Bạn đang xem bài viết 12 Chom Sao Ki Uc Tuoi Hoc Tro Ki Niem Mua Co Tich Bao Binh Bach Duong được cập nhật mới nhất trên website Getset.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Này, cái bút chì của “bà” thò sang rồi đấy! – Đâu? – Đây, được chưa. Ngày nào cũng thế, tôi và hắn cũng bắt đầu bằng một cuộc đấu khẩu như thế. Hắn là Hoàng Bạch Dương, Dương “sếu” – cả lớp gọi như vậy. Dương “sếu” cao lêu nghêu, da trắng như nàng Bạch Thị Tuyết, cổ hơi dài, học giỏi. Quen nhau được 4 năm nhưng đến năm cuối cấp này tôi mới có “diễm phúc” được ngồi cạnh hắn. Chẳng hiểu sao tính cách hai đứa đối nhau chan chát. Hắn bảo gì là lập tức tôi “bắn đạn” lại nhanh như súng liên thanh và ngược lại, hắn cũng vậy. Vốn là dân chuyên Hóa, cứ hễ động đến tính chất này nọ là hắn lại tuôn ra hàng tràng, giống hệt như cái đài “siêu cấp vô địch” vậy. Tôi chúa ghét! Mỗi lần cả lớp ồ lên vì khâm phục “Sao Dương siêu thế” là một lần tôi cầu “Thưa chúa, xin chúa hãy tắt giùm con cái vô-lum của hắn đi ngay ạ“. Biết tính tôi ghét màu xanh, đồ dùng của hắn lúc nào cũng là xanh và chỉ có xanh. Từ “xanh dương” đến “xanh nước biển”, từ “xanh da trời” đến “xanh lơ”, từ “xanh xao” đến “xanh lá chuối”, hắn “chơi” tuốt. Đã thế lúc nào hắn cũng diễu qua diễu lại, bày hết ra mặt bàn, mặc dù hắn thật sự thích màu đen. Còn nữa, ngoài ra, thay vì gọi hắn là Dương “sếu” hoặc Bạch Dương, bạn cũng có thể gọi hắn là một con tắc kè hoa “chúa”. Là con trai nhưng hắn khoác trên mình toàn những bộ cánh y như quan văn bá võ ngày xưa. Hãy tưởng tượng, ngồi cạnh bạn là là một thằng con trai “trắng hếu” mặc chiếc áo màu xanh có hình con chim và cái lá thì thế nào nhỉ? Ngứa mắt!!!. Đấy, bạn cùng bàn với tôi, Dương “sếu”. Một lần, vào tiết Hóa, tiết học “sở trường” của hắn, cô giáo gọi tôi lên kiểm tra bài. Vốn chẳng ưa gì môn học này nên tôi cứ ấp a ấp úng như gà mắc tóc. Cô hỏi gì tôi không nghe rõ. Đang đứng “bần thần”, tôi chợt nhận được “tín hiệu” phát ra từ trạm phát thanh Dương “sếu”: “phi kim loại, phi kim loại”… Tôi lập tức phản xạ nhanh như tên lửa: – Thưa cô, phi kim và phi kim loại ạ. Cả lớp ngớ người, cô nhìn tôi một cách khó hiểu. Rồi cứ từ dưới lớp vang lên những điệu cười… “chế giễu”. Tôi “lụ khụ” đi về chỗ ngồi và nhận “một cái gậy” cho khỏi ngã. Thì ra, hắn lừa tôi. Thật không tưởng. Đã thế hắn còn làm tôi mất mặt, phen này thì thật sự chiến tranh nguyên tử đã bùng nổ. Từ hôm đó, mặt tôi (với hắn) lúc thì lạnh như Nam Cực, lúc thì nóng như sa mạc Sahara, khi lại sương mù như Anh quốc. Chiến tranh cứ thế kéo dài hết mùa thu nắng ấm… Vẫn như mọi sáng, tôi đến lớp với khuôn mặt lạnh te thể hiện rõ thái độ “không chơi được”. Đặt cặp cái “rầm” y như “khủng bố con nhà người ta”, tôi lừ lừ ngồi xuống. Hôm nay, 24 tháng 12, Giáng sinh và cũng là sinh nhật tôi. Tôi thích không khí Giáng sinh lắm nhưng cứ đến lớp gặp hắn là tôi chẳng thể vui vẻ nổi. Tôi và hắn im lặng suốt cả ngày học. Sao hôm nay hắn chăm chỉ thế nhỉ, cấm có nói câu nào, không đùa để trêu tôi? Kệ, thế càng tốt.Tôi ngẩng đầu lên thì hắn đã chạy tiêu đâu mất. Trời, Bạch Dương sao? Nhẹ nhàng cất tấm thiệp vào trong cặp… Gió mùa đông cứ thổi, se lạnh… Tôi cứ miên man mãi… Con phố cứ dài mãi… Mai tôi sẽ không phải đóng mặt lạnh đến lớp nữa rồi.
13/8/2018
12 Chom Sao Cuoc Song Hoc Duong Chap 8 Ky Uc Bach Duong
Through The Night – IU
Cả hai đang nói chuyện vui vẻ thì bỗng dưng Bạch Dương dừng lại và đứng dậy bỏ về phòng. Sư Tử hơi giật mình trước phản ứng của Bạch Dương nên cô đã hỏi BD với cái volume rất to: – Nè, không dự tiệc hả?… Này…hơ… sao thế nhỉ? Ô chết mọe , chưa xin lỗi Bạch Dương!Aiz __________________________________________________ Trở về phòng với một cái tâm trạng và cảm xúc lẫn lộn, Bạch Dương khẽ ngồi xuống chiếc ghế sofa rồi thở dài. Lại một lần nữa, toàn bộ cái ký ức của cậu lại trở về, cậu ghét nó… Cậu ghét chính cái ký ức tuổi thơ của mình vì nó chứa đựng toàn những ký ức đẹp với cô bạn thân hồi nhỏ nhưng tại sao cậu không thể nhớ rõ nó… Còn cái ký ức với cô Lena kia thì cậu lại nhớ rõ từng chi tiết một, cô ta đến như thế nào, cô ta xen vào tình bạn giữa cậu với cô bạn kia ra sao và cả chuyện nhà cô ta đùng một phát đính cho cô ta với cậu mà cậu còn không biết gia đình cô ta quyền thế như thế nào, gia đình cậu cũng đồng ý luôn…lý do…bây giờ cậu mới hiểu Chuyện xảy ra vào nhiều năm trước (lúc Bạch Dương 8 tuổi) Một cậu bé với mái tóc vàng nhạt đang chơi cùng một cô bé có mái tóc nâu , họ chơi đùa với nhau thật vui vẻ. Đoán xem, hai đứa bé ấy đang chơi trò gì mà có vẻ vui thế nhỉ đó là…nghịch cát. Cả hai đứa bé ấy đều đưa hết trí tưởng tượng của mình vào cái cục cát đang nghịch. Vì là từ trong trí tưởng tượng ra nên chúng đều có các hình dạng rất lạ và ngộ nên đứa này cười cái của đứa kia, cứ như vậy. Rồi cho đến khi cậu bé tóc vàng kia làm một bông hoa bằng cát ẩm và nói với cô bé bên cạnh: – Mình vừa nặn hoa nè, đẹp không? – Ồ, hoa gì vậy? – Mình nghĩ đây là chúng tôi gì nhỉ, à hoa cát! – Ồ! – Mình làm tặng cậu đó! Nè! – vàng – Ồ, cảm ơn nha! Để mình làm một bông tặng lại cho cậu nha? – Thật hả, cảm ơn nha! Rồi cô bé tóc đen lại ngồi xuống và lúi húi nặn một bông hoa…cát bằng cát ẩm. Sau một khoảng thời gian thì cô bé đã hoàn thành tác phẩm của mình và đưa cho cậu bé tóc vàng. Sau khi cậu bé đó nhận bông hoa thì cô bé nở một nụ cười…một nụ cười thật tươi…một nụ cười ấm áp như ánh mặt trời vậy Mặt cậu bé kia phút chốc bỗng đỏ bừng lên: – Sao vậy, cậu ốm hay sao mà mặt đỏ lên kìa! Để mình xem nào! Cô bé tóc đen lo lắng hỏi khi mà thấy mặt của cậu bé đỏ lên như thế, không những vậy cô còn áp trán mình vào trán của cậu bé. Mặt cậu bé đã đỏ nay còn đỏ hơn Mặt cậu ấy, gần quá…cậu ấy…đẹp thật, đôi mắt xanh nhạt…mái tóc nâu với vài sợi đen…/suy nghĩ của cậu bé/ – Hai em đang làm gì vậy? – Một cô gái tóc nâu nhạt cất tiếng làm giám đoạn suy nghĩ của cậu bé tóc vàng – A chị Bạch Hồng! – Nâu Cô bé tóc nâu nhìn thấy cô gái kia liền lập tức chạy tới ôm, cô gái kia nói: – Ô, xem ai tới chơi này, em gái đáng yêu của chị! Mau vào rửa chân tay rồi chị đưa đi ăn rồi chở về nha! Tối nay ba mẹ chị không có nhà! – Vâng! – nâu Ngay lập tức cô bé kia chạy vào trong nhà còn cô gái kia thì hướng về chỗ cậu bé hỏi: – Bạch Dương, em có định ăn không mà còn đứng đấy? – Có chứ, Bạch Hồng, chị chờ em! _________________________________________________________________ Ly nước trên tay Bạch Dương bỗng rơi xuống sàn nhà và vỡ choang, cậu cố tình, cậu không hiểu vì sao mỗi làn nhớ lại cứ đến lúc chị cậu sắp nói tên cô bạn ấy là ký ức của cậu lại vỡ vụn – Chết tiệt, rốt cuộc cô ấy là ai? Và tại sao cô ấy tự dưng biến mất? Bạch Dương. mày là đồ vô dụng, mày không thể nhớ tên của cô ấy thì biết đâu mà tìm! Mày không làm được gì kể cả việc bảo vệ người thân của mình. Tại sao hồi đó mày không thừa nhận luôn đi, mày yêu cô ấy cmnr, giờ mày hối hận chưa? Bạch Dương tự chửi chính bản thân của mình rồi lại tự dưng nhớ đến việc của Lena 4 o’clock – R&V (BTS) Chuyện xảy ra 8 năm trước (năm Bạch Dương 10 tuổi) Khi đó, cậu đã không còn chơi cùng cô bé tóc nâu kia nữa, không phải vì cậu không muốn chơi mà cô bé ấy đã chuyển sang Mĩ cùng gia đình. Trước khi đi cô chỉ để lại một bức thư ngắn: Bạch Dương nè! Thời gian mình và cậu chơi với nhau rất vui nhưng vì công việc của papa và cũng vì người thân mình cũng đang ở bên đấy nũa nên mình phải sang Mĩ cùng gia đình. Mình đã nói với chị Bạch Hồng và chị ấy cũng rất buồn, mình cũng rất buồn nữa. Không biết cậu thì như thế nào nhỉ? Tò mò quá đi! Nhưng nếu có buồn thì cũng đừng buồn quá nha, 8 năm nữa mình sẽ lại quay về và sẽ lại cùng chơi với cậu thật vui như trước. Và khi về mình cũng sẽ mua thật nhiều quà cho cậu, chị Bạch Hồng, cho cả papa và mama của cậu nữa. Đừng buồn nha, nhất định năm 18 tuổi chúng ta sẽ gặp lại nhau. Nhớ dỗ chị Bạch Hồng nha, chị ấy buồn lắm đấy! Bạn thân của cậu Bạch Dương đọc thư mà nước mắt tuôn như suối, bỗng nhiên Bạch Dương nghe tiếng gõ cửa. Hóa ra là chị Bạch Hồng, đúng là chị buồn thật. Bạch Dương cầm tay chị dẫn chị ngồi xuống ghế, Bạch Hồng buồn bã nói: – Đó là một cô bé dễ thương, lạc quan và ấm áp. Hôm qua khi đến nhà mình nói cho chị tin này, cô bé đã ôm lấy hai chân chị nói: Em phải sang Mĩ cùng gia đình, chị có buồn không vậy? và chị thật sự đã bật khóc. Cô bé đã kể cho chị lý do, chị khóc nhưng cô bé không khóc. Cô bé đã cười và nói chị đừng buồn, 8 năm sau cô bé sẽ về và mua quà cho cả nhà mình. Khi nhìn nụ cười của cô bé, chị thấy lòng ấm áp và yên ổn hơn rất nhiều! Cô bé khẳng định chắc nịch là Bạch Dương sẽ an ủi chị nhưng với cái tình hình nước mắt nước mũi đầm đìa thế kia thì không biết là ai an ủi ai nhỉ? – Chị còn đùa được nữa! – Thôi, đừng buồn nữa, cô bé đó sẽ trở về đúng không, chỉ cần kiên nhẫn thôi! Nào, đi ăn! Bạch Hồng bế Bạch Dương đang thối mặt ra đến phòng bếp. Đúng 10 ngày sau khi cô bé đõ đi sang Mĩ thì Bạch Hồng bị bắt cóc. Bạch Dương lại bị sốc, papa và mama cậu đã huy động hết lực lượng trong nhà đi tìm kiếm. Còn báo công an và đăng tin lên báo và thời sự nữa. Đúng lúc đó thì có một gia đình đến nói rằng họ đã bắt cóc Bạch Hồng và nếu muốn Bạch Hồng trở về an toàn thì phải đính hôn cho Bạch Dương với con gái của họ là Lena và hằng năm chu cấp cho họ một khoản tiền lớn Bạch Dương nghe từ đính hôn thì không phải lạ lẫm gì. Cậu là con của chủ tịch tập đoàn vô cùng lớn nên chuyện hứa hôn, đính hôn đã được pama, hay thậm chí là ông bà nói cho nghe từ nhỏ. Cậu đã đồng ý trong do dự để đảm bảo sự an toàn của Bạch Hồng vì cậu muốn đính hôn với cô bé kia cơ Nhưng mọi chuyện đâu có dễ dàng như vậy, sau khi đính hôn pama cậu có hỏi pama của Lena về việc thả Bạch Hồng vì mọi chuyện đều đã làm theo yêu cầu của họ. Họ cười và nói: “Xin lỗi, đúng là lúc đầu nễu chỉ là hai việc kia thì chúng tôi có thể thả con gái của ông bà nhưng mà chúng tôi cũng đã suy nghĩ lại là sẽ giữ Bạch Hồng thêm vài năm nữa vì những lúc cấp bách chúng tôi có thể dùng nó để tống tiền ông bà. Thế nào, một kế hoạch quá thông minh đúng không?” Vì sự an toàn của Bạch Hồng nên pama đã đồng ý. Những năm đó, vì vừa phải lo cho gia đình, vừa lo cho việc tìm kiếm ngầm Bạch Hồng và cả số tiền lớn cho nhà Lena mỗi năm nên ngôi vị Tập đoàn đồ dùng thể thao lớn mạnh nhất thế giới đã không còn, công ty papa lâm vào suy thoái nghiêm trọng. Trong lúc đó thì mama ngày nào cũng ra vườn hoa sau nhà rồi nảy ra ý tưởng làm tinh dầu thơm từ các loại hoa. Mama bắt đầu liên kết với các công ty nhỏ sản xuất tinh dầu thơm để xin sự đầu tư. Rồi mama bắt đầu thành lập một công ty nhỏ, chỉ sau 2 năm, công ty nhỏ đã phát triển trở thành một tập đoàn tinh dầu thơm lớn nhất thế giới dưới sự lãnh đạo xuất sắc và sự sáng tạo của mama. Nhưng nỗ lực tìm kiếm Bạch Hồng vẫn toàn là những chuỗi dài thất bại! ________________________________________________________ Những giọt nước mắt lăn nhẹ trên mặt Bạch Dương, trong một năm mười tuổi cậu đã phải chứng kiến bạn thân mình rời xa, phải chứng kiến cảnh mất đi người chị, phải nhìn pama đau đầu hay ốm, bệnh thất thường. Nhưng rồi tập đoàn của papa cũng khôi phục và tập đoàn của mama thì thành công rực rỡ …nhưng Bạch Hồng chưa được tìm thấy Without You – NCT U Cậu tự đầu vào ghế sofa, đưa tay lau nhẹ những giọt nước mắt trên má. Bỗng cậu nghe tiếng gõ cửa và rồi nắm đấm cửa xoay nhẹ. Cậu quay ra nhìn về phía cửa …Sư Tử đang đứng đó, cô nói với Bạch Dương: – Mình đưa cho cậu cái này và cũng có chuyện muốn nói với cậu? – Ờ ừm, cậu ra đây ngồi đi Sư Tử ngồi xuống đưa cho Bạch Dương một kẹp giấy nhỏ rồi nói: – Đây là lịch học trong chuyến đi lần này, lúc mình đi qua gian caffe thì mình gặp lớp trưởng đang ngồi uống nên mình đã vào nói chuyện và uống cùng cậu ấy thì cậu ấy đưa cho mình cái lịch học của lớp rồi nhờ mình mang lên cho cậu vì phòng mình tiện đường qua phòng cậu! – Lớp trưởng, ý cậu là bà chằn đó hả? – Ừ, Xử Nữ ý! Nhưng cậu ấy đâu có bà chằn lắm đâu, cậu ấy đã trả tiền cho cốc smoothies của mình rồi gọi cho mình một sữa nóng mang lên tận phòng mình nữa vì cậu ấy bảo là uống smoothies khó ngủ lắm! – Cậu uống cái gì cơ? – Mình uống smoothies, smoothies matcha! Có chuyện gì à? – Không, chỉ là mình cũng thích uống smoothies matcha! – Ồ, vậy là chung sở thích rồi! Mà thôi, mình về phòng đây, muộn rồi, cậu còn phải nghỉ ngơi nữa. À mà ngày mai 8 giờ tập trung ra mạn thuyền nha! – Ừ, ngủ ngon nha! – Ừ Một lúc sau khi Sư Tử về thì có một phục vụ đến đưa cho cậu một smoothies matcha và một cốc sữa nóng. Bạch Dương nói với người phục vụ: – Hình như anh nhầm phòng rồi, em đâu có gọi mấy thứ này! – Nhưng mà có một cô gái đã bảo tôi mang lên cho phòng 145 mà! – Một cô gái ạ? Cô gái ấy như thế nào ạ? – Cô ấy rất đẹp, có mái tóc đen và đôi mắt xanh! Lúc trước đấy cô ấy còn ngồi uống cùng một cô gái rất đẹp khác! Là Sư Tử!/suy nghĩ của BD/ – À, cái cô gái ngồi cùng cô gái gọi cái này mang lên đây có tóc màu nâu sữa với mắt màu tím đúng không ạ? – Ừ, là người quen của cậu à? – Vâng, bạn mắt xanh là Sư Tử, bạn mắt tím là Xử Nữ. Chắc là Sư Tử gọi cho em đây! – Ồ, vậy chúc em ngọn miệng. Sư Tử còn đưa cho em cái này nữa! Anh phục vụ rút từ trong túi áo ra một mảnh giấy nhỏ rồi đưa cho Bạch Dương. Bạch Dương nhận lấy mảnh giấy cùng với khay đồ uống. Cậu đặt khay xuống bàn rồi mở tờ giấy ra đọc: Smoothies matcha đấy, uống xong nhớ uống sữa nóng cho đỡ mất ngủ nha! Chỗ này mình mời. Cho mình xin lỗi vì chiều nay đã làm mất hình tượng của cậu. Ngủ ngon nha! Sư Tử Mình biết ngay mà!/suy nghĩ của BD/ Cậu cầm cốc smoothies đến bên cạnh cửa sổ rồi đứng uống, mặc dù vừa nhớ lại những kí ức buồn nhưng bây giờ cậu lại thấy vui đến lạ. Cả tâm hồn cậu nhẹ nhõm hơn hẳn! – Cảm ơn nha Sư Tử! ____________________________________________ Chap này và những chap trước có hơi thiên vị Sư Tử và Bạch Dương nên cho mình xin lỗi. Các chap sau mình sẽ chia đều cho từng người và từng couple một! Một lần nữa xin lỗi mọi người! CHÚC MỌI NGƯỜI CÓ MỘT KỲ NGHỈ HÈ VUI VẺ!
12 Chom Sao Va Tinh Yeu Tuoi Hoc Tro Chap 1 Buoi Hoc Dau Tien
– Xin chào tất cả các em, cô tên là Mộc Trà. Cô năm nay 22 tuổi, cô là giáo viên chủ nhiệm lớp mình – cô giáo nở một nụ cười tươi khi bước vào lớp – Em thưa cô, tại sao lớp mình chỉ có 12 bạn thôi ạ? – Xử nữ nhanh nhảu hỏi -Thật ra cô cũng không rõ lắm, nhưng nghe nói thầy hiệu trưởng nói vậy thôi – cô giáo nói - Bây giờ cô sẽ xếp chỗ ngồi và chức cho các bạn trong lớp – cô nói xong rồi giơ một bảng thông báo khá dài tổ 1: thiên bình, ma kết tổ 2: xử nữ, sư tử bảo bình, thiên yết nhân mã, song ngư bạch dương, kim ngưu cự giải, song tử *Chức vị trong lớp: lớp trưởng, hội trưởng hội học sinh: ma kết lớp phó ban kỉ luật, hội phó hội học sinh: xử nữ lớp phó văn, thể, mĩ: bảo bình lớp phó học tập: song tử
- Ma kết em sẽ hợp tác với bạn tiểu linh – thư kí của em học lớp 10a4 còn song tử sẽ hợp tác với tiểu anh lớp học tập lớp 10a2 – cô nói – Vâng ạ – mk và song tử đồng thanh ~~~~~~~~~~~~~~~~~ HẾT CHAP 1~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
12 Chom Sao Cuoc Song Hoc Duong Chap 5 Khoi Hanh
12 Chom Sao Cuoc Song Hoc Duong Chap 5 Khoi Hanh
Mọi người đều tập trung trên sân trường vào lúc 7:45 sáng, ai cũng 1 vali to đùng đựng đồ dùng cá nhân, một cặp sách đựng vở, bút, sách. 13 học sinh người thì tụm 5 tụm 7 nói chuyện, người thì đứng nghe nhạc, người thì đang nhây,…nói chung là cả cái sân trường có mỗi lớp H mà cũng loạn không kém gì cái chợ: – Yêu cầu các em tập trung xếp hàng để cô điểm danh! Sự ồn ào đó chỉ ngưng lại 1 lúc khi cô giáo chủ nhiệm lên tiếng tập trung lớp. Cô cầm danh sách lớp và bắt đầu điểm danh. Khi điểm danh xong, mọi người liền kéo nhau lên xe, ai nấy đều ổn định chỗ ngồi và bắt đầu xuất phát đến sân bay quốc tế FLife. Đến sân bay thì đã là 8:15 mà chuyến bay xuất phát lúc 8:30 nên tranh thủ lúc chưa bay 12 con người đã kéo nhau đi ăn sáng (cái tội dậy muộn). Họ ăn tại nhà hàng GSae và suýt làm sập tiệm với sức ăn hơn trâu hơn bò của cả 12 người cộng lại nếu cô giáo chủ nhiệm không đến nhắc nhở rằng sắp đến giờ bay. Ông chủ quán đang nước mắt lưng tròng vì nguy cơ sập tiệm thì gặp được 1 vị cứu tinh nên vui tới mức chạy ra đường bay gào rú tạo công ăn việc làm cho mấy ông anh bảo vệ: – Các em, sắp đến giờ bay mà còn ngồi đây ăn được à? – Ô, đến giờ ăn à nhầm, giờ bay rồi á? – Kim Ngưu – Vừa ăn xong muốn ăn nữ hả? – Xử Nữ nhìn Kim Ngưu bằng ánh mắt kì thị – Mình nhầm mà! – Các cậu thích ngồi đây cãi nhau không? – Thiên Yết – Đi nhanh không lỡ chuyến bay bây giờ! – Cô giáo – Vâng! Nói xong mọi người lên máy bay ổn định chỗ ngồi và máy bay bắt đầu cất cánh.
Cập nhật thông tin chi tiết về 12 Chom Sao Ki Uc Tuoi Hoc Tro Ki Niem Mua Co Tich Bao Binh Bach Duong trên website Getset.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!