bậc phụ huynh đã tổ chức một buổi du lịch ở biển để tất cả nghỉ ngơi.
“Tiểu Ngư, xuống đây chơi đi, nước mát lắm” tiểu Kết đang vui vẻ đùa thì thấy tiểu Ngư mãi không xuống nên lớn tiếng gọi.
“Thôi, sợ lắm, dưới đấy có cá mập đấy” tiểu Ngư nói.
“Hahaha, không có đâu. Mà nếu gặp cá mập thì giả bộ ngủ là được” tiểu Mã cười ha hả lên tiếng dạy tiểu Ngư.
“Mày ngu à, cái đấy là tránh gấu mà, đây là cá mập mà” tiểu Sư phản bác lại lời của tiểu Mã ngay lập tức.
“À, thế giả bộ ngoẻo, đừng giả bộ ngủ nữa” tiểu Kết thản nhiên nói. Cả bọn ba chấm lời.
*********************
Trong một lần cùng cả bọn đi du thuyền ra biển chơi.
“Ê bọn bay, cá mập kìa” tiểu Bạch hét lớn, cả lũ túm tụm lại xem.
“Mày làm như lần đầu được thấy cá mập ý nhỉ, đồ nhà quê” tiểu Xử lên tiếng trêu chọc tiểu Bạch.
“Bà chị chả thế còn nói ai” tiểu Bạch phản lại ngay lập tức. Mặc kệ chị em nhà kia cãi nhau ra sao, ở đây tiểu Kết vẫn thao thao bất tuyệt nói cho cả bọn về vốn kiến thức rộng lớn của mình.
“Người ta bảo đấy là cá mập Galapagos” tiểu Kết chỉ chỏ.
“Thật sao?” Cả bọn tò mò.
“Thật chứ. Nó không ăn thịt người đâu, chỉ khập một miếng rồi đi ngay” tiếp tục nói dù chưa xác định tính chân thực của câu nói.
*******************
Trong một lần cùng các bậc phụ huynh đi dự đám cưới của JB và Mina.
“Mẹ ơi” tiểu Kết đột nhiên giật giật tay mẹ.
“Gì vậy con gái?” Bảo Bình hỏi.
“Tạo sao cô dâu trong ngày cưới lại mặc váy trắng vậy ạ?”
“À, vì đó là ngày hạnh phúc nhất trong đời của người phụ nữ nên họ mới mặc đồ trắng đó con” Bảo Bình giải thích.
“Vậy thì bây giờ con đã biết tại sao chú rể lại mặc đồ đen rồi” tiểu Kết nhoẻn miệng cười nham hiểm.
“Con nói thử xem”.
“Vì đó là ngày đen tối nhất trong đời của người đàn ông, và cả tương lai sau này nữa”.
******************
Tiểu Kết ở chung phòng khách sạn với tiểu Giải và tiểu Mã.
“Này, lau khô người rồi hẵng lên giường nha mày” tiểu Giải nhắc tiểu Mã.
“Lau làm gì rồi đằng nào nó chả khô” tiểu Mã lười biếng nói, ngay sau đó nhảy phắt lên giường.
“Thế thì mày sống làm gì rồi đằng nào chả phải chết” tiểu Kết nói.
Tiểu Mã đen mặt.
**********************
Tiểu Kết hôm nay nhờ tiểu Xử dạy nấu ăn.
“Mày phá đồ lần này là lần thứ n rồi đấy con kia” tiểu Ngưu từ ngoài phòng khách nói vọng ra.
“Kệ tao, lo chơi với mấy đứa kia đi thằng hâm” tiểu Kết nghiến răng nói.
“Này, tiểu Kết, tao có một câu muốn nói với mày, và cũng là nói thay hộ bọn kia luôn” tiểu Thiên từ đâu xuất hiện, đứng khoanh tay dựa lưng vào tường.
“Ờ, nói đê. Ở đây mà tạo dáng, tao phi cho cái chảo vào mặt giờ” tiểu Kết cau mày khó chịu vì độ làm màu của thằng điên này.
“Mày không nên nấu ăn hay lái xe, hãy vì hòa bình thế giới đi tiểu Kết ạ” Ngay sau khi nói xong, tiểu Thiên biến mất tăm, vì anh biết nếu còn ở lại khéo khi xác anh sẽ không còn mất.
********************
Trong khi cả nhà đang ăn tối ngon lành.
“Này tiểu Kết” Bảo Bình đột nhiên lên tiếng.
“Dạ” tiểu Kết ngước mặt lên.
“Cái nhẫn mà mẹ tặng con hôm sinh nhật lần trước đâu rồi” Bảo Bình thắc mắc hỏi. Con bé thích cái nhẫn đó lắm mà, sao bây giờ không thấy đeo.
“Mẹ” tiểu Kết hùng hồn nói.
“Con chắc chắn nó chỉ đâu đó trên Trái Đất này thôi”
**** Hết chương ngoại truyện 6 *********
Một vài lời của con Au dở hơi:
Sắp tới ta sẽ viết tiếp truyện 12 chòm sao: Yêu? Nó có mang đem đến hạnh phúc không? và Ngày định mệnh. Ta cũng dự định sẽ cho ra bộ truyện 12 chòm sao mới vào một ngày không xa. Cơ mà vẫn chưa biết nên cho ra truyện nào trước vì khá phân vân (mấy truyện này ta đã viết sắp xong rồi).
1. 12 chòm sao: Thanh xuân vật vã. Bộ truyện này chủ yếu nói về vấn đề học đường như vấn nạn trường học hiện nay, tâm lý học sinh cũng như tình yêu tuổi học trò.
Thực ra ta thấy hầu hết các truyện đều là về học đường nên có hơi băn khoăn có nên viết không, nhưng cuối cùng ta vẫn viết vì truyện này của ta dẽ không chú trọng quá nhiều về vấn đề tình yêu (chỉ khoảng 20%) mà chủ yếu nói về vấn nạ học đường hiện nay không chỉ ở Việt Nam mà còn ở các nước khác
2. 12 chòm sao: Secret. Bộ truyện này chủ yếu nói về tâm lý của con người hiện nay khi sống trong xã hội phân biệt chủng tộc và phân biệt giai cấp sâu sắc hiện nay. Truyện cũng khá chua trọng về vấn đề tình yêu (khoảng 50%).
3. 12 chòm sao: Two Faces. Nhìn cái tiêu đề thôi cũng đã nghĩ sơ qua về nội dung truyện rồi phải không. Truyện này srx cân bằng cả về xã hội, tình yêu và tâm lý con người. Cái gì thì cũng có hai mặt của nó phải không?
**********************
Ta chỉ tóm tắt truyện như vậy thôi, còn việc đăng truyện nào thì ta sẽ từ từ suy nghĩ, hoặc mọi người đọc qua tóm tắt truyện, thấy cái nào hay thì vote cho ta.
Nói là một ngày không xa nhưng thực ra là rất xa. Ta dự định ngày 13 – 6 – 2023 mới đăng truyện mới vì đó là ngày kỉ niệm ra mắt trai nhà ta (BTS đó mà) nên ta muốn lấy ngày đó làm ngày ra mắt đứa con tinh thần thứ 4 của ta.
Cảm ơn mọi người rất nhiều. Yêu mọi người nhiều😙😙😙😙.
Cherry Lê
12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao Chương 73: Chương Ngoại Truyện 5: Thiên Yết
Người ta thường nói, phụ nữ mang thai có tính tình rất thất thường. Có thể lấy ngay một ví dụ điển hỉnh, đó chính là Thiên phu nhân – Song Ngư.
Thiên Yết từ khi rước Song Ngư về nhà thì chiều cô đủ thứ kiểu, cô muốn gì được nấy. Vì vậy sua khi biết tin vợ mình đang mang thai, Thiên Yết lại càng chiều Song Ngư hơn. Có lần cô xem trên mạng cô một chiếc váy rất đẹp, ngay buổi chiều hôm đó chiếc váy đó đã ở trong tủ của cô. Hay một lần chỉ tình cờ nói thích chiếc nhẫn kim cương được bày ở cửa hàng mà hai người thường đi shopping vào cuối tuần, ngay lập tức chiếc nhẫn đó đã xuất hiện trên tay Song Ngư.
Hôm nay Song Ngư và Thiên Yết có hẹn nhau cùng ăn tối ở nhà cũng vì Song Ngư nói muốn ra ngoài ăn cho thay đổi không khí và ngay lập tức được Thiên Yết đồng ý.
“Bao giờ mới về vậy?” Song Ngư cau mày khó chịu. Cô đã thay đồ, trang điểm đủ kiểu và ngồi đây đợi đã được gần 30 phút nhưng mà vẫn chưa thấy mặt tên Thiên Yết đáng ghét đó đâu.
“Phu nhân, đã hơn nửa tiếng rồi. Nếu phu nhân thấy đói…” Bà quản gia từ từ bước vào, cúi đầu kính cẩn nói. Chưa nói hết câu đã bị Song Ngư chặn họng rồi phẩy phẩy tay.
“Tôi chưa thấy đói, mọi người cứ ăn trước đi. Có gì tôi sẽ cho gọi sau” Song Ngư phẩy phẩy tay sau đó lại cắm đầu vào mấy cuốn sách về thai nhi.
Cuối cùng, vẫn là không bao giờ sửa được cái tính mất kiên nhẫn, Song Ngư bèn lấy điện thoại gọi điện cho Thiên Yết.
“Dám không bắt máy” Song Ngư bóp chặt cái điện thoại trong tay, mặt mày trở nên u ám. Được lắm, dám không bắt máy của bà, cứ thử lết về nhà xem, Song Ngư này không xử ngươi cho ra lẽ thì ta không tên Song Ngư.
“Trợ lí Lưu, anh có đang ở bên cạnh Thiên Yết không?” Song Ngư kìm nén cơn tức giận, gọi điện thoại cho trợ lí Lưu. Cơ mà sao đầu máy bên kia lại nghe có tiếng nhạc to thế nhỉ, cứ như là đang ở trong bar ý.
“Dạ phu nhân, có ạ” Trợ lí Lưu nhanh nhảu đáp.
“Hai người hiện giờ đang ở đâu?” Song Ngư hỏi tiếp.
“Dạ, ch… chúng tôi” Trợ lí Lưu ấp a ấp úng, không biết có nên nói nơi mà anh và Thiên tổng đang ở hiện tại hay không.
“Nói” Song Ngư mất bình tĩnh mà hét vào điện thoại, nghe cái giọng ấp úng của trợ lí Lưu là cô đã ngầm đoán ra nơi mà hai người đó đang ở hiện tại. Phần còn lại là do trợ lí nói ra thôi.
“Dạ thưa phu nhân, là ở bar Ám ạ” Trợ lí Lưu nuốt nước bọt nói. Tốt nhất vẫn là về phe của phu nhân, có gì còn phu nhân còn có thể chống lưng. Chứ nếu nói dối để bảo vệ Thiên tổng, anh vẫn sẽ là bị cả hai vợ chồng nhà này chèn ép đến không còn đường lui.
“Được rồi, hai người đợi ở đó. Tôi đến” Song Ngư gằn giọng, quăng cái điện thoại vừa sáng mua vào góc phòng khiến cái màn hình bị nứt một mảng lớn, còn chủ nhân của nó thì đã đóng cửa phòng sầm một cái và đi từ lúc nào.
“Jenni à, mau về nhà đi” Thiên Yết vất vả lôi một cô gái với mái tóc màu xanh rêu cực kì cuốn hút ra khỏi quán ba, còn cô gái tên Jenni thì có vẻ đã uống say nên không chịu hợp tác mà còn quơ tay múa chân khiến cho việc lôi Jenni đi của Thiên Yết còn khó hơn.
“THIÊN YẾT” Đột nhiên có một tiếng hét lớn khiến cho Thiên Yết đứng hình, từ từ quay đầu lại đằng sau thì thấy hình ảnh của bà xã đại nhân đập thẳng vào mắt.
“Hóa ra là cô ta” Song Ngư tiến về phía trước, đối diện với Jenni. Sau một hồi suy ngẫm thì nhận ra đây là cô gái có mặt trong Album ảnh của Thiên Yết ngày trước mà cô tìm thấy trong thư phòng anh. Nếu trí nhớ của cô không đến nỗi tệ thì cô gái này tên Jenni, và là bạn gái cũ của Thiên Yết thời anh học trung học.
“Song Ngư, em hiểu lầm rồi” Thiên Yết vội vàng giải thích nhưng đã bị Song Ngư chặn họng.
“Ngậm miệng lại. Trợ lí Lưu, đưa cô gái này đến nơi CÔ TA CẦN ĐẾN ĐI” Song Ngư lừ mắt nhìn Thiên Yết khiến anh im bặt, sau đó giao Jenni lại cho trợ lí Lưu.
“Dạ thưa phu nhân” Trợ lí Lưu nhanh chóng dìu cô gái ra xe rồi chở cô ta đến khách sạn – theo ý của Song Ngư đại nhân. Còn Thiên Yết đành nuốt nước bọt mà chở Song Ngư về nhà, không khí trong xe im lặng đến đáng sợ. Song Ngư còn chẳng thèm liếc Thiên Yết đến một cái, còn Thiên Yết cứ liên tục liếc Song Ngư xem biểu hiện của cô thế nào.
“Song Ngư à, chuyện đó” Thiên Yết mở lời, và lại như lần trước, anh chưa nói xong câu đã bị cô chặn họng lại.
“Về nhà nói”.
****************************************************
“Anh có biết anh đã hứa hôm nay đưa tôi đi ăn không?” Song Ngư ngồi vắt chéo chân, hai tay khoanh lại, mắt nhìn thẳng vào Thiên Yết mà tra hỏi.
“Anh biết” Thiên Yết gật đầu nói. Quản gia và mấy người giúp việc đứng nấp ở một góc xem mà không khỏi bụm miệng cười. Nhìn ông chủ cứ như đang bị mẹ dạy dỗ vì làm sai ý.
“Vậy tại sao còn đến đó?” Lại tiếp tục tra hỏi, nhưng lần này giọng của Song Ngư có vẻ nặng nề hơn.
“Tại ba mẹ cô ấy nhờ anh đến đón mà anh lại không thể từ chối được…” Thiên Yết ra sức giải thích nhưng mọi lời giải thích của anh lọt qua tai của Song Ngư thì đều là tội lỗi hết.
“Sao anh không biết nhờ trợ lí Lưu hả?”
“Anh…”
“Cô ta là bạn gái cũ của anh?”
“Phải, nhưng bây giờ anh và cô ấy không còn quan hệ gì hết”
“Tôi không tin”
“Được, vậy để anh cho em thấy chứng cứ” Nói rồi, Thiên Yết rút từ trong túi ra chiếc điện thoại rồi bấm gọi cho số nào đó.
“Dạ thưa Tổng giám đốc, ngài có chuyện gì?” Trợ lí Lưu từ bên kia nói.
“Jenni còn thức không, đưa máy cho cô ấy” Thiên Yết nói.
“Jenni, quan hệ giữa tôi và cô là gì?” Sau khi biết trợ lí Lưu đã truyền máy cho Jenni, Thiên Yết tiếp tục hỏi.
“Thiên Yết, em vẫn chỉ yêu anh nhất, còn tên đàn ông kia là đồ cặn bã, không xứng đáng” Từ đầu bên kia vang lên tiếng của một cô gái say rượu. Nhưng nội dung lời nói của Jenni đã khiến Thiên Yết toát mồ hôi lạnh mà quay sang nhìn Song Ngư.
“Ngủ ở ngoài” Song Ngư tức giận nói, sau đó bỏ lên phòng đóng cửa rầm một cái. Mặc kệ Thiên Yết ở ngoài luôn, cho dù anh có đập cửa đến nỗi sưng cả tay và năn nỉ gãy lưỡi nhưng Song Ngư vẫn ở lì trong phòng và không chịu ra ngoài.
Anh Yết tội quá, thấy cũng tội nhưng mà thôi cũng kệ ^.^, ai bảo anh ăn ở tốt quá.
***************************************************************
Khi tiểu Ngư (bé gái) được 4 tuổi.
“Tiểu Ngư, con gọi cho ba xem khi nào ba về ăn cơm” tiểu Ngư đang ở ngoài phòng khách ăn bánh uống trà thì nghe tiếng mẹ gọi từ trong bếp mà không khỏi lầm bầm như bà cụ non. Sao mẹ không tự đi gọi đi mà còn nhờ người khác, rõ là lười mà.
Mặc dù miệng lầm bầm vậy chứ tiểu Ngư vẫn phải nhấc cái mông khỏi ghế và đi gọi điện cho ba. Một lúc sau, tiểu Ngư chạy lạch bạch vào bếp.
“Mẹ ơi, ba không nghe máy. Nhưng mà có cô nào cứ nghe máy ý. Con gọi mấy lần liền, toàn là cô ấy nghe máy” tiểu Ngư bình thản nói, còn Song Ngư thì đầu đã bốc hỏa từ khi nào.
Thiên Yết vừa mới hớn ha hớn hở trở về nhà đã bị Song Ngư túm cổ chửi một trận, mặt ngu ngơ chẳng hiểu tại sao.
“Tại sao lại có phụ nữ nghe máy của anh hả? Hay anh lại lăng nhăng với con nào rồi. Nói” Song Ngư hét lên.
“Lần này anh vô tội thật mà, nếu không tin em có thể gọi điện hỏi mọi người trong công ty. Lúc đó anh đang họp thật mà” Thiên Yết ra sức giải thích.
“tiểu Ngư, con nói xem người phụ nữ của ba con đã nói với con những gì” Song Ngư khoanh tay nói.
“Cô ấy nói là: Thuê bao quý khách hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau” tiểu Ngư hồn nhiên nói.
-.-
*****************************************************
“Ba ơi ba” tiểu Ngư gọi lớn.
“Có chuyện gì vậy con gái?” Thiên Yết hỏi.
“Con có phải con của chú hàng xóm không ba?” tiểu Ngư hỏi.
“Sao con lại hỏi thế?”
“Vì chú hàng xóm đẹp trai như tài tử thế kia, mà con lại xinh đẹp như minh tinh thế này. Chắc chắn con là con của chú ấy rồi.”
“Vậy ý con nói là ba mẹ xấu ư?”
“Cái đó là điều dĩ nhiên giống như Trái Đất quay quanh Mặt Trời rồi. Một người thì mặt lúc nào cũng như cục than, âm u đen tối. Còn một người thì dữ như sư tử hà đôn, ảo tưởng sức mạnh level max” tiểu Ngư nhún vai nói như điều đó là lẽ dĩ nhiên khiến Thiên Yết đen mặt.
Con với chả cái.
******************************************
“Ba thấy anh hàng xóm mới chuyển đến đẹp trai một cách lồng lộn không?” tiểu Ngư nói chuyện với Thiên Yết.
“Sao đẹp trai bằng ba được” Một phút tự sướng của ông lão Thiên Yết.
“Ba bớt ảo tưởng đi, hãy đối diện với sự thật là ba xấu điên xấu đảo đi” tiểu Ngư liếc nhìn Thiên Yết với con mắt khinh bỉ.
“Mai sau con sẽ kết hôn với anh ấy”
“Con nhỏ hơn thằng đó ít nhất là 10 tuổi đấy con gái”
“Tình yêu không phân biệt tuổi tác”
“Nhưng nhỡ nó không yêu con thì sao. Nghe nói nó không thích mấy đứa con gái ảo tưởng đâu”
“Con xinh đẹp như này chắc chắn anh ấy sẽ yêu con rồi”
“Không phải lần trước con bảo thẳng gì đó trong lớp con đẹp trai sao? Bây giờ đã chuyển đối tượng rồi”
“Con đá nó rồi, anh hàng xóm mới chuyển đến đẹp trai hơn. Hay ba giúp con tìm hiểu anh ấy đi”
“Không”
“Nếu ba đồng ý con mua cho ba cái kẹo. Ok không?”
“Con tưởng ba là trẻ con à?”
“Vậy con nói cho ba biết bí mật của mẹ. O”
“Ok Ok. Chuyện nhỏ”
-.-. Đến quỳ với hai bố con nhà này.
******************** Hết chương ngoại truyện 5 *********************
12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao Chương 71: Chương Ngoại Truyện 3: Song Tử
Song Tử và Cự Giải cũng giống như Bạch Dương và Xử Nữ, đều sinh được cặp sinh đôi một nam một nữ. Đứa con trai đầu tên tiểu Song, con gái út tên tiểu Giải. Vì cả hai đứa trẻ đều mang dòng máu người Anh từ cha mẹ nên đều có đôi mắt màu xanh dương tuyệt đẹp, làn da trắng như sứ cộng với mái tóc vàng khiến cho tiểu Song và tiểu Giải luôn nổi bật nhất trong đám.
Năm 5 tuổi.
“Tiểu Song, tiểu Giải, hôm nay hai đứa đi học có vui không?” Song Tử vừa lái xe chở hai đứa nhỏ vêd vừa hỏi.
“Vui lắm đó ba. Ở trường mẫu giáo ai cũng thích con hết. Hôm nay con lại được một đứa con trai lớp bên cạnh tỏ tình đó ba” tiểu Giải hào hứng kể truyện, khác hẳn với ông anh trai ngồi bên cạnh đang im ỉm ngồi đọc sách.
“Con gái à, con vẫn còn bé lắm. Không nên quá hào hứng với những chuyện như vậy” Song Tử hắng giọng nhắc nhở.
“Tiểu Song à, con là anh trai của tiểu Giải, con phải quản em chứ”.
“Nếu quản được thì con đã không im lặng từ nãy đến giờ” tiểu Song nhàn nhạt đáp. Con bé tiểu Giải này, có trời mới quản được.
“Hứ, có mà anh không thèm quan tâm đến em ý. Đó, có ai thấy nỗi khổ của tôi đâu. Có anh trai mà như không” tiểu Giải hừ lạnh ông anh, sau đó bắt đầu diễn vở kịch về số phận bi thương của mình.
“Muốn anh quan tâm chứ gì? Được” tiểu Song vỗ vai tiểu Giải rồi cười nham hiểm khiến tiểu Giải không khỏi rùng mình.
*Ngày hôm sau.
“Tiểu Giải, sao hôm nay mặt con buồn thiu vậy?” Song Tử hỏi.
“Hôm nay mấy đứa ở trường lạ lắm đó ba. Đứa con trai nào gặp con đều trốn hết như gặp quỷ ý” tiểu Giải ảo não kể, không để ý khuôn mặt như bắt được vàng của ông anh ngồi bên cạnh.
“Thì đúng là chúng nó gặp quỷ rồi còn gì. Em có khác quỷ chỗ nào đâu” tiểu Song nói.
“Yah, anh có phải anh trai của em không vậy?” Tiểu Giải hét lên.
“Anh cũng đang nghi vấn chuyện đó, tại vì anh thấy anh và em chả giống nhau chỗ nào cả. Hay mai anh và em đi xét nghiệm ADN đi” tiểu Song xoa cằm suy nghĩ.
Tiểu Giải câm nín.
************************
Càng lớn, tiểu Giải càng biết chăm chút cho bản thân hơn và có một cái tật không bao giờ đổi, đó là thả thính mọi lúc mọi nơi khiến cho tiểu Song đi bên cạnh mà không khỏi lắc đầu ngán ngẩm.
“Anh hai, ba mẹ đâu rồi?” Tiếng của tiểu Giải từ trên tầng vọng xuống.
“Đi ra ngoài hêta rồi. Có lẽ tối mai mới về” tiểu Song lại nhàn nhạt đáp. Con bé này lại định giở trò gì đây.
“Anh hai, em bảo này. Hôm nay sinh nhật bạn em, vậy nên nếu em đi về muộn cũng đừng mắng em nhá” một lúc sau, tiểu Giải đột nhiên khều khều vai tiểu Song khiến cậu giật cả mình. Nó mặc cái gì đây, váy bó ngực 2 dây, giày cao gót, trang điểm. Cái đứa con gái đứng trước mặt anh là ai vậy.
“Em mặc cái gì đây? Đi sinh nhật ở đâu?” Tiểu Song gằn giọng hỏi.
“Anh hai hỏi nhiều thế. Chỉ cần biết là em đi sinh nhật bạn là được rồi” tiểu Giải bĩu môi.
“Không nói thì ở nhà”.
“Ế ế, em nói em nói. Là ở bar. Sinh nhật của tiểu Ly”
“Được rồi, đi đi, nhớ về sớm” tiểu Song vừa dứt câu, tiểu Giải đã phi như bay ra khỏi nhà. Tiểu Song đâu có dễ để em gái mình bị con tiểu Ly kia cho vào tròng được. Hừ, cứ đợi đấy.
****************************
“Hahaha, nó mới uống một tẹo mà say ngoắc cần câu rồi kìa. Như vậy cũng tốt, đỡ mất thời gian” tiểu Ly cười nham hiểm nhìn tiểu Giải đang say mèm nằm trên giường.
“Xử lí con này chõ tốt. Cũng tội nghiệp nó thật, nhưng ai bảo tiểu Bạch thích nó. Vậy đó chính là lỗi của nó rồi” tiểu Ly khoanh tay nói, toan mở cửa bước ra ngoài thì đột nhiên cánh cửa văng ra.
“Đứa nào động vào em gái tao, tao xé xác từng đứa một” tiểu Song gầm lên, sau đó lao đến đấm mấy đứa con trai trong phòng túi bụi. Không chỉ có tiểu Song đến mà chị đại tiểu Xử cũng có mặt.
“A, ra là mày. Sao mày dám hại bạn bà hả? Cho mày chừa này?” Tiểu Xử bước đến gần tiểu Ly, tát cho cô ta hết cái này đến cái khác rồi lấy ra trong túi một con dao.
“Mày, mày định làm gì?” Tiểu Ly lắp bắp sợ hãi.
“Tao đang học một khóa phẫu thuật thẩm mĩ. Chưa có vật thí nghiệm nên đành lấy mày ra làm vật mẫu thôi. Không cần lo lắng, tay nghề tao rất tốt, cũng không lấy giá cao đâu” vừa dứt lời, tiểu Xử lao đến, dùng con dao vẽ lên mặt tiểu Ly những hoa văn họa tiết vô cùng đẹp, đẹp đến nỗi tiểu Xử còn phải tự thán phục bản thân. Từ trước tới giờ, cô chưa bao giờ được điểm cao môn vẽ cả.
“Tiểu Xử, đi thôi” sau khi giải quyết hết đám côn đồ kia, tiểu Song bế tiểu Giải về, không quên cảm ơn đại tỉ tiểu Xử.
*****************
“Ui da, đau đầu quá” tiểu Giải chống hai tay xuống giường để ngồi dậy, sau đó liền lấy hai tay lên day day thái dương. Chuyện tham dự tiệc sinh nhật tối hôm qua sao cô lại chẳng thể nhớ gì thế này.
“Dậy rồi sao?” Tiểu Song bước vào phòng, trên tay là khay đồ ăn gồm có một ly nước giải rượu, một ly nước hoa quả cùng với một hát cháo.
“Anh hai, hôm qua anh đến đưa em về sao?” Tiểu Giải hỏi.
“Không anh mày thì chả lẽ con tiểu Ly kia à” tiểu Song gằn giọng.
“Từ nay đi đâu cũng phải báo cho anh hoặc tiểu Bạch. Với lại nhớ tránh xa con bé tiểu Ly đó ra, chơi với nó không có tốt lành gì đâu” tiểu Song nhắc nhớ, sau đónlaf chợt nhớ ra với caia khuôn mặt bị tiểu Xử tàn phá tối hôm qua, chắc con nhỏ tiểu Ly đó không dám ra ngoài đường đâu nhỉ.
“Em biết rồi” tiểu Giải gật đầu. Mặc dù không nhớ chuyện gì tối hôm qua nhưng nếu là anh hai nhắc nhở chuyện gì, cô tuyệt đối nghe theo.
“À, quên nhắc, sau này nhớ trả anh một cái áo sơ mi, cái quần với đôi giày hiệu Gucci nhá. Hôm qua nhóc nôn hết cả ra người anh”
“Thế hôm qua anh là người thay đồ cho em à?”
“Ờ, lo cái gì. Tắm chung với nhau bao nhiêu năm còn chẳng ngại. Với lại bụng nhóc có ngấn rồi đấy, lại tăng cân hả?” Tiểu Song vô tư nói, không để ya đến khuôn mặt của tiểu Giải đã đen như đít nồi.
“Anh biến ra ngoài cho em” tiểu Giải hét lên. Tiểu Song nhún vai, đút hai tay vào túi quần bình thản đi ra ngoài.
“À, anh có chụp mấy cảnh nhậu nhẹt với khỏa thân của nhóc để giữ lại làm kỉ niệm. Nếu nhóc mà cãi lời anh là anh đăng mấy cái ảnh đó lên mạng cho nhóc khỏi thả thính con nhà người ta luôn” tiểu Song không quên nhắc nhở.
Tiểu Giải câm nín lần 2.
**********************
Cũng tại vì tiểu Giải lo thả thính quá nhiều nên lơ là việc học, cho nên Cự Giải và Song Tử đã ban lệnh cấm yêu đương cùng thả thính với hai anh em cho đến khi nào tốt nghiệp đại học.
Vào một ngày đẹp trời, tiểu Giải tung tăng trở về nhà, vừa đi vừa hát rất vui vẻ.
“Mẹ ơi” vừa vào đến nhà, tiểu Giải đã ầm ĩ khiến Cự Giải không khỏi cau mày.
“Chuyện gì vậy con?” Cự Giải từ trên lầu đi xuống cùng với Song Tử.
“Mẹ ơi, anh hai và tiểu Ngư đang hẹn hò đó” tiểu Giải hớn ha hớn hở nói, không lâu sau nhân vật chính cũng đã xuất hiện.
“Có thật không tiểu Song?” Cự Giải nghiêm nghị hỏi.
“Dạ phải” tiểu Song gật đầu. Thật là, anh có con em quý hóa quá cơ.
“Không phải mẹ đã cấm hai anh em con không được yêu đương gì trong lúc còn đi học hay sao?” Cự Giải nói. Tiểu Song vẫn im lặng cúi đầu.
“Nếu con hứa không ảnh hưởng gì đến việc học thì mẹ sẽ cho con và tiểu Ngư quen nhau” Cự Giải thở dài.
“Con hứa” tiểu Song như bắt được vàng liền nhanh nhảu nói.
“Mẹ, thế là không công bằng” tiểu Giải giãy đành đạch. Rõ ràng là nếu biết tin này mẹ và ba phải phạt anh hai chứ.
“Con trẻ con quá rồi đấy tiểu Giải” Song Tử buồn cười nói. Ngày trước cũng vì con bé tiểu Giải thả thính khắp nơi lại còn yêu đương lung tung nên anh và Cự Giải mới ban cái lệnh cấm đó, vậy nên tiểu Song mới bị liên lụy.
“Rõ ràng là ba mẹ thiên vị anh hai mà. Con không chịu” tiểu Giải nằm lăn xuống sàn, bù lu bù loa khiến cho Song Tử và Cự Giải không khỏi đau đầu mà đi lên phòng.
“Này em gái YÊU QUÝ” tiểu Song đợi ba mẹ đóng cửa phòng rồi mới nhẹ nhàng tiến lại chỗ em gái đang nằm ăn vạ.
“Em có thấy mấy bức ảnh này không?” Tiểu Song giơ điện thoại của mình lên trước mặt tiểu Giải, trong đó là những bức ảnh dìm hàng level max nặng của tiểu Giải.
“Thời khắc em nói cho ba mẹ chuyện của anh và tiểu Ngư, những bức ảnh đó đã được đăng lên mạng, chắc bây giờ em thành hiện tượng mạng rồi cũng nên” tiểu Song cười nham hiểm “À, em gái YÊU QUÝ cũng đừng lo, mấy cái ảnh khỏa thân của em anh chưa có đăng lên đâu. Đợi khi nào em lại có ý nghĩ muốn chơi anh thì anh sẽ suy nghĩ chuyện đó. Dù sao chúng ta cũng là anh em mà, làm gì có người anh nào làm như thế” nói xong, tiểu Song vui vẻ đi lên phòng, để lại tiểu Giải ở dưới phòng khách lạnh lẽo mà không khỏi tủi thân.
“TIỂU SONG, ÔNG ANH CHẾT TIỆT”
****** Hết chương ngoại truyện 3 ***********
12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao Chương 72: Chương Ngoại Truyện 4: Sư Tử
Lại thêm một cặp song sinh nam nữ nữa xuất hiện, đó chính là tiểu Sư – tiểu Mã.
Hai đứa trẻ này giống hệt ba mẹ nó, nghịch ngợm không ai chịu nổi. Vậy nên Sư Tử và Nhân Mã phải thuê thêm 2 bảo mẫu nữa mới đủ để trông chừng hai đứa giặc này.
“Tiểu Sư, đôi giày mẹ mới mua hôm qua đâu rồi hả?” Nhân Mã hét lên.
“Tiểu Mã, tập tài liệu ba để trên bàn con lại đem vứt đi đâu rồi” Lần này đến lượt Sư Tử phải gào thét. Hazzz, cái nhà này cũng thật lạ quá đi, mới sáng sớm mà đã ầm ĩ thế này rồi. Trong khi ba mẹ còn đang bận gào thét thì hai đứa nhỏ vẫn còn vui vẻ ăn bữa sáng.
“Sao ba mẹ cứ làm nhà mình ầm ĩ khi mới sáng nhỉ anh hai?” Tiểu Mã chán nản quay sang nói chuyện với ông anh.
“Chứ không phải mày ki bo đem tập tài liệu của ba gập thành lâu đài giấy làm quà sinh nhật tặng bạn mày thì căn nhà nó đã bình yên rồi” tiểu Sư nói.
“Làm như ông anh vô tội lắm ý. Nếu không phải hôm qua ông anh lấy đôi giày của mẹ đem làm hộp đựng phân để bón cho cây nhà hàng xóm thì mẹ cũng đã không “luyện giọng” vào buổi sáng như thế.
“Mày cũng có ít tội gì đâu. Lần trước tao thấy mày cho bàn chải đánh răng của mẹ vào bồn cầu, không thèm rửa sạch mà để thẳng lên hộp đựng bàn chải luôn”.
“Thế lần trước ai đem mặt nạ dưỡng da của mẹ đắp vào mông hả ông anh thối?”.
“Thế đứa nào lấy kem cạo râu của ba, bôi lên người con Mèo nhà tiểu Thiên để cạo lông cho nó hả?”
……
Đến chịu anh em nhà này -.-
**********************
“Mẹ ơi, con hỏi bài này cái được không?” Tiểu Mã rõn rén bước vào phòng. Nhân Mã đang chuẩn bị đi ngủ thì nghe con gái nhờ thì lại chật vật ngồi dậy.
“Đâu đưa mẹ xem nào?” Nhân Mã kéo tiểu Mã vào.
“Đây này mẹ, cô bảo phải làm hết mấy bài toán này để mai nộp” tiểu Mã mở vở ra, sau đó chỉ chỉ vào mấy bài toán ở đầu trang.
“Câu 1: Nếu Chí Phèo phịch Thị Nở vào tháng 1 và cần 9 tháng để thằng bé ra đời, hỏi ông ngoại thằng bé là ai?” Nhân Mã nhăn mặt. Câu hỏi kiểu quái gì đây.
“Câu 2: Nếu bây giờ là 5h chiều ở New York, còn ở West Coast chậm hơn 3h, hỏi ở Trung Quốc là mấy giờ?” Câm nín.
“Câu 3: Nếu Donald Trâm đi chơi Bà Nà Hills, hỏi mất thời gian bao lâu?” Câm nín lần 2. Nó đi bộ hay chạy bộ? Nó đi với khoảng cách bao nhiêu?
“Câu 4: Nếu 1 con thú mỏ vịt chết, hỏi còn lại bao nhiêu con đười ươi?” Câm nín lần 3.
“Câu 5: Nếu có 5 quả táo, ăn mất một quả, hoit còn mấy quả cam?” Câm nín lần cuối cùng. Và quyển vở đã không cánh mà bay thẳng ra ngoài cửa sổ.
***************************
Sư Tử sau một ngày ở nhà trông tiểu Sư để hai mẹ con Nhân Mã và tiểu Mã đi mua đồ đã nổi điên. Cố gắng kìm nén cơn tức giận, Sư Tử nhẹ nhàng đến bên cạnh tiểu Sư.
“Con trai, con nói xem, một ngày ngoài phá phách con còn làm được gì không? Con xem vua Khang Hi, 8 tuổi đã làm hoàng thượng rồi. Biết tại sao không?”
“Vì bố ông đấy chết sớm chứ còn sao nữa” tiểu Sư thản nhiên trả lời.
Sư Tử câm nín.
************************
“Ba, có việc con làm được mà ba không làm được đấy” tiểu Mã nhảy chồm lên người Sư Tử ngồi, vẻ mặt vô cùng nham hiểm.
“Việc gì, con thử nói xem” Sư Tử vênh mặt, anh không tin có chuyện gì con gái anh làm được mà anh không làm được cả.
“Con làm con của mẹ, ba có làm được con của mẹ không?”
Sư Tử câm nín lần 2.
**************************
Hôm nay Sư Tử và Nhân Mã có một buổi tiệc phải tham dự nhưng lại không thể mang theo tiểu Sư và tiểu Mã nên đanh để hai đứa nó ở nhà chơi với nhau.
“Nhưng nhỡ nó không nghe lời con thì sao?” Tiểu Sư hỏi.
“Không nghe lời con chứng tỏ con vô dụng”
“Thế nếu con không nghe lời mẹ thì sao?”
“Thì chứng tỏ mẹ… TIỂU SƯ”
************************
“Này hai đứa, hai đứa nói xem có phải ba rất đẹp trai không? Đẹp trai đến không thể tin nổi luôn. Điện thoại của gái reo ầm ầm cả ngày” Sư Tử đột nhiên nổi hứng tự sướng ngay trước mặt hai đứa con. Nhưng có vẻ tiểu Sư và tiểu Mã chả quan tâm đến chuyện này cho lắm. Cái quan trọng ở đây là, hai đứa nó đang xem hoạt hình, mà ông già này cứ lải nhải bên tai thì làm sao mà xem được.
“Ba đừng chém gió nữa. Ba cứ nói thẳng là mấy chú giao hàng cũng không có chết ai đâu” tiểu Sư nói.
“Ổng nói đúng đó ba. Các cụ xưa thường dạy là: sống thật không trật với lòng mà. Cho nên ba sống chân thật một chút, đừng giống với mấy thanh niên ngáo đá ảo tưởng ngoài kia” tiểu Mã vỗ vai an ủi Sư Tử.
“Chuyện quan trọng là…. ba nói ít thôi. Già rồi mà lải nhải lâm thế” đồng thanh.
Ơ hay, con với chả cái.
****** Hết chương ngoại truyện 4 ********
Chương này hơi ngắn, mong m.n thông cảm ^.^
Cập nhật thông tin chi tiết về 12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao Chương 69: Chương Ngoại Truyện 1: Bạch Dương trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!